12/24/2016

Posted by Unknown |

Chương 80: Ngày thường của Long Ngạo Thiên và hậu cung



Rạp chiếu phim địa ngục thứ 10.


“Ân......
lịch chiếu phim nửa tháng sau, ngược lại hơi chút sít sao.


Một
nữ tử tóc đen dài mượt, trực tiếp gác chân lên mặt bàn trước mặt, mắt nhìn tấm áp phích phía tiền phương, nói với 1 nữ tử khác:“Thụ, đây là lần đầu tiên biểu diễn phim kinh dị sau khi thời đại trước kết thúc, hơn nữa còn là nữ nhân vật chính, hẳn tương đối vui vẻ chứ?”


Nữ tử tên là “Thụ” mặc 1 thân quần áo màu lục, đang cầm ipad xem sách điện tử. Trong rạp chiếu phim tự nhiên không có internet, thế nhưng cung cấp điện thì không có vấn đề , cho nên sách điện tử đã  tải xuống là vẫn có thể đọc được. Ipad này là của 1 diễn viên nào đó đã chết đi mang vào.


“Đừng quấy rầy ta. Đ
ang coi tới đoạn  Tiêu Viêm cùng Hàn Phong quyết đấu 1 trận cuối cùng  trong [ Đấu Phá Thương Khung ].” Tầm mắt Thụ lúc này hoàn toàn chăm chú nhìn vào ipad, nói:“Thực không nghĩ tới thời đại này ngược lại trên Internet có nhiều tiểu thuyết dễ đọc như vậy.”


“Ngươi như thế nào
lại 1 dạng giống Trừng Đăng?” Nữ tử đang gác chân lên bàn kia lộ ra thần sắc bất mãn:“Cả ngày ngươi chỉ chằm chằm đọc tiểu thuyết trên internet![ Đấu Phá Thương Khung ]? Nội dung nói cái gì ?”


Chính là 1 người địa cầu xuyên tới đại lục đấu khí, sau đó từ 1 tên phế tài biến thành 1 siêu cấp cường giả.


“Ân...... Nghe vào tai
kịch tình thực khuôn sáo cũ rích.”


“Nói bậy ![ Đấu Phá Thương Khung ]
đọc rất hay !”


Đại khái 5 phút đồng hồ trôi qua, nàng liền nói:“Ân...... Rốt cục phải tới Tiêu tộc bên kia tìm Huân Nhi, hiện tại là kịch tình phấn khích nhất, cho dù có cháy nhà cũng đừng có quấy rầy ta ah! Tân Nguyệt !”


Nữ tử tên Tân Nguyệt không khỏi lấy tay bóp trán.


Nếu người nào đã đọc qua [ Đấu Phá Thương Khung ] nhất định sẽ thấy kỳ quái.


Tiêu Viêm vs Hàn Phong là
kịch tình khi ở Hắc Giác vực, còn khi đi tìm Huân Nhi đã là Trung Châu thiên . Như thế nào chỉ ngắn ngủi 5 phút đồng hồ đã đọc tới đó ?


Đây là năng lực nguyền rủa của nàng. Đối với nàng mà nói, 1 cuốn tiểu thuyết internet mấy trăm vạn chữ không tới 1 giờ đã đọc xong, hơn nữa còn là đoc từng câu từng chữ! Nội dung nào nàng đã xem qua thì 1 chấm câu nàng cũng có thể đọc lại làu làu!


Vẫn đang xem sách sao?”


Lúc này, ngoài cửa
1 nữ nhân trang điểm đậm bước vào, thấy Thụ còn đang cắm cúi vào ipad, lắc lắc đầu, nhìn về phía Tân Nguyệt, nói:“Nàng đang đọc chuyện gì vậy?”


“[ Đấu Phá Thương Khung ].”


“Nga,
chuyện của Thiên Tàm Thổ Đậu . Ta gần đây đang xem [ Bàn Long ].”


“Các ngươi
sao lại thích tiểu thuyết internet như vậy chứ......”


“Không có biện pháp a,
bên trong rạp chiếu phim địa ngục này không có internet, TV. Ngay cả giải trí cơ bản cũng không có, chỉ có mấy cuốn sách điện tử này là nguồn giải trí duy nhất. Hiện tại rất nhiều người thích đọc thể loại này đó. Ngươi cũng có thể coi xem? Tân Nguyệt?”


“[ Bàn Long ] ta
đã đọc xong hai giờ trước.” Thụ ngồi 1 bên tầm mắt vẫn nhìn vào ipad vừa nói:“Sau đó ta đã đọc [ Tinh Thần biến ] cùng [ phàm nhân tu tiên truyện ]. Ân,[ phàm nhân tu tiên truyện ] làm ta phí chút thời gian, thiếu chút nữa không hoàn thành trong 1 giờ.”


Cứ như vậy
lại trôi qua hơn 20 phút nữa......


“Xem xong !” Thụ đem ipad tắt đi, lười biếng duỗi eo:“Hôm nay
xem tạm vài bản này đã. Ta thấy Cà Chua cùng Thiên Tàm Thổ Đậu đều không tệ, bất quá ta càng thích Vong Ngữ hơn.” (là tên tác giả truyện tiên hiệp. Mình lại thích lão cà chua nhất, mặc dù nhiều lão chê là suốt ngày cắm đầu tu luyện chả thấy gái gú. Thế mới là chuyện tiên hiệp chứ, mấy lão đó chỉ có thích hậu cung đầy đàn. Mẹ nó chứ, đàn bà bu lại 1 chỗ mà đòi chung sống hòa bình á, cứ thấy nam chính là dính vào chấp hết cả dàn hậu cung của nó á.. quên đi nhé.)


