10/06/2017

Posted by Unknown |


Tuy rằng trong kịch bản không có lời kịch này, bất quá Hạ Hầu Thiên Hoàng lúc trước thông qua trao đổi với người phân gia đã xác định, Xích Ma tiễn còn chưa được duyệt qua thực chiến. Một trận này cao tầng phê duyệt đồng ý cho sử dụng Xích Ma tiễn cũng có một phần nguyên nhân muốn thông qua quỷ triều thực nghiệm Xích Ma tiễn.


Áp lực không khí
vẫn tiếp tục duy trì.


Điều này ngược lại càng làm cho lòng người thêm gian nan.


Bất quá,
những nô bộc kia vẫn duy trì tư thế giương cung bắn tên, thân thể như tượng điêu khắc ra không hề nhúc nhích! Cũng không biết Hạ Hầu gia tộc bồi dưỡng ra những nô bộc này như thế nào! Mà những nô bộc đi theo xu hướng khôi lỗi như thế bình thường đều không để diễn viên tới diễn. Loại nhân vật này căn bản không có ý chí cầu sinh, để diễn viên tới diễn không khác nào kêu bọn hắn đi chịu chết.


Không biết bao lâu sau, Dạ Vương bỗng
vươn tay về phía trước, vô số sợi tơ màu đen từ trong tay hắn trống rỗng xuất hiện, nhanh chóng vươn ra kéo dài tiến vào bóng tối phía trước!


Trong quá trình này, biểu tình
của Dạ Vương thực phức tạp. Bất quá, hắn bổ sung một câu:“Nghe cho kỹ...... Mặc kệ phát sinh chuyện gì, không có mệnh lệnh của ta không được bắn tên! Xích Ma tiễn rất quý giá, một cây cũng không thể lãng phí!”


Thật lâu sau, hắn
dường như cuốn được cái gì, sợi tơ trong tay nhanh chóng rút về, tiếp theo, một thân ảnh màu đen từ trong bóng tối bị kéo ra!


Bởi Dạ Vương
lúc trước mệnh lệnh, đám nô bộc không hề có bất cứ động tác nào!


thứ bị hắn lôi ra... cư nhiên là một thi thể!


Một thi thể của nô bộc hắc y!


K
hối thi thể kia giống như bị hút đi tất cả sinh khí, làn da trên người khô quắt như xác ướp!


“Quả nhiên l
à Âm sát...... Hơn nữa, ít nhất đã chết trên năm trăm năm!” Dạ Vương không chút nào biểu lộ áy náy đối với nô bộc đã chết đi, đối với hắn, nô bộc chỉ là quân cờ để hắn phán đoán trình độ đáng sợ của “Âm sát” mà thôi.


“Thiếu chủ!” Hạ Hầu Thiên Hoàng vội vàng nói:“ ‘Âm sát’...... Năm trăm năm?”


“Hạ Hầu Thiên Hoàng
, Hạ Hầu Tinh Diệu. Đợi lát nữa ta không thể nhàn hạ phụ trách an nguy của các ngươi, chuẩn bị tự bảo vệ mình cho tốt.”


Những lời này của Dạ Vương nhất thời làm nội tâm hai diễn viên rơi xuống đáy cốc!


Ý nghĩ của bọn họ chính là ôm chân diễn viên chính để cầu một đường sinh cơ! Bằng không dựa theo kịch bản, Hạ Hầu Thiên Hoàng lúc này đã là một người chết! Không có sự bảo hộ của Dạ Vương, bọn họ làm sao có thể sống sót?


“Thiếu...... Thiếu chủ......” Thiên Hoàng vội vàng nôn nóng nói:“Ta
nguyện ở một bên phụ trợ thiếu chủ......”


“Ta
đã nói, các ngươi không có tư cách bảo hộ ta, càng không có tư cách cùng ta cộng đồng tác chiến. Cái này không liên quan tới chuyện các ngươi là người phân gia, mà là thực lực cao thấp!”


Những lời của Dạ Vương hoàn toàn là sự thật.
Thiên Hoàng cùng Tinh Diệu hai người bất quá chỉ là diễn viên hạng A mà thôi. Diễn viên hạng A trong cụm rạp Thâm Dạ đã không còn nhiều, nhưng đối với phim kinh dị có độ khó như thế này lại quá yếu. Thế giới rạp chiếu phim địa ngục sẽ không đối đãi từ bi với kẻ yếu, không có năng lực sống sót vậy chỉ có thể dựa theo kịch bản an bài mà đi tìm chết. Chỉ có cường giả mới có tư cách sắm vai nhân vật chính, hưởng thụ aura nhân vật chính!


Nói đến tình trạng này, Thiên Hoàng
đã rất rõ ràng. Nếu còn tiếp tục nói nữa sẽ Ng. Đợi tới lúc vé chuộc cái chết hạ xuống hết mức, nàng sẽ không thể vi phạm kịch bản! Nhưng... con kiến còn muốn sống tạm bợ! Nàng đích xác chỉ là diễn viên hạng A, căn bản không có năng lực sinh tồn và năng lực bảo mệnh, thế nhưng nàng cũng muốn sống sót! Ít nhất, có thể sống nhiều thêm một đoạn thời gian! Hiện tại “Canh” Trận bị phong bế không gian, nàng cho dù muốn trốn cũng trốn không thoát!


