10/12/2017

Posted by Unknown |



Rất nhiều người đều từng ảo tưởng qua, như thế nào là âm phủ, như thế nào là Minh phủ, như thế nào là Hoàng Tuyền.


Bởi vì, phàm nhân đều phải chết.


Nhưng mà
Hoàng Tuyền chất chứa vô số vong hồn cũng chỉ rất bình thường, ít nhất mặt ngoài nhìn là như thế. Là vì đây là một cảnh địa ngục trong điện ảnh, hay Hoàng Tuyền chân chính vốn là như thế?


Dòng Hoàng Tuyền âm u rộng lớn giờ phút này, từ trong bóng tối có một chiếc thuyền nho nhỏ bồng bềnh trôi nổi.


Con thuyền nhẹ nhàng vạch nước, mà trên mái chèo kia lại không có bất cứ bóng người nào.


Lúc này, từ bên trong mui thuyền đi ra một nữ tử.


Tay nàng nắm chặt một tờ giấy, cẩn thận chú ý bốn phía.


Nếu dựa theo bản đồ, chính là nơi này.”


Nữ tử thì t
hầm nhìn bản đồ rồi lại nhìn bốn phía.


“Chính là nơi này...... hạ du Hoàng Tuyền,
cửa nối thẳng tới Vô Gian Địa Ngục.”


Giống như hạ du dòng Minh Hà dưới núi Rakmal vậy......


Phong Đô thành cùng Địa Ngục chân chính
khác biệt.


Địa ngục chân chính... không có bản đồ!


Bởi vì không có bất cứ quỷ hồn
nào có thể trở về từ Địa Ngục, vì thế cũng không có bản đồ!


Đúng ...là nơi này...”


Hết thảy thanh âm
dường như đều đọng lại.


Chung quanh yên tĩnh đầy chết chóc.


Tay nàng siết
chặt bản đồ, vị trí hiện tại của nàng đã là điểm giới hạn, không thể tiến thêm nữa, bằng không... nàng không thể biết sau đó có thể xảy ra chuyện gì.


Địa Ngục...... Đ
ối với người Hạ Hầu gia tộc cũng thuộc về lĩnh vực mà bọn hắn hoàn toàn không biết.  


“Gần...... Gần
hơn......”


Giờ khắc này, nàng
bắt đầu xúc phát thể chất linh môi.


Linh môi có thể tiếp xúc với “Hắc ám” khiến tự thân nàng có một mối liên hệ với âm khí Địa Ngục, kết hợp thành một thể khiến không bị quỷ hồn nhận ra. Đây là năng lực sau khi nàng hấp thụ đủ “thịt” mà có được.


Sau đó,
chuyện tình kế tiếp nàng cần làm chính là......


Kêu gọi một vong hồn đến từ Địa Ngục.


Đây là
chuyện Dạ Vương muốn nàng làm.


Cái này cùng nghi thức hàng linh của linh môi hoàn toàn khác nhau. Hàng linh là lấy tự thân mình làm môi giới, khiến quỷ hồn trong đoạn thời gian ngắn phụ thể, có thể cùng người dương gian sinh ra tiếp xúc. Thế nhưng điều hiện tại nàng làm lại là đem linh hồn triệu hoán lại đây.


đối tượng nàng phải kêu gọi chính là......


Mẫu thân của ta, Hạ Hầu Mộ Hoa.”


Đối
với Hạ Hầu Huyến Âm mà nói, thỉnh cầu này của Dạ Vương quá mức ly kỳ.


Đối
với Dạ Vương, tuy rằng mẫu thân là người sinh hắn ra, nhưng cũng chỉ là như vậy mà thôi. Nàng đối với Dạ Vương không hề có từ ái, thậm chí còn là thái độ cừu thị, căm ghét.


Đây đều là
tin tức sau khi tiến vào Hạ Hầu gia tộc Huyến Âm thu hoạch được.


Bất quá, nàng lập tức
trở nên bình thường. Đối với Dạ Vương mà nói, mẫu thân chung quy vẫn là mẫu thân. Dù có thế nào vẫn là huyết nhục tương liên. Nàng chết, Dạ Vương làm sao có khả năng hoàn toàn quên đi?


Đối
với người làm linh môi như Huyến Âm, tuy rằng chưa bao giờ gặp qua Hạ Hầu Mộ Hoa, nhưng nàng đã nhớ kỹ khí tức linh hồn của Dạ Vương, truy tra ngược lại nguồn gốc cũng có thể từ đó tìm được mẫu thân của Dạ Vương, từ đó triệu hoán nàng từ trong địa ngục trở về.