“Ngươi
có đọc [ Ma Thiên kí ] hay không?” Trừng Đăng, cũng chính là nữ nhân đang đọc truyện [ Bàn Long ] nói:“Tác phẩm mới của Vong Ngữ vẫn còn chưa có kết thúc.”


“Chưa kết thúc
thì thôi.”


Bỗng tại vách tường màu trắng trước mắt xuất hiện 1 bóng người màu trắng!

Không...... Không phải
người màu trắng, mà là người này giống như tắc kè hoa, dung nhập vào trong vách tường!


“Các ngươi rất nhàn nhã
sao?” nữ tử giống tắc kè hoa bộ mặt lãnh lẽo nói:“Hiện tại là thời điểm thảo luận tiểu thuyết sao?”


“Được rồi...... Xin lỗi.” Trừng Đăng khoát ta
y đối với nữ tử lạnh lùng kia:“Bất quá, Liễm Nguyệt, cách bộ phim kinh dị cuối cùng công chiếu hẳn còn 1 đoạn thời gian nữa mới đúng.


“Chúng ta
cũng không phải chân chính vô địch . Độ khó bộ phim kinh dị cuối cùng tuyệt đối vượt qua tưởng tượng của chúng ta.” Liễm Nguyệt lúc này tản ra từng đợt hàn khí bức người:“Ngươi cho rằng...... Chúng ta có mấy người có thể còn sống tiến vào rạp chiếu phim linh độ?”


Trong nhất thời, không khí ngưng trệ.


“Có thể có một nửa......
đã là không tệ . Các ngươi nên rõ ràng điểm này.”


Đúng vậy. Điểm này,
ai nấy đều rất rõ ràng.


Đoạn đường kế tiếp không có khả năng không có người hy sinh. Thậm chí toàn bộ chết đi cũng rất có khả năng.


“Cho nên tất yếu
phải khiến Ngạo Thiên đạt được vương tọa nhân vật chính trong bộ phim kinh dị cuối cùng. Chỉ có trở thành nhân vật chính......” Nàng chỉ vào ipad trên tay Thụ:“Hắn mới có thể giống như vài tên nhân vật chính trong tiểu thuyết kia, sinh tồn tới cuối cùng!


Ngày sau trong thế giới phim kinh dị tàn khốc, quang hoàn nhân vật chính mới là bảo hiểm bảo đảm sinh tồn căn bản.


Trong bất cứ 1 bộ phim kinh dị nào, nhân vật chính sinh tồn tới cuối cùng đều không phải dựa vào quang hoàn sao?


Sau này trong phim kinh dị, vật nguyền rủa sẽ không còn tồn tại, muốn sinh tồn chỉ có thể dựa vào quang hoàn nhân vật chính!  Đây là đạo lý trước mỗi khi trải qua trận quyết chiến cuối cùng thời đại mà mỗi người ai cũng hiểu được.


Thụ gật đầu, nói:“Đúng vậy, ta biết. Chúng ta có thể sống đến thời đại này, thuần túy là vì khi đó Tịch Thâm Dạ thưởng thức tài năng của Ngạo Thiên.”


“Nay...... Hầu Tước
Sa La đều chết. Ngạo Thiên muốn đoạt lấy bảo tọa nhân vật chính, địch nhân lớn nhất chính là Thợ săn Ác Ma Diệp Tưởng . Người này...... Tất yếu phải chết !”


Những lời này vừa nói xong, Tân Nguyệt
đang đem chân gác lên bàn, ở vị trí giữa mi tầm bỗng nhiên bị cắm vào 1 cây huyết châm!


Cây châm kia đem nàng ghim lên vách tường!


“Thật là......”


“Ngươi tổng
vẫn luôn như vậy...... Liễm Nguyệt......”


Theo sau,
mọi người nhìn lại, trên vách tường chỉ lưu lại 1 hình nhân bằng giấy đang bị huyết châm ghim vào giữa mi tâm!


Một người giấy !


Tiếp
đó, người giấy kia bốc cháy, rất nhanh liền biến mất hầu như không còn.


Người giấy cùng chân thân không hề khác nhau, so với nhân ngẫu của Diệp Tinh Vẫn có vài phần tương tự. Chẳng qua Diệp Tinh Vẫn là do nhận được lợi ích từ ác ma phương tây mà sáng lập ra nhân ngẫu, còn người giấy của Tân Nguyệt là thuần túy khủng bố tới từ trung quốc .


“Ngươi
làm như vậy có thích hợp không? Tỷ tỷ?”


Lời nói của Tân Nguyệt truyền tới từ phía sau Liễm Nguyệt.


Một đôi tỷ muội này
đều là hậu cung của Long Ngạo Thiên, mà bản thân Long Ngạo Thiên cũng không quá để tâm tới vấn đề thu cả hai chị em làm người phụ nữ của mình.


Liễm Nguyệt
mặt không đổi sắc:“Ta chỉ là nhắc nhở ngươi một chút mà thôi. Không nên vì ở thế giới trong mộng thời gian quá dài mà quên mất nguy cơ của chúng ta. Cơ hội lần này không có lần thứ 2. Một lần này chúng ra nhất định phải đi theo Ngạo Thiên, tiến nhập vào rạp chiếu phim linh độ !”


Trên sô pha trong phòng nghỉ công cộng.


