10/08/2017

Posted by Unknown |


Dạ Vương nắm chặt sợi tơ màu đen trong tay.


Hắn sở dĩ có thể đem “Âm sát”
lúc trước dễ dàng vồ bắt, ngoại trừ thực lực của bản thân, nhiều hơn là mượn dùng lực lượng cấm chế của đại trận. Bằng không, hắn cũng không khả năng nhẹ nhàng bâng quơ như vậy bắt được “Âm sát”.


Dù sao cũng là âm sát trên năm trăm năm...... So với lệ quỷ ngàn năm càng thêm đáng sợ!


“Cứu ta...... Thiếu chủ, cứu ta!
Ta nhất định sẽ vì gia tộc cúc cung tận tụy, chết mới ngừng tay! Ta cái gì cũng có thể làm a!”


Dưới tình huống không có kịch bản tham chiếu, Hạ Hầu Tinh Diệu chỉ có thể nói ra những lời lung tung.


“Không...... Không đ
úng......” Sau đó hắn tựa hồ nghĩ đến quan hệ lợi dụng lẫn nhau giữa Dạ Vương cùng gia tộc, vội vàng sửa miệng:“Ta...... Ta về sau chỉ nguyện trung thành với một mình thiếu chủ ngươi! Thiếu chủ muốn ta đi hướng đông, ta tuyệt không đi hướng tây! Cầu xin ngươi, thiếu chủ!”


Được.” Dạ Vương lại nói rất rõ ràng:“Lấy Đạo Tâm của ngươi thề, hoàn toàn nguyện trung thành đối với ta! Ta liền cứu ngươi!”


Lấy Đạo Tâm thề!


Trong khoảng thời gian này, Hạ Hầu Tinh Diệu
có xem xét qua một vài điển tịch, cũng biết được người tu đạo coi trọng nhất Đạo Tâm, một khi lấy Đạo Tâm bản mạng thề thì vạn vạn không thể làm trái! Một khi làm trái sẽ hình thành tâm ma! Bình thường tâm ma không có bao nhiêu ảnh hưởng, nhưng tương lai một khi độ kiếp, tâm ma sẽ quấy nhiều người tu đạo, làm Thiên kiếp thất bại! Một khi Thiên kiếp thất bại, nhất định thân tử hồn tiêu! Cũng chính vì như thế, người tu đạo đều rất coi trọng lời thề bằng đạo tâm, dùng để ước thúc lẫn nhau! Bởi vì đây là lời thề có hiệu lực thực tế! Tương đối mà nói, đối với phàm nhân chưa từng tu đạo, cho dù phát ra bao nhiêu lời thề đều không có một điểm ước thúc.


Được! Ta Hạ Hầu Tinh Diệu lấy đạo tâm thề, ngày sau nhất định thề sống chết nguyện trung thành với Hạ Hầu Dạ Vương, tuyệt không dám vi phạm! Bằng không, ta nhất định sẽ chết dưới thiên kiếp!”


Sau khi phát ra lời thề, Dạ Vương gật đầu. Hạ Hầu gia tộc, người nguyện ý trung thành với hắn cũng không nhiều. Thế nhưng, đích xác có một bộ phận người âm thầm lấy hắn làm chủ. Phát ra lời thề tâm ma. Một khi tương lai hắn xé rách da mặt với Hạ Hầu gia, những người này sẽ trở thành trợ lực tốt nhất cho hắn!


Sau đó, Dạ Vương liền gật đầu.


Lại...... Thu phục
thêm một tộc nhân Hạ Hầu gia tộc. Cái này cũng không phải chuyện dễ dàng, chung quy, tộc nhân Hạ Hầu gia bởi vì nguyên nhân nào đó không có khả năng đạt thành hợp tác với hắn. Đối với những người phục tùng hắn, hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể an bài bọn họ sau khi chết đầu thai chuyển thế mà thôi. Hành động của Hạ Hầu gia tộc nhất định sẽ bị thiên khiển, đây chính là thiên địa pháp tắc. Có thể nghịch chuyển thiên địa pháp tắc , chỉ có “Tiên”, mà có thể chống lại, thậm chí một lần nữa chế định thiên địa pháp tắc mới, chỉ có “Đại La Kim Tiên”trong truyền thuyết. So sánh với cấp độ truyền thuyết loại đó, Hạ Hầu gia tộc cũng chẳng khác biệt lắm so với con kiến!


