2/25/2017

Posted by Unknown |

Chương 40: Phật đạo ma



Bất quá, đối phó với cái bóng trắng kia Diệp Tưởng vận dụng lục đạo chuyển luân vẫn còn cảm thấy chưa yên tâm.


“Đế Thính !”


Theo một tiếng rít gào, phía sau Diệp Tưởng 1 quái thú cực đại nhảy ra!


Đầu quái thú dạng khuyển này nhảy lên cao tới  năm sáu mét, chiều cao trên 2 mét, cả người ngăm đen, dị thường dữ tợn !


Đế Thính chính là thần thú bên cạnh Địa Tạng Vương Bồ Tát! Mà Diệp Tưởng sau khi 1 lần nữa lấy lại lực lượng Thợ săn Ác Ma, tại thế giới mộng, thông  qua thời gian chênh lệch, hao phí nửa năm thời gian mới có được năng lực triệu hoán Đế Thính!


Đế Thính có thể nói chính là 1 trong ít những sát chiêu trước mắt của hắn!

Trong [ Tây Du kí ], đoạn phân biệt Mĩ Hầu Vương thật giả kia, Đế Thính đã từng xuất hiện. Lục Nhĩ Mi Hầu từng lừa bịp qua vô số đại năng, thế nhưng trước mặt Đế Thính lại không thể che giấu được chỗ nào! Mà lúc này Đế Thính đến từ địa ngục lại hoàn toàn nghe lệnh Diệp Tưởng !


Sau khi Thần Thú Đế Thính xuất hiện, liền dùng ánh mắt hung ác nhìn bóng trắng đối diện, còn lục đạo chuyển luân phía sau Diệp Tưởng lại dừng quay.


“Rất tốt......”


Diệp Tưởng giờ phút này đã tiến vào hình thức Nhân Gian đạo!


Lực lượng Lục đạo chuyển luân có hình thức tương đương với lục đạo Hokage Ninja. Thế nhưng, đối với Diệp Tưởng mà nói lại hoàn toàn khác. Lực lượng của mỗi Lục Đạo Luân Hồi chỉ có thể sử dụng 1 đạo mỗi lần. Đối với những đạo khác nhau, lực lượng của Diệp Tưởng phát huy ra cũng không giống nhau. Giống như xúc xắc của Lý Tín Lăng, lực lượng mạnh yếu của các đạo tự nhiên không đồng nhất.

Mạnh mẽ nhất tự nhiên là Thiên Đạo ! Yếu nhất  là Súc Sinh đạo !


Lên, Đế Thính !”


Nhận được mệnh lệnh của Diệp Tưởng, Đế Thính dùng tốc độ kinh người xông về phía bóng trắng kia! Diệp Tưởng lợi dụng Đế Thính, muốn thử xem ý tứ của đối phương. Đồng thời, sau khi tiến vào hình thức Nhân Gian đạo, 2 mắt hắn trở nên thực nghiêm nghị!


Lúc đầu...... Diệp Tưởng căn bản không thể quen thuộc với hình thức lục đạo này. Cái này đối với hắn mà nói, có gánh nặng quá lớn. Cho nên ở trong mộng cảnh tiêu phí nhiều năm thời gian luyện tập, hắn mới có thể nắm giữ 4 đạo trong lục đạo, trong đó Nhân Gian đạo là đạo hắn thuần thục nhất.


Nay......


Là lúc thể nghiệm chiến quả!


Thời điểm Đế Thính vọt tới trước bóng trắng, bóng trắng kia liền biến mất

Nhưng...... thế là Đủ rồi.


Phá ma tên trước khi Đế Thính tiến lên nháy mắt bắn ra. Sau đó...... Cơ hồ đem không gian hoàn toàn xé rách !


Đối với Diệp Tưởng, chỉ cần tốc độ của mũi tên có thể nâng cao lên. Nhất định có thể xé rách thời gian, từ đó có thể phá giải căn nguyên nguyền rủa!

Tiếp theo......


“Còn chưa đủ nhanh ah......”


Diệp Tưởng buông phá ma tên xuống. 


Hắn có thể khẳng định, hắn đã xúc phạm tới bóng trắng kia, nhưng chưa phải là trí mạng.


Dưới hình thức Nhân Gian đạo, tốc độ mũi tên còn chưa đủ nhanh.


Thiên Đạo...... hình thức Thiên Đạo, nếu hắn có thể nắm giữ hình thức Thiên Đạo, như vậy tốc độ mũi n sẽ có khả năng siêu việt thời gian. Như vậy liền có thể giải quyết hết thảy.


Hắn thu lại lục đạo chuyển luân.


Một lần này, chung quy vận dụng quá nhiều con bài chưa lật .


Từ đầu tới đuôi trận chiến này Diệp Tưởng đều chiếm ưu thế áp đảo. Có thể thấy, Dante vì hắn lựa chọn “Ác Ma”, cũng không phải ác ma truyền thống Tây phương. Tuyệt đối là tồn tại chỉ có trong Đông Phương âm tào địa phủ.

Lực lượng trước mắt hắn phát huy ra, chính là bắt nguồn từ vòng tay xương người năm đó Long Ny Nhi đưa cho. Chính là... lực lượng thuộc về quỷ sai trong [ đệ tứ cấm khu ]. Mà nay thực lực của hắn còn trên cả Nam Cung Tiểu Tăng nắm giữ Vô Gian chi Môn.


Mà hắn vẫn còn có thể trở nên mạnh mẽ hơn nữa.


Có lẽ hắn tất yếu cần 1 lần đi [ đệ tứ cấm khu ]. Có lẽ tại đó, hắn càng có thể đạt được lực lượng càng thêm hoàn chỉnh.


Mắt trái vô gian nghiệp hỏa, mắt phải trừ tà thần lôi, lục đạo chuyển luân sáu hình thức, Thần Thú Đế Thính, còn có...... Ác Ma vũ khí La Hầu cung !


Tất cả thủ đoạn đó đủ để hắn ngạo thị quần hùng!

Về phần có thể so sánh cùng với Long Ngạo Thiên hay không thì không ai biết.


Năm đó, Diệp Tưởng lựa chọn con đường làm Quỷ sai, quả nhiên là lựa chọn chính xác! Quỷ sai đối với diễn viên mà nói, chân chính là lựa chọn chung cực!

Sau khi có được lực lương này, Diệp Tưởng càng thêm hiểu rõ về cảnh giới năng lực của Quỷ sai.


Nắm giữ gông bắt quỷ, bất quá chỉ là quỷ tốt phổ thông nhất trong âm ty mà thôi. Hắc Bạch Vô Thường của Kanzaki Yuu thuộc về nhân vật đầu lĩnh. Mà nắm giữ được Vô Gian chi Môn đã có thể trở thành phán quan âm tào địa phủ, còn bên trên nữa... siêu việt lục đạo, không bị tam giới luân hồi câu thúc, chính là Thập Điện Diêm La !


Trong tam giới Nhân quỷ thần, chưởng quản Lục Đạo Luân Hồi chính là Thập Điện Diêm La.


Nay hắn vừa có được năng lực của ác ma tây phương, lại cũng có thực lực của quỷ sai đông phương. Nếu tiến thêm 1 bước nữa, hắn nhất định sẽ trở thành tồn tại có thể so sánh với Thập Điện Diêm La! Chỉ cần đạt tới 1 bước đó, hắn có thể chân chính ngạo thì quần hùng, vượt qua Long Ngạo Thiên, thậm chí khiêu chiến với bộ phim kinh dị cuối cùng !


Nay thực lực của Diệp Tưởng sau khi dựa vào quang hoàn nhân vật chính dung hợp năng lực Thợ săn Ác Ma cùng âm ty Quỷ sai, đã vô hạn tiếp cận với Thập Điện Diêm La ! Thậm chí ngay cả vô gian nghiệp hỏa cũng dưới tay hắn chưởng quản !


Mà nếu muốn trở thành Thập Điện Diêm La, hắn cần phải chưởng khống được 2 đạo cuối cùng trong  Lục Đạo Luân Hồi


Thiên Đạo...... Cùng Tu La đạo !


Chỉ cần thành tựu được 2 đạo này, hắn liền có thể chân chính chi phối Lục Đạo Luân Hồi, trở thành trưởng quản giả âm tào địa phủ chân chính. Như vậy... nói lời khó nghe thì, cho dù Diệp Tưởng chết đi cũng có thể tùy ý trở về dương gian! Trừ phi đem linh hồn hắn hủy diệt triệt để, bằng không hắn không thể nào chết được! Tỷ như Nam Cung Tiểu Tăng rơi vào Vô Gian Địa Ngục, nếu đổi lại là Diệp Tưởng gặp phải tình huống cùng loại, vẫn có thể lần nữa trở về từ âm phủ!


Lúc này......


Tại rạp chiếu phim linh độ !


“Có điểm...... Ý tứ a.”

Tịch Thâm Dạ đang ngồi trước màn hình điện ảnh, thủ đoạn vừa rồi của Diệp Tưởng thật đúng là phải để người ta trợn mắt há mồm.

“Thời đại này cư nhiên có thể tạo ra yêu nghiệt như thế.” Ám Hà cũng thực kinh ngạc:“Tiềm lực của hắn tuyệt đối không dưới Long Ngạo Thiên, có lẽ chúng ta đặt cược sai rồi .”


“Thời đại vốn là như thế. Không ai có thể là nhân vật chính vĩnh hằng.”


Người nói chuyện là 1 nữ tử mặc tử y phía sau. Nữ tử này cũng đang cầm 1 thùng bỏng ngô, vừa ăn vừa nói:“Đến thế giới thượng tầng, vật nguyền rủa đã không còn quan trọng , giống như Diệp Tưởng đem bản thân linh hồn mình trở nên cường đại mới là căn bản. Vật nguyền rủa tuy rằng có thể đẩy lui địch nhân, nhưng linh hồn sẽ không ngừng bị ăn mòn, làm như vật tương đương với hít thuốc phiện, cứ ỷ vào nó mãi, cho dù có biến thành kẻ mạnh cũng không thể đi được quá xa.


Thâm Dạ cầm lấy 1 nắm bỏng, nói:“Không sai, ngươi nói đúng. Linh hồn cường đại đối với diễn viên mới là quan trọng. Vật nguyền rủa chung quy chỉ là uống rượu độc giải khát. Tên Diệp Tưởng này ngược lại rất có ý tứ. Chỉ sợ hắn có thể thành công ‘Tấn chức’.”


Đối với người tại rạp chiếu phim linh độ mà nói,“Tấn chức” chính là tâm nguyện của bọn hắn. Chỉ có “Tấn chức” mới có thể tới cụm rạp càng lớn hơn, gặp được càng nhiều kỳ ngộ hơn. Tuy nói không thể sử dụng vật nguyền rủa nhưng vẫn như trước có thể nâng cao các loại thủ đoạn. Quang hoàn nhân vật chính trong quá trình quay chụp điện ảnh có thể cung cấp cho bọn hắn lực lượng từng bước áp đảo quỷ hồn. Trước mắt có 3 loại thủ đoạn được diễn viên hoa hạ công nhận là thủ đoạn tối cường nhất, chính là 3 loại phật đạo ma. Trong đó người đi theo Đạo gia có số lượng nhiều nhất, ít nhất chiếm 6 thành diễn viên. Đối với những diễn viên phương tây thì số lượng Thợ săn Ác Ma, Thánh Kỵ Sĩ, mục sư, tử linh pháp sư tương đối nhiều, phía bên Nhật Bản lại thuần 1 sắc âm dương sư cùng 1 số ít Ninja,  diễn viên Ấn Độ đi theo lộ tuyến phật gia chiếm đa số. Lúc trước Nam Cung Tiểu Tăng từng được xem là người đi theo lộ tuyến phật gia thích hợp nhất, đáng tiếc hắn đã vẫn lạc!  

