10/12/2017

Posted by Unknown |
Chương 67: Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành Đại Trận



Đối với Diệp Tưởng hiện tại, hắn không thể khiến bất cứ diễn viên nào nhìn ra được manh mói. Hắn phải triệt triệt để để sắm tốt vai “Hạ Hầu Dạ Vương”.


những lời của hắn vừa xuất, người ở đây không hề lộ ra biểu tình kinh dị, tựa như đó là điều hoàn toàn tự nhiên.


“Ta quyết định......
thực hiện kế hoạch B, dưới tình huống kế hoạch A thực thi thuận lợi. Mọi người đều biết, trong Sinh Tử bộ từng viết tên qua một lần, một khi bị vạch đi sẽ không thể lần nữa viết lại [ ngoại trừ tình huống trùng tên trùng họ]. Điều này đối với gia tộc chúng ta mà nói chính là cơ hội không thể bỏ qua.


Lúc này,
trong số những người phân gia, Hạ Hầu Thực Mục tay buông ở dưới bàn lại không ngừng run nhè nhẹ. Nàng biết rất rõ vì sao gia chủ đột nhiên muốn xúc tiến kế hoạch B.


“Ta đồng ý.” Lúc này, Hạ Hầu Kim Uyên
rốt cuộc cũng tỏ thái độ:“Ta cũng quyết định, tiến hành kế hoạch B!”


Điên cuồng.


Đây đã không thể dùng hai từ điên cuồng để hình dung.


Một đám người phàm tục
muốn đi vào Diêm La điện, cướp lấy Sinh Tử bộ?


Cái này
giống như một đám phần tử khủng bố muốn xâm nhập Nhà Trắng, từ trong tay tổng thống lấy đi mật mã vũ khí hạt nhân vậy!


Mà cái gọi là Sinh Tử bộ
này khẳng định trình độ khủng bố không thua gì vũ khí hạt nhân!


“Không được!”


“Gia chủ,
xin cân nhắc!”


“Gia chủ,
xin ngươi suy xét rõ ràng, đây là đi chịu chết a!”


Một mảnh sóng triều phản đối, nhưng
không thể ngăn trở quyết tâm của Hạ Hầu Địa Tạng.


“Đây là quyết nghị cuối cùng của ta.
Xúc tiến kế hoạch B, cướp lấy Sinh Tử bộ!”


Đối
với Hạ Hầu Địa Tạng mà nói chính là đánh cược cuối cùng, được ăn cả ngã về không!


Giờ khắc này, Dạ Vương nhìn Hạ Hầu Địa Tạng
khó có thể tin.


Nếu không phải
lúc trước Tịch Kính nhắn tin giải thích tình huống cho hắn, thời điểm này nhìn thấy Hạ Hầu Địa Tạng chắc chắn sẽ rung động không thôi. Bởi vì......


Diễn viên sắm vai Hạ Hầu Địa Tạng rõ ràng chính là Long Ngạo Thiên!


Long Ngạo Thiên
vốn đã bị Hầu Tước giết chết!


Nhưng Long Ngạo Thiên lại
vẫn còn sống, còn sắm vai Hạ Hầu Địa Tạng, một nhân vật quan trọng!


Hắn vì cái gì còn sống? Điểm này, Tịch Kính cũng
không thể giải đáp cho Diệp Tưởng. Bất quá hắn tự nhiên đã mất đi aura nhân vật chính. Thế nhưng nếu có thể sắm một nhân vật quan trọng như vậy, thực lực chỉ sợ không yếu đi chút nào.


Cẩn thận ngẫm lại...... Tung hoành hai thời đại,
làm vô số diễn viên nghe tin đã sợ mất mật. Hậu cung vô số diễn viên Truyền Kỳ, làm sao có khả năng chết trên tay Hầu Tước? Cho dù lúc ấy trong [ Ma cốc ] hắn đã bị thương nặng!


Bất quá
ân oán ngày xưa đã không còn quan trọng, ít nhất giai đoạn hiện nay, diễn viên phải bắt tay hợp tác mới có thể vượt qua cửa ải khó khăn.


“Gia chủ!” Phương Diễn lúc này
vẫn liều lĩnh can gián:“Chúng ta đến âm phủ vì cầu đại đạo, mà không phải muốn chết! Tiến vào Diêm La điện cướp lấy Sinh Tử bộ, chỉ sợ nhất định phải có tu vi Địa Tiên mới có thể làm được? Chúng ta chỉ là kẻ phàm tục, không phải Tề Thiên Đại Thánh trong [ Tây Du ký ] a!”