“Chuẩn bị!”


Còn không đợi nàng tiếp tục suy
nghĩ đối sách, Dạ Vương hét lớn một tiếng khiến ý thức nàng trở về hiện thực.


Hai chữ này vừa ra, mọi người đều khẩn trương.


Trong nháy mắt,
đèn lồng từng cái nối tiếp từng cái phụt tắt!


T
rong nháy mắt chiếc đèn cuối cùng tắt đi, Dạ Vương rống to một tiếng:“Bắn tên!”


Đây là
một cảnh tượng cuối cùng mà Thiên Hoàng có thể nhìn thấy!


Tiếp
sau đó nàng liền cảm giác được một cỗ âm khí kinh người điên cuồng tràn ra!


Một chớp mắt này nàng rốt cuộc nhận thức được lời của Dạ Vương.


Trong bóng đêm, hết thảy
tình huống trạng thái đều không thể phân tích rõ ràng. Bất quá những nô bộc đứng ở phía trước giờ phút này chỉ sợ nhất định chết hơn phân nửa! Vô luận Xích Ma tiễn có hữu hiệu hay không đều không khả năng miểu sát “Âm sát”. Nháy mắt mũi tên rời đi, trừ phi nhanh tay đổi mũi tên khác, bằng không sẽ lập tức chết đi!


Đ
ám nô bộc đó tuyệt đối không có khả năng đối phó với lệ quỷ!


bóng tối  đối với Dạ Vương mà nói là lĩnh vực quen thuộc. Nhưng đối với Thiên Hoàng lại có ý nghĩa hết thảy không biết. Mà nàng cũng không có lựa chọn khác, chỉ có thể vận dụng đạo thuật tự thân cùng phù lục! Chỉ là lấy thủ đoạn hữu hạn của nàng, làm sao có thể đối phó với lệ quỷ cấp bậc “Âm sát” đáng sợ?


Tĩnh mịch.


Tĩnh mịch đáng sợ.


Đám nô bộc cho dù tử vong cũng sẽ không phát ra
tiếng kêu rên thảm thiết, thậm chí còn không lên tiếng cầu cứu. Hạ Hầu gia tộc không biết dùng thủ đoạn gì có thể biến bọn họ thành nhân ngẫu chỉ biết nghe theo mệnh lệnh gia tộc. Nhưng như vậy, ngược lại càng có vẻ quỷ dị.


Nàng
không dám phát ra bất cứ âm thanh nào, trong thế giới tối đen này, nếu phát ra thanh âm không khác gì tự bại lộ vị trí bản thân, là sự tình chỉ có kẻ điên mới làm.


Đầu tiên nàng đem t
ất cả phù lục trên người đều lấy ra, đồng thời vận dụng đạo thuật di động. Phải biết, cấm chế Thí Linh Toàn Cơ đại trận chung quy vẫn có tác dụng đối với “Âm sát”, lại thêm Dạ Vương ở đây cùng sự ảnh hưởng của Xích Ma tiễn,“Âm sát” hẳn không thể nhanh chóng tiến tới chỗ nàng như vậy! nàng tất yếu phải đánh cược trong khoảng thời gian này, được ăn cả ngã về không, đánh bạc chút sinh cơ cuối cùng!


Tĩnh mịch...... Vẫn là tĩnh mịch...... Không biết qua bao lâu, vẫn không có nửa điểm tiếng động.


Bản thân Dạ Vương tựa hồ cũng dung nhập vào trong bóng đêm, căn bản giống như không tồn tại.


Tuyệt vọng
như thủy triều vọt tới. Loại cảm giác không biết tử vong khi nào tới so với cái chết ngay trước mắt còn khủng bố hơn!


Không muốn chết...... Ta không muốn chết a!


Vì cái gì ta
chỉ diễn một vai phụ? Chỉ có thể diễn một người phân gia? Nếu diễn vai tộc nhân tông tộc ta cũng có thể đạt được tài nguyên bồi dưỡng, ta sẽ có nhiều cơ hội sống sót hơn!


Vì cái gì ta không thể sống sót a? Ngay cả
cơ hội sử dụng vật nguyền rủa cũng không có! Ta đã dùng bao lâu thời gian biểu diễn các loại nhân vật trong các phim kinh dị, trở thành diễn viên hạng A sau đó sống đến ngày hôm nay!


T
iếp theo, nàng bỗng tiến về trước, đánh một đạo phù lục ra ngoài!


Nếu đợi đến
khi “Âm sát” tới trước mặt mới động thủ chỉ sợ căn bản không còn kịp. Lúc này Thiên Hoàng đã mất đi năng lực tự hỏi, đầu óc trở nên hỗn loạn.


Thế nhưng,
sau khi ném ra hai tấm phù lục, chỉ cảm thấy âm khí ngày càng dày đặc.


