10/16/2017

Posted by Unknown |
Chương 72: Nghiên cứu kịch bản



Màn diễn lệ quỷ “Buổi tối” xâm nhập, diễn viên bị kéo vào không tính là nhiều. Người phân gia tử vong cũng không phải chỉ một mình Kim Tứ Quý, thế nhưng nàng lại là người có thực lực mạnh nhất trong những nhân vật chết đi.


Bản chất sự tồn tại của Kim Tứ Quý chính là ‘khôi lỗi thay thế’ của Tịch Thâm Dạ. Có thể nói  Tịch Thâm Dạ hoàn toàn khống chế Kim Tứ Quý. Tịch Thâm Dạ nếu như bị giết, tự thân nàng sẽ chết thay cho Tịch Thâm Dạ một lần. Thế nhưng, nàng chết đi lại không hề có bất cứ ảnh hưởng nào tới Tịch Thâm Dạ.


Nàng l
ần nữa đọc lại kịch bản từ đầu tới cuối, thẳng thắn mà nói, loại tình huống nàng phải đối mặt cũng không phải kết quả hẳn phải chết. Nếu đổi lại là phim kinh dị lúc trước, với thực lực của mình nàng tự tin có thể sống sót. Nhưng...... đây là phim kinh dị cuối cùng, lúc trước trên quỷ thuyền phải trả giá nhiều như thế nào mới có thể đổi lại vài diễn viên sống sót, nàng nhìn thấy rất rõ ràng. Hơn nữa, Hạ Hầu Dạ Vương ra tay hiển nhiên mới là nhân tố quyết định. Mặc kệ là tự tay cứu người khác hay cứu chính mình, chỉ cần trái với kịch bản, phí tổn đều đội lên cao hơn rất nhiều. Thực lực diễn viên càng mạnh lại càng như thế.


Đơn cử ví dụ, nếu Tứ Quý muốn né tránh một kiếp này, tỷ như lấy cớ  bám vào bên cạnh diễn viên cường đại, vé chuộc cái chết bị trừ đi sẽ cao kinh ngươi, chừng một phút đồng hồ sợ sẽ là mấy trăm tấm vé chuộc cái chết. Vừa mới tiến vào âm phủ đã tiêu xài vé chuộc cái chết như thế, theo thời gian trôi qua chỉ sợ vé chuộc cái chết một tấm cũng không còn. Đương nhiên, Tinh Vẫn nguyện ý không tiếc tất cả cứu nàng, thế nhưng...... Hắn là người tông gia không có khả năng tự mình tới bảo vệ một người phân gia. Cho dù là chủ động đến tìm nàng cũng không bình thường, cho dù không tính Ng thì vé chuộc cái chết tiêu hao cũng quá mức kinh  người.


Tình yêu là thứ xa xỉ nhất trong địa ngục. Nó là thứ thuộc về loại người sống cuộc sống an dật. Ở trong địa ngục, mọi người tìm kiếm nhiều hơn chính là sự phát tiết dục vọng, giống như Long Ngạo Thiên vậy.


Nhưng
... nàng có thể ở trong này dừng lại bước chân chinh chiến Địa Ngục sao?


Nàng có thể
cứ như vậy dừng lại sao?


Từng màn ngày xưa hiện lên trong đầu ......


Có lẽ......
cái này chính là báo ứng đi......


T
rong phim kinh dị ngày xưa, nàng sắm vai hắc ám sứ đồ trong Hắc Ám Vương Đình, thân là nhân vật phản diện nàng cũng từng bất đắc dĩ làm qua không ít hành động tội ác.  Trình độ tà ác của “Hắc Ám Vương Đình” so với “Đọa Tinh giáo đoàn” chỉ có hơn chứ không kém. Nhất là Sa La thân làm nữ vương hắc ám, sinh mệnh vô tội bị nàng giết qua nhiều không đếm xuể. Chỉ là, nàng vì tùy tùng của Sa La cho nên cũng theo nàng ấy diễn nhân vật phản diện... Rồi sau đó, Long Ngạo Thiên quật khởi, vì sinh tồn, mọi người đều đem điểm mấu chốt hạ xuống càng ngày càng thấp. Chỉ có Sa La là khác, nàng không ngừng đánh mất bản thân vì ‘aura nhân vật chính’, không ngừng biến bản thân thành nhân vật. Do đó ngoài những lúc diễn trò, nàng cũng càng ngày càng không còn là chính mình. Thiện ác có đôi khi chỉ là lập trường. Không hẳn có thể rõ ràng, nhưng con người không thể để bản thân mất đi ý chí.


Nhưng hiện tại......
bản thân trở thành khôi lỗi của Tịch Thâm Dạ thì sinh mệnh còn có gì đáng giá? Còn có tương lai gì đáng nói?


“Tứ Quý.”


Lúc này, trong đầu truyền đến tin nhắn của Tinh Vẫn.


“Tinh...... Vẫn?”


Giờ khắc này, lấy
tố chất của một diễn viên có kinh nghiệm như nàng thế nhưng thiếu chút nữa chảy ra nước mắt.


Lúc này nàng
ngồi một mình trong một gian phòng trống trải, ngoài cửa sổ, trải rộng trên bầu trời là quỷ hỏa. Mà đối mặt, lại là tuyệt cảnh tử vong.


Tinh Vẫn...... Lúc này nàng chân chính
hiểu được, đối với nàng mà nói, Tinh Vẫn quả nhiên là ràng buộc và là người duy nhất nàng có thể dựa vào trong vô tận luân hồi tại Địa Ngục.


Kinh lịch qua
luân hồi thời đại hắc ám, quãng thời gian ở thời đại này cùng Tinh Vẫn vượt qua, từng hình ảnh không ngừng hiện lên trong đầu...
  

Trong phim kinh dị [hào cổ trạch 3] lần đầu gặp gỡ Tinh Vẫn, khi đó hắn sắm vai thám hiểm giả trong cổ trạch thành công thu được một vật nguyền rủa. hắn sau đó lấy một cái giá thấp kinh người đem vật nguyền rủa của mình cho thuê. Đối với Tinh Vẫn, trách nhiệm chính là điều căn bản hắn luôn giữ trong lòng. Trong hiện thực cho dù cha mẹ mất đi làm hắn thống khổ vẫn không thể khiến hắn suy sụp, mà càng khiến hắn cảm nhận được đủ loại chua xót trong cuộc sống nhân thế. Loại phẩm tính này của hắn cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng mà Mộc Lam nguyện ý bồi dưỡng hắn. Tinh Vẫn luôn là một người lý tính cao hơn cảm tính. Sinh hoạt trong cuộc sống lãnh tĩnh, đem tất cả mọi thứ hắn có theo đuổi Tứ Quý bên cạnh Sa La, thâm tình khiến người ta xúc động.