“Đúng vậy !” Lục Sinh
bên cạnh hắn cũng mở miệng:“Gia chủ...... Diêm La điện không phải nơi chúng ta có thể tiến vào! Cho dù chỗ đó đã ... cũng không đại biểu chúng ta có thể... nơi đó, trấn thủ không chỉ riêng mình đầu trâu mặt ngựa a!


“Đúng vậy......” Hạ Hầu Địa Tạng cư nhiên không
phản bác lời nói của hai người:“Các ngươi nói hoàn toàn không sai. Tiến vào Diêm La điện, tộc nhân Hạ Hầu gia có mạnh như thế nào cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Chỉ là......”


Hắn lập tức đem ánh mắt ném về phía Dạ Vương.


“Dạ Vương, ngươi từng nói, ngươi sẽ không
để chúng ta tiến vào Diêm La điện, nhưng nếu không có chúng ta, ngươi quả thật có thể thuận lợi bình định chướng ngại trên Diêm La điện sao?”


Dạ Vương lạnh lùng nhìn chăm chú vào Hạ Hầu Địa Tạng, nói:“Cho nên?”


“Sinh Tử bộ!” Hạ Hầu Địa Tạng
nói ra những từ ngữ kinh người:“Thù hận giữa ngươi và ta toàn bộ đều do Sinh Tử bộ, không phải sao? Chỉ cần đến thời điểm đó, ngươi có thể đem Sinh Tử bộ có danh sách danh tính tộc nhân Hạ Hầu gia tộc giao cho chúng ta, như vậy...... Chúng ta sẽ không tiếc hết thảy đại giới, trợ giúp ngươi tiến nhập Diêm La điện! Chúng ta chỉ cần bản Sinh Tử bộ kia! Trừ ra, cái gì cũng......”


Giờ khắc này,
không khí bên trong phòng cơ hồ đông kết thành băng!


Sinh Tử bộ!


Chúa tể sinh tử vạn vật!


Chỉ cần danh tự bị ghi lại trên Sinh Tử bộ, hạn định thọ mệnh, như vậy trừ phi tu tiên phi thăng bằng không
tuyệt đối không có khả năng thay đổi hết thảy. Đương nhiên, tu tiên giả nếu tao ngộ Thiên kiếp, khả năng chết đi còn sớm hơn so với hạn định trong Sinh Tử bộ.


Hết thảy những điều này, trong điển tịch Hạ Hầu gia được ghi lại rõ ràng thấu đáo, cơ hồ mỗi diễn viên đều biết.


Giờ phút này trong mắt Dạ Vương bỗng nhiên từng trận hắc khí sôi trào.


“Ngươi
đang muốn đề nghị với ta sao?‘Phụ thân’ đại nhân?”


Địa Tạng
mặt không đổi sắc nói:“Chỉ cần ngươi nguyện ý lập lời thề tâm ma, đem bản Sinh Tử bộ kia giao cho chúng ta, ta đây cũng đồng dạng lập lời thề tâm ma, đem Âm Dương Cửu Sát tên gia tộc nắm giữ toàn bộ giao phó cho ngươi, một cây cũng không lưu! Điều kiện này...... Ngươi có thể nhận hay không?”


Lúc này, Hạ Hầu Minh Y
trong số những người phân gia cả kinh kêu lên:“Gia chủ, sao có thể......”


Nàng tự nhiên
e sợ, nếu tình thế thực sự phát triển đến một bước này, người phụ trách chế tạo tên là mình, Dạ Vương sẽ bỏ qua sao?


“Ngậm miệng!
Chuyện tông tộc người phân gia nào có tư cách mở miệng?


Địa Tạng căn bản
trực tiếp không nhìn Hạ Hầu Minh Y, mà tiếp tục nhìn về phía Dạ Vương.


Dùng Sinh Tử bộ
đổi lấy hai mũi tên Âm Dương Cửu Sát!


Không thể không nói, thật sự
là tính toán tốt!


Dạ Vương vẫn chưa lập tức cự tuyệt.


Chung quy, Âm Dương Cửu Sát tiễn đích xác
có thể uy hiếp đến sinh mệnh hắn. Một khi không còn vật ấy, Hạ Hầu gia tộc sẽ không còn ai có thể đem hắn giết chết!


Nhưng......
cái giá phải trả chính là hắn phải giao Sinh Tử bộ cho Hạ Hầu gia!


“Một quyển Sinh Tử bộ mà thôi
là có thể đổi lấy tín nhiệm giữa chúng ta, không đáng sao? Hơn nữa, ngươi dù sao cũng là cháu trai của ta.”