“Ta hứa
với ngươi, ngày sau ngươi chết đầu thai chuyển thế, tuyệt sẽ không nhập Ngạ Quỷ đạo, Súc Sinh đạo. Đây là ưu đãi lớn nhất của ta đối với ngươi. Chung quy...... Ta không thể làm trái với thiên địa pháp tắc.”


Nói xong câu đó, Dạ Vương thu hồi sợi tơ màu đen.


“Như thế nào? Còn không buông hắn ra?”


Dạ Vương lập tức ý thức được cái gì, nhìn
sợi xích khác trong tay chính mình.


“Nguyên lai như vậy......”


Hắn lập tức nói:“
Được. Ta đếm một hai ba, cùng nhau buông ra.”


Sau đó hắn liền bắt đầu đếm.


Một...hai...ba.


Chớp mắt chữ ba vừa ra khỏi miệng, hắn liền buông xiềng xích


Giờ khắc này, cũng
ý nghĩa hắn bị hai “Âm sát” vây công!


Âm khí
và oán niệm trong nháy mắt trở nên càng thêm cường đại, cấm chế trong nháy mắt ẩn ẩn khó có thể áp chế!


T
iếp theo, Dạ Vương đem sợi tơ màu đen trong bóng đêm đột nhiên kéo mạnh, liền đem Hạ Hầu Tinh Diệu kéo tới bên cạnh hắn!


“Nhớ rõ hứa hẹn của ngươi.”


V
ì chống lại Hạ Hầu gia tộc. Nhiều thêm một phần lực lượng cũng tốt. Đương nhiên, cái này cũng vì đối phương là “Âm sát” hắn mới lựa chọn như thế, nếu là “Tiệm” hoặc là Câu Hồn sứ giả, hắn thà rằng hi sinh mất Hạ Hầu Tinh Diệu.


Vâng...... Ta nhất định sẽ khắc trong tâm khảm, thiếu chủ!”


Hạ Hầu Tinh Diệu giờ phút này đối
với Dạ Vương cảm kích vạn phần, hắn vốn tưởng rằng, chính mình đã nhất định phải chết, không thể tưởng được, Dạ Vương vẫn có thể ra tay cứu hắn! Tuy rằng lấy sự trung thành đổi tính mạng, nhưng trên thế giới này làm gì có cơm trưa miễn phí? Về phần đầu thai chuyển thế? Đợi sau khi điện ảnh kết thúc liền trực tiếp trở về rạp chiếu phim , còn quản nhiều cái này để làm gì?


Tiếp theo, Dạ Vương lại lần nữa phóng những sợi màu đen ra!


Chỉ là một lần này, tự nhiên không thể
bắt giữ được âm sát. Đây dù sao cũng chỉ là âm sát năm trăm năm, huyết tinh xiềng xích muốn bắt giữ hai con tuyệt đối không phải chuyện dễ. Bất quá may mà cấm chế đại trận vẫn còn, muốn yên lặng không một tiếng động lẻn tới bên cạnh chính mình là rất khó khăn. Nêu ví dụ, hiện tại âm sát giống như một người ở trong nước, lộ trình có thể dễ dàng đi trên đất bằng nhưng ở trong nước lại vô cùng gian nan, cũng rất khó để không sinh ra động tĩnh! Mà nếu là quỷ hồn phổ thông, chỉ sợ bị âm khí trực tiếp tập trung sẽ giống như mặt nước bị đông kết vậy, cho dù là cá cũng không thể du động.


Sợi tơ màu đen một lần nữa kéo dài ra tiến hành tra xét. Thế nhưng một lần này lại không thu hoạch được gì!


“Thiếu chủ...... Thiếu chủ
có thể thỉnh gia chủ hay không, đem thông đạo không gian......”


“Không thể.” Dạ Vương trảm đinh
chặt sắt phủ nhận đề nghị:“Hiện tại chỉ là hai ‘Âm sát’ năm trăm năm tiến vào. Nếu mở ra thông đạo không gian, sẽ có càng nhiều sóng triều quỷ hồn xâm nhập hơn.”


K
hông khí khẩn trương liên tục duy trì. Bên trong không gian “Canh” Trận bị phong tỏa, Dạ Vương cùng Tinh Diệu là người sống duy nhất. Những người khác đều đã chết! Sống lượng nô bộc tử vong đã hơn xa so với kịch bản!



Rốt cuộc, Dạ Vương bỗng
kéo mạnh một sợi hắc ti trong tay, nhưng... một lần này lại bị tránh được!