Dạ Vương
đã nói với nàng như vậy.


“Dù có thế nào, ta tuyệt không
thể khiến linh hồn mẫu thân rơi vào trong tay gia tộc! Tuyệt đối không!”


Nàng
sau khi dung hợp hoàn mỹ với âm khí, chỉ cần không đụng phải quỷ sai sẽ không bị phát hiện. Đúng vậy...... Sẽ không bị phát hiện ......


Trong quá trình cảm ứng, xâm nhập hạ du Hoàng Tuyền, đi tới Vô Gian Địa Ngục, thế giới Địa Ngục chân chính kia...nàng phải cẩn thận vạn phần... Dạ Vương đã nhắc nhở nàng, trong địa ngục có tồn tại quỷ sai, dù thế nào cũng tuyệt đối không được sơ suất. Một khi bị quỷ sai phát hiện, hậu quả không thể lường.


Mà vào lúc này...... Diệp Tưởng
đang không ngừng dãy dụa trong địa ngục.


Cự ly
so với lúc ban đầu tiến vào Minh Hà đã rất gần.


Lúc này hắn cùng Huyến Âm đều đang ở lối vào địa ngục, chẳng qua, một người bên trong một người bên ngoài. Hơn nữa... còn trong hai bộ phim kinh dị khác nhau.

Bất quá, Diệp Tưởng
đang cực kỳ tiếp cận ...... Lối vào Địa Ngục!


Còn kém một chút......


Còn kém một chút......


C
hỉ còn kém một chút là hắn có thể trở về!


Thế giới điện ảnh khác nhau, vốn không nên cùng xuất hiện Huyến Âm Diệp Tưởng, nhưng trong một nháy mắt này lại sinh ra giao điểm.


Cái giao điểm kia tên là “Hạ Hầu Dạ Vương”.


Loại liên hệ thuộc về thần hồn cùng một linh hồn này thậm chí có thể vượt qua không gian cách trở. Trên thực tế, nhớ ngày đó Hầu Tước có thể ở trong thế giới [ Ác Ma tiêu bản ] tiến hành cảm ứng sự tồn tại của Ác Ma đủ để chứng minh, loại tồn tại địa vị cao giai sẽ không bị cực hạn của không gian hạn chế.


Mà đối
với Dạ Vương, càng lúc tiến gần cửa vào địa ngục, Hồng Nguyệt yêu dị kia càng tản mát ra quang mang khiến người ta sởn tóc gáy. Giống như hết thảy thế giới đều bị huyết quang chiếu rọi.


Mà giờ khắc này,
thể chất linh môi khiến ý thức của Huyến Âm có thể liên hệ với thần trí của Diệp Tưởng  trong thế giới [ Ma cốc ]!


Làm người chết
, lúc này hắn là tồn tại có thể được linh môi kêu gọi!


“Cảm ứng...... Đ
ược rồi......”


T
rong cảm ứng của Huyến Âm có tồn tại Diệp Tưởng đang tiếp cận cửa vào Địa Ngục trên dòng Minh Hà, lúc này... hắn đang bị hồng nguyệt triệt để bao phủ!


Linh hồn bị hai cỗ lực lượng đồng thời lôi kéo ...... Phát ra từ Hồng Nguyệt, cùng với phát ra từ Hạ Hầu Huyến Âm!


Diệp Tưởng......


Dạ Vương......


Hai người kia
dùng chung một linh hồn. Không, hai người vốn lẫn nhau......


Bên trong Quỷ thuyền, Dạ Vương chạm vào bờ vai Hứa Thanh Hà, dùng nàng làm liên hệ trò chuyện với Huyến Âm. Nhưng lúc này trong đầu hắn, ý thức thuộc về Diệp Tưởng đang không ngừng sống lại......


Đúng vậy...... Không đ
úng......


Ký ức từ nhỏ lớn lên tại Hạ Hầu gia đều không phải chân thật......


Ta chân thật không phải như thế......


Ta chỉ là
một người thường, trưởng thành tại Diệp gia......


Phụ thân ta tên là Diệp Minh, mẫu thân tên là Chung Tư Tuệ......


Ta
được đặt tên là “Diệp Tưởng”, bởi vì cha mẹ hi vọng ta có thể trở thành một có người có tư tưởng......


Một ngày kia...... Bởi vì công ty tăng ca quá muộn, ta ở bên trong hành lang nhặt được một tấm áp phích phim kinh dị [xe buýt khủng bố] của rạp chiếu phim thứ 13 cụm rạp Thâm Dạ. Từ đây, ta bước vào thế giới Địa Ngục này......