Dạ Vương...... Phải nói là Diệp Tưởng
cười lạnh trong lòng. Loại thời điểm này nhắc tới 3 chữ ‘người một nhà’, mặt phải dày tới bao nhiêu đây?


“Một quyển Sinh Tử bộ
thôi? Ngươi cũng biết Sinh Tử bộ là cái gì?”


“Dạ Vương,
thứ Hạ Hầu gia tộc sở cầu chính là Trường Sinh đại đạo. Sinh tử thế nhân vì sao phải chịu sự quản thúc của Sinh Tử bộ, bị Diêm Vương chi phối? Nguyên nhân vì như thế chúng ta mới một lòng cầu Trường Sinh, nghịch thiên tu tiên! Nhưng trải qua vô số thời đại, Hạ Hầu gia tộc ta thủy chung chưa từng sinh ra tiên nhân! Trừ phi xóa đi danh tự huyết mạch gia tộc chúng ta trên Sinh Tử bộ, bằng không vô số năm sau, chúng ta cuối cùng cũng chỉ còn là một nắm đất vàng mà thôi, không thể giống như Thuần Dương Chân Tiên, đồng thọ cùng thiên địa!”


Trường Sinh!


Thứ nhân loại theo đuổi vĩnh hằng!


Tần Thủy Hoàng, Gia Tĩnh đế...... Vô số người
từng khát cầu, thế nhưng những người này cuối cùng đều không ngoại lệ thất bại. Từ xa xưa đến nay nhân loại vẫn luôn hy vọng có thể tăng thọ mệnh lên, thọ mệnh đích xác không ngừng nâng lên. Nhưng “đồng thọ cùng thiên địa” lại không phải thứ khoa học có thể thực hiện. Chỉ có thông qua lực lượng siêu tự nhiên mới có thể khiến người phàm hóa tiên. Nhưng đây cũng là con đường cơ hồ không thể thực hiện.


“Đối
với gia tộc đã rơi vào tuyệt lộ mà nói, tu tiên đã trở thành một điều khó có thể thực hiện. Bởi vậy, muốn được trường sinh, như vậy chỉ có hai biện pháp. Cũng chính là kế hoạch A cùng kế hoạch B.”


“So sánh
với kế hoạch B thì kế hoạch A khả thi hơn đôi chút. Chính là đạt được bản đồ âm phủ, đi lên Nại Hà Kiều, bố trí Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận! Đại trận này có thể nghịch chuyển pháp tắc thiên địa, chính là trận pháp tối cường nhất gia tộc có thể hoàn thiện qua vô số năm, cũng chính vì thế, gia tộc nhiều năm qua luôn lấy thành tựu trận pháp làm chuẩn mực ưu tiên kế thừa chức vị gia chủ!


Nói tới đây, bỗng nhiên
thần sắc hắn động một cái.


“Dừng ở đây đi...... Chúng ta
sắp lên bờ. Dạ Vương, ngươi còn có thời gian để suy xét. Nếu ngươi không đồng ý, như vậy ta chỉ có thể gác lại kế hoạch B.”


Quỷ thuyền...... Rốt cuộc đi tới
chỗ cuối Hoàng Tuyền, cũng chính là nơi quy tụ người chết -- âm phủ Phong Đô thành!


Quỷ thuyền
chui lên khỏi dòng nước Hoàng Tuyền!


Phía trước là một mảnh tối đen.


Ở trong này, âm khí có thể nói
còn cao hơn nhiều so với dưỡng khí trên địa cầu.


“Như vậy...... Nên là
lúc ăn thịt rồi.”


Trước mặt mỗi người đều được đặt một cái đĩa có nắp đậy.

Trừ Dạ Vương.


Diệp Tưởng biết...... Bên trong đó
chính là “thịt”.


Thịt của mẫu thân Dạ Vương ...... Hạ Hầu Mộ Hoa!


“Dạ Vương, nếu ngươi không thích trường hợp này,
có thể rời đi.


Dạ Vương lại
lạnh lùng nhìn một màn này nói:“Không sao, ta sẽ ngồi đây nhìn các ngươi, từng người một ăn thịt!” 


Posted by Unknown |




Đây chính là ký ức của Dạ Vương Diệp Tưởng đọc được.


Mẫu thân......


Đối với Diệp Tưởng lúc này mà nói,
hắn có thể cảm thụ được loại thống khổ này. Hắn cũng có người thân, nếu mẫu thân của mình cũng bị người phanh thây như vậy, mặc cho ai cũng không thể chấp nhận được.

Cũng không trách, Dạ Vương
lại cừu hận Hạ Hầu gia tộc như thế.