Lúc này, Long Ngạo Thiên đang nghiên cứu
diễn viên chính của mấy bộ phim mới sẽ trình chiếu nửa tháng sau. Bởi vì rạp chiếu phim thứ 10 bị thương thảm trọng, cho nên danh sách diễn viên phát sinh thay đổi to lớn. Những bộ điện ảnh này đều là phim kinh dị có độ khó cao, lấy phong cách Á châu làm chủ. Trong đó cũng có 1 bộ điện ảnh hợp tác cùng rạp chiếu phim thứ 14.  


Rạp chiếu phim thứ 14 đều là vài tên quỷ nhật bản đi?” Long Ngạo Thiên cười lạnh:“Cư nhiên phải cùng 1 đám này diễn trò, thật sự làm người ta phải buồn bực !”


Mộc Lam ở một bên cũng gật đầu phụ họa:“Đại nhân nói rất đúng.”


Mộc Lam tuy rằng không phải trẻ trâu, nhưng
là không muốn đắc tội với Long Ngạo Thiên. Kanzaki Yuu của rạp chiếu phim thứ 14 từng là người của Đọa Tinh, song đây là sự tình thời kỳ An Nguyệt Hình. Long Ngạo Thiên khẳng định sẽ không hi vọng nghe được những lời nói như vậy, bởi thế Mộc Lam cũng tuyệt đối sẽ không nói ra.


“Mà thôi.
Mấy tên tiểu quỷ nhật bản này tốt nhất không nên gây trở ngại cho ta, bằng không ta tuyệt không bỏ qua. Kế tiếp phỏng chừng chúng phải biểu diễn phim kinh dị hẳn đều ở mức độ khó giải đi.”


“Đúng vậy, đại nhân.
Nhân vật chính Lý Tín Lăng cùng phối hợp diễn Ấn Thủy Thiên trong [ thư linh nhân ] đều đã chết, thêm bộ điện ảnh [ Ma cốc ] đều có khả năng có đại nhân tham diễn.


Kỳ thật [ lệ quỷ chi quan ] cũng đồng dạng có khả năng, thế nhưng đây là một bộ
phim kinh dị quay tại Nhật Bản, nếu Long Ngạo Thiên đã căm ghét nhật bản như vậy, liền không nên cố ý đề xuất tới.

“[ đệ tứ cấm khu 10]
hẳn cũng có khả năng đi?” Long Ngạo Thiên lúc này dùng giọng điệu có chút hưng phấn nói:“Ha ha...... bộ phim kinh dị này, ngược lại ta rất có hứng thú khiêu chiến 1 phen.”


Bộ điện ảnh này chúng ta có người bên trong chính phủ Hongkong, nếu đại nhân tham diễn bộ này chắc chắn sẽ có ưu thế lớn lao. Mặt khác......”


“[ phòng học dị độ 2],
vì quá nhiều diễn viên tham diễn đã chết, cho nên nếu khởi quay, dàn diễn viên hẳn sẽ thay máu.


Mộc Lam đánh giá,
bộ điện ảnh này rất có thể sang năm sẽ quay chụp.


[phòng học dị độ] còn cất giấu quá nhiều câu đố.
Quan trọng nhất là bộ điện ảnh này cất giấu bí mật nghịch chuyển thời không. Nếu có thể khiến Diệp Tưởng một lần nữa trở lại quá khứ......


Lịch sử
có hay không viết sang 1 trang mới?[ chưa xong còn tiếp..]


12/18/2016

Posted by Unknown |


Chương 79: Niết bàn trùng sinh




Hầu Tước đã không thể cử động, cũng không thể nói chuyện , hắn thậm chí đã không con bất cứ tư tưởng gì. 

Cửa hiệu cắt tóc
bị phá vỡ đã không thể ngăn cản. 

Mà Vũ Phàm vô lực quỳ rạp xuống đất, nàng cắn chặt môi, cơ hồ muốn chảy máu, không ngừng
muốn cường hóa tinh thần mình. 

Nếu thật sự có thiên phú như vậy, nàng
muốn sử dụng nó để cứu Hầu Tước ! 

Nàng
muốn cứu hắn ! 

Giờ này khắc này, Vũ Phàm bắt đầu chân chính nhận thức
được phân lượng của Hầu Tước trong lòng mình. 

Vượt qua lần lượt những thống khổ trong mộng cảnh, điều nàng thu được nhiều nhất chính là tự tin. Nàng sinh tồn là có giá trị , nàng không phải là người luôn bị người khác bài xích, không còn chỉ biết oán thầm cha mẹ không biết dậy con cái đạo đối nhân xử thế, mà nàng là người có thể dùng lực lượng của bản thân bảo vệ chính mình cũng những người khác!

Nàng đưa mắt nhìn về phía Hầu Tước. 

Lúc này
thân ảnh Hầu Tước đã ẩn ẩn hiện hiện, cơ hồ không còn rõ ràng. 

“Không được...... Không được !
Không thể !” 

Nước mắt bắt đầu tràn mi. Nhìn Hầu Tước
muốn biến mất trước mặt mình khiến Vũ Phàm cảm giác có 1 loại giống như lòng tín niệm bị sụp đổ, tựa hồ như bị mất đi 1 thứ quan trọng nào đó.


Quá khứ của ta... có thể không có ngươi tồn tại. 

Thế nhưng...... Ta hi vọng tương lai của ta, có thể có ngươi.
 

Ôn Vũ
Phàm nói thầm trong lòng như thế . 