“Ta sẽ cứu ngươi.
Cho dù trả cái giá như thế nào, ta nhất định sẽ cứu ngươi.”


Sa La liều chết cứu hắn, đối
với Tinh Vẫn mà nói, mục đích sống duy nhất của hắn chính là Tứ Quý. Chỉ cần Tứ Quý có thể sống sót, hắn có thể hoàn toàn bỏ đi tính mạng này. Điểm này ngược lại có điểm tương tự với Diệp Tưởng. Đối với hoàn cảnh cay nghiệt và ác liệt của địa ngục, tâm địa của hắn vẫn còn quá mức mềm yếu.


“Không cần!
Không nên làm như vậy!”


Tinh Vẫn là
người tông tộc, muốn hắn chủ động đến bảo vệ Tứ Quý? Có thành công hay không không nói...... Trong quá trình này hao phí vé chuộc cái chết là cực cao. Trong phim kinh dị cuối cùng chủ động đi cứu người, gánh nặng phiêu lưu không hề kém bản thân người cần được cứu. Trừ phi ngươi có aura nhân vật chính, nhưng...... Tinh Vẫn, hắn có sao?
 

“Nếu
hoàn lại ân tình, không cần, Tinh Vẫn. Ngươi nên vì chính mình mà sống, cầu xin ngươi!”


Tình yêu là tình yêu, ân tình là ân tình. Lấy ân tình
để hoàn lại tình yêu? Nàng không muốn!


Cái chết của Sa La có một phần của ngươi, phải không? Tinh Vẫn?”


Lúc trước, Tinh Vẫn không biết Tứ Quý là diễn viên của thời đại trước, thế nhưng sau này thông qua các con đường hắn cũng hiểu được việc này.


Phải... có một phần của ta.”


Hắn không
giải thích nửa câu. Trên thực tế cái chết của Sa La hắn không có trách nhiệm trực tiếp. Thế nhưng lúc trước vì cảm tạ ân tình của Mộc Lam, quyết ý tham gia Đọa Tinh trận doanh lại là sự thật. Một khi đã như vậy, có nhiều lời hơn nữa cũng không có ý nghĩa.


“Nhưng ta vẫn sẽ cứu ngươi. Tứ Quý.”


Đối
với Tứ Quý...... Có áy náy, có cảm ơn, có tình chiến hữu... về phần tình yêu? Tinh Vẫn biết hắn há có thể yêu cầu thứ xa vời như vậy?


Sau đó, hắn liền cự tuyệt
tiếp nhận tin nhắn của Tứ Quý. Hắn biết, nàng sẽ không phối hợp với hắn.


Tuy rằng suy trước tính sau, Hầu Tước hơn phân nửa sẽ ra tay cứu Tứ Quý, nhưng...... Hầu Tước chung quy không phải nhân vật chính. Mà Diệp Tưởng? Hắn
và mình là tử địch, cho dù đi cầu cứu hắn cũng không có tác dụng, lại càng không muốn nói hắn cùng Hầu Tước nay cũng đã trở thành địch nhân không chết không ngừng. Tinh Vẫn Hầu Tước hai người đồng loạt ra tay, vẫn còn có hy vọng.


Vấn đề là...... Nên
ra tay như thế nào? Lựa chọn thời cơ thỏa đáng như thế nào để ra tay?


Hắn lại lần nữa
lật xem kịch bản trong đầu. Trong đó còn bao gồm vài bộ phận kịch bản hắn không cần trực tiếp tham gia. Các diễn viên quần chúng vừa nghe tin Diệp Tinh Vẫn nguyện ý tiêu tiền mua kịch bản của bọn họ, tự nhiên lập tức hai tay dâng lên, mà người thông minh nguyện ý dâng tặng miễn phí thậm chí khồng đề cập tới hồi báo. Diệp Tinh Vẫn luôn có tiếng có ân tất báo. Hắn đối với ân nghĩa cố chấp rất mạnh mẽ, cho dù làm vậy không thật sự lý tính, nhưng cực đoan mà nói, nếu trên một chiếc thuyền chìm nghỉm, chỉ có hắn và Mộc Lam hai người mà chỉ có một áo phao, hắn sẽ không chút do dự nhường cho Mộc Lam.


Kết hợp
với tất cả kịch bản, hắn đưa ra kết luận.


Từ hiện tại cho đến bốn giờ nữa, nô bộc tuần tra bên ngoài có một người mất tích. Kịch bản của tên nô bộc mất tích kia hắn đã lấy vào tay. Mà từ sau đó, gia tộc phái hai người phân gia đi xem xét tình huống, trong hai người này không có Hạ Hầu Thực Mục. Trong quá trình xem xét, bọn họ chú ý thấy có lệ quỷ xâm nhập vào nơi này. Trong âm phủ tự nhiên không có cảnh sát, cho dù có lệ quỷ xêm nhập, vì không trong phạm vi theo dõi của đèn lồng, sẽ không có Quỷ sai đến quản. Đối với Phong Đô thành khổng lồ, số lượng đèn lồng quả thật như muối bỏ biển. Trong quá trình này, lại có hai nô bộc nữa chết đi, bất quá người phân gia chưa mất một ai.



Tiếp đó, gia tộc bắt đầu kiểm tra sự tồn tại của lệ quỷ. Trong quá trình đó, Hạ Hầu Thực Mục phát hiện trong phòng có lệ quỷ tồn tại, sau đó là người thứ nhất bị giết. Tiếp theo làm nổi lên cuộc chiến giữa Hạ Hầu gia tộc cùng lệ quỷ xâm nhập. Đương nhiên, chỉ là vài lệ quỷ, không khó đối phó như âm sát, chỉ là Hạ Hầu Thực Mục cũng không phải nhân viên chuyên chiến, cho nên cuối cùng mới chết thảm.


