8/20/2017

Posted by Unknown |
Chương 20: Tầng hầm ngầm


Đây không phải thỉnh cầu, mà là mệnh lệnh !


Mệnh lệnh !


Dạ Vương dùng
ngữ điệu phi thường vững vàng nói ra những lời này, nhưng lại có một loại cảm giác không nộ mà uy. Đối với hắn, dường như biểu hiện quyền uy giống như vương giả từ lúc sinh ra đã có.


Liền giống như
bản thân hắc ám.


“Ta...... Ta biết
rồi.” Cuối cùng, Huyến Âm chỉ có thể trả lời như thế:“Ta sẽ nghe theo lời ngươi......”


“Rất tốt.
Buổi tối hôm nay ta muốn ngươi đi theo ta tới một nơi, ta cần phải khai phá ra đầy đủ ‘Năng lực’Hạ Hầu gia trong cơ thể ngươi.”


Năng lực Hạ Hầu gia!


Huyến Âm
hiểu được, cái này cũng ý nghĩa, năng lực của diễn viên có cơ hội giải phóng rồi.


Điểm này tuy rằng kịch bản không nói rõ, thế nhưng
nàng hiểu.


Ngươi muốn nói cái gì, ta không hiểu cho lắm?”


Cho tới bây giờ, quay chụp đều
rất thuận lợi, không bị ng. Đến tình trạng này đối với mỗi người diễn trò mà nói, đã không còn mấy khó khăn, nhân vật phản khống ngược lại càng dễ khiến đối phương nhập vai diễn.


Đúng vậy, là như thế.


Rất nhanh...... Kịch bản sẽ an bài
nhân vật mà diễn viên sắm vai chết đi. Đến thời điểm đó, chính là lúc kịch bản bị bóp méo. Chỉ là cuối cùng trong phim kinh dị, trả giá khi bóp méo kịch bản không hề nhỏ. Hơn nữa, cho dù bóp méo kịch bản, muốn tránh khỏi cái chết cũng tuyệt không dễ dàng.


So sánh với phim kinh dị cuối cùng, xưng hô “Ảnh đế” chỉ là một trò cười.


Hiện tại bọn họ
mới chân chính làdiễn viên” trên ý nghĩa!


Thời gian...... Đã qua
nửa đêm 0h.


Dạ Vương mang theo Huyến Âm
đi tới một thư phòng.


Bên trong thư phòng có đặt các loại sách cổ, những bộ sách này, không ngoại lệ đều dùng chữ phồn thể viết.


Hắn đi tới trước giá sách, từ trên giá sách lấy ra một quyển sách, sau đó đem cuốn sách đặt vào giữa hai quyển sách ở phía dưới, lại nhặt một quyển sách khác, đặt vào ô phía trên...


Động tác như thế lặp đi lặp lại vài lần, toàn bộ giá sách cư nhiên chậm rãi lui ra sau!


Để lộ ra cách cửa một thông đạo!


Nhìn cứ như trong phim.”


Lắm lời, mau theo ta.”


Vì thế, Huyến Âm cùng Dạ Vương
tiến vào bên trong thông đạo, bên dưới còn có bậc thang kéo dài xuống dưới. Sau khi hai người tiến vào, giá sách lại tiến lên, che đi cửa thông đạo.


Trên một đường này Huyến Âm không
hỏi nhiều, giọng điệu của Dạ Vương là không cho phép nghi ngờ, hắn nói nàng cái gì cũng không cần xuy xét, cái gì cũng không cần làm, chỉ cần đi theo hắn là được rồi.


Thời điểm đi đến cuối bậc thang, không gian đã trở nên rất âm u. Dạ Vương lấy ra một hộp diêm, sau đó bật lửa......


Châm một ngọn đuốc.


Bên trong tầng hầm vốn có rất nhiều ngọn đuốc được dắt trên vách tường.


Diện tích tầng hầm so với dự đoán của Huyến Âm phải lớn hơn nhiều.


Mà nàng
nhìn thấy, một hàng lang kéo dài về phía trước không biết bao xa, mà hai bên hành lang là từng cánh cửa nối tiếp nhau.


“Đây là...... Cái gì?”


Dạ Vương
không nói gì, vẫn đi lại trên hành lang, châm những ngọn đuốc trên vách tường.


