8/26/2017

Posted by Unknown |


Một cái đồng hồ quả quýt màu vàng chậm rãi buông xuống.


Hạ Hầu Tiêu Nham nhìn
đồng hồ quả quýt trong tay, chậm rãi ngẩng đầu lên.


Trước mặt Hạ Hầu Tiêu Nham giờ phút này là một gương mặt tràn ngập kiên nghị.


Đó là một
nam tử trung niên thoạt nhìn hơn năm mươi tuổi. Nam tử này tuy đã có tuổi thế nhưng ánh mắt vẫn như trước có một loại khí chất không nộ mà uy.


Tên của hắn là Hạ Hầu Kim Uyên
, chính là thân đệ đệ của đương đại gia chủ, Hạ Hầu Địa Tạng.


Gia chủ đời trước tổng cộng có hai trai hai gái, gia chủ đương nhiệm là Hạ Hầu Địa Tạng, đệ đệ Hạ Hầu Kim Uyên [ cha của Hạ Hầu Phương Diễn cùng Hạ Hầu Lục Sinh], nhưng sau đó có hai muội muội, Hạ Hầu Sở Giang [ mẹ của Hạ Hầu Thái Lam], cùng với...... Hạ Hầu Mộ Hoa, cũng chính là mẹ đẻ của Hạ Hầu Dạ Vương.


Khác với gia chủ đương nhiệm Hạ Hầu Địa Tạng, thái độ của Hạ Hầu Kim Uyên đối với Dạ Vương nghiêng về xúc động.


Đây là một mảnh
rừng cây âm trầm.


“Nhật thực
sẽ diễn ra vào lúc ba giờ chiều. Nghi thức sẽ bắt đầu vào thời điểm đó.” Hạ Hầu Kim Uyên dùng thái độ trên cao nhìn xuống Hạ Hầu Tiêu Nham:“Ngươi giấu bản đồ......”


“Ngươi không cần lo lắng.”


Phải giết chết Dạ Vương, một khi hắn trở thành ‘Vương’, kết cục mọi người chúng ta như thế nào ngươi hẳn rõ ràng hơn ta. Chuyện này hai người các ngươi nhất định phải xử trí thỏa đáng.”


Nói tới đây
hắn liền nhìn về phía sau.


Ở nơi đó, đứng một người.


Một
mĩ thiếu niên toàn thân đồ đỏ, mĩ thiếu niên giờ phút này đang hơi cúi đầu, tỏ rõ thân phận.


Tổng quan gia tộc Hạ Hầu...... Linh !


“Cô Hoạch điểu
báo tai ách, sẽ ứng nghiệm trên người Hạ Hầu Dạ Vương.” Linh cúi đầu nói.


“Rất tốt. Các ngươi hai người đều phải nhớ kỹ, nhất là ngươi Tiêu Nham. Ngươi chung quy
là huyết mạch phân gia, cho dù ngươi đạt được bản đồ hoàn chỉnh cũng không được gia tộc tán thành. Chỉ có huyết mạch đích hệ gia tộc mới có thể chấp chưởng đại quyền.”


Những lời này là đang nhắc nhở Hạ Hầu Tiêu Nham, muốn hắn
phải hiểu rõ bổn phận của mình.


nội tâm muốn cướp lấy đại quyền gia tộc của Hạ Hầu Kim Uyên đã biểu lộ không bỏ sót.

Ngay tại lúc này, Linh nhìn về một hướng nào đó, hô to:“Ai ở đó !”


Tại một mảnh
rừng cây hoang vu, cây cối thưa thớt cho nên không thể dễ dàng giấu được người.


Sau khi Linh hô to một tiếng, Tiêu Nham lập tức phóng về phương hướng đó!


Phía sau một thân cây xuất hiện bóng dáng một người, người kia hiện ra liền nhanh chóng bỏ chạy.


Đáng tiếc...... Nàng
sao có thể thoát khỏi Hạ Hầu Tiêu Nham?


Không bao lâu, Hạ Hầu Tiêu Nham liền vọt tới
trước thân ảnh kia, một phen bắt lấy!


Đó là một thiếu nữ.

“Ngươi là ai?”


Hạ Hầu Kim Uyên
và Linh chạy tới.


Xin...... Xin lỗi...... Ta không phải cố ý nghe lén ......”


Nơi này đã tiếp cận
lãnh địa tư nhân của Hạ Hầu gia, nói như vậy, nơi này rất ít khi xuất hiện người.


Hạ Hầu Kim Uyên nhìn thiếu nữ
kia, lạnh lùng nói:“Nếu nàng đều đã nghe được, để phòng ngừa vạn nhất, trừ bỏ đi.”


“Không...... Không cần !” Thiếu nữ nhất thời kinh hoảng cầu xin tha thứ:“Ta, ta không dám can thiệp
vào chuyện của vài vị đại nhân... cầu các ngươi, thả ta đi đi!


Hạ Hầu Tiêu Nham lạnh lùng nhìn nàng nói:“Ngươi
quả thực là rất không may.”


Tiếp theo hắn nhìn Linh nói:“Như vậy...... để ta động thủ.”


“Không...... Không cần!
Không cần a!” Thiếu nữ sợ hãi đến hoa dung thất sắc !


“Van cầu các ngươi...... Đừng giết ta! ta không muốn chết, ta không muốn chết a!
Ta chỉ là chờ ở nơi này muốn nhìn một chút, có thể thấy cái nữ nhân kia hay không... cái nữ nhân, Hạ Hầu Huyến Âm !”


Hạ Hầu Tiêu Nham
đang định ra tay hạ sát, nghe được cái tên này lập tức truy vấn:“Ngươi vừa rồi nhắc đến ai?”


“Hạ Hầu Huyến Âm!
Nàng không phải người Hạ Hầu gia sao?”


Đối
với người bình thường mà nói, người thuộc gia tộc Hạ Hầu đều là tồn tại cao cao tại thượng. Người tông tộc hay phân gia cũng không có nhiều khác biệt.


“Hạ Hầu...... Huyến Âm...... Nàng
giết nãi nãi của ta......”


Hạ Hầu Tiêu Nham
dùng tay bóp cằm nàng, khiến nàng phải đối  mặt với mình. Cái này là để tiện quan sát biểu tình, phán đoán xem nâng có đang nói dối hay không.


“Tiếp tục nói.”


“Bản đồ...... Nàng cầm đi bản đồ!”


Ngay sau đó,
trên cổ nàng lại nhiều thêm một bàn tay.


“Nguyên lai
như vậy. Bản đồ là ngươi cho nàng. Như vậy trả lời ta... bản đồ còn lại ở nơi nào?”


“Ta...... Ta không biết......”


“Đem nàng mang về.” Hạ Hầu Kim Uyên vỗ
bả vai Hạ Hầu Tiêu Nham: Phương pháp  để ngươi mở miệng có rất nhiều.”


Nãi nãi của ta có lẽ biết được ... nhưng nàng đã chết rồi...” Thiếu nữ vội vàng giải thích .


“Phải không? Vô phương. Khiến người chết mở miệng, ta cũng có biện pháp.” Hạ Hầu Kim Uyên lãnh khốc nhìn thiếu nữ, hỏi:“Như vậy, nói cho ta biết, tên của ngươi.”


Tên... tên ta?”


“Trả lời!”


“Tên của ta là...... Hứa Thanh Hà......”


Sự tình xảy ra ở nơi này, không có người nào biết.


Trong trang viên vị trí hạch tâm nhất của Hạ Hầu gia tông tộc.


Nơi này là
nơi ở của đương đại gia chủ Hạ Hầu gia, Hạ Hầu Địa Tạng.


Trên bậc thang cao cao, một thân ảnh bọc trong hắc bào, ngồi trên một chỗ tựa như vương tọa, mà bên dưới bậc thang là Hạ Hầu Dạ Vương đang ngồi xổm.


“Rốt cuộc,
ngày này đã đến.”


Hạ Hầu Địa Tạng
trên đài cao dùng âm thanh lạnh lùng nói:“Từ sau khi Tần Quảng chết, ta vẫn luôn chờ mong ngày này.”


Dạ Vương
nhìn thân ảnh được bao trùm trong hắc bào kia cười cười.


“Ngươi...... Vừa rồi cười?”


Hạ Hầu Địa Tạng dùng
âm thành tràn ngập uy nghiêm hỏi:“Ngươi đang cười cái gì?”


“Ta vốn tưởng rằng, phụ thân đại nhân
sẽ đề cập tới mẫu thân trước, không phải sao?


“Mẫu thân ngươi, đương nhiên cũng là......”


“Cũng
đủ rồi đi? Trải qua nhiều năm giả bộ như vậy, phụ thân đại nhân không chán ghét sao?”


Sau đó hắn ngẩng cao đầu nói:“Hôm nay, mỗi một người trong Hạ Hầu gia tộc, bao gồm phụ thân đại nhân cũng sẽ dùng tất cả thủ đoạn để giết chết ta. Ta biết, bởi vì giá trị lợi dụng của ta đến ngày hôm này đã triệt để kết thúc.”


Hạ Hầu Địa Tạng đột nhiên
đứng lên khỏi vương tọa, giận dữ hét:“Làm càn! Nghịch tử ngươi chẳng lẽ quên ta che chở ngươi suốt bao nhiêu năm qua sao?”


“Vương
không có khả năng đồng thời xuất hiện hai người.” Dạ Vương đối với cơn thịnh nộ của Hạ Hầu Địa Tạng không sợ hãi chút nào:“Phụ thân đại nhân, đây là ngươi dạy ta.”


“Ngươi đừng vội nói bậy!
Ngày sau, vị trí này chính là thuộc về ngươi. Bản đồ hoàn thành cũng sẽ giao vào tay ngươi!”


Hạ Hầu Dạ Vương cười nhạo
, lời nói dối bực này cũng thật đáng chê cười a.


Người Hạ Hầu gia tộc đều vô liêm sỉ như thế sao?


Bản đồ kia ta tất phải đạt được.” Dạ Vương lạnh lùng nói:“Bất quá, trước hết phải đợi sau khi tập hợp được bản đồ hoàn chỉnh, mới quyết định nó sẽ quy về ai.


Đã
không còn cần biểu hiện hòa bình giả dối nữa.


Bởi vì đã không
còn bất cứ ý nghĩa.


Bất quá, ít nhất trước mắt song phương
đang có quan hệ lợi ích nhất trí. Chỉ cần tồn tại lợi ích cộng đồng, cho dù cừu hận sâu thế nào cũng có thể bắt tay hợp tác.



Nhật thực
đã s
ắp xảy ra ! 

Posted by Unknown |
Chương 25: Vọng Hương đài, vương cùng Sinh Tử bộ


Rạng sáng, hơn năm giờ.


Lúc này,
trên Mân sơn đã bắt đầu xuất hiện chút ánh nắng sớm, chim chóc đang kiếm ăn.


Hạ Hầu Dạ Vương tỉnh
giấc.


Hắn
nằm ngủ bên cạnh bà ngoại. Trong gia tộc Hạ Hầu này chỉ có trước mặt bà ngoại hắn mới có thể thả lỏng tiến vào giấc ngủ.


Hắn
mở cửa sổ, hít một ngụm không khí buổi sớm.


Một ngày này, cuối cùng vẫn là đến
rồi.


Vẫn là đến
rồi......


Đối với hắn, chuyện hiện tại cần làm... chính là đi xác nhận kết quả.


Kết quả như thế nào, đối với hắn
rất quan trọng.


“Mộ...... Hoa...... Mộ Hoa......”


Dạ Vương nhìn
lão nhân lúc này đang mở to mắt.


“Lại......
mơ thấy mụ mụ sao?”


Mộ Hoa, cho dù đã nổi điên, bà ngoại
vẫn nhớ cái tên này.


Hạ Hầu Mộ Hoa,
mẹ đẻ của Dạ Vương.


Có lẽ đối với
bà ngoại mà nói, sau khi Mộ Hoa ra đi, con trai của nàng Dạ Vương, cũng trở thành phương pháp tốt nhất nhớ tới nữ nhi mình. Nhưng đối với Dạ Vương mà nói, mẫu thân lại là khái niệm không thể nào rõ ràng.


Gia chủ đời trước cũng là ông ngoại hắn, trong ấn tượng là một người khắc nghiệt, đối đãi với con gái cũng không có bao nhiêu khác biệt với người ngoài. Nhưng bà ngoại lại khác, so sánh với cậu đang làm gia chủ hiện thời, mẫu thân đối với bà ngoại mà nói chính là hòn ngọc quý trên tay.


“Mộ Hoa...... Mộ Hoa...... Vì cái gì
lại rời đi so với ta còn sớm hơn?”


Đối với cha mẹ mà nói,
bất hiếu nhất thế gian này chính là việc bỏ lại cha mẹ rời xa thế gian.


Sau khi mẫu thân mất, bà ngoại ngày càng tiều tụy, thế cho nên đến nay... liền biến thành bộ dáng hiện tại.


“Hảo hảo nghỉ ngơi đi. Bà ngoại. Qua hôm nay......”


Là người có thể nhìn thấy ‘Mẫu thân’ .”


Trong tầng hầm tối đen.


Dạ Vương
lại lần nữa bước vào nơi này, trước tiên châm một ngọn đuốc, sau đó tiến về căn phòng hôm qua hắn đã giam Hạ Hầu Huyến Âm.


Thời điểm đến trước cửa, hắn nhìn thấy Hạ Hầu Huyến Âm ở trong phòng.


Khối thi cốt kia... đã không còn đâu nữa!


Nhưng mà Hạ Hầu Huyến Âm lại
ngất ở dưới đất, sinh tử không rõ.


Dạ Vương lấy
chìa khóa mở cửa, bước vào.


Hắn từ trên người lấy ra một bình nhỏ,
nâng nàng dậy, đem chất lỏng trong bình nhỏ đổ vào miệng Huyến Âm.


Thật lâu sau......


Nàng rốt cuộc tỉnh lại.


“Ngươi cuối cùng
đã tỉnh.”


Huyến Âm mở to mắt
, nhìn thấy Hạ Hầu Dạ Vương.


“Ta...... Là ta giết cha ta.”


Sau khi tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của nàng chính là chuyện này.


Dạ Vương yên lặng nghe nàng nói
, phản ứng không quá lớn.


“Đó là
chuyện ngoài ý muốn.”


“Nhưng
vì cái gì ta lại quên mất mọi thứ?”


“Ngươi còn có thể
lần nữa nhìn thấy hắn.”


Nghe đến câu này, khiến Huyến Âm mở to hai mắt.


“N
ếu ngươi khiến ta trở thành ‘Vương’, ta có thể khiến ngươi nhìn thấy cha ngươi lần nữa.”


Dạ Vương biết
, Hạ Hầu Nguyên Thứ bị Hạ Hầu gia tộc dùng để làm gì


“Chỉ cần ngươi hiệp trợ ta lấy
được bản đồ đi tới Vọng Hương đài.”


Vọng Hương đài......


Nơi đám quỷ hồn tiến vào âm phủ, đứng tại nơi đó nhìn lại gia hương tại dương gian, được xưng là Vọng Hương đài. Không sai đi?”


T
rong nháy mắt thức tỉnh năng lực linh môi, Huyến Âm liền hiểu được khái niệm này.


Trong truyền thuyết, Vọng Hương đài tồn tại ở âm phủ. Bất quá, nói
cho cùng chung quy cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi. Không ai cho rằng, âm phủ thật sự tồn tại trên thế giới này.


Nhưng
hiện tại, nàng không có khả năng suy nghĩ như vậy nữa.


Thường thức Âm phủ không tồn tại trên thế giới này dần phá vỡ trong lòng Huyến Âm.


“Âm phủ
là có tồn tại, đúng không?”


Nếu là như thế
, người bị nàng giết cũng không phải vĩnh viễn biến mất mà tồn tại ở một thế giới nào đó.


“Đúng vậy.”


Ngắn ngủi hai chữ,
phá hủy hết thảy khái niệm duy vật của khoa học. Địa ngục chỉ tồn tại trong truyền thuyết thần thoại, nay... đã triệt để trở thành hiện thực!


“Ta
có thể gặp lại ba ba? Ba ba bị biến thành quỷ hồn?”


“Đúng vậy.
Đơn giản chính là như vậy.”


Nàng...... Đã thức tỉnh.


Hơn nữa có khả năng so
với Hạ Hầu Thanh Liên còn mạnh mẽ hơn.


Gia chủ đời trước từng nghe theo lời tổ mẫu ngươi, hết thảy mục đích đều là vì đạt được bản đồ âm phủ. Ngươi nên biết, bản đồ đối với gia tộc chúng ta có bao nhiêu ý nghĩa.”


“Các ngươi muốn đi vào âm phủ sao?”


“Đúng vậy.”


Vì tiến vào âm phủ mà
phải đạt được bản đồ, cái này cũng không kỳ quái. Đối với hoàn cảnh lạ lẫm như âm phủ, có bản đồ và không có bản đồ là hoàn toàn khác nhau một trời một vực. Trong cổ đại, hành quân đánh nhau, một tấm bản đồ có thể xoay chuyển toàn cục. Nhớ năm đó Trương Tùng đem bản đồ Tây Xuyên hiến cho Lưu Bị, do đó khiến Lưu Bị sau này trở thành Thục Trung chi chủ!


Như vậy,
mục đích của Hạ Hầu gia tộc là gì?


Chẳng lẽ
muốn lấy tấm thân nhân loại, khống chế âm phủ?


“Nếu ta hỏi
ngươi, vì sao cần phải dựa vào bản đồ tiến vào âm phủ, ngươi cũng sẽ không nói cho ta biết đi?”


“Không sai. Đây là
tin tức tối cực hạn nhất mà ngươi có thể biết được. Cái này vẫn còn là dưới tiền đề ngươi còn ‘Có giá trị’.”


Lời
nói rất tàn khốc. Thế nhưng Huyến Âm biết, thế cục hiện tại nàng tất yếu phải giúp Hạ Hầu Dạ Vương. Chỉ riêng đơn giản phụ thân bị nàng ngộ sát, cũng tất yếu phải làm như vậy.


“Như vậy,
ngươi muốn ta làm thế nào?”


Làm như thế nào?


“Hôm nay sẽ xuất hiện ‘Nhật thực toàn phần’. La Hầu tinh sẽ thôn phệ Thái Dương.”


“La Hầu? Nhật thực toàn phần,
là ánh trăng đem Thái Dương......”


“La Hầu là
một tồn tại không thể lý giải bằng cơ sở thiên văn học hiện tại, cũng giống như là âm phủ. Mà La Hầu là tượng trưng cho bóng tối, còn ta, ngày hôm nay muốn trở thành ‘Vương’.”


“Vương?”


Cái gọi là vương, là
ý chỉ cái gì?


“Đúng vậy. Vương.”


Huyến Âm nhớ tới
tấm ảnh chụp kỹ thuật số nàng còn lưu trong máy......



“Nếu ngươi giúp ta trở thành ‘Vương’......” Dạ Vương
lại nói ra một câu:“Ngươi từng xem qua [ Tây Du ký ] đi?”


Huyến Âm ngẩn ra.


Nàng hoàn toàn không rõ, vì sao Dạ Vương
ở trước mặt nàng lại nhắc đến [ Tây Du ký ].


[ Tây Du ký ]
là một trong tứ đại danh tác, phàm là người Trung Quốc đều biết.


Trong [ Tây Du ký ], Tôn Ngộ Không sở cầu Trường Sinh. Nhưng cho dù hắn học được từ chỗ Bồ Đề tổ sư Trường Sinh chi thuật, lại vẫn như trước bị quỷ sai câu về âm phủ. Thế nhưng...... về sau hắn làm như thế nào?”


Huyến Âm đương nhiên biết. Phàm đã xem qua bản tây du ký do Lục Tiểu Linh Đồng
đóng năm đó, đều nhớ rõ...... Tôn Ngộ Không tự tay xóa đi tên hắn trong Sinh Tử bộ!


“Nếu ta trở thành ‘Vương’, ta có thể cho ngươi
giống như Tôn Ngộ Không lúc ấy vậy.


Nghe đến câu này, Huyến Âm ngược lại hít một ngụm khí lạnh.


Nếu thật sự là như thế,
cái gọi là “Vương” kia, hoàn toàn là danh xứng với thực! Thậm chí người nắm giữ đại quyền lớn nhất thế gian cũng không thể so sánh với Dạ Vương!


Hắn thế nhưng
có thể trở thành “Vương” đáng sợ như vậy sao?[ chưa xong còn tiếp..] 


8/23/2017

Posted by Unknown |



Tầm mắt lợi hại trực tiếp tập trung vào bia tên trước mặt.


Một mũi tên
đã được lên dây cung.


Sau một hồi,
mũi tên bắn ra, cơ hồ trong chớp mắt trúng ngay hồng tâm!


Lúc này, phía sau truyền đến
tiếng “Ba ba” vỗ tay.


Kỳ Thủy Ngư
một thân bạch y quay đầu lại. Người vỗ tay phía sau chính là trượng phu của nàng, Hạ Hầu Phương Diễn.


Nơi đây là một võ trường to lớn, sân bãi trống trải. Trong ngày thường đệ tử tông tộc sẽ được huấn luyện võ nghệ tại đây. Chỉ có người tông tộc mới có thể tiến vào nơi này.


“Ngươi
cũng không ngủ được sao?” Kỳ Thủy Ngư hơi buông tay xuống, nói:“Cũng đúng, một đêm này, chỉ sợ người tông tộc, không một ai có thể ngủ yên.”


“Ngươi nói không sai. Nhất là Dạ Vương, không phải sao?”


Nói tới đây,
trên mặt hắn lộ ra một tia ý vị thâm trường.


Kỳ Thủy Ngư bỗng nhiên
khẽ biến sắc.


“Ngươi muốn làm gì?”


Kỳ Thủy Ngư
Hạ Hầu Phương Diễn cách nhau không phải quá xa, cho nên nàng có thể thấy rõ ràng biểu tình lúc này trên mặt Hạ Hầu Phương Diễn.


“Ngươi cho rằng ta tính toán làm cái gì?”
thần sắc của Hạ Hầu Phương Diễn lại như thường.


“Ta
hiểu ngươi.” Kỳ Thủy Ngư nắm chặt cây cung trong tay,“Ngươi chẳng lẽ muốn tính toán động thủ với Dạ Vương sao? Vạn vạn không thể ! Gia chủ sẽ không......”


Thế nhưng nói tới đây
, Kỳ Thủy Ngư bỗng nhiên nghĩ tới cái gì.


“Chẳng lẽ...... Gia chủ ngầm đồng ý?”


“Bản đồ,
phải là người trong huyết mạch Hạ Hầu gia tộc nắm giữ. Không phải sao?”


Kỳ Thủy Ngư lại lắc đầu:“Hạ Hầu Dạ Vương, hắn cũng là
huyết mạch Hạ Hầu gia tộc.”


“Ngươi thật sự cho rằng...... Hắn là
người nhà Hạ Hầu sao?”


Nói xong câu đó, Hạ Hầu Phương Diễn lại cười:“Ngươi yên tâm. Quân tử không đứng dưới nguy tường
(một người quân tử sẽ không đứng dưới một bức tường sụp đổ). Gia tộc này, người muốn giết Hạ Hầu Dạ Vương nhiều như cá diếc qua sông. Nếu muốn giết hắn, đã sớm động thủ. Ý nghĩ của gia chủ là một phần nguyên nhân, thế nhưng một khi không nắm chắc, lại có ai muốn ra tay đối phó Dạ Vương? Cho dù phải động thủ... cũng không nên là ta.”


Bởi vậy...... Một
cái tên lập tức sinh ra trong đầu Kỳ Thủy Ngư.


“Hạ Hầu...... Tiêu Nham sao?”


“Ta cũng đến bắn một tên đi.”


Tiếp nhận cây cung trong tay Kỳ Thủy Ngư, tiện đà rút lấy một mũi tên trong túi đựng tên của nàng, nhanh chóng lắp tên vào cung, kéo căng dây!


“Thủy Ngư, nhớ kỹ. Nắm
được cơ hội thì phải nhanh chóng ra tay, không thể không quả quyết.”


“Ta biết. Nhưng...... Một khi thất bại......”


Con người luôn phải chết. Thất bại mà nói, bất quá chỉ là đi trước vài thập niên mà thôi. Nhưng nếu như thành công, đối với người Hạ Hầu gia tộc mà nói, lại chính là Thiên Thu muôn đời.”


Vừa nói, mũi tên bay ra cũng nhanh chóng bắn về phía bia tên! Thế nhưng, mũi tên bay ra cắm vào mũi tên trước đó của Kỳ Thủy Ngư, làm nó trực tiếp tách ra làm hai!


Kỳ Thủy Ngư nhìn
mà trợn mắt há hốc mồm.


Thiện xạ
cũng không đủ để hình dung! Cho dù là Hoa Vinh trong Thủy Hử truyện sống lại cũng không thể so sánh với Hạ Hầu Phương Diễn!


“Trên lịch sử. Mỗi một người thắng,
trước khi viết nên một bước mấu chốt đều là vận mệnh sau khi gặp phải thất bại, vạn kiếp bất phục. Khát cầu càng nhiều, trả giá cũng càng nhiều.”


Lúc này, Kỳ Thủy Ngư từ sau lưng ôm lấy Hạ Hầu Phương Diễn.


“Ngươi nên biết, ta
không cầu mong cái gì mà gọi là Thiên Thu muôn đời. Sự tình Hạ Hầu gia tộc làm, vốn là chuyện cấm kỵ... là hành vi cấm kỵ đối với toàn nhân loại.”


Cầm trong tay cung
tên, Hạ Hầu Phương Diễn lại rút ra một mũi tên.


“Ta sinh
ra là người Hạ Hầu gia tông tộc, đã chú định không có khả năng sống cuộc sống bình thường. Thủy Ngư, ngươi gả vào Hạ Hầu gia, cũng sẽ không còn khả năng trôi qua cuộc sống bình phàm.”


Tiếp theo, mũi tên thứ hai lại lập tức bắn ra!


Kỳ Thủy Ngư nhắm hai mắt
lại, dưới khóe mắt nàng, một giọt nước lấp lánh xuất hiện.


Nàng gắt gao ôm lấy Hạ Hầu Phương Diễn, tựa hồ ngay sau đó, hắn
sẽ biến mất ngay bên cạnh nàng vậy.


Đối với Hạ Hầu gia mà nói, đây là một
đêm cực kỳ dài. Mỗi phút mỗi giây trôi qua đều làm bọn hắn càng thêm dày vò.


Mà đối
với Hạ Hầu Tiêu Nham mà nói, càng chính là như thế.


Đối với
người Hạ Hầu gia tông tộc, người phân gia cùng nô bộc hồng y cũng không khác biệt. Bất quá, Hạ Hầu Tiêu Nham trong số những người phân gia, là người được gia chủ tin cậy nhất.  


Mà giờ khắc này......


“Chính là...... Nơi này sao?”


Trước mắt giăng đèn kết hoa,
trang viện thoạt nhìn rất vui vẻ. Trang viện này hoàn toàn có thể dùng để quay chụp phim dân quốc, tuyệt không có nửa phần không thích hợp.


Nơi này......
buổi tối hôm nay, là nơi cử hành hôn lễ.


địa phương sắp tổ chức “Hôn lễ” đang tiến hành những công tác cuối cùng.


Đương nhiên......
người giám sát đốc thúc mọi người làm việc, vẫn như trước là Hạ Hầu Thái Lam.


Thời điểm công việc đã làm đến không sai biệt lắm, Hạ Hầu Tiêu Nham đi tới bên trong sân trang viện. Mà Hạ Hầu Thái Lam một người đứng lẳng lặng ở bên kia, không hề có bất cứ nô bộc hồng y nào bên người.


“Đã có thể
rời khỏi.” Hạ Hầu Tiêu Nham nói.


Nhưng Hạ Hầu Thái Lam vẫn không nhúc nhích.


“Thái Lam tiểu thư? Bản đồ
trên tay ngươi, nếu......”


“Ngươi
là muốn làm gì?”


Hạ Hầu Tiêu Nham
nghe được những lời này, tuy rằng Hạ Hầu Thái Lam giờ phút này đang quay lưng lại phía hắn, nhưng vẻ mặt hắn lại không có chút biến hóa.


“Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì, Thái Lam tiểu thư.”


“Ngươi nên biết, không có bản đồ, hậu quả sẽ là gì.”


Ngụ ý,
hiển nhiên uy hiếp đối với hành động hắn đang làm.


“Thái Lam tiểu thư, t
a vẫn là không hiểu rõ ngươi đang nói gì.”


“Hạ Hầu Huyến Âm
, ngươi muốn lợi dụng nàng làm chuyện gì?”


“Chưa từng
có chuyện như vậy.”


Nhưng mà đối với Hạ Hầu Thái Lam
mà nói, loại đáp án cho có lệ này, nàng không có khả năng tiếp nhận.


“Ngươi từ
mới bắt đầu đã biết, thi thể bên trong cỗ quan tài kia là ai, không phải sao?”


Một lần này Hạ Hầu Tiêu Nham lại trầm mặc .


Nàng chậm rãi quay đầu nhìn Hạ Hầu Tiêu Nham.


Bởi vì ngươi biết, cho nên mới an bài như vậy sao?” Hạ Hầu Thái Lam lạnh lùng nói:“Từ lúc vừa bắt đầu, ngươi đã biết Hạ Hầu Huyến Âm bị lâm vào trạng thái tinh thần phân liệt đi?”


“Ta chỉ là không nghĩ
sẽ nghiêm trọng như thế. Thế nhưng, hết thảy chuyện này chẳng phải không đúng như đã an bài sao?”


“Điểm này, ngươi không cần biết.”


Hạ Hầu Tiêu Nham cùng Hạ Hầu Thái Lam
lúc này đại khái cách nhau khoảng hai mươi mét, nhưng song phương trong đình viện tối đen này vẫn có thể thu hết biểu tình của đối phương vào đáy mắt.


“Như vậy......
để ta đoán xem xem, có được không?”


Hạ Hầu Tiêu Nham nói đến
đây, không đợi Hạ Hầu Thái Lam trả lời lại tiếp tục.


“Các ngươi lựa chọn
ngày này, ta đại khái đã đoán được. Là bặc ngôn từ trước khi Hạ Hầu Thanh Liên mất đi bói ra đi? Đối với các ngươi mà nói, Hạ Hầu Thanh Liên bị các ngươi lợi dụng tới chết mới thôi cũng không phải là quá đáng, đúng không?”


“Cho nên...... Hạ Hầu Nguyên Thứ rời
khỏi Mân sơn không phải là trốn tránh số mệnh sao? Đáng tiếc, tất cả những chuyện này đều không có ý nghĩa. Cuối cùng, tại thời điểm La Hầu sắp thôn phệ Thái Dương, hắn cư nhiên chết trên tay chính nữ nhi mình. Sau khi chết, trong vòng bảy ngày hắn tất yếu phải được chôn ở Mân sơn. Thế nhưng, sự thật là, Dạ Vương vẫn chú ý bọn họ. Sau khi Hạ Hầu Nguyên Thứ chết đi, hắn trước tiên an bài người, đem di thể trở về Mân sơn.”


Di thể bên trong cỗ quan tài kia...... Là Hạ Hầu Nguyên Thứ, cha đẻ của Hạ Hầu Huyến Âm! Cho dù hắn là người phân gia, nhưng dù sao cũng là huyết mạch Hạ Hầu gia, càng quan trọng hơn là, hắn là nhi tử do Hạ Hầu Thanh Liên đẻ ra! Cho nên đối với các ngươi, hắn là nhân vật thích hợp nhất, đảm nhiệm vai ‘Tân lang’ trong minh hôn, đúng không?”


Hạ Hầu Thái Lam im lặng.


“Xem ra ta nói đúng. Dạ Vương những năm gần đây
bên ngoài vẫn luôn giám thị hai cha con Hạ Hầu Nguyên Thứ đi?”


“Ngươi
để nàng ta mở quan tài ra là hy vọng xác nhận phỏng đoán trong lòng ngươi? Không...... Nếu là như thế, không cần tất yếu phải khoa trương như vậy, ngươi hẳn là có ý đồ khác. Bất quá, trong quá trình khai quan, Hạ Hầu Huyến Âm lại không một lần mở mắt, cho nên nàng không biết thi thể trong cỗ quan tài kia, chính là người cha đã chết trong tay nàng!”


Giờ khắc này, Huyến Âm nhìn
khối thi cốt kia, nó vẫn như trước không có biến hóa gì.


Nàng tin tưởng, nàng còn có thể
lần nữa nhìn thấy phụ thân.


Nhất định có thể.


Chỉ là, ký ức
vẫn như trước hỗn độn không chịu nổi. Ở một ngày đó, sau khi nàng đụng chết phụ thân, phụ thân nói với nàng cái gì đó, mà nàng... vì cái gì lại tới Mân sơn?


“Hạ Hầu Nguyên Thứ chỉ sợ thủy chung không thể tin tưởng
lời nói của Hạ Hầu Thanh Liên. Cho nên hắn mới càng sợ hãi. Nhưng tại một khắc khi hắn chết đi, hắn rốt cuộc phát hiện, số mệnh hắn chung quy vẫn là như thế, dự ngôn của mẫu thân Hạ Hầu Thanh Liên hoàn toàn ứng nghiệm trên người hắn. Cho nên vào thời điểm đó, hắn chân chính hiểu được, trốn tránh là không có ý nghĩa.”


Hạ Hầu Tiêu Nham nói đến
đây cuối cùng đưa ra kết luận.


Sự tình Hạ Hầu Thanh Liên trước khi chết nhắc nhở hắn, cũng không tính là khó hiểu đi? Nàng chính là muốn nhi tử mình sau khi chết đi, vì gia tộc Hạ Hầu, mang đến mảnh bản đồ âm phủ cuối cùng!”[ chưa xong còn tiếp..]


ps: Này một chương viết 3 giờ...... Xin lỗi chỉ có một canh ......