10/09/2017

Posted by Unknown |



Huyến Âm lúc này chỉ cảm thấy dạ dày khó chịu tới cực điểm.


Bất quá...... Nàng rốt cuộc
không nôn mửa nữa.


Một điểm làm nàng rất để ý là, trong cảm ứng linh môi của nàng, những quỷ hồn có ý đồ tiếp cận đều bắt đầu dần rời đi.


Quỷ hồn......
chẳng lẽ sợ hãi linh môi sao?


Sự thật là, quỷ hồn thường xuyên bị Linh môi hấp dẫn. Quỷ hồn
nếu sợ hãi, hẳn phải là quỷ sai mới đúng.


Bất quá, dù có thế nào,
chuyện này đối với Huyến Âm cũng là chuyện tốt.


Nàng
cứ tiếp tục nằm trên quỷ thuyền này, tùy ý để con thuyền chậm rãi chèo đi.


Nhưng......


Nàng bỗng mở to mắt!


Bởi vì nàng nhìn thấy,
ở đầu thuyền có một con Cô Hoạch điểu!


Đây là lần thứ ba Huyến Âm nhìn thấy Cô Hoạch điểu. Cảm giác lúc này không giống với lúc trước sởn tóc gáy, nhưng Huyến Âm ý thức được, sự tồn tại của Cô Hoạch ý nghĩa mang tới tai ách.


Lúc này, nàng bỗng nhiên nghe
thấy một vài thanh âm cổ quái. Lập tức, nàng cúi đầu nhìn.


Sau đó... nàng nhìn thấy được một màn khủng bố.


Đó là......
trong bãi nôn cuối cùng của nàng, dưới bóng tối nàng miễn cưỡng nhìn ra, bên trong dường như có...


Thịt”?


Nhưng từ
khi đạp lên Mân sơn, phần ăn của nàng luôn rất thanh tịnh, cơ hồ không hề lây dính qua chút máu tanh nào.


Nhưng
mà trong bãi nôn kia... tại sao lại có “thịt”? Nó còn đang mấp máy giống như sinh vật sống!


“Này...... Đây là cái gì?”


Nhưng
thời điểm khi tầm mắt nàng di động tới đầu thuyền lại phát hiện... con Cô Hoạch điểu kia, không thấy đâu nữa.


Thịt bị nàng nôn ra, trong quá trình mấp máy thế nhưng dần bành trướng lên!


Vì cái gì...... Không, phải nói
, đây là có chuyện gì?


T
iếp theo... khối thịt kia bất đầu biến thành một hình dạng quái dị.


Hình dáng kia... lại rất quen thuộc.


Cùng Dạ Vương
khác biệt, Huyến Âm bị bóng tối ảnh hưởng, bất quá nàng làm linh môi, có thể sử dụng cảm giác thay thế thị giác.


Thịt kia... trong nháy mắt ngắn ngủi... Thế nhưng, hình thành một cái mặt người!


Gương mặt kia có “Ánh mắt” “Miệng”, hình tượng hiển lộ ra cực kỳ quỷ dị!


ánh mắt kia... là một loại ánh mắt oán độc khiến người ta kinh khiếp!


Một gương mặt vặn vẹo
hồn nhiên hình thành trên khối thịt, mà tiếp theo khối thịt vẫn tiếp tục bành trướng, giống như muốn sinh ra tứ chi!


Gương mặt đó nhìn chằm chằm Huyến Âm, cái miệng mở lớn, thời điểm nó dường như muốn nói gì đó...


“Sưu” !


Một
bóng đen đáp xuống, đem khối thịt kia hoàn toàn nuốt mất!


Cô Hoạch điểu!


Cô Hoạch điểu cư nhiên nuốt
khối thịt kia!


Không......
không thể gọi là nuốt, bởi vì kế tiếp Huyến Âm nhìn thấy, con Cô Hoạch điểu kia ở trước mặt nàng đang nhấm nuốt khối thịt! Mà khuôn mặt Cô Hoạch điểu vốn giống với nhân loại, vì thế một màn này nhìn vào phi thường quỷ dị.


Thịt......


Đến cùng
là lúc nào nàng đã ăn thịt?


Cái chết của phụ thân khiến ký ức của Huyến Âm rơi vào trạng thái phân liệt, đối với rất nhiều chuyện nàng đều không thể nhớ rõ.


Nàng
vào lúc nào...... đã ăn “thịt”?


Cô Hoạch điểu
nhấm nuốt khối thịt, đôi mắt cũng đồng thời gắt gao nhìn chằm chằm Huyến Âm!