“Ta cần
năng lực của ngươi, năng lực của ngươi càng mạnh, phần thắng của ta lại càng lớn. Ngày mai, không, phải nói là ngày ‘Hôm nay’, ta chờ đợi đã lâu.


“Ngươi cần
vài tấm bản đồ kia, ta biết.”


Dạ Vương đối với
bản đồ cố chấp quá mức tưởng tượng, điểm này không cần nghi ngờ. Thế nhưng đối với Dạ Vương mà nói, bản đồ kia có ý nghĩa gì?


Ngày La Hầu lần nữa phôn phệ Thái Dương... giống như ngày đó năm đó vậy.” Dạ Vương lạnh lùng nói:“Ta rất chờ mong, ngươi có thể làm được giống như tổ mẫu ngươi vậy.”


“‘Linh môi’...... Sao?”


“Đối với ta
, cho ngươi gia nhập kế hoạch là có chút phiêu lưu. Cho nên, ngươi không thể gây ra nửa phần trở ngại đối với kế hoạch của ta, bằng không... ta sẽ tự tay giết chết ngươi.”


Huyến Âm rất rõ ràng...... Dạ Vương
không có nhiều lòng tin đối với mình, thế nhưng dường như vì tổ mẫu, hắn thực sự cần chính mình.


Tổ mẫu...... Trong ấn tượng,
thời điểm nàng qua đời tuyệt đối không có người Hạ Hầu gia đến thăm, thời điểm nàng hạ táng cũng như vậy...


Tình cảm người Hạ Hầu gia đối với nàng hiển nhiên có một trình độ phức tạp nào đó, thế nhưng lại không có bất cứ người nào thời điểm nàng chết đến thăm nàng, thậm chí còn không tiễn đưa nàng một đoạn đường cuối cùng.



Huyến Âm đối với tổ mẫu
không có bao nhiêu ấn tượng, nàng cũng không trò chuyện nhiều với tổ mẫu. Bất quá... phụ thân quả thực có đề cập qua với nàng, thời điểm còn trẻ tổ mẫu quả thực rất giống nàng. Điểm này khiến nàng có chút tình cảm vi diệu đối với tổ mẫu. Mà bà ngoại của Hạ Hầu Thái Lam cũng đem nàng nhận nhầm thành tổ mẫu, đến cùng là có bao nhiêu phần giống nhau đây?


Lúc này, Huyến Âm đi đến
trước một cánh cửa nào đó, từ ô cửa sổ nhỏ có khảm chấn song nhìn vào, bên trong...


Là một bộ xương khô trắng ởn!


Sau khi nhìn thấy bộ xuong kia, Huyến Âm nhất thời lấy tay che miệng, lộ ra thần sắc hoảng sợ.


“Đây là...... Cái gì?”


Dạ Vương thản nhiên nói:“Như ngươi nhìn
thấy.”


“Người chết...... Không phải
nên chôn đi hay sao?”


“Đúng vậy. Thế nhưng cũng có ngoại lệ.”


Ngoại lệ?
Là có ý gì?


“Ngươi không cần biết
mấy thứ này.”


Lại là những lời này!
Hiển nhiên, Hạ Hầu Dạ Vương còn che giấu nàng rất nhiều chuyện.


Hôm nay...... Hạ Hầu gia tộc
sẽ tổ chức một hồi minh hôn vì hai người chết! Mà trong quá trình này, liên lụy tới lợi ích của rất nhiều người trong gia tộc. Hạ Hầu Dạ Vương, Hạ Hầu Thái Lam, Hạ Hầu Tiêu Nham...... đây có lẽ chỉ là một góc của núi băng, Hạ Hầu gia tông tộc có lẽ càng có nhiều người liên lụy vào trong đó hơn nữa.


Mà có thể xác định là,
trọng điểm mưu đồ của những người này chính là bản đồ.


Bản đồ đối với bọn hắn có ý nghĩa vô cùng trọng đại.


Trước mắt người đảm bảo địa vị cho Hạ Hầu Dạ Vương chính là gia chủ, trên danh nghĩa là phụ thân hắn, thực tế lại là cậu. Nếu không có gia chủ tồn tại, chỉ sợ người nhà Hạ Hầu sẽ gây khó dễ cho hắn !


Thế nhưng...... Huyến Âm cảm giác,
thứ Dạ Vương chân chính muốn... cũng không phải là địa vị trong Hạ Hầu gia tộc. Đây thuần túy chỉ là cảm giác của nàng.