“Âm sát”
hơn năm trăm năm trôi nổi trong Hoàng Tuyền, oán khí hình thành không phải nguyền rủa nàng có thể đối kháng!


Vỏn vẹn bản thân âm khí
kia cũng khiến cho nàng cảm giác được sinh khí trên người đang từng chút tiêu tan...


Làm “
vai phụ trong phim kinh dị, giá trị duy nhất vỏn vẹn chính là bi thảm chết đi, cuối cùng bị triệt để quên lãng......[ chưa xong còn tiếp..]




10/03/2017

Posted by Unknown |



Hạ Hầu Kim Uyên nghe được những lời này của Linh nhất thời đột nhiên giận dữ.


Nguyên bản, hắn tốt xấu
cũng là cao tầng trong gia tộc, cũng là người có hàm dưỡng. Thế nhưng, tin tức sợ hãi thình lình này xảy ra quá mức đột nhiên làm hắn không còn bận tâm tới hình tượng, cả giận nói:“Ngươi nói cái gì? Đừng tưởng rằng có di mệnh của phụ thân đại nhân là ngươi có thể muốn làm gì thì làm!”


Linh đích xác là một nhân vật phi thường kỳ quái. Tên là nô bộc, nhưng
ẩn ẩn cùng với mấy đại nhân vật tông tộc cùng ngồi ăn! Ngay cả Địa Tạng đối với hắn cũng có lễ như với bề trên, một chút không dám chậm trễ. Nhưng trên thực tế, hắn ngay cả một người phân gia cũng không phải.


“Đợi đã!
Trước đừng ồn, mau nhìn trận đồ!”


Lúc này, Hạ Hầu Sở Giang
đã tỉnh táo lại nhìn lên trận đồ trên bàn!


“Không Gian pháp tắc
của ‘Canh’ trận dường như không ổn định!”


Bên trong không gian “Canh” Trận.


Dạ Vương, Thiên Hoàng, Tinh Diệu cùng với một đám nô bộc
đều đang gối giáo* chờ đợi. Đám nô bộc tinh thần tập trung chuẩn bị lúc nào cũng có thể giương cung, mà ba người Hạ Hầu gia được vây ở trung tâm. *dùng mũi giáo làm gối, ý giống như đứng trên đống lửa ngồi đống than.


“Tuy rằng thiếu chủ ngươi nói như vậy, nhưng nếu
phải luận về đệ nhất nhân phân gia......” Hạ Hầu Tinh Diệu nói đến đây, nhìn nhìn thần tình Hạ Hầu Dạ Vương, dè chừng nói:“Ta thủy chung cho rằng là Hạ Hầu Tiêu Nham.”


Nghe được
cái tên này, Hạ Hầu Thiên Hoàng lập tức nhìn lại đây.


“Ta có điểm ngoài ý muốn. Ta còn cho rằng, ngươi sẽ đề
cập tới Hạ Hầu Vô Thường, hoặc là đường tỷ của ngươi Hạ Hầu Minh Y.”


Tinh Diệu gật đầu, nói:“Đương nhiên, Hạ Hầu Vô Thường, còn có Minh Y
đích xác đều không tồi, thế nhưng...... tư chất Tiêu Nham càng cao. Hắn là trời sinh đã thích hợp giao tiếp với người chết. Nếu sinh ra trong Tông gia, thành tựu của hắn chỉ sợ......”


“Ngậm miệng!” Thiên Hoàng vội vàng quát bảo ngưng lại:“Tông tộc chính là tông tộc. Phân gia chính là phân gia!
Trình độ huyết mạch có phân cao thấp, há có thể lẫn lộn! Thiếu chủ, Tinh Diệu không hiểu chừng mực, xin ngươi đừng để ý.”


Nhưng mà Dạ Vương
đối với những lời này lại không chút để lộ ra thần sắc khó chịu nào, ngược lại nói:“Ta nhìn người, chỉ nhìn năng lực, không nhìn xuất thân. Vương hầu tướng tướng, há cớ cứ phải là con dòng cháu giống? Ngươi tiếp tục nói, nếu hắn sinh ra trong tông tộc, sẽ như thế nào?”


Tinh Diệu nuốt một ngụm nước miếng, thoạt nhìn
lời vừa rồi của Thiên Hoàng thật khiến hắn lo lắng bản thân có nói nhầm lời trước mặt thiếu chủ hay không, nhưng thấy Dạ Vương không thèm để ý mới trầm tĩnh lại.


Cái này... ta nói ra cũng không tốt... Bất quá nếu nhận được bồi dưỡng toàn lực và tài nguyên... Thực lực, hẳn không kém hơn Phương Diễn thiếu gia......”


“Hạ Hầu Tinh Diệu!” Thiên Hoàng lập tức giữ chặt hắn, hướng Dạ Vương liên tục cúi đầu,“Xin lỗi,
hắn chỉ là lắm mồm thôi......”


Nhưng còn không đợi Dạ Vương
nói gì, hắn liền nhìn về phía sau!