Loại cảm giác này
khiến Huyến Âm sởn tóc gáy.


Thời điểm bị ánh mắt của Cô Hoạch nhìn chằm chằm, Huyến Âm thậm chí còn có một loại cảm giác tinh thần hoảng hốt. Trong tầm mắt, gắt gao chỉ còn lại ánh mắt của Cô Hoạch điểu!


Không biết qua bao lâu,
trong ý thức hoảng hốt bỗng nhiên truyền đến một giọng nói.


“Có thể nghe được
không? Hạ Hầu Huyến Âm?”


Trong hoảng hốt
, nàng qua một hồi lâu mới nhớ tới chủ nhân của giọng nói này là ai.


Hạ Hầu Dạ Vương!


“Dạ...... Dạ Vương
phải không?”


Giờ khắc này......
trên quỷ thuyền Hạ Hầu gia, Dạ Vương đang đặt một tay lên vai Hứa Thanh Hà. Hứa Thanh Hà lúc này đang lâm vào một loại trạng thái vô ý thức, nàng trở thành cây cầu liên lạc giữa Dạ Vương Huyến Âm.


“Nghe
kỹ những lời tiếp theo ta nói. Sau khi đem bộ phận không thể hấp thu nôn ra, ngươi hẳn đã hoàn mỹ tiêu hóa’ ‘Thịt’. Điều này đủ khiến ngươi sống tới bờ bên kia Hoàng Tuyền, Phong Đô thành!”


“Thịt? Ngươi...... Ngươi b
iết cái gì? Thịt kia là cái gì?


“Đương nhiên.
Người Hạ Hầu gia tộc cơ hồ đều biết, ưu điểm lớn nhất khi ăn ‘Thịt’ kia chính là có thể khiến quỷ hồn coi chúng ta như người chết. Đương nhiên nó có thời gian hạn chế. Bất quá đây cũng không phải ưu điểm duy nhất của ‘Thịt’. Bất quá đáng tiếc là... quỷ sai như đầu trâu mặt ngựa không thể lừa được.”


“Nói đến cùng......
người gia tộc các ngươi  vì sao phải liều chết lén vào âm phủ, còn muốn đạp lên Nại Hà kiều? Chỉ là đơn giản muốn đem người chết trở về dương gian sao?”


Dạ Vương sớm
đã biết Huyến Âm sẽ đưa ra vấn đề này.


Người thường đích xác rất khó hiểu nổi điểm này.


Người phàm đều phải chết.” Dạ Vương bỗng nhiên nói ra năm chữ này:“Đây là câu kịch trong một quyển tiểu thuyết Tây Dương mà ta rất thích.”


Phải..... Ta biết......”


“Chỉ cần là thân thịt phàm tục liền không
ai có thể chống lại cái chết. Bởi vì đây là pháp tắc thiên địa, sinh lão bệnh tử là Thiên Đạo. Nếu muốn mạnh mẽ nghịch chuyển, chỉ có thể lựa chọn con đường tu đạo thành tiên. Trong [ Tây Du ký ], Tôn Ngộ Không chính là vì cầu Trường Sinh mới bái sư Bồ Đề tổ sư, từ đó có được thân thể tiên nhân, thế cho nên tên của hắn ở trong Sinh Tử bộ bị xóa đi là minh chứng tốt nhất.”


Cố sự [ Tây Du ký ] không phải là hư cấu sao?”


“Đại bộ phận
câu chuyện khẳng định là hư cấu, Huyền Trang Tây hành khẳng định không có ba đồ đệ bảo hộ hắn. Thế nhưng miêu tả về âm gian địa phủ lại có một trình độ chân thật nhất định. Mà nếu muốn giống như Tôn Ngộ Không chân chính cầu được Trường Sinh lại là một chuyện khó như lên trời. Trong lịch sử lâu dài của Hạ Hầu gia tộc, bất luận là tông tộc hay phân gia đều là người tu đạo, đương nhiên ngoại trừ trường hợp đặc biệt như ngươi... Nhưng cho đến ngày nay cũng chưa từng sinh ra một Địa Tiên. Mà cho dù là Địa Tiên cũng chưa từng vượt qua được thiên kiếp, cũng không cần nói tới đồng thọ cùng thiên địa.


Dạ Vương đối
với lịch sử Hạ Hầu gia tộc rõ như lòng bàn tay.