Thứ gọi là bản đồ kia... nhất định có thể khiến hắn đạt được một thứ gì đó.


Tổ mẫu...... Lúc trước
đã từng giúp hắn sao? Không, nếu đối với hắn tổ mẫu thật sự quan trọng, vì cái gì thời điểm tổ mẫu qua đời hắn không có xuất hiện?


“Có thể nói cho ta biết một
vài sự tình liên quan tới tổ mẫu ta được không? Hay cái này cũng là thứ ta ‘Không cần biết’ hoặc là sự tình ‘Không thể biết’? Bởi vì ta là người phân gia?”


Dạ Vương dùng
ánh mắt lạnh như băng nhìn nàng.


Tổ mẫu ngươi chưa bao giờ nói cho ngươi biết chuyện về Hạ Hầu gia, vậy thì vì cái gì ta phải nói cho ngươi?


Đúng vậy. Tổ mẫu chưa
từng nói với nàng.


Lúc trước khi tổ mẫu ra đi đã nói với phụ thân cái gì? Không được cho mẫu thân biết.. cũng đồng dạng không cho mình biết...


Điều duy nhất ta có thể nói với ngươi là......”


Đúng lúc này Dạ Vương đánh gãy
suy nghĩ của nàng.


“Tổ mẫu của ngươi là một ‘Ác Ma’.”


Ác Ma !


Đối với Huyến Âm
, từ ngữ này khiến nàng hoàn toàn bất ngờ. Nàng vốn tưởng rằng, tổ mẫu là người Dạ Vương coi trọng, thế nhưng trên thực tế dường như hoàn toàn tương phản.


Cho nên đối với
mình không có thiện ý sao? Thậm chí kêu nànglăn” ra  khỏi Mân sơn?


“Ác Ma?
Là ý gì?”


“Chính là
ý theo nghĩa đen.”


“Tổ mẫu
... đã làm qua chuyện gì sao?”


Nàng đã làm chuyện gì?


Ngoài miệng, Dạ Vương cười lạnh càng thêm sâu.


“Đủ
rồi. Điều ta có thể nói, dừng lại đây. Kế tiếp ngươi hãy để ta xem xem, ngươi kế thừa được bao nhiêu năng lực của tổ mẫu ngươi.”


Tiếp đó hắn chỉ hành lang trước mắt, nói:“Chọn bất cứ một gian phòng, sau đó đi vào là được.”


“Chẳng lẽ......” Huyến Âm nhìn
hành lang trước mắt, yết hầu trúc trắc nói: “Chẳng lẽ, trong những căn phòng trên hành lang này đều có một bộ xương khô sao?


Dạ Vương
không gật đầu cũng không phủ quyết.


Huyến Âm cảm giác
sau lưng bắt đầu đổ từng trận mồ hôi lạnh.


Chọn một gian phòng, ta không thích lặp lại.”


“Vì cái gì
phải làm như vậy?”


“Ta đã nói...... T
hứ tacó thể nói cho ngươi’, đều đã nói.”


Dạ Vương hiển nhiên là một người
không thích nói nhảm, mà đối với Huyến Âm, nàng cũng không còn lựa chọn nào khác.


Vậy... cái kia đi.”


Huyến Âm rất rõ ràng,
tiếp tục hướng Dạ Vương hỏi đã là chuyện không có ý nghĩa.


Nàng lựa chọn là
căn phòng thứ năm phía bên phải hành lang đếm qua.





Posted by Unknown |



Huyến Âm về tới phòng.


Với nàng hiện tại mà nói, muốn đạt được bản đồ, chỉ có một con đường là hiệp trợ Dạ Vương.


Hắn hiển nhiên có
cách thu được càng nhiều bản đồ hơn nữa, mà bản đồ này, hiển nhiên chính là mấu chốt. Chỉ là giai đoạn hiện tại còn chưa thể hiểu được nhiều tin tức và manh mối. Tất nhiên, Dạ Vương cũng sẽ không nói cho nàng biết quá nhiều sự tình.


Tầm mười giờ hơn, Dạ Vương lại
đến tìm nàng.


“Ta
muốn nói chuyện chi tiết một chút sự tình ngày mai.”


Rốt cuộc......


Đã có thể biết được một ít tin tức.


Đối
với Huyến Âm, có quá nhiều bí ẩn chưa biết khiến nàng cực kỳ tò mò muốn biết đến, nhất là chân tướng hết thảy phía sau màn.


