9/15/2017

Posted by Unknown |





Thân thể Dạ Vương dựa vào con thuyền có vẻ rách nát phía sau.


Toàn bộ trong khoang thuyền
đều tản ra âm khí nồng đậm.


Ở trước mặt hắn chính là “Phụ thân”-- Hạ Hầu Địa Tạng.


Địa Tạng cho rằng, hiện tại,
chùy lớn đã gõ không sai biệt lắm, cũng là lúc nên cho củ cải*.
*cây gậy và củ cải.


Trạng thái giữa ngươi và ta mọi người đều rất rõ ràng. Bất quá ít nhất có một điểm chúng ta có lợi ích nhất trí, chính là chúng ta đều cần đi âm phủ, chỉ là mục tiêu bất đồng mà thôi.


Dạ Vương lạnh lùng
nhìn chăm chú đối phương, không nói một câu.


Chẳng lẽ...... Ngươi không hi vọng đem mẫu thân ngươi từ âm phủ trở về sao? Dù có thế nào, đó cũng là mẫu thân của ngươi.”


Những lời này của Địa Tạng làm ánh mắt Dạ Vương nhất thời ngưng lại.


“Đối với mẫu thân mà nói, sinh hạ
ra ta hẳn là nỗi thống khổ cũng như sỉ nhục lớn nhất cuộc đời nàng. Đối với Hạ Hầu gia tộc, ta bất quá chỉ là một ‘Ngoại tộc’. Muốn dùng huyết mạch thân tình thuyết phục ta? Thực đáng cười.”


Địa Tạng
đối với thái độ này của hắn cũng không hề lộ ra thần sắc ngoài ý muốn chút nào.


“Ta
lại không cho rằng như vậy. Cho dù ngươi căm hận mỗi người trong gia tộc cũng sẽ không bao gồm mẫu thân ngươi, muội muội của ta - Hạ Hầu Mộ Hoa.”


Mẫu thân......


Nội tâm Dạ Vương nhấm nuốt ý nghĩa hai chữ này.


Đối người bình thường mà nói,
khái niệm về mẫu thân thường thường là nơi cực kỳ âm áp trong nội tâm. Thế nhưng hắn lại khác. Đối với hắn, mẫu thân là một khái niệm thật mâu thuẫn.


Một lần cũng
chưa từng ôm hắn, một lần cũng chưa từng tươi cười với hắn, một lần cũng chưa từng làm đồ ăn cho hắn...  những hành động giữa mẫu tử nên có cơ hồ chưa từng tồn tại giữa Dạ Vương và mẫu thân.


Thẳng đến
thời điểm mẫu thân qua đời. Hạ Hầu gia tộc đã không còn gì đáng để hắn lưu luyến. Đối với hắn, gia tộc này có rất nhiều người cùng hắn huyết mạch tương liên, nhưng không hề có thân nhân tồn tại.


Hết thảy
tại thời điểm hắn sinh ra đã được quyết định.


“Ta
muốn đem Mộ Hoa trở về.” Địa Tạng nói ra từng chữ:“Ngươi thực hoàn toàn không hy vọng điều đó sao?”


Một đôi mắt đen của Dạ Vương trong nháy mắt bắn ra một tia sát khí.



“Nàng không phải mẫu thân ta.”


“Nàng là mẫu thân ngươi.” Địa Tạng lại
bức tới từng bước:“Ít nhất, trước khi tới thời khắc đó, mọi người chân thành hợp tác, như thế nào? Ở trước đó, ngươi vẫn như trước là người Hạ Hầu gia tộc. Ít nhất...... Ngươi cũng muốn lại được nhìn thấy mẫu thân đi?”


Bên trong Quỷ thuyền, từng đám nô bộc đi lại tuần tra. Mà người Hạ Hầu gia tộc tông tộc cùng phân gia đều được an bài phòng ở, chuẩn bị cho hành trình tới âm phủ.


Lúc này...... Chiếc quỷ thuyền này hoàn toàn giống như tàu ngầm
, tiến vào bên trong Hoàng Tuyền, cứ thế tiến lên. Nhưng bên trong khoang thuyền, không hề có một giọt nước lọt vào.


Hoàng Tuyền
, chính là dòng sông chân chính thuộc về người chết.


Đối với người sống mà nói,
rong ruổi bên trong Hoàng Tuyền là một chuyện cực kỳ nguy hiểm.


Linh một mình đi
lại bên trong khoang thuyền u ám, đi tới một vách tường nào đó ở phía trước.


Đó là một
vách tường hoàn toàn bị rạn nứt.


Rất quỷ dị là... nước Hoàng Tuyền bên ngoài căn bản không thể chảy vào.