“Chỉ cần không Độ Kiếp phi thăng, đứng
hàng tiên ban, danh tự thủy chung vẫn còn trong Sinh Tử bộ, dương thọ vừa đến, đầu trâu mặt ngựa sẽ tới câu hồn. Vô luận khi ngươi còn sống là loại anh hùng hào kiệt bậc nào cũng đều không thoát được kết cục bị Quỷ sai câu vào Địa phủ. Mà người tu đạo trong gia tộc một khi không thể vượt qua Thiên kiếp, cuối cùng cũng chỉ có thể chết dưới Thiên kiếp, thậm chí ngay cả tư cách tiến vào luân hồi cũng không có. Đây chính là cái giá phải trả khi có ý đồ nghịch thiên mà đi.”


Nhân loại
luôn là như thế, biết rõ là hành vi trái với thiên đạo nhưng vẫn vì dục vọng bản thân mà điên cuồng.



Nhưng...... Phàm nhân đều phải chết. Thân là phàm nhân,
đây chính là số mệnh không thể thay đổi.


“Chính cái gọi là, một người đắc đạo, gà chó phi thăng. Nếu gia tộc có
người vượt qua Thiên kiếp, như vậy sẽ đem vận mệnh toàn bộ gia tộc thay đổi triệt để. Hạ Hầu gia tộc sẽ không còn là thân phàm tục, huyết mạch cũng triệt để thay đổi... nhưng vô số năm qua, từng đời thiên kiêu chỉ có thể ngã xuống trên con  đường tu đạo. Cho nên... rốt cuộc có một ngày, người Hạ Hầu gia tộc đưa ra một quyết định......”


“Một...... quyết định chú định
sẽ bị
thiên khiển......” 
Posted by Unknown |
Chương 63: Phàm nhân đều phải chết




“Ta không biết, nguyên lai ngươi có hứng thú với rượu Tây Dương.”

Trước mắt Địa Tạng đang đặt một ly rượu vang, bên trong là rượu nho cực thuần nước pháp.

ngồi đối diện với hắn là Linh.

“Ta
đã từng đi qua rất nhiều quốc gia Châu Âu lấy vu thuật nổi tiếng thời trung cổ, trong đó có một bộ phận hậu duệ vu thuật nguyện ý trở thành tôi tớ của ta.” Địa Tạng nâng ly rượu lên, thoáng lay động:“Chỉ cần phương pháp có thể khiến thủ đoạn khu quỷ của gia tộc trở nên mạnh mẽ, ta đều cố gắng đạt được.”

Linh mỉm cười, đem
bình rượu trước mắt cầm lên, chậm rãi rót vào chén của mình.

Ý tưởng không tệ, so với phụ thân ngươi, không câu nệ đạo thuật Đông Phương hay là ma pháp Tây phương, đều muốn khai sáng nhiều hơn. Như vậy...... Cụng ly đi.”

Tiếp theo hai chén rượu chạm vào nhau.

Sau khi tiến vào Phong Đô quỷ thành liền không cần lo lắng bản đồ sẽ hấp dẫn quỷ hồn.” Linh nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu đỏ, nói:“Chung quy ở nơi đó, quỷ hồn bị quản thúc, cho dù có bản đồ cũng không có khả năng rời khỏi Quỷ Môn quan. Hơn nữa, chỉ cần có đầy đủ ‘Thịt’...... sẽ không có ai phát hiện ra chúng ta là ‘người sống’.”

“Thịt......” Nghe được chữ này, Địa Tạng nhìn chằm chằm
rượu nho trong chén, không khỏi nổi lên một tia cảm xúc ghê tởm:“Từ miệng của ngươi nói ra những lời này, không cảm thấy quái dị sao?”

Linh đung đưa chén rượu, tầm mắt hoàn toàn không
dừng lại trên người Địa Tạng.

Không phải vì nguyên nhân như thế ngươi mới vô cùng căm hận Dạ Vương sao? Không chấp nhận hắn là ‘cháu trai’ của ngươi.”

“Hắn không phải
cháu trai của ta.” Địa Tạng khẽ lắc đầu:“Hắn luôn luôn không phải tộc nhân Hạ Hầu gia tộc.”

“Hắn là
cháu trai của ngươi, đây là sự thực ngươi không thể phủ nhận, mẫu thân của hắn là muội muội ngươi Hạ Hầu Mộ Hoa. Thiếu nữ ta đã nhìn nàng từ từ lớn lên.”

“Nếu
năm đó ta có đủ quyền lực, ta tuyệt đối không đồng ý để phụ thân tiếp thu quyết định của Hạ Hầu Thanh Liên. Cũng tuyệt không để muội muội trở thành vật hy sinh của gia tộc.

Linh lạnh lùng cười,
nhấp một ngụm rượu đỏ.