Mọi người trong rạp chiếu phim Linh độ đều đi theo lộ tuyến Đạo Môn, mà hiện tại Diệp Tưởng chính là kiêm tu ma đạo !


“Ma đạo kiêm tu không hẳn là chuyện tốt. Chờ hắn có thể tiến vào rạp chiếu phim linh độ, tốt nhất để hắn chuyên tâm đi theo lộ tuyến Đạo gia mới là chính đạo !” Ám Hà đối với lộ tuyến Đạo Môn tương đối coi trọng , hơn nữa Đạo gia thủy chung là giáo phái sinh ra ở Hoa Hạ, còn phật giáo là từ nước ngoài truyền vào.


Tại rạp chiếu phim thượng tầng, thời điểm lựa chọn vai diễn không cưỡng chế phân phối giống như lúc trước, mà căn cứ vào các loại thủ tục mới quyết định nhân vật sắm vai. Sự mạnh yếu của quang hoàn nhân vật chính sẽ là 1 trong những nguyên tắc quan trọng. Sau khi xác định được điểm này sẽ khiến diễn viên lựa chọn con đường cường hóa bất đồng.

Phật Môn, Đạo gia, Ma Đạo, Thợ săn Ác Ma, Âm Dương sư, mục sư, hồng y giáo chủ, hàng đầu sư, bất tử sinh vật...... Các loại lộ tuyến cường hóa bất đồng để cho các diễn viên lựa chọn. Mà căn cứ vào lựa chọn của diễn viên, mới quyết định phân phối vai diễn. Từ đó, phân phối nhân vật đều sẽ ưu tiên xem xét lộ tuyến cường hóa của diễn viên. Nếu kiêm tu 2 lộ tuyến bất đồng, số lượng nhân vật có thể sắm vai cũng sẽ nhiều hơn, còn vật nguyền rủa sẽ chỉ còn là lịch sử!


thời điểm sắm vai nhân vật, tùy theo độ mạnh yếu của quang hoàn nhân vật chính sẽ quyết định tài nguyên được phân phối cùng với số mệnh của bản thân nhân vật, điểm này trong kịch bản được phản ánh rất thấu triệt. Thực lực càng mạnh càng có cơ hội diễn nhân vật thích hợp.

Sau đó...... một thời gian trôi qua, bọn họ sẽ có cơ hội tấn chức lên cụm rạp điện ảnh cao tầng hơn. Một khi tấn chức thành công, quang hoàn nhật vật chính  sẽ được cường hóa thật lớn. Thực lực của “Tấn chức giả” đều mạnh mẽ hơn xa diễn viên, bọn họ đều chân chính là tinh anh, cho nên khả năng bị lựa chọn vào phim cấm cũng càng cao hơn.

Mà Diệp Tưởng ma đạo kiêm tu, tương lai có thể sắm vai nhân vật, cũng càng nhiều hơn.


Hắn về sau...... Rất có khả năng sẽ trở thành “Tấn chức giả” !


Mà nếu lựa chọn đầu tư tài nguyên vào hắn, như vậy quang hoàn nhật vật chính của hắn cũng có thể ảnh hưởng tới số mạng các nàng. Năm đó an bài như vậy cho Long Ngạo Thiên chính là xuất phát từ mục đích này. Lúc trước, Tịch Thâm Dạ nhìn trúng Hầu Tước, cho rằng hắn rất có năng lực đạt được quang hoàn nhân vật chính, cũng là đối tượng đáng giá đầu tư.

Mà Diệp Tưởng từ trước tới nay bị khổ bức, hiện tại rốt cuộc đã nở ra quang mang của hắn! Quang hoàn nhân vật chính của hắn sau khi giết chết An Nguyệt Hình được cường hóa đã hoàn toàn thể hiện ra !


“Bất quá...... con đường Ma đạo kiêm tu cố nhiên không dễ đi, thế nhưng...... Nếu có thể có chút thành tựu......” Thâm Dạ bắt đầu suy tư:“Nếu hắn thật sự có thể tiếp tục đi theo con đường này......”


Thợ săn Ác Ma cùng âm ty Quỷ sai kết hợp......


Diệp Tưởng sẽ biến thành cường giả đáng sợ như thế nào đây



2/22/2017

Posted by Unknown |




Thời điểm tới giờ học chiều, Hoắc Thanh Lam trở lại.


Chỉ là sắc mặt hắn nhợt nhạt cực điểm.


Triệu Đồng vẫn như trước không hề lên lớp.


Triệu Đồng vì ở tại ký túc xá cho nên hắn mất tích vẫn chưa làm người nhà chú ý. Mà loại học sinh như hắn trong trường trốn học như cơm bữa, trường học chỉ để ý lấy tiền, nào quan tâm tới, bọn họ chỉ chú trọng vào những học sinh có thành tích tốt, có hy vọng vào đại học để nâng cao tỷ lệ học sinh mũi nhọn.

Bởi vậy việc này cư nhiên nhất thời còn chưa gây ra bất cứ náo động nào.

Việc này mặc dù có chút kỳ quái, thế nhưng Diệp Tưởng đang rất quan tâm tới tiết thể dục buổi chiều, làm cách nào để bảo vệ Ôn Vũ Phàm.


Không đề cập tới khế ước với Dante, chỉ bằng vào mối quan hệ đồng bạn với Ôn Vũ Phàm, Diệp Tưởng cũng tất phải bảo vệ nàng, chung quy nàng cũng từng là người của rạp chiếu phim thứ 13.

Hầu Tước đối với chuyện này cũng tương đối coi trọng, hắn vì không thể tự mình ra mặt cho nên trong thế giới mộng cảnh, giống như lần trước truyền lại vật nguyền rủa cho nàng. Cộng thêm với sự ra mặt của Diệp Tưởng, tương đối nắm chắc cơ hội thoát thân.


Nhưng dù có thế nào cũng không thể khinh thường. Căn cứ theo kịch bản, Hứa Gia Bích chết đi sau đó trở về quá khứ hai tháng sau. Như vậy, làm cách nào để thay đổi lịch sử đây?


Cái này... thực sự cần phải cân nhắc tỉ mỉ 1 phen.


Buổi chiều...... tiết thể dục tới.


Thời điểm vào tiết thể dục, bầu trời đã là hoàng hôn. Là 1 tiết cuối cùng trong ngày, đối với nam sinh mà nói chính là thời gian giải tỏa tốt nhất. Vì bị ảnh hưởng bởi bộ truyện [ Slam Dunk ] đa số nam sinh đều lựa chọn đánh bóng rổ. Một đám nam sinh dũng mãnh tràn vào nhà kho để đồ thể thao, tất cả đều chọn bóng rổ.

Sau khi bọn hắn rời đi... nhà kho liền trở nên thực yên tĩnh.

Dựa theo thiết lập, qua không lâu nữa, Hứa Gia Bích sẽ đến nhà kho, rồi sau đó... nàng bị quỷ hồn trong sọt bóng chuyền kéo vào!

Lúc này......


Diệp Tưởng đi đến.


Hắn hướng về phía cái sọt bóng rổ kia đi qua.


Theo kế hoạch vốn Ôn Vũ Phàm cũng cùng đến. Thế nhưng...... Diệp Tưởng muốn thám thính nên tới trước.

Diệp Tưởng rất nhanh đi về phía cái sọt


Kim Thư Đông cũng là ngẫu nhiên tới lấy bóng chuyền. Đối với hắn mà nói, kỳ thực bóng đá cũng như bóng chuyền đều giống nhau, dù gì cũng chẳng có ai chơi với hắn. Cho nên với hắn, đá hay chụp hoàn toàn không có khác biệt.

Hắn đã chuẩn bị tốt để hóa thân thành Thợ săn Ác Ma.


Vươn tay, chạm vào 1 quả bóng chuyền nằm phía trên rồi nhanh chóng cầm lên.

Nếu sự tình gì cũng không phát sinh, như vậy có thể lấy ra ngoài chơi 1 lúc rồi vào đổi một món khác.

Nhưng nếu thật sự có phát sinh chuyện gì.... như thế liền khác rồi.

Diệp Tưởng cầm lấy quả bóng chuyền, bất quá sau đó không hề thấy chút động tĩnh nào.


Không được sao?


Bỗng nhiên. Hắn cảm giác có 1 bàn tay từ phía sau bóp lấy cổ, trong nháy mắt liền bị ném vào trong sọt!

Trong khoảnh khắc bàn tay chạm tới cổ Diệp Tưởng , Ác Ma chi nhãn liền kích hoạt, hơn nữa phóng ra vũ khí Ác Ma!


Nhưng lần nữa khi hắn lấy lại được ý thức, cả người đã nằm gọn trong sọt! Thời điểm chui ra ngoài, chung quanh không hề có ai.  

Không cần hỏi......


Khẳng định đã thay đổi thời không.


Lần này...... Là xuyên về quá khứ? Hay là tương lai?


Diệp Tưởng lúc này đã đem Ác Ma vũ khí -- La Hầu phóng thích ra.


Hắn gọi vũ khí Ác Ma mới của mình là La Hầu cung !


Hắn đảo mắt nhìn 4 phía.



Tiếp theo liền thấy......


Một nữ nhân ước chừng cao 3 mét, mặt cúi xuống dưới, làn da tái nhợt nhăn nhúm giống như vải nhún, cả người tản ra 1 mùi máu tươi tanh tưởi.

Nữ nhân cao 3 mét cứ thế cúi đầu nhìn Diệp Tưởng.


Theo sau...... Phá ma tiễn nháy mắt bắn thủng thân thể nàng !


Nữ quỷ to lớn này bị Diệp Tưởng triệt để đánh tan hồn phách !


Bất quá, Diệp Tưởng không hề thả lỏng cảnh giác chút nào. Hắn  biết bản thân mình đã bị kéo vào 1 thời không khác, vì thế liền nhanh chóng xông ra khỏi nhà kho.

Thế nhưng,  nháy mắt lúc hắn lao ra khỏi nhà kho liền nhìn thấy trên hành lang, nữ quỷ cao 3 mét kia đang đứng ở đó, rất nhanh di động về phía hắn!

Diệp Tưởng không chút do dự bắt ra mũi tên thứ 2! Mũi tên thứ 2 vừa ra mũi tên thứ 3 cũng nối đuôi theo!

Uy lực của La Hầu cung quả nhiên đáng sợ, hai phát tên một trước một sau bắn trúng nữ quỷ kia lại lần nữa đánh cho nàng ta hôi phi yên diệt. Một lần này hẳn sẽ không dễ dàng trở lại nữa.


Nhưng Diệp Tưởng vừa chạy qua hành lang, tới 1 hành lang khác lại  nhìn thấy......


Trong tòa nhà dạy học u tối phía trước...... nữ quỷ kia cư nhiên vẫn đang đứng đó!


Đầu nàng ta cơ hồ muốn đụng tới trần nhà. Mà sau khi nàng nhìn thấy Diệp Tưởng, giống như cá mập ngửi thấy mùi máu, lấy tốc độ kinh người chạy lại đây!

Chẳng lẽ nữ quỷ này thăng cấp sao?


Huyết tinh xiềng xích nháy mắt phóng thích, đem thân thể nữ quỷ kia trói lại thật chặt ! Diệp Tưởng biết, lực lượng của phá ma tên chỉ sợ cũng không phải hoàn mỹ !


Bất quá...... Thì tính sao?


Một lần này sau khi khôi phục thực lực, hắn biến thành Thợ săn Ác Ma còn cường đại hơn xưa!


Nữ quỷ trước mắt tổng không thể khẳng định còn khó dây dưa hơn cả Ma Vương!


Diệp Tưởng vạch xuống vài đạo chú văn trong hư không, những chú văn kia nhanh chóng xoay quanh người Diệp Tưởng, dưới sự thúc dục của Ác Ma, bắt đầu trở nên thực thể hóa, hướng về phía nữ quỷ trấn áp xuống!