Dưới hồng nguyệt chiếu rọi, Diệp Tưởng rốt cuộc đem ý thức của mình cùng Dạ Vương bắt đầu dung hợp, sau đó, thân thể hắn trở nên trong suốt......


Theo
sự triệu hoán của Huyến Âm, hắn rốt cuộc rời khỏi Địa Ngục!


Dạ Vương...... Mở mắt.


Hắn rút
cánh tay đang đặt trên vai Hứa Thanh Hà về.


Ý thức
tư tưởng trong chớp mắt này triệt để trở về vị trí cũ.


Ta không phải Hạ Hầu Dạ Vương. Hạ Hầu Dạ Vương chỉ là nhân vật
ta sắm vai trong bộ điện ảnh kinh dị này mà thôi. Ta là, diễn viên chính của bộ phim kinh dị cuối cùng -- Diệp Tưởng!


“Ngươi...... Ngươi làm sao vậy? Thiếu chủ?”


Hứa Thanh Hà quay đầu, hoảng sợ nhìn Diệp Tưởng.


Nhưng
vào lúc này trong đầu nàng xuất hiện một tin nhắn.


“Ta không sao, không cần
biểu lộ trên mặt, Tịch Kính.”


Giờ khắc này, Tịch Kính tuy
đã kịch liệt áp chế biểu tình, thế nhưng nội tâm vẫn triệt để bị nỗi kinh hỷ bao trùm.


“Ba...... Ba ba?”


Tịch Kính không dám tin nhìn Diệp Tưởng trước mắt, giống như hai cha con đã
xa cách cả mấy thế kỷ.


Đối với Diệp Tưởng mà nói, một lần này đại nạn không chết
quả thực hoàn toàn dựa vào bốn chữ aura nhân vật chính. Hắn lúc này đã triệt để dung hợp hoàn toàn với Hạ Hầu Dạ Vương, tuy hai mà một.


Cho nên, hắn
cũng đọc được toàn bộ ký ức về Hạ Hầu Dạ Vương.


Trong đầu,
ấn tượng rõ ràng nhất chính là lúc Hạ Hầu Dạ Vương nhìn thấy một màn cực kỳ khủng bố.


Đó là
trong thời kỳ thơ ấu của Dạ Vương... một ngày đó, hắn đứng trong số những người tông tộc ở bên ngoài cửa mật thất, nhìn thấy một màn...


Máu.


máu.


Cả người mẫu thân Hạ Hầu Mộ Hoa đều là máu, máu thấm ướt mặt đất. Trên người mẫu thân là một lão bà tay cầm con dao phay bén nhọn. Trên mặt lão bà kia phủ đầy nếp nhăn, biểu tình âm trầm khủng bố.


Bà ta cầm dao, trên thân thể mẫu thân, cắt...



Đem “thịt” trên người nàng
, từng khối ...... cắt xuống!


Thịt”......


Dạ Vương hoặc là nói Diệp Tưởng giờ phút này
trong đầu tràn ngập hình ảnh đầm đìa máu kia......


Nhưng mà, Dạ Vương thấy một màn như vậy lại
không có lực ngăn cản mọi chuyện xảy ra.


Bởi vì,
ở bên cạnh lão bà còn có một người.


Chính
là ông ngoại của hắn, gia chủ tiền nhiệm, Hạ Hầu Thập Dạ!


Tuy rằng muốn ngăn
cản mọi chuyện, thế nhưng có gia chủ ở đây, hết thảy đều không thể thay đổi được.


“Nhớ kỹ, Dạ Vương. Vì gia tộc, chúng ta cần ‘
thịt của mẫu thân ngươi
.”


“Dừng tay...... Dừng tay...... Đó là......”


“Đó là của ta......”


“Mẫu thân a ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !” 



10/09/2017

Posted by Unknown |



Huyến Âm lúc này chỉ cảm thấy dạ dày khó chịu tới cực điểm.


Bất quá...... Nàng rốt cuộc
không nôn mửa nữa.


Một điểm làm nàng rất để ý là, trong cảm ứng linh môi của nàng, những quỷ hồn có ý đồ tiếp cận đều bắt đầu dần rời đi.


Quỷ hồn......
chẳng lẽ sợ hãi linh môi sao?


Sự thật là, quỷ hồn thường xuyên bị Linh môi hấp dẫn. Quỷ hồn
nếu sợ hãi, hẳn phải là quỷ sai mới đúng.


Bất quá, dù có thế nào,
chuyện này đối với Huyến Âm cũng là chuyện tốt.


Nàng
cứ tiếp tục nằm trên quỷ thuyền này, tùy ý để con thuyền chậm rãi chèo đi.