Lão bà trong trí nhớ kia, chỉ sợ... chính là Hạ Hầu Thanh Liên! Bà nội của Hạ Hầu Huyến Âm!


Cho nên, Dạ Vương mới
gọi bà ta là “Ác Ma”! Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn căm hận Hạ Hầu Thanh Liên. Hẳn cũng là nguyên nhân bà ngoại của hắn, mẫu thân của Hạ Hầu Mộ Hoa nổi điên đi? Mặc cho ai khi nhìn thấy nữ nhi bị giết hại phân thây, có mẫu thân nào lại không nổi điên? Hơn nữa cho dù là phát điên cũng cực kỳ căm hận Hạ Hầu Thanh Liên!


Bất quá so với những thứ này, càng thêm đáng sợ hơn là gì? Là gì khiến Hạ Hầu gia tộ
c phải cam chịu tất cả những chuyện này.


sao gia tộc này...... Cần “thịt” của mẫu thân???


Tuy rằng
cộng hưởng ký ức với Hạ Hầu Dạ Vương, thế nhưng có một vài ký ức mấu chốt lại bị chôn giấu, bị từng tầng sương mù bao phủ.


Nếu đọc nội dung kịch bản mà nói, chỉ có thể biết...... Hạ Hầu gia tộc không tiếc
bị thiên khiển cũng muốn xâm nhập âm phủ......


Đây là
khát vọng qua vô số tuế nguyệt của bọn họ, nếu hy sinh một Hạ Hầu Mộ Hoa là có thể thực hiện được hết thảy, như vậy...... gia chủ tiền nhiệm còn có gì luyến tiếc? Bất quá, hiển nhiên đối với gia chủ đời này, Địa Tạng mà nói lại không thể tha thứ cho Hạ Hầu Thanh Liên, trục xuất nàng ra khỏi Hạ Hầu gia tộc, sau khi chết cũng không cho tộc nhân Hạ Hầu gia tham dự lễ tang. Chẳng qua, ngay cả như vậy, nàng vẫn có ngôi mộ đã chuẩn bị sẵn để chôn.


Đây quả nhiên là một gia tộc cực kỳ điên cuồng.


Bất quá...... Suy xét
về vấn đề này không có ý nghĩa. Thành viên chủ yếu trong cái gia tộc này đều là diễn viên, bọn họ chỉ là đang biểu diễn một đám nhân vật mà thôi. Chân chính đáng sợ là sau khi tiến vào âm phủ, đối mặt với quỷ hồn cùng... Quỷ sai!


Sửa sang lại kịch bản trong đầu, đối với
những chuyện sẽ phát sinh tiếp theo, Diệp Tưởng như trước rất mờ mịt.


Bất cứ một người Trung Quốc
nào cũng đều có lý giải nhất định đối với âm gian địa phủ. Thế nhưng những kinh nghiệm đó đều vô ích trong việc sinh tồn. Đa số vật nguyền rủa sau khi mất đi hiệu lực, chỉ có thể chất đặc thù cùng tu luyện đạo pháp mới có thể dung hợp trở thành năng lực tự thân của nhân vật. Sinh tồn trở nên càng thêm ác liệt. Bộ điện ảnh này chú định sẽ chết trên chín thành  diễn viên.


Mà Diệp Tưởng phải làm
chính là không tiếc hết thảy khiến chính mình cùng thê nữ có thể thuộc về một thành diễn viên còn lại!


Không tiếc hết thảy!


Mà vào lúc này,
cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra.


Diệp Tưởng nhanh chóng
ném tầm mắt về phía cánh cửa.


Linh mặc một bộ đồ đen đứng bên ngoài.


“Gia chủ cho mời thiếu chủ. Rất nhanh
sẽ tới Phong Đô thành.”


Tầm mắt Diệp Tưởng ngưng tụ về phía Linh, hắn không thể để Linh phát hiện, Dạ Vương đã thức tỉnh thành Diệp Tưởng .


Được, ta biết.”


Sau đó hắn không nhìn Hứa Thanh Hà, hoàn toàn dựa theo lời kịch trong kịch bản lời trả lời Linh.


Đi
qua hành lang uốn lượn trên quỷ thuyền tới phòng của gia chủ Hạ Hầu Địa Tạng.


Đối với Địa Tạng
, thả lỏng giám thị Dạ Vương cũng là để cho kế tiếp tiến hành triển khai hợp tác dễ dàng hơn.


vài tộc nhân hạch tâm trong Hạ Hầu gia tộc đều đã tề tựu đầy đủ.