Một đám chú văn kia đánh vào người nữ quỷ làm nàng nhất thời phát ra tiếng la bén nhọn thảm thiết!

Diệp Tưởng cầm La Hầu cung trong tay lại lần nữa phóng ra quang hoa đẹp mắt! Một mũi phá ma tên mới kích phát mà ra!

Nữ quỷ kia tuy đang liều mạng dãy dụa, nhưng dưới sự trói buộc của chú văn cùng huyết tinh xiềng xích, căn bản không thể chạm tới người Diệp Tưởng !


Phá ma tên hiện ra, lại lần nữa đục thủng ngực nữ quỷ ! Một lần này tuyệt đối không phải hai lần trước có thể sánh bằng, có thể nói chân chính làm nữ quỷ bị thương nặng !


Quỷ hồn trong phim kinh dị khó giải đều không đơn thuần là linh thể mà còn có xu hướng duy tâm. Thú, ma các loại lực lượng đều sẽ không ngừng bị suy yếu. Thế nhưng vũ khí Ác Ma vốn là vũ khí nhằm vào quỷ hồn duy tâm hữu hiệu nhất!


Diệp Tưởng đâm xuyên qua nữ quỷ kia 1 lần nữa nhưng không hề có chút nào thả lỏng. Diễn viên cho dù cường đại cũng vô pháp giết chết quỷ hồn. Chỉ tốn chút thời gian chúng sẽ ngóc đầu trở dậy. Mà nguyền rủa thời gian đáng sợ ở chỗ, thời gian có thể dễ dàng bị thay đổi! Cho nên nữ quỷ kia đều có thể tùy thời xuất hiện lại.


Quả nhiên, trong lúc nữ quỷ to lớn trước mặt đang giãy dụa, tại 1 đầu hành lang khác lại đi ra 1 nữ quỷ to lớn giống y như đúc! Chỉ sợ là quỷ hồn đến từ tương lai đi!

Diệp Tưởng sao lại chịu thua !


Hắn nở ra 1 nụ cười dữ tợn!


Trong khoảng thời gian nghỉ hè, hắn luyện tập trong thế giới ác mộng không ít, luyện tập nhiều nhất tất nhiên chính là năng lực mới của Thợ săn Ác Ma. Nay hắn đã sớm đâu còn như xưa!


Tay hắn nhẹ nhàng giơ về phía trước, trên bàn tay nhanh chóng hiện ra 1 hình ngôi sao 5 cánh! Theo sau hình ngôi sao bắt đầu đem chung quanh bao phủ lại, đồng thời phóng ra lực lượng nguyền rủa có thể làm tổn thương quỷ hồn! Tiếp đó, La Hầu cung lại lần nữa ngưng tụ 1 mũi tên mới !


Phá ma tên có thể phát ra vô hạn, không bao giờ hết!


Chẳng qua cấp bậc của mũi tên có thể điều chỉnh. Tên càng mạnh, thời gian phát xạ lại càng dài.

Một đôi cánh màu đen xuất hiện phía sau lưng Diệp Tưởng!


Hắc dực vừa hiện, tốc độ của Diệp Tưởng trở nên không khác gì thuấn di(nháy mắt xuất hiện ở 1 nơi khác), đi tới trước mặt 1 nữ quỷ có cự ly gần hắn nhất! Tốc độ khủng bố này khiến hắn chiếm hết ưu thế! Huyết tinh xiềng xích, nháy mắt đem nữ quỷ kia khóa chặt !


Sau đó... trong mắt trái của hắn xuất hiện 1 ngọn lửa ! Trên người 2 nữ quỷ nhanh chóng bị nghiệp hỏa thiêu đốt hừng hực!

Nghiệp hỏa ! Nay Diệp Tưởng làm Thợ săn Ác Ma nắm giữ 1 lực lượng cực kỳ khủng bố, nghiệp hỏa chính là ngọn lửa trong địa ngục dùng để trừng phạt ác linh!


Hiện tại 2 nữ quỷ bị nghiệp hỏa thiêu đốt là trường hợp tốt để quan sát, đối với nữ quỷ không cùng thời không đồng thời sử dụng nghiệp hỏa, không biết hiệu quả sẽ như thế nào?

Rất nhanh, nghiệp hỏa kia đem 1 nữ quỷ đốt cháy không còn, nữ quỷ khác cũng bị thiêu thành tro tàn!


Như vậy......


Diệp Tưởng hoàn thắng !


cái này... còn không phải thủ đoạn cuối cùng của hắn !


Theo sau, hắn nhanh chóng đi về phía cầu thang.


Bước dọc theo cầu thang đi lên......


Trước mắt, lại xuất hiện 1 nữ quỷ.


Chẳng qua lần này là 1 nữ quỷ thoạt nhìn ít nhất phải cao năm sáu mét đang bò trên mặt đất!

Tay chân nữ quỷ kia dài ngoằng, dáng chạy không khác gì bò sát lanh lẹ vọt tới!


Lúc này, con mắt phải của Diệp Tưởng...... Ngưng kết ra lôi điện !


Không sai, chính là lôi điện !


Chẳng qua, không phải là lôi điện thông thường mà là thần lôi trừ tà, cùng loại với 1 pháp bảo khắc quỷ của nhân vật chính Hàn Lập trong [ phàm nhân tu tiên truyện ]!


Tiếp đó, thân thể nữ quỷ này liền bị lôi điện bao phủ !


Nữ quỷ phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết!


Mắt trái là vô gian nghiệp hỏa, mắt phải là thần lôi trừ tà!


Dante triệu hoán Ác Ma cho hắn càng ăn khớp với hình tượng ma quỷ Đông Phương! Khác hẳn với Wallace Bá Tước!


Phát huy lực lượng của Lôi Hỏa song trọng khiến hắn phi thường tự tin! Đương nhiên vé chuộc cái chết tất nhiên bị trừ đi, hắn hiện tại đã không còn lĩnh vực hắc ám. Bất quá trong bộ phim này, vé chuộc cái chết bị trừ rất ít, khiến hắn có đủ cơ hội thi triển lực lượng.


Diệp Tưởng vẫn còn chưa sử dụng đòn sát thủ của hắn.


Lục đạo chuyển luân !


Giờ phút này nói hắn là Thợ săn Ác Ma không bằng nói là Quỷ sai cao cấp lại càng hợp hơn.

La Hầu cung tuy là vũ khí Ác Ma, bất quá lại không phải là thủ đoạn mạnh mẽ nhất .


Lúc này rốt cục......


Chính chủ xuất hiện .


Tại hành lang u ám khác......


Bóng trắng thần bí kia lại lần nữa hiện ra!

Diệp Tưởng không chút do dự thôi phát lục đạo chuyển luân !


Thời điểm Lục đạo chuyển luân xuất hiện, hết thảy vận mệnh quỷ vật đều bị khống chế!

Một chuyển luân (bánh xe) cự đại xuất hiện phía sau Diệp Tưởng, chuyển luân kia bắt đầu chuyển động nhanh dần lên !


Chuyển luân chuyển động đồng thời Diệp Tưởng cũng giơ La Hầu cung lên.


Diệp Tưởng lúc này có thể nói... anh tư hiên ngang, không ai địch nổi !


Giống như đến từ âm tào địa phủ, đem ác quỷ hại người câu đi ......


Âm ty sứ giả ![ chưa xong còn tiếp..] 


Posted by Unknown |

Chương 38: Phân tích máu


Lão bản tiệm thuê sách lúc này đứng trước mặt Diệp Tưởng.


Trong quá khứ hơn nửa năm trước, Kim Thư Đông từng đến nơi này nhiều lần, lão bản không chỉ bán sách mà còn nhập hàng theo yêu cầu khách hàng. Đương nhiên chín phần sách nơi này đều là bản đạo. Lão bản cùng Kim Thư Đông thỉnh thoảng cũng có chuyện trò, bởi vì Kim Thư Đông thường xuyên tới mua hàng cho hắn, nên sau này ngay cả tên hắn cũng biết .


“Ngươi hảo, lão bản.” Diệp Tưởng lúc này đang thầm nghĩ nhanh chóng tìm ra Hoắc Thanh Lam, làm gì có tâm tư nói chuyện với lão:“Hôm nay ta có chuyện, phải đi trước.”


“Kia... hay buổi chiều ngươi tới xem? Ta có thể giúp ngươi giữ lại.”


“Hảo, cám ơn ngươi, lão bản.”


Tiếp theo, Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc, Tích Kính rời đi.


Đới Y Y vẫn tiếp tục cắm cúi vào cuốn sách [ Hoàn Châu cách cách ] trước mặt, không thể kiềm chế đắm chìm vào cốt chuyện.

Qua hơn 10 phút nữa, nàng lật qua trang tiếp theo vừa nhìn đồng hồ, nói:“Lão bản, ta thuê cuốn sách này, thẻ học sinh có thể cầm trước được không?”


“Ân.” Lão bản ngồi ở kia nói:“Thuê 1 cuốn thôi sao? Hảo, chờ ta ghi lại.”


Đới Y Y vội vàng chạy tới, đem thẻ học sinh trên người đưa cho lão bản, lão cầm qua nhanh chóng viết tên nàng lên 1 cuốn sổ.

“Ân...... Mượn về liền xem thâu đêm, ngày mai Di Hoa sẽ mang cuốn hạ tới... thật không biết kịch tình sau này sẽ phát sinh như thế nào, hoàng hậu cùng Dung ma ma thật sự là người xấu ah......”


Thời điểm lão bản viết danh tự, bỗng nhiên, nàng cảm giác có chút không thích hợp.


“Cái kia......”


Nàng ngẩng đầu lên, nói với lão bản:“Cái kia. Lão bản......”


“Làm sao?”


Nàng chỉ vào phần danh sách phía trên trong cuốn sổ nói:“Cái này có ghi... có người mượn đọc [ Hoàn Châu cách cách ] phần hai, ta không nghe nói Quỳnh Dao có viết phần 2 ah?”


Hai mắt lão bản nhìn chằm chằm Đới Y Y.


“Có cái gì không đúng sao?”


“Không...... Không phải......” Đới Y Y không biết vì sao tim lại đập nhanh:“Đại khái...... Đại khái hẳn ngươi viết sai đi......”


Sau đó nàng liền cầm lấy cuốn [ Hoàn Châu cách cách ] chạy đi như trốn, ra tới cửa lớn vừa mới kéo cửa...

Từ phía sau vươn ra 1 cánh tay đem nàng kéo ngược vào bên trong cửa hàng!

Tiếp đó, cửa cứ thế đóng lại.


Bên ngoài, không có ai phát hiện điều gì dị thường.


Diệp Tưởng, Vũ Sóc, Tích Kính ba người lúc này đang không ngừng đi sâu vào 1 đoạn đường bẩn thỉu.

Ba người đi ngang qua 1 phòng game định vào xem, chung quy không thể xác định Hoắc Thanh Lam đi vào nhà nào.


Thời điểm cuối những năm 90, phòng game có thể nói là địa điểm hot nhất thời đó. Bước vào liền nhìn thấy không ít người đang chơi [ KoF ]97.


“Trời ạ, Iori !”


“Xem lực lượng Thiên quốc Thần tộc Orochi kìa !”


“Các ngươi xem. Tên kia cư nhiên chơi bạo tẩu Iori !”


Diệp Tưởng lúc này theo bản năng nhìn qua, lại phát hiện...... Cái người đang chơi “Bạo tẩu Yagami Iori” cư nhiên là Park Tae Sang !


“Huyết phần” Park Tae Sang !


Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc đều chú ý tới Park Tae Sang, mà đối thủ của hắn đang điều khiển Mai Shiranui !


Sau khi bạo tẩu Iori xuất hiện, tự nhiên có thể dễ như trở bàn tay đánh chết đối phương!