Nhưng......


Nàng bỗng mở to mắt!


Bởi vì nàng nhìn thấy,
ở đầu thuyền có một con Cô Hoạch điểu!


Đây là lần thứ ba Huyến Âm nhìn thấy Cô Hoạch điểu. Cảm giác lúc này không giống với lúc trước sởn tóc gáy, nhưng Huyến Âm ý thức được, sự tồn tại của Cô Hoạch ý nghĩa mang tới tai ách.


Lúc này, nàng bỗng nhiên nghe
thấy một vài thanh âm cổ quái. Lập tức, nàng cúi đầu nhìn.


Sau đó... nàng nhìn thấy được một màn khủng bố.


Đó là......
trong bãi nôn cuối cùng của nàng, dưới bóng tối nàng miễn cưỡng nhìn ra, bên trong dường như có...


Thịt”?


Nhưng từ
khi đạp lên Mân sơn, phần ăn của nàng luôn rất thanh tịnh, cơ hồ không hề lây dính qua chút máu tanh nào.


Nhưng
mà trong bãi nôn kia... tại sao lại có “thịt”? Nó còn đang mấp máy giống như sinh vật sống!


“Này...... Đây là cái gì?”


Nhưng
thời điểm khi tầm mắt nàng di động tới đầu thuyền lại phát hiện... con Cô Hoạch điểu kia, không thấy đâu nữa.


Thịt bị nàng nôn ra, trong quá trình mấp máy thế nhưng dần bành trướng lên!


Vì cái gì...... Không, phải nói
, đây là có chuyện gì?


T
iếp theo... khối thịt kia bất đầu biến thành một hình dạng quái dị.


Hình dáng kia... lại rất quen thuộc.


Cùng Dạ Vương
khác biệt, Huyến Âm bị bóng tối ảnh hưởng, bất quá nàng làm linh môi, có thể sử dụng cảm giác thay thế thị giác.


Thịt kia... trong nháy mắt ngắn ngủi... Thế nhưng, hình thành một cái mặt người!


Gương mặt kia có “Ánh mắt” “Miệng”, hình tượng hiển lộ ra cực kỳ quỷ dị!


ánh mắt kia... là một loại ánh mắt oán độc khiến người ta kinh khiếp!


Một gương mặt vặn vẹo
hồn nhiên hình thành trên khối thịt, mà tiếp theo khối thịt vẫn tiếp tục bành trướng, giống như muốn sinh ra tứ chi!


Gương mặt đó nhìn chằm chằm Huyến Âm, cái miệng mở lớn, thời điểm nó dường như muốn nói gì đó...


“Sưu” !


Một
bóng đen đáp xuống, đem khối thịt kia hoàn toàn nuốt mất!


Cô Hoạch điểu!


Cô Hoạch điểu cư nhiên nuốt
khối thịt kia!


Không......
không thể gọi là nuốt, bởi vì kế tiếp Huyến Âm nhìn thấy, con Cô Hoạch điểu kia ở trước mặt nàng đang nhấm nuốt khối thịt! Mà khuôn mặt Cô Hoạch điểu vốn giống với nhân loại, vì thế một màn này nhìn vào phi thường quỷ dị.


Thịt......


Đến cùng
là lúc nào nàng đã ăn thịt?


Cái chết của phụ thân khiến ký ức của Huyến Âm rơi vào trạng thái phân liệt, đối với rất nhiều chuyện nàng đều không thể nhớ rõ.


Nàng
vào lúc nào...... đã ăn “thịt”?


Cô Hoạch điểu
nhấm nuốt khối thịt, đôi mắt cũng đồng thời gắt gao nhìn chằm chằm Huyến Âm!


Loại cảm giác này
khiến Huyến Âm sởn tóc gáy.


Thời điểm bị ánh mắt của Cô Hoạch nhìn chằm chằm, Huyến Âm thậm chí còn có một loại cảm giác tinh thần hoảng hốt. Trong tầm mắt, gắt gao chỉ còn lại ánh mắt của Cô Hoạch điểu!


Không biết qua bao lâu,
trong ý thức hoảng hốt bỗng nhiên truyền đến một giọng nói.


“Có thể nghe được
không? Hạ Hầu Huyến Âm?”


Trong hoảng hốt
, nàng qua một hồi lâu mới nhớ tới chủ nhân của giọng nói này là ai.


Hạ Hầu Dạ Vương!


“Dạ...... Dạ Vương
phải không?”