Ta không dám
cầu xin quá nhiều... Chỉ cần có thể làm bạn bên cạnh ngươi ...... 

Chỉ cần ngươi có thể sống sót là
được ...... 

Cho nên van cầu ngươi......
 

Đừng biến mất! 

Lúc này,
trần nhà đã muốn sụp xuống . 

Thân ảnh của Hầu Tước trước mắt Vũ Phàm rốt cục hoàn toàn biến mất, không còn bất cứ tung tích!

Ôn Vũ Phàm
trừng mắt muốn nứt nhìn 1 màn đó. Nàng căn bản không phát hiện bản thân xiết chặt tay tới  nỗi móng tay đã đâm sâu vào da thịt, hàm răng cắn vào môi đã xuất hiện vết máu đỏ tươi.  

Ôn Vũ Phà
m từ lúc chào đời tới nay, lần đầu tiên cảm nhận được tình cảm như thế.

Loại
cảm xúc dường như muốn đem hết thảy thế gian này xé bỏ, muốn nguyền rủa trời xanh!

Tiếp theo nàng chậm dãi đứng lên, bên trong cửa tiệm cắt tóc đang sụp đổ, không có dấu hiện nào muốn ngừng lại.

Ngay sau đó, nàng ngẩng đầu lên.
 

Một khối
trần nhà sụp xuống, sắp đập lên đỉnh đầu nàng. 

Thế nhưng.
Sát na sắp chạm tới đầu nàng, tầm mắt Ôn Vũ Phàm trở nên thật dữ tợn!


Đúng vậy, dữ tợn !
 

Cảm xúc dữ dội như vậy cư nhiên xuất hiện trong mắt Ôn Vũ Phàm! 

Sau đó......
 

Nóc nhà sụp đổ kia bỗng chốc biến thành hư ảo ! 

Hai mắt Vũ Phàm giống như bị thiêu đốt, hai hàng huyết lệ rơi xuống gò má!


Hai mắt Vũ Phàm
chảy ra huyết lệ thật sự trông như 1 nữ quỷ! Thế nhưng nháy mắt khi huyết lệ rơi xuống, toàn bộ cửa hiệu cắt tóc liền bốc cháy!

Theo sau. Nàng
nhìn về phía hắc ám bên ngoài, không chút do dự bước tới!

Hầu Tước
đã chết, mà nàng cũng rất nhanh rập khuôn theo hắn. 

Nàng không thể
cứ thế chết đi trong tuyệt vọng. Nàng thà rằng đánh cược một phen, đánh cược chính mình có tương lai hay không! 

Đây là giấc mộng của nàng !
 

Giấc mộng của nàng !
 

Hai con mắt dữ tợn mang theo 2 dòng huyết lệ, giờ phút này Ôn Vũ Phàm không hề có bất cứ băn khoăn hay do dự, thiên phú tinh thần của nàng triệt để mở khóa ! 

Nàng
mở cửa tiệm cắt tóc, sau đó bước ra ngoài! 

Cửa, mở !
 

Ôn Vũ Phàm nhìn ngoài cửa
, trên tay vẫn còn cầm bài thi thất bại kia.

Sau đó, nàng quay đầu nhìn
lão bản nương con đang cắt tóc cho khách nhân bên trong, tiếp theo hướng về phía chung cư nhà mình mà đi. 

Hết thảy, đều
tươi sáng như ánh mắt trời. 

Buổi tối hôm nay nàng đem bài thi ra. Kết quả tự nhiên là bị mụ mụ hung hăng giáo huấn một phen. Nhưng không biết vì sao, nàng không cảm thấy trong lòng rất khó chịu. 

Đây là lần thứ mấy con thất bại rồi ? Con là đầu heo sao? Ta như thế nào có thể sinh ra 1 nữ nhi không có trí tiến thủ như con ! Con cùng người ngồi cùng bàn điểm số chênh lệch lớn như vậy, học cũng không giỏi bằng người ta ! Hàng năm họp phụ huynh ta đều lo lắng coi lão sư nói con như thế nào! Tổng thể là quan hệ bạn bè không tốt, thành tích họp tập thì từ dưới đi lên, con có phải muốn ta tức chết không hả! 

Ôn Vũ Phàm yên
lặng thừa nhận hết thảy. 

Nàng cảm giác
bản thân thật bi thương, nhưng không phải vì bị mẫu thân răn dạy.

Nàng cảm giác
dường như đã mất đi 1 cái gì đó rất quan trọng, nhưng lại không biết đó là cái gì.

“Mụ mụ......” Nàng bỗng nhiên mở miệng:“
Con cũng có thứ muốn bảo vệ. Lần đầu tiên con có niềm tin mạnh mẽ như vậy, tin tưởng bản thân con có thể thay đổi rất nhiều. Con sẽ không làm cái gì cũng không tốt, con cũng sẽ không than trời oán đất. . Thế nhưng...... Thế nhưng vì cái gì...... Vì cái gì lại như vậy?” 

Con.. con đang nói cái gì ah? Ta nghe không hiểu !” 

Con rất khổ sở!” Vũ Phàm đánh vào vị trí trái tim mình, thanh âm nghẹn ngào:“Ở nơi này của con rất khổ sở a! Giống như bị xé rách rất đau đớn, rất khó chịu....  

“Vũ Phàm?”
 

Tiếp
theo, Vũ Phàm liền bổ nhào vào lòng mẫu thân. 

“Mụ mụ......
con rất muốn gặp người. Lúc này, con thật sự rất muốn gặp người !” 