“Không được......
vẫn không thể bắt giữ!” Dạ Vương không khỏi cảm thán, dù sao cũng là “Âm sát”, sau khi biết được sự lợi hại của sợi tơ màu đen liền không thể dễ dàng bắt lại như vậy nữa. Bất quá, “Canh” Trận mở ra cấm chế lại khó có thể đem Dạ Vương giết chết. Mà Tinh Diệu ở bên cạnh Dạ Vương, âm khí nồng đậm vừa tiếp cận Diệp Tưởng sẽ bị bóng tối thôn phệ, bởi vậy hắn có thể an toàn sống sót. Đương nhiên cái này cũng khiến hắc ám chi lực của Dạ Vương tiêu hao tăng lên một phần. Nếu như đánh tiêu hao chiến, đối với Dạ Vương sẽ bất lợi. Chung quy, nơi này là Hoàng Tuyền, là sân nhà của quỷ hồn!


Mà lúc này
những điều Dạ Vương trải qua hết thảy, Diệp Tưởng  trong [ Ma cốc ] đều cảm thụ được.


Hắn đối
với những điều Dạ Vương trải qua đã có thể đồng bộ cảm giác toàn diện. Có thể nói, hai người hoàn toàn là cùng một người. Một khi Diệp Tưởng tiến vào thế giới [ Ma cốc ], hắn sẽ có thể làm cho Hạ Hầu Dạ Vương trùng sinh !


Chỉ là, vì sao chính mình bị nhốt t
rong địa ngục, Dạ Vương vẫn có thể tồn tại , Diệp Tưởng như cũ suy nghĩ nát óc mà không nghĩ ra được.


“Hạ Hầu gia tộc...... Dạ Vương...... Xem ra
hết thảy mấu chốt đều ở nằm chỗ cha đẻ Dạ Vương.” Diệp Tưởng rất nhanh liền bắt được bí ẩn mấu chốt:“Mà Dạ Vương, ngay cả mẫu thân hắn cũng căm ghét hắn như vậy, chỉ sợ đều bắt nguồn từ phụ thân hắn. Bất quá...... Hiện tại nói những thứ này đều không dùng được. Tất yếu phải mau chóng chạy ra khỏi Địa Ngục!”


Giờ khắc này,
nơi hắn ở là một cảnh tượng không thể nào tưởng tượng được.


Một sơn cốc không thấy điểm cuối, trong sơn cốc này có rất nhiều những bức tượng đá đang đi lại.
  

Bọn chúng trông coi đốc thúc một đám vong hồn khuân vác rất nhiều tảng đá lên núi, động tác chỉ cần thoáng trì hoãn một chút sẽ bị chúng quất roi da.


Diệp Tưởng ngẩng đầu
lên nhìn bầu trời, thứ hắn nhìn thấy là......


Hai mặt trăng!


Một
vầng trăng mầu máu cùng một vầng trăng màu bạc!


Vầng Hồng Nguyệt chiếu rọi bên trong địa ngục này. Diệp Tưởng quan sát thấy, một vài vong hồn có ý đồ phản kháng người đá khi bị Hồng Nguyệt chiếu đến sẽ mất đi năng lực phản kháng, tùy ý để những người đá kia quất roi!


Mà một phương diện khác, hắn
nhìn thấy một vài thân ảnh màu trắng, dưới sự dẫn đường của ánh trăng màu bạc bay lên thiên không. Nghĩ đến, nơi đó hẳn là thiên đường đi! Phía bên này là Địa Ngục, mặt bên kia lại hoàn toàn tương phản, một bầu không khí thánh khiết!


Nếu Địa Ngục thật là
nơi trừng phạt tội nhân như vậy cũng liền thôi. Đáng tiếc... đây lại không phải thưởng thiện phát ác như cố sự đồng thoại, huống chi trong hiện thực, con người cũng không chỉ tồn tại hai thái cực, hà cớ gì phải lấy thiện ác phân chia? Chỉ là vì đôi mắt của Vũ Văn Lam cùng Vũ Văn Hồng Nguyệt sao?


Có thể
nhập Thiên Đường , chung quy chỉ có cường giả. Quy tắc này vô luận là thế giới người sống hay là thế giới người chết đều là như thế! Cường giả có thể quảng bá chính nghĩa rùm beng! Nhân vật chính mới có thể trở thành vương giả! Đây là cách sinh tồn ở địa ngục!


Diệp Tưởng đi
vào trong sơn cốc, hướng tới một đội ngũ vong hồn đang vận chuyển đá tảng.