Giờ khắc này......
trên quỷ thuyền Hạ Hầu gia, Dạ Vương đang đặt một tay lên vai Hứa Thanh Hà. Hứa Thanh Hà lúc này đang lâm vào một loại trạng thái vô ý thức, nàng trở thành cây cầu liên lạc giữa Dạ Vương Huyến Âm.


“Nghe
kỹ những lời tiếp theo ta nói. Sau khi đem bộ phận không thể hấp thu nôn ra, ngươi hẳn đã hoàn mỹ tiêu hóa’ ‘Thịt’. Điều này đủ khiến ngươi sống tới bờ bên kia Hoàng Tuyền, Phong Đô thành!”


“Thịt? Ngươi...... Ngươi b
iết cái gì? Thịt kia là cái gì?


“Đương nhiên.
Người Hạ Hầu gia tộc cơ hồ đều biết, ưu điểm lớn nhất khi ăn ‘Thịt’ kia chính là có thể khiến quỷ hồn coi chúng ta như người chết. Đương nhiên nó có thời gian hạn chế. Bất quá đây cũng không phải ưu điểm duy nhất của ‘Thịt’. Bất quá đáng tiếc là... quỷ sai như đầu trâu mặt ngựa không thể lừa được.”


“Nói đến cùng......
người gia tộc các ngươi  vì sao phải liều chết lén vào âm phủ, còn muốn đạp lên Nại Hà kiều? Chỉ là đơn giản muốn đem người chết trở về dương gian sao?”


Dạ Vương sớm
đã biết Huyến Âm sẽ đưa ra vấn đề này.


Người thường đích xác rất khó hiểu nổi điểm này.


Người phàm đều phải chết.” Dạ Vương bỗng nhiên nói ra năm chữ này:“Đây là câu kịch trong một quyển tiểu thuyết Tây Dương mà ta rất thích.”


Phải..... Ta biết......”


“Chỉ cần là thân thịt phàm tục liền không
ai có thể chống lại cái chết. Bởi vì đây là pháp tắc thiên địa, sinh lão bệnh tử là Thiên Đạo. Nếu muốn mạnh mẽ nghịch chuyển, chỉ có thể lựa chọn con đường tu đạo thành tiên. Trong [ Tây Du ký ], Tôn Ngộ Không chính là vì cầu Trường Sinh mới bái sư Bồ Đề tổ sư, từ đó có được thân thể tiên nhân, thế cho nên tên của hắn ở trong Sinh Tử bộ bị xóa đi là minh chứng tốt nhất.”


Cố sự [ Tây Du ký ] không phải là hư cấu sao?”


“Đại bộ phận
câu chuyện khẳng định là hư cấu, Huyền Trang Tây hành khẳng định không có ba đồ đệ bảo hộ hắn. Thế nhưng miêu tả về âm gian địa phủ lại có một trình độ chân thật nhất định. Mà nếu muốn giống như Tôn Ngộ Không chân chính cầu được Trường Sinh lại là một chuyện khó như lên trời. Trong lịch sử lâu dài của Hạ Hầu gia tộc, bất luận là tông tộc hay phân gia đều là người tu đạo, đương nhiên ngoại trừ trường hợp đặc biệt như ngươi... Nhưng cho đến ngày nay cũng chưa từng sinh ra một Địa Tiên. Mà cho dù là Địa Tiên cũng chưa từng vượt qua được thiên kiếp, cũng không cần nói tới đồng thọ cùng thiên địa.


Dạ Vương đối
với lịch sử Hạ Hầu gia tộc rõ như lòng bàn tay.


“Chỉ cần không Độ Kiếp phi thăng, đứng
hàng tiên ban, danh tự thủy chung vẫn còn trong Sinh Tử bộ, dương thọ vừa đến, đầu trâu mặt ngựa sẽ tới câu hồn. Vô luận khi ngươi còn sống là loại anh hùng hào kiệt bậc nào cũng đều không thoát được kết cục bị Quỷ sai câu vào Địa phủ. Mà người tu đạo trong gia tộc một khi không thể vượt qua Thiên kiếp, cuối cùng cũng chỉ có thể chết dưới Thiên kiếp, thậm chí ngay cả tư cách tiến vào luân hồi cũng không có. Đây chính là cái giá phải trả khi có ý đồ nghịch thiên mà đi.”


Nhân loại
luôn là như thế, biết rõ là hành vi trái với thiên đạo nhưng vẫn vì dục vọng bản thân mà điên cuồng.



Nhưng...... Phàm nhân đều phải chết. Thân là phàm nhân,
đây chính là số mệnh không thể thay đổi.


