10/28/2017

Posted by Unknown |
Chương 76: Tử linh ma đạo, hầu tước nghịch tập !



“Đã điều tra xong chưa?”


Dạ, gia chủ.”


Hạ Hầu Vô Thường
với làn da ngăm đen nửa quỳ trước mặt Hạ Hầu Địa Tạng, nói:“Lệ quỷ xâm nhập...... Hẳn là có năm. Trong đó, có thể xác định có hai ‘Âm sát’.”


Không thể xác định chính xác là có năm hay sao?”


“Rất xin lỗi...... Gia chủ......”


Hạ Hầu Địa Tạng gật đầu, nói:“Cũng tốt,
để vài người phân gia kia lịch lãm một phen. Hai âm sát...... Hẳn không làm khó được bọn họ.”


Hầu Tước lúc này
đang ở trong âm khí vẫn không nhúc nhích.


Hắn cơ bản đã có thể xác định, người tới...... Hẳn là âm sát. Bất quá, hắn không sợ chút nào.


Đối với hắn mà nói, Địa Ngục trùng đã cơ bản giao cho Dante phụ trách. Mà hắn
lại lấy thân phận Ác Ma nghênh chiến âm sát!


Ác Ma!


Hầu Tước
luôn quyết định không thỏa hiệp với Ác Ma, thậm chí sau này còn chuyển thành đi theo Cơ Đốc giáo, nay cư nhiên trở thành một Ác Ma, thật sự là châm chọc lớn lao. Bất quá, nếu không phải như thế, lúc ấy Dante cũng không luận lợi đem Hầu Tước từ trên bờ vực tử vong kéo trở về. Điều này cũng dẫn đến linh hồn Hầu Tước phát sinh biến hóa, từ nay về sau hắn chú định chỉ có thể sắm vai phản diện. Nói cách khác, Hạ Hầu Tiêu Thạch ở trong bộ phim này là một nhân vật phản diện, bất quá đối với Hầu Tước, đây cũng không tính là gì. Nếu hắn chú định chỉ có thể diễn nhân vật phản diện, như vậy cũng không đại biểu cho cái gì.


Lực lượng Ác Ma khiến thực lực của Hầu Tước có bước nhảy vọt khủng bố. Mà quan trọng nhất là, thời điểm Hầu Tước biến thành Ác Ma đạt được aura nhân vật chính. Sau khi biến thành ác ma tự nhiên không thể sắm vai nhân vật chính, bởi vậy aura nhân vật chính cũng biến thành boss aura! Cũng chính là cái gọi là boss cuối cùng! Nói cách khác, ngày sau Hầu Tước sắm vai đều cùng một loại nhân vật như An Nguyệt Hình! Đồng thời cũng liền ý nghĩa, trừ nhân vật chính ra, không có bất cứ diễn viên nào có thể giết chết hắn!


T
iếp theo, hắn nhẹ nhàng vươn tay ra, từ bên trong âm khí, một thân ảnh màu đỏ giống như liệp báo phút chốc lao ra!


Tốc độ này cơ hồ siêu việt cực hạn mà mắt thường có thể bắt giữ được! Trong nháy mắt liền bổ nhào tới trước mặt Hầu Tước!


Nhưng mà...... Hầu Tước lại vươn tay
ra, túm chặt lấy lệ quỷ kia!


Hiện ra trước mặt hắn cư nhiên lại là một lệ quỷ không đầu!


Lệ quỷ không đầu bị Hầu Tước một phen bóp chặt, sau đó giơ lên cao!


“Không phải âm sát......” Hầu Tước không
nói thêm điều gì, liền đem lệ quỷ không đầu ném về phía trước!


“Đi ra.”


Đối với Hầu Tước
, âm sát mới là đối thủ chân chính.


Thời điểm lúc trước quỷ triều xâm nhập quỷ thuyền
, Hầu Tước không trực tiếp động thủ, nhưng hiện tại lại có thể buông tay chiến một trận.


Rốt cuộc......


Sâu bên trong âm khí, một thân ảnh lại hiện ra.


Hầu Tước nhìn
bóng dáng kia đang không ngừng tiếp cận nhưng một bước cũng không có dịch chuyển.


Hắn hiện tại...... Đã trở nên
cường đại hơn so với lúc trước quá nhiều!


Đạo thân ảnh kia rốt cuộc hiện ra hình dáng.


Lệ quỷ này hai mắt đã hoàn toàn biến thành hai lỗ máu, máu bên trong vẫn đang không ngừng ồ ồ chảy ra, mà hai tay lệ quỷ không ngừng thò ra phía trước, giống như vì bị mù mà mò đường đi tới.