Trong gian phòng âm u, nhìn khuôn mặt Hạ Hầu Dạ Vương bị che lấp trước mặt khiến Huyến Âm cảm giác một trận bất an.


“Ngươi biết ‘Minh hôn’
chứ?”


Kết quả,
câu đầu tiên của Dạ Vương khiến nàng rất bất ngờ.


“Minh...... Minh hôn?”


Cái này làm Huyến Âm hoảng sợ không thôi !


“Chẳng lẽ
... cái gọi là hôn lễ, chính là chỉ ‘Minh hôn’ sao?”


Minh hôn, Huyến Âm cũng có hiểu biết đôi chút. Tại cổ đại, có vài thiếu niên thiếu nữ dưới tình huống chưa qua cửa (cưới hỏi) mà đã qua đời, trưởng bối sẽ vì bọn họ tổ chức một cái gọi là minh hôn, ý đồ làm cho linh hồn bọn họ có thể ngủ yên. Loại hành động mê tín tràn ngập hoang đường này từng một thời rất thịnh hành tại triều Tống. Khi đó, phải thông qua “Quỷ bà mối” đến làm mai, kết hợp thiếu nam thiếu nữ.


“Hạ Hầu gia tộc
, chính là cái mà người ta gọi là ‘Quỷ môi’.” Dạ Vương nói ra chân tướng khủng bố:“Từ thời cổ rất xa xăm, vẫn có người phụ trách tổ chức minh hôn cho gia đình phú hào.”


“Như vậy......
là lý do vì sao các ngươi mặc áo đỏ?”


“Đ
úng. Tuy nói là mình hôn, nhưng cũng là hôn lễ, cho nên tất yếu phải mặc như vậy.


Khó có thể tin tưởng......


“Cùng ‘Quỷ môi’
bình thường bất đồng là, người gia tộc Hạ Hầu có thể chân chính liên hệ với vong nam vong nữ tại âm phủ, cũng có thể thông qua ngày sinh tháng đẻ tính ra người thích hợp thành hôn với bọn họ nhất. Nghi thức thành hôn sẽ được tổ chức tại Mân sơn.”


Điều này làm cho Huyến Âm không khỏi có vài phần
cảm giác buồn nôn.


Dạ Vương nhìn
sắc mặt nàng lúc này tái nhợt như tờ giấy, không hề lộ ra chút thần sắc ngoài ý muốn nào.


“Cũng chính vì như thế...... Mân sơn
là một địa phương rất đặc thù.”


Huyến Âm nghĩ tới
khu mộ địa ở dưới chân núi kia, đích xác đã thể hội vô cùng đầy đủ.


Kết hôn sau khi tử vong... có ý nghĩa gì?”


“Chính là có ý nghĩa đối với người sống. Vớ
i cha mẹ của người đã mất, có thể khiến con cái họ thành hôn sau khi chết cũng là một chuyện tốt. Tổ mẫu ngươi năm đó trong gia tộc, chính là người tiến hành bặc tính, suy tính đối tượng thành hôn thích hợp nhất trong âm phủ. Chỉ là thời điểm đó, lại phát sinh một việc...


Huyến Âm lập tức nghĩ đến,
người được Hạ Hầu Thái Lam xưng là bà ngoại. Bà ta hiển nhiên đối với tổ mẫu của nàng hận thấu xương. Như vậy, chắc hẳn là vì nguyên nhân này. Hơn nữa đối với bản đồ, tất cả mọi người đều giữ kín như bưng.


“Các ngươi
tổ chức minh hôn là vì tiền sao?”


Dạ Vương thâm thâm
liếc nhìn Huyến Âm, dùng một giọng điệu thâm trầm nói:“Đương nhiên không phải. Hạ Hầu gia làm ‘Quỷ môi’ tuy rằng không thể nói không có quan hệ tới tiền tài, nhưng đó không phải nguyên nhân chính, mà tất cả... là vì bản đồ.”


“Bản đồ?”


“Chuyện tình về bản đồ, người là người phân gia đích xác không cần biết quá mức chi tiết. Bản đồ là cơ mật tối cao của Hạ Hầu gia tộc. Ngươi chỉ cần phụ trách, vì ta đạt được bản đồ là tốt rồi.  


“Được rồi...... Ta
đã biết......”