“Bốn mươi chín!
Bốn mươi sáu! Bốn mươi bốn! Ba người các ngươi qua bên kia nhìn xem!”


Kịch tình đã
không đồng nhất cùng nguyên kịch bản. Phia sau sẽ phát sinh những chuyện gì không ai có thể dự đoán được.


ba tên nô bộc bị gọi tên, thiếu chủ đã có lệnh sao dám chối từ?


Hiển nhiên, bọn họ
bị xem như pháo hôi. Nơi này là nội bộ đại trận, rất khó dùng thủ đoạn thông thường tra xét âm khí. Cho nên dùng người sống đi thăm dò là biện pháp tốt nhất. vài nô bộc bài danh muốn rớt khỏi hạng năm mươi, tổn thất thì tổn thất, không quan trọng. Mà truyền âm phù có thể thông tin trực tiếp cho Dạ Vương trước mắt đang ở trong tay Địa Tạng, cho nên bọn hắn không thể liên lạc trực tiếp được với Dạ Vương.


B
a người bốn mươi chín, bốn mươi sáu, bốn mươi bốn ba ngây ngốc đứng dậy, chậm rãi đi về phương hướng Dạ Vương chỉ dẫn. Đó là một khu vực bóng đêm, bởi vì giữa mắt trận có không gian ngăn cách, quỷ triều không thể nào xâm nhập. Ít nhất quỷ triều phổ thông là không thể tiến vào. Nếu có thể tiến vào, ít nhất phải là “Âm sát”......


“Các ngươi
lập tức bảo vệ tốt thiếu chủ! Thiếu chủ xin yên tâm, ta khẳng định thề sống chết bảo hộ bên cạnh thiếu chủ!” Hạ Hầu Thiên Hoàng ở phía sau, đầu tiên chính là suy nghĩ vì an nguy của Dạ Vương trước. Đối với diễn viên mà nói, chỉ có đem vị nhân vật chính này hầu hạ thật tốt bản thân mới có đường sống!


Nhưng Dạ Vương lại lãnh liệt cười.


“Bảo
vệ? Các ngươi lấy cái gì làm chuẩn, có tự tin bảo vệ ta?


Hạ Hầu Thiên Hoàng
 không nghĩ muốn vuốt mông ngựa lại không ngờ chụp phải chân ngựa, trong nhất thời cực kỳ kinh ngạc. Đang lúc không biết bản thân lúc nào đã làm Dạ Vương động nộ, đành ngậm miệng không nói lời nào, lúc này không có kịch bản tham chiếu, càng nhiều lời sai càng nhiều.


ba  tên nô bộc kia lúc này đang bắt đầu tiếp cận khu vực bóng tối, chầm chậm tiến vào.


Cùng lúc đó, Dạ Vương
vung tay lên, nói:“Hiện tại ... toàn diện nghe ta chỉ huy. Nếu trong thời gian một nén nhang, ba người này còn không trở về lập tức vào trạng thái chiến đấu! Tiền đề lấy ‘Âm sát’ làm đối tượng để ứng phó!


“Vâng!”


Mấy nô bộc hắc y này đối với Hạ Hầu gia tộc không khác gì tử sĩ, trước đó đã được tiến hành huấn luyện rất nhiều lần, căn cứ vào những loại hình quỷ triều khác nhau mà diễn tập. Hạ Hầu gia tộc nhiều năm qua tiến hành câu thông cùng người chết cho nên hiểu được cái gì gọi là “Âm sát”, tự nhiên cũng có thủ đoạn ứng phó. Chỉ là lấy đội hình trước mắt, nếu có quá nhiều “Âm sát”, như vậy chỉ sợ phải lực bất tòng tâm rồi.


Đương nhiên...... Dạ Vương tọa trấn ở nơi
đây lại là một vấn đề khác! Hắn chung quy cũng là nhân vật chính!


Thời gian,
từng phút từng giây qua đi.


Đám nô bộc đều đã chuẩn bị sẵn sàng.


Thứ tên “Âm sát” là một loại lệ quỷ, sau khi chết không thể nhắm mắt cũng không thể đầu thai. Bởi vì “Âm sát” oán khí quá mức trầm trọng, thậm chí còn không thể thành công vượt qua Hoàng Tuyền, bị người đưa đò trục xuất trong Hoàng Tuyền. Mà trong Hoàng Tuyền có bao nhiêu “Âm sát” ai cũng không biết, bất quá có một điểm có thể khẳng định, “Âm sát” chết đi càng lâu oán khí càng thêm đáng sợ.


Nhưng
đây còn chưa phải là lệ quỷ đáng sợ nhất. Chân chính đáng sợ  chính là những lệ quỷ có thể ảnh hưởng đến dương thế. Nhớ năm đó trong [ Tây Du ký ], Đường Thái Tông bởi vì bị lệ quỷ này quấy nhiễu, sát hại, trong quá đi vào địa phủ, được Thôi phủ quân trợ giúp mới có thể hoàn dương. Cuối cùng, không thể không tổ chức đại hội Thủy Lục, mời vô số đại năng cao tăng siêu độ vong hồn, thậm chí còn biến thành tình cảnh Đường Huyền Trang tiến đến Tây phương Linh sơn cầu Đại Thừa chân kinh. Mà Hạ Hầu gia tộc là một mạch của Đạo Môn, tương đối mà nói không có tính khắc chế mạnh mẽ oan quỷ như phật môn. Thế nhưng về mặt trận pháp cấm chế, Đạo Môn lại có ưu thế tuyệt đối.