“Chính cái gọi là, một người đắc đạo, gà chó phi thăng. Nếu gia tộc có
người vượt qua Thiên kiếp, như vậy sẽ đem vận mệnh toàn bộ gia tộc thay đổi triệt để. Hạ Hầu gia tộc sẽ không còn là thân phàm tục, huyết mạch cũng triệt để thay đổi... nhưng vô số năm qua, từng đời thiên kiêu chỉ có thể ngã xuống trên con  đường tu đạo. Cho nên... rốt cuộc có một ngày, người Hạ Hầu gia tộc đưa ra một quyết định......”


“Một...... quyết định chú định
sẽ bị
thiên khiển......” 
Posted by Unknown |
Chương 63: Phàm nhân đều phải chết




“Ta không biết, nguyên lai ngươi có hứng thú với rượu Tây Dương.”

Trước mắt Địa Tạng đang đặt một ly rượu vang, bên trong là rượu nho cực thuần nước pháp.

ngồi đối diện với hắn là Linh.

“Ta
đã từng đi qua rất nhiều quốc gia Châu Âu lấy vu thuật nổi tiếng thời trung cổ, trong đó có một bộ phận hậu duệ vu thuật nguyện ý trở thành tôi tớ của ta.” Địa Tạng nâng ly rượu lên, thoáng lay động:“Chỉ cần phương pháp có thể khiến thủ đoạn khu quỷ của gia tộc trở nên mạnh mẽ, ta đều cố gắng đạt được.”

Linh mỉm cười, đem
bình rượu trước mắt cầm lên, chậm rãi rót vào chén của mình.

Ý tưởng không tệ, so với phụ thân ngươi, không câu nệ đạo thuật Đông Phương hay là ma pháp Tây phương, đều muốn khai sáng nhiều hơn. Như vậy...... Cụng ly đi.”

Tiếp theo hai chén rượu chạm vào nhau.

Sau khi tiến vào Phong Đô quỷ thành liền không cần lo lắng bản đồ sẽ hấp dẫn quỷ hồn.” Linh nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu đỏ, nói:“Chung quy ở nơi đó, quỷ hồn bị quản thúc, cho dù có bản đồ cũng không có khả năng rời khỏi Quỷ Môn quan. Hơn nữa, chỉ cần có đầy đủ ‘Thịt’...... sẽ không có ai phát hiện ra chúng ta là ‘người sống’.”

“Thịt......” Nghe được chữ này, Địa Tạng nhìn chằm chằm
rượu nho trong chén, không khỏi nổi lên một tia cảm xúc ghê tởm:“Từ miệng của ngươi nói ra những lời này, không cảm thấy quái dị sao?”

Linh đung đưa chén rượu, tầm mắt hoàn toàn không
dừng lại trên người Địa Tạng.

Không phải vì nguyên nhân như thế ngươi mới vô cùng căm hận Dạ Vương sao? Không chấp nhận hắn là ‘cháu trai’ của ngươi.”

“Hắn không phải
cháu trai của ta.” Địa Tạng khẽ lắc đầu:“Hắn luôn luôn không phải tộc nhân Hạ Hầu gia tộc.”

“Hắn là
cháu trai của ngươi, đây là sự thực ngươi không thể phủ nhận, mẫu thân của hắn là muội muội ngươi Hạ Hầu Mộ Hoa. Thiếu nữ ta đã nhìn nàng từ từ lớn lên.”

“Nếu
năm đó ta có đủ quyền lực, ta tuyệt đối không đồng ý để phụ thân tiếp thu quyết định của Hạ Hầu Thanh Liên. Cũng tuyệt không để muội muội trở thành vật hy sinh của gia tộc.

Linh lạnh lùng cười,
nhấp một ngụm rượu đỏ.

“Nàng là
người Hạ Hầu gia tộc, nhất định phải vì lợi ích gia tộc mà trả giá hết thảy. Chỉ cần mọi chuyện có thể thành công, nàng có thể lần nữa hoàn dương. Cho dù đầu thai chuyển thế, ngươi cũng có thể tìm đến nàng, khiến nàng khôi phục ký ức.

Địa Tạng
xiết chặt chén rượu, mày nhíu lại.

“Đương nhiên...... Cũng bao gồm con của ngươi
, Tần Quảng.”

Tầm mắt Địa Tạng  quét về phía trận đồ trên bàn.

“Có thể .”
nếp nhăn trên trán hắn bị quét sạch.“Trong quỷ thuyền những quỷ mị quỷ quái đều đã bị trục xuất. Với tộc độ hiện tại của quỷ thuyền đã không có bất cứ quỷ hồn nào có thể truy đuổi.