Park Tae Sang tuy rằng là người Hàn Quốc, bất quá đối với trò chơi [ KoF ]97 cũng rất có tâm đắc. Trò chơi kết thúc, đối phương không chịu thua, chuẩn bị bỏ xèng vào chơi tiếp!

“Ân...... Thiệu Quân !” Diệp Tưởng đi qua, chính thức chào hỏi Park Tae Sang “Ta muốn hỏi một chút......”


Nhưng Park Tae Sang hoàn toàn không nhìn hắn, tiếp tục điều khiển Yagami Iori.


Lời nói của Diệp Tưởng bị đánh gãy, Vũ Sóc giúp hắn tiếp lời:“Xin hỏi ngươi có nhìn thấy Triệu Đồng cùng Kim Kỳ Thụy hay không?”


“Ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai?” Park Tae Sang hoàn toàn không nhìn bọn họ, tầm mắt vỏn vẹn chỉ tập trung vào nhân vật Yagami Iori trên màn hình !


Tích Kính nhất thời lộ ra vẻ mặt giận dữ, vừa muốn mở miệng lại bị Diệp Tưởng ngăn lại. Đối phương tốt xấu gì cũng là diễn viên hạng A, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.


“Xin hỏi ngươi có nhìn thấy họ không?” Diệp Tưởng dùng tin nhắn kịch bản hỏi lại lần nữa.


Park Tae Sang trả lời:“Không có !” sau đó liền tiếp tục đắm chìm vào trò chơi.


“Huyết phần” Park Tae Sang, xưa nay trứ danh âm lãnh, vì tính cách hắn như vậy cho nên Diệp Tưởng cũng không cảm thấy kỳ quái. Hắn sắm vai Thiệu Quân, tính cách cũng có phần tương tự với bản thân.


Đám người Diệp Tưởng chỉ có thể rời đi,  Park Tae Sang lại tiếp tục đắm chìm trong trò chơi.


Sau một hồi, hắn chơi chán liền chuẩn bị đứng lên đi về.


Trước khi rời đi, hắn đi vào WC. Vừa đẩy cửa WC ra liền nhìn thấy Hoắc Thanh Lam từ bên trong 1 gian nhỏ đi ra.


“Kim Kỳ Thụy?”


Hoắc Thanh Lam nhìn thấy Park Tae Sang  cũng không lộ ra thần sắc mừng rỡ gì, chỉ là đi đến bồn rửa tay vặn mở vòi nước.

“Vừa rồi, Kim Thư Đông cùng Tôn Di Hoa còn có nữ sinh chuyển trường kia tới tìm ngươi và Triệu Đồng.”


“Kim Thư Đông?” Hoắc Thanh Lam suy tư một phen, cắn cắn ngón tay, nói:“Tên kia...... Chẳng lẽ thật sự là mao sơn đạo sĩ sao?”


“Có ý gì?”


“Không...... Không có gì.” Hoắc Thanh Lam nói đến đây lại hỏi:“Hắn có còn đây hay không?”


“Không biết. Ngươi tự ra ngoài mà xem.”


Hoắc Thanh Lam không đáp lại, cứ thế để vòi nước mở to, bàn tay đặt phía dưới vòi nước.

Park Tae Sang loáng thoáng cảm giác hắn có chút không thích hợp.


“Ngươi làm sao vậy?”


Trong kịch bản căn bản không có đề cập tình huống gặp Kim Kỳ Thụy.


“Không...... Không có......”


Lúc này gương mặt Hoắc Thanh Lam thoáng lộ ra chút hốt hoảng


Hắn hiện tại rất muốn đi tìm Mẫn Hà. Nhưng hắn sắm vai Kim Kỳ Thụy cùng Mẫn Hà sắm vai Thẩm Đình Thanh quan hệ không thân thiết. Hắn giết người, làm sao có thể chạy đi tìm nàng?


“Lại nói ......” Park Tae Sang tiếp tục:“Lúc trước ta đang chơi game thì gặp Dương Hứa Thành.”


Dương Hứa Thành cũng chính là Diệp Tinh Vẫn !


“Hứa thành? Hắn nói cái gì ?”


“Triệu Đồng trước kia thường xuyên mang ngươi tới phòng game này? [ KoF ] cũng là 1 dòng game hắn yêu thích. Hiện tại mới ra [ KoF ]97, vì sao hắn lại không cùng ngươi tới? Phải biết, ta vừa rồi trong phòng game chú ý nhiều người, nhưng không có nhìn thấy hắn. Lúc nghỉ trưa hắn cư nhiên không chạy đi chơi, trời muốn đổ mưa rồi sao?”


“Ta...... Ta không biết...... hẳn hắn đã chán chơi [ KoF ] đi?”


“Hứa Thành cảm giác có chút kỳ quái, hơn nữa Triệu Đồng hôm nay không lên lớp, ngươi cũng vậy...... Điểm này, thật sự rất không tầm thường a.”


Vòi nước vẫn đang mở, dòng nước lạnh xối lên mu bàn tay Hoắc Thanh Lam.


Trong đầu Hoắc Thanh Lam xuất hiện tin nhắn của Park Tae Sang.


“Còn có...... ngươi quên ta được gọi là ‘Huyết phần’ sao? Đối với mùi máu tươi trên người ngươi, ta có thể cảm nhận rõ ràng .”


Hoắc Thanh Lam lập tức đóng vòi nước, không nói lời nào thẳng tắp đi ra khỏi WC.


Park Tae Sang quay đầu lại, nhìn về phía gian phòng nhỏ mà Hoắc Thanh Lam mới đi ra kia.


Hắn bước lại đẩy cánh cửa.


Cảnh tượng bên trong rất bình thường, không hề có bất cứ khác thường nào.

Thế nhưng...... Hắn lại đem tầm mắt tập trung vào bồn cầu......


Vì...... trên bồn cầu kia,  giờ phút này trong mắt hắn, vô số máu tươi một lần nữa ngưng tụ lại!

Máu... rất nhiều máu......


Vừa rồi ở trong này, có rất nhiều máu !


Lấy năng lực hắc y giáo chủ của Hoắc Thanh Lam, muốn tiêu trừ mấy vết máu này không khó, thế nhưng đối với Park Tae Sang mà nói, chỉ cần là nơi từng dính máu, hắn vẫn như trước có thể cảm nhận ra được.

Máu đó trong mắt hắn lại lần 1 nữa ngưng tụ lại. Hắn nhanh chóng phân tích ra nhóm máu, chủ nhân của nhóm máu, thậm chí có thể phác thảo ra giới tính, tuổi, ngay cả cân nặng chiều cao cũng có thể... nếu đủ số lượng máu, còn có thể đặp nặn lại dung mạo 1 lần nữa!

Cái này chính là năng lực của “Huyết phần” Park Tae Sang !


Vương giả chi phối máu!


Rất nhanh, vô số máu tươi ngưng tụ trước mặt Park Tae Sang, đương nhiên đây chỉ là cảnh tượng trong mắt hắn, trong hiện thực không hề xảy ra.

Máu tươi bắt đầu một lần nữa cơ cấu hệ thống tuần hoàn, từ đó hắn có thể phân tích tình huống sức khỏe của đối phương.


Park Tae Sang tin tưởng hắn còn có thể tiến thêm 1 bước nữa......


Cuối cùng, rất nhiều máu đắp nặn nên hình dạng cơ quan phủ tạng, giới tính chiều cao.... tiếp theo chính là xác định dung mạo.


Thông sự tuần hoàn của máu, hắn có thể cơ cấu ra......


Mà cuối cùng...... sau 1 phút đồng hồ hắn đã đắp nặn  hoàn thành.


Máu đó hoàn toàn thuộc về cùng 1 người......


Chính là Triệu Đồng ! 




Posted by Unknown |
Chương 37: Lão bản?


Ngày thứ hai.


Thời điểm Diệp Tưởng tỉnh dậy phát hiện không thấy Hoắc Thanh Lam đâu .


Phản ứng đêm qua của Hoắc Thanh Lam khiến hắn thấy có điều cảnh giác. Bất quá, Hoắc Thanh Lam không nói cho hắn sự tình về Triệu Đồng, nhưng Diệp Tưởng cũng có thể đoán được đôi chút.


Rửa mặt xong, cầm phiếu cơm, hắn hướng tới căn tin dưới lầu đi xuống.

Căn tin lúc này đã tương đối náo nhiệt, rất nhiều người đang ăn uống. Sau khi Diệp Tưởng bước vào, ai nhìn thấy hắn đều lộ ra các loại ánh mắt kiêng kị, trào phúng, cùng kiêng dè.


“Ngươi xem...... Kia không phải ‘Quỷ Vương’ Kim Thư Đông sao?”


“Chính là cái tên gia hỏa xưng có thể nhìn thấy quỷ?”


“Nghe nói hắn tự xưng là truyền nhân của tam đại Mao Sơn, còn có Thiên Nhãn!”


“‘Thiên Nhãn’? Nếu vậy, ta đây chẳng phải Ngọc Hoàng đại đế rồi sao?”


“Quỷ Vương” Chính là ngoại hiệu được học sinh trong trường trung học Quảng Nguyệt đặt cho Kim Thư Đông, tất nhiên ý vũ nhục chiếm đa số. Có thể nói, trong trường trung học Quảng Nguyệt, có lẽ không ai biết được chủ tịch nước hiện thời là ai nhưng tuyệt không thể không biết ai là “Quỷ Vương” Kim Thư Đông. Áp lực trong môi trường trung học thật sự quá lớn, có thể tìm được niềm giải trí trong đó tự nhiên không ai không quan tâm. Đến sau này lời đồn đại đã rất nghiêm trọng, cái gì mà “đệ tử Mao Sơn”“Thiên Nhãn” linh tinh vớ vẩn đều được đưa ra. Mà xuất phát từ tâm tư muốn tìm niềm vui, vào giờ tự học, không ngoại lệ, lúc nào Kim Thư Đông cũng bị réo tên, kêu hắn lên bảng kể chuyện ma quỷ! Tất nhiên bản thân Kim Thư Đông sẽ không ngu ngốc mà lên làm trò vui cho mọi người.


“Oa a !”


Bỗng nhiên một tên diễn viên lớp 6 đi ở phía sau Diệp Tưởng,“Oa” quát to một tiếng, khiến Diệp Tưởng vội vàng tránh ra !


Tên diễn viên kia 1 bộ dáng giương nanh múa vuốt:“Ta là quỷ...... Ta là quỷ...... Ngươi như thế nào không sợ a?”


Cả căn tin lập tức bùng nổ 1 trận cười to.


Tên diễn viên này tự nhận là phe phái của Long Ngạo Thiên. Mà Long Ngạo Thiên vốn đã thệ sát  (thề tất giết)Diệp Tưởng. Vì tỏ rõ lập trường, tự nhiên tận hết sức biểu diễn. Đáng tiếc, nếu hắn từng diễn qua gia tộc [ Nightliar 3], cho hắn một trăm lá gan chỉ sợ cũng không dám làm như vậy trước mặt Diệp Tưởng.


Diệp Tưởng căn bản không để ý tới. Đối phương trong mắt hắn bất quá chỉ là một con kiến mà thôi, không đáng cho hắn quan tâm.


Làm người nên rộng rãi, tính toán chi ly ngược lại có chút mất thân phận.


Diệp Tưởng cùng Hầu Tước, Vũ Sóc, Tích Kính bốn người một bàn. Những người chung quanh tự nhiên đều cách xa nhóm bọn hắn ra 1 chút.


Thời điểm mọi người sắp ăn xong, kịch bản mới được gửi tới trong đầu!

Tất cả diễn viên lập tức lật xem!

khi xem xong, mọi người đều vô tình hoặc cố ý nhìn về phía Ôn Vũ Phàm [ Hứa Gia Bích ]!


Vốn tưởng rằng chết lúc đầu sẽ chỉ là vài tên pháo hôi không quan trọng, may mà mọi người sớm đã liên kết thành đoàn, đến thời điểm trọng yếu sẽ có diễn viên hạng A bảo hộ. Vẫn là có chút hy vọng sinh tồn.