Vì cái gì không bao giờ cổ vũ con? Vì cái gì luôn gạt bỏ lòng tự tin của con?” 

“Nếu
con có thể sớm 1 chút nắm được lực lượng cường đại như vậy, có lẽ sẽ không có nhiều người chết đi như thế... có lẽ, con có thể cứu hắn... !” 

“Hảo...... Hảo. Về sau
làm bài thi tốt hơn là được, con đừng nói mê sảng nữa ta sợ, ăn cơm đi.” Mẫu thân nhìn Ôn Vũ Phàm nước mắt đầy mặt, không thể nói thêm được lời nào, đứng dậy giúp nàng dọn cơm. Còn Ôn Vũ Phàm vẫn ngồi yên tại chỗ.” 

Trong mắt người con kém cỏi đến vậy sao? Mụ mụ?” 

Nàng cúi đầu.
 

Nhưng
1 thanh âm từ bên cạnh thân thể nàng truyền đến.
 

“Không. Ngươi làm phi thường tốt,
còn tốt hơn nhiều so với trong tưởng tượng của ta.” 

Ôn Vũ Phàm hướng
về phía thanh âm kia nhìn sang. 

Một
nam tử tuấn mỹ mặc hắc y đang đứng ngay cạnh nàng.  

“Cho nên ngươi
tất yếu không cần cúi đầu. Sau này, ngươi cũng không cần cúi đầu trước bất kỳ ai.” 

“Hầu...... Hầu Tước?”
 

Ôn Vũ Phàm
trong hình tượng học sinh cấp 2 lập tức biến thành Ôn Vũ Phàm trưởng thành! 

“Ngươi còn sống !”
 

“Ân, hoàn hảo ta là Linh môi đứng đầu,
1 luồng tàn hồn này vẫn miễn cưỡng lay lứt được thêm 1 đoạn thời gian. Chậm thêm 1 chút nữa ta liền xong rồi.  

Tại
thời khắc thiên phú tinh thần của Ôn Vũ Phàm giải khải, Hầu Tước hoàn toàn khôi phục lại lực lượng ngày xưa! Lần nữa trở thành linh môi đứng đầu, có thể dựa vào trạng thái linh hồn mà tồn tại!  

Thậm chí,
trạng thái linh hồn của hắn lúc này so với trước kia còn muốn mạnh hơn!  


“C
m ơn ngươi, Ôn Vũ Phàm.” 

Hầu Tước biết,
lần này hắn có thể quay về từ Quỷ Môn quan, hơn nữa lực lượng tăng lên đều là do Ôn Vũ Phàm trước mặt ban tặng. Cho nên, nàng rất đáng nhận 1 lời “Cám ơn” của hắn. 

Long Ngạo Thiên...... Mộc Lam...... Diệp Tinh Vẫn......
 

Những người này,
1 tên Hầu Tước cũng không bỏ qua!

Sau này cùng những người này
tranh đoạt quang hoàn nhân vật chính, khi đó chính là lúc không phải ngươi chết thì ta sống, tuyệt không hề trì hoãn! 

Nhìn thấy Hầu Tước trùng sinh, Ôn Vũ Phàm bưng kín miệng, nàng cơ hồ không dám tin tưởng.
 

Nàng không chút do dự ôm choàng lấy Hầu Tước. 

Lúc này, nàng cái gì
cũng không muốn hỏi . Tựa hồ mọi chuyện trên thế gian đều không còn tồn tại.

Nàng chỉ biết l
à Hầu Tước còn sống. Còn sống ở trên thế giới này. 

Vậy đã đủ rồi. 

Một ngày kế tiếp trong thế giới mộng, Ôn Vũ Phàm tiếp tục tiến hành xây dựng mô hình, đồng thời nàng cũng bắt đầu vì mình và Hầu Tước sáng lập 1 thân thể mới!

“Ngươi nói...... Long Ngạo Thiên có thể đem
1 đám hậu cung của hắn ra khỏi thế giới mộng cảnh?” 

Phải. Như vậy, chúng ta kế tiếp sẽ phải đối mặt với địch nhân rất cường đại. 

“Xem ra, chúng ta cũng cần
trở nên mạnh mẽ hơn mới được. Long Ngạo Thiên là nhân vật còn khó đối phó hơn An Nguyệt Hình. Bất quá...... Lại nói, Kim Tứ Quý cùng Lý Mĩ Gia lúc trước được ngươi cứu ra từ trong mộng cảnh vì sao lại không trở thành diễn viên rạp chiếu phim thứ 19?” 

Tình huống của 2 nàng có chút đặc thù, tiến vào không chỉ có linh hồn mà còn có nhục thể chưa bị hủy diệt triệt để. Dưới tình huống đó, khi rời khỏi mộng cảnh sẽ trở về rạp chiếu phim nguyên bản. 

“Nguyên lai
như vậy...... Ta bị mất đi nhục thể, nói cách khác, thân phận là diễn viên của rạp chiếu phim thứ 13 đã mất.” 

Tái tạo nhục thể không hao phí quá nhiều thời gian, trước mắt tinh thần thiên phú của Ôn Vũ Phàm đã có thể dùng từ khủng bố để hình dung. Sau khi tái tạo thành công nhục thể, cũng là lúc 2 người trở về!

Rạp chiếu phim địa ngục thứ 19. 

Đến hôm nay vẫn lạnh lẽo không có bóng người nào. 

Giây phút này, bên trong sảnh chiếu phim, chỗ khán giả xuất hiện 2 thân ảnh.