“Không tiếc
trả giá lớn như thế nào khởi động đại trận, thậm chí xuất động cả địa thi, hao phí mất một tấm phù truyền tống để cứu Dạ Vương...... Một lần này, trước khi tiến vào Phong Đô quỷ thành, chiết tổn dường như hơn xa so với dự kiến.

Nhưng mà, Địa Tạng
tựa hồ đối với lời của Linh không cho là đúng.

Trên thực tế......
người chết đi hơn xa so với nguyên kịch bản. Trong nguyên kịch bản người phân gia sẽ chết đi sáu người!

Phù truyền tống có thể nói chính là bảo vật bảo mệnh, cự ly truyền tống lớn nhất có thể đạt tới ba cây số, tích lũy vô số năm của Hạ Hầu gia tộc đối với cấp bậc phù chú như thế cũng là vô cùng thưa thớt, ngươi cư nhiên có thể bỏ được.

“Không có
mất làm sao có được.”

“Cũng
phải...... Nếu chỉ một mình Hạ Hầu Tinh Diệu không đáng đánh đổi một tấm phù quý giá. Nhưng Dạ Vương lại khác, hắn vạn vạn không thể chết ở trong này.

Nói đến
đây, hắn đứng dậy:“Ta đi nằm nghỉ một hồi, trước khi tiến vào âm phủ, phải dưỡng đủ tinh thần.”

Trên cả quỷ thuyền giờ phút này rơi vào im lặng.

Sự khủng bố của âm gian địa phủ bọn hắn đã lãnh hội đủ. Không chỉ quỷ triều vô tận, mà còn có “Âm sát” so với lệ quỷ ngàn năm cũng không kém bao nhiêu...

trong lúc nghỉ ngơi, các diễn viên cũng đang chờ đợi kịch bản màn tiếp theo.

Trong thời gian nhàn hạ, Hạ Hầu Tiêu Thạch giờ phút này đang ở trong phòng.

Sự tình hắn đang làm chính là...... Đọc sách.

Đúng vậy, đọc sách.

Hơn nữa hắn đọc
không phải điển tịch gia tộc mà là một bộ tiểu thuyết huyễn văn của Mỹ, do Đại Sư George rr Martin sáng tác [ Băng hỏa chi ca]. Hơn nữa, còn là bản gốc tiếng anh.

Valar Dohaeris.”

Hắn vuốt ve trang sách,
đọc ra hai từ đơn này lại không phải tiếng anh mà là một loại ngôn ngữ nước ngoài được viết trong tiểu thuyết, phiên dịch sang tiếng trung nghĩa là “Phàm nhân đều phải chết”.

[
Băng hỏa chi ca ] là một tác phẩm huyễn văn nổi tiếng nước Mỹ, địa vị không dưới [ Lord of The Rings ]. Câu chuyện xoay quanh một đại lục hư cấu, nói về quyền lực, phản bội, tử vong, nhân tính, cũng được cải biên thành phim, ratings cực kỳ cao, cho tới nay đã ra được ba season.

Phàm nhân đều
phải chết là lý niệm hạch tâm của cuốn sách này. Trong cuốn sách này không tồn tại cái gọi là nhân vật chính, trong trò chơi quyền lực, mỗi người đều có khả năng mất đi tính mạng. Vẽ ra, chính là sự mông muội giống như thời Trung Cổ, lịch sử đen tối.

Ở trong thế giới hiện thực,
khi quyển đầu tiên của [Trò Chơi Quyền Lực] xuất bản năm 1996, Heine đã mua nguyên tác để đọc. Quyển sách này có thể nói chính là bài học tinh thần vỡ lòng của Heine, khiến hắn lúc ấy còn đang ngây ngô hiểu rõ được thực chất trò chơi quyền lực. Mà hắn, cuối cùng trong hiện thực trở thành kẻ chiến thắng, trong tay nhiễm vô số máu tươi huynh đệ, kế thừa tước vị Hầu tước gia tộc Ophellis.

nhân vật Hạ Hầu Tiêu Thạch này cư nhiên cũng có một bộ [ Băng hỏa chi ca ] nguyên bản. Bộ này hắn đã đọc trên dưới mười lần, hơn nữa đều là đọc nguyên bản tiếng anh, chưa bao giờ xem qua những bản phiên dịch khác, bao gồm cả tiếng trung.

Rốt cuộc, đem
chương cuối cùng đọc xong, hắn chậm rãi khép sách lại. Đặt cuốn sách lên mặt bàn, hắn nằm xuống giường, hai mắt nhắm lại. Đối với hắn mà nói, hiện tại nghỉ ngơi là điều cực kỳ quan trọng.