Lại không hề nghĩ tới, người chết đầu tiên là Ôn Vũ Phàm !


Bất quá. Mọi người nhanh chóng nghĩ, Ôn Vũ Phàm từ rạp chiếu phim thứ 13 chuyển tới rạp chiếu phim với Hầu Tước, tự thân thực lực nàng cũng không yếu, chỉ sợ nàng không dễ dàng mà chết được. Cũng có vài người nhìn vẻ bề ngoài mỹ lệ của nàng cảm thấy thương hương tiếc ngọc. Nhưng chỉ là tâm tình thương hoa tiếc liễu mà thôi, không có ai chủ động đi giúp nàng. Chung quy cũng là phe phái bất đồng.

Ôn Vũ Phàm xem xong kịch bản, hai tay xiết chặt lại.


Trong kịch bản, sau khi nàng chết đi thế nhưng thi thể còn xuyên việt về 2 tháng trước, gặp mặt chính mình trong quá khứ. Bất quá 1 điểm ký ức nàng cũng không nhớ. Nghĩ tới... chắc hẳn đã bị xóa bỏ trí nhớ.

Phải biết... nàng chính là sau khi chết đi mới lần nữa xuyên việt!

Nàng ở 2 tháng trước đã từng gặp qua cái xác của chính mình.


Như vậy muốn đem đoạn lịch sử này thay đổi liền trở nên vô cùng khó khăn!

Thời gian nàng tử vong là trong tiết thể dục buổi chiều nay.

Lúc ấy, trong tiết thể dục, nàng cùng mấy nữ sinh khác tính chơi bóng chuyền thì Ôn Vũ Phàm bị yêu cầu tới nhà kho để lấy bóng.


Nàng nhìn kỹ kịch bản miêu tả:


Lúc ấy, Hứa Gia Bích đi vào nhà kho để đồ thể dục trống không không một bóng người. Mà vị trí đặt bóng chuyền là ở phía cuối cùng trong nhà kho


Vì thế, Hứa Gia Bích tiến tới chỗ đó, từ trong sọt bóng chuyền lấy ra 1 quả bóng. Nhưng là......


Từ bên trong sọt bóng chuyền lại vươn ra 1 đôi tay, túm lấy nàng kéo vào! Tiếp theo kịch bản liền bay về miêu tả kịch tình của 2 tháng trước.

Khủng bố !


Hứa Gia Bích tự nhiên khẳng định trong chớp mắt bị kéo vào đã chết, sau khi chết nàng trở về 2 tháng trước!

Ở mặt ngoài nhìn tựa hồ cũng không khó xử lý, thế nhưng, cố tình hành vi của Hứa Gia Bích toàn bộ đều là chữ đỏ !


Bởi vậy......


Một giờ về sau, tiết học thứ nhất bắt đầu.


Bất quá...... Thực quỷ dị là, Hoắc Thanh Lam chưa có tới thế nhưng mọi người vẫn còn ký ức về Kim Kỳ Thụy. Hiện tại trong kịch bản không có nói rõ hạ lạc của Kim Kỳ Thụy.


Diệp Tưởng nghĩ tới ngày hôm qua, chỉ sợ đã có chuyện gì đó xảy ra.


Hoắc Thanh Lam là hắc y giáo chủ thứ 9, đương nhiên chết đi càng tốt, Diệp Tưởng cho dù muốn kiếm vé chuộc cái chết cũng không ra tay cứu hắn.


Thời gian giữa trưa.


Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc, Tích Kính hai người đi ra bên ngoài trường học.




Mục đích , tự nhiên là tìm kiếm Hoắc Thanh Lam [ Kim Kỳ Thụy ]. Hắn chết đi cố nhiên không luyến tiếc, thế nhưng hắn tuyệt đối là một manh mối. Nếu hắn không bị xóa bỏ ký ức, có thể sẽ xuất hiện trong quá khứ hoặc tương lai.

Nguyền rủa phòng học dị độ cho đến nay vẫn là câu đố. Vốn tưởng rằng căn nguyên nguyền rủa nằm trên đảo Trường Nguyệt, nhưng xem ra chỉ sợ không đơn giản như vậy. Có lẽ, câu trả lời còn ẩn sâu hơn nữa. Cái bóng trắng quỷ dị xuyên toa thời không kia có lẽ chính là mấu chốt để cởi bỏ câu đố.

Về phần quan hệ giữa Ôn Vũ Phàm, Hứa Gia Bích cùng Kim Thư Đông thật sự không tính là tốt, hiện tại Diệp Tưởng không có biện pháp chạy tới bên nàng, chỉ đành chờ tới buổi chiều thôi. Kim Thư Đông vì bị tập thể lớp bài xích, mỗi lần tới giờ thể dục chỉ có thể tự chơi 1 mình, không có ai tìm hắn chơi bóng. Hắn trong giờ thể dục đôi khi lấy 1 bộ cà kheo hoặc bóng chuyền tự chơi 1 mình, chỉ cần lựa chọn thời điểm tiến vào nhà kho cùng với Hứa Gia Bích là có thể bảo vệ được nàng. Vũ Sóc vốn muốn cùng đi thế nhưng bị Diệp Tưởng cự tuyệt, căn cứ vào khế ước, cho dù phát sinh bất cứ chuyện gì hắn đều phải ưu tiên đệ nhất bảo hộ Vũ Phàm, một khi đã như vậy, Vũ Sóc tới là điều không thỏa đáng. Về phần Hầu Tước, Vũ Phàm đối với hắn cũng tương đối quan trọng, vẫn là nên đến, thế nhưng Tôn Di Tinh xưa nay trong tiết thể dục vẫn luôn dùng máy ghi âm cầm tay nghe băng cát xét tiếng Anh, căn bản không có lý do tới nhà kho. Cân nhắc ra, chỉ có Diệp Tưởng tới bảo hộ Vũ Phàm tốt nhất.


Phía sau trường học là 1 con phố bẩn thỉu trật tự kém, nơi nơi không biết có bao nhiêu phòng game cùng cửa hàng vcd. Mà Triệu Đồng cùng Kim Kỳ Thụy nghe nói thường xuyên xuất hiện ở chỗ này. Triệu Đồng có thể nói chính là phiên bản khác của Vân Tùng Quân, thậm chí còn tệ hại hơn, thế nhưng lúc này cũng đã biến mất.


Diệp Tưởng đi ngang qua tiệm sách trước kia Vân Tùng Quân dẫn hắn tới.


Bên trong có 1 nữ sinh đeo mắt kiếng, Vũ Sóc liếc mắt liền nhận ra nàng, nói:“Nàng là Đới Y Y học cùng lớp Triệu Đồng, không bằng tới hỏi nàng 1 chút.”


Được.”


Diệp Tưởng mở cửa tiệm sách, đi về phía Đới Y Y. Lúc này nàng ấy đang cầm 1 cuốn tiểu thuyết Quỳnh Dao, hoàn toàn không chú ý có người đang đến.


“Ngươi hảo, Đới Y Y.”


Nàng nghe có tiếng người gọi liền ngẩng đầu lên:“Ân? Tôn Di Hoa?”


Thế nhưng thời điểm nhìn thấy Kim Thư Đông liền vội vàng lùi lại vài bước. Nàng nghe người ta nói gia đình Kim Thư Đông là gia tộc vu cổ (kiểu như người dân tộc hay dùng ngải với côn trùng), nếu nhìn hắn nhiều 1 chút không chừng sẽ bị hạ cổ.


Có chuyện gì?” Khẩu khí của nàng có chút cứng ngắc.


“Ngươi có nhìn thấy Triệu Đồng cùng Kim Kỳ Thụy không?” Vũ Sóc vừa hỏi vừa nhìn lướt qua cuốn tiểu thuyết Quỳnh Dao trên tay nàng, nói:“Ân? Cuốn thượng [ Hoàn Châu cách cách ]? Nhà ta có cuốn hạ, nếu ngươi muốn ta có thể cho ngươi mượn?”


Biểu hiện giao tế cao minh của Vũ Sóc chính là đây. Đới Y Y đang đắm chìm trong diễn biến câu chuyện, lập tức thái độ từ lãnh đạm biến thành nhiệt tình:“Thật sự? Quá tốt ! Tử Vi cùng Tiểu Yến Tử sau này có đổi trở lại hay không? Khoan, đừng nói trước...... A, ngươi vừa rồi hỏi Triệu Đồng sao? Kim Kỳ Thụy cũng từng tới hỏi ta !”


“Ngươi trả lời hắn như thế nào?”


Một giờ trước ta có nhìn thấy Triệu Đồng đi tới 1 phòng video ở mặt sau con phố này, sau đó ta liền nói cho hắn biết.”


“Cám ơn ngươi !” Vũ Sóc cười nói:“Ngày mai ta sẽ đem cuốn sách tới trường cho ngươi.”


Đang lúc đạt được đáp án, đoàn người Diệp Tưởng chuẩn bị rời đi, một thanh âm vang lên.


“Kim Thư Đông? Ngươi đến sao? Dragon Ball có mấy cuốn mới, ngươi có muốn xem hay không?


Nghe được này thanh âm, tầm mắt của Diệp Tưởng di chuyển qua.


Nói chuyện người rõ ràng......


Chính là lão bản tiệm thuê sách! 

2/19/2017

Posted by Unknown |
Chương 36: Giết người
Ánh trăng tỏa sáng trên cao.


Hoắc Thanh Lam thỉnh thoảng nhìn đồng hồ, bồn chồn không ngừng.


“Ân...... Xin lỗi, ca tới chậm a!”


Cái nam nhân đáng khinh, đáng ghê tởm kia đã đến. Hắn từ mặt sau trường học vòng qua, trên miệng đang ngậm thuốc lá, trên người chỉ mặc chiếc áo may ô, chân còn đi một đôi dép lê.


Ba bước thành hai bước nhanh chóng đến bên Hoắc Thanh Lam, hắn nhả một hơi khói , nói:“Tới rất đúng giờ a. Tiền đâu?”


Hoắc Thanh Lam lui ra phía sau một bước, nói:“Ta...... Ta không có tiền !”


“Không có tiền?” biểu tình đáng khinh lộ ra một tia hung thần,“Nếu không có tiền, thì nắm đấm của ta sẽ không nhận ra ngươi a.”


“Ngươi...... Đại ca ! Ngày xưa, Ta hiếu kính ngươi bao nhiêu tiền, ngươi cũng biết! Nhưng tiền của ta cũng không phải như túi không đáy ! Cầu ngươi , hãy ngừng lại đi !”


Nói thừa ! Đại ca ta bình thường cũng không đối xử tệ với ngươi? Tiểu đệ hiếu kính đại ca là đương nhiên ! Đừng nhiều lời, hôm nay không lấy tiền ra, đại ca ta cũng chỉ có thể khiến ngươi ghi nhớ nhiều một chút!”


“Đại ca...... Ngươi...... Ngươi đừng đánh ta a ! Ta là thật sự không kiếm đâu ra tiền!”


“Cho nên ta phải khiến xương cốt của ngươi ghi nhớ, lần sau phải mang tiền đến !”


Nói xong, hắn từ một bên núi rác, rút ra một cây gậy gỗ, liền chạy đến đánh hắn !


Hoắc Thanh Lam với thực lực hắc y giáo chủ, cho dù quyền của người này cứng rắn đến đâu, với hắn cũng chỉ như gãi ngứa mà thôi. Dù thêm một cái gậy gỗ, cũng không bõ bèn gì !


“Đại ca ! Đây chính là ngươi bức ta !”


Hoắc Thanh Lam không nhiều lời, né tránh đợt công kích đầu tiên của nam nhân đáng khinh, cũng từ núi rác lấy ra một cây gậy gỗ khác !