Lúc này,
những người đá kia tự nhiên cũng chú ý tới Diệp Tưởng!


Lập tức,
những người đá kia đều bay về phía Diệp Tưởng!


Giờ khắc này
, Diệp Tưởng thực ra cùng vài vong hồn kia không khác biệt, đều là người chết.



Mà t
rong [bản đồ âm phủ], Dạ Vương trong hoàn cảnh âm khí tung hoành, âm khí cường liệt kia cho hắn đại lực lượng!


Bởi vậy,
ánh trăng Hồng Nguyệt đối với hắn không có tác dụng áp chế! Lực lượng của địa ngục tây phương này bất đồng với... âm phủ trong truyền thuyết
Đông phương![ chưa xong còn tiếp ] 

10/06/2017

Posted by Unknown |
Chương 60: Phàm nhân cùng địa tiên



Bên trong “Canh” Trận, Dạ Vương đã không thể cố kỵ sinh tử của những người khác.


Bóng tối đối với hắn mà nói thật giống như cá với nước. Đối với bất cứ âm khí nào đều có thể rõ như lòng bàn tay.


“Âm sát” tổng cộng có hai!


Lúc này hắn đã làm tốt chuẩn bị, trấn âm sát đối với hắn không khó, thế nhưng đây là hai âm sát trên năm trăm năm, vẫn là nên cẩn thận một chút. Chính cái gọi là sư tử vồ thỏ còn dùng toàn lực, huống chi giữa hắn và âm sát còn không có cách xa thực lực như giữa thỏ và sư tử.


Trên tay hắn,
những sợi tơ màu đen kia cứ quanh quẩn bốn phía cảm ứng âm khí lưu động chung quanh.


“Cuối cùng cho các ngươi một lần cảnh cáo. Nếu
cứ như vậy dừng tay, khi ta tiến vào Diêm La điện sẽ khiến các ngươi chuyển thế đầu thai một lần nữa làm người, nếu như cùng ta là địch, chớ trách ta hạ thủ vô tình!


Dạ Vương
không một chút lo lắng trong bóng đem nói chuyện dẫn tới sự chú ý. Mà những lời của hắn lúc này... cũng chỉ có linh loại mới có thể nghe được.


Thật lâu sau,
chung quanh hắn âm khí lưu động, không hề có bất cứ biến hóa.


Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Một khi đã như vậy, Hạ Hầu Dạ Vương
hắn cũng không phải hạng người nương tay nhân từ!


Hắn đột nhiên
lôi kéo những sợi tơ màu đỏ! Tiếp theo những sợi tơ kia liền biến thành từng sợi xiềng xích!


Trước mắt
rất nhiều hắc ám tụ tập ở nơi đó, sau đó sụp đổ hình thành hắc động!


Thế nhưng,
xiềng xích trong tay Dạ Vương lại kịch liệt rung lên, có thể thấy được ở đầu bên kia xiềng xích bắt được một thứ gì đó đang chống cự!


Nhưng Dạ Vương
vẫn vững vàng giữ vững xiềng xích, đồng thời cảm ứng “Âm sát” còn lại. Dưới sự ảnh hưởng của cấm chế, “Âm sát” căn bản không thể che giấu hành động, cũng vô pháp phụ thể trên người khác.


“Hiện tại hối hận
đã không còn kịp, cơ hội ta chỉ cho một lần.”


Đối
với vài người phân gia kia mà nói, “Âm sát” vô cùng đáng sợ, nhưng đối với Dạ Vương mà nói, chỉ là phiền toái đương đối khó giải quyết chút mà thôi!


Đồng thời, hắn
không quản xiềng xích trong tay, sợi tơ tiếp tục kéo dài, cảm ứng nơi âm khí phát ra. “Âm sát” kia nếu dám chủ động tới trước mặt hắn, hắn cũng không e ngại nửa phần!


Lúc này, hắn bỗng nhiên
cau mày.


“Tinh Diệu?”


Xa xa. Truyền đến
một tiếng hét thảm:“Thiếu...... Thiếu chủ, cứu ta!”


Đó là
tiếng kêu của Hạ Hầu Tinh Diệu!


“Lấy người phân gia làm con tin?” Dạ Vương tuy rằng
coi Hạ Hầu gia tộc là cừu địch, thế nhưng trước mắt đang có quan hệ hợp tác lợi dụng, hắn cũng không hy vọng chết quá nhiều người.


Đương nhiên, nếu
thật sự không có cách nào hắn chỉ có thể hy sinh Tinh Diệu.