Phàm nhân...... Đều
phải chết......

Bởi vậy, ngô
tất yếu phải siêu thoát khỏi “Phàm nhân”!

Tốc độ lướt đi lúc này của Quỷ thuyền nhanh đến không thể tính toán, nhưng dù vậy, Hoàng Tuyền vẫn rộng lớn như trước.

Trước khi tiến vào Hoàng Tuyền Bỉ Ngạn là thời kỳ kịch bản trống, ai cũng không biết kịch tình kế tiếp sẽ phát triển như thế nào, chết đi bao nhiêu người.

“Ta cần ngươi vì ta làm một việc.”

Bên trong phòng giam tối đen, Dạ Vương có vẻ câu nệ nói với Hứa Thanh Hà.

Vâng...... Thiếu chủ.”


“Ta muốn ngươi trở thành
cầu nối liên lạc giữa ta với một người.”

“Ta...... Có thể sao?”

“Nàng là một Linh môi, kế thừa
huyết mạch linh môi cường đại.”

“Chẳng lẽ là...... Hạ Hầu Huyến Âm?” Hứa Thanh Hà lập tức ý thức được cái gì.

“Không sai.” Trong bóng đêm
, Dạ Vương vẫn lãnh ngạo như trước:“Đối với kế hoạch của ta, nàng có tác dụng không nhỏ. Hiện tại tốc độ Quỷ thuyền đi tới nhanh chóng, ta cần phải liên hệ với nàng.

“Nàng...... Hiện tại cũng
ở trên Hoàng Tuyền sao?”

“Đúng vậy,
trên tay nàng có bản đồ ta vẽ cho.”

“Đợi đã...... Bản đồ? Nàng chỉ có một người, nếu
hấp dẫn quỷ hồn tới thì sao?”

“Nàng sẽ không đơn giản
tử vong như vậy, nàng hẳn là đã ăn ‘Thịt’.”

Hứa Thanh Hà
ngạc nhiên không thôi nhìn Dạ Vương.

“Thịt?
Thịt... gì?”

Dạ Vương lạnh lùng cười nói:“‘Thịt’
... từng thuộc về một người nào đó. Nàng là người phân gia, không thể hoàn toàn hấp thu thịt, bất quá...... Nàng là cháu gái của Hạ Hầu Thanh Liên.”

“N
gười...... Thịt người? Không phải chứ, cũng đâu phải thịt Đường Tăng......”

“Hạ Hầu Thanh Liên khẳng định sẽ
lưu lại cho huyết mạch của nàng một phần thịt. Phần thịt kia là căn bản khiến cho cháu gái nàng có thể trở nên cường đại.

Dạ Vương nhắm hai mắt lại.

Hắn nhớ lại một đêm kia......

Hắn tận mắt nhìn
thấy...... Hạ Hầu Thanh Liên lấy tư thái “Ác Ma”, như thế nào cắt “thịt” kia......

Thịt” kia là một sản phẩm phụ quan trọng trong kế hoạch ác ma năm đó. Cũng chính vì có thịt tồn tại, xác xuất thành công của kế hoạch lẻn vào âm phủ của Hạ Hầu gia tộc tăng lên rất nhiều. Thế nhưng đương nhiên, sau khi gia chủ đương nhiệm cầm quyền, lập tức đem nàng khu trục ra khỏi lãnh địa tông tộc, tới khi nàng chết cũng không cho phép bất cứ một người nào trong gia tộc đi tham dự lễ tang. Có lẽ sự căm hận đối với Hạ Hầu Thanh Liên là điểm chung duy nhất giữa Địa Tạng Dạ Vương.

Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Hầu Huyến Âm, Dạ Vương có thể ngửi được trên người nàng tản ra một mùi khiến hắn buồn nôn, chính là mùi “thịt”.

Cho dù nàng không thể hoàn toàn hấp thu, đại bộ phận
hẳn nàng đã nôn ra, thế nhưng bộ phận nàng hấp thu được có thể thức tỉnh huyết mạch tiềm tàng của nàng.

Giống như...... “Ác Ma” tổ mẫu kia của nàng![ chưa xong còn tiếp..]

ps: Đến ngày hôm qua mới thôi xem xong [ quyền lực trò chơi ] trước mặt Tứ Quý, chân tâm là mĩ kịch trung thần tác, ta đã hạ đan đặt hàng nguyên bộ nguyên tác trung văn bản, chung quy ta không giống Hầu Tước bức cách cao như vậy có thể đọc nguyên bản......

Mẫu thân bệnh tình tạm thời coi như ổn định, sự tình sau này không dám nghĩ nhiều......