Cái chết của nàng... chỉ là lời dẫn mà thôi. Thậm chí còn không có bao nhiêu lời kịch. Một diễn viên cấp bậc ảnh hậu cứ như vậy...... Vô thanh vô tức chết đi!

10/15/2017

Posted by Unknown |



Kim Tứ Quý nhớ lại năm đó......


Lúc
nàng nhìn thấy trong danh sách diễn viên tham gia [gia tộc Nightliar 2] rõ ràng xuất hiện cái tên Diệp Tinh Vẫn của rạp chiếu phim thứ 20 liền vô cùng ngạc nhiên .


Đối với
Tứ Quý đã theo Sa La chinh chiến qua phim kinh dị cuối cùng ở thời đại trước đến bây giờ, phim kinh dị lấy đề tài ác ma phương tây tuy rằng đáng sợ những vẫn còn trong phạm vi có thể thừa nhận. Bất quá, cái nàng để ý không phải điểm này.

Nàng là
người của Sa La, vô luận thời đại trước hay thời đại này đều là như thế, càng là người duy nhất trong thập đại hắc ám sứ đồ còn sống sót. Cho nên, nàng vẫn luôn muốn nương tựa vào Khu Ma trận doanh. Nhưng lúc ấy nàng còn chưa toàn diện khôi phục lại thực lực diễn viên hạng A, cho nên lời nói trong rạp chiếu phim không có bao nhiêu cân lượng, không lọt vào nhóm cao tầng có thể tiến hành quyết sách. Mà đối với diễn viên không phải hạng A, vật nguyền rủa đều cực kỳ hữu hạn, rất nhiều người trong rạp chiếu phim thứ 20 phải dùng chung một vật nguyền rủa. Có thể đảm nhận một nhân vật quan trọng trong điện ảnh đại chế tác như vậy tuyệt đối chính là cơ hội lớn! Cũng giống như rạp chiếu phim thứ 13 lúc trước khát cầu tấm da dê trong [ quỷ tế ] vậy!


Lấy
cái tên Diệp Tinh Vẫn xuất hiện trong danh sách, hắn tuyệt đối không chỉ diễn người qua đường giáp. Nói cách khác, một khi thành công hoàn thành bộ phim này, hắn nhất định có thể tấn chức lên làm diễn viên hạng A!


Chuyện này nguyên bản là chuyện tốt. Nhưng...... Hắn diễn lại là nhân vật của Đọa Tinh giáo đoàn!


Rạp chiếu phim
bình thường sẽ tôn trọng ý nguyện của diễn viên trong việc phân phối nhân vật [ đương nhiên cũng có ngoại lệ, tỷ như Miyazaki Meiko ], mà Diệp Tinh Vẫn có thể đảm nhiệm vai trò quan trọng bậc này không thể bỏ qua sự giúp đỡ của Mộc Lam. Lúc trước, tuy tư chất, tâm tính và kỹ xảo biểu diễn của Tinh Vẫn không tệ, thế nhưng vỏn vẹn dựa vào tài nguyên hữu hạn trong rạp chiếu phim, nhiều nhất chỉ có thể sống qua ba bốn bộ phim sẽ gặp phải kết cục lĩnh cơm hộp”. Tứ Quý đã trải qua luân hồi thời đại trước nên biết, trải qua thống kê, diễn viên hạng B trở xuống tỷ lệ sinh tồn thường là ba đến bốn bộ phim kinh dị, có vật nguyền rủa [ phi Ký sinh loại] khả năng cao hơn một ít [ tỷ như Phương Lãnh ]. Có thể sống đến phim kinh dị cuối cùng mà không phải diễn viên hạng A, cơ hồ đều là diễn viên mới được tuyển vào trước khi quay chụp phim kinh dị cuối cùng.


“Tinh Vẫn......”


Ngày đó sau khi xác nhận danh sách diễn viên, Tứ Quý mạnh mẽ che giấu cảm xúc bi thương, đối với Tinh Vẫn cực kỳ hưng phấn nói:“Ngươi cũng biết ngươi diễn vai phản diện đi?”


Tinh Vẫn tự nhiên
không thể không rõ điểm này. Nhưng so với nó, uy hiếp tử vong còn đáng sợ hơn.


“Diễn trò mà thôi...... Vì sinh tồn
có đôi khi chỉ có thể làm như thế. Nếu không phải lọt mắt xanh Mộc Lam đại nhân, ta sao có thể được biểu diễn nhân vật như thế? Ta trong thế giới hiện thực đã không còn vướng bận, ngay cả bạn gái cũng đã bỏ ta, ta còn có thể như thế nào? Chỉ có thể tận lực sinh tồn. Mộc Lam đại nhân đối với ta có ân tái tạo, ta cần phải biểu diễn tốt nhân vật này mới có thể báo đáp một hai. Hơn nữa, chỉ có như vậy, rạp chiếu phim thứ 20 mới có ngày mai.”


Tinh Vẫn là một
người trọng tình. Nhưng khuyết điểm cũng là dễ dàng cảm xúc hóa công việc mà không suy xét hậu quả. Thế nhưng tâm tính hắn cứng cỏi, tố chất tâm lý mạnh mẽ cũng là yếu tố quan trọng để sinh tồn trong rạp chiếu phim. Nhưng chỉ dựa vào những thứ này cũng không thể đảm bảo sống sót, nhất định còn phải cần quý nhân tương trợ. Mà Mộc Lam chính là vị quý nhân kia.


Tứ Quý không biết tương lai sẽ như thế nào. Trải qua hai thời đại, nàng thầm
muốn trải qua một cuộc sống bình thường lại không thể nào thực hiện. Thực lực của Tinh Vẫn không mạnh mẽ, nhưng trên người hắn nàng nhìn thấy một loại bình đẳng, không vì thực lực mạnh yếu, địa vị cao thấp mà phân biệt đối xử, mà ân cừu cực kỳ rõ ràng. Thực ra trong thế giới địa ngục, hành động của hắn không phải là cử chỉ sáng suốt, nhưng Tứ Quý lại vì nguyên nhân này mà trong lòng thầm thích Tinh Vẫn. Đối với Tứ Quý ngày xưa mà nói, Tinh Vẫn bất quá chỉ là tiểu nhân vật, nhưng lại bởi vì ở chung với hắn mà khiến Tứ Quý cảm nhận được cuộc sống sinh hoạt bình thường đáng quý.