“Nàng là
người Hạ Hầu gia tộc, nhất định phải vì lợi ích gia tộc mà trả giá hết thảy. Chỉ cần mọi chuyện có thể thành công, nàng có thể lần nữa hoàn dương. Cho dù đầu thai chuyển thế, ngươi cũng có thể tìm đến nàng, khiến nàng khôi phục ký ức.

Địa Tạng
xiết chặt chén rượu, mày nhíu lại.

“Đương nhiên...... Cũng bao gồm con của ngươi
, Tần Quảng.”

Tầm mắt Địa Tạng  quét về phía trận đồ trên bàn.

“Có thể .”
nếp nhăn trên trán hắn bị quét sạch.“Trong quỷ thuyền những quỷ mị quỷ quái đều đã bị trục xuất. Với tộc độ hiện tại của quỷ thuyền đã không có bất cứ quỷ hồn nào có thể truy đuổi.

“Không tiếc
trả giá lớn như thế nào khởi động đại trận, thậm chí xuất động cả địa thi, hao phí mất một tấm phù truyền tống để cứu Dạ Vương...... Một lần này, trước khi tiến vào Phong Đô quỷ thành, chiết tổn dường như hơn xa so với dự kiến.

Nhưng mà, Địa Tạng
tựa hồ đối với lời của Linh không cho là đúng.

Trên thực tế......
người chết đi hơn xa so với nguyên kịch bản. Trong nguyên kịch bản người phân gia sẽ chết đi sáu người!

Phù truyền tống có thể nói chính là bảo vật bảo mệnh, cự ly truyền tống lớn nhất có thể đạt tới ba cây số, tích lũy vô số năm của Hạ Hầu gia tộc đối với cấp bậc phù chú như thế cũng là vô cùng thưa thớt, ngươi cư nhiên có thể bỏ được.

“Không có
mất làm sao có được.”

“Cũng
phải...... Nếu chỉ một mình Hạ Hầu Tinh Diệu không đáng đánh đổi một tấm phù quý giá. Nhưng Dạ Vương lại khác, hắn vạn vạn không thể chết ở trong này.

Nói đến
đây, hắn đứng dậy:“Ta đi nằm nghỉ một hồi, trước khi tiến vào âm phủ, phải dưỡng đủ tinh thần.”

Trên cả quỷ thuyền giờ phút này rơi vào im lặng.

Sự khủng bố của âm gian địa phủ bọn hắn đã lãnh hội đủ. Không chỉ quỷ triều vô tận, mà còn có “Âm sát” so với lệ quỷ ngàn năm cũng không kém bao nhiêu...

trong lúc nghỉ ngơi, các diễn viên cũng đang chờ đợi kịch bản màn tiếp theo.

Trong thời gian nhàn hạ, Hạ Hầu Tiêu Thạch giờ phút này đang ở trong phòng.

Sự tình hắn đang làm chính là...... Đọc sách.

Đúng vậy, đọc sách.

Hơn nữa hắn đọc
không phải điển tịch gia tộc mà là một bộ tiểu thuyết huyễn văn của Mỹ, do Đại Sư George rr Martin sáng tác [ Băng hỏa chi ca]. Hơn nữa, còn là bản gốc tiếng anh.

Valar Dohaeris.”

Hắn vuốt ve trang sách,
đọc ra hai từ đơn này lại không phải tiếng anh mà là một loại ngôn ngữ nước ngoài được viết trong tiểu thuyết, phiên dịch sang tiếng trung nghĩa là “Phàm nhân đều phải chết”.

[
Băng hỏa chi ca ] là một tác phẩm huyễn văn nổi tiếng nước Mỹ, địa vị không dưới [ Lord of The Rings ]. Câu chuyện xoay quanh một đại lục hư cấu, nói về quyền lực, phản bội, tử vong, nhân tính, cũng được cải biên thành phim, ratings cực kỳ cao, cho tới nay đã ra được ba season.

Phàm nhân đều
phải chết là lý niệm hạch tâm của cuốn sách này. Trong cuốn sách này không tồn tại cái gọi là nhân vật chính, trong trò chơi quyền lực, mỗi người đều có khả năng mất đi tính mạng. Vẽ ra, chính là sự mông muội giống như thời Trung Cổ, lịch sử đen tối.