Linh cứ như
thế yên lặng chăm chú nhìn Hoàng Tuyền chi thủy bên ngoài.


“Vẫn là...... Đến nơi đây.”


Linh nói tới đây
liền yên lặng quay đầu lại.


“Hạ Hầu gia tộc...... Quả nhiên
không thể thay đổi được sự điên cuồng trong huyết mạch, cho dù tử vong cũng không thể ngăn được sự điên cuồng này. Điên cuồng... muốn hủy diệt hết thảy ......


Đúng lúc này, từ trong cái khe ki
a bỗng nhiên một gương mặt thối rữa cực điểm trôi qua! Gương mặt kia dừng lại liền cứ thế nhìn chằm chằm vào Linh !


Quỷ hồn không có cách nào vượt qua Hoàng Tuyền...... Vĩnh viễn nhiều như vậy.”


Nhìn
gương mặt bên ngoài cái khe, Linh ngược lại không hề có bất cứ thần sắc sợ hãi, ngược lại mang theo thần tình thương hại.


Lúc này, một người đi tới bên cạnh
Linh.


Một gương mặt cực kỳ tuấn mỹ, đối với Linh [ Dante ] mà nói, là một gương mặt quen thuộc.


Hạ Hầu Tiêu Thạch [ Hầu Tước ].


“Ngươi sai lầm
rồi, Linh. Nói Hạ Hầu gia tộc thực điên cuồng...... Không bằng nói......”


Bản thân ‘Nhân loại’ chính là sinh vật ở trong điên cuồng nghênh đón diệt vong. Vô luận sống hay chết, đều không có gì khác biệt.


Linh nghe được
lời nói này lại không nói thêm cái gì, chỉ là nhìn gương mặt bên ngoài vết nứt.


“Đi
đi thôi.” Linh thản nhiên nói:“Ngươi đã không còn cơ hội đạt được hy vọng.”


Một lần hành trình này...... Sẽ liên tục rất lâu.


Chung quy, Hoàng Tuyền quá mức rộng lớn. Mà Phong Đô thành, càng là
lớn đến tột đỉnh.


Ngay cả như vậy...... Vọng Hương đài
so với Phong Đô thành là địa phương có cự ly gần dương gian nhất.


“Đi thôi.” Linh
không xoay người lại mà bỏ đi, Tiêu Thạch cũng bước theo.


Thời điểm đi trên hành lang, Tiêu Thạch luôn đi theo sau Linh khoảng cách một bước, bỗng nói ra một câu.


“Ngươi lần trước
nói máu kinh nguyệt của nữ tính kết hợp với máu chó có thể tổn thương tới ngươi, phải không?”


Thần sắc của Linh vẫn bình thường, cước bộ không chút đình trệ, giọng điệu bình thản hỏi:“Ngươi muốn xác nhận cái gì?”


“Ngươi cho rằng...... Ta sẽ tin tưởng
lời ngươi nói sao?”


“Tin tưởng hay không, tùy ngươi. Ta
không có nghĩa vụ giải thích với ngươi.”


“Ta đại khái đoán được
vì sao ngươi lại nói như vậy với ta. Ngươi muốn ta sinh ra ảo giác, rằng hai thứ kia có thể tạo thành tổn thương với ngươi, như vậy tại thời khắc mấu chốt, nếu ta và ngươi là địch, điểm này trái lại có thể lợi dụng, không phải sao?”



Nếu ngươi nghĩ như vậy, có thể nếm thử một lần.”


Cho dù ta có hỏi thăm, ngươi cũng sẽ không trả lời ta, ngươi tột cùng là loại người nào, đúng không?”


“Nếu ngươi
đã hiểu rõ, ta đây cũng không cần phải lặp lại.”


Đúng lúc này, bọn họ
đi tới trước một cánh cửa.


Linh vươn tay
đẩy cửa ra.


Ở bên trong có hai người đang ngồi.


Hạ Hầu Kim Uyên, cùng với......
người luyện chế ra Âm Dương Cửu Sát tên - Hạ Hầu Minh Y!


“Đóng cửa lại.”


Sau khi Tiêu Thạch tiến vào, Kim Uyên lập tức nói ra ba chữ này.


Vâng.”


Theo sau, bốn người ngồi
tụ tập lại một chỗ.


Không khí rất trầm trọng.


“Trong kế hoạch,
một cửa quan trọng nhất chính là công vào Nại Hà kiều. Các ngươi nên biết điểm này.”


Nại Hà kiều
, từng chữ một đối với mỗi người mà nói là cực kỳ áp lực.


Mà hiện tại,
sau khi đạt được bản đồ, rốt cuộc đã biết con đường đi lên Nại Hà kiều.

Thế nhưng......