Thật lâu sau, Dạ Vương bỗng nhiên nói:“Ngươi
lúc đó, thấy được đi?”


Huyến Âm
dường như ý thức được điều gì.


“Khi đó ta
cho ngươi lựa chọn, nếu ngươi lựa chọn quên đi hết thảy thứ ngươi đã nhìn thấy, như vậy nên rời xa khỏi Mân sơn, ít nhất tại thời điểm ngươi còn sống, có thể không cần đối mặt với những thứ này. Nhưng ngươi lại lựa chọn tiến vào Mân sơn, cái này... liền hoàn toàn khác.”


Thân thể Huyến Âm bắt đầu có chút phát run.


Nàng
đột nhiên có chút hối hận.


Nàng, không nên đến Mân sơn .


Gia chủ Hạ Hầu gia tộc...... Cũng không phải cha đẻ của ta.”


Tiếp
lại là một câu kinh người của Hạ Hầu Dạ Vương!


“Ngươi...... Ngươi nói cái gì?”


“Hắn thực ra là cậu
của ta. Mẹ đẻ của ta là muội muội hắn. Sau khi mẫu thân ta qua đời, hắn liền thu ta làm con nuôi, vì thế ta liền trở thành thiếu chủ của Hạ Hầu gia. Thế nhưng, đối với điều này, người cầm ý kiến phản đối là tuyệt đại đa số, bọn hắn đều phản đối việc ta trở thành thiếu chủ của gia tộc.


Liên tưởng đến
thái độ của Hạ Hầu Thái Lam, Huyến Âm hoàn toàn có thể hiểu được tình cảnh trước mắt của Hạ Hầu Dạ Vương.


Cậu ngươi...... Không, phụ thân ngươi không có nhi tử khác sao?”


“Có. Bất quá, hắn đã chết.”


“Như vậy a......”


Huyến Âm nhất thời không biết nên nói cái gì mới tốt.


“Ngày mai chính là ngày đại hôn. Mà
cũng là một lần minh hôn quan trọng nhất từ trước tới nay của Hạ Hầu gia. Vạn vạn, không thể có sai lầm.”


“Là
như vậy sao? Như vậy, đối tượng đại hôn là ai?


“Ngươi không cần biết
những thứ này.”


Bỗng nhiên, Huyến Âm
nhìn thẳng vào Dạ Vương trước mặt.


Nàng vừa rồ
i từ trong lời nói của Dạ Vương nghe ra một tin tức mấu chốt.


“Đợi đã...... Ngươi
nói... bọn họ muốn thành hôn ở trên ngọn núi này sao?”


“Đúng vậy.”


Huyến Âm
dựng đứng lên!


“Các ngươi muốn đem quỷ hồn...... Đưa đến Mân sơn này, vì bọn họ tổ chức hôn lễ?”


“Đúng vậy.”


Nếu đổi
lại là lúc trước, người bình thường cũng chỉ cho rằng minh hôn là một tập tục đơn giản, sẽ không thật sự xuy xét theo góc độ quỷ hồn. Nhưng hiện tại lại hoàn toàn khác.


Huyến Âm đã bắt đầu tin tưởng quỷ hồn tồn tại !


Nếu quỷ hồn
có tồn tại, như vậy chỉ sợ âm phủ cũng có tồn tại đi!


“Đem quỷ hồn đưa đến
đây... các ngươi làm sao làm được? Thông qua linh môi sao?”


Dạ Vương lạnh lùng nhìn nàng, nói:“Ngươi không cần biết
những thứ này.”


Không cần biết?


Lại là
chuyện tình không cần biết?


“Ngươi có thể yên tâm. Chỉ cần thao tác thích đáng
, sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì. Chúng ta phải làm là thu lấy bản đồ. Trừ đó ra, không cần quan tâm sự tình nào khác. Mà ngươi, là nhân tuyển thích hợp nhất làm chuyện này.”


“Bởi vì...... Ta là
cháu gái của tổ mẫu sao?”


“Đ
úng, đây là nguyên nhân vì sao ngươi được lựa chọn!


Huyến Âm đã
hiểu, giá trị của nàng đối với Dạ Vương.


Nhưng
... vậy thì sao?


“Ngươi nói......
sẽ không có nguy hiểm? Nhưng ta vì cái gì phải tin ngươi?”


Dạ Vương lộ ra một
tia cười lạnh ý vị thâm trường.


“Ngươi không có lựa chọn.”