Thế nhưng, chính như Mộc Lam
có ân đối với Tinh Vẫn thì Sa La cũng có ân đối với Tứ Quý. Nàng tuyệt đối không có khả năng làm tổn thương Sa La. Nếu không phải như thế, thực ra nàng cũng không để ý tới việc chính phái hay là phản diện. Tại điểm xử trí theo cảm tính này, nàng thực ra rất giống Tinh Vẫn.


Cho nên...... Nàng lựa chọn v
ì yêu hi sinh, tránh tình huống lựa chọn thống khổ. Sau khi nàng thức tỉnh năng lực thao túng thời gian, trong [ Ma cốc ] lại vì cứu Tinh Vẫn mà “chết”. Thế nhưng nàng trong [gia tộc Nightliar 3] lại sống lại. Hiện tại, Sa La đã chết, cái chết của nàng mặc dù Tinh Vẫn không trực tiếp có trách nhiệm, nhưng Nightliar sống lại quả thực hắn có ra sức. Hầu Tước cũng vì thế mà đem Diệp Tinh Vẫn xếp vào danh sách phải giết.


Bước vào
trong phòng...... Hoặc là nói, gian phòng kịch bản chuẩn bị cho Hạ Hầu Thực Mục, giờ phút này nàng tận lực duy trì hình tượng Hạ Hầu Thực Mục.


Có lẽ...... Sẽ chết......


Sinh mệnh t
rong thế giới Địa Ngục vốn so ra còn không bằng cây cỏ. Nhưng mà... Nàng vẫn sống được đến ngày hôm nay. Chỉ là người ở thời đại trước kia cơ hồ đều đã chết hết, cũng bao gồm Sa La.


“Tứ Quý, ngươi không sao chứ?”


Nàng
không quay đầu, đây là tin nhắn hiện lên trong đầu nàng, người phát tin là -- Đạm Đài Sở Tuyền. Mẹ con hai người các nàng không tiếc vì cuộc sống tạm bợ mà cộng đồng phụng dưỡng cừu nhân, hành vi bị không ít người khinh thường, Chỉ là, Tứ Quý tương đối hiểu Đạm Đài Sở Tuyền, thời đại trước từng nhiều lần hợp tác với nàng. Đối với một hài tử được sinh ra trong rạp chiếu phim địa ngục, so với đạo đức thì trong đầu nàng sớm đã bị quán thâu phải bất chấp mọi thứ mà sống sót. Nàng cũng càng thêm khắc sâu cảm nhận như thế nào là tuyệt vọng. Tại thời điểm đó, Đạm Đài Sở Tuyền liền quyết định, vĩnh viễn đứng về bên của cường giả.


Ch
o dù đối phương là cừu nhân giết cha cũng chẳng sao.


Không thể tha thứ, nhưng có thể
hiểu được.


Mà Đạm Đài Sở Tuyền sắm vai
là vị nô bộc mang bài danh “Mười bốn”, là một vị thị nữ được gia tộc an bài hầu hạ Hạ Hầu Thực Mục.


“Hoàn hảo.”



Nàng chỉ có thể trả lời Sở Tuyền
như thế.


“Ngươi còn sống...... Thực ra ta
rất cao hứng.” Áp lực đối với tử vong cũng khiến Sở Tuyền cần tìm một đối tượng để giãi bày. Nàng chung quy từng kinh kịch qua một lần phim kinh dị cuối cùng.


Mà Mĩ Gia cũng
từng tiếp xúc qua với Sở Tuyền. Đối với Mĩ Gia, năm đó Đạm Đài Xa Thủy có đại ân với nàng, bởi vậy Sở Tuyền có thể nói chính là hậu duệ của ân nhân. Dù có thế nào, nàng cũng phải liều mạng bảo vệ Sở Tuyền.


“Ngươi là
‘Hắn’ đến truyền lời sao?”


“Hắn” theo như lời Tứ Quý tự nhiên chính là Hạ Hầu Địa Tạng [ Long Ngạo Thiên ].


“Không...... Không hoàn toàn......”


“Ta sẽ không trở lại
bên cạnh hắn. Ngày xưa là vì diễn trò, ta chưa bao giờ quyết định ủy thân vào người khác để đổi lấy sinh tồn. Ta... cũng không để ý tới cái chết.”


Lúc trước
 vốn nên chết trên núi Rakmal. Khi đó chết đi... ngược lại tương đối hạnh phúc. Nàng sẽ không cần tiếp tục một vòng luân hồi vô vọng này.


Nàng...... Sẽ không chủ động muốn chết, nhưng......
cũng không quá mức tích cực cầu sinh.


Sa La chết......
đã chú định là vách ngăn giữa nàng và Tinh Vẫn.


Không có hi vọng
so với tử vong, còn đáng sợ hơn nữa.[ chưa xong còn tiếp..]



Posted by Unknown |

Chương 70: Phong Đô



Cách một cánh cửa, cũng chẳng khác nào bước chân vào Quỷ quốc!


Nháy mắt này, tất cả diễn viên đều được kiến thức thế nào là âm phủ chân chính!


Mặc dù có bản đồ âm phủ, lại thêm kịch bản miêu tả nhưng so ra đều kém với tận mắt nhìn thấy!


Vô số quỷ hỏa u lam điểm xuyến trên bầu trời giống như ngôi sao, mà phía dưới những đám quỷ hỏa là những cái đèn lồng lơ lửng trong không trung. Thường thường trên bầu trời, sẽ có rất nhiều tiền âm phủ rải xuống. Những tiền âm phủ này sau khi rơi qua quỷ hỏa bị quỷ hỏa thiêu đốt sẽ từ minh tệ nhân gian biến thành tiền âm phủ chính quy thông dụng. Đây cũng là điều đương nhiên, chung quy minh tệ trên dương gian
đã được thêm mấy con số 0, không có khả năng biến ra nguyên vẹn để quỷ hồn sử dụng.


Mà phía sau cổng vào là một đoạn hành lang u tối hơn mấy trăm mét, có thể tưởng tượng tường thành này dầy như thế nào!