Nhưng mà Hầu Tước lại không thể phán đoán
cự ly giữa mình và lệ quỷ kia.


Lệ quỷ kia nhìn giống như đang ở rất gần mình, lại giống như cách mình rất xa. Rõ ràng vừa rồi hẳn là ở trong vòng hai mươi mét có hơn, nhưng sau đó lại cảm giác dường như chỉ là trong vòng năm mét......


T
iếp theo, Hầu Tước liền nhìn thấy lệ quỷ kia đã đối mặt với chính mình!


Nhưng, Hầu Tước cũng
đồng thời chế trụ hai tay lệ quỷ, khiến nó không thể nhúc nhích!


Thân thể Hầu Tước chính là Thi vương vạn năm! Thực lực càng là tử linh Ma đạo sư! Thực lực của Tử Linh pháp sư tổng cộng chia làm bảy cấp, tử linh kỵ sĩ, tử linh Ma đạo sư, tử linh đại ma đạo, Tử Linh lĩnh chủ, Tử Thần, Đại Tử Thần, cùng với cấp độ tối cường Minh Vương. Cấp độ tối cường Minh Vương đủ để chống lại Đại La Kim Tiên trong hệ thống tu tiên Đông Phương. Mà thực lực của Hầu Tước tuy rằng vỏn vẹn mới chỉ là tử linh Ma đạo sư tầng thứ hai, nhưng kết hợp với thân thể vạn năm Thi Vương, ngăn chặn âm sát cũng không khó khăn!


Thế nhưng,
âm sát bị Hầu Tước chế trụ vào lúc này đột nhiên biến mất!


Nhưng Hầu Tước
lại phản ứng mau lẹ kinh người, hắn xoay người bắt lấy một cánh tay đang vươn ra tính túm lấy cổ hắn!


“Vô dụng .”


Căn cứ kịch bản thiết lập, Hạ Hầu Tiêu Thạch
là một nhân vật vẫn luôn giấu tài, thực lực của hắn không đơn giản như biểu hiện bên ngoài! Mà ở trong này, cũng vì âm khí dày đặc không ai có thể nhìn thấy, hắn có thể toàn lực mà chiến!


Lệ quỷ bị bắt lấy tay liền dãy dụa kịch liệt.


Vô dụng”, biểu tình của Hầu Tước lạnh nhạt. Hắn lập tức phóng ra âm khí nồng đậm chng cự sát khí âm sát. Từ sát khí phát ra trên người lệ quỷ này có thể phán đoán ra, khi còn sống khẳng định đã gặp phải kết cục vô cùng bi thảm. Không biết vì sao hai mắt lại mất đi, sát khí không thể hóa giải biến thành âm sát. Bất quá, hầu tước không có khả năng đồng tình với nó.

Chết đi. Ngươi không có kiếp sau đâu.”

Tiếp theo, âm sát kia liền hồn phi phách tán trước mặt hầu tước.

Sát khí chính là cơ bản chống đỡ cho sự tồn tại của âm sát, Hầu Tước dùng âm khí thôn phệ sát khí dấn đến âm sát triệt để vẫn diệt. Cũng chỉ có thực lực cấp bậc Hầu Tước mới có th dễ dàng tiêu diệt âm sát, đổi thành ảnh đế khác chỉ sợ phải là một hồi khổ chiến, thậm chí bị giết cũng không phải không có khả năng.

 Nhẹ nhàng bâng quơ trừ bỏ một âm sát, Hầu Tước lần nữa xác nhận lại thực lực cường đại của mình. Bất quá... hắn không tính toán để người khác biết được. Tiếp đó, tay hắn đè lên ngực mình khiến sắc mặt trở nên tái nhợt, làn da trên người trở nên nhăn nhó khô héo, giống như bị già đi hơn 10 tuổi.

 Đối phó với âm sát, cho dù thắng cũng là thắng tàn. Hầu Tước không thể để diễn viên khác đoán được thực lực của hắn. Nếu hắn sắm vai là boss cuối cùng sẽ không thể tránh khỏi một trận sinh tử chiến với Dạ Vương.

 Bất quá... tiếp đó....

Chung quanh hắn xuất hiện vài đạo quỷ ảnh màu đỏ!
Lại tới nữa sao?”

Lúc này đã hoàn toàn bất đồng với kịch bản, số lượng lệ quỷ gia tăng lên rất nhiều, hơn nữa trong đó còn có một âm sát!

Gia chủ, lại có lệ quỷ mới xâm nhập.”

Có âm sát hay không?”

Có... lần này gia tăng lên hai.”