Trước mắt, gia chủ
đang toàn diện điều khiển trận đồ, cho dù có “Âm sát” dựa vào oán khí mạnh mẽ vượt qua pháp tắc không gian tiến vào, số lượng hẳn cũng không phải rất nhiều, ít nhất nhóm đầu tiên sẽ không như thế. Chỉ là, dựa vào cấm chế đã không thể nào hoàn toàn xua đuổi “Âm sát”, chỉ có thể kiềm chế một chút. Chung quy Thí Linh Toàn Cơ đại trận không phải làm ra để đối phó với “Âm sát”. Nói thực ra, trong quá trình quỷ thuyền tiến tới, bởi vì bản đồ mà dẫn tới hàng loạt quỷ hồn là tình huống ngoài kế hoạch! Nguyên bản, gia chủ đã dùng thủ đoạn che dấu nguyền rủa của bản thân bản đồ, nhưng hiện tại xem ra, vẫn là xem thường tính nguyền rủa của vật này rồi.

Hiện tại, muốn một lần nữa bày trận
đã không có khả năng.


Thời gian
cứ kéo dài ra...... Nếu “Tiệm” xuất hiện, chỉ sợ cần phải người trong tông tộc ra tay. Không ai hi vọng, vào thời điểm này phải dùng con bài chưa lật quý giá.


Lúc này,
ở phía trước Dạ Vương, vài nô bộc hắc y giương cung chờ đợi.


Khu ma tiễn bình thường đã không có khả năng đối phó với “Âm sát”. Bởi vậy, lần này thay Xích Ma tiễn càng cao cấp hơn! Xích Ma tiễn cùng Khu Ma tiễn khác nhau, số lượng có hạn, đương nhiên không giống Âm Dương Cửu Sát tiễn không thể thu về, thế nhưng độ khó thu về tương đối lớn. Cho nên vẫn sẽ là không dễ dàng vận dụng. Nếu không phải một câu “lấy Âm Sát làm đối tượng ứng phó” của Dạ Vương, đám nô bộc tuyệt đối không dám dùng tới một cây Xích Ma tiễn, so với bọn hắn những nô bộc tiện mạng này, Xích Ma tiễn quan trọng hơn nhiều.


“Một nén nhang thời gian đã qua!” Dạ Vương lập tức hạ chỉ lệnh:“
Lắp tên!”


Vài
tên nô bộc nhanh chóng lấy ra Xích Ma tiễn cài lên cung! Tư thế chuẩn kỵ xạ cùng với ánh mắt tràn ngập sát khí đều tô đậm lên không khí tang thương, khẩn trương phía trước.


Hiện tại, chỉ cần Dạ Vương hạ lệnh,
mũi tên trong tay bọn hắn sẽ lập tức dời cung!


Đầu mũi tên cực bén nhọn, đỏ sẫm giống như máu tươi.


Đây chính là Xích Ma tiễn dùng Xích Ma chú luyện chế!” Hạ Hầu Tinh Diệu không khỏi cảm thán:“Lần đầu tiên có thể nhìn thấy Xích Ma tiễn triển thần uy trong chiến trường hiện thực!”


Đốc tạo* Xích Ma tiễn do Hạ Hầu Thái Lam tiểu thư phụ trách, ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy. Bất quá......” Nói đến đây, Thiên Hoàng đè thấp thanh âm:“Tuy rằng lấy kẻ địch giả là ‘Âm sát’ chế tạo nên, thế nhưng dùng trong thực chiến, vẫn là lần đầu tiên...  [chưa xong còn tiếp..] * trông coi, đốc thúc


Posted by Unknown |
Chương 57: "Hắn"



Chỗ sâu trong Hoàng Tuyền, quỷ thuyền như tầu ngầm từ từ đi tới.


Bóng tối, áp lực, khiến không ít diễn viên đều bị vây ở trạng thái tinh thần căng thẳng.


“Bảo vệ ‘Canh’ trận, tuyệt đối không thể
để quỷ triều tiến tới!”


Bên trong người phân gia, Hạ Hầu Thiên Hoàng vẫn luôn phụ trách huấn luyện nô bộc ứng phó với quỷ triều, cho nên lần tiến vào âm phủ này, nàng nhất định sẽ trở thành nhân viên tiền tuyến. Tương đối mà nói, sở trường của nàng là mặt chỉ huy chứ đạo thuật tự thân cũng không tinh thâm cho lắm. Mà Hạ Hầu Tinh Diệu phụ trách phụ trợ nàng, chung quy trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt, không thể vỏn vẹn chỉ dựa vào một người chỉ huy.