“Ta vì cái gì
lại không có lựa chọn !”


“Ta biết .”
Khóe miệng Dạ Vương càng để lộ ra nét cười lạnh lẽo:“Ngươi thủy chung không có lựa chọn. Giúp ta lấy được bản đồ, ta sẽ khiến ngươi... không bị ‘Bọn họ’ dây dưa.”


Bên trong phòng, yên tĩnh đến mức ngay cả một cây châm rơi trên mặt đất cũng có thể nghe thấy âm thanh.


Đây không phải thỉnh cầu
, mà là...... Mệnh lệnh !” 


8/18/2017

Posted by Unknown |


Nàng nắm chặt chân bàn, chờ lời kế tiếp, cứ việc lời kịch sớm đã đọc qua.


Lúc trước, bị Nguyên Huyết Tầm lựa chọn sắm vai “Hạ Hầu Huyến Âm”, đối với nàng mà nó
i có chút ngoài ý muốn .


Thân là
nữ nhi của diễn viên đại năng tam trọng môn, có được quyền hạn và năng lực vượt quá tưởng tượng. Nhưng tương đối mà nói, càng là diễn viên thượng tầng sẽ càng cảm nhận được thế giới địa ngục này có bao nhiêu đáng sợ.


Tựa như bây giờ......


“Ngươi đem bản đồ...... Giấu ở nơi nào?”


Thanh âm xa lạ kia chất vấn Hạ Hầu Tiêu Nham. Thực hiển nhiên, bản đồ đối với hắn mà nói là rất quan trọng.


“Ngươi
muốn lợi dụng bản đồ uy hiếp ta sao?”


Thanh âm kia nhanh chóng trở nên băng lãnh... không che giấu sát ý chút nào.


Thanh âm của Hạ Hầu Tiêu Nham lại rất vững vàng:“Uy hiếp? Ta chỉ là người phân gia nào có đảm lượng uy hiếp đệ đệ của đương kim tông gia gia chủ? Không phải sao?”


“Ngươi
đã nói cho Thái Lam biết?”


“Thái Lam tiểu thư không biết. Sau này, cũng
không tất yếu cần phải biết.”


Hiện tại
diễn viên sắm vai Hạ Hầu Tiêu Nham cũng giống như nàng, bị phong ấn đại bộ phận lực lượng.


Thanh âm trầm mặc hồi lâu, mới nói:“Ngươi nhận được sự coi trọng của ca ca ta, ta biết. Ngươi cảm giác dựa vào cái này ta tạm thời có thể không động đến ngươi, thế nhưng mời ngươi nhớ kỹ, ngươi làm những chuyện như vậy nếu có bất cứ một tia sai lầm nào, vô luận là tông gia hay là phân gia đều sẽ gặp phải chuyện gì, ngươi nên rõ ràng !”


Trầm mặc.


Trầm mặc đầy chết chóc.


Trầm mặc này thậm chí có chút khiến Huyến Âm hoài nghi, bản thân có phải bị phát hiện rồi không.


Loại trầm mặc này không
liên tục duy trì quá lâu.


“Đúng vậy, ta s
ẽ không để mọi thứ xảy ra sai lầm.”


“Đi thôi. T
hời gian ta đi ra đã quá dài rồi.”


Tiếp theo hai người kia liền rời khỏi nơi này.


Thật lâu sau. Huyến Âm xác định hai người đi xa
mới chui ra từ dưới gầm bàn.


Bản đồ......
bị bỏ vào trong cỗ quan tài kia?


Nàng nhớ lại
thời điểm Hạ Hầu Thái Lam đến, hắn đối với chuyện mở quan tài ra dùng đủ loại lý do từ chối...c hẳng lẽ vì hắn không hi vọng để Hạ Hầu Thái Lam phát hiện hắn đặt bản đồ vào trong quan tài? Nhưng sau này hắn lại chủ động đề nghị chính mình mở quan tài ra?


Không......


Huyến Âm bỗng nhiên ý thức được một việc......


Chẳng lẽ...... Chính là
trong nháy mắt nàng mở cỗ quan tài ra, hắn đem bản đồ trên người nàng đặt vào trong quan tài?


Phải biết, trong hiện thực, người có thể thần không biết quỷ không hay lấy đi một vật trên một người có khối người. Hạ Hầu gia thần bí có một nhân vật như vậy nàng cũng không cảm thấy kỳ quái. Nếu thật sự là như thế... vậy chuyện này là sao? Bản đồ kia đối với gia tộc này mà nói rốt cục có ý nghĩa gì?