Vậy sao, có đám người Tiêu Nham ở đó, hẳn không thành vấn đề, trước không cần lo!”

Đối với Địa Tạng hoặc là nói Long Ngạo Thiên, xác nhận thực lực của Hầu Tước cũng là chuyện rất quan trọng.

Lúc trước......
nguyên anh của hắn chính là bị Hầu Tước giết chết. Lúc ấy, vô luận Diệp Tưởng hay là Hầu Tước đều cho rằng hắn đã chết. Ngay cả Lâm Tâm Du một độ cũng từng cho rằng là như vậy.


Nhưng, thực lực
của Long Ngạo Thiên sớm đã siêu việt cấp độ ảnh đế, làm sao có khả năng chết đi đơn giản như thế? Nguyên Anh chỉ là thủ đoạn bảo mệnh mặt ngoài của hắn mà thôi, thậm chí vì thế hắn ngay cả ký ức của bản thân cũng phân cách ra, dẫn đến hai đại nguyên anh bảo trì ký ức rằng, một khi mất đi nguyên anh hắn sẽ chết.


Nhưng mà trên thực tế,
căn bản sức mạnh của Long Ngạo Thiên chính là ác mộng chi thể! Nói cách khác, hắn sớm đã đem nhục thân vứt bỏ, lựa chọn đem mộng trở thành căn nguyên thực lực của hắn! Nói cách khác, Long Ngạo Thiên là mộng, mộng cũng là Long Ngạo Thiên!


Mộng
và hiện thực là hoàn toàn khác nhau, con người tổng luôn lấy hiện thực làm căn cơ sinh tồn, nhưng Long Ngạo Thiên lại vừa vặn tương phản!


Hắn trong mộng mới là Long Ngạo Thiên chân chính!


Đương nhiên, nhục thân trong hiện thực là
căn cơ để hắn có được aura nhân vật chính, hai đại Nguyên Anh vừa mất, hắn cũng mất đi aura nhân vật chính.


Long Ngạo Thiên chỉ cần
vẫn còn năng lực nằm mơ liền có thể mơ thấy chính mình, như vậy là hắn có thể trùng sinh vô hạn. Nằm mơ thấy chính mình đương nhiên không phải chính mình trong hiện thực, tính cách, nội tâm, đều sẽ có sự sai khác nhất định. Nhưng...... tất cả kia đều là bản thân Long Ngạo Thiên. Mà bởi vì cái này là nguyền rủa cấp căn nguyên cho nên trong bộ phim này được thiết lập thành một bộ phận tu vi của Địa Tạng.


Trong bộ phim này, hắn và Diệp Tưởng rõ ràng bị vây ở lập trường đối địch. Bởi vậy, có cơ hội hắn nhất định sẽ giết người kia. Về phần Hầu Tước, hắn cũng tuyệt không bỏ qua! Hắn tuyệt không tin tưởng, Dạ Vương Diệp Tưởng không phải cùng một người, mà là rạp chiếu phim thứ mười ba vẫn lén gạt đi tin tức Diệp Tưởng trở về.


Âm khí tràn ngập toàn bộ trang viện. Càng ngày càng nhiều lệ quỷ bắt đầu xâm nhập.


đây mới chỉ là một màn mở màn khi tiến vào âm gian địa phủ mà thôi.


Giờ khắc này, xa
xa bên ngoài Phong Đô thành, bên trên dòng Hoàng Tuyền.


Một chiếc quỷ thuyền đang
lướt đi như gió.


Trên buồm chiếc quỷ thuyền kia viết hai chữ...... “Diêm La”![ chưa xong còn tiếp..]


10/23/2017

Posted by Unknown |
Chương 75: Phụng ta làm chủ




Bên trong phòng một mảnh thê lãnh.



Tứ Quý
tựa người vào tường.


Rốt cuộc... chuyện này là sao đây?”


Khác hoàn toàn với tính cách của Tứ Quý, Hạ Hầu Thực Mục không có bao nhiêu đảm lượng, cho nên nàng không hề đi nghiên cứu đạo thuật mà là chuyên chú vào một đạo thôi diễn, mục đích là tránh trở thành nhân viên tiền tuyến. Cho nên việc cần làm đầu tiên lúc này của Tứ Quý chính là biểu hiện ra trạng thái hoảng sợ của Hạ Hầu Thực Mục.


Bên trong phòng, âm khí bằng mắt thường có thể nhìn thấy dày đặc khắp chung quanh. Không lâu sau trước mắt nàng âm khí đã trở nên thực chất hóa. Điều này làm cho nàng hiểu được, kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì.