“Chớ quay đầu!” Hạ Hầu Địa Tạng dùng thủ đoạn truyền âm, vang lên bên tai từng người tông tộc và phân gia:“Căn cứ vào địa đồ, tất yếu phải vòng qua đoạn đường có minh tệ rải xuống, một khi minh tệ rải xuống, nhất định sẽ tụ tập quỷ triều!”


Âm phủ không có khải niệm chế độ tư hữu, minh tệ tự nhiên không tồn tại quyền sở hữu, bởi vậy minh tệ ai cướp được chính là của người đó. Đốt tiền âm phủ tuy rằng là tập tục của các nước Á Châu, thế nhưng chỉ riêng nhân khẩu đông đúc của Trung Quốc, mỗi thời mỗi khắc đều có rất nhiều minh tệ rắc vào bên trong Phong Đô thành.


Tiếp theo... tầm mắt mọi người từ bầu trời di động về phía mặt đất. Đây là một tòa thành trì cổ đại khổng lồ. Tòa thành trì này quy mô khá lớn, ngã tư đường rộng tới mấy chục mét, cũng có cả những tòa nhà lầu cao vài  chục mét, mà những tòa nhà này cực kỳ quái dị, không có bất cứ khuynh hướng cảm xúc kiến trúc
nào, dường như chỉ cần một cơn gió thổi qua sẽ ngã xuống. Cứ thế kéo dài hình thành một tòa cổ thành cự đại.


Phong Đô thành này...... Chính là quỷ quốc sau khi quỷ hồn chết đi tiến vào!


“Đi thôi! Nhớ kỹ, mỗi người cần phải cách nhau ba đến năm mét. Tuyệt đối không được tề tụ cùng một chỗ! Bằng không nhiều ‘Quỷ hồn’ như vậy quần tụ sẽ bị chú ý! Đặc biệt chú ý những cái đèn lồng kia!”


Căn cứ kịch bản miêu tả, đèn lồng kia cùng loại với máy thăm dò tại thế giới hiện thực.
Đèn lồng sau khi bị quỷ hỏa trên bầu trời châm lên sẽ tùy tiện lơ lưởng trên bầu trời Phong Đô thành. Mà hết thảy những chuyện xảy ra bên dưới đèn lồng đều sẽ bị quỷ sai chú ý tới. Đương nhiên số lượng đèn lồng trên bầu trời tuy khổng lồ, bất quá Phong Đô thành thật sự quá lớn, muốn tìm một góc chết không bị theo dõi vẫn có thể làm được. Đương nhiên, cái này cần phải có bản đồ giúp sức.


Mà giờ phút này, dưới sự dẫn dắt cùa gia chủ, mọi người xâm nhập vào Phong Đô thành.


Dựa theo kịch bản miêu tả, kế tiếp bọn họ phải làm là thuê một căn nhà. Trong Phong Đô thành có rất nhiều nhà ở cấp cho quỷ hồn thuê mướn, mà bên trong bản đồ có biểu thị
rất nhiều nhân tố: khu vực nào có thể tránh được đèn lồng, tránh được sự tuần tra của quỷ sai cùng với không dễ dàng gặp được quỷ triều vân vân. Đương nhiên...... Còn có một nhân tố rất quan trọng, chính là tiền thuê. Bởi số minh tệ phải bỏ ra trong cả quá trình là rất lớn, cho nên hiện tại gia tộc phải suy xét tới vấn đề tiết kiệm. Dù sao bọn họ cũng không thể xông vào trong quỷ triều cướp đoạt minh tệ với quỷ hồn.



Bởi đường cái đủ lớn, cho nên mọi người cho dù phân tán ra cũng không phải vấn đề lớn. Hơn nữa bọn họ lúc nào cũng trong trạng thái sẵn sàng bày trận. chẳng qua đó là dưới tình huống đụng phải quỷ triều đại quy mô. Dưới tình huống bình thường bọn họ đều bị coi là quỷ hồn, cho nên không xảy ra vấn đề. Mà sự tồn tại của bản đồ âm phủ cũng không dẫn tới sự chú ý của quỷ hồn, điểm này có thể yên tâm. Đương nhiên cự ly này tới Nại Hà kiều rất xa, vẫn có thể sinh ra nhiều biến cố.

Chung quanh là những tòa nhà mang phong cách Trung Quốc cổ đại. Chỉ là dưới bầu trời hắc ám bị quỷ hỏa làm nổi bật đến mức khiến người ta cảm giác cực kỳ lạnh lẽo. Chung quy kẻ cư ngụ bên trong không có ngoại lệ, đều là người chết. Mà thỉnh thoảng, bọn họ sẽ nhìn thấy một vài bóng hình lướt qua trong cửa sổ.


Tộc nhân Hạ Hầu gia tộc trên cơ bản đều dọc theo tường thành mà đi. Bởi vì nơi này là khu vực biên giới Phong Đô thành, số lượng đèn lồng ít, giá cả cũng tương đối tiện nghi. Mà trong quá trình này, Dạ Vương thỉnh thoảng lại chú ý tới tường thành rộng lớn xông thẳng về phía chân trời. Thật là làm người
nhìn thấy liền không thể không ca ngợi. Nếu miêu tả trong điển tịch của Hạ Hầu gia không sai, chỗ cao nhất trên tường thành này còn có quỷ binh quỷ tướng tuần thú, nếu không phải bọn họ ăn “thịt” để che dấu khí tức người sống, như vậy chờ đợi bọn họ chính là sự công kích của quỷ binh quỷ tướng trên tường thành.


Rốt cuộc......


Bọn họ đi tới một ngã tư đường cực kỳ hoang vu. Trước mắt xuất hiện một căn nhà cùng loại với tứ hợp viện* Bắc Kinh. * cái này xem phim chắc ai cũng biết nè, kiểu bốn mặt là bốn dãy phòng nhìn thẳng vào một cái sân ở giữa.


Nơi này cũng chính là nơi kịch bản an bài. Sau khi tới đây, kế tiếp liền phải nghênh đón lệ quỷ xâm nhập.


Cảnh quay mấu chốt sau khi tiến vào Phong Đô thành chính là đoạn quay chụp này!


Mỗi một diễn viên đều nín thở chờ đợi.


Tự nhiên cũng bao gồm cả Diệp Tưởng.


Mà cửa lớn tứ hợp viện không treo hắc sa, ý nghĩa nơi này đang chờ để cho thuê.