Ở trong thế giới hiện thực,
khi quyển đầu tiên của [Trò Chơi Quyền Lực] xuất bản năm 1996, Heine đã mua nguyên tác để đọc. Quyển sách này có thể nói chính là bài học tinh thần vỡ lòng của Heine, khiến hắn lúc ấy còn đang ngây ngô hiểu rõ được thực chất trò chơi quyền lực. Mà hắn, cuối cùng trong hiện thực trở thành kẻ chiến thắng, trong tay nhiễm vô số máu tươi huynh đệ, kế thừa tước vị Hầu tước gia tộc Ophellis.

nhân vật Hạ Hầu Tiêu Thạch này cư nhiên cũng có một bộ [ Băng hỏa chi ca ] nguyên bản. Bộ này hắn đã đọc trên dưới mười lần, hơn nữa đều là đọc nguyên bản tiếng anh, chưa bao giờ xem qua những bản phiên dịch khác, bao gồm cả tiếng trung.

Rốt cuộc, đem
chương cuối cùng đọc xong, hắn chậm rãi khép sách lại. Đặt cuốn sách lên mặt bàn, hắn nằm xuống giường, hai mắt nhắm lại. Đối với hắn mà nói, hiện tại nghỉ ngơi là điều cực kỳ quan trọng.


Phàm nhân...... Đều
phải chết......

Bởi vậy, ngô
tất yếu phải siêu thoát khỏi “Phàm nhân”!

Tốc độ lướt đi lúc này của Quỷ thuyền nhanh đến không thể tính toán, nhưng dù vậy, Hoàng Tuyền vẫn rộng lớn như trước.

Trước khi tiến vào Hoàng Tuyền Bỉ Ngạn là thời kỳ kịch bản trống, ai cũng không biết kịch tình kế tiếp sẽ phát triển như thế nào, chết đi bao nhiêu người.

“Ta cần ngươi vì ta làm một việc.”

Bên trong phòng giam tối đen, Dạ Vương có vẻ câu nệ nói với Hứa Thanh Hà.

Vâng...... Thiếu chủ.”


“Ta muốn ngươi trở thành
cầu nối liên lạc giữa ta với một người.”

“Ta...... Có thể sao?”

“Nàng là một Linh môi, kế thừa
huyết mạch linh môi cường đại.”

“Chẳng lẽ là...... Hạ Hầu Huyến Âm?” Hứa Thanh Hà lập tức ý thức được cái gì.

“Không sai.” Trong bóng đêm
, Dạ Vương vẫn lãnh ngạo như trước:“Đối với kế hoạch của ta, nàng có tác dụng không nhỏ. Hiện tại tốc độ Quỷ thuyền đi tới nhanh chóng, ta cần phải liên hệ với nàng.

“Nàng...... Hiện tại cũng
ở trên Hoàng Tuyền sao?”

“Đúng vậy,
trên tay nàng có bản đồ ta vẽ cho.”

“Đợi đã...... Bản đồ? Nàng chỉ có một người, nếu
hấp dẫn quỷ hồn tới thì sao?”

“Nàng sẽ không đơn giản
tử vong như vậy, nàng hẳn là đã ăn ‘Thịt’.”

Hứa Thanh Hà
ngạc nhiên không thôi nhìn Dạ Vương.

“Thịt?
Thịt... gì?”

Dạ Vương lạnh lùng cười nói:“‘Thịt’
... từng thuộc về một người nào đó. Nàng là người phân gia, không thể hoàn toàn hấp thu thịt, bất quá...... Nàng là cháu gái của Hạ Hầu Thanh Liên.”

“N
gười...... Thịt người? Không phải chứ, cũng đâu phải thịt Đường Tăng......”

“Hạ Hầu Thanh Liên khẳng định sẽ
lưu lại cho huyết mạch của nàng một phần thịt. Phần thịt kia là căn bản khiến cho cháu gái nàng có thể trở nên cường đại.

Dạ Vương nhắm hai mắt lại.

Hắn nhớ lại một đêm kia......

Hắn tận mắt nhìn
thấy...... Hạ Hầu Thanh Liên lấy tư thái “Ác Ma”, như thế nào cắt “thịt” kia......

Thịt” kia là một sản phẩm phụ quan trọng trong kế hoạch ác ma năm đó. Cũng chính vì có thịt tồn tại, xác xuất thành công của kế hoạch lẻn vào âm phủ của Hạ Hầu gia tộc tăng lên rất nhiều. Thế nhưng đương nhiên, sau khi gia chủ đương nhiệm cầm quyền, lập tức đem nàng khu trục ra khỏi lãnh địa tông tộc, tới khi nàng chết cũng không cho phép bất cứ một người nào trong gia tộc đi tham dự lễ tang. Có lẽ sự căm hận đối với Hạ Hầu Thanh Liên là điểm chung duy nhất giữa Địa Tạng Dạ Vương.

Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Hạ Hầu Huyến Âm, Dạ Vương có thể ngửi được trên người nàng tản ra một mùi khiến hắn buồn nôn, chính là mùi “thịt”.