Nàng nay am hiểu
đạo thôi diễn, mà đại bộ phận năng lực khống chế thời gian đều đã bị phong ấn. Nếu lần này không chết, năng lực bị phong ấn khẳng định có thể thức tỉnh, nhưng...... nàng có thể chịu đựng vượt qua sao?


“Không...... Không cần lại đây, cứu mạng, cứu mạng a!”


Nhưng
thanh âm nàng phát ra lại giống như trong yết hầu bị thứ gì đó ngạnh trụ, kết quả chỉ có thể phát ra những tiếng “A nha nha nha” không có ý nghĩa.


Nàng
không có khả năng thoát chết.


Cục diện trước mắt, khôi lỗi của Tinh Vẫn sẽ không hiện thân, người trong gia tộc cũng vô pháp chạy tới.


nếu hiện tại nàng chết đi, hết thảy sẽ kết thúc sao?


Nàng sợ hãi nhắm hai mắt
lại.


Nhớ
đến... sau khi nàng tiến vào địa ngục, ký ức tối hạnh phúc nhất, là cái gì?


Trong phim kinh dị, nàng thân là một vị trong mười đại sứ đồ Hắc Ám Vương Đình khiến người nghe tên đã mất mật. Tay cầm quyền lực, trong số những diễn viên hạng A cũng là người nổi bật, nhận được sự coi trọng của Sa La, được vô số diễn viên hâm mộ. Tịch Thâm Dạ đem nàng biến thành thần niệm phân thân, làm nàng có được năng lực chưởng khống Thời Gian càng khiến người ta ghen ghét. Có thể nói, những nữ diễn viên lúc bấy giờ nguyện ý trao đổi vị trí với nàng nhiều không đếm xuể.


Nhưng đối với nàng mà nói,
đó lại là đoạn ký ức không hề có hạnh phúc. Tất cả chỉ là dựa theo nhân vật sắm vai đi giết chết những người không cừu không oán. Sắm vai một nhân vật phản diện lãnh huyết vô tình, thậm chí trở thành nô bộc hắc ám. Nàng chán ghét tính toán và âm mưu, nhưng đây lại là con đường duy nhất để nàng sống sót.


Phải......


Ký ức tối hạnh phúc nhất của nàng là trước khi tiến vào bộ điện ảnh [hào cổ trạch 3]. Diệp Tinh Vẫn lấy được một vật nguyền rủa loại đặc dị sau đó dùng một cái giá cực thấp cho nàng thuê. Đối với nàng ngày xưa mà nói, vật nguyền rủa loại đặc dị chính là trang bị dành cho diễn viên hạng 2 hạng 3, căn bản chướng mắt. Nhưng lúc ấy đối với nàng mới vừa tỉnh lại từ trong mộng mà nói, lại như đưa than dưởi ấm trong ngày tuyết rơi.


Nàng khát cầu ...... Chẳng qua
chỉ đơn giản như thế, không pha tạp bất cứ tính toán ích lợi nào, chỉ là sự quan tâm ấm áp cực kỳ bình thường. Ở trong địa ngục có thể cho nàng trải qua loại ấm áp này chỉ có Tinh Vẫn. Cho dù là Sa La, đối với nàng cũng không phải hoàn toàn không có ý lợi dụng.


Khi đó Tinh Vẫn chỉ là
một diễn viên mạt lưu bình thường, so sánh với Long Ngạo Thiên dứt khoát không đáng giá nhắc tới. Nhưng đối với Tứ Quý mà nói, hắn cho nàng một vật nguyền rủa loại đặc dị lại có thể vượt qua hết thảy những thứ có được trước đây.


Thân thể của nàng dần dần xụi lơ
, ánh mắt cũng không mở ra. Một đôi bàn tay lạnh lẽo bóp lấy cổ nàng thật chặt, tiếp theo liền đem thân thể nàng chậm rãi kéo vào bên trong màn âm khí dày đặc.


Kim Tứ Quý......
cứ như vậy chết đi.


Diệp Tinh Vẫn phát hiện, chính mình thế nhưng
lại ở bên trong một cửa tiệm cắt tóc nho nhỏ.


Mệnh ngươi đã không còn bao nhiêu thời gian. Chỉ còn lại chút vé chuộc cái chết như vậy, sao có thể sống sót?”


Hắn
nhìn thấy Dante.


“Đây là...... Mộng sao?”


Phải. Vốn ngươi đang lo lắng hãi hùng, vừa đặt chân đến địa phương có thể nghỉ ngơi, mơ màng ngủ đi cũng là rất bình thường.”


Dante xòe tay, lập tức
trên tay hắn xuất hiện một con Địa Ngục trùng.