Đại môn có vẻ rất cổ phác, hai bên còn có hai con Thạch Kỳ lân màu đen, lộ ra vẻ mặt giương nanh múa vuốt.


“Phương Diễn.”


“Vâng!”


Hạ Hầu Phương Diễn đi về phía cửa lớn, nắm vòng sắt trên cửa gõ ba cái.


Thật lâu sau, cửa bị kéo ra một khe hở nhỏ, một cánh tay tái nhợt từ bên trong vươn ra, lòng bàn tay hơi mở ra.


Trong kịch bản sớm đã miêu tả, không một ai có cảm giác kinh hách.


Phương Diễn từ trên người lấy ra một chồng tiền âm phủ đặt vào lòng bàn tay kia.


Bàn tay kia cầm được tiền âm phủ liền rụt trở về.


Mà Phương Diễn theo đó đem cánh cửa đẩy ra. Cánh cửa mở rộng để lộ khoảng sân bên trong, nhưng không có bất cứ bóng người nào!


“Mau vào đi, sau đó nhanh chóng đóng cửa.”


Phương Diễn nói xong lời này, người Hạ Hầu gia nối đuôi nhau mà vào. Người tông tộc vào trước, người phân gia và đám nô bộc đi theo phía sau, mà người vào cuối cùng đóng cửa lại chính là Tiêu Thạch.


Sau khi cánh cửa được đóng lại, từ bên trong khe cửa quỷ dị chui ra từng tấm sa mỏng màu đen bao chùm lên cánh cửa, giống như những sợi dây thường xuân vậy!


Trên bầu trời, quỷ hỏa vẫn đang đốt tiền âm phủ, hơn nữa đem từng cái đèn lồng ngang qua thắp sáng.


Âm phủ...... không hề có chút sinh khí nào...... Vô cùng yên tĩnh.


Mọi sự sau khi tiến vào Phong Đô thành cho tới bây giờ hết thảy đều rất thuận lợi. Dưới sự trợ giúp của bản đồ âm phủ, bọn họ chưa tao ngộ phải biến cố gì.


Đương nhiên...... Chỉ là trước mắt mà thôi...


Đối với các diễn viên, bọn hắn kế tiếp phải đối mặt với lệ quỷ xâm nhập vào buổi tối, mà đứng mũi chịu sào chính là ...... cái chết của Kim Tứ Quý.


Kim Tứ Quý nay đã có chiến lực cấp bậc ảnh hậu, đương nhiên sinh tử
của nhân vật như nàng đã không thể tùy tiện xem nhẹ. Chỉ là cho dù muốn cứu nàng, tuyệt đối không phải chuyện dễ, ít nhất cần cao tầng gia tộc động thủ mới được. Nhưng vì cứu một người phân gia mà động tới cao tầng tông tộc... điều này sao có khả năng? Cho nên, nghĩ đến người thích hợp nhất cứu nàng chính là người mạnh mẽ nhất trong số người phân gia, Hạ Hầu Tiêu Thạch [ Hầu Tước ]!


Thực lực của Hầu Tước có thể nói sâu không lường được. Hiện tại ai cũng không thể dễ dàng đoán được hắn đã mạnh đến tình trạng gì. Trên thực tế, năm đó trong trận chiến [ Ma cốc ] ấy, hắn hẳn là bị Diệp Tưởng dùng Hạo Thiên kiếm giết chết, nhưng hắn cư nhiên vẫn còn sống, hơn nữa thực lực dường như lại tinh tiến! Tới cấp độ ảnh đế này đã có thể cảm ứng được một chút thực lực của đối phương. Diệp Tưởng sau khi nhìn thấy Hầu Tước còn chưa chết lập tức liền cảm ứng...  Hầu Tước hiện tại nếu gặp phải An Nguyệt Hình [ trạng thái chưa thức tỉnh thành Địa Ngục trùng thành thục], chỉ sợ có thể chiến thắng!


Kim Tứ Quý là năm đó Sa La lúc sắp chết giao phó cho Hầu Tước, bằng không cần gì phải để nàng tiến vào rạp chiếu phim thứ 19? Bởi vì nàng là nguyện vọng của Sa La cho nên Hầu Tước tuyệt đối không thể để Kim Tứ Quý chết đi, huống chi thực lực của nàng vẫn là cấp bậc ảnh hậu!


Trong cái sân này đủ dung nạp tất cả mọi người, mà mọi người cũng căn cứ theo kịch bản để phân phối phòng. Đám nô bộc được cắt cử lần lượt tuầ
n tra, một khi phát hiện vấn đề phải lập tức cảnh báo.


Nhằm vào sự kiện “Buổi tối” lệ quỷ xâm nhập, nên ứng đối như thế nào xác thực không phải chuyện dễ dàng. Trong kịch bản chết đi không chỉ một mình Hạ Hầu Thực Mục, còn có vài nô bộc bài danh trong vòng hai mươi, tất cả đều là diễn viên hạng A.


Chỉ là mặc kệ làm ra thay đổi gì, vé chuộc cái chết trừ đi đều cao tới mức khó có thể thừa nhận. Ở trong phim kinh dị cuối cùng này, muốn vi phạm kịch bản đã ngày càng khó khăn.


Ban đêm trong Phong Đô thành. Lúc này từng cái đèn lồng lơ lửng ngày càng nhiều.
Một khi phát hiện điều dị thường, quỷ sai sẽ lập tức đuổi tới. Nhưng...... trong sân Hạ Hầu gia đang ngụ này, lại là một góc chết! [ chưa xong còn tiếp ]



Posted by Unknown |

Chương 69: Qủy môn quan

 

 

Lúc này, diễn viên dày vò nhất lại là Diệp Tinh Vẫn sắm vai Hạ Hầu Lục Sinh.


“Nhân ngẫu sư” Diệp Tinh Vẫn sớm đã có tu vi ảnh đế. Mà vừa vặn trong bộ phim này, Hạ Hầu Lục Sinh tuy rằng không thông về trận pháp chi đạo, nhưng đối với đạo khôi lỗi lại rất tinh thông. Cũng chính vì thế, hắn hợp với nhân vật này nhất.

Mà trong số những diễn viên hạng A sắp chết đi có Hạ Hầu Thực Mục do Kim Tứ Quý sắm vai!