“Cứu...... Cứu ta, thiếu chủ, ta không muốn chết!”


Phía bên kia bóng tối truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Tinh Diệu.


những sợi tơ màu đen của Dạ Vương có thể trong nháy mắt hóa thành sợi xích đem “Âm sát” còn lại kia bắt giữ. Thế nhưng...... làm như vậy Hạ Hầu Tinh Diệu tất nhiên sẽ chết. Hắn không có năng lực nháy mắt cứu được người kia.


Như vậy...... Hắn
lựa chọn như thế nào đây?


Một phương diện khác......


Hạ Hầu Địa Tạng đẩy
cánh cửa ra.


Trước mắt
một mảnh bóng tối, đương nhiên là chỗ của người đưa thuyền.


“Tiền âm phủ có thể thương lượng. Bằng
tốc độ nhanh nhất tới Phong Đô Địa Phủ!”


Ở một phương bóng tối khác vẫn không truyền ra bất cứ âm thanh và động tĩnh nào.


Nhưng Hạ Hầu Địa Tạng
lại là một bộ dạng chăm chú lắng nghe.


Sau một hồi, hắn mở miệng:“Ngươi chớ khinh người quá đán
g! Gấp mười? Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ!”


Nói đến
đây, Hạ Hầu Địa Tạng tiến lên trước một bước, tay vẫy một cái lập tức một bảo kiếm sắc bén không biết xuất hiện trong tay hắn từ lúc nào!


“T
rên tay ta có bản đồ! Cũng không nhất định phải là ngươi đưa đò! Chẳng qua ngươi vẫn luôn đưa đò trong Hoàng Tuyền này, vì muốn tránh một vài khu vực nguy hiểm mới thuê ngươi!


Ở một phương bóng tối khác vẫn như trước một mảnh yên tĩnh.


Thanh kiếm kia lộ ra khí thế vô cùng sắc bén!


“Gấp ba !” Hạ Hầu Địa Tạng cắn răng nói:“Đây là cực hạn!
Bằng không hỏi qua kiếm trên tay ta!”


Đối với chuyện này
mà nói, Địa Tạng có thể trả bất cứ cái giá nào.


“Hắn”
mang đến uy hiếp quá lớn!


Cho nên đối với Hạ Hầu gia tộc
hiện tại mà nói, tốc độ là ưu tiên đệ nhất. Không thể tiếp tục dây dưa với quỷ triều, phải cho tốc độ tăng lên càng nhanh! chỉ có tới Phong Đô Địa Phủ mới có sinh cơ. Mà ở trong Hoàng Tuyền này muốn tránh không thể tránh, muốn trốn không thể trốn!


Nhưng
mà sự uy hiếp của Địa Tạng tựa hồ đối với người đưa đò không hề có ý nghĩa gì.


Dù có
tu luyện thế nào, chỉ cần không vượt qua Thiên kiếp thành tựu Địa Tiên, thủy chung chỉ là phàm tục, phải thừa nhận sinh lão bệnh tử! Điểm này trong điển tịch gia tộc Hạ Hầu có ghi lại rõ ràng. Mà tu thành Thiên Tiên mới có thể phá toái hư không, đồng thọ cùng thiên địa! Khi đó, cho dù Sinh Tử bộ ghi lại tính danh cũng không chịu sự quản thúc của địa phủ! Nhưng cái gọi là thiên tiên chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hiện trong điển tịch không hề ghi chép có phá toái hư không chân chính.


Uy hiếp đến từ một kẻ phàm tục không đủ để người đưa đò thay đổi tâm ý!


“Ta Hạ Hầu Địa Tạng sẽ là
gia chủ trong lịch đại gia chủ* Hạ Hầu gia tộc đạt tới thành tựu tối cao nhất! Một khi đại nghiệp thành, đến lúc đó ta sẽ dâng lên càng nhiều minh tệ!” *trong các đời gia chủ.


Hắn bỗng tiến lên một bước, giơ cao thanh kiếm trong tay nói:“Hơn nữa...... Ngươi đừng quên một việc! Hạ Hầu Dạ Vương, hắn là người nào hẳn ngươi cũng biết?”


Từ
lời kịch trước mắt đủ để đưa ra đáp án......


Dạ Vương
tuyệt đối không phải chỉ là một người phàm tục!


“Xem ra ngươi biết hắn là ai. Hiện tại, hắn cùng chúng ta
ngồi chung một thuyền, nhất vinh đều vinh, nhất tổn đều tổn!”