“Kim Tứ Quý, đã chết.”


Tinh Vẫn hoảng sợ nhìn Dante
trước mắt. Nghe được những từ ngữ trong miệng hắn.


“Không......”


“Ngươi nên
cảm thấy may mắn, nàng không giống như ngươi bán mình cho ác ma, bằng không cho dù chết cũng không được ngủ yên. Ngươi cho rằng ngươi làm như vậy có thể cứu nàng? Ngu xuẩn. Ngươi ngược lại càng khiến nàng tử vong nhanh hơn.”


Hai đầu gối Tinh Vẫn mềm nhũn, nhất thời tê liệt ngã ngồi trên mặt đất.


“Bất quá
, nô bộc của ta khuyên ta cứu ngươi.” Dante đứng lên, cao cao quan sát Diệp Tinh Vẫn đang ngã ngồi trên đất:“Đương nhiên. Tiền đề là...... linh hồn ngươi thuộc về ác ma, ngươi cũng giống Mộc Lam, đều ăn khớp điều kiện này, nếu ngươi gật đầu, ta có thể khiến ngươi sống sót.”


“Nhưng...... Tứ Quý đã chết......”


“Ta chỉ cấp
cho ngươi một cơ hội mà thôi. Muốn, hay là không muốn?”


Tinh Vẫn
làm hết thảy đều không thể cứu được Tứ Quý. Hắn...... cuối cùng vẫn mất đi nàng, cũng giống như năm đó trong [ Ma cốc ], vậy hiện tại, hắn còn có thể làm được cái gì đây?


“Không...... Còn có hi vọng......” Hắn bỗng nhiên dường như hiểu
ra điều gì:“Ta cần phải sống sót! Nếu, Hạ Hầu gia tộc có thể thành công công hãm Nại Hà kiều, lấy được Tam Sinh thạch, bố trí Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận mà nói, là có thể mang đi linh hồn đã chết từ âm phủ! Tứ Quý cũng không ngoại lệ! Ta cần phải sống sót!”


“Ngươi còn
không phải quá ngu xuẩn.”


Lập tức,
ánh mắt của Diệp Tinh Vẫn trở nên kiên định.


Âm Ty Diêm La? Thiên địa pháp tắc?
Chẳng cần để ý, chỉ cần có thể cứu Tứ Quý, hắn cho dù bị thiên khiển cũng muốn làm!


tiền đề hết thảy chính là phải sống sót! Nhưng vé chuộc cái chết đã mất đi quá nhiều, hắn làm thế nào để sống sót đây?


“Phụng ta làm chủ, ta
sẽ khiến ngươi sống sót. Vé chuộc cái chết không là vấn đề.”


Tinh Vẫn biết,
sống sót mới có cơ hội hiệp trợ Hạ Hầu gia tộc thực hiện tâm nguyện. Như vậy...... Hắn còn có lựa chọn sao?


“Chủ nhân.”


Đến tận đây,
nhũng vị đại nhân vật ngày xưa của Đọa Tinh giáo đoàn đều triệt để trở thành thần chúc của Dante.


Chỉ là đối với bọn họ mà nói,
chủ nhân Dante này so với An Nguyệt Hình còn tốt hơn nhiều.


T
hời điểm tỉnh lại hắn có cảm giác dường như đã qua mấy đời.


Bỗng nhiên,
cửa bị kéo ra.


Nô bộc
bên ngoài thông báo:“Lục Sinh thiếu gia...... Xảy ra chuyện!”


Bắt đầu
rồi sao?


Hắn siết chặt hai tay.


Vì Tứ Quý......
phải sống sót...... Sống sót đạp lên Nại Hà kiều! Vô luận ngăn trở phía trước là Ngưu Đầu hay là Mã Diện, đều không thể cản đường hắn!


Cái chết của Tứ Quý đã vượt quá sự tưởng tượng của mọi người, nguyên bản cái chết của nàng đến sớm hơn so với thời gian trong kịch bản quá nhiều.


số lượng lệ quỷ cũng nhiều hơn so với kịch bản!


Bên trong sân, tộc nhân Hạ Hầu gia cùng với nô bộc đã chuẩn bị tốt ứng phó với quỷ triều!


Mà cầm đầu ...... Chính là Hạ Hầu Tiêu Thạch [ Hầu Tước ]!


Cái chết của Tứ Quý khiến hắn phụ sự nhờ vả của Sa La lúc sắp chết!


“Phàm
nhìn thấy thân ảnh màu đỏ, giết không cần hỏi!”