“Hảo a, tiểu tử có tiền đồ , dám đánh trả !” Tên tiểu tử  đáng khinh rít một hơi thuốc thật sâu, nói:“Hôm nay ta phải hảo hảo giáo dục lại ngươi, như thế nào tôn trọng đại ca !”


Trong lòng Hoắc Thanh Lam cười lạnh, ngươi đến cứt chó cũng không bằng, xứng làm đại ca ta?


Tiếp đó, song phương xông lên, 2 cây gậy va chạm nhau liên tục. Nhưng, Hoắc Thanh Lam lại cố ý biểu diễn địch không lại đối phương, bị gậy đập vào người, hắn cố ý té lăn quay trên núi rác.


Một gậy đó chính xác chẳng làm hắn cảm thấy gì, nhưng Hoắc Thanh Lam vẫn như trước biểu diễn một bộ thống khổ.


“Tha mạng, đại ca...... Ta không dám , tha cho ta đi !”


Đây là muốn người phải nhớ rõ ! Kim Kỳ Thụy, ngươi nghĩ rằng ta để cho ngươi kêu ta 1 tiếng đại ca, ngươi chính là em ta hay sao ? Ta phi !”


Lúc này, Hoắc Thanh Lam bò qua một hướng khác bỏ chạy, nhưng nam nhân đáng khinh kia lại vô cùng vô sỉ đánh vào chân hắn!


Hoắc Thanh Lam phát hiện ở một góc chỗ bãi rác có một cái xẻng vứt trên mặt đất, phỏng chừng công nhân để quên ở đây . Vì thế hắn chộp lấy cái xẻng, hướng tới phía sau hung hăng nện xuống !


Một xẻng này liền trực tiếp nện lên đầu tên kia !


Hai mắt tên kia dại đi, gục ngã trên mặt đất !


Hoắc Thanh Lam vẫn cầm xẻng, hung hăng hướng tới đầu hắn nện tiếp !


“Ngươi khốn kiếp, dám đánh ta, cư nhiên dám đánh ta ! Đi chết đi, xuống âm tào địa phủ đi !”


Ít nhất sau năm sáu phát đánh, đầu tên kia đã bắn ra bao nhiêu là máu tươi, hắn mới thu tay lại. Lúc này, Hoắc Thanh Lam hít một ngụm khí lạnh, đem xẻng vứt đi, cả người ngồi phệt xuống dưới đất !


Tiếp đó, Hoắc Thanh Lam lay lay hắn, nói:“Uy, ngươi...... Ngươi không sao chứ? Uy !”


Trên đầu tên này tràn đầy máu tươi, làm sao có thể không sao cho được.


Thời điểm Hoắc Thanh Lam lần đầu tiên nhìn thấy đoạn kịch bản này, có điểm không thể tin, nhưng lập tức liền bình thường trở lại. Hắn đã sắm vai hắc y giáo chủ, cũng không phải lần đầu tiên giết người. Vì sinh tồn cho dù có giết nhiều người hơn cũng tính cái gì? Chỉ có thực lực biến cường, mới có khả năng đoạt lại Mẫn Hà từ trong tay Mộc Lam! Bằng không, cũng chỉ có phụ thuộc, ăn nhờ ở đậu !


Đương khi Hoắc Thanh Lam xác nhận đối phương đã tử vong, hắn sợ tới mức cả người phát run. Hơn nửa ngày mới nói:“Ta...... Ta giết người rồi ! Tự thú...... Không, không được, ta vạn nhất ngồi tù thì phải làm sao? Không thể ngồi tù !”


Tiếp đó, hắn tiếp tục lầm bầm lầu bầu:“Đúng, dù sao cũng không ai nhìn thấy, ai, ai biết là ta giết hắn...... A, không đúng, xem trên phim truyền hình, giết người có thể tra ra dấu vân tay ! trên cái xẻng có vân tay của ta a ! Lau, lau sạch......”


Tiện đà, hắn nhìn về phía thi thể kia, lại nhìn đến cái xẻng, bỗng nhiên nói:“Đúng...... Đem thi thể chôn dấu, thì sẽ không ai biết !”


Rồi hắn chạy đến phải sau núi rác, đem xẻng cắm xuống đất, bắt đầu đào!


Bởi vì mùa hạ khí hậu nhiều mưa, nơi này bùn đất cực kỳ mềm, bằng không cũng không dễ dàng đào đất được. Thêm nữa Hoắc Thanh Lam thân là hắc y giáo chủ, thể lực tự nhiên khác người, người thường cần thời gian dài mới có thể đào ra một hố sâu, đối với hắn chỉ cần không đến mười phút, rất nhanh hắn đã đào được một cái hố rất sâu.


Hắn nhìn kỹ chung quanh, đem thi thể tên kia ném vào trong hố. Nhanh chóng lấp đất lại!


Chôn xong thi thể, hắn ngã ngồi luôn vào đống rác, lại nhìn vết máu trên mặt đất, vội vàng tìm từ trong núi rác mấy mảnh vải rách, đem máu lau sạch sẽ, rồi lại ném rác cho văng tung tóe khắp nơi. Đè lấp lên cả mô đất đang nhô cao.


“Cái này...... chắc không có việc gì a?”


Làm xong Hoắc Thanh Lam liền chạy về phòng ngủ của mình, nhảy vào trong chăn, run lên cầm cập.


Dù thế nào, hắn cũng vừa mới giết chết một người.


Hắn đối với sinh mệnh của người khác đã không thèm chú ý đến ......


Nhưng hắn hiện tại vẫn phải biểu diễn 1 bộ dáng như vậy !


Thời gian trôi qua thật mau. Trong nháy mắt, đã sắp đến thời gian tắt đèn.


Lúc này, Diệp Tưởng đang trên đường trở về phòng ngủ, bỗng nhiên nghe được có người gọi hắn.


“Ngươi là Kim Thư Đông học lớp 6?”


Diệp Tưởng hướng tới người đang nói chuyện nhìn lại, là một nam sinh đang ngăn cản hắn.


Mọi người đều nói, ngươigia hỏa thần kinh không bình thường.” Đối phương cười nói:“ thật là như thế?”


Xin hỏi, ngươi là?”


“Ta? Triệu Đồng lớp 3. Ta đối với những lời đồn về ngươi thực cảm thấy hứng thú.”


Lời đồn gì?”


“Chính là nháo quỷ linh tinh nha. Ngươi thật sự cho rằng...... Trong trường này có quỷ?”


Diệp Tưởng nhíu chặt mày.


“Ngươi muốn nói cái gì?”



“Đừng khẩn trương nha.” Triệu Đồng đi tới, vỗ vỗ bả vai Diệp Tưởng, nói:“Ngươi thật sự tin tưởng trên thế giới này có quỷ sao?”


“Ta nói , ngươi cũng sẽ không tin.”


“Ân...... Ngươi thì biết như thế nào? Không thể bởi vì chưa thấy qua quỷ, liền nói quỷ không tồn tại.” Tiếp đó, hắn đến gần bên tai Diệp Tưởng, hạ giọng nói:“Có lẽ...... Thật sự có quỷ cũng nói không chừng a !”


Nói xong, hắn không đợi Diệp Tưởng trả lời liền xoay người rời khỏi.


Diệp Tưởng nhìn bóng dáng hắn, đang suy xét có nên cùng hắn nói chuyện tiếp?


Nhưng sau một hồi hắn lựa chọn từ bỏ. Tạm thời vẫn nên quan sát một chút cho thỏa đáng, chung quy không biết đối phương dụng ý.


Trở lại phòng ngủ, nhìn thấy Hoắc Thanh Lam đang trốn trong chăn.


Năm nay...... Diệp Tưởng cùng Hoắc Thanh Lam được phân ở cùng một phòng.


“Còn kém mười phút mới tắt đèn, ngươi đã thấy buồn ngủ rồi sao?”


Hoắc Thanh Lam không trả lời Diệp Tưởng.


Diệp Tưởng thấy Hoắc Thanh Lam không trả lời, cũng đơn giản mặc kệ hắn .


Lúc này, những người khác trong phòng ngủ chắc vẫn đang ở đâu đó bên ngoài, không biết được đã đi đâu, cũng không có những người khác ở đây, vậy cứ đi ngủ sớm một chút đi.


Mười phút sau, đèn tắt. Nhưng những người khác trong phòng vẫn không thấy trở về. Bất quá điều này cũng không kỳ quái, khẳng định là đang chiến thâu đêm tại một phòng game hay phòng video nào đó, bọn họ là những người không hề hiểu 4 giữ gìn sức khỏe .

Sau một hồi, Diệp Tưởng vẫn không có cách nào đi vào giấc ngủ.


Lúc này, hắn nhìn về phía Hoắc Thanh Lam bên kia.


Nhưng, tình huống Hoắc Thanh Lam lúc này có điểm kỳ quái. Hắn đem toàn bộ thân thể núp trong chăn, thân còn không ngừng phát run. Hiện tại dù sao cũng là mùa hạ, hắn tại sao có bộ dáng lạ lùng như vậy !


“Ngươi không sao chứ? Kim Kỳ Thụy? Sinh bệnh sao?”


“Ngươi đừng quản ta !”


Lại qua hồi lâu, Diệp Tưởng mở miệng hỏi:“Ta muốn hỏi ngươi một vấn đề, Kim Kỳ Thụy.”


“Có chuyện mau nói, có rắm mau phóng !”


Đối với Kim Thư Đông, cơ hồ không có người nào có sắc mặt tốt với hắn.

“Ngươi quen một tên là Triệu Đồng ở lớp 3 sao? Trước khi tắt đèn ta gặp hắn ở trên hành lang, hắn nói chuyện với ta có chút kỳ quái.”


Nghe được câu này, Hoắc Thanh Lam cả người đều cảm giác thân thể như bị hóa đá !


Hắn lập tức xốc chăn lên, mở to hai mắt nhìn về phía Diệp Tưởng, từng câu từng từ hỏi:“Ngươi...... Nhìn thấy...... Triệu Đồng ?”


Triệu Đồng......


Chính là người bị hắn tự tay giết chết, chôn xuống đất, là tiểu tử đáng khinh kia ah



Posted by Unknown |
Chương 35: Ngày khai giảng


Ngày 1 tháng 9 năm 1997.

Trường trung học Quảng Nguyệt nghênh đón 1 học kỳ mới.


Tân sinh năm nhất cũng sắp gia nhập trường học.

Một ngày này, ngược lại bầu trời trong sáng, độ ấm thích hợp. Từ sáng sớm, ngoài cổng trường các tân sinh lục đục đi vào trường học, không khí có vẻ phi thường náo nhiệt.

Lớp 10-6, tự nhiên cũng biến thành lớp 11-6. Mà phòng học tự nhiên cũng thay đổi.


Đổi phòng khác.. chính là phòng học lớp bổ túc kia, cứ mỗi khi lên lớp 5 phút sẽ nghe thấy tiếng động cổ quái!

Thời điểm tiến vào lớp, hơn phân nửa học sinh đã đến, Long Ngạo Thiên cũng đang đứng trên bục giảng.


Diệp Tưởng đi tới bên cạnh Vũ Sóc, ngồi xuống.


Hai người hiểu ý, liếc mắt chăm chú nhìn đối phương.

Đúng lúc này, bỗng nhiên, ở phía cửa xuất hiện 1 thân ảnh quen thuộc.


Tích Kính !


Mọi người, im lặng một chút.” Long Ngạo Thiên nói:“Hôm nay, chúng ta đã trở thành học sinh năm 2, cũng đón thêm một bạn học sinh mới.


Lúc này, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Tích Kính.


Rất nhiều người trong lớp đã từng gặp qua Tích Kính.


“Nàng là......”


“Ta nhớ, nàng hình như là bà con thân thích của Di Hoa?”


“Rất xinh đẹp a !”


Tích Kính là nữ nhi của Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc đã sớm không còn là 1 bí mật. Mọi người vừa bàn tán, vừa chăm chú đánh giá nàng.