Rốt cuộc...... Thật lâu sau, Địa Tạng gật gật đầu.


“Ngươi
đưa ra quyết định sáng suốt.”


T
iếp theo hắn không do dự dừng lại, từ trên người móc ra một chồng tiền âm phủ, cuộn lại rồi ném vào bóng tối!


“Ngươi kiểm nhận một chút. Toàn tốc đi tới
, phải để quỷ triều không có lực xâm nhập vào quỷ thuyền!


Hiển nhiên,
số tiền âm phủ này giá trị đối với chi chủ một nhà cũng tương đối đau lòng. Hắn lúc trước thà rằng bày trận cũng không nguyện ý trả thêm mấy đồng tiền âm phủ. Bất quá nghĩ đến cũng phải, tiến vào âm phủ địa phương cần dùng tiền nhất định không thiếu.


Tiếp
theo, mọi người trên quỷ đều lập tức cảm nhận được, tốc độ con thuyền nhanh chóng tăng vọt!


“Thật nhanh !” Hạ Hầu Kim Uyên
đang khống chế trận đồ cũng không khỏi cảm thán tốc độ này:“Có tiền có thể sử quỷ thôi ma...... Nhưng cái này phải dùng mất bao nhiêu tiền âm phủ đây?”


“Hiện tại tính mạng
quan trọng! Chúng ta lúc này đang bị quỷ triều dây dưa, tốc độ căn bản không mau nổi! Lúc trước thậm chí con thuyền còn hoàn toàn bị đình trệ! Tiền âm phủ... dùng liền mất...” Hạ Hầu Sở Giang trên mặt vẫn không có nửa điểm huyết sắc, hiển nhiên bị dọa cho vỡ mật.


Nhưng Hạ Hầu Kim Uyên
vẫn lo lắng:“Không có đủ tiền âm phủ, liền không thể mua đường được a! Tiến vào Quỷ Môn quan là phải có dẫn đường! Âm phủ cũng như thế giới hiện thực vậy, muốn làm giả cái gì cũng đều cần tiền!”


“Đúng vậy...... Ta cũng lo lắng điểm ấy...... Gia tộc
chúng ta trường kỳ câu thông với âm phủ, nhưng cho dù là như thế chúng ta chung quy chỉ là nhân loại phàm tục, nếu gia tộc đản sinh ra một Địa Tiên......”


“Nếu thực sự có
tu vi Địa Tiên làm gì phải e ngại đầu trâu mặt ngựa? Bất quá cho dù tính cả vài Địa Tiên được ghi trong điển tịch không phải người nào cũng đều chết trong Thiên kiếp sao? Hiện nay linh khí Hoa Hạ đại địa đã rất mỏng manh, không thể tồn tại
Địa Tiên.”[ chưa xong còn tiếp..] 





Posted by Unknown |


Tuy rằng trong kịch bản không có lời kịch này, bất quá Hạ Hầu Thiên Hoàng lúc trước thông qua trao đổi với người phân gia đã xác định, Xích Ma tiễn còn chưa được duyệt qua thực chiến. Một trận này cao tầng phê duyệt đồng ý cho sử dụng Xích Ma tiễn cũng có một phần nguyên nhân muốn thông qua quỷ triều thực nghiệm Xích Ma tiễn.


Áp lực không khí
vẫn tiếp tục duy trì.


Điều này ngược lại càng làm cho lòng người thêm gian nan.


Bất quá,
những nô bộc kia vẫn duy trì tư thế giương cung bắn tên, thân thể như tượng điêu khắc ra không hề nhúc nhích! Cũng không biết Hạ Hầu gia tộc bồi dưỡng ra những nô bộc này như thế nào! Mà những nô bộc đi theo xu hướng khôi lỗi như thế bình thường đều không để diễn viên tới diễn. Loại nhân vật này căn bản không có ý chí cầu sinh, để diễn viên tới diễn không khác nào kêu bọn hắn đi chịu chết.


Không biết bao lâu sau, Dạ Vương bỗng
vươn tay về phía trước, vô số sợi tơ màu đen từ trong tay hắn trống rỗng xuất hiện, nhanh chóng vươn ra kéo dài tiến vào bóng tối phía trước!


Trong quá trình này, biểu tình
của Dạ Vương thực phức tạp. Bất quá, hắn bổ sung một câu:“Nghe cho kỹ...... Mặc kệ phát sinh chuyện gì, không có mệnh lệnh của ta không được bắn tên! Xích Ma tiễn rất quý giá, một cây cũng không thể lãng phí!”