Bất quá. Càng
quan trọng hơn là, tấm bản đồ kia còn có một bộ phận bị Hạ Hầu Tiêu Nham giấu ở nơi nào đó.


Vấn đề là hắn giấu ở nơi nào?


Mân sơn lớn như vậy, hắn chỉ cần tùy tiện tìm một chỗ chôn
đi, nàng cho dù hao phí một đời chỉ sợ cũng chưa thể tìm thấy. Mà tìm Hạ Hầu Tiêu Nham ép hỏi? Căn bản là sự tình không có khả năng.


Từ
cuộc đối thoại vừa rồi phán đoán, trong hai người kia, thanh âm xa lạ là đệ đệ của gia chủ hiện thời, mà từ lời nói để phán đoán, hắn rất có khả năng là cha đẻ của Hạ Hầu Thái Lam [ Hạ Hầu Dạ Vương đã đề cập qua, Hạ Hầu Thái Lam là đường muội của hắn].


T
rong giờ ăn chỉ có người tông tộc mới được tham gia, hắn tìm lý do rời khỏi, đến đây bí mật gặp mặt Hạ Hầu Tiêu Nham. Hiển nhiên thời cơ lựa chọn không sai, đoạn thời gian này chung quanh cực kỳ tĩnh mịch, ngay cả nô bộc hồng y cũng không nhìn thấy một người. thế nhưng bọn họ lại không hề nghĩ đến, bị nàng phát hiện.


Hơn nữa...... Bởi vì
màn diễn này trong kịch bản là chữ đỏ, cho nên bọn họ không thể phát hiện” ra nàng.


Kết hợp
tin tức trong kịch bản, Huyến Âm có thể đại khái phỏng đoán ra một chút dấu vết.


Thực hiển nhiên, t
rong gia tộc Hạ Hầu tuyệt đối không bền chắc như thép mà tồn tại phe phái tranh đấu. Hạ Hầu Dạ Vương được xưng là thiếu chủ, hiển nhiên là con trai của gia chủ, mà Hạ Hầu Thái Lam là con gái của đệ đệ gia chủ, mà Hạ Hầu Tiêu Nham thân là người phân gia, còn lại phe phái nào nữa thì không rõ, thế nhưng tổ mẫu năm đó tựa hồ từng sắm một nhân vật nào đó hết sức quan trọng. Về phần là nhân vật thế nào, hiện tại còn rất khó phỏng đoán.


Bất quá, đối Huyến Âm
, cái quan trọng nhất chính là bản đồ, nàng tất yếu phải lấy được bản đồ kia đến tay.


Tựa hồ
như trong minh minh có chỉ dẫn nào đó khiến nàng ý thức được, chính mình tất yếu phải đi theo lộ tuyến trên bản đồ kia...


Cho dù là bản đồ
bị tàn phá cũng tốt, nàng phải lấy được bản đồ kia đến tay. tình huống hiện tại, nàng chỉ có đầu nhập vào Hạ Hầu Dạ Vương mới có khả năng đạt được manh mối mới về bản đồ.


Đây
là sự tình duy nhất trước mắt mà nàng có thể làm.


Sau khi nàng chui ra khỏi bàn, lại nhìn căn phòng rậm rạp dày đặc phù chú.


Nàng có một loại
cảm giác không thoải mái rất mãnh liệt.


Loại cảm giác này......


Thực không thích hợp......


Bỗng nhiên, nàng lại lần nữa sinh ra
cảm giác muốn nôn.


Thật sự không rõ......
lúc trước nàng rõ ràng đâu có ăn nhiều thứ này nọ như vậy, vì cái gì mỗi lần đều muốn nôn?


Thế nhưng nàng
không quản được nhiều chuyện này ......


Nàng xông ra ngoài......


Ngay lúc này, một đoạn trí nhớ hiện lên trong đầu.


Trí nhớ thuộc về “Hạ Hầu Huyến Âm”.


“Nhớ kỹ, Huyến Âm. Dù có thế nào...... Ta
cũng không thể chết ở nơi ngoài Mân sơn. Thời điểm ta sống tuyệt đối sẽ không ở lại Mân sơn, thế nhưng...... ta chết đi, tất yếu phải ở tại Mân sơn.”