Hầu Tước Heine, còn có Ôn Vũ Phàm ![ chưa xong còn tiếp..]


Posted by Unknown |

Hắc ma thuật.


Đây là
thứ vẫn tồn tại từ những thế kỷ thời trung cổ, vận dụng ma pháp Ác Ma.


Bất quá
nói là ma pháp, nhưng tuyệt đối không giống như trong tiểu thuyết có thể hủy thiên diệt địa trong một chớp mắt, hở 1 cái có thể phá hủy 1 thành trì. Kỳ thật lực lượng Hắc ma thuật chỉ gần như trong [ Harry Potter ]. Cần phải dùng chú ngữ cùng với ma lực tương quan để phát động, đồng thời cũng tồn tại thứ giống như Avada Kedavra, có thể nháy mắt giết chết 1 người, cũng có đoạt hồn chú có thể thao túng suy diễn ma chú. (Avada Kedavra là 1 câu chú trong harry potter, là bùa dùng để giết người ngay lập tức.)


Lúc này Bạch Vũ Sóc hoàn toàn có một loại cảm giác như bị Hermione (nhân vật nữ trong harry potter) phụ thể. Nàng đối với vận dụng hắc ma thuật cực kỳ thuần thục, trong thời gian ngắn ngủi đã tiến bộ nhanh chóng.


Một ngày này......


“Bỉ tư...... Nại đức lỗ đặc, ba nhĩ mâu, cát lôi tát nhĩ!”


Saukhi niệm chú xong gần 20 ma tự chú, tay nàng vung lên, trên vách tường trước mắt nhất thời xuất hiện một điểm màu đen. Từ trong hình tròn màu đen bắt đầu nhỏ máu xuống cuối cùng, vài cánh tay người dính đầy máu tươi, từ bên trong vươn ra ! Thoạt nhìn, tựa như ác quỷ từ dưới địa ngục đang muốn thoát ra ngoài !


Rất lâu sau, từ bên trong bò ra vài cái ...... xác không hồn !


nếu ai đã xem qua những phim truyền hình mỹ, tuyệt đối không khó tưởng tượng ra . Chẳng qua trong The Walking Dead những hành thi là kết quả của sự lây lan virus, còn trước mắt là từ nguyền rủa Ác Ma, sinh vật bất tử ở giữa sinh tử!


Diệp Tưởng lúc này bị Vũ Sóc an trí ở trong phòng chiếu phim,
ở đấy đã được dán vô số đạo phù chú bảo đảm an toàn, cho dù xuất hiện vấn đề, rạp chiếu phim sau một thời gian, cũng tự động đem vật nguyền rủa tiêu trừ.


Bất quá,
những cái cái xác không hồn này không hề chậm chạm. Đầu bị chọc một đao vẫn như cương thi không hề hấn, nhất định phải đem nguyền rủa bất tử trên người nó phá đi, như vậy chúng mới trở thành những thi thể bình thường, sau đó cũng sẽ nhanh chóng bị rạp chiếu phim tự động thôn phệ.


Đây là lần thứ ba Vũ Sóc luyện tập, một chiêu này nàng phóng ra rất nhiều hành thi, ước lượng cũng trên dưới ba chục người.


Hành thi này đương nhiên không phải cắn ngươi một cái thì sẽ xong đời. Bởi nó không lây lan bởi virus, hơn nữa Vũ Sóc tự tin dưới tình huống trước mắt nàng có đủ thực lực đối phó. Vũ Phàm đã chết, cho nên muốn tiến hành mô phỏng huấn luyện đã không còn khả năng, như vậy liền dứt khoát làm thật. Nếu không thể đối phó được với những hành thi này, tương lai nàng như thế nào đối phó được với những ác linh quỷ hồn đáng sợ khác?


Phim kinh dị cuối cùng, rất nhanh sẽ công chiếu . Thời đại này, sắp gặp phải chung kết.


Vũ Sóc cũng không biết
sự tồn tại của rạp chiếu phim linh độ. Thế nhưng, vé vào cửa rạp chiếu phim linh độ, không phải ai muốn cũng lấy được.


Nhược nhục cường thực. Khôn sống
bống chết. Nơi này, chính là rạp chiếu phim Địa Ngục. sinh tồn vô cùng tàn khốc!


Chỉ có cường giả mới có thể sống đến cuối cùng !


Tốc độ hành thi cũng không phải quá mau lẹ, thế nhưng tuyệt không hề chậm chạp như trong phim. Hơn nữa tại đây diện tích không lớn không nhỏ, thật sự khiến người khác cảm giác đáng sợ. Bất quá hành thi đều hành động dựa trên định luật vật lý **, linh hồn không hề tồn tại , chỉ dựa vào nguyền rủa trên thân mà di chuyển, càng đừng nói cái gì Bất Tử chi Thân .


Xác nhận có ba mươi hành thi tiến vào
xong, Vũ Sóc phong bế cánh cửa trên vách tường kia. thời điểm này, những hành thi đầu tiên đã bắt đầu tiếp cận Vũ Sóc !


Ba hành thi kia, cả người đều hư thối cao độ, hai mắt trắng dã, trên người phát ra mùi tanh tưởi đủ để cho mọi người nôn hết mọi thứ trong dạ dày. Hành thi lúc này giơ hai tay lên cao, hướng tới Vũ Sóc lao đến !


Vũ Sóc sẽ không sử dụng
đồng nhãn thời gian. Đối phó với hành thi, không cần sử dụng cái này.