Nhưng
âm khí nồng đậm giống như sương mù đánh tới, trong nháy mắt, tầm nhìn bên trong sân hạ thấp xuống thật lớn. Mà tiếp theo, ở bên trong âm khí, ai nấy đều bị phân tách ra.



Tiêu Thạch tự nhiên cũng không ngoại lệ.


Kịch
tình trong kịch bản tuy bị quấy rầy, thế nhưng một màn này nguyên bản lại giống như đúc trong nội dung được miêu tả. Mà ở trong nguyên kịch bản, Hạ Hầu Tiêu Thạch không có chết.


T
iếp theo, hắn liền nhìn thấy, sâu bên trong âm khí, có một thân ảnh màu đỏ lóe lên![ chưa xong còn tiếp.]
Posted by Unknown |

Chương 74: Kịch tình thay đổi




Vòng qua một hòn giả sơn, nô bộc “bốn mươi mốt” xách đèn lồng đi cùng một khôi lỗi có dung mạo bình thường, hướng về phía mây khói quỷ dị trước mắt đi tới.



Nơi này là âm gian địa phủ, bởi vậy cho dù hoàn toàn là người bình thường cũng có thể nhìn thấy âm khí thực chất hóa.


Mà tầm nhìn của khôi lỗi đều do Diệp Tinh Vẫn chưởng khống.



Đương nhiên không chỉ là Diệp Tinh Vẫn, những diễn viên khác đều chú ý tới nơi này. Trước khi tới được Nại Hà kiều, các cự đầu cấp bậc ảnh đế cũng hy vọng giảm bớt tử thương.



Bốn mươi mốt và khôi lỗi cùng đi về phía sâu trong màn âm khí, tầm nhìn chung quanh cũng ngày càng hạn hẹp. Mà cho dù là Tinh Vẫn cũng không có cách nào thông qua nhân ngẫu quan sát được tình huống tại nơi sâu trong âm khí. Nô bộc bốn mươi mốt, bản chất cũng chỉ là nghe mệnh làm việc, cho nên vô luận phía trước có nguy hiểm như thế nào đều phải tuyệt đối không lùi bước.


Lúc này......


Một nô bộc một khôi lỗi cùng tiến về phía trước.



Điểm này hoàn toàn khác so với kịch bản, hơn nữa bởi vì vị trí nguyên lai của nô bộc là diễn trò dựa theo kịch bản, cho nên không bị mất đi vé chuộc cái chết. Diệp Tinh Vẫn đối với việc giúp người, cho dù là một diễn viên quần chúng cũng sẽ tận lực bảo hộ. Điểm này khiến cho diễn viên nô bộc cực kỳ cảm kích.


Đột nhiên......



Giống như trong kịch bản miêu tả, trong làn âm khí chợt lóe lên một thân ảnh màu đỏ lướt qua!



“Đó là......” Nô bộc xách đèn lồng lên nhanh chóng lui về sau, cho tới bây giờ, hành động của hắn đều hoàn toàn nhất trí với kịch bản, bởi vậy không bị khấu trừ một vé chuộc cái chết nào.



Mà khôi lỗi hộ tống nô bộc bốn mươi mốt cùng nhau hành động, phong kín bất cứ góc độ nào có khả năng xuất hiện lệ quỷ.


Lúc này, phía sau hai người, thân ảnh màu đỏ lại lóe lên!



Mà khôi lỗi nhanh chóng di động đến bên cạnh vị nô bộc, sau đó 
cùng với thân ảnh màu đỏ kia... chồng lên nhau!


Thành công!


Hết thảy đều rất thuận lợi!



Bất quá cũng sau một chớp mắt đó hắn mất đi cảm giác với khôi lỗi.


“Phụ thân đại nhân!”



Hắn sắm vai Hạ Hầu Lục Sinh, tính cách là hai điểm cực đoan bất đồng so với Hạ Hầu Phương Diễn cùng cha khác mẹ. Cho nên hắn sắm vai nhân vật này cần tương đối cẩn thận, nhất là trong lúc hành động vượt qua kịch bản.



Phòng của hắn cùng Hạ Hầu Kim Uyên chỉ vỏn vẹn cách nhau một bức tường.



Rất nhanh. Tình huống Lệ quỷ xâm nhập được báo cáo lên người tông tộc.



“Lệ quỷ sao...... trước đi tra xét một phen. Trước mắt chỉ với trình độ ấy chưa đủ để mở ra trận pháp quan trọng.”



Hiển nhiên, đối với Hạ Hầu Địa Tạng mà nói, dưới tình huống hạ quyết tâm đánh vào Diêm La điện, làm sao có thể đem trận pháp phí phạm trên người vài cái lệ quỷ? Tuyệt không có khả năng! Nô bộc cái gì, chết đi một hai người không quan trọng.