“T
rong âm phủ, đầu trâu mặt ngựa là quỷ sai thông thường nhất, mà trấn thủ Nại Hà kiều còn là người nổi bật nhất trong số đầu trâu mặt ngựa. Cho dù nội tình Hạ Hầu gia kinh người, cũng rất khó ứng đối.”


“Đúng vậy. Cho nên......
hy vọng lớn nhất của chúng ta chính là Dạ Vương.” Kim Uyên nói đến đây, không khỏi thở dài:“Ta phải thừa nhận, hắn chính là lợi thế lớn nhất của chúng ta.”


Sau đó hắn liền đè thấp âm thanh.


“Bất quá ta
để ý... cái nữ nhân kia. Nàng là nhân tố nằm ngoài kế hoạch của chúng ta.


“Ngài
muốn ám chỉ...... Hạ Hầu Huyến Âm sao?”


“Đúng vậy
, cháu gái của Hạ Hầu Thanh Liên, ta rất để ý tới nàng ta. Nàng đã có bản đồ khẳng định cũng có minh tệ, hẳn có thể giống chúng ta có được phương hướng đi tới Phong Đô. Mà thực hiển nhiên, bản đồ là Dạ Vương vẽ ra cho nàng.”


“Ngay cả như vậy
cũng không có khả năng thay đổi cục diện.”


“Không...... Ta để ý
chính là...... Hạ Hầu Thanh Liên chỉ sợ sớm đã dự đoán đến tất cả những thứ xảy ra ngày hôm nay.”


“Nàng...... Chỉ sợ
đối với kế hoạch của chúng ta, cấu thành ảnh hưởng không thể khống chế....”[ chưa xong còn tiếp..] 



9/11/2017

Posted by Unknown |



Thời điểm lấy được kịch bản mới, tất cả diễn viên đều chú ý tới khái niệm “Đầu trâu mặt ngựa” này.


Đối với
người Đông Phương mà nói, so với Ác Ma, Địa Ngục trùng linh tinh thì “Đầu trâu mặt ngựa” lại là một khái niệm vô cùng quen thuộc. Hai người này chính là quỷ sai âm phủ quen thuộc nhất đối với mỗi người Trung Quốc!


“Quỷ sai”
tại cụm rạp Thâm Dạ một độ từng là phương hướng cường hóa rất quen thuộc. “Linh môi” cùng “Quỷ sai” đều xuất phát từ bộ điện ảnh [cấm khu thứ bốn], thế nhưng bộ điện ảnh đó lại không hề nhắc tới khái niệm đầu trâu mặt ngựa. Bất quá có thể khảng định, quỷ sai ở thế giới kia với đầu trâu mặt ngựa tại [bản đồ âm phủ] là không thể nào so sánh.


Trong quá khứ, diễn viên chuyển hóa thành Quỷ sai, cho dù mạnh đến trình độ như Diệp Tưởng khi đối mặt với quỷ triều cũng không thể kéo dài, bởi vì liên quan đến sự tồn tại của pháp tắc giảm dần nguyền rủa. Cho dù quỷ sai chân chính trong điện ảnh cũng tuyệt không thể mạnh đến trình độ khiến nhân vật nói ra “Gấp mười lần quỷ triều”. Như vậy sự đáng sợ của đầu trâu mặt ngựa đủ để có thể hình dung ra. Quỷ sai đối với trình tự này mà nói, quỷ triều đã không còn bao nhiêu ý nghĩa!


Nhưng
nếu muốn lên Nại Hà kiều, đầu trâu mặt ngựa lại là một quan tất yếu phải qua!


Bởi vậy, diễn viên
bắt đầu đưa ra đối sách, quyết định thông qua kịch bản để suy luận sự cường đại của đầu trâu mặt ngựa. Có kịch bản chính là tốt ở chỗ này, có thể biết trước tình huống nguy hiểm mà né tránh, cho dù né không được cũng là có kinh nghiệm đối mặt nhất định. Mà từ kịch tình trước mắt để xem, muốn né tránh không đối kháng với đầu trâu mặt ngựa là không có khả năng . Bất quá, chủ lực đối kháng với đầu trâu mặt ngựa khẳng định là ảnh đế, diễn viên hạng A? Chê cười. Về phần vài diễn viên còn không phải diễn viên hạng A, cơ hồ không có khả năng sinh tồn. Đến cuối bộ phim vẫn không đạt đến trình độ diễn viên hạng A chỉ có thể phối hợp diễn (vai phụ nho nhỏ), căn bản không có tư cách sinh tồn tấn chức lên rạp chiếu phim linh độ.


Mà hiện tại......
Còn phải vượt qua một ải trước mắt, thành công nhập cư trái phép vào âm phủ.