Thật lâu sau, hắn
dường như cuốn được cái gì, sợi tơ trong tay nhanh chóng rút về, tiếp theo, một thân ảnh màu đen từ trong bóng tối bị kéo ra!


Bởi Dạ Vương
lúc trước mệnh lệnh, đám nô bộc không hề có bất cứ động tác nào!


thứ bị hắn lôi ra... cư nhiên là một thi thể!


Một thi thể của nô bộc hắc y!


K
hối thi thể kia giống như bị hút đi tất cả sinh khí, làn da trên người khô quắt như xác ướp!


“Quả nhiên l
à Âm sát...... Hơn nữa, ít nhất đã chết trên năm trăm năm!” Dạ Vương không chút nào biểu lộ áy náy đối với nô bộc đã chết đi, đối với hắn, nô bộc chỉ là quân cờ để hắn phán đoán trình độ đáng sợ của “Âm sát” mà thôi.


“Thiếu chủ!” Hạ Hầu Thiên Hoàng vội vàng nói:“ ‘Âm sát’...... Năm trăm năm?”


“Hạ Hầu Thiên Hoàng
, Hạ Hầu Tinh Diệu. Đợi lát nữa ta không thể nhàn hạ phụ trách an nguy của các ngươi, chuẩn bị tự bảo vệ mình cho tốt.”


Những lời này của Dạ Vương nhất thời làm nội tâm hai diễn viên rơi xuống đáy cốc!


Ý nghĩ của bọn họ chính là ôm chân diễn viên chính để cầu một đường sinh cơ! Bằng không dựa theo kịch bản, Hạ Hầu Thiên Hoàng lúc này đã là một người chết! Không có sự bảo hộ của Dạ Vương, bọn họ làm sao có thể sống sót?


“Thiếu...... Thiếu chủ......” Thiên Hoàng vội vàng nôn nóng nói:“Ta
nguyện ở một bên phụ trợ thiếu chủ......”


“Ta
đã nói, các ngươi không có tư cách bảo hộ ta, càng không có tư cách cùng ta cộng đồng tác chiến. Cái này không liên quan tới chuyện các ngươi là người phân gia, mà là thực lực cao thấp!”


Những lời của Dạ Vương hoàn toàn là sự thật.
Thiên Hoàng cùng Tinh Diệu hai người bất quá chỉ là diễn viên hạng A mà thôi. Diễn viên hạng A trong cụm rạp Thâm Dạ đã không còn nhiều, nhưng đối với phim kinh dị có độ khó như thế này lại quá yếu. Thế giới rạp chiếu phim địa ngục sẽ không đối đãi từ bi với kẻ yếu, không có năng lực sống sót vậy chỉ có thể dựa theo kịch bản an bài mà đi tìm chết. Chỉ có cường giả mới có tư cách sắm vai nhân vật chính, hưởng thụ aura nhân vật chính!


Nói đến tình trạng này, Thiên Hoàng
đã rất rõ ràng. Nếu còn tiếp tục nói nữa sẽ Ng. Đợi tới lúc vé chuộc cái chết hạ xuống hết mức, nàng sẽ không thể vi phạm kịch bản! Nhưng... con kiến còn muốn sống tạm bợ! Nàng đích xác chỉ là diễn viên hạng A, căn bản không có năng lực sinh tồn và năng lực bảo mệnh, thế nhưng nàng cũng muốn sống sót! Ít nhất, có thể sống nhiều thêm một đoạn thời gian! Hiện tại “Canh” Trận bị phong bế không gian, nàng cho dù muốn trốn cũng trốn không thoát!


“Chuẩn bị!”


Còn không đợi nàng tiếp tục suy
nghĩ đối sách, Dạ Vương hét lớn một tiếng khiến ý thức nàng trở về hiện thực.


Hai chữ này vừa ra, mọi người đều khẩn trương.


Trong nháy mắt,
đèn lồng từng cái nối tiếp từng cái phụt tắt!


T
rong nháy mắt chiếc đèn cuối cùng tắt đi, Dạ Vương rống to một tiếng:“Bắn tên!”


Đây là
một cảnh tượng cuối cùng mà Thiên Hoàng có thể nhìn thấy!


Tiếp
sau đó nàng liền cảm giác được một cỗ âm khí kinh người điên cuồng tràn ra!


Một chớp mắt này nàng rốt cuộc nhận thức được lời của Dạ Vương.