Hạ Hầu Địa Tạng. Hạ Hầu Kim Uyên, Hạ Hầu Sở Giang không cần nhiều lời, đám người Phương Diễn, Lục Sinh, Thái Lam
cũng đồng thời có mặt. Ngoài ra còn có Hạ Hầu Tiêu Thạch, Hạ Hầu Minh Y, Hạ Hầu Vô Thường, những nhân vật kiệt xuất của phân gia.


“Đến.”


Hạ Hầu Địa Tạng nhìn thấy Dạ Vương
được Linh hộ tống đi vào liền chỉ vào một vị trí gần hắn nhất nói:“Ngồi. Dạ Vương.”


Lúc này,
những người khác nhìn Dạ Vương đã không còn biểu tình đối địch và bài xích. Ở trước mặt tử vong chân thực, đối với mối quan hệ giữa các nhân vật và Dạ Vương đã không còn quan trọng, sinh tồn trở thành chủ đề duy nhất!


Một tấm bản đồ
được mở ra đặt trên mặt bàn.


Bản đồ Âm phủ!


Mọi người cơ hồ không lúc nào là không
đem ánh mắt đặt trên tấm bản đồ này. Trên bản đồ rõ ràng vẽ lại bên trong Phong Đô thành, từ Quỷ Môn quan đến Vọng Hương đài, Nại Hà kiều...... Diêm La điện!


Kế hoạch A của chúng ta là đánh vào Nại Hà kiều, tìm kiếm Tam Sinh thạch, sau đó bố trí ‘Nghịch Loạn Âm Dương Ngũ Hành đại trận’!”


Kế hoạch này đối với tộc nhân gia tộc mà nói ai nấy đều thuộc nằm lòng. Thế nhưng với diễn viên mà nói còn rất nhiều chỗ không được rõ ràng.


“Mà kế hoạch
B......” ngón tay Hạ Hầu Địa Tạng cư nhiên chỉ về hướng Diêm La điện phía sau Nại Hà kiều!


“Quỷ hồn bị Quỷ sai câu đến Diêm La điện,
sau khi bị phán định đầu thai sẽ lên Nại Hà kiều, uống Mạnh bà thang, chuyển thế luân hồi. Mà kế hoạch B chính là...... Phá tan cửa ải Mạnh bà này, tiến vào Diêm La điện cướp lấy...... Sinh Tử bộ!”


Sắc mặt mỗi người ở đây đều trở nên lạnh lùng.


“Gia chủ...... Thứ ta nói thẳng......” Lúc này, Phương Diễn đầu tiên là quan sát
thần tình của phụ thân Kim Uyên sau đó đưa ra cái nhìn của mình:“Kế hoạch B không có khả năng thành công......”


“Chúng ta
phải suy xét đến mọi tình huống.” Nhưng Địa Tạng lại không chút để ý tới lời nói của Phương Diễn:“Một khi thông qua Nại Hà kiều, mục tiêu của chúng ta chính là Sinh Tử bộ! Sinh Tử bộ có ý nghĩa như thế nào hẳn ai cũng biết?


Cho dù không phải tộc nhân Hạ Hầu gia, một
người bình thường nhất cũng có chút hiểu biết về Sinh Tử bộ! Thông qua một loạt các tiểu thuyết cổ đại Trung Quốc [ Tây Du ký ][ liêu trai chí dị ], ai nấy đều biết Sinh Tử bộ chính là một quyển sổ Diêm Vương ghi lại dương thọ của người trên thế gian, sau khi đại nạn đến, bị quỷ sai mang vào âm ph! Sinh Tử bộ cơ hồ là tuyệt đối, thế nhưng cũng không phải chỉ có Diêm Vương ghi chép mới có hiệu lực, chỉ cần lấy được Sinh Tử bộ là có thể thay đổi ghi chép trong đó! Mà điểm này có thể tham chiếu một chút anime [ Death Note ] của nước láng giềng.


Một khi có được Sinh Tử bộ,
thọ mệnh của Hạ Hầu gia tộc sẽ không nằm trong sự quản thúc của Diêm Vương. Bọn hắn thậm chí có thể tùy ý quyết định sinh tử của chúng sinh thế gian! [ Death Note ] được một học sinh trung học năm hai Yagami Raito sử dụng, kết quả cơ hồ đảo điên toàn bộ thế giới, mà nếu bị Hạ Hầu gia tộc sử dụng, sẽ biến thành cái dạng gì đây?



Nhưng vấn đề là......
phải có mệnh mới lấy được Sinh Tử bộ a!


“Gia chủ !” Hạ Hầu Thái Lam cũng đưa ra ý kiến phản đối:“Ta phản đối
kế hoạch này, nó sẽ đem toàn thể Hạ Hầu gia tộc chôn vùi trong địa phủ! Chúng ta không phải vì chịu chết mà lẻn vào âm phủ!