“Các vị hảo, ta gọi Tôn Tích Kính.”

Hôm nay Tích Kính vẫn như trước mặc 1 một bộ bạch y.


“Ta rất thích lớp học này, hy vọng có thể cùng mọi người hảo hảo học tập!”


Long Ngạo Thiên cũng chú ý tới Tích Kính. Tin tức về nàng lúc trước đã từng đọc qua, nhưng nay nhìn thấy tận mắt, thực lực tựa hồ so với trong tưởng tượng dường như còn muốn cao hơn 1 chút.

Đương nhiên, ngay cả như vậy vẫn không thể nào bằng mình.


Vô luận Diệp Tưởng, Hầu Tước, hay là Tích Kính, thực lực so ra đều kém Long Ngạo Thiên. Thế nhưng nếu liên hợp lại, cho dù là Long Ngạo Thiên cũng cảm thấy có chút áp lực.


May mà bộ điện ảnh này, mọi người phải tuyệt đối đoàn kết, ngược lại là cơ hội tốt để quan sát tình địch.

Lúc này, ai nấy đều nhận được kịch bản mới.


Mỗi người đều cẩn thận nghiền ngẫm đọc kịch bản. Nghiên cứu nhân vật của mình nên diễn như thế nào, làm thế nào để né tránh nguy hiểm, cũng như lo lắng tìm kiếm đường sống cho bản thân. Cũng có người căn cứ vào nội dung kịch bản, phân tích vận mệnh mà nhân vật mình đang sắm vai.

Thế nhưng...... Tích Kính lại là tình huống đặc biệt.

Nàng là diễn viên? Hay là npc?


“Ân......” Long Ngạo Thiên nhìn nàng, nói:“Ngươi ngồi...... bên cạnh Dương Hứa Thành đi.”


Dương Hứa Thành, chính là Diệp Tinh Vẫn.


Bởi vì một đám bạn học bị tử vong lại thêm rất nhiều diễn viên mới gia nhập, bàn ghế sắp xếp trong lớp sớm đã thành 1 mảnh hỗn loạn. Diệp Tinh Vẫn sắm vai Dương Hứa Thành cùng Diệp Tưởng đều ngồi ở phía cuối lớp, đương nhiên cái này có quan hệ tương đối với chiều cao của hắn.

Vâng.”


Tích Kính đi tới bên cạnh Diệp Tinh Vẫn, kéo ghế ra, hơi cúi thấp đầu nhìn Diệp Tinh Vẫn, nói: “Chào bạn học.”


Diệp Tinh Vẫn tự nhiên gật đầu đáp lại:“Xin chào.”


Tích Kính rất rõ ràng, người trước mắt này không phải người sống mà chỉ là 1 con nhân ngẫu mà thôi.

Diệp Tinh Vẫn không bao giờ bại lộ nhục thân của hắn ở nơi nào, thậm chí hắn có thể chuyển hoán giữa nhục thân và nhân ngẫu, là 1 tên muốn giết cũng không chết.

Một năm kế tiếp...... chắc chắn sẽ không hề nhàm chán chút nào.


Sách giáo khoa mới, từ ngày về trường sớm đã được phát. Tích Kính cũng đã lĩnh 1 bộ sách mới. Sau khi chép lại thời khóa biểu, nhanh chóng dán lên trên nắp hộp bút.

Giờ là tiết ngữ văn. Giảng bài , tự nhiên chính là chủ nhiệm lớp Lý Vĩnh Quân.


Đây cũng là lần đầu tiên Long Ngạo Thiên chân chính diễn vai thầy giáo.

Sau khi tiết học thứ nhất bắt đầu, các học sinh đều  lật mở sách giáo khoa ra, có người nghiêm túc nghe giảng, có người thì lại không tập trung, còn có kẻ dứt khoát nằm gục xuống bàn mà ngủ.


Tuyệt đại đa số đều đang trao đổi với nhau thông qua tin nhắn kịch bản, từ đó tổng hợp đưa ra phương pháp tốt nhất đối  phó với các tình tiết.


Diệp Tưởng tự nhiên cũng thu được kịch bản từ người của phe phái bên Long Ngạo Thiên gửi tới. Hắn và Vũ Sóc cùng tiến hành lật xem kịch bản trong thời gian lên lớp.

Bởi vì biểu hiện của Kim Thư Đông càng ngày càng khác thường, làm người ta đối với hắn càng thêm phần tò mò. Rất nhiều người theo bản năng sẽ thảo luận về hắn. Mà cũng vì Diệp Tưởng, trong trường bắt đầu phát ra tin đồn ma quái. Huống chi nơi này còn đang là thời đại lạc hậu, mấy cái chuyện ma quỷ lại càng được người ta tin tưởng, lan rộng hơn. Tuy trên lớp học về chủ nghĩa duy vật, thế nhưng không ai không có 1 tia kính sợ đối với hiện tượng siêu tự nhiên.

Thế nhưng, dị đoan tổng là không được cho phép , giống như thời Trung Cổ, ma nữ luôn luôn sẽ bị thiêu sống vậy. Đối với những ngươi tin tưởng lời nói của Kim Thư Đông như đám người Tôn Di Tinh, Tôn Di Hoa, cũng bắt đầu bị những người khác bài xích. Thế nhưng trong đó cũng có 1 ít người cảm thấy lo sợ bất an. Nhân tâm con người rung động, tất nhiên sẽ sinh ra rất nhiều vấn đề. Vì thế, ngọn nguồn của “Lời đồn”, tự nhiên sẽ bị người khác coi là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt.

Mà điểm này được biểu hiện rất rõ ràng, cũng làm gia tăng thêm số người bài xích Diệp Tưởng . Diệp Tưởng không có ý kiến đối với chuyện bọn hắn nói cái gì, hành động thế nào, không tin tưởng ra sao, hoặc 1 bộ phận vì tin tưởng mà sinh ra sợ hãi... rồi đem nỗi sợ hãi đó đổ lên người Diệp Tưởng.


Mà hiện tượng linh dị mặt khác cũng chính là 1 đầu mối. Trên thực tế, chuyện này cũng trở thành nguyên nhân ngăn cách giữa phe phái của Diệp Tưởng cùng Long Ngạo Thiên.


Tan học .


Hoắc Thanh Lam bước vào trong WC, vừa tính đi tiểu thì 1 bàn tay đặt lên tường, 1 giọng nói từ sau đầu hắn vang lên:“Hơn hai tháng không thấy a, Kỳ Thụy?”


Hoắc Thanh Lam vội vàng quay người lại:“Đại ca, ta......”


“Gần đây khá túng quẫn, tương đối thiếu tiền.” Tiếp theo người đó nhếch mép nhìn về phía Hoắc Thanh Lam: “Mượn ba trăm, năm sau ca nhất định trả ngươi.”


“Đại ca...... Ngươi đừng nói đùa ......”


“Như thế nào? Ca lúc nào nói đùa với ngươi ?”


Tiếp đó hắn vỗ vỗ vai Hoắc Thanh Lam nói:“Kỳ Thụy a, ngươi chẳng lẽ...... sợ ca quỵt nợ sao?”


Cái miệng thối đầy mùi thuốc đủ làm người khác buồn nôn. Hoắc Thanh Lam chỉ có thể bất đắc dĩ nói:“Ca, hiện tại trên người ta không có tiền ah.”


“A, là ngươi kinh thường ca sao? Ca đã nói, năm sau nhất định trả ngươi ! Ân? Ngươi còn không chịu cho mượn?”


“Ta thật sự không có tiền a......”


Người đứng trước mặt Hoắc Thanh Lam là 1 nam nhân dung mạo xấu xí, vóc dáng rất cao. Nam sinh kia hít hít nước mũi, rồi ngay trước mặt Hoắc Thanh Lam móc móc rỉ mũi, nói:“Kỳ Thụy a, hôm nay buổi tối tám giờ, muộn nhất tám giờ a, ca muốn tới phòng game chơi. Chỗ cũ, ngươi lấy được tiền thì lại đó, như vậy mọi người vẫn là huynh đệ, nhưng nếu...


Nói xong, hắn đem rỉ mũi móc ra chùi lên mặt Hoắc Thanh Lam:“Cái nắm tay này của ca, là không biết nhận người đâu ah!”


Hoắc Thanh Lam ghê tởm muốn nôn, nếu không phải vì đang diễn trò, lấy thực lực của hắn muốn giết chết tên này có thể nói dễ như trở bàn tay!


Nói xong, nam nhân đáng kinh này liền rời khỏi WC.


Hoắc Thanh Lam sắm vai Kim Kỳ Thụy, tính cách khá yếu đuối, cho nên trong lớp cũng là kẻ bị người khác khi dễ. Hắn nhìn thấy tên kia đi ra ngoài mới xì 1 tiếng kinh miệt, ánh mắt trở nên âm ngoan.

Mà thời gian này trôi qua cũng nhanh. Cả ngày hôm nay đối với đại đa số diễn viên mà nói... thực là 1 ngày yên bình.

Buổi tối, thời điểm mọi người tụ tập trong căng tin, bên cạnh Hoắc Thanh Lam cũng không có ai ngồi cạnh. Mà hắn chú ý cách đó không xa, Mẫn Hà đang ăn cơm bên cạnh Mộc Lam Hầu Tước, trong lòng không khỏi đau xót.


Hầu Tước thỉnh thoảng cũng sẽ hướng ánh mắt nhìn về phía Hoắc Thanh Lam.


Trần Ngũ Sinh, Meiko đều chết trên tay Hoắc Thanh Lam, nếu không phải đang diễn trò, Hầu Tước sớm đã động thủ diệt sát tên này, căn bản không để cho hắn sống đến bây giờ !


Nhìn thấy ánh mắt của Hầu Tước, trong nội tâm Hoắc Thanh Lam cũng cảm thấy lộp bộp đôi chút. Chung quy hắn hiểu, bản thân không phải đối thủ của Hầu Tước. Hắn cúi đầu ăn cơm, không dám ném ánh mắt qua đó, đồng thời xem xét kỹ lại kịch bản, trong lòng phập phồng kịch liệt.


Cư nhiên phải diễn nội dung như vậy, hắn cảm thấy rất ngoài ý muốn.

Bất quá...... Không quan trọng .


Chung quy, một đoạn kịch này là chữ đỏ. Mà đoạn kịch này phát sinh chỉ có 1 mình hắn biết, không hề có diễn viên khác tham diễn, cũng không 1 ai biết việc này tồn tại.

Tám giờ đến .


Hoắc Thanh Lam đi tới bên cạnh núi rác rưởi phía sau trường học






Posted by Unknown |
Chương 34: Thanh âm khủng bố


Tiếng vang lớn vừa rồi kết thúc, không còn thanh âm nào khác vang lên.

Thế nhưng, như vậy cũng đã đủ khiến người ta sởn tóc gáy.


Diệp Tưởng nhìn vào bảng đen trước mặt nhưng lại đang suy tư nên ứng phó tình huống kế tiếp như thế nào. Tầm mắt hắn chuyển về phía trên người Ôn Vũ Phàm, suy xét 1 khi nguy hiểm phát sinh phải bảo đảm an toàn đệ nhất cho nàng. Kỳ thực luận về thực lực, nàng không tính là yếu, chỉ là lấy tiêu chuẩn tham chiếu của bộ phim này mà nói thì quả thực không đủ.

Giờ khắc này, phe phái của Long Ngạo Thiên cùng phe phái của Diệp Tưởng, Hầu Tước tự nhiên tách ra tiến hành trò chuyện qua tin nhắn. Tuy song phương ước định có thể tiến hành trao đổi tình báo, nhưng hiển nhiên chỉ xác lập khi 2 bên có địa vị bình đẳng.

Phía Diệp Tưởng Hầu Tước...... Trước mắt gồm có Diệp Tưởng, Hầu Tước, Bạch Vũ Sóc, Ôn Vũ Phàm, Thiên Sơn Nguyệt vài người, chẳng qua, ảnh đế... gia tăng thành 2 người!