Vừa rồi nàng vẫn đang niệm chú, thời điểm hành thi đánh tới, dưới chân nàng hiện ra một đạo hắc ảnh, hắc ảnh bắt đầu lớn rộng lên, lan rộng cả căn phòng, biến 4 bức tường thành mầu đen !


“Hắc linh đinh” !
Thủ đoạn thường dùng nhất để đối phó với sinh vật bất tử. Vũ Sóc đã luyện tập phi thường thuần thục.


hắc linh đinh hướng tới
những hành thi di động phía trước, cắm thẳng mũi nhọn vào thân thể bọn họ! Nhưng hành thi cũng không đứng để người khác tàn sát như vậy, nhanh chóng bắt đầu di động né tránh !


Bất quá, đợt đầu cũng
chỉ có hơn mười hành thi bị hắc linh đinh đâm trúng. Nhưng không phải nói đâm trúng thì sẽ giải quyết xong, có những hành thi chỉ một chiêu cũng đủ giải trừ nguyền rủa biến thành người chết, nhưng có những loại cho dù đến hai ba lần, khoa trương hơn là đến năm sáu lần cũng không giải quyết được.


Nếu...... Không cẩn thận
phóng ra hành thi vương, vậy sẽ càng khó đối phó hơn. Bất quá may mắn là đối thủ đó không có xuất hiện.


Những hành thi đầu tiên gục xuống, không thể gượng dậy, cuối cùng bị sàn nhà thôn phệ dần biến mất. Nhưng hết lớp này thì lớp khác tiến lên !


Thân thể Vũ Sóc linh hoạt né tránh, đồng thời tiếp tục bắt đầu niệm chú, cũng ngắm chuẩn một mục tiêu tiếp theo!


Bất quá, không gian chung quy hữu hạn, số lượng hành thi
lại nhiều, trong đó còn lẫn những người tốc độ tương đối nhanh . Không bao lâu, lần niệm chú thứ hai hoàn tất, trước mắt đã có mấy ngón tay sắp chạm đến mặt nàng!


Nhưng Vũ Sóc không chút
do dự lôi ra cái đầu của lão nhân ho khan (vật nguyền rủa lấy được trong chuyến bay số hiệu 444), hung hăng hướng tới vách tường nện tới ! Vài hành thi kia lập tức giẫm chân tại chỗ !


Đương nhiên
tính nguyền rủa của khỏa đầu người này tương đối hữu hạn, cho nên nàng không tính dùng nó để giải quyết những hành thi trước mặt. Chúng nó thuần túy chỉ là để Vũ Sóc tập huấn lực ứng biến, tốc độ niệm chú, giúp tạo nên bước đột phá trong hoàn cảnh sinh tử. Trên thực tế nếu không phải suy xét đến vấn đề an toàn, nàng cũng không triệu hồi một đám cương thi đến cả linh hồn cũng không có ra đây.


Tiếp
đến nhóm hành thi khác, một cước tiếp một người, người trước ngã xuống, người sau lại ùa lên, một màn này quả thật rất giống trong [ Resident Evil ] [ Left 4 Dead ]......


khi Vũ Sóc đang liều chết luyện tập hắc ma thuật, cửa hiệu cắt tóc vẫn đang duy trì trạng thái sụp đổ .


Trình độ  sụp đổ đã vượt xa dự tính !


Mặt tường bắt đầu nhanh chóng vỡ ra, từng tấm gương đều đã vỡ vụn, trên mặt đất xuất hiện vài vết rạn.


Sau một hồi, rốt cuộc
cũng dừng lại.


Nhìn vách tường vỡ nát trước mắt,
cấp cho Hầu Tước cùng Ôn Vũ Phàm một cảnh báo rất lớn.


Nếu vẫn
duy trì tiến độ này mà nói, hai người thật sự sẽ phải táng thân ở đây .


Hơn nữa, Hầu Tước cũng phát hiện.
Một bàn tay khác của hắn đang bắt đầu trở nên trong suốt.


Rốt cuộc
đã xuất hiện một ánh rạng đông. Nhưng thời gian của bọn họ không còn lại nhiều ! Thậm chí khả năng Hầu Tước sẽ sớm biến mất triệt để trước khi cửa tiệm cắt tóc này tan vỡ !


Vũ Phàm nhìn
bàn tày trở nên trong suốt của Hầu Tước, sắc mặt cũng đại biến.


Nhân tâm
con người quả thực rất kỳ quái. Thời điểm đối mặt với tuyệt cảnh, có là tình huống khủng bố như thế nào cũng là một loại cảm giác, rận nhiều không sợ ngứa, nợ nhiều không lo. Nhưng khi hi vọng bày ra, cho dù chỉ là 1 tia nguy cơ, đều có thể khiến người ta sợ hãi không chịu nổi.


Nói đến cùng...... Sợ hãi kỳ thật
lại phát ra từ hi vọng.


Thành công...... Đã gần tới như vậy! Hiện tại, rốt cuộc đã nhìn thấy hy vọng sống sót !
Website truyện convert TruyenCv [.] com

Tại chiến trường tàn khốc
trên, Nam Cung Tiểu Tăng, Phương Lãnh, Tiêu Mộng Kỳ...... Đều đã chết. Mà Ôn Vũ Phàm, nàng vẫn còn có hi vọng sống sót ! Nàng vẫn có thể tiếp tục sống sót !


Trọng yếu nhất là...... Nàng có thể
khiến cho Hầu Tước cũng sống sót !


Nàng tuyệt đối không thể buông tay !