Chỗ cuối bóng tối, một con sông lớn không nhìn thấy giới hạn xuất hiện.


Con sông của người chết -- Hoàng Tuyền !


Rất nhiều diễn viên
đều dừng lại nhìn phiến biển nước kia. Thế nhưng Hoàng Tuyền trước mắt lại khiến cho người ta một loại cảm giác sục sôi vô tận hơn bất cứ đại hải nào!


Bất luận kẻ nào
một khi chết đi phải vượt qua Hoàng Tuyền!


Hoàng Tuyền vô biên vô hạn,
ven bờ Hoàng Tuyền tự nhiên cũng là vô cùng vô tận! Bằng không lấy lượng người chết mỗi ngày trên dương gian xuống đây, nơi này thời thời khắc khắc đều sẽ lâm vào quỷ triều! Mà căn cứ vào địa đồ, bọn họ đi tới nơi tương đối ít xuất hiện quỷ hồn nhất.


Hoàng Tuyền vô cùng vô tận, mà
đầu khác của Hoàng Tuyền - Phong Đô thành lại càng lớn tới khó có thể tin tưởng. Cẩn thận ngẫm lại, từ cổ chí kim chết đi bao nhiêu nhân loại? Nếu quỷ hồn toàn bộ tái hiện ở dương gian, đủ để đem địa cầu chôn xuống vài tầng. Như vậy, Phong Đô thành sẽ khổng lồ cỡ nào cũng hoàn toàn có thể đoán ra được!


Nhân loại...... Đối
với âm phủ, quá mức nhỏ bé.


Bất quá, dù có thế nào, vượt qua Hoàng Tuyền mới là bước đầu tiên!


Đội ngũ Hạ Hầu gia dừng lại phía trước Hoàng Tuyền.


“Liệt trận !”


Hạ Hầu Địa Tạng rống to một tiếng, theo sau đám nô bộc nhanh chóng tản ra, chuẩn bị bày trận. Rất nhanh, đám nô bộc bắt đầu tụ hợp thành một đội hình cổ quái!
 

Trận pháp chi đạo chính là
kết tinh trí tuệ tối cao nhất của Hoa Hạ dân tộc từ xưa đến nay. Năm đó Gia Cát Khổng Minh dựa vào bát trận đồ nổi tiếng hậu thế, mà càng là người tu đạo trận pháp, lại càng bất phàm. Tuy nói ở nơi này không có khả năng cao xuất hiện quỷ triều, thế nhưng việc gì cũng đều phải sẵn sàng. Một khi bày trận hoàn tất, cho dù xuất hiện quỷ triều cũng có thể thong dong ứng phó. Lấy nội tình Hạ Hầu gia, số lượng quỷ hồn ít ỏi căn bản không hình thành được uy hiếp, chỉ có quỷ triều mới có thể làm cho bọn họ kiêng kị.


Một lần
tiến vào âm phủ này, Hạ Hầu gia tộc đã trù bị vô số tuế nguyệt, thủ đoạn tích lũy là cực kỳ khủng bố .


Cũng chỉ có
đội hình bậc này mới xứng với cái danh phim kinh dị cuối cùng!


“Rắc minh tệ vào!”


Hạ Hầu Địa Tạng hô lớn một tiếng, đám nô bộc
thi nhau khiêng từng đám bao tải đi tới bờ hoàng tuyền ném vào dòng sông!


“Có tiền có thể sử quỷ thôi ma, những lời này
không có nửa phần giả.” Hạ Hầu Kim Uyên cảm thán:“Chỉ cần có đủ minh tệ, người đưa đò Hoàng Tuyền cũng có thể đưa người sống tới âm gian địa phủ.”


Hạ Hầu Sở Giang gật đầu:““Ngay cả như vậy,
đội hình bậc này của chùng ta cùng số minh tệ trù bị vô số tuế nguyệt. Hoàng Tuyền lộ vẫn còn thuộc về khu vực trung gian giữa âm và dương, nhưng vượt qua Hoàng Tuyền, đó là âm phủ chân chính. Chỗ đó...... Chúng ta chung quy một lần cũng chưa từng đi qua!”
 

Nay có bản đồ mới có thể thử một lần.” Hạ Hầu Địa Tạng cũng cảm khái:“Lần này...... Không thành công, liền xả thân!”


Mà Dạ Vương bị bọn họ vây ở trung ương
lại thủy chung dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn bọn họ.


Sau đó không lâu......


Mặt nước bỗng
kịch liệt xao động, tiếp theo...  một con thuyền to lớn hiện lên từ đáy nước!


Đó là một
lâu thuyền* cao tới mấy chục mét, ở đầu thuyền là tượng đồng Quỷ Thủ!
* thuyền có tầng lầu.