Về phần người phân gia,
cơ hồ không dám nói chuyện. Chung quy đắc tội với gia chủ, vạn nhất kế tiếp bị đưa ra làm pháo hôi thì sao? Tông gia phân gia, cách biệt khổng lồ cỡ nào, ai dám nói năng lung tung?


“Dạ Vương,
nói một chút cái nhìn của ngươi xem!” Lúc này, Địa Tạng lại đem đề tài ném cho Dạ Vương.


Diệp Tưởng
đan hai tay vào nhau, sau đó dựa theo lời kịch trong kịch bản nói:“Ngươi là hi vọng ta hỗ trợ, mang bọn ngươi vào Diêm La điện sao? Ngươi cho rằng, ta...... sẽ đồng ý sao?”[ chưa xong còn tiếp ] 





Posted by Unknown |



Rất nhiều người đều từng ảo tưởng qua, như thế nào là âm phủ, như thế nào là Minh phủ, như thế nào là Hoàng Tuyền.


Bởi vì, phàm nhân đều phải chết.


Nhưng mà
Hoàng Tuyền chất chứa vô số vong hồn cũng chỉ rất bình thường, ít nhất mặt ngoài nhìn là như thế. Là vì đây là một cảnh địa ngục trong điện ảnh, hay Hoàng Tuyền chân chính vốn là như thế?


Dòng Hoàng Tuyền âm u rộng lớn giờ phút này, từ trong bóng tối có một chiếc thuyền nho nhỏ bồng bềnh trôi nổi.


Con thuyền nhẹ nhàng vạch nước, mà trên mái chèo kia lại không có bất cứ bóng người nào.


Lúc này, từ bên trong mui thuyền đi ra một nữ tử.


Tay nàng nắm chặt một tờ giấy, cẩn thận chú ý bốn phía.


Nếu dựa theo bản đồ, chính là nơi này.”


Nữ tử thì t
hầm nhìn bản đồ rồi lại nhìn bốn phía.


“Chính là nơi này...... hạ du Hoàng Tuyền,
cửa nối thẳng tới Vô Gian Địa Ngục.”


Giống như hạ du dòng Minh Hà dưới núi Rakmal vậy......


Phong Đô thành cùng Địa Ngục chân chính
khác biệt.


Địa ngục chân chính... không có bản đồ!


Bởi vì không có bất cứ quỷ hồn
nào có thể trở về từ Địa Ngục, vì thế cũng không có bản đồ!


Đúng ...là nơi này...”


Hết thảy thanh âm
dường như đều đọng lại.


Chung quanh yên tĩnh đầy chết chóc.


Tay nàng siết
chặt bản đồ, vị trí hiện tại của nàng đã là điểm giới hạn, không thể tiến thêm nữa, bằng không... nàng không thể biết sau đó có thể xảy ra chuyện gì.


Địa Ngục...... Đ
ối với người Hạ Hầu gia tộc cũng thuộc về lĩnh vực mà bọn hắn hoàn toàn không biết.  


“Gần...... Gần
hơn......”


Giờ khắc này, nàng
bắt đầu xúc phát thể chất linh môi.


Linh môi có thể tiếp xúc với “Hắc ám” khiến tự thân nàng có một mối liên hệ với âm khí Địa Ngục, kết hợp thành một thể khiến không bị quỷ hồn nhận ra. Đây là năng lực sau khi nàng hấp thụ đủ “thịt” mà có được.


Sau đó,
chuyện tình kế tiếp nàng cần làm chính là......


Kêu gọi một vong hồn đến từ Địa Ngục.


Đây là
chuyện Dạ Vương muốn nàng làm.


Cái này cùng nghi thức hàng linh của linh môi hoàn toàn khác nhau. Hàng linh là lấy tự thân mình làm môi giới, khiến quỷ hồn trong đoạn thời gian ngắn phụ thể, có thể cùng người dương gian sinh ra tiếp xúc. Thế nhưng điều hiện tại nàng làm lại là đem linh hồn triệu hoán lại đây.


đối tượng nàng phải kêu gọi chính là......


Mẫu thân của ta, Hạ Hầu Mộ Hoa.”


Đối
với Hạ Hầu Huyến Âm mà nói, thỉnh cầu này của Dạ Vương quá mức ly kỳ.


Đối
với Dạ Vương, tuy rằng mẫu thân là người sinh hắn ra, nhưng cũng chỉ là như vậy mà thôi. Nàng đối với Dạ Vương không hề có từ ái, thậm chí còn là thái độ cừu thị, căm ghét.