“Trước mắt, gia chủ đã thông qua Không Gian pháp tắc chặt đứt
không gian thông đạo từ ‘Phần’ trận đến ‘Canh’ trận, cho nên chỉ cần thiếu chủ có thể bảo vệ...” Hạ Hầu Tinh Diệu ở một bên giảng giải để tăng lên sĩ khí.


Bất quá, làm như vậy
, bọn họ cũng bị nhốt tại “Canh” Trận. Từ chủ động biến thành bị động. Đương nhiên, đối với Hạ Hầu Thiên Hoàng mà nói, bởi vì sự xuất hiện của Dạ Vương làm kịch tình phát sinh biến hóa mãnh liệt. Để nàng có thể sống sót đã thực không dễ dàng, nàng làm gì còn dám yêu cầu hơn. Chỉ là, tình huống của Dạ Vương sẽ như thế nào? Nên biết, bởi vì Không Gian pháp tắc phong bế, hắn cũng không thể đi đến vị trí “Canh” Trận!


Gia chủ Hạ Hầu Địa Tạng
lúc này đang tại hạch tâm quỷ thuyền, xem xét trận đồ vận hành.


Một lần này phái Dạ Vương
tới tiền tuyến đã vi phạm hành vi kịch bản. Bất quá, một lần này ra tay cứu được Hạ Hầu Thiên Hoàng. Chỉ là......bản thân Dạ Vương......


Hắn bây giờ còn
chưa thể chết.


Dù có thế nào,
hắn còn chưa thể chết ở đây.


Thông qua
đo lường đại trận, không những kiểm soát được âm khí, đối với dương khí của sinh linh đồng dạng cũng có thể điều tra. Thế nhưng, Dạ Vương là một ngoại lệ. Sinh và tử của hắn dùng đại trận này căn bản không thể nào giám sát. Cho nên hắn trước đó đã đưa cho Dạ Vương một tấm truyền âm phù, loại này phù chú có thể giúp diễn viên trò chuyện tầm xa, chung quy trong âm phủ không có công ty di động, không có khả năng dùng điện thoại di động.


Rốt cuộc,
truyền âm phù trên tay hắn rốt cuộc phát ra thanh âm!


“Đã không có việc gì.”


Sau khi âm thanh này truyền ra, Địa Tạng cuối cùng thở ra nhẹ nhàng.


“Hảo. Ta lập tức đem Không Gian pháp tắc nghịch chuyển hủy bỏ. Sau đó ngươi lập tức
tiến vào trong ‘Canh’ trận. Phải nhanh, ta chỉ mở ra thời gian ba hơi thở.”


“Một
hơi thở đã đủ.”


Địa Tạng gật gật đầu, hắn hoàn toàn tin tưởng điểm này.


Một
hơi thở cũng chính là một giây thời gian. Có lẽ, tốc độ của Dạ Vương còn có thể nhanh hơn.


“Thiếu chủ!”


Đám người Hạ Hầu Thiên Hoàng tiến vào“Canh” Trận, lập tức nhìn thấy vị trí mắt trận “Canh” Trận phát ra ánh sáng, từng người nhanh chóng tiến vào.


Hạ Hầu Dạ Vương!


“Thiếu chủ, không có việc gì
chứ?”


Hạ Hầu Thiên Hoàng nhanh chóng đi đến
trước mặt Dạ Vương thân thiết hỏi thăm, nàng ý thức được, căn bản sinh tồn của mình nằm trên người nam nhân này!


Không sao.” Khuôn mặt Dạ Vương vân đạm phong khinh, làm gì có giống người mới từ trong quỷ triều trở về?


“Quá tốt. Thiếu chủ, chúng ta......”


“Quá tốt?” Dạ Vương lại
dùng một loại ánh mắt khinh miệt nhìn chăm chú Hạ Hầu Thiên Hoàng,“Loại trình độ này, ngươi lấy tiêu chuẩn gì đưa ra một cái kết luận quá tốt’ này?”


“Thiếu chủ?”


Lúc trước các ngươi chỉ dựa vào cương thi cùng âm hồn của vài nô bộc đã chết tiến hành diễn luyện quỷ triều, không thể so sánh với quỷ triều chân chính. Hơn nữa...... đây mới chỉ là bắt đầu. Ở trong Hoàng Tuyền này, Quỷ triều chính là ùn ùn không dứt .”


Vâng......” Hạ Hầu Thiên Hoàng nhất thời không dám nói thêm nữa.


Tiếp
theo, tầm mắt Dạ Vương  lại ném về phía Hạ Hầu Tinh Diệu ở một bên.


“Ta nhớ rõ ngươi.”


Nghe được bốn chữ này, Hạ Hầu Tinh Diệu thấp thỏm lo âu nói:“Thiếu chủ có thể nhớ rõ ta, tại hạ vinh hạnh không thôi.”


“Hạ Hầu Minh Y là đường tỷ
của ngươi, không sai chứ?”


Hạ Hầu Tinh Diệu ngẩn ra, vội vàng nói: “Vâng, không sai.”