“Quỷ thuyền!” Hạ Hầu Địa Tạng
nhìn lâu thuyền này cười nói:“Ta là một người sống, hôm nay lại bước lên quỷ thuyền!”


Dương gian đến âm phủ,
người chết đi vô số luôn do quỷ thuyền phụ trách vận chuyển. Dưới tình huống bình thường, quỷ hồn lên thuyền thực ra không cần thuyền phí, bất quá sự tình trên thế gian này không có tuyệt đối, cần tiền hay không, vẫn là người đưa đò nói mới tính.


Quỷ thuyền bỏ neo bên bờ, Hạ Hầu Địa Tạng lập tức hô:“T
ức tốc lên thuyền!”


Tiếp
đó, đoàn người nhanh chóng leo lên quỷ thuyền.


Mà chiếc quỷ thuyền này
có vẻ cực kỳ rách nát, tựa như tùy thời sẽ sụp đổ. Hơn nữa, bên trong không hề có bất cứ người nào! Hơn nữa cái gọi là người đưa đò” cũng dường như không tồn tại.


Nhưng
đối với hết thảy những điều này, Hạ Hầu gia tộc lại sáng tỏ trong lòng.


Trước mắt,
mọi chuyện vẫn phát triển dựa theo kịch bản, chưa xuất hiện biến số gì.


Kế tiếp, chính là
bắt đầu hành trình đi tới âm phủ.


Hạ Hầu Địa Tạng đi đến
một chỗ tối trong khoang thuyền phía dưới.


Hắn
 kéo tấm bản đồ ra, chỉ vào nơi nào đó, nói với đầu kia bóng tối:“Địa phương chúng ta muốn tới, là nơi này.”


Trong bóng tối, một mảnh trầm mặc.


“Ta biết.
Bản đồ này những người sống như chúng ta không nên nắm giữ. Phí bịt miệng tất nhiên sẽ có, thế nhưng ta khuyên ngươi chớ dùng công phu sư tử ngoạm. Hạ Hầu gia cũng không phải quả hồng mềm để mặc người xoa nắn.


Đối mặt
với người đưa đò Hoàng Tuyền, Hạ Hầu Địa Tạng không hề có bộ dáng sợ hãi. Quả thật, nếu đối mặt với đầu trâu mặt ngựa, dù là hắn cũng phải cửu tử nhất sinh, nhưng đây chỉ là người đưa đò, có thể dùng minh tệ thu mua, căn bản không được tính là gì!


Đầu bên kia bóng tối vẫn như trước chưa từng truyền ra thanh âm gì.


“Hảo. Giao dịch thành lập, như vậy
ta và ngươi tự mình lập lời thề! Tu hành đến trình tự này, lời thề có thể dẫn động pháp tắc thiên địa, không thể dễ dàng vi phạm!”


Quỷ thuyền to lớn hướng về một đầu khác Hoàng Tuyền chuyển động, bắt đầu hành trình...
[ chưa xong còn tiếp..] 


Posted by Unknown |


Trên một chiếc bàn dài, một tấm bản đồ được trải rộng ra.

Hạ Hầu Địa Tạng, Hạ Hầu Kim Uyên, Hạ Hầu Sở Giang ba huynh muội đang tề tụ ở đây.

“Cần phải tránh đi vị trí này.” Kim Uyên chỉ vào một chỗ nào đó trên bản đồ:“Tuy rằng phải đi đường vòng, nhưng nếu đi vào vị trí này, một khi gặp phải quỷ triều, đối với chúng ta sẽ rất bất lợi.”

“Ý kiến của ta cũng giống như vậy.” Hạ Hầu Sở Giang cả người quỷ khí sâm sâm cũng tán đồng gật đầu:“Còn mời ngươi cân nhắc.”

“Có Dạ Vương ở đây, lại hy sinh thêm một chút nô bộc và minh tệ, vẫn là chấp nhận được.” Địa Tạng trầm ngâm một phen, lại nói:“Đây là con đường gần nhất tiến vào Phong Đô thành, nếu đi đường vòng, khó tránh khỏi không sinh ra biến số.”

“Vẫn nên lấy ổn thỏa làm chủ, tiến vào âm phủ là một chuyện tương đối nguy hiểm.”

“Nếu gặp phải đầu trâu mặt ngựa, Vô Thường sứ giả, tạm lánh mũi nhọn còn chưa tính. Thế nhưng gặp phải quỷ triều...... Hạ Hầu Địa Tạng ta há phải sợ hãi? Vì lần hành trình tiến vào âm phủ này, Hạ Hầu gia ta đã bỏ ra bao nhiêu tuế nguyệt, tích lũy bao nhiêu thủ đoạn, còn thiếu sao?”

Những người ở đây đều trầm mặc.