“Chiến lược bố trí do ta quyết định.” Hầu Tước biết được thực lực của Diệp Tưởng đã khôi phục, tự nhiên phần thắng sẽ càng nhiều hơn:“Diệp Tưởng, ta cần hiểu được thực lực cụ thể lúc này của ngươi. Nếu hiện tại ngươi cùng An Nguyệt Hình đối chiến, có bao nhiêu phần thắng?”


Diệp Tưởng trả lời:“Nếu là An Nguyệt Hình mà nói...... Ta không thể xác định. Nhưng nếu đối thủ có cấp bậc giống như Mộc Lam...... Ta có thể toàn thẳng !”


Những lời của Diệp Tưởng vô cùng tự tin và khí phách!

Hầu Tước hiểu tính cách của Diệp Tưởng, hắn tuyệt đối không phải người khoe khoang. Nói cách khác, hắn có được thực lực ảnh đế là thật, bằng không sẽ không tự tin tuyên bố có thể thắng được Mộc Lam .


Tại những rạp chiếu phim hạ tầng, ảnh đế đã là thực lực đỉnh phong nhất. Loại biến thái yêu nghiệt như Long Ngạo Thiên, dù sao cũng là số ít.


Ngươi phụ trách chủ lực, ta tiến hành phụ trợ. Sử dụng ưu tiên thứ nhất là thể chất đặc thù không cần kỳ phục hồi, rồi đến vật nguyền rủa Ký sinh loại, phi Ký sinh loại, cuối cùng là loại vật nguyền rủa có số lần sử dụng ít nhất. Có ý kiến gì không?”


Hầu Tước đưa ra ý kiến rất hợp lý, mọi người đều tỏ vẻ tán thành. Khuyết điểm của Vật nguyền rủa chính là thời gian sử dụng ngắn, tiêu hao nhiều, thời kỳ phục hồi lại dài. Mà vật nguyền rủa ký sinh loại tuy mạnh mẽ hơn, nhưng khuyết điểm của nó là không thể luân phiên nhau sử dụng để vượt qua thời kỳ phục hồi. Bởi vậy 2 thứ này có thể bù trừ khuyết điểm cho nhau, cũng đem thực lực mỗi người phát huy tới mức độ tốt nhất. Hầu Tước sau khi biết được thực lực của Diệp Tưởng, thậm chí còn tự mình nói ra sẽ phụ trợ hắn, có thể thấy lòng dạ cùng khí lượng quả thực ít gặp.


Nhưng mà......


Một ngày hôm đó, ngoại trừ thanh âm kia thì cái gì cũng không có phát sinh, thẳng tới khi tan học.

Sau khi tan học, Diệp Tưởng tự nhiên lập tức chạy xuống lầu xem xét. Nhưng dưới đất lại không phát hiện ra cái gì dị thường.

Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?


Kế tiếp...... ngày lên lớp bổ túc lại đến .


Vừa mới bắt đầu lên lớp, dưới lầu lại lần nữa vang lên 1 âm thanh thật lớn!

Thời gian hoàn toàn giống y lúc trước !


Ước chừng khoảng 5 phút đồng hồ sau khi lên lớp.

Thanh âm của 1 vật rất nặng nện lên mặt đất.


Loại âm thanh này khiến người khác có cảm giác không yên lòng, thế nhưng vì kịch bản yêu cầu nên không thể tự ý đi xem xét.

Nguyên bản, các loại thủ đoạn của ảnh đế cũng không phải không thể xem xét tình hình phía bên dưới. Nhưng không hiểu vì cái gì, các loại thủ đoạn này đều bị hạn chế. Ác ma chi nhãn cũng được, năng lực linh môi cũng tốt, hoàn toàn mất đi hiệu lực tra xét.

Chỉ có thể lý giải là vì... do thời không bất đồng tạo thành .


Trước đó, Diệp Tưởng Hầu Tước đã vô số lần xem xét mặt đất phía bên dưới phòng học. Thế nhưng không thể nhìn ra nửa phần dị thường, không có chút vết tích nào chứng tỏ đã có chuyện xảy ra.

Kế tiếp một tuần...... Lại kế tiếp một tuần......


Mỗi lần đều là như thế.


Cứ sau khi lên lớp 5 phút đồng hồ, phía dưới phòng học sẽ vang lên 1 tiếng động thật lớn. Chỉ nghe thấy âm thanh kia thôi cũng đủ hình dung, vật gì đó bị đập xuống, nhất định sẽ vỡ thành vài khối!

Cái âm thanh quái gở không biết này trở thành cái gai trong lòng mỗi người. Hơn nữa, không ai hiểu được ý nghĩa của thanh âm này là gì.

Một ngày......


Ôn Vũ Phàm gục mặt ngủ trên bàn học.


Trong thế giới mộng cảnh, nàng bước xuống lầu.

Nàng đã thử đi thử lại nhiều lần nhưng không có lần nào thành công nhìn thấy chân tướng. Một lần này nàng muốn thử lại, đến tột cùng thanh âm kia là chuyện gì xảy ra.

Mỗi lần nghe thấy thanh âm đó, Vũ Phàm luôn có 1 loại cảm giác sởn tóc gáy.


Một lần này...... Nàng có thể nhìn thấy chân tướng không?


Diệp Tưởng vẫn đang chú ý tới Ôn Vũ Phàm. Chỉ cần một khi xảy ra chuyện, hắn sẽ nhanh chóng kéo nàng từ trong mộng trở về.


Hắn tất yếu phải tuân thủ khế ước với Dante.


Cứ như vậy, thời gian trôi qua ước chừng năm phút đồng hồ......


Bỗng nhiên, Ôn Vũ Phàm mở to mắt, hét thảm 1 tiếng !


Cả người nàng ngã ra khỏi ghế, sắc mặt hoàn toàn là 1 mảnh sợ hãi!

“Ngươi làm sao vậy? Gia Bích?” Thiên Sơn Nguyệt là người thứ nhất xông lên đỡ nàng !


“Sao thế? Hứa Gia Bích?” Long Ngạo Thiên lạnh lùng nhìn về phía Ôn Vũ Phàm,“Ngươi không thoải mái sao?”


“Không có.” Nàng lắc đầu:“Ta...... chỉ là nằm mơ thấy ác mộng .”


“Nơi này không phải nơi ngươi bỏ tiền ra để đến ngủ.”


Vâng...... Ta biết......”


Đối với Vũ Phàm mà nói, giờ phút này nàng giống hệt như những người nằm mơ thấy ác mộng khác, biết chính mình mơ thấy ác mộng, nhưng... lại không nhớ nổi nội dung cơn ác mông.

Nàng...... Đến cùng đã nhìn thấy gì?


Tiếng vang thật lớn dưới lầu kia đến cùng ra sao?

Mà không bao lâu sau khi Ôn Vũ Phàm phát ra tiếng kêu thảm thiết kia, tin nhắn kịch bản cơ hồ gửi tới tấp, có thể so với súng đạn trên trận mạc.

“Ngươi mơ thấy cái gì? Ta nguyện ý bỏ vé chuộc cái chết ra để mua !”


“Đến cùng tiếng vang dưới lầu là sao?”


Giờ khắc này, ai nấy đều muốn biết chân tướng về thanh âm khiến trong lòng mỗi người sợ hãi kia.


Nhưng Ôn Vũ Phàm không có cách nào trả lời bọn họ. Bởi vì chính nàng cũng không nhớ rõ.


Diệp Tưởng xoay xoay bút bi trong tay.


“Tình huống tựa hồ không đúng......” Vũ Sóc bám vào bên tai hắn nói:“Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”


Làm sao đây?


Diệp Tưởng nhìn về phía ngoài cửa sổ.


Rõ ràng đang là mùa hạ......


...Nhưng lại không thể chìm đắm trong cảm giác ấm nóng của ánh mặt trời.

Ngôi trường này đã bị nguyền rủa thác loạn thời không, nơi nơi đều tràn ngập sát khí.

Tan học .


Cuối cùng vẫn là không thu hoạch được gì.


Phía dưới phòng học không hề có bất cứ dấu hiệu có thứ gì đó rơi xuống. Nền đất bằng phẳng không nhìn ra nửa điểm manh mối.


Mà lúc này, không ai chú ý tới Tư Mã Đông Hài xuất hiện ở phía sau bọn họ.


Tư Mã Đông Hài đồng dạng cũng chú ý tới nền đất nơi đây. Long Ngạo Thiên kêu nàng tận lực tra xét tình huống này.


Nhưng nàng... không thể đưa ra bất cứ kết luận gì.


Chỉ là...... Nàng mơ hồ cảm giác, hết thảy...... Tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy.


Lớp bổ túc...... trước khi khai giảng, cứ thế mà kết thúc. Kết quả, nguyên bản mọi người ai nấy như lâm đại địch, nhưng trừ sau khi lên lớp 5 phút đồng hồ, phía dưới truyền tới âm thanh va đập thật lớn thì cái gì cũng không phát sinh.

Nhưng.. thật sự không phát sinh bất cứ tình huống nào sao?


Mọi người rất rõ ràng, chỉ sợ đã thực sự phát sinh ra cái gì đó, chỉ là thời gian phát sinh không phải ở hiện tại mà thôi.


Sau khi lớp bổ túc kết thúc, cuộc sống năm 2 rốt cục bắt đầu. Kịch tình thứ nhất của [phòng học dị độ 2] chính thức kéo màn. Hết thảy những chuyện phát sinh từ trước tới nay, bất quả chỉ là hơn 10 phút trong phim mà thôi.

Bước đi trên sân thể dục, Diệp Tưởng nhìn lớp bùn đất dưới chân. Thực không biết đã có bao nhiêu người bị chết, vùi lấp sâu trong lòng đất nơi đây?

Vật vờ trong kẽ hở thời gian, bồi hồi giữa quá khứ và tương lai, ngay cả tự chủ của bản thân cũng không có.

Nguyền rủa của phòng học dị độ...... Chỉ sợ so với Nightliar còn muốn đáng sợ hơn.


Mà hết thảy, chung quy sắp bắt đầu.


Thời điểm bước ra khỏi cổng trường, Diệp Tưởng nói với Hầu Tước:“Di Tinh...... Ta nghĩ, muốn nói chuyện riêng với muội muội ngươi 1 hồi,được không?”


Hầu Tước tự nhiên hiểu được tâm tình hiện tại của Diệp Tưởng.


“Có thể.”


Rời khỏi trường học, 2 người đi dọc theo ngã tư. Gần nơi này có vài cửa hàng, nhưng không phải địa phương nữ tính thích đi dạo. Bất quá, lúc này không ai so đo chuyện đó.


“Rốt cuộc, có thể đợi được đến lúc này .”


“Đúng vậy.”


Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc bước đi chậm rãi , bộ pháp của 2 người cơ hồ hoàn toàn y hệt nhau.


Sau đó, Diệp Tưởng vươn tay chạm vào Vũ Sóc. Theo sau......gắt gao nắm lấy bàn tay nàng.


Hết thảy...... Không ai nói lời nào.


Tiếp qua một tuần nữa, bọn hắn sẽ phải bước vào trường trung học Quảng Nguyệt, bắt đầu sinh hoạt 1 năm học dài. Trong 1 năm này sẽ phát sinh những gì? Chết đi bao nhiêu người?


Không ai biết.


Con đường tương lai tràn ngập hung hiểm cùng gai góc. Diệp Tưởng vô pháp cam đoan, thời điểm tất cả chấm dứt, hắn có thể vẫn là nhân vật chính hay không.


Chỉ là...... Giờ phút này, vào lúc này...... Hắn chỉ muốn cầm lấy bàn tay Vũ Sóc.


Bồi hồi trước sinh và tử......


Hãy để chúng ta tựa vào lẫn nhau đi......