Cái này nếu không phải xem qua thiết lập nhân vật hắn cũng không biết được.


Hạ Hầu Minh Y
trong số những người phân gia chính là nhân vật kinh tài tuyệt diễm, hai mũi Âm Dương Cửu Sát tên chính là xuất từ tay nàng mà ra!


Bất quá, Hạ Hầu Dạ Vương
hiển nhiên tương đối có ấn tượng với Hạ Hầu Minh Y, bởi vậy có thể thấy được hắn cũng không phải hoàn toàn không ý thức được sự đặc thù của Hạ Hầu Minh Y.


Giờ khắc này......


Địa Tàng
đang ở trong phòng, bỗng nhiên bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.


“Gia chủ.” N
gười nói chuyện là nô bộc số một:“Tân Kim nghĩa trang, Hạ Hầu Thực Mục tiểu thư cầu kiến.”


Đây là sự an bài của kịch bản, cứ dựa theo kịch bản mà diễn là được.


“Ta đang thao túng đại trận, nếu
không có gì quan trọng, trước cho nàng lui xuống!


Nô bộc số một ngoài cửa tiếp tục nói:“Nàng nói sự tình khẩn cấp, cần phải gặp mặt gia chủ.


“Cấp tốc?
Được, cho nàng tiến vào!”


Không bao lâu,
cửa nhanh chóng bị đẩy ra, một nữ tử với mái tóc dài xông vào phòng! Trên mặt nữ tử đầy thần sắc kinh hãi, sau khi xông vào liền lao thẳng tới chỗ Địa Tạng:“Gia chủ, chuyện lớn không tốt!”


“Thực
Mc!” Kim Uyên bên cạnh Hạ Hầu Địa Tạng quát:“Trước mặt Gia chủ, bộ dáng của ngươi là gì? Hiện tại đại trận hoàn toàn do gia chủ khống chế, cho dù có đại sự cũng có gia chủ tự an bài, bộ dáng này của ngươi chẳng phải muốn làm dao động quân tâm!


Tân Kim nghĩa trang là do Hạ Hầu Địa Tạng phụ trách, bởi vậy
hình tượng này của Hạ Hầu Thực Mục chính là ném đi mặt mũi của hắn.


Địa Tạng vung tay lên, nói:“
Trước hết nghe nàng nói đã.”


Dựa theo thiết lập nhân vật
trong kịch bản, Hạ Hầu Thực Mục chính là kẻ có thành tựu về mặt thôi diễn cao nhất mà trước mắt gia tộc đang bồi dưỡng sau khi Hạ Hầu Thanh Liên chết! Trong thiết lập nhân vật còn giải thích, đạo thôi diễn này muốn nghiên cứu thâm sâu rất khó khăn, tinh lực phải trả giá rất lớn, cho nên người tông tộc đều không tình nguyện chuyên tu theo đạo này, để tránh dẫn tới trình tự đạo thuật của bản thân yếu bớt.


“Ta vừa rồi tiến hành
thôi diễn...... Kết quả......” Hạ Hầu Thực Mục nói đến đây, sắc mặt vì sợ hãi mà trở nên vặn vẹo... ‘Hắn’muốn đến đây!”



Một
chữ “Hắn” vô cùng đơn giản, bao gồm cả Hạ Hầu Địa Tạng, sắc mặt ai nấy đều kịch biến!


Hạ Hầu Địa Tạng đem
mũ áo choàng trên người hạ xuống, lộ ra khuôn mặt trợn mắt, nói:“Ngươi...... Vừa rồi nói là ‘Hắn’? Ý là ‘Hắn’kia ư?”


Phải! Gia chủ!”


“Không có khả năng!” Hắn lúc này
làm gì có nửa phần tư thái gia chủ:“Không có bản đồ, hắn làm sao có thể đi ra! Tuyệt không có khả năng!”


Một lần này......
trong phòng lâm vào một mảnh yên tĩnh.


“Đại...... Đại ca......” Kim Uyên lúc này nói chuyện thậm chí
trở nên lắp bắp, răng nanh không giữ được mà run lên:“Ta...... Chúng ta...... Nên...... Nên làm cái gì bây giờ?”


Cho dù nói tới đầu trâu mặt ngựa bọn họ cũng chưa từng thất thố như thế. Thế nhưng, hình tượng hiện tại của Kim Uyên làm gì còn nửa phần bộ dáng của cao tầng Hạ Hầu gia? Thậm chí còn không xưng hô Địa Tạng “Gia chủ”, mà kêu hắn là “Đại ca”!


Sở Giang càng là không chịu nổi, đã sợ tới mức mặt không còn chút máu, ngay cả nói
cũng không thể thốt ra nửa câu.


“‘Hắn’ sẽ cùng chúng ta
đi tới Nại Hà kiều...... Nếu gặp được ‘Hắn’, bao nhiêu thủ đoạn của chúng ta đều không dùng được, cho dù liều hết tính mạng tộc nhân Hạ Hầu gia tộc cũng không có một đường sinh cơ!”