“Muốn tìm được hạ lạc của con trai ta Tần Quảng chỉ có hai biện pháp. Thứ nhất là đi lên Nại Hà kiều tìm kiếm Tam Sinh thạch, thứ hai, chính là lấy được Sinh Tử bộ! Bất quá,  phương án thứ hai cơ hồ không có hy vọng thành công, ngay cả ta cũng chỉ có thể ôm hy vọng vạn nhất xa vời mà thôi, cho nên biện pháp thứ nhất mới là quan trọng.” Hạ Hầu Địa Tạng tiếp tục chỉ vào một chỗ trên ản đồ:“Nại Hà kiều ở nơi này, địa phương này......”

Nghe được ba chữ “Nại Hà kiều”, ba vị nhân vật cự đầu Hạ Hầu gia, trong lòng cũng phát run.

Nếu nói, trong âm gian địa phủ ba địa phương nào bài danh nguy hiểm nhất, Nại Hà kiều tuyệt đối sẽ được liệt vào trong đó! Điểm này là không cần nghi ngờ!

“Mặc dù có rất nhiều chuẩn bị. Thế nhưng có thể thành công đi lên Nại Hà kiều hay không cũng không đến ba phần hy vọng.” Sở Giang không khỏi thở dài:“Đây vẫn là kết quả tính toán qua vô số thủ đoạn Hạ Hầu gia tộc tích lũy vô số năm. Ngươi xem, dựa theo chỉ thị trên bản đồ, trấn thủ Nại Hà kiều là đầu trâu mặt ngựa, không phải chúng ta có thể đối phó.”

Ngưu Đầu, Mã Diện !

“Đúng vậy !” Kim Uyên cũng nói:“Nếu có thể...... Ta thà rằng đối mặt với gấp mười quỷ triều cũng không muốn đối mặt với đầu trâu mặt ngựa! Người bình thường đối với đầu trâu mặt ngựa cũng không có cảm giác gì, nhưng hai người này chính là hai quỷ sai gần nhất với Hắc Bạch Vô Thường!  Hắc Bạch Vô Thường, chính là Âm Ty chính thần, trực tiếp nghe lệnh với Thôi phủ quân cùng với Thập Điện Diêm La, mà đầu trâu mặt ngựa......”

“Kim Uyên !” Địa Tạng cả giận nói:“Chẳng lẽ ngươi muốn trước khi lâm trận lùi bước? Đến bước này rồi ngươi mới sợ? Tiến vào âm gian địa phủ vốn là chuyện cửu tử nhất sinh, ta cũng không hề ôm tâm tư toàn thân vô thương trở ra, thế nhưng cho dù người Hạ Hầu gia chết đi chín thành, chỉ cần một người có thể thành công trở về nhân gian, đó chính là thành công! Nay, rốt cuộc đã có được bản đồ, chuyền đi này tuyệt không cho phép có sai lầm!”

Người sống nhập cư trái phép tiến vào âm phủ nói là hành trình cửu tử nhất sinh cũng tuyệt không khoa trương. Cho dù là Hạ Hầu gia tộc cũng không ngoại lệ.

“Hảo, thảo luận tới đây thôi. Lộ tuyến cứ dựa theo ta nói mà làm. Nên chuẩn bị đều đã chuẩn bị tốt, lập tức...... Động thân !”

Giờ khắc này, ai nấy đều kích động vạn phần.

Người sống tiến vào âm phủ !

Loại chuyện này, từ cồ chí kim có bao nhiêu người dám làm?

Chuyến này vô luận thành hay bại đều đáng được ghi vào sử sách!

Lúc này, bên ngoài trang viên Hạ Hầu gia.

Mọi người, tất cả đều đổi từ một thân quần áo đỏ thành quần áo đen. Vô luận là người Hạ Hầu gia hay là nô bộc cũng không ngoại lệ.

Lần này, tất cả người Hạ Hầu gia phân gia cùng với nô bộc bài danh trước 100 đều không ngoại lệ, toàn bộ lên đường!

Người Hạ Hầu gia phân gia chừng hơn mười người, mà trong đó được chú mục nhất tự nhiên là Hạ Hầu Tiêu Nham, Hạ Hầu Minh Y hai người. Mà trong nô bộc, lấy Linh cầm đầu, một đến mười đều là nô bộc xếp hạng trước nhất.

Giờ phút này, ba người Hạ Hầu Địa Tạng đi đến giữa sân tiến hành nghi thức kiểm duyệt.

Dạ Vương đứng ở đội ngũ trước nhất, phía sau hắn là Hạ Hầu Phương Diễn, Hạ Hầu Lục Sinh, Hạ Hầu Thái Lam.