Đây đều là
tin tức sau khi tiến vào Hạ Hầu gia tộc Huyến Âm thu hoạch được.


Bất quá, nàng lập tức
trở nên bình thường. Đối với Dạ Vương mà nói, mẫu thân chung quy vẫn là mẫu thân. Dù có thế nào vẫn là huyết nhục tương liên. Nàng chết, Dạ Vương làm sao có khả năng hoàn toàn quên đi?


Đối
với người làm linh môi như Huyến Âm, tuy rằng chưa bao giờ gặp qua Hạ Hầu Mộ Hoa, nhưng nàng đã nhớ kỹ khí tức linh hồn của Dạ Vương, truy tra ngược lại nguồn gốc cũng có thể từ đó tìm được mẫu thân của Dạ Vương, từ đó triệu hoán nàng từ trong địa ngục trở về.


Dạ Vương
đã nói với nàng như vậy.


“Dù có thế nào, ta tuyệt không
thể khiến linh hồn mẫu thân rơi vào trong tay gia tộc! Tuyệt đối không!”


Nàng
sau khi dung hợp hoàn mỹ với âm khí, chỉ cần không đụng phải quỷ sai sẽ không bị phát hiện. Đúng vậy...... Sẽ không bị phát hiện ......


Trong quá trình cảm ứng, xâm nhập hạ du Hoàng Tuyền, đi tới Vô Gian Địa Ngục, thế giới Địa Ngục chân chính kia...nàng phải cẩn thận vạn phần... Dạ Vương đã nhắc nhở nàng, trong địa ngục có tồn tại quỷ sai, dù thế nào cũng tuyệt đối không được sơ suất. Một khi bị quỷ sai phát hiện, hậu quả không thể lường.


Mà vào lúc này...... Diệp Tưởng
đang không ngừng dãy dụa trong địa ngục.


Cự ly
so với lúc ban đầu tiến vào Minh Hà đã rất gần.


Lúc này hắn cùng Huyến Âm đều đang ở lối vào địa ngục, chẳng qua, một người bên trong một người bên ngoài. Hơn nữa... còn trong hai bộ phim kinh dị khác nhau.

Bất quá, Diệp Tưởng
đang cực kỳ tiếp cận ...... Lối vào Địa Ngục!


Còn kém một chút......


Còn kém một chút......


C
hỉ còn kém một chút là hắn có thể trở về!


Thế giới điện ảnh khác nhau, vốn không nên cùng xuất hiện Huyến Âm Diệp Tưởng, nhưng trong một nháy mắt này lại sinh ra giao điểm.


Cái giao điểm kia tên là “Hạ Hầu Dạ Vương”.


Loại liên hệ thuộc về thần hồn cùng một linh hồn này thậm chí có thể vượt qua không gian cách trở. Trên thực tế, nhớ ngày đó Hầu Tước có thể ở trong thế giới [ Ác Ma tiêu bản ] tiến hành cảm ứng sự tồn tại của Ác Ma đủ để chứng minh, loại tồn tại địa vị cao giai sẽ không bị cực hạn của không gian hạn chế.


Mà đối
với Dạ Vương, càng lúc tiến gần cửa vào địa ngục, Hồng Nguyệt yêu dị kia càng tản mát ra quang mang khiến người ta sởn tóc gáy. Giống như hết thảy thế giới đều bị huyết quang chiếu rọi.


Mà giờ khắc này,
thể chất linh môi khiến ý thức của Huyến Âm có thể liên hệ với thần trí của Diệp Tưởng  trong thế giới [ Ma cốc ]!


Làm người chết
, lúc này hắn là tồn tại có thể được linh môi kêu gọi!


“Cảm ứng...... Đ
ược rồi......”


T
rong cảm ứng của Huyến Âm có tồn tại Diệp Tưởng đang tiếp cận cửa vào Địa Ngục trên dòng Minh Hà, lúc này... hắn đang bị hồng nguyệt triệt để bao phủ!


Linh hồn bị hai cỗ lực lượng đồng thời lôi kéo ...... Phát ra từ Hồng Nguyệt, cùng với phát ra từ Hạ Hầu Huyến Âm!


Diệp Tưởng......


Dạ Vương......


Hai người kia
dùng chung một linh hồn. Không, hai người vốn lẫn nhau......


Bên trong Quỷ thuyền, Dạ Vương chạm vào bờ vai Hứa Thanh Hà, dùng nàng làm liên hệ trò chuyện với Huyến Âm. Nhưng lúc này trong đầu hắn, ý thức thuộc về Diệp Tưởng đang không ngừng sống lại......