Vì thế, hết thảy đều phát triển dựa theo kịch bản, tỷ muội Hạ Hầu Hoa Ảnh cùng Nguyệt Ảnh mang theo lượng lớn nô bộc cùng với khôi lỗi  Diệp Tinh Vẫn chế tác tiến hành tuần tra! Đương nhiên trong quá trình này, vé chuộc cái chết tiêu hao sẽ do Diệp Tinh Vẫn phụ trách.



Thẳng thắn mà nói, Diệp Tinh Vẫn dù sao cũng là chiến lực cấp bậc ảnh đế, hắn mà chết cũng là một tổn thất tương đối lớn. Thế nhưng, hắn hiện tại quyết tâm vì muốn bảo vệ Kim Tứ Quý mà làm như vậy, ai khuyên cũng không được. Về phần Mộc Lam, hắn tuy rằng muốn giúp đỡ Tinh Vẫn, thế nhưng lập trường hiện tại của hắn, cho dù là tỏ rõ Long Ngạo Thiên là chủ nhân hay là Dante là chủ nhân đều không cho phép hắn làm như vậy.



“Chủ nhân.” Suy nghĩ thật lâu sau, Mộc Lam có một ý tưởng, hướng Dante gửi tin nhắn:“Ta có một lời, không biết có nên nói ra hay không?”



“Ngươi khi nào thì lại ngập ngừng như vậy, Mộc Lam?” Dante sắm vai Linh trả lời:“Có lời gì cứ việc nói thẳng.”


“Là về Tinh Vẫn. Hắn tuy rằng từng cùng lệnh tôn lệnh đường có lập trường đối địch, song đều là do kịch bản an bài......”



“Theo ta được biết, là hắn tự lựa chọn gia nhập Đọa Tinh giáo đoàn.”



“Đại nhân...... Đó là bởi vì ta có ân với hắn. Nếu ta đã vì đại nhân ra roi, Tinh Vẫn tự nhiên cũng sẽ phục tùng đại nhân. Tại hạ cả gan, xin đại nhân......”



Đối với Dante mà nói, sinh tử của Diệp Tinh Vẫn căn bản không đáng nhắc tới. Hơn nữa, ở trong thế giới địa ngục này vẫn còn duy trì quan niệm ân nghĩa ngu muội này, sớm hay muộn sẽ có một ngày chết vô cùng thê thảm. 



Tỷ muội Hạ Hầu Hoa Ảnh, Nguyệt Ảnh đi tới vị trí nô bộc mất tích. Vị nô bộc kia cuối cùng vẫn là không thể thoát được.


Lúc này, Tân Nguyệt hơi có chút tâm sự.



“Người giấy” Khương Tân Nguyệt, ở thời đại trước nàng cùng tỷ tỷ Khương Liễm Nguyệt trong số diễn viên hạng A cũng là đại danh đỉnh đỉnh. Tỷ muội cùng nhau tiến vào rạp chiếu phim còn song song trở thành diễn viên hạng A, chung quy không tính là hay gặp. Khi đó, đối với thế lực phản diện “Hắc Ám Vương Đình” càng là kém một chút bị Sa La giết chết. Nàng cho đến nay vẫn còn nhớ rõ, trong một bộ điện ảnh cổ trang, sau khi “Ma nữ vương hậu” Sa La sống lại, từ một khối thây khô biến thành đầu đội vương miện hắc ám, một khắc kia nàng thật sự cho rằng chính mình sẽ chết.



Mà sở dĩ có thể sống sót hoàn toàn là vì Kim Tứ Quý. Lúc ấy, Tứ Quý không đành lòng nhìn nàng chết trên tay Sa La, cư nhiên chuyển cho nàng một bộ phận vé chuộc cái chết, kéo dài thời gian sử dụng vật nguyền rủa của nàng. Tứ Quý sở dĩ làm như vậy là vì lúc trước nàng và chính mình từng hợp tác chung một bộ điện ảnh, cũng có một phần tình nghĩa. Lại càng thêm nàng sắm vai nhân vật phản diện cũng là thân bất do kỷ, thật sự không hy vọng vì đối địch lập trường mà giết người. Song làm như vậy cũng chẳng khác nào phản bội ma nữ vương hậu Sa La. Làm như thế là phiêu lưu cực lớn, cũng bởi vì nguyên nhân này, cho dù hôm nay nàng vẫn như trước cực kỳ cảm kích đối với Tứ Quý, cũng là nguyên cớ nàng nguyện ý đem kịch bản cấp cho Diệp Tinh Vẫn.