Quyển đồng chứa bản đồ bị Địa Tạng cất ở bên trong quần áo.

Trên thực tế, cho dù có bản đồ, thế nhưng âm phủ là vùng đất chưa biết, vẫn như trước có thể xuất hiện rất nhiều những tình huống không thể dự trắc được.

“Ta tuy là người phàm tục, nhưng lại có quyết tâm muốn nghịch thiên sửa mệnh. Ta Hạ Hầu gia muốn làm nên đại sự kinh thiên động địa. Hôm nay chúng ta sẽ tiến vào âm phủ! Tuy rằng chuyến đi này rất hung hiểm, nhưng một khi thành công, từ đây gia tộc ta sẽ tất thành tựu thiên thu!”

Dạ Vương lại cười lạnh một tiếng, tự nói:“Thành tựu thiên thu? Các ngươi mơ tưởng!”

Tiếp theo, Địa Tạng hướng tới Dạ Vương nói:“Dạ Vương, lần này làm phiền ngươi!”

“Đương nhiên. Nếu không ta, cho dù các ngươi có bản đồ cũng không tất dám xông vào địa phủ!”

Đến tình trạng này rồi, giả vờ hữu hảo cho ai xem nữa.

“Âm Dương Cửu Sát tên, chúng ta cũng không thiếu.” Địa Tạng dùng giọng điệu nhàn nhạt nói:“Thần tiễn thủ, cũng không phải chỉ có một mình Phương Diễn.”

“Không cần phô trương thanh thế. Âm Dương Cửu Sát tên ngay cả địa tiên trong truyền thuyết còn phải lánh mũi nhọn. Nội tình gia tộc Hạ Hầu có sâu, cũng tuyệt đối không có khả năng vượt qua ba mũi. nói không chừng… chỉ có một mũi cũng không phải không có khả năng.”

“Nội tình Hạ Hầu gia ta cũng không phải ngươi có khả năng tưởng tượng. Huống chi… bản thân ngươi tuyệt đối không thể sánh bằng Địa Tiên.”

Tiếp đó, hắn ghé vào tai Dạ Vương nói nhỏ :“Ngươi chung quy là huyết mạch Hạ Hầu gia, không phải sao?”

Huyết mạch…. Hạ Hầu gia!

Dạ Vương siết chặt hai tay.

Ở trong kịch bản, câu kịch này là chữ đỏ. Đơn thuần chỉ có một câu kịch là chữ đỏ cũng không gặp nhiều. Bởi vậy có thể thấy, lời kịch này đối với Dạ Vương tương đối quan trọng.

Tiếp theo, Địa Tạng liền xoay người đi đến hàng trước nhất, vung tay lên:“Hiện tại...... khởi hành!”

“Rốt cuộc phải đi rồi.” Phương Diễn nhìn chăm chú vào Thái Dương bị che giấu trên bầu trời, nói:“Chúng ta có bao nhiêu người có thể còn sống trở về đây?”

“Ít nhất sẽ chết chừng tám thành.” Thái Lam không chút nào không dám nói:“Đây là phỏng chừng tối lạc quan nhất.”

Lục Sinh lại lộ ra thần sắc có vài phần sợ hãi:“Thât… thật sự sẽ nhiều tới như vậy sao? Mẫu thân nói với ta, chỉ ước chừng sáu bảy thành......”

“Thế sự không có tuyệt đối, chỉ là loại khả năng này tương đối thấp mà thôi.”

“Ta...... Ta cũng nhất định phải đi sao? Cái gì mà thành tựu Thiên Thu, ta thật sự không nghĩ… ”

“Ngươi là người tông tộc, nếu ngươi lùi bước, người phân gia sẽ nghĩ như thế nào? Lúc ra trận, là ‘xung phong cho ta’ hay là ‘theo ta xung phong’, chênh lệch chính là một trời một vực. Ngươi tin hay không, ngươi dám tại đây trong trường hợp này nói với gia chủ ngươi không muốn đi, hắn sẽ lập tức xử tử người để dấy lên sĩ khí?”

Thái Lam dùng giọng điệu lãnh lẽo nói ra những lời này, thân thể Lục Sinh lập tức run lên, không dám nói thêm gì.

Tiếp đó...... một đội ngũ đông nghìn nghịt bắt đầu cất bước khởi hành.

Một lần xuất hành này không được ngồi kiệu, tất cả đều đi bộ.

Dạ Vương bị Địa Tạng, Kim Uyên, Sở Giang ba người vây quanh ở trung tâm, còn nằm bên trong tầm ngắm của Phương Diễn. Có thể nói là hắn bị giám thị ở cảnh giới cao nhất. Thủ đoạn chuẩn bị để đối phó với hắn có vài cái, đủ để ứng phó với bất cứ cục diện nào.