Đúng vậy...... Không đ
úng......


Ký ức từ nhỏ lớn lên tại Hạ Hầu gia đều không phải chân thật......


Ta chân thật không phải như thế......


Ta chỉ là
một người thường, trưởng thành tại Diệp gia......


Phụ thân ta tên là Diệp Minh, mẫu thân tên là Chung Tư Tuệ......


Ta
được đặt tên là “Diệp Tưởng”, bởi vì cha mẹ hi vọng ta có thể trở thành một có người có tư tưởng......


Một ngày kia...... Bởi vì công ty tăng ca quá muộn, ta ở bên trong hành lang nhặt được một tấm áp phích phim kinh dị [xe buýt khủng bố] của rạp chiếu phim thứ 13 cụm rạp Thâm Dạ. Từ đây, ta bước vào thế giới Địa Ngục này......



Dưới hồng nguyệt chiếu rọi, Diệp Tưởng rốt cuộc đem ý thức của mình cùng Dạ Vương bắt đầu dung hợp, sau đó, thân thể hắn trở nên trong suốt......


Theo
sự triệu hoán của Huyến Âm, hắn rốt cuộc rời khỏi Địa Ngục!


Dạ Vương...... Mở mắt.


Hắn rút
cánh tay đang đặt trên vai Hứa Thanh Hà về.


Ý thức
tư tưởng trong chớp mắt này triệt để trở về vị trí cũ.


Ta không phải Hạ Hầu Dạ Vương. Hạ Hầu Dạ Vương chỉ là nhân vật
ta sắm vai trong bộ điện ảnh kinh dị này mà thôi. Ta là, diễn viên chính của bộ phim kinh dị cuối cùng -- Diệp Tưởng!


“Ngươi...... Ngươi làm sao vậy? Thiếu chủ?”


Hứa Thanh Hà quay đầu, hoảng sợ nhìn Diệp Tưởng.


Nhưng
vào lúc này trong đầu nàng xuất hiện một tin nhắn.


“Ta không sao, không cần
biểu lộ trên mặt, Tịch Kính.”


Giờ khắc này, Tịch Kính tuy
đã kịch liệt áp chế biểu tình, thế nhưng nội tâm vẫn triệt để bị nỗi kinh hỷ bao trùm.


“Ba...... Ba ba?”


Tịch Kính không dám tin nhìn Diệp Tưởng trước mắt, giống như hai cha con đã
xa cách cả mấy thế kỷ.


Đối với Diệp Tưởng mà nói, một lần này đại nạn không chết
quả thực hoàn toàn dựa vào bốn chữ aura nhân vật chính. Hắn lúc này đã triệt để dung hợp hoàn toàn với Hạ Hầu Dạ Vương, tuy hai mà một.


Cho nên, hắn
cũng đọc được toàn bộ ký ức về Hạ Hầu Dạ Vương.


Trong đầu,
ấn tượng rõ ràng nhất chính là lúc Hạ Hầu Dạ Vương nhìn thấy một màn cực kỳ khủng bố.


Đó là
trong thời kỳ thơ ấu của Dạ Vương... một ngày đó, hắn đứng trong số những người tông tộc ở bên ngoài cửa mật thất, nhìn thấy một màn...


Máu.


máu.


Cả người mẫu thân Hạ Hầu Mộ Hoa đều là máu, máu thấm ướt mặt đất. Trên người mẫu thân là một lão bà tay cầm con dao phay bén nhọn. Trên mặt lão bà kia phủ đầy nếp nhăn, biểu tình âm trầm khủng bố.


Bà ta cầm dao, trên thân thể mẫu thân, cắt...



Đem “thịt” trên người nàng
, từng khối ...... cắt xuống!


Thịt”......


Dạ Vương hoặc là nói Diệp Tưởng giờ phút này
trong đầu tràn ngập hình ảnh đầm đìa máu kia......


Nhưng mà, Dạ Vương thấy một màn như vậy lại
không có lực ngăn cản mọi chuyện xảy ra.


Bởi vì,
ở bên cạnh lão bà còn có một người.


Chính
là ông ngoại của hắn, gia chủ tiền nhiệm, Hạ Hầu Thập Dạ!


Tuy rằng muốn ngăn
cản mọi chuyện, thế nhưng có gia chủ ở đây, hết thảy đều không thể thay đổi được.


“Nhớ kỹ, Dạ Vương. Vì gia tộc, chúng ta cần ‘
thịt của mẫu thân ngươi
.”


“Dừng tay...... Dừng tay...... Đó là......”


“Đó là của ta......”


“Mẫu thân a ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !”