8/06/2017

Posted by Unknown |
Chương 8: Đêm khuya quỷ ảnh




“Ngươi đang nói cái gì?”


Sau khi chết sẽ tự động trở về nơi này?


Là có ý tứ gì?


Chẳng lẽ ngươi muốn nói là......‘Quỷ’ sao?”


Dựa theo hiểu biết của người thường, gọi như thế hẳn không sai.”


“Đừng đùa, vì cái gì chúng ta
phải......”


“Bởi vì...... Chúng ta cần càng nhiều bản đồ
hơn nữa...... Bọn họ’ đồng dạng cũng cần......”


Bản đồ...... Lại là bản đồ !


“Càng nhiều bản đồ? Có ý gì?”


“Ngươi không cần biết. Ngươi trước đi xuống đi.
Buổi tối hôm nay, trước hết cứ ở lại nơi nãy đã.”


Được... được.”


“Đúng...... Tên của ta, không biết ngươi có hay không nghe
phụ thân ngươi nói qua hay không, ta gọi là Hạ Hầu Tiêu Nham.”


“Không...... Ta
chưa từng nghe qua cái tên này.”


Sau khi Huyến Âm bị “Ba mươi hai” mang đi, Hạ Hầu Tiêu Nham ngồi một mình ở kia, lần nữa cầm bút lông lên.


“Cư nhiên
lựa chọn trở về, một lần này, hẳn có thể lấy được bản đồ chi tiết hơn. Trước đó tất yếu phải......”


Huyến Âm
được ba mươi hai dẫn tới một gian phòng trong nghĩa trang.


“Nhớ kỹ, không
được tùy ý đi lại, nhất là nơi đặt quan tài. Điểm này ngươi cần nhớ kỹ.


“Ba mươi hai...... Là
tên của ngươi sao?”


Phải.”


Nam tử mặc hồng y trước mắt, trên mặt thoạt nhìn có điểm nhợt nhạt, không hề thấy nửa tia huyết sắc.


Hôm sau... sẽ xảy ra chuyện gì sao? Ba mươi hai?”


Ba mươi hai gật gật đầu.


“Đúng vậy, chuyện
phi thường trọng yếu.”


“Đó là
chuyện gì? Có liên quan tới ‘Bản đồ’ sao? Hẳn là như thế không sai đi?”


Ba mươi hai trầm mặc một lát
mới nói:“Tuy rằng ngươi cũng là người nhà Hạ Hầu, thế nhưng phụ thân ngươi đã rời khỏi Mân sơn, lựa chọn cuộc sống sinh hoạt thế tục. Muốn biết những thứ này, ngươi phải trở về nhà Hạ Hầu.”


Hắn lại tiếp tục trầm ngâm một lát, nói:“Bất quá, tương lai chờ sau khi ngươi chết, ngươi không muốn cũng vẫn phải trở về, kể cả phụ thân ngươi.”


Nói tới đây,
trên mặt ba mươi hai lộ ra một tia giãy dụa, hắn đảo mắt nhìn quanh bốn phía, hạ giọng nói:“Đây là lời khuyên của cá nhân ta đối với ngươi. Mau rời khỏi Mân sơn đi. Như vậy, ít nhất thời điểm ngươi còn sống, sẽ không phải thừa nhận những thứ này.”


Thời điểm... còn sống?”


“Nhân loại
vốn chỉ sống trong khoảng thời gian vài thập niên cực kỳ ngắn ngủi, nhưng tử vong lại là vĩnh viễn . Đối với bất cứ một người mà nói, tử vong đều sẽ chiếm tuyệt đại đa số thời gian của hắn.”


Trong lòng Huyến Âm run lên.


Không sai,
con người chỉ có thể sống vài thập niên ngắn ngủi. Thế nhưng tử vong lại duy trì liên tục đến vĩnh hằng, chung quy, không có bất luận kẻ nào có thể chết đi mà sống lại.


“Vì cái gì
lại nói với ta những lời này?”


Ba mươi hai nhìn Huyến Âm
trước mắt. Mím môi, nói:“Ta từng nhận qua ân huệ của tổ mẫu ngươi.”


“Cám ơn ngươi. Ba mươi hai...... Nhưng
vì cái gì, tên ngươi lại như thế?”


“Chúng ta không có
tên. Đối với Hạ Hầu gia, chúng ta chỉ là hạ nhân, chỉ cần dùng số gọi thay là được. Không có tên mới được phép làm việc tại Hạ Hầu gia.”


Không có
tên?


Huyến Âm lập tức nhớ tới cá
i thiếu nữ kia, sợ hãi không dám nói cho mình biết tên của nàng.


Nếu có tên... sẽ như thế nào?”


“Ngươi biết......‘Linh môi’
không?”


“Linh môi?”


“Ta chỉ có thể
nói những lời này .” nói xong, ba mươi hai liền đi ra ngoài, sau đó hắn đóng cửa lại, bổ sung một câu: “Nhớ kỹ, đừng rời khỏi căn phòng này. Trước hừng đông ngày mai, mặc kệ ngươi nghe được thanh âm, cũng đừng rời khỏi.”


Sau đó hắn liền đóng cửa lại.


Huyến Âm ng
ây ngốc nằm ở trên giường.


Thời điểm phụ thân rất còn trẻ đã rời khỏi Hạ Hầu gia. Sau đó cũng không có trở về. Hơn nữa, hắn cũng không nguyện ý  quan tâm tới chuyện nhà Hạ Hầu. Nếu không phải tổ mẫu bệnh tình nguy kịch, hắn cũng sẽ không trở về.


Đợi chính mình
sau khi chết... biến thành quỷ, liền có thể trở về sao?


Sau khi chết......


Bất quá, Huyến Âm
để ý đến một từ mà ba mươi hai nói.


“Linh môi”......
cái này có ý tứ gì? Chẳng lẽ là cách gọi một người sau khi chết sao?


Đêm khuya 0h.


Huyến Âm
nằm trên giường không thể tiến vào giấc ngủ. Tấm bản đồ bị rách vẫn như trước ở trên người nàng.


Tuy
không biết bản đồ này là cái gì, nhưng hiển nhiên đối với người nhà Hạ Hầu mà nói, nó tương đối quan trọng.


Nghĩ đến
vị lão thái thái chết trong tay nàng, lòng nàng cũng không khỏi run lên. Nàng rõ ràng đã giết người, nhưng hiện tại lại không có bao nhiêu cảm giác.


Này là vì cái gì?


Đột nhiên một vài âm thanh cổ quái vang lên.


Là từ
địa phương đặt quan tài truyền tới!


Đó là cái gì?
Giống như là thứ gì đó... từ bên trong quan tài phát ra !


Lúc này, nàng nhớ tới
 những lời ba mươi hai đã nói. Mặc kệ nghe thấy âm thanh gì cũng không được rời khỏi phòng.


Thế nhưng...... thanh âm
này......


Lại là......


Căn cứ
kịch tình trong kịch bản, Hạ Hầu Huyến Âm vẫn chưa rời khỏi phòng.


Nếu là trước đây, nàng sẽ ra đi xem. Thế nhưng hiện tại không được. Bởi vì...... Hiện tại
nàng cũng giống như Hạ Hầu Huyến Âm, không có bất kỳ lực lượng nào, chỉ là một người bình thường nhất.


Nàng hiện tại hoàn toàn dung nhập biểu diễn nhân vật “Hạ Hầu Huyến Âm”.


Cho nên...... Cũng chỉ có
thể dựa theo kịch bản, thành thành thật thật biểu diễn Hạ Hầu Huyến Âm .


Tiếp theo, thanh âm kia ngày càng vang dội . Hơn nữa, càng ngày càng khiến trong lòng người nghe cảm thấy run sợ.


Lấy
thân thể một phàm nhân bình thường nhất biểu diễn phim kinh dị chân thật... đúng là cảm giác quen thuộc.


Huyến Âm
túm chăn kéo lên che đầu.


Quan tài...... Phát ra
âm thanh......


Chẳng lẽ...... Bên trong
gì đó......


“Phanh” !


Từng trận tiếng vang nặng nề đập xuống mặt đất.


Trong đầu Huyến Âm tưởng tượng ra cảnh, từng nắp quan tài bị bật mở, sau đó từ trong quan tài...


Nàng đem
chăn che càng kín. Nghe được tiếng động như vậy ở trong nghĩa trang, thực sự đủ khủng bố.


Cuối cùng...... Nàng
cứ thế, trong hỗn loạn ngủ thiếp đi.


Không biết qua bao lâu,
lần nữa khi nàng tỉnh lại, trời vẫn còn chưa sáng, nhưng nàng lại cực kỳ khát nước.


Nàng lúc này
hướng về phía cửa chính nhìn lại... chỉ thấy ngoài cửa, có vài bóng đen qua lại!

Bóng đen kia đi lại giống như là cương thi vậy ......


Không......


Chỉ sợ
hai chữ “Giống như” căn bản không cần thiết thêm vào.


Tay nàng run rẩy
túm chăn, bất quá dựa theo lời nói của ba mươi hai, dường như chỉ cần không rời khỏi phòng này thì sẽ không có chuyện gì.


Cút đi... cút đi !”


Nếu
mấy bóng đen kia tiến vào trong phòng, đối với Huyến Âm mà nói, chính là tử kỳ của nàng.


Tử kỳ tuyệt đối!


Rốt cuộc......
bóng đen kia từ từ đi qua cửa sổ.


Thật lâu sau, một
bóng đen khác lại đi qua, nhưng dùng tư thế rất bình thường đi qua, hơn nữa còn xách theo một cái đèn lồng.


Ba mươi hai?


Phương hướng bóng đen kia đi tới là nơi đặt quan tài . Chẳng lẽ nói......


Ba mươi hai
đem vài con “Cương thi” kia lần nữa đuổi về trong quan tài sao? [ chưa xong còn tiếp..] 


Posted by Unknown |



Tấm địa đồ bị rách vẫn ở trước mặt Huyến Âm theo gió tung bay, mặc cho nàng không ngừng đi tới lại tựa như vĩnh viễn không thể chạm vào được.


“Không được...... Không được !”


Huyến Âm phát ra
tiếng kêu khàn cả giọng, vẫn cố xông về phía tấm địa đồ!


Rốt cuộc......


Nàng
túm được địa đồ, dùng hai tay gắt gao nắm thật chặt, người chúi về phía trước, làm cơ thể ngã xuống lăn vài vòng trên mặt đất!


Sau khi nắm được tấm địa đồ, nàng ôm nó chặt chẽ trong lòng.


Sau một hồi, nàng
rốt cuộc đứng dậy.


Trên mặt nàng bị trầy ít da, chỗ lúc trước bị thương khiến nàng cảm giác càng thêm đau đớn. Bất quá nàng lúc này chỉ để ý tới tấm địa đồ bị rách.


“Rốt cuộc
... lấy được rồi...địa đồ... địa đồ..


Ở trong đêm đen,
dưới ánh trăng mờ ảo, nàng mở xem địa đồ trong tay, nhìn lộ tuyến trong đó.


Tới...phải tới chỗ đó...”


Sau khi cầm tấm địa đồ, cả người nàng giống như bị ma nhập, không còn cảm thấy đau đớn từ những miệng vết thương trên người nữa.


Tầm mắt nàng chỉ chăm chú nhìn vào địa đồ, sau đó hai chân nâng lên, đi lại một cách cơ giới hóa. Tựa như có một sợi tơ nhìn không tới quấn quanh, khiến nàng cử động giống như một con rối gỗ.


Nàng hiện tại
đang đi về phía sâu trong Mân sơn.


Bóng tối...... Nguyệt quang...... Cùng với......


Tử vong......


Mân sơn......
còn lớn hơn so với trong tưởng tượng.


Ngọn núi này
nằm vị trí phương bắc Trung Quốc, chính vì thế vào ban đêm sẽ càng thêm rét lạnh. Tương đối mà nói, Huyến Âm quần áo đơn bạc lại không có nhiều cảm giác. Nàng cơ giới hóa, dựa theo lộ tuyến trong địa đồ đi tới.


Nàng thậm chí
mất đi khái niệm thời gian và không gian, thuần túy bị địa đồ điều khiển. Thế nhưng một khi mất đi địa đồ, nàng sẽ không thể nhớ được lộ tuyến, cũng không biết nên tiếp tục đi về phía nào.


Không biết
thời gian trôi qua bao lâu... nàng bỗng nhiên dừng lại.


Phía trước, có một ánh lửa đỏ lóe lên.


“Ngươi là ai?”


Huyến Âm lập tức đem
địa đồ dấu sau lưng. Đứng ở cách nàng không xa là một nam tử mặc quần áo màu đỏ cầm đèn lồng.


Nam tử kia nhìn Huyến Âm. Ánh mắt tập trung vào quần áo trên người nàng. Thật lâu sau lại tiếp tục hỏi:“Ta hỏi một lần nữa, người là... Ai?”


Huyến Âm nhìn
nam tử mặc hồng y, ánh mắt tập trung lên bộ đồ hắn đang mặc.


“Nơi này là
nghĩa trang Nhâm Thủy của Hạ Hầu gia. Ngươi nhìn rất lạ mắt. Dù có thế nào, mời ngươi rời đi cho.”


“Ta...... Là
người nhà Hạ Hầu.” Huyến Âm cuối cùng cắn chặt khớp hàm, nói: Ở trong mộ địa của nhà Hạ Hầu, có tên của ta!”



“Ta không nhớ
trong nhà Hạ Hầu lại có người như ngươi. Hơn nữa, nếu ngươi thực là người nhà Hạ Hầu, vì sao lại không mặc quần áo đỏ?” Hồng y nam tử lạnh lùng nói:“Ngươi đến cùng là ai!”


“Tên của ta là Hạ Hầu Huyến Âm.” Huyến Âm giờ phút này
thẳng thắn nói thật tên mình:“Là huyết mạch nhà Hạ Hầu!”


“Hạ Hầu...... Huyến Âm?”
cánh tay hồng y nam tử cầm đèn lồng run lên, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì nói:“Chẳng lẽ ngươi là......”


Hắn tiến về phía Huyến Âm, dùng đèn lồng soi rõ mặt nàng:“Nói như vậy, tựa hồ có điểm giống.”


Phải không? Ta......”


“Ngươi quyết định trở về gia tộc sao?”


“Ta......”


“Được rồi. Kế tiếp vừa lúc là
thời điểm bận rộn, nhiều người đến hỗ trợ cũng tốt. Ngươi đã là người nhà Hạ Hầu, ta sẽ mang ngươi đi gặp người phụ trách nghĩa trang Nhâm Thủy này.”


“Hảo...... Ta biết.”


Nơi này nghĩa trang, là
nơi đặt quan tài chưa hạ táng, cũng tương đương với nhà tang lễ.


Cũng chính vì thế, ở đây khắp nơi quỷ khí sâm sâm.


Sau khi tiến vào nghĩa trang không lâu, Huyến Âm nhìn thấy những người làm việc ở nơi này đều mặc đồ đỏ, cầm đèn lồng đi lại chung quanh. Toàn bộ nghĩa trang đều bị khí tức tử vong bao phủ.


Nghĩa trang Nhâm Thủy......


Nói như vậy,
thời điểm tổ mẫu, trước khi hạ táng cũng từng ở trong nghĩa trang lấy mệnh danh Thiên Can này nằm một đoạn thời gian.


“Ngươi......
biết tổ mẫu của ta sao? Tên nàng là......”


“Ta biết.
Người không biết tổ mẫu ngươi, trong nhà Hạ Hầu cơ hồ không có, cho dù là hạ nhân như chúng ta. Có lẽ ngươi không nhớ rõ ......thời điểm tổ mẫu ngươi qua đời, ta đã từng thấy ngươi. Bất quá đã lâu lắm rồi, cho nên vừa nãy ta mới không nhận ra ngươi.”


“Là
như vậy sao......”


“Thứ
cho ta nói thẳng...... tổ mẫu ngươi có nói qua với ngươi chuyện tình về ‘địa đồ’ hay không?”


Địa đồ?”


Thật lâu sau, Huyến Âm lắc đầ
u:“Xin lỗi, tổ mẫu không có nói chuyện này với ta......”


“Thật sự
không có sao?”


Nam tử kia nhìn kỹ gương mặt nàng, còn cố ý đem đèn lồng giơ lên cao, tựa như muốn nhìn rõ biểu tình của nàng.


Chuyện về địa đồ, ta hoàn toàn không biết.”


“Thật sự không có sao? Đó là
chuyện rất lâu trước kia, ngươi thử cẩn thận nhớ lại coi, xác định không có sao?


“Không có. Ta không nhớ rõ.”


Tổ mẫu chưa từng
nói qua chuyện này với Huyến Âm. Hoàn toàn chưa từng.


“Phải không?”
nam tử không nói nhiều nữa, hắn quay đầu, tiếp tục đi về phía trong nghĩa trang.


T
rong lúc vô tri vô giác, Huyến Âm không biết đi bao lâu, thời điểm tiến vào trong phòng, nàng được nam tử kia dắt qua từng dãy quan tài, đi vào bên trong.


T
hời điểm đi qua những cỗ quan tài kia, nàng mơ hồ có chút bất an.


Những quan tài này nhiều nhất chỉ có thể nằm ở đây bảy ngày, sau bảy ngày tất yếu phải hạ táng.”


“Là......
cái mộ địa ở chân núi kia?”


“Đúng vậy.
Người sinh ra tại Mân sơn đều sẽ chôn ở đó.”


“Vì cái gì nhất định phải táng ở nơi đó?”


Những mộ bia kia đều là người nhà Hạ Hầu làm ra. Chi có ở trong đó... vong hồn mới có thể thuận lợi tới âm phủ.”


Nghe được lời này, không khỏi làm người ta sởn tóc gáy.


Thuận lợi tới âm phủ?
Cái này đến tột cùng có ý nghĩa gì?


Rốt cuộc, đi vào
trong phòng, nam tử mang Huyến Âm đi gặp người phụ trách ở nghĩa trang này.

Đó là......


Một nam tử tuấn mỹ vô song, hai mắt nam tử
dường như tràn ngập ma tính, làm người ta vừa thấy liền khó quên.


Đây là một
căn phòng cổ kính, nam tử tuấn mỹ kia cũng mặc trên người một thân quần áo đỏ.


Tuấn mỹ nam tử nhìn nam nhân kia mang theo Huyến Âm tiến vào, buông
bút lông trong tay đang viết trên giấy Tuyên Thành xuống, nói:“Ba mươi hai, nàng là ai?”


Ba mươi hai?


Đây là
tên người sao?


“Nàng là
cháu gái của Hạ Hầu Thanh Liên.”


Nghe đến câu này, nam tử tuấn mỹ lập tức đứng dậy, nhìn chăm chú vào nàng.


“Như thế nào? Nàng
đi theo phụ thân nàng trở về sao?”


“Không phải. Là ta
tự mình trở về, phụ thân không biết.”


Hồng y nam tử trầm mặc hồi lâu, nói:“Ngươi trở về, có mục đích
?”


“Vì cái gì......
mộ bia của ta lại ở đó?” Huyến Âm truy vấn:“Trả lời ta...... Vì cái gì?”


Hồng y nam tử cẩn thận nhìn chăm chú vào hai mắt nàng,
tiếp theo nói:“Ngươi đi đi. Nếu đã lựa chọn rời khỏi Hạ Hầu gia thì không nên trở về. Lần người trở về, nên là sau khi ngươi đã chết.”


Sau khi ta chết? Sẽ không đâu, tương lai ta và phụ thân có chết, cũng sẽ không muốn được an táng tại nơi này!


“Sẽ không
?” Nhưng hồng y nam tử lại dùng giọng điệu thực quỷ dị, nói ra một câu làm người ta phi thường sởn tóc gáy.


“Ngươi
hay là phụ thân ngươi, sau khi chết...... sẽ tự động trở về ngọn núi này, tiến vào trong phần mộ của các ngươi.”[ chưa xong còn tiếp..] 


8/04/2017

Posted by Unknown |
Chương 6: Hạ Hầu Thái Lam

Trong mắt Hạ Hầu Huyến Âm tơ máu trải rộng.


Ta......


Đã làm cái gì......


Ta......


Ta......


Ta không phải “Hạ Hầu Huyến Âm”......


Ta chỉ là
kẻ......


Sắm vai “Hạ Hầu Huyến Âm”
mà thôi?


Máu tươi
từ trên tảng đá không ngừng rơi xuống. Trước mắt, đầu của lão thái thái kia bị nàng đập đến mức hoàn toàn thay đổi hình dạng, chết đến không thể chết hơn.


“Ta...... Ta
đã giết người......”


Viên đá rơi khỏi tay Huyến Âm, nàng thở hổn hển nhìn máu tươi dính trên bàn tay.


Nàng
hốt hoảng đứng lên, nhanh chóng bỏ chạy !


Lão phụ nhân bị giết chết cứ thế nằm trên mặt đất, máu tươi đỏ thẫm chảy ra ồ ồ, dưới ánh trăng bàng bạc lạnh lẽo, thật chói mắt.


Vì cái gì......
phải giết người?


Ta...... Chỉ
đang diễn trò mà thôi......


Nhưng
vì cái gì lại không thể khống chế, ra tay giết chết lão bà?


Vì cái gì?


Máu tươi trên tay cực kỳ chân thật, chùi như thế nào cũng không thể sạch.


Huyến Âm
thở dốc nằm sau một thân cây. Nàng dùng đôi tay còn nhiễm máu lấy tấm địa đồ ra cầm trên tay.


Ta phải đi tới nơi đó...... Đi vào trong đó......”


Tay nàng không ngừng run rẩy
, tiếp theo nàng túm chặt tấm bản đồ trong tay, giảo bước đi trong đêm tối.


Không biết đi bao lâu, bỗng nhiên một
hắc ảnh lao ra từ trong bóng đêm  lao tới, đem nàng đẩy ngã bổ nhào trên mặt đất!


“Thanh Liên...... Tìm
thấy ngươi rồi, rốt cuộc tìm thấy ngươi rồi!”


Giọng nói lọt vào tai, nàng mở to mắt nhìn lại, chính là lão thái bà nổi điên bóp cổ nàng hôm qua, lúc này đang ngồi trên người nàng!


“Ta không phải Thanh Liên, không phải !
Ta không phải !”


“Ngươi
phải... ta phải giết ngươi! Ta muốn giết ngươi!”


Mà trong quá trình này,
tấm địa đồ bị rơi xuống đất, một trận gió thổi tới nâng nó bay về hướng nào đó!


“Không ! không !”


Lúc này Huyến Âm
trợn mắt muốn nứt !


Địa đồ !


Không thể, không thể !


“Buông ra ta...... Buông ra ta !
Buông ra cho ta !”


Thế nhưng
lần này trên tay nàng không có tảng đá. Hơn nữa, lão bà nổi điên kia khí lực lớn kinh người, không hề giống người già chút nào!


“Cầu ngươi...... Thanh Liên...... Cầu ngươi !” Nhưng mà đúng lúc này, lão thái bà lại đổi ngữ điệu:“Ngươi không thể làm như vậy, không thể làm như vậy a !
Như thế nào có thể muốn nhi nữ của ta, muốn nhi nữ của ta đi... ta muốn đi tìm nó, ta muốn đi tìm nó!”


“Nữ nhi?”


“Thanh Liên......
trả lại nữ nhi cho ta, đem nữ nhi của ta...... trả lại cho ta !”


“Buông ra...... Buông
ta ra ! Ta không phải Thanh Liên ! Địa đồ của ta...... Địa đồ!”


Địa đồ? Đúng, ta phải lấy được địa đồ, tấm địa đồ cuối cùng kia, ta phải có được nó!”


“Buông ra...... Buông
ta ra ! Ngươi buông ra cho ta!”


“Bà ngoại. Dừng tay.”


Lúc này, một
âm thanh quen thuộc vang lên. Động tác của lão thái thái lập tức dừng lại.


“Thái...... Thái Lam?”


Một
thân ảnh màu đỏ xuất hiện phía sau.


Chính là......
thiếu nữ lúc trước đứng trong mộ địa!


Nhìn kỹ, Huyến Âm phát hiện,
quần áo trên người lão thái thái kia, cư nhiên cũng là một thân màu đỏ!


Thiếu nữ tên là Thái Lam đi tới.


Huyến Âm nhìn
thiếu nữ kia, nàng ta nếu đứng trước mộ bia của người nhà Hạ Hầu, như vậy hơn phân nửa cũng là người nhà Hạ Hầu đi. Như vậy...... Tên đầy đủ của nàng hẳn là, Hạ Hầu Thái Lam.


Hạ Hầu Thái Lam...... Đ
úng...... Không sai !


Nàng
ở bên trong mộ địa từng nhìn thấy cái tên Hạ Hầu Thái Lam này !


Hạ Hầu Thái Lam đem
người được nàng xưng là bà ngoại nâng dậy, tiếp đó vươn tay về phía Huyến Âm:“Đứng lên đi.”


“......” Huyến Âm lại
chỉ nhớ tới địa đồ, đứng lên chuẩn bị chạy đi tìm địa đồ, lại bị Hạ Hầu Thái Lam ngăn ở trước mặt.


“Ta cảnh báo ngươi. Ngươi hiện tại
vẫn không nên tới nơi này.”