Bất quá ngay cả như vậy, Dạ Vương vẫn một bộ dáng mây bay nước chảy như trước, không hề lộ ra thần sắc bất an.

Hắc ám trên đại địa dùng tốc độ khủng bố nhanh chóng lan tràn. Mà vì để không bị phát hiện, đội ngũ Hạ Hầu gia tộc không hề có bất cứ ánh lửa nào, cứ thế đi lại trong bóng đêm. Bất quá, bọn họ có đầy đủ nội tình, chỉ là bóng tối, đối với bọn họ không cấu thành bao nhiêu ảnh hưởng.

Mà đúng lúc này, Dạ Vương đột nhiên nói với Phương Diễn:“Nơi này...... là địa phương trước nay chưa từng đến qua.”

“Im lặng.” Địa Tạng một bên nhìn bản đồ, một bên nói:“Ngươi nên rõ ràng tình cảnh của ngươi.”

“Các ngươi thật sự cho rằng chỉ bằng vào chút đội hình này là có thể đối phó với đầu trâu mặt ngựa sao? Liền tính là nôc bộc bị các ngươi xem như tiêu hao phẩm chết hết, cũng không hề có ý nghĩa.”

“Ngậm miệng !” Kim Uyên nộ không thể át nói:“Dạ Vương, ngươi dám khinh thường Hạ Hầu gia ta như thế!”

Dạ Vương cười lạnh:“Một đám kiến cư nhiên mưu toan châu chấu đá xe, thật sự không biết tự lượng sức mình. Ta chờ mong nhìn thấy ba người các ngươi máu thịt mơ hồ, thi thể vỡ nát!”

“Ngươi dám......” Kim Uyên dưới cơn giận một phen nắm chặt áo Dạ Vương!

“Dừng tay, Kim Uyên !”

Nhưng những lời này của Địa Tạng nói ra chậm rồi.

Lợi dụng cơ hội này, khóe miệng Dạ Vương  mím lại, nháy mắt đem hai tay vung lên không trung, nhất thời vô số quạ đen từ trong ống tay áo hắn điên cuồng bay ra, hướng tới thiên không bỏ chạy!

“Hạ hết bọn chúng cho ta!” Địa Tạng nhanh chóng hô to!

Trong nô bộc, một đám người giương cung, hướng tới đàn chim tán loạn trên bầu trời nhắm bắn!  Nhưng mà… trong bóng tối, muốn bắn trúng những con quạ đen này rất khó. Cho dù là nội tình Hạ Hầu gia phi phàm, trong đám nô bộc, người có thể nhìn được trong bóng đêm muốn đem những con quạ bay cao cao trong bóng đêm bắn hạ hết… độ khó cũng rất cao.  

Cuối cùng...... Vẫn có rất nhiều quạ đen tránh thoát.

“Vài con quạ kia chẳng lẽ có thể thay ngươi truyền tin tức sao?” Địa Tạng lãnh khốc nói.

“Vô phương.” Dạ Vương cười lạnh nói:“Ta tự có an bài.”

Địa Tạng rất nhanh liền hiểu được:“Ngươi quả nhiên chuẩn bị chu toàn.”

“Cho ngươi một lời khuyên, gia chủ đại nhân. Muốn an bài nhãn tuyến bên cạnh ta, đầu tiên phải khiến ta không phát hiện được đó là người của ngươi mới được.”

Địa Tạng gật đầu:“Đa tạ sự chỉ bảo của ngươi.”

Kịch tình vừa rồi ở trong kịch bản tự nhiên cũng là chữ đỏ. Vì thế bọn họ không thể ngăn cản Dạ Vương phóng thích quạ đen.

Mà giờ khắc này...... Huyến Âm đang thở hổn hển nấp phía sau một tảng đá lớn.

Bỗng nhiên có vài con quạ đen bay đến trước mặt nàng!

Vài con quạ kia rít lên the thé, khiến Huyến Âm hoảng sợ.

“Đây là...... Cái gì?”

Mấy con quạ này thoạt nhìn cũng không phải quạ bình thường. Cái đầu rõ ràng giống như quạ đã chết, còn hư thối mọc giòi mà vẫn có thể phát ra tiếng thét chói tai. Mà trên đùi quạ đen đều được cột một tờ giấy.

“Đây là......”

Nàng lập tức lấy những cuộn giấy kia xuống mở ra xem từng tờ từng tờ một.

“...... Bản đồ......”

Một bản đồ mới!”[ chưa xong còn tiếp..]


ps: Xin lỗi, vốn hôm nay tưởng viết ra 2 chương đến, bất quá vẫn là chỉ ngao ra một chương đến, chung quy hiện tại kịch tình rất khó viết......