Hắn vì thế đọc đi đọc lại kịch bản. Nay, Kim Tứ Quý cũng đạt tới tu vi ảnh đế, chung quy năng lực thao túng thời gian của nàng bắt nguồn từ Tịch Thâm Dạ, là thứ phi nguyền rủa. Nguyên nhân vì vậy cho nên năng lực này của nàng sẽ không bị hạn chế.


Thế nhưng, vô luận Diệp Tinh Vẫn nóng lòng như thế nào, tình trạng hiện tại vẫn không có nửa phần thay đổi. Phải đối mặt ...... Thủy chung vẫn phải đối mặt.


Quỷ Môn quan ở
ngay trước mắt!


Thời điểm nên đi, liền phải đi!


Càng tiếp cận Quỷ Môn quan, mọi người càng cảm giác có một cỗ áp lực cực cường liệt.


Âm khí nồng đậm đã đến trình độ không nơi nào không tồn tại như không khí. Có thể nói, người sống bình thường căn bản không có khả năng sinh tồn ở nơi này, cho dù là vấn đề dưỡng khí được giải quyết thì âm khí xung quanh cũng đủ đem một người sống sờ sờ ăn mòn thành xương khô.


Mà lần tiến vào Quỷ Môn quan này, Hạ Hầu Địa Tạng cũng đã chuẩn bị vạn toàn nhất có thể, tất cả mọi người có thể trong nháy mắt kết thành đại trận, ăn “thịt” có thể làm cho bọn hắn trong một đoạn thời gian ngắn thoạt nhìn không khác gì người chết, thêm vào giấy dẫn đường, muốn tiến vào Phong Đô thành cơ bản là không có vấn đề. Nhưng một khi vấn đề xảy ra, như vậy cho dù tính là mạnh mẽ xông vào cũng tất yếu phải làm! Chỉ là làm như vậy tất sẽ kinh động đến quỷ sai, gia tộc chỉ có thể chia chẵn xé lẻ, phân đầu hành động để tránh bị vây diệt.


Kế hoạch tiến vào âm phủ được Hạ Hầu gia tộc chuẩn bị  qua vô số tuế nguyệt, có thể nói đã sớm suy xét đến đủ loại nhân tố.


“Hầu Tước. Ta có một chuyện muốn nhờ.”


Hạ Hầu Tiêu Thạch [ Hầu Tước ] sau khi nhận được tin nhắn của Diệp Tinh Vẫn nhanh chóng trả lời:“Là chuyện về Kim Tứ Quý sao?”


“Phải! Xin Hầu Tước đáp ứng cứu Tứ Quý! Ta biết, ta và Hầu Tước ngươi chính là quan hệ đối địch, bất quá, Tứ Quý năm đó cùng Sa La......”


“Ta biết.”


Cái chết của Sa La vĩnh viễn là tiếc nuối trong lòng Hầu Tước. Sa La là nữ nhân duy nhất đời này hắn động chân tình. Cái chết của nàng không thể vãn hồi, mà Tứ Quý ngày xưa là tướng dưới trướng Sa La. Nay lại càng là diễn viên của rạp chiếu phim thứ mười chín, cũng là một chiến lực quan trọng. Về tình về lý, hắn đều không thể bỏ mặc sinh mệnh của nàng.


Chỉ là...... Hắn làm hay không là một chuyện, có nói cho Diệp Tinh Vẫn hay không lại là một chuyện khác.


“Hầu Tước...... Có thể ra tay vì Tứ Quý hay không? Ta diễn vai người tông tộc, không có lý do gì để ra tay cứu một người phân gia.”


“Người của rạp chiếu phim thứ mười chín ta, không nhọc ngươi lo lắng sinh tử.”


Tinh Vẫn hiểu được tính cách của Hầu Tước, hắn đã nói như vậy, cho dù nhiều lời hơn nữa cũng không thể moi thêm chút tin tức nào.


Con đường ba cây số, nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm. Người gia tộc tự nhiên không dám ở trong loại hoàn cảnh này tiến lên quá nhanh. Đa số quỷ hồn đều đi lại chậm rì rì, tốc độ so ra còn kém hơn cả người thường đi bộ. Mà trong quá trình này, ai nấy đều nơm nớp lo sợ. Chung quy  Phong Đô thành trong kịch bản miêu tả, so ra kém xa với tận mắt nhìn thấy.


Tinh Vẫn trong quá trình này một lần cũng không nhìn Tứ Quý. Làm như vậy là để phòng ngừa xảy ra ng, hắn sắm vai Hạ Hầu Lục Sinh cùng Hạ Hầu Thực Mục chưa từng xuất hiện mối liên hệ nào. Hắn tất yếu phải tránh biểu diễn vẻ mặt làm cho bản thân NG, có như vậy mới có thể tích cóp đủ vé chuộc cái chết để cứu Tứ Quý.


“Tứ Quý!” Hắn trực tiếp gửi tin nhắn cho Tứ Quý:“Ngươi không cần lo lắng, ta cho dù thế nào cũng sẽ bảo vệ ngươi an toàn!”


Thực mục [ Tứ Quý ] sau khi thu được tin nhắn, trong lòng rất là ấm áp. Nhưng nàng cũng biết, trong phim kinh dị cuối cùng sinh tử khó dò, thực lực của Tinh Vẫn
còn không đủ bảo vệ nàng, ngược lại còn khiến tự thân khó bảo toàn.


Rốt cuộc...... đã đi đến cuối cùng sinh mệnh rồi sao?


Ngày xưa Tứ Quý chỉ là một học sinh học vi
n âm nhạc cực bình thường. Trở thành ca sĩ là giấc mộng lớn nhất của nàng, làm diễn viên, nàng chưa bao giờ nghĩ tới. Mà vỏn vẹn chỉ vì nhặt được một tấm áp phích phim kinh dị liền khiến nàng biến thành diễn viên của rạp chiếu phim Địa Ngục. Ban đầu, kỹ xảo yếu, bản tính lại nhát gan, nàng căn bản không thể sinh tồn trong phim kinh dị. Mà khi đó, nàng gặp Sa La.