Tứ Quý...... Chỉ mong...... Ngươi có thể sống sót.




Tiếp theo, nàng đem những suy nghĩ này ném ra khỏi đầu, thể hiện tốt nhân vật của mình -- Hạ Hầu Nguyệt Ảnh.


Lúc này...... bên trong phòng Tứ Quý.


“Tình huống hiện tại bên ngoài thế nào rồi?”



Nàng lúc này chỉ có thể thông qua Hạ Hầu Sở Tuyền bên cạnh để dọ thám tình huống của Tinh Vẫn.



Hạ Hầu Sở Tuyền bẩm báo chi tiết. Nói thật, nàng giờ khắc này cũng rất là rung động đối với hành động của Diệp Tinh Vẫn, không khỏi cảm giác làm nữ nhân có một nam nhân yêu như vậy thực là hạnh phúc. Nàng ủy thân cho Long Ngạo Thiên thuần túy vì cầu sinh tồn, trong thế giới địa ngục không biết sống chết lúc nào, mẫu thân từ nhỏ đã dạy nàng, vì sinh tồn không gì không thể lợi dụng, không thể không bán, không thể không bỏ qua. Bởi vậy, nhân vật như Diệp Tinh Vẫn cũng làm cho nàng sợ hãi than thở không thôi. Thời đại này... thì ra vẫn còn có những nhân vật như thế.



“Tứ Quý. Hiện tại...... Các khôi lỗi đi theo Tân Nguyệt, Liễm Nguyệt...... Hiện tại ai cũng ngăn  không được Diệp Tinh Vẫn .”


Tứ Quý biết, hết thảy đã thành kết cục. Tinh Vẫn, sẽ chết. Hắn sẽ chết.



Điều này làm cho nàng cảm giác tuyệt vọng và vô lực chưa từng có.


Cự ly tới lúc nàng chết trong kịch bản đã càng ngày càng gần.


Nàng không thể dự trắc tương lai sẽ phát triển như thế nào.



“Tứ Quý...... Ngươi có thể nói cho ta biết một chuyện được không?”


Sở Tuyền đặt câu hỏi khiến Tứ Quý có chút ngoài ý muốn.


“Ta muốn biết, sự tình về cha ta.”



Cha của Sở Tuyền, Đạm Đài Xa Thủy thời đại trước là diễn viên kinh tài tuyệt diễm, từng sắm vai một phương đối địch với thế lực “Hắc Ám Vương Đình”, đối thủ cùng Long Ngạo Thiên tranh đoạt aura nhân vật chính, cuối cùng lại chết trong tay thê tử, kẻ thay lòng đi theo Long Ngạo Thiên.



Đối với Sở Tuyền mà nói, khái niệm phụ thân rất mơ hồ. Nàng lớn lên trong thế giới mộng, bởi vậy đối với nàng, đa số ký ức về phụ thân trong thế giới mộng đều là giả dối. Nàng cho đến nay cũng không phân biệt được trong trí nhớ, phụ thân có bao nhiêu chân thật, có bao nhiêu là mộng.


Tứ Quý lại cũng không nhớ rõ.


Hết thảy ký ức thời đại trước đều triệt để mơ hồ.



Lúc này, nàng đầu tựa vào vách tường nói:“Ngươi ra ngoài đi, ta muốn đơn độc nghỉ ngơi một hồi.”



Sở Tuyền biết Tứ Quý hiện tại không muốn nói, vì thế chỉ có thể rời đi.


Tứ Quý nhắm hai mắt lại, hồi ức lại hết thảy ký ức trong đầu.



Nàng...... Nên làm như thế nào? Hiện tại, nàng ngay cả tự sát cũng làm không được. Không có bất cứ biện pháp nào ngăn cản Tinh Vẫn hủy diệt bản thân.



Nhưng...... Không biết như thế nào, chung quanh ngày càng yên tĩnh. Mà bên trong hoàn cảnh đen tối này nàng thế nhưng lại có cảm giác buồn ngủ.


Tiếp theo, nàng liền chìm vào giấc mộng.



Không biết qua bao lâu, nàng mới mở mắt ra!


“Ta...... Ngủ sao?”


Trong kịch bản, không có đoạn kịch tình này!


Vì cái gì...... Nàng lại ngủ?



Nàng từ trên giường ngồi dậy, sau đó, bắt đầu kêu gọi Sở Tuyền. Thế nhưng không có ai tiến vào.


Dự cảm bất tường ập đến trong lòng nàng......[ chưa xong còn tiếp.]