Cho dù nàng không thể hoàn toàn hấp thu, đại bộ phận
hẳn nàng đã nôn ra, thế nhưng bộ phận nàng hấp thu được có thể thức tỉnh huyết mạch tiềm tàng của nàng.

Giống như...... “Ác Ma” tổ mẫu kia của nàng![ chưa xong còn tiếp..]

ps: Đến ngày hôm qua mới thôi xem xong [ quyền lực trò chơi ] trước mặt Tứ Quý, chân tâm là mĩ kịch trung thần tác, ta đã hạ đan đặt hàng nguyên bộ nguyên tác trung văn bản, chung quy ta không giống Hầu Tước bức cách cao như vậy có thể đọc nguyên bản......

Mẫu thân bệnh tình tạm thời coi như ổn định, sự tình sau này không dám nghĩ nhiều......


10/08/2017

Posted by Unknown |
Chương 62: Địa thi



Dạ Vương cùng Diệp Tưởng đang dần dần đồng hóa.


Diệp Tưởng bắt đầu ảnh hưởng đến Dạ Vương, mà Dạ Vương
cũng đồng dạng bắt đầu ảnh hưởng tới Diệp Tưởng.


Dạ Vương ý thức được,
tình huống hiện tại đã không thể phòng thủ bị động mà phải chủ động. Tuy rằng nơi này là Hoàng Tuyền, là sân nhà của quỷ hồn, nhưng chung quy có Thí Linh Toàn Cơ đại trận, có cấm chế chi lực vẫn khiến hắn có chút ưu thế.


Hắn
bước về phía trước một bước.


Một bước này
nhìn như đơn giản thế nhưng lại không phải. Mỗi bước hắn đi đều thông qua những sợi tơ màu đen kia tính toán vị trí âm khí mạnh yếu, thông qua vị trí di động lại cảm ứng sự biến hóa của âm khí.


Tính toán này nghe qua tương đối phức tạp, cảm giác bản thân với âm khí không khó, thế nhưng trong đại trận âm khí hỗn loạn như thế này, muốn tinh chuẩn tính ra vị trí có khả năng tồn tại “Âm sát” rất khó khăn. Phải biết,“Âm sát” đã không còn là quỷ hồn bình thường, mà là tồn tại hoàn toàn dựa vào oán  niệm, cho nên muốn phán định vị trí của nó về mặt vật lý tương đối khó khăn.


Dạ Vương tự hỏi,
trong toàn bộ Hạ Hầu gia tộc, trừ hắn ra, không có người nào khác làm được điểm này!


Không......
trong đầu hắn bỗng nhiên xẹt qua một gương mặt.


Linh.


Thiếu niên thần bí khó lường kia cho tới nay hắn vẫn không nhìn thấu, Linh. Đối mặt với hắn mang lại cho Dạ Vương áp lực, so với Hạ Hầu Địa Tạng còn lớn hơn!


Lại di động vài bước
, Dạ Vương đột nhiên nhìn lại một phương hướng nào đó!


Vừa rồi,
trong nháy mắt hắn cảm ứng được chỗ nào đó âm khí hội tụ có điểm dị thường.


Bất quá,
đó chỉ là trong nháy mắt, cũng có khả năng phán đoán sai lầm. Bất quá, Dạ Vương hướng tới vị trí kia lại bỏ thêm vài sợi tơ màu đen. Sau đó hắn liền đi qua vị trí kia. Mà Tinh Diệu ở bên cạnh cũng gắt gao đi theo!


Bất quá vị trí âm khí lưu động kia tựa như đã khôi phục bình thường.


Là ảo giác......
hay là......


“Tinh Diệu. Từ giờ trở đi mặc kệ phát sinh
chuyện gì, nhớ kỹ, là bất cứ chuyện gì, không có sự cho phép của ta tuyệt đối không được phát ra bất cứ thanh âm nào, bất cứ biểu tình nào hay bất cứ công kích, hành động nào!”


Những lời này, là dùng phương thức truyền âm mật
nói với Tinh Diệu. Truyền âm trong đạo thuật thuộc về một loại tương đối thô thiển, chỉ có thể nhằm vào một người đặc biệt nói chuyện, những người khác đều không thể nghe được, rất thích hợp để mật đàm [ bất quá lời thề tâm ma không thể thông qua truyền âm mật, mà phải chính miệng nói ra].


Vâng...... Thiếu chủ !” Hạ Hầu Tinh Diệu tự nhiên cũng dùng phương thức truyền âm trả lời.