Đó là một giọng nói xa lạ.


Nhưng đối với Hạ Hầu Huyến Âm lại vô cùng quen thuộc.


Phi thường, phi thường quen thuộc......


Ngày đó......


Nàng tận mắt nhìn
thấy Quân Hạo sắp kết hôn cùng mình, cư nhiên tại căn nhà tân hôn vùng ngoại thành, cùng một nữ nhân khác trần như nhộng chơi vật lộn đại chiến.


Khi đó nàng vọt
ra ngoài xe, đang chuẩn bị lái xe rời đi lại nhìn thấy Quân Hạo mặc quần ngăn ở trước mũi xe.


Lúc ấy nàng...... Thật sự
rất muốn đạp ga, tiến lên đâm chết hắn.


Nhưng...... Trong trí nhớ, nàng không có giết chết hắn. Nàng không có
a.


Nhưng là......


Ta không thể chết
ở nơi bên ngoài Mân sơn......


Ta không thể
chết ở nơi bên ngoài Mân sơn......


Nàng một phen đè
vào một tấm phù chú trên vách tường. Tiếp theo trong đầu cảm giác từng trận đau nhức ập đến, nàng lập tức mở miệng nôn mửa!


Bất quá nàng nghĩ tới, bãi nôn này không dọn dẹp sẽ làm người khác phát hiện nàng đã đến qua nơi này!


Sau đó nàng liền vươn tay... đem tấm phù chú trên vách tường kéo xuống!


Đúng vậy,
đây cũng là một bộ phận chữ đỏ trong kịch tình.


Nàng đem
tấm phù chú kéo xuống, sau đó lau đi bãi nôn trên mặt đất.


Nàng một chút
cũng không suy xét, làm như thế sẽ có hậu quả gì.


Mà đối với
vách tường được treo dày đặc phù chú mà nói, thiếu đi một tấm lại không nhìn ra một điểm khác biệt nào.


Thế nhưng đúng lúc này, nàng lại
sinh ra một tia lạnh lẽo không rõ lý do. Một loại cảm giác lạnh lẽo từ tận đáy lòng, không biết bắt nguồn từ nơi nào.


Nàng...... Vì cái gì
lại muốn đến Mân sơn?


Vì cái gì đạp lên
lời thề của phụ thân, khi còn sống sẽ không đặt chân lên mảnh thổ địa này?


Theo nlời Thái Lam, ở thời điểm còn sống, không nên trở lại Mân sơn, không nên...... Trở về.


Nhiệt độ trong phòng tựa hồ đột ngột hạ xuống rất nhiều.


Chuyện gì vậy?


Vì sao lại có cảm giác lạnh?


Sau khi dùng phù chú đem bãi nôn kia lau đi, nàng liền vo tấm phù chú lại, chạy ra bên ngoài.


Chạy tới một vách núi nào đó bên cạnh trang viên liền đem nó ném xuống.


Đứng trước vách núi, nàng cảm giác thoải mái hơn một chút.


Tại
địa phương như Mân sơn này, tựa hồ bất cứ nơi nào cũng có một đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm nàng. Loại cảm giác này là lần đầu tiên nàng cảm nhận được.  


Cho dù
lúc trước trên núi St. Diois trong gia tộc Nightliar, hay trường trung học Quảng Nguyệt trong [phòng học dị độ] đều chưa từng có loại cảm giác này.


Cho dù đặt mình
vào trong tầng tầng quỷ triều, so ra cũng kém hiện tại.


Nguyền rủa tà ác, lạnh lẽo nhìn không thấy, tựa hồ xâm nhập thân thể nàng.


T
iếp theo nàng quay đầu nhìn lại trang viên trong đêm đen.


Hạ Hầu gia tộc...... Một gia tộc tràn ngập tầng tầng bí ẩn. Một gia tộc...... Không thể lý giải.


Bị Huyến Âm ném
xuống vách núi, phù chú kia rơi trên mặt đất, mà những văn tự trên đó bắt đầu ẩn ẩn biến mất.


Tiếp......


Bãi nôn bị phù chú bao phủ kia......


Bỗng nhiên bắt đầu bành trướng
, sau đó xé rách tấm phù chú......


Mà chuyện này
không hề được nhắc tới trong kịch bản.


Vô luận là diễn viên
hay bản thân Huyến Âm, đối với chuyện này không hề hay biết chút nào...