“Ngươi
muốn nói cái gì?” Huyến Âm lại chỉ Hạ Hầu Thái Lam:“Hiện tại không nên tới? Ý của ngươi là, ta sau khi chết mới nên tới sao? Để bị an táng bên trong mộ địa? Ta sẽ không táng ở trong đó , tuyệt đối không !”


Đó không phải vấn đề ngươi có thể quyết định.” Hạ Hầu Thái Lam thản nhiên nói những lời này:“Ngươi nhất định phải nằm bên trong phần mộ của mình. Lại khuyên ngươi một câu, lập tức rời khỏi ngọn núi này. Trước lúc ‘Còn kịp’......”


Sau đó, nàng đỡ lão thái thái rời đi.


Nhìn theo
thân ảnh hai người, Huyến Âm vẫn là hướng về phía tấm địa đồ bay đi chạy tới!


Địa đồ... địa đồ!”


Nhưng
trong đêm đen, muốn tìm thấy tấm địa đồ? Nói dễ hơn làm.


May mà
Mân sơn là một mảnh hoang vu, không có quá nhiều chướng ngại vật tồn tại.


Địa đồ... địa đồ !”


Nhưng
đang chạy ...... Huyến Âm bỗng phát hiện một việc......


Hướng đó...... Hình như đi thông tới cái mộ địa kia !


Cái mộ địa
kia......


Cái này là...... Trùng hợp sao?


Nàng nhớ khi đó,
gió từ bên ngoài cửa thổi vào cũng thiếu chút nữa đem tấm địa đồ thổi bay ra ngoài cửa sổ...... Còn có, thiếu nữ kia cảnh cáo nàng, ngàn vạn lần không được để tấm địa đồ kia rời tay...


Cái này là...... Vì cái gì?


Rốt cuộc...... Nàng
nhìn thấy ở trước mắt, có một tờ giấy đang bị gió cuốn về phía trước!


Nàng lập tức
đẩy nhanh tốc độ !


Thế nhưng
sự tình quỷ dị lại phát sinh. Mặc kệ nàng chạy nhanh như thế nào, tổng vào thời điểm tới gần nó, nó liền bị gió thổi tới nơi càng xa hơn! Kết quả, nàng làm cách nào cũng không thể chạm vào địa đồ!


“Không được...... Không thể......”


Lúc này,
trong lòng nàng bỗng nhiên sinh ra một loại sợ hãi kỳ diệu.. Không thể...... Không thể để địa đồ bị thổi vào trong khu mộ địa kia! Tuyệt đối không thể!


Cuối cùng, nàng
bộc phát ra tốc độ nhanh nhất! Hai tay giơ về phía trước!


Thế nhưng
thời điểm một ngón tay đã chạm được tới địa đồ, nàng lại vấp vào một tảng đá té ngã, cả người nện xuống đất!


Khuỷu tay của nàng ma sát với mặt đất, lập tức bong tróc ra một mảng da !


Nhưng
nàng căn bản không quản đau đớn kia, tiếp tục đứng dậy.


Không
được để nó thổi tới mộ địa...... Bằng không...... Sẽ phát sinh chuyện tình rất đáng sợ.

Một chuyện cực kỳ đáng sợ !


Một chuyện tuyệt đối không được phép phát sinh !


Làn gió quỷ dị này... còn có, tảng đá làm nàng té ngã...


Nàng ẩn ẩn cảm giác
cái này không phải ngẫu nhiên.


Một lực lượng nào đó đang gây trở ngại cho nàng... hoặc là nói, thôi động tấm địa đồ bay về phía mộ địa!


“Không được...... Không được !”


Lúc này Huyến Âm
cắn răng, xông thẳng về phía mảnh địa đồ !


Nơi này,
cự ly đã cách mộ địa rất gần .


Nếu
vẫn không thể túm lấy......


Lúc này, Hạ Hầu Thái Lam đang đỡ bà ngoại
đi lại trên núi.


Tấm địa đồ cuối cùng, nếu có được tấm địa đồ cuối cùng......” Lão thái thái vẫn như trước thần trí không rõ :“Ta phải đi tìm nàng...... nữ nhi của ta......”


“Bà ngoại, ngươi nên biết,
điều đó là không thể .”


“Ta phải đi......
phải đi...... nữ nhi đáng thương của ta......”


Tấm địa đồ cuối cùng......” Hạ Hầu Thái Lam lắc đầu:“Tuyệt đối không