Sa La bởi vì sắm vai nữ vương hắc ám trong bộ hệ liệt phim kinh dị đương thời “Hắc Ám Vương Đình”, từ đó đạt được lực lượng cường đại. Tại thời điểm đó, có thể gọi nàng chính là An Nguyệt Hình phiên bản nữ. Cũng vì có sự che chở của nàng ấy, nàng mới có thể sống sót. Ngày tháng dãy dụa trong sinh tử là khoảng thời gian bị tra tấn vô cùng khổ sở. Mà vì cơ duyên xảo hợp, nàng trở thành “Thời gian sứ đồ”.


Nàng trong Địa Ngục trải qua luân hồi thống khổ, không yêu Long Ngạo Thiên, lại chỉ vì sinh tồn mà đối với hắn giả dối. Thẳng đến khi... Gặp Diệp Tinh Vẫn. Nam tử này trong thế giới địa ngục vẫn như trước trọng tình trọng nghĩa, nếu không phải ơn tri ngộ với Mộc Lam, hắn tuyệt sẽ không bán linh hồn cho ác ma.


Cho đến hôm nay......


Nàng chỉ hi vọng Tinh Vẫn có thể tiếp tục sống sót. Trừ ra, nàng không cầu gì khác.


Nàng lại lần nữa đọc lại kịch bản trong đầu.


Phong Đô thành, gọi là thành nhưng diện tích vô cùng khổng lồ. Trên thực tế chỉ sợ lớn tương đương với một quốc gia! Dương gian có bảy mươi ức người, mỗi phút mỗi giây đều có vô số người vì đủ loại nguyên nhân mà chết đi. Mà số lượng vong hồn khổng lồ như thế, hiệu xuất xử lý của Diêm La điện có cao thế nào cũng cần hao phí thời gian lâu dài. Bởi vậy, quỷ hồn tiến vào Quỷ Môn quan cần phải
thuê nhà tại Phong Đô, rồi sau đó chờ đợi Diêm La điện triệu hoán, lại thông qua Nại Hà kiều đi Diêm La điện, chờ Địa Phủ thẩm phán, hoặc là nhập luân hồi chuyển sinh, hoặc là xuống địa ngục chịu khổ.


Mà với số tiền Hạ Hầu gia tộc chuẩn bị, ở trong kịch bản, sau khi tiến vào Phong Đô liền lập tức
thuê một căn nhà. Đương nhiên giá nhà tại nội thành Phong Đô so với thế giới hiện thực tuyệt đối chỉ hơn chứ không kém. Lại thêm quỷ thuyền gia tốc vượt qua dự tính, cho nên cuối cùng đành lựa chọn một đại trạch* gần với tường thành, tránh khỏi sự tuần tra của Quỷ sai. *nhà kiểu cổ có chia thành các khu nhỏ.


Thế nhưng, Phong Đô thành chính là quỷ thành, ở nơi này không có pháp luật tồn tại, quỷ hồn chết oan không cam lòng nhiều đến mức không đếm xuể. Số lượng quỷ hồn khổng lồ như thế, quỷ sai căn bản không có khả năng quản lý tất cả. Ngay tại buổi tối đầu tiên, trong đại trạch liền có lệ quỷ xâm nhập! tuy rằng còn không tới quy mô quỷ triều, thế nhưng trong đó có rất nhiều lệ quỷ trên ngàn năm! Bởi vậy, người phân gia phụ trách nghênh chiến lệ quỷ xâm nhập. Mà Hạ Hầu Thực Mục trong ngày đó là người thứ nhất chết đi. Vốn nàng là người phụ trách bặc tính không phải nhân viên tiền tuyến, nhưng lệ quỷ xâm nhập cũng không có lựa chọn đối tượng.


Đến thời điểm...... Cục diện sẽ trở nên rất hỗn loạn. Chính vì như thế, biến số sẽ rất nhiều. Vào thời điểm đó, muốn cứu ai cũng tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng. Tùy tiện thay đổi kịch tình, thậm chí có thể dẫn tới khả năng ác liệt hơn. Thế nhưng, Tinh Vẫn vẫn quyết tâm cứu Tứ Quý như trước, quyết tâm của hắn không người nào có thể thay đổi!


Mà Diệp Tưởng...... Hắn đương nhiên biết Kim Tứ Quý sẽ chết. Bất quá, Kim Tứ Quý nay là người dưới trướng Hầu Tước, hắn và Hầu Tước sớm đã thành thế như nước với lửa, sinh tử của Kim Tứ Quý, hắn cũng không để ý. Chỉ là lệ quỷ xâm nhập, tình thế rất phiền toái. Đương nhiên, có cao tầng Hạ Hầu gia tọa trấn, lệ quỷ không nổi lên được bao nhiêu sóng gió. Thế nhưng, cao tầng gia tộc cũng không có khả năng ở loại tình hình như thế ra tay. Chung quy một khi bọn họ động thủ, rất có khả năng kinh động quỷ sai. Mà Dạ Vương cần suy xét chính là làm như thế nào bảo vệ Vũ Sóc cùng Tịch Kính. Về phần sinh tử của người khác, hắn tuyệt đối không để ý nửa phần.


Rốt cuộc...... Quỷ Môn quan đã gần ngay trước mắt!


Dưới cự ly gần như thế này quan sát Quỷ Môn quan, vẫn làm cho người ta có một loại cảm giác rung động kịch liệt.
Cửa thành khổng lồ như tiếp thiên tiếp địa, giống như cự thú vắt ngang trước mặt mọi người!


Mà Quỷ Diện Hải Trãi to lớn cứ thế văt ngang trên cửa thành, quan sát mọi người.


Mọi người đã ăn “thịt”, giờ phút này chỉ cần không đụng phải quỷ sai sẽ không ai nhận ra bọn họ là người sống.



“Đi!”


Địa Tạng ra lệnh một tiếng, mọi người cứ thế tiến về phía trước!


Đi đầu không phải cao tầng gia tộc mà là một đám nô bộc. Bọn họ cầm trong tay giấy dẫn đường tiến vào Quỷ Môn quan, xem xem có sự xảy ra hay không. Đương nhiên loại tình huống này xác xuất phát sinh rất thấp, bất quá vẫn phải lấy cẩn thận làm đầu.


Lúc này vận khí không tệ lắm, không có quỷ hồn nào khác thông qua Quỷ Môn quan tiến vào Phong Đô thành.


Rốt cuộc...... Nhóm nô bộc đầu tiên tiến vào bên trong cửa thành!