Nàng tiếp tục nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên
cảnh toàn bộ tiểu khu ngày xưa, thậm chí cả những nhà cao tầng nằm xung quanh tiểu khu cũng hiện lên rõ mồn một. Nàng bắt đầu xây dựng mô hình địa hình rộng ra, tiếp tục nếm thử sáng tạo !


Bất cứ thời điểm
cũng được......


Bất luận kẻ nào
cũng tốt......


Chỉ cần sáng tạo ra !
Đem mô hình sáng tạo này ra !


Mở rộng
thế giới mộng cảnh đã sắp tan vỡ này ra !


Mới khiến nàng có thể cứu được Hầu Tước !


Chỉ cần có thể cứu được hắn !
Chỉ cần có thể sống sót rời đi !


Sau giờ ngọ, hoàng hôn.


Ôn Vũ Phàm lưng
đeo túi sách. Trở về tiểu khu nhà mình.


Mười lăm tuổi nàng hiện đang là một học sinh cấp hai.


Bất quá lúc này nàng
đang cầm một bài thi trên tay. Mặt mũi nhăn nhó.


Điểm chỉ vỏn vẹn có 53 điểm. Đây là bài thi toán học, Ôn Vũ Phàm chính là không hiểu  môn này. Hơn nữa, thời điểm lão sư giảng giải, nàng một câu cũng nghe không vào.


“Làm sao được...... Ta như thế nào trở về a...... Mụ mụ nói, nếu lần
thi này lại không đạt tiêu chuẩn, thì sẽ không cho vào nhà .”


Vì thế, nàng đành phải thong thả bước tới hiệu cắt tóc
bên trong tiểu khu.


Lúc này, lão nương
chủ tiệm đang cắt tóc cho vài khách hàng, vẫn còn có vài người ngồi trên sô pha xem báo.


“Ân...... Tiểu Vũ Phàm đến đây
sao?” Lão nương nhìn đến nàng đến cười ha hả nói:“Bất quá tóc ngươi không phải lần trước mới cắt sao?”


“Ta...... Ta không dám về nhà......”


Ôn Vũ Phàm cầm bài thi
trong tay, ngồi trong cửa hiệu cắt tóc, nói:“A di...... Ta đại khái thật sự rất ngốc đi, đề mục này ta rất nhiều vẫn làm không được. Người ngồi cũng bàn thì được tới 99 điểm, thật sự là không biết hắn làm như thế nào lại có điểm cao như vậy . thời điểm nhận bài thi, ta thật không biết nên làm cái gì bây giờ . Mụ mụ nhất định sẽ rất ghét ta.”


Vì đang bận cắt tóc cho khách nên lão nương lại cười nói:“Không có việc gì , học sinh nào đi thi cũng được điểm tốt đâu? Lần sau cố gắng là được.”


Nhìn lão nương cắt tóc thành thạo, nàng bỗng nhiên nói:“
Tương lai ta cũng sẽ giống như a di ngươi làm thợ cắt tóc. Hoặc là...... Dứt khoát mở một tiệm làm tóc !”


“Hảo a...... Nếu ngươi có ý tưởng này......”


“Mở tiệm làm tóc khẳng định không cần
học toán học đúng không? Cắt tóc hẳn cũng không quá khó mới đúng. Ta muốn thử xem xem......”


“Bất quá ngươi không trở về nhà sao?”


“Mẹ ta...... Nàng hẳn sẽ không
để ta bước vào cửa......”


“Sao lại như vậy? Nào có mụ mụ
nào lại không để nữ nhi trở về nhà đâu. Ngươi suy nghĩ nhiều quá. Mụ mụ ngươi tuy rằng bình thường đến đây cắt tóc vẫn lải nhải ngươi có bao nhiêu điều phải lo, nhưng nàng là thật sự quan tâm ngươi. Nếu là những hài tử người khác, nàng cũng không nói nhiều như vậy.”

Website truyện convert T r u y e n Cv (.) com
Thời điểm Vũ Phàm mở mắt ra lần nữa, thế giới hắc ám bên ngoài, đã bắt đầu có một tia quang minh.


“Có hi vọng ...... Có......”


Nhưng
khi tầm mắt nàng ném về phía Hầu Tước, nàng lại sợ ngây người.


Thân thể Hầu Tước lúc này đã biến thành trong suốt ! Có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh vật sau thân thể hắn!


Hắn rất nhanh
sẽ biến mất trên thế giới này ! Một chút linh hồn cũng không thể giữ lại, chính là không có bất cứ biện pháp nào trở lại nữa !


“Không !”


Ôn Vũ Phàm vọt lên, nhưng...... Nàng trực tiếp xuyên qua
người Hầu Tước.


Thân thể Hầu Tước lúc này càng có nhiều chuyển biến, có thể nói, hắn tùy thời đều có khả năng sẽ chết đi !


Hiện tại Hầu Tước căn bản không thể nói ra lời. Biểu tình trên mặt cô đọng, giống như tượng sáp vậy.


Ôn Vũ Phàm
bất động đứng nhìn Hầu Tước rơi vào hoàn cảnh này.


“Không thể...... Tuyệt đối không được !”


Nàng tiếp tục nhắm hai mắt lại.


“Mụ mụ, nàng sẽ
để ta trở về nhà chứ?”


“Ân, tin tưởng ta
đi, thử về xem xem.”


Nghe lão nương nói, Vũ Phàm cầm bài thi, đi tới cửa
ra vào của hiệu cắt tóc, đem cửa......


Chậm rãi đẩy ra.[ chưa xong còn tiếp......]