Đây là
sau khi hắn thề nguyện trung thành với Dạ Vương, hắn nhận được mệnh lệnh đầu tiên. Mệnh lệnh này nếu hắn không thể hoàn thành hoàn hảo, như vậy, Dạ Vương sẽ không còn coi trọng hắn, lại càng không để ý tới sinh tử của hắn!


Một bước...... Lại một bước...... Mỗi một bước bước đi đều khiến
trái tim Hạ Hầu Tinh Diệu đập rộn. Giờ khắc này, sinh và tử chỉ cách nhau một đường. Hắn hiện tại đang chờ đợi mệnh lệnh của Dạ Vương. Nhất là trong mệnh lệnh có chỉ thị không được phép làm ra bất cứ phản kích nào, điểm này người bình thường muốn tuân thủ cũng không dễ dàng, nhưng Tinh Diệu biết, chỉ có làm như vậy, Dạ Vương mới có thể bảo hộ hắn!


Tiếp
đó, Dạ Vương dần dần nghe được một vài âm thanh không tầm thường.


“Âm sát” Không có ngoại lệ,
thời điểm chết đi đều không thể hóa giải oán khí xung thiên chung quanh, tuyệt đại đa số đều là bị giết chết một cách tàn nhẫn. Mà vì nội tâm có oán hận, so với quỷ hồn bình thường càng thêm khát vọng trở về dương gian báo thù đòi mạng, cũng vì thế mà không thể vượt qua được Hoàng Tuyền. Mà muốn trở về dương gian, như vậy tự nhiên phải đạt được bản đồ ghi lại lộ tuyến từ âm phủ thông tới dương gian. Loại oán khí này, một khi hội tụ thật nhiều sẽ để lộ ra manh mối.


Lỗ tai hắn bắt đầu nghe được âm thanh thuộc về linh loại!


Đó là
âm thanh tràn ngập nguyền rủa độc ác!


“Âm sát”
cảm ứng được sự tồn tại của bản đồ âm phủ, đối với hai nhân loại cản trở, nó phát ra âm thanh oán hận!


Gần...... Càng gần......


Dạ Vương
lại bước thêm một bước.


Nên là lúc thu lưới......


Nhưng mà
vào lúc này, hắn lại cảm giác sau lưng phát ra một trận cảm giác lạnh lẽo! Hắn đột ngột quay đầu lại!


Trong bóng đêm, một gương mặt tái nhợt
chợt hiện ra, vọt tới phía Dạ Vương!


Vô số
sợi tơ màu đen phóng ra, nhưng tốc độ vẫn không đủ nhanh!


Một giây này, Tinh Diệu sợ tới mức cơ hồ phản xạ có điều kiện muốn vận dụng phù lục trong tay, nhưng hắn nghĩ tới mệnh lệnh của Dạ Vương liền nghạnh sanh nhịn xuống!


trong nháy mắt này, Diệp Tưởng cũng bị nhận ảnh hưởng!


Trước mắt,
vài người đá vọt tới trước mặt hắn, hắn cũng đã lấy ra Hạo Thiên kiếm!


“Diệt!”


Trong Huyết Hải
trải qua tuế nguyệt lâu dài ngược lại càng ma luyện linh hồn hắn! Dưới một kiếm này, người đá trước mặt nháy mắt bị chém thành mảnh vỡ!


Mà Dạ Vương bên kia
bị hai “Âm sát” giáp công trước sau,“Âm sát” cũng đều nháy mắt xông tới! Dạ Vương căn bản không kịp ứng phó cả hai bên! Về phần Hạ Hầu Tinh Diệu, hắn cho dù ra tay cũng không có ý nghĩa, thực lực chênh lệch bày ra đó!


Dạ Vương đích xác rất mạnh, thế nhưng bị hai “Âm sát” năm trăm năm
như vậy đột tập, cũng khiến hắn phản ứng không kịp!


Trong bóng tối, hắn bỗng nhiên lấy ra một thanh kiếm!


Thanh kiếm kia trực tiếp xuyên thấu qua bộ mặt của âm sát phía trước! Thế nhưng nháy mắt khi mũi kiếm đâm xuyên qua, gương mặt đó liền giống như là do một mảnh sương mù tạo thành, tan biến!


“Âm sát”
phía sau hắn giờ phút này cũng lộ ra, đánh về phía Dạ Vương!


Trong bóng đêm, Tinh Diệu cái gì cũng
không nhìn thấy, thế nhưng Dạ Vương cho dù không quay đầu lại cũng cảm ứng được!


Không còn kịp rồi!


Hắn không kịp đem kiếm
vung về phía sau!