Trong bóng đêm, hết thảy
tình huống trạng thái đều không thể phân tích rõ ràng. Bất quá những nô bộc đứng ở phía trước giờ phút này chỉ sợ nhất định chết hơn phân nửa! Vô luận Xích Ma tiễn có hữu hiệu hay không đều không khả năng miểu sát “Âm sát”. Nháy mắt mũi tên rời đi, trừ phi nhanh tay đổi mũi tên khác, bằng không sẽ lập tức chết đi!


Đ
ám nô bộc đó tuyệt đối không có khả năng đối phó với lệ quỷ!


bóng tối  đối với Dạ Vương mà nói là lĩnh vực quen thuộc. Nhưng đối với Thiên Hoàng lại có ý nghĩa hết thảy không biết. Mà nàng cũng không có lựa chọn khác, chỉ có thể vận dụng đạo thuật tự thân cùng phù lục! Chỉ là lấy thủ đoạn hữu hạn của nàng, làm sao có thể đối phó với lệ quỷ cấp bậc “Âm sát” đáng sợ?


Tĩnh mịch.


Tĩnh mịch đáng sợ.


Đám nô bộc cho dù tử vong cũng sẽ không phát ra
tiếng kêu rên thảm thiết, thậm chí còn không lên tiếng cầu cứu. Hạ Hầu gia tộc không biết dùng thủ đoạn gì có thể biến bọn họ thành nhân ngẫu chỉ biết nghe theo mệnh lệnh gia tộc. Nhưng như vậy, ngược lại càng có vẻ quỷ dị.


Nàng
không dám phát ra bất cứ âm thanh nào, trong thế giới tối đen này, nếu phát ra thanh âm không khác gì tự bại lộ vị trí bản thân, là sự tình chỉ có kẻ điên mới làm.


Đầu tiên nàng đem t
ất cả phù lục trên người đều lấy ra, đồng thời vận dụng đạo thuật di động. Phải biết, cấm chế Thí Linh Toàn Cơ đại trận chung quy vẫn có tác dụng đối với “Âm sát”, lại thêm Dạ Vương ở đây cùng sự ảnh hưởng của Xích Ma tiễn,“Âm sát” hẳn không thể nhanh chóng tiến tới chỗ nàng như vậy! nàng tất yếu phải đánh cược trong khoảng thời gian này, được ăn cả ngã về không, đánh bạc chút sinh cơ cuối cùng!


Tĩnh mịch...... Vẫn là tĩnh mịch...... Không biết qua bao lâu, vẫn không có nửa điểm tiếng động.


Bản thân Dạ Vương tựa hồ cũng dung nhập vào trong bóng đêm, căn bản giống như không tồn tại.


Tuyệt vọng
như thủy triều vọt tới. Loại cảm giác không biết tử vong khi nào tới so với cái chết ngay trước mắt còn khủng bố hơn!


Không muốn chết...... Ta không muốn chết a!


Vì cái gì ta
chỉ diễn một vai phụ? Chỉ có thể diễn một người phân gia? Nếu diễn vai tộc nhân tông tộc ta cũng có thể đạt được tài nguyên bồi dưỡng, ta sẽ có nhiều cơ hội sống sót hơn!


Vì cái gì ta không thể sống sót a? Ngay cả
cơ hội sử dụng vật nguyền rủa cũng không có! Ta đã dùng bao lâu thời gian biểu diễn các loại nhân vật trong các phim kinh dị, trở thành diễn viên hạng A sau đó sống đến ngày hôm nay!


T
iếp theo, nàng bỗng tiến về trước, đánh một đạo phù lục ra ngoài!


Nếu đợi đến
khi “Âm sát” tới trước mặt mới động thủ chỉ sợ căn bản không còn kịp. Lúc này Thiên Hoàng đã mất đi năng lực tự hỏi, đầu óc trở nên hỗn loạn.


Thế nhưng,
sau khi ném ra hai tấm phù lục, chỉ cảm thấy âm khí ngày càng dày đặc.


“Âm sát”
hơn năm trăm năm trôi nổi trong Hoàng Tuyền, oán khí hình thành không phải nguyền rủa nàng có thể đối kháng!


Vỏn vẹn bản thân âm khí
kia cũng khiến cho nàng cảm giác được sinh khí trên người đang từng chút tiêu tan...


Làm “
vai phụ trong phim kinh dị, giá trị duy nhất vỏn vẹn chính là bi thảm chết đi, cuối cùng bị triệt để quên lãng......[ chưa xong còn tiếp..]