“Đại...... Đại ca......
chúng ta có nên hay không... buông tay? Không cần đi âm phủ ......”


“Không đi âm phủ?
Đầu óc ngươi hồ đồ sao? Ngươi quên ‘Hắn’ là tồn tại hạng gì sao?”


Mấy lời kịch này diễn viên căn bản không hiểu lắm. “Hắn” đến tột cùng thần thánh phương nào? Bất quá có một điểm có thể khẳng định , đầu trâu mặt ngựa vô cùng đáng sợ, thế nhưng so sánh với “Hắn”  hoàn toàn là đệ tử gặp sư phụ! Đầu trâu mặt ngựa, Hạ Hầu gia tộc dốc hết toàn lực vẫn dám liều chết tấn công. Nhưng đối mặt với “Hắn”, nửa điểm dũng khí khiêu chiến cũng không có!


“Hiện tại
đã không thể quay đầu! Người lưu lại thủ ở Mân sơn giờ phút này chỉ sợ đều đã......‘Hắn’ Mân sơn tìm không thấy chúng ta, nhất định sẽ đến âm phủ! Cần phải trước khi ‘hắn’ đuổi tới, đi tới Nại Hà kiều! Chỉ cần kế hoạch có thể hoàn thành, chúng ta vẫn như trước là người thắng! Cùng lắm về sau, triệt để buông tay với Mân sơn, tìm một nơi khác làm cứ địa gia tộc là được! Mân sơn là khu vực giao giới giữa Âm Dương, nhưng nếu ở tại dương thế chi địa, chúng ta có thể an toàn!”


Nghe Địa Tạng nói xong
những lời này, sắc mặt tái nhợt của Sở Giang mới khôi phục được một tia huyết sắc, nói:“Nhưng là...... Nhưng là...... Đầu trâu mặt ngựa là nguy hiểm duy nhất đã biết trên Nại Hà Kiều do Thanh Liên khi còn sống thôi diễn ra. Muốn lấy được Tam Sinh thạch, còn không biết phải trải qua bao nhiêu nguy hiểm. Chúng ta... có thể trước khi ‘Hắn’ đến Nại Hà kiều hoàn thành hết thảy sao?”


Lại một mảnh trầm mặc.


Lúc này,
Linh bị ba người triệt để quên đi bỗng nhiên mở miệng.



Hành sự tại người, lúc này đây đã đặt chư vị vào tình huống chỉ có một con đường sống duy nhất, không phải sao? Ý đồ của chúng ta chính là đảo điên pháp tắc thiên địa, nếu chết đi tiến vào âm phủ, chỉ sợ ngay cả cơ hội đầu thai Súc Sinh đạo cũng không có, mà phải tiến vào tầng chót A Tị địa ngục, trọn đời không được siêu sinh. Các ngươi...... Còn có đường nào để chọn sao?”


Lời nói của Linh làm bọn hắn ý thức được, con đường phía trước khủng bố gian nguy cỡ nào! Hơn nữa, con đường này chỉ có thể đi tới, không thể lui về phía sau! Mà hiện tại, chỉ cần hơi có một điểm sai lầm chính là bước chân vào tử lộ!


Địa Tạng nhìn Hạ Hầu Thực Mục trước mắt, từng từ trảm đinh
chặt sắt nói: “Những lời vừa rồi của ngươi, từng câu từng từ đều không được phép mang ra khỏi phòng này! Bằng không, mặc kệ ngươi có bao nhiêu cống hiến với gia tộc ta đều sẽ xử tử ngươi! Hơn nữa còn dùng thủ đoạn huyết tinh, tàn nhẫn nhất luyện hồn ngươi, khiến ngươi dù chết cũng không xuống được âm phủ! Điểm này ta nói là làm được, ngươi nên biết!


Vâng... ta đã hiểu..... Gia chủ!” Hạ Hầu Thực Mục liên tục gật đầu, nào dám nói nửa từ không.


Sau khi Hạ Hầu Thực Mục rời khỏi phòng, Địa Tạng đem trận đồ giao vào tay Kim Uyên, nói:“Ta đi nói chuyện với người đưa đò, trả giá nhiều một chút cũng được, tất yếu phải đẩy nhanh tốc độ quỷ thuyền!”


Vì thế,
trong phòng cuối cùng chỉ còn lại Kim Uyên, Sở Giang cùng Linh ba người.


“Đều là
lỗi của Hạ Hầu Thanh Liên!” Kim Uyên giận không thể át nói:“Đều là bởi vì nàng mới khiến chúng ta rơi vào tuyệt cảnh hôm nay!”


Nhưng mà
Linh lại mở miệng phản bác:“Đây chính là quyết sách được gia chủ đời trước tán thành. Huống chi, có một việc ngươi đừng quên, nếu không phải năm đó Hạ Hầu Thanh Liên đưa ra ý kiến này, các ngươi hiện tại có khả năng giờ này ngày này lấy được bao nhiêu bản đồ về Nại Hà kiều, Diêm La điện
!”[ chưa xong còn tiếp ]