T
rong cự ly gần như vậy bị năm trăm năm âm sát trực tiếp tập kích mà không tiến hành bất cứ phản kích nào, cho dù là Dạ Vương cũng không có khả năng sống sót!


“Động thủ!”


Dạ Vương rống ra hai chữ này!


Tinh Diệu lập tức
đưa ra phản ứng, thế nhưng...... đạo thuật của hắn đối với “Âm sát” năm trăm năm kia căn bản không có bất cứ hiệu quả!



Khi cảm xúc tuyệt vọng trong lòng ùa lên, bỗng nhiên một trận gầm gừ trong bóng đêm phát ra! Tiếp đó, âm sát kia thế nhưng lại trực tiếp bị kéo về phía sau!



Sau đó là một trận cuồng phong âm khí! Thậm chí làm sắc mặt Tinh Diệu một phen kịch biến!


Cái này...... Đây là......”


Dạ Vương cùng Tinh Diệu
đều bị một bàn tay gắt gao khóa chặt, không gian trước mắt nhanh chóng phát sinh biến hóa!


Một mảnh
bóng tối nhanh chóng chuyển thành ánh sáng!


“Không có việc gì
chứ?”


Trước mắt
một nữ tử tuyệt mỹ đang khoanh tay đứng nhìn Dạ Vương cùng Tinh Diệu được cứu ra, nói:“Xem ra, đã vượt qua .”


phía trước mặt Dạ Vương cùng Tinh Diệu còn có một khối nữ thi cả người khô quắt!


Trên người nữ thi là vô số gông cùm xiềng xích đang trói chặt, đó chính là thủ đoạn khống chế của Hạ Hầu gia tộc.


“Ta thuyết phục gia chủ
phái ra địa thi, hơn nữa còn dùng một tấm phù truyền tống không gian quý giá. Phải biết, phù truyền tống không gian chính là vật bảo mệnh tối cường, có thể gần như thay cho kiếp phù!”


Sau đó nàng nhìn về phía nữ thi, nói:“Địa thi, hiện tại trở về trong quan tài đi.”


Nhưng mà, Hạ Hầu Tinh Diệu nhìn về phía nữ thi
kia, tuy đã kiệt lực duy trì biểu tình không đổi, nhưng trong lòng đã dâng lên kinh đào hãi lãng!


Không...... Không có khả năng!


Tuyệt đối không có khả năng!


Diễn viên Hạ Hầu Tinh Diệu thuộc về rạp chiếu phim thứ 18, ngày xưa dưới trướng Lý Tín Lăng. Bất quá lúc trước vì thực lực không đủ cho nên không thể tham diễn [gia tộc Nightliar 3] mới nhặt về một cái mạng. Mà đối với những diễn viên nổi tiếng của rạp chiếu phim đại danh đỉnh đỉnh dẫn đầu Khu Ma trận doanh, rạp chiếu phim thứ mười chín đều biết rất rõ ràng.


“Tối cường Quỷ sai” Nam Cung Tiểu Tăng,“Hình phạt sư” Kim Cực Thọ,“
Ma nữ mắt lam” Sherry,“Ảnh pháp sư” Mạc Niệm Sinh,“Thần y” Miyazaki Meiko, tuy rằng những người này đều đã chết, thế nhưng hắn vẫn còn nhớ rất rõ ràng rành mạch.


Nữ thi trước mắt được xưng là “Địa thi”, nhìn thấy nào cũng thấy chính là...


“Thần y” Miyazaki Meiko
đã chết trong [gia tộc Nightliar]!


Mỹ nữ tuyệt mỹ kia chính là Hạ Hầu Thái Lam! Nàng quay đầu lại khiến cho nữ thi kia đi theo nàng. Mà ánh mắt Tinh Diệu vẫn nhìn chằm chằm vào nữ thi.


Sẽ không sai
đâu...... Chính là Miyazaki Meiko!


Trong trận chiến [gia tộc Nightliar 3], bởi vì đa số người biết chuyện đều đã chết, sau khi [phòng học dị độ 2] công chiếu mới được một vài người nắm được chi tiết. Có thể xác định là, Miyazaki Meiko đích xác đã chết. Nhưng vì cái gì cư nhiên biến thành “Địa thi”, xuất hiện trong thế giới [bản đồ âm phủ]?


Trên thực tế...... T
hời điểm mở quan tài ra, ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy địa thi cũng làm Thái Lam sợ tới ngây người.


Meiko
đã chết...... Nhưng vì sao nàng đã chết lại bị
Hạ Hầu gia tộc luyện chế thành cương thi?