9/11/2017

Posted by Unknown |



Thời điểm lấy được kịch bản mới, tất cả diễn viên đều chú ý tới khái niệm “Đầu trâu mặt ngựa” này.


Đối với
người Đông Phương mà nói, so với Ác Ma, Địa Ngục trùng linh tinh thì “Đầu trâu mặt ngựa” lại là một khái niệm vô cùng quen thuộc. Hai người này chính là quỷ sai âm phủ quen thuộc nhất đối với mỗi người Trung Quốc!


“Quỷ sai”
tại cụm rạp Thâm Dạ một độ từng là phương hướng cường hóa rất quen thuộc. “Linh môi” cùng “Quỷ sai” đều xuất phát từ bộ điện ảnh [cấm khu thứ bốn], thế nhưng bộ điện ảnh đó lại không hề nhắc tới khái niệm đầu trâu mặt ngựa. Bất quá có thể khảng định, quỷ sai ở thế giới kia với đầu trâu mặt ngựa tại [bản đồ âm phủ] là không thể nào so sánh.


Trong quá khứ, diễn viên chuyển hóa thành Quỷ sai, cho dù mạnh đến trình độ như Diệp Tưởng khi đối mặt với quỷ triều cũng không thể kéo dài, bởi vì liên quan đến sự tồn tại của pháp tắc giảm dần nguyền rủa. Cho dù quỷ sai chân chính trong điện ảnh cũng tuyệt không thể mạnh đến trình độ khiến nhân vật nói ra “Gấp mười lần quỷ triều”. Như vậy sự đáng sợ của đầu trâu mặt ngựa đủ để có thể hình dung ra. Quỷ sai đối với trình tự này mà nói, quỷ triều đã không còn bao nhiêu ý nghĩa!


Nhưng
nếu muốn lên Nại Hà kiều, đầu trâu mặt ngựa lại là một quan tất yếu phải qua!


Bởi vậy, diễn viên
bắt đầu đưa ra đối sách, quyết định thông qua kịch bản để suy luận sự cường đại của đầu trâu mặt ngựa. Có kịch bản chính là tốt ở chỗ này, có thể biết trước tình huống nguy hiểm mà né tránh, cho dù né không được cũng là có kinh nghiệm đối mặt nhất định. Mà từ kịch tình trước mắt để xem, muốn né tránh không đối kháng với đầu trâu mặt ngựa là không có khả năng . Bất quá, chủ lực đối kháng với đầu trâu mặt ngựa khẳng định là ảnh đế, diễn viên hạng A? Chê cười. Về phần vài diễn viên còn không phải diễn viên hạng A, cơ hồ không có khả năng sinh tồn. Đến cuối bộ phim vẫn không đạt đến trình độ diễn viên hạng A chỉ có thể phối hợp diễn (vai phụ nho nhỏ), căn bản không có tư cách sinh tồn tấn chức lên rạp chiếu phim linh độ.


Mà hiện tại......
Còn phải vượt qua một ải trước mắt, thành công nhập cư trái phép vào âm phủ.


Chỗ cuối bóng tối, một con sông lớn không nhìn thấy giới hạn xuất hiện.


Con sông của người chết -- Hoàng Tuyền !


Rất nhiều diễn viên
đều dừng lại nhìn phiến biển nước kia. Thế nhưng Hoàng Tuyền trước mắt lại khiến cho người ta một loại cảm giác sục sôi vô tận hơn bất cứ đại hải nào!


Bất luận kẻ nào
một khi chết đi phải vượt qua Hoàng Tuyền!


Hoàng Tuyền vô biên vô hạn,
ven bờ Hoàng Tuyền tự nhiên cũng là vô cùng vô tận! Bằng không lấy lượng người chết mỗi ngày trên dương gian xuống đây, nơi này thời thời khắc khắc đều sẽ lâm vào quỷ triều! Mà căn cứ vào địa đồ, bọn họ đi tới nơi tương đối ít xuất hiện quỷ hồn nhất.


Hoàng Tuyền vô cùng vô tận, mà
đầu khác của Hoàng Tuyền - Phong Đô thành lại càng lớn tới khó có thể tin tưởng. Cẩn thận ngẫm lại, từ cổ chí kim chết đi bao nhiêu nhân loại? Nếu quỷ hồn toàn bộ tái hiện ở dương gian, đủ để đem địa cầu chôn xuống vài tầng. Như vậy, Phong Đô thành sẽ khổng lồ cỡ nào cũng hoàn toàn có thể đoán ra được!


Nhân loại...... Đối
với âm phủ, quá mức nhỏ bé.


Bất quá, dù có thế nào, vượt qua Hoàng Tuyền mới là bước đầu tiên!


Đội ngũ Hạ Hầu gia dừng lại phía trước Hoàng Tuyền.


“Liệt trận !”


Hạ Hầu Địa Tạng rống to một tiếng, theo sau đám nô bộc nhanh chóng tản ra, chuẩn bị bày trận. Rất nhanh, đám nô bộc bắt đầu tụ hợp thành một đội hình cổ quái!
 

Trận pháp chi đạo chính là
kết tinh trí tuệ tối cao nhất của Hoa Hạ dân tộc từ xưa đến nay. Năm đó Gia Cát Khổng Minh dựa vào bát trận đồ nổi tiếng hậu thế, mà càng là người tu đạo trận pháp, lại càng bất phàm. Tuy nói ở nơi này không có khả năng cao xuất hiện quỷ triều, thế nhưng việc gì cũng đều phải sẵn sàng. Một khi bày trận hoàn tất, cho dù xuất hiện quỷ triều cũng có thể thong dong ứng phó. Lấy nội tình Hạ Hầu gia, số lượng quỷ hồn ít ỏi căn bản không hình thành được uy hiếp, chỉ có quỷ triều mới có thể làm cho bọn họ kiêng kị.


Một lần
tiến vào âm phủ này, Hạ Hầu gia tộc đã trù bị vô số tuế nguyệt, thủ đoạn tích lũy là cực kỳ khủng bố .


Cũng chỉ có
đội hình bậc này mới xứng với cái danh phim kinh dị cuối cùng!


“Rắc minh tệ vào!”


Hạ Hầu Địa Tạng hô lớn một tiếng, đám nô bộc
thi nhau khiêng từng đám bao tải đi tới bờ hoàng tuyền ném vào dòng sông!


“Có tiền có thể sử quỷ thôi ma, những lời này
không có nửa phần giả.” Hạ Hầu Kim Uyên cảm thán:“Chỉ cần có đủ minh tệ, người đưa đò Hoàng Tuyền cũng có thể đưa người sống tới âm gian địa phủ.”


Hạ Hầu Sở Giang gật đầu:““Ngay cả như vậy,
đội hình bậc này của chùng ta cùng số minh tệ trù bị vô số tuế nguyệt. Hoàng Tuyền lộ vẫn còn thuộc về khu vực trung gian giữa âm và dương, nhưng vượt qua Hoàng Tuyền, đó là âm phủ chân chính. Chỗ đó...... Chúng ta chung quy một lần cũng chưa từng đi qua!”
 

Nay có bản đồ mới có thể thử một lần.” Hạ Hầu Địa Tạng cũng cảm khái:“Lần này...... Không thành công, liền xả thân!”


Mà Dạ Vương bị bọn họ vây ở trung ương
lại thủy chung dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn bọn họ.


Sau đó không lâu......


Mặt nước bỗng
kịch liệt xao động, tiếp theo...  một con thuyền to lớn hiện lên từ đáy nước!


Đó là một
lâu thuyền* cao tới mấy chục mét, ở đầu thuyền là tượng đồng Quỷ Thủ!
* thuyền có tầng lầu.


“Quỷ thuyền!” Hạ Hầu Địa Tạng
nhìn lâu thuyền này cười nói:“Ta là một người sống, hôm nay lại bước lên quỷ thuyền!”


Dương gian đến âm phủ,
người chết đi vô số luôn do quỷ thuyền phụ trách vận chuyển. Dưới tình huống bình thường, quỷ hồn lên thuyền thực ra không cần thuyền phí, bất quá sự tình trên thế gian này không có tuyệt đối, cần tiền hay không, vẫn là người đưa đò nói mới tính.


Quỷ thuyền bỏ neo bên bờ, Hạ Hầu Địa Tạng lập tức hô:“T
ức tốc lên thuyền!”


Tiếp
đó, đoàn người nhanh chóng leo lên quỷ thuyền.


Mà chiếc quỷ thuyền này
có vẻ cực kỳ rách nát, tựa như tùy thời sẽ sụp đổ. Hơn nữa, bên trong không hề có bất cứ người nào! Hơn nữa cái gọi là người đưa đò” cũng dường như không tồn tại.


Nhưng
đối với hết thảy những điều này, Hạ Hầu gia tộc lại sáng tỏ trong lòng.


Trước mắt,
mọi chuyện vẫn phát triển dựa theo kịch bản, chưa xuất hiện biến số gì.


Kế tiếp, chính là
bắt đầu hành trình đi tới âm phủ.


Hạ Hầu Địa Tạng đi đến
một chỗ tối trong khoang thuyền phía dưới.


Hắn
 kéo tấm bản đồ ra, chỉ vào nơi nào đó, nói với đầu kia bóng tối:“Địa phương chúng ta muốn tới, là nơi này.”


Trong bóng tối, một mảnh trầm mặc.


“Ta biết.
Bản đồ này những người sống như chúng ta không nên nắm giữ. Phí bịt miệng tất nhiên sẽ có, thế nhưng ta khuyên ngươi chớ dùng công phu sư tử ngoạm. Hạ Hầu gia cũng không phải quả hồng mềm để mặc người xoa nắn.


Đối mặt
với người đưa đò Hoàng Tuyền, Hạ Hầu Địa Tạng không hề có bộ dáng sợ hãi. Quả thật, nếu đối mặt với đầu trâu mặt ngựa, dù là hắn cũng phải cửu tử nhất sinh, nhưng đây chỉ là người đưa đò, có thể dùng minh tệ thu mua, căn bản không được tính là gì!


Đầu bên kia bóng tối vẫn như trước chưa từng truyền ra thanh âm gì.


“Hảo. Giao dịch thành lập, như vậy
ta và ngươi tự mình lập lời thề! Tu hành đến trình tự này, lời thề có thể dẫn động pháp tắc thiên địa, không thể dễ dàng vi phạm!”


Quỷ thuyền to lớn hướng về một đầu khác Hoàng Tuyền chuyển động, bắt đầu hành trình...
[ chưa xong còn tiếp..] 


Posted by Unknown |


Trên một chiếc bàn dài, một tấm bản đồ được trải rộng ra.

Hạ Hầu Địa Tạng, Hạ Hầu Kim Uyên, Hạ Hầu Sở Giang ba huynh muội đang tề tụ ở đây.

“Cần phải tránh đi vị trí này.” Kim Uyên chỉ vào một chỗ nào đó trên bản đồ:“Tuy rằng phải đi đường vòng, nhưng nếu đi vào vị trí này, một khi gặp phải quỷ triều, đối với chúng ta sẽ rất bất lợi.”

“Ý kiến của ta cũng giống như vậy.” Hạ Hầu Sở Giang cả người quỷ khí sâm sâm cũng tán đồng gật đầu:“Còn mời ngươi cân nhắc.”

“Có Dạ Vương ở đây, lại hy sinh thêm một chút nô bộc và minh tệ, vẫn là chấp nhận được.” Địa Tạng trầm ngâm một phen, lại nói:“Đây là con đường gần nhất tiến vào Phong Đô thành, nếu đi đường vòng, khó tránh khỏi không sinh ra biến số.”

“Vẫn nên lấy ổn thỏa làm chủ, tiến vào âm phủ là một chuyện tương đối nguy hiểm.”

“Nếu gặp phải đầu trâu mặt ngựa, Vô Thường sứ giả, tạm lánh mũi nhọn còn chưa tính. Thế nhưng gặp phải quỷ triều...... Hạ Hầu Địa Tạng ta há phải sợ hãi? Vì lần hành trình tiến vào âm phủ này, Hạ Hầu gia ta đã bỏ ra bao nhiêu tuế nguyệt, tích lũy bao nhiêu thủ đoạn, còn thiếu sao?”

Những người ở đây đều trầm mặc.

“Muốn tìm được hạ lạc của con trai ta Tần Quảng chỉ có hai biện pháp. Thứ nhất là đi lên Nại Hà kiều tìm kiếm Tam Sinh thạch, thứ hai, chính là lấy được Sinh Tử bộ! Bất quá,  phương án thứ hai cơ hồ không có hy vọng thành công, ngay cả ta cũng chỉ có thể ôm hy vọng vạn nhất xa vời mà thôi, cho nên biện pháp thứ nhất mới là quan trọng.” Hạ Hầu Địa Tạng tiếp tục chỉ vào một chỗ trên ản đồ:“Nại Hà kiều ở nơi này, địa phương này......”

Nghe được ba chữ “Nại Hà kiều”, ba vị nhân vật cự đầu Hạ Hầu gia, trong lòng cũng phát run.

Nếu nói, trong âm gian địa phủ ba địa phương nào bài danh nguy hiểm nhất, Nại Hà kiều tuyệt đối sẽ được liệt vào trong đó! Điểm này là không cần nghi ngờ!

“Mặc dù có rất nhiều chuẩn bị. Thế nhưng có thể thành công đi lên Nại Hà kiều hay không cũng không đến ba phần hy vọng.” Sở Giang không khỏi thở dài:“Đây vẫn là kết quả tính toán qua vô số thủ đoạn Hạ Hầu gia tộc tích lũy vô số năm. Ngươi xem, dựa theo chỉ thị trên bản đồ, trấn thủ Nại Hà kiều là đầu trâu mặt ngựa, không phải chúng ta có thể đối phó.”

Ngưu Đầu, Mã Diện !

“Đúng vậy !” Kim Uyên cũng nói:“Nếu có thể...... Ta thà rằng đối mặt với gấp mười quỷ triều cũng không muốn đối mặt với đầu trâu mặt ngựa! Người bình thường đối với đầu trâu mặt ngựa cũng không có cảm giác gì, nhưng hai người này chính là hai quỷ sai gần nhất với Hắc Bạch Vô Thường!  Hắc Bạch Vô Thường, chính là Âm Ty chính thần, trực tiếp nghe lệnh với Thôi phủ quân cùng với Thập Điện Diêm La, mà đầu trâu mặt ngựa......”

“Kim Uyên !” Địa Tạng cả giận nói:“Chẳng lẽ ngươi muốn trước khi lâm trận lùi bước? Đến bước này rồi ngươi mới sợ? Tiến vào âm gian địa phủ vốn là chuyện cửu tử nhất sinh, ta cũng không hề ôm tâm tư toàn thân vô thương trở ra, thế nhưng cho dù người Hạ Hầu gia chết đi chín thành, chỉ cần một người có thể thành công trở về nhân gian, đó chính là thành công! Nay, rốt cuộc đã có được bản đồ, chuyền đi này tuyệt không cho phép có sai lầm!”

Người sống nhập cư trái phép tiến vào âm phủ nói là hành trình cửu tử nhất sinh cũng tuyệt không khoa trương. Cho dù là Hạ Hầu gia tộc cũng không ngoại lệ.

“Hảo, thảo luận tới đây thôi. Lộ tuyến cứ dựa theo ta nói mà làm. Nên chuẩn bị đều đã chuẩn bị tốt, lập tức...... Động thân !”

Giờ khắc này, ai nấy đều kích động vạn phần.

Người sống tiến vào âm phủ !

Loại chuyện này, từ cồ chí kim có bao nhiêu người dám làm?

Chuyến này vô luận thành hay bại đều đáng được ghi vào sử sách!

Lúc này, bên ngoài trang viên Hạ Hầu gia.

Mọi người, tất cả đều đổi từ một thân quần áo đỏ thành quần áo đen. Vô luận là người Hạ Hầu gia hay là nô bộc cũng không ngoại lệ.

Lần này, tất cả người Hạ Hầu gia phân gia cùng với nô bộc bài danh trước 100 đều không ngoại lệ, toàn bộ lên đường!

Người Hạ Hầu gia phân gia chừng hơn mười người, mà trong đó được chú mục nhất tự nhiên là Hạ Hầu Tiêu Nham, Hạ Hầu Minh Y hai người. Mà trong nô bộc, lấy Linh cầm đầu, một đến mười đều là nô bộc xếp hạng trước nhất.

Giờ phút này, ba người Hạ Hầu Địa Tạng đi đến giữa sân tiến hành nghi thức kiểm duyệt.

Dạ Vương đứng ở đội ngũ trước nhất, phía sau hắn là Hạ Hầu Phương Diễn, Hạ Hầu Lục Sinh, Hạ Hầu Thái Lam.

Quyển đồng chứa bản đồ bị Địa Tạng cất ở bên trong quần áo.

Trên thực tế, cho dù có bản đồ, thế nhưng âm phủ là vùng đất chưa biết, vẫn như trước có thể xuất hiện rất nhiều những tình huống không thể dự trắc được.

“Ta tuy là người phàm tục, nhưng lại có quyết tâm muốn nghịch thiên sửa mệnh. Ta Hạ Hầu gia muốn làm nên đại sự kinh thiên động địa. Hôm nay chúng ta sẽ tiến vào âm phủ! Tuy rằng chuyến đi này rất hung hiểm, nhưng một khi thành công, từ đây gia tộc ta sẽ tất thành tựu thiên thu!”

Dạ Vương lại cười lạnh một tiếng, tự nói:“Thành tựu thiên thu? Các ngươi mơ tưởng!”

Tiếp theo, Địa Tạng hướng tới Dạ Vương nói:“Dạ Vương, lần này làm phiền ngươi!”

“Đương nhiên. Nếu không ta, cho dù các ngươi có bản đồ cũng không tất dám xông vào địa phủ!”

Đến tình trạng này rồi, giả vờ hữu hảo cho ai xem nữa.

“Âm Dương Cửu Sát tên, chúng ta cũng không thiếu.” Địa Tạng dùng giọng điệu nhàn nhạt nói:“Thần tiễn thủ, cũng không phải chỉ có một mình Phương Diễn.”

“Không cần phô trương thanh thế. Âm Dương Cửu Sát tên ngay cả địa tiên trong truyền thuyết còn phải lánh mũi nhọn. Nội tình gia tộc Hạ Hầu có sâu, cũng tuyệt đối không có khả năng vượt qua ba mũi. nói không chừng… chỉ có một mũi cũng không phải không có khả năng.”

“Nội tình Hạ Hầu gia ta cũng không phải ngươi có khả năng tưởng tượng. Huống chi… bản thân ngươi tuyệt đối không thể sánh bằng Địa Tiên.”

Tiếp đó, hắn ghé vào tai Dạ Vương nói nhỏ :“Ngươi chung quy là huyết mạch Hạ Hầu gia, không phải sao?”

Huyết mạch…. Hạ Hầu gia!

Dạ Vương siết chặt hai tay.

Ở trong kịch bản, câu kịch này là chữ đỏ. Đơn thuần chỉ có một câu kịch là chữ đỏ cũng không gặp nhiều. Bởi vậy có thể thấy, lời kịch này đối với Dạ Vương tương đối quan trọng.

Tiếp theo, Địa Tạng liền xoay người đi đến hàng trước nhất, vung tay lên:“Hiện tại...... khởi hành!”

“Rốt cuộc phải đi rồi.” Phương Diễn nhìn chăm chú vào Thái Dương bị che giấu trên bầu trời, nói:“Chúng ta có bao nhiêu người có thể còn sống trở về đây?”

“Ít nhất sẽ chết chừng tám thành.” Thái Lam không chút nào không dám nói:“Đây là phỏng chừng tối lạc quan nhất.”

Lục Sinh lại lộ ra thần sắc có vài phần sợ hãi:“Thât… thật sự sẽ nhiều tới như vậy sao? Mẫu thân nói với ta, chỉ ước chừng sáu bảy thành......”

“Thế sự không có tuyệt đối, chỉ là loại khả năng này tương đối thấp mà thôi.”

“Ta...... Ta cũng nhất định phải đi sao? Cái gì mà thành tựu Thiên Thu, ta thật sự không nghĩ… ”

“Ngươi là người tông tộc, nếu ngươi lùi bước, người phân gia sẽ nghĩ như thế nào? Lúc ra trận, là ‘xung phong cho ta’ hay là ‘theo ta xung phong’, chênh lệch chính là một trời một vực. Ngươi tin hay không, ngươi dám tại đây trong trường hợp này nói với gia chủ ngươi không muốn đi, hắn sẽ lập tức xử tử người để dấy lên sĩ khí?”

Thái Lam dùng giọng điệu lãnh lẽo nói ra những lời này, thân thể Lục Sinh lập tức run lên, không dám nói thêm gì.

Tiếp đó...... một đội ngũ đông nghìn nghịt bắt đầu cất bước khởi hành.

Một lần xuất hành này không được ngồi kiệu, tất cả đều đi bộ.

Dạ Vương bị Địa Tạng, Kim Uyên, Sở Giang ba người vây quanh ở trung tâm, còn nằm bên trong tầm ngắm của Phương Diễn. Có thể nói là hắn bị giám thị ở cảnh giới cao nhất. Thủ đoạn chuẩn bị để đối phó với hắn có vài cái, đủ để ứng phó với bất cứ cục diện nào.

Bất quá ngay cả như vậy, Dạ Vương vẫn một bộ dáng mây bay nước chảy như trước, không hề lộ ra thần sắc bất an.

Hắc ám trên đại địa dùng tốc độ khủng bố nhanh chóng lan tràn. Mà vì để không bị phát hiện, đội ngũ Hạ Hầu gia tộc không hề có bất cứ ánh lửa nào, cứ thế đi lại trong bóng đêm. Bất quá, bọn họ có đầy đủ nội tình, chỉ là bóng tối, đối với bọn họ không cấu thành bao nhiêu ảnh hưởng.

Mà đúng lúc này, Dạ Vương đột nhiên nói với Phương Diễn:“Nơi này...... là địa phương trước nay chưa từng đến qua.”

“Im lặng.” Địa Tạng một bên nhìn bản đồ, một bên nói:“Ngươi nên rõ ràng tình cảnh của ngươi.”

“Các ngươi thật sự cho rằng chỉ bằng vào chút đội hình này là có thể đối phó với đầu trâu mặt ngựa sao? Liền tính là nôc bộc bị các ngươi xem như tiêu hao phẩm chết hết, cũng không hề có ý nghĩa.”

“Ngậm miệng !” Kim Uyên nộ không thể át nói:“Dạ Vương, ngươi dám khinh thường Hạ Hầu gia ta như thế!”

Dạ Vương cười lạnh:“Một đám kiến cư nhiên mưu toan châu chấu đá xe, thật sự không biết tự lượng sức mình. Ta chờ mong nhìn thấy ba người các ngươi máu thịt mơ hồ, thi thể vỡ nát!”

“Ngươi dám......” Kim Uyên dưới cơn giận một phen nắm chặt áo Dạ Vương!

“Dừng tay, Kim Uyên !”

Nhưng những lời này của Địa Tạng nói ra chậm rồi.

Lợi dụng cơ hội này, khóe miệng Dạ Vương  mím lại, nháy mắt đem hai tay vung lên không trung, nhất thời vô số quạ đen từ trong ống tay áo hắn điên cuồng bay ra, hướng tới thiên không bỏ chạy!

“Hạ hết bọn chúng cho ta!” Địa Tạng nhanh chóng hô to!

Trong nô bộc, một đám người giương cung, hướng tới đàn chim tán loạn trên bầu trời nhắm bắn!  Nhưng mà… trong bóng tối, muốn bắn trúng những con quạ đen này rất khó. Cho dù là nội tình Hạ Hầu gia phi phàm, trong đám nô bộc, người có thể nhìn được trong bóng đêm muốn đem những con quạ bay cao cao trong bóng đêm bắn hạ hết… độ khó cũng rất cao.  

Cuối cùng...... Vẫn có rất nhiều quạ đen tránh thoát.

“Vài con quạ kia chẳng lẽ có thể thay ngươi truyền tin tức sao?” Địa Tạng lãnh khốc nói.

“Vô phương.” Dạ Vương cười lạnh nói:“Ta tự có an bài.”

Địa Tạng rất nhanh liền hiểu được:“Ngươi quả nhiên chuẩn bị chu toàn.”

“Cho ngươi một lời khuyên, gia chủ đại nhân. Muốn an bài nhãn tuyến bên cạnh ta, đầu tiên phải khiến ta không phát hiện được đó là người của ngươi mới được.”

Địa Tạng gật đầu:“Đa tạ sự chỉ bảo của ngươi.”

Kịch tình vừa rồi ở trong kịch bản tự nhiên cũng là chữ đỏ. Vì thế bọn họ không thể ngăn cản Dạ Vương phóng thích quạ đen.

Mà giờ khắc này...... Huyến Âm đang thở hổn hển nấp phía sau một tảng đá lớn.

Bỗng nhiên có vài con quạ đen bay đến trước mặt nàng!

Vài con quạ kia rít lên the thé, khiến Huyến Âm hoảng sợ.

“Đây là...... Cái gì?”

Mấy con quạ này thoạt nhìn cũng không phải quạ bình thường. Cái đầu rõ ràng giống như quạ đã chết, còn hư thối mọc giòi mà vẫn có thể phát ra tiếng thét chói tai. Mà trên đùi quạ đen đều được cột một tờ giấy.

“Đây là......”

Nàng lập tức lấy những cuộn giấy kia xuống mở ra xem từng tờ từng tờ một.

“...... Bản đồ......”

Một bản đồ mới!”[ chưa xong còn tiếp..]


ps: Xin lỗi, vốn hôm nay tưởng viết ra 2 chương đến, bất quá vẫn là chỉ ngao ra một chương đến, chung quy hiện tại kịch tình rất khó viết...... 
Posted by Unknown |
Chương 40: Hoàn dương


Đối với Thanh Hà mà nói, sự tình này chỉ là trong một chớp mắt

Nàng căn bản không kịp phản ứng, cả người đã bị kéo vào bên trong hắc động!

Lúc này.....Diệp Tưởng ở trong huyết hải, tâm thần đột nhiên run lên !

Hắn cảm ứng được huyết mạch của mình đang gặp nguy hiểm!

Cảm ứng sinh ra từ huyết mạch này khiến ký ức của Diệp Tưởng rốt cuộc có dấu hiệu thức tỉnh.

Phải cứu nàng...... Cứu nàng......

Đó là...... Con gái của ta!

Trong mơ hồ, hắn còn nhớ rõ cái thân ảnh màu trắng bi thương kia. Nàng vì cứu cha mẹ mà nhận lấy nguyền rủa, tránh không thoát khỏi số mệnh, cuối cùng...... biến mất vĩnh hằng bên trong thời gian luân hồi.

Cái tên Tịch Kính cũng là vì kiêng dè chữ “Tích” này mang theo tiếc nuối cùng bi thương mãnh liệt.

Nay sao có thể lại một lần nữa để mất đi nữ nhi?

Tuyệt đối không thể, tuyệt đối không!

“Cách”!

Ngay lúc thời điểm Thanh Hà [ Tịch Kính ] đã cảm thấy tuyệt vọng, nàng lại phát hiện cánh tay mình cư nhiên bị một sợi xích quấn quanh! Cái này… chính là huyết tinh xiềng xích!

Huyết tinh xiềng xích của phụ thân!

Sự thật này vượt quá hoàn toàn tưởng tượng của Thanh Hà!

Nhưng còn không đợi nàng kịp phản ứng đã bị hung hăng kéo đến bên cạnh Dạ Vương!

Dạ Vương giữ chặt sợi xích, nhìn chằm chằm về một phương khác, tiếp theo hung hăng lao tới! Từ trong bóng đêm hắn liền nhìn thấy, một cánh tay cụt rơi xuống!
Trên cánh tay cụt kia đang cầm thứ mà hắn tha thiết ước mơ ...... bản đồ Âm phủ!

Sau khi lấy được bản đồ tới tay, Dạ Vương không chút do dự kéo Thanh Hà điên cuồng chạy trốn! Tốc độ cực nhanh tới nỗi làm Thanh Hà phải líu lưỡi!

Dạ Vương cùng Thanh Hà rốt cuộc chạy được lên phía trên, lập tức vượt qua từng khối thi thể nô bộc hồng y, xông thẳng về phía cửa lớn!

Nhưng vào lúc này, ngoài cổng lớn lại xẹt qua một hắc ảnh.

Dây cung bị kéo căng, một mũi tên nhắm ngay vào Dạ Vương !

“Thiếu chủ......mời dừng bước !”

Mũi tên đối diện với Dạ Vương, mà trên đó Âm Dương sát khí đã dẫn động pháp tắc thiên địa hàng lâm!

“Đây là...... Âm Dương Cửu Sát tên!” Dạ Vương nháy mắt thần sắc lộ ra chấn kinh.“Các ngươi cư nhiên luyện chế ra Âm Dương Cửu Sát tên! Thật đúng là hạ đủ vốn!”

“Thiếu chủ biết thì tốt. Phải biết, Âm Dương Cửu Sát kiếm có thể phá vỡ thiên cơ bị ngươi che đậy, hiện tại nó chính là chí bảo đạo gia duy nhất có thể tạo thành uy hiếp tới sinh mệnh ngươi!”

“Hạ Hầu Phương Diễn. Tên đã bắn ra không bao giờ trật, ta đương nhiên biết.” Dạ Vương lạnh lùng nói:“Ta đã phỏng đoán con bài chưa lật mà gia tộc muốn dành để đối phó ta, lại không nghĩ đến sẽ là Âm Dương Cửu Sát tên! Luyện chế mũi tên này, ảnh hướng đối với số mệnh của gia tộc hẳn không nhỏ đi? ”

“Vì bản đồ âm phủ, hao tổn một chút số mệnh cũng đáng giá.

Nhất ẩm nhất trác, người tu đạo vốn đã là nghịch thiên mà đi.”

Lúc này, ở bên trên mũi tên ẩn ẩn có thiên địa pháp tắc bao phủ, một khi bắn ra sẽ có lực lượng pháp tắc gia trì! Trên thế gian này, trừ phi tu đạo thành tiên, bằng không nhận định phải nhận lấy pháp tắc tam giới áp chế.

“Hảo, rất tốt.” Dạ Vương không chút do dự mà đem bản đồ trên tay đặt xuống đất nói :“Lần này, ta nhận thua.”

Dạ Vương buông tay thống khoái như thế khiến Phương Diễn ngược lại có một tia bất an. Bởi vì duyên cớ Thanh Hà, kịch bản đã có chút biến hóa nhất định.

“Đây là  quyết định sáng suốt. Lui về phía sau mười bước.”

Ưu thế lớn nhất của cung thủ chính là tấn công khoảng cách xa. Một khi đ đối phương tới gần người, hậu quả liền không thể kham nổi.

“Ta biết, lui về phía sau mười......”

Chữ “Bước” còn chưa ra khỏi miệng, hắn đã giống như một con báo lao lại đây!

Bởi hắn còn chưa nói xong, người bình thường đều sẽ chờ tới khi chữ “Bước” nói ra mới phản ứng, thì đã chậm mất một nhịp. Huống chi mũi tên này quý giá như vậy, một khi bắn lệch, tuyệt đối sẽ làm người Hạ Hầu gia đau lòng chết, cho nên hắn tuyệt không thể dễ dàng bắn ra!

Một loạt nhân tố kết hợp, Dạ Vương tiếp cận Phương Diễn, tiếp theo bắt được hai tay hắn, đồng thời rống to với Thanh Hà phía sau:“Lấy bản đồ! Muốn sống thì làm theo lời ta!”

Dạ Vương rất rõ ràng, lấy năng lực của Hứa Thanh Hà muốn sống sót, không thể không dựa vào mình. Người Hạ Hầu gia tộc cầm tù nàng, nàng tự nhiên cùng người Hạ Hầu gia đối địch, mà mình là người cứu nàng ra. Nên lựa chọn như thế nào nàng tự nhiên hiểu được. Hắn sở dĩ đem bản đồ đặt xuống đất cũng là để Phương Diễn thả lỏng cảnh giác.

Hai tay cung thủ bị áp chế, hơn nữa từ viễn trình biến thành cận chiến, ưu thế của Phương Diễn nháy mắt bị phá hủy!

“Chết!”

Thế nhưng vào lúc này, sau lưng Phương Diễn chợt mọc ra một cái đuôi ác ma, nhắm ngay ngực Dạ Vương đâm tới !

“Ma Tu! Ngươi cư nhiên là ma tu!”

Đuôi Ác Ma kia nháy mắt đem thân thể Dạ Vương đâm thủng!

Đồng thời, một hình xăm màu đen trên ngực Phương Diễn bắt đầu bốc cháy!

Căn cứ kịch tình thiết lập, Hạ Hầu Phương Diễn chính là tu ma giả, bởi vậy mới có được công pháp tu ma.

Nhưng Dạ Vương vẫn như trước gắt gao giữ chặt hai tay Phương Diễn!

“Ma Tu … thì như thế nào!”

Thế nhưng, ngay lúc hắn chuẩn bị cùng Phương Diễn tiếp tục giao chiến thì một giọng nói lạnh lẽo truyền đến.

“Đừng động, thiếu chủ.”

Dạ Vương nhanh chóng hướng về phía giọng nói kia nhìn lại!

Dưới đêm trăng, Kỳ Thủy Ngư đang đứng phía sau Thanh Hà, một cái ma trượng màu đen đặt trước cổ nàng.

“Hạ Hầu gia vì bản đồ âm phủ, quả nhiên dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.” Dạ Vương lại đem ánh mắt đánh về phía cổng lớn.

Hạ Hầu Địa Tạng cả người bọc trong áo choàng xuất hiện ở cổng lớn.

“Dạ Vương, nếu lấy được bản đồ, theo lý phải đưa cho ta mới phải.”

Dạ Vương hiện tại đã biết rõ, vì sao nữ quỷ kia lại không đuổi theo. Nếu hắn đã xuất hiện ở nơi này, hẳn ngũ hành đại trận đã được chữa trị.

Bất quá, loại tình huống này hắn tự nhiên không có khả năng đoán trước.

Dạ Vương buông Phương Diễn ra, thối lui vài bước nói:“Âm Dương Cửu Sát tên thật sự là danh tác. Không hổ là Hạ Hầu gia tộc.”

“Kế tiếp, chúng ta cùng nhau động thân đi. Dạ Vương, bản đồ không phải đã tới tay rồi sao?”

Tiếp đó, ánh mắt hắn lại lướt về phía bàn tay đang cầm bản đồ của Thanh Hà.

Bởi vì một loạt sự tình ngoài ý muốn, kịch tình đã hoàn toàn bất đồng với kịch bản.

Bất quá...... đây mới chỉ là bắt đầu.

Một khi thu thập đủ bản đồ, cũng chính là lúc Hạ Hầu gia tộc bắt đầu tiến vào âm phủ!

“Thủy ngư.” Tàng dùng âm điệu vững vàng hạ mệnh lệnh:“Đem bản đồ đưa cho ta.”

Dưới tình huống Hạ Hầu Địa Tạng thêm Âm Dương Cửu Sát tên kết hợp, Dạ Vương cũng không có khả năng lỗ mãng. Bất quá ngay cả như vậy, Hạ Hầu gia tộc cũng không thể giết hắn. Chung quy...... Tiến vào âm phủ tất yếu phải có Dạ Vương tồn tại. Giá trị của hắn vẫn còn chưa bị ép khô. Tương đối mà nói, bản đồ một khi nằm trên tay Hạ Hầu gia, Dạ Vương cũng chỉ có thể nhận mệnh bị bài bố mà thôi. Kể từ đó, chỉ có thể dựa vào quân cờ mà hắn che dấu kia, Hạ Hầu Huyến Âm .

Vì thế...... Bản đồ cứ như vậy đến tay Hạ Hầu Địa Tạng.

Hắn mở bản đồ ra nhìn nhìn, sau đó cười lên ha hả.

“Rất tốt! Rốt cuộc đã có bản đồ nội thành Phong Đô! Chỉ cần có bản đồ này... ”

Phong Đô thành, bản đồ nội thành!

Trong truyền thuyết, chính là chân chính Âm Ty địa phủ!

“Thậm chí ngay cả con đường Vô Thường sứ giả tuần tra cũng đánh dấu, so với dự đoán càng thêm chi tiết.” Tàng đối với phần bản đồ này có thể nói cực kỳ vừa lòng,“Chỉnh đốn một chút, lập tức động thân! Tất cả người tông tộc cùng phân gia đều phải đi!”

Một lần này, đối với Hạ Hầu gia mà nói, chính là phải dốc hết toàn lực!

Nhưng nếu có người cẩn thận nhìn mà nói sẽ phát hiện, bàn tay đang nắm bản đồ của Hạ Hầu Địa Tạng đang run lên nhè nhẹ.

“Mặc dù thân là đương đại gia chủ Hạ Hầu gia, chung quy cũng chỉ là một phàm nhân mà thôi.” Dạ Vương lạnh lùng nói:“Các ngươi tiến vào Phong Đô quỷ thành, thứ phải đối mặt chính là Âm Ty chính thần. Không nói tới Thập Điện Diêm La, cho dù Hắc Bạch Vô Thường cũng không phải thứ các ngươi có thể đối phó! Không phải sao? Các ngươi thật sự cho rằng có thể đổi trắng thay đen, lấy thúng úp voi sao?”

Hạ Hầu Địa Tạng cuộn bản đồ lại đem bỏ vào người, tiếp theo lại nhìn về phía Dạ Vương.

“Con trai của Ngô - Tần Quảng, em gái của Ngô - Mộ Hoa đều ở âm phủ. Mà em gái của ngô, chính là mẹ đẻ của ngươi.”

“Đúng vậy. Cho nên, ngươi muốn một tay nghịch chuyển thiên ý, đem nhi tử đã chết mang về dương gian sao?”

“Không sai. Cho dù là nghịch chuyển thiên ý, ta cũng phải khiến con trai ta trở về dương thế !”

Thanh Hà che miệng, chỉ cảm thấy vô cùng hoảng sợ.

Thứ Hạ Hầu gia tộc khát cầu ...... cư nhiên lại chính là khiến người chết sống lại!

Từ khi nhân loại có lịch sử tới nay, người chết sống lại vẫn là được vô số người khát cầu, nhưng vô luận là khoa học hay là đạo thuật, đều không tồn tại biện pháp khiến người chết sống lại. Thông qua âm mạch dưỡng ra cương thi, nhưng cương thi tuyệt đối không phải là sống lại, mà là một sinh vật bất tử không có linh hồn.


“Vô luận là ai cũng không thể ngăn cản ta đem Tần Quảng mang về nhân thế! Vô luận là ai !”[ chưa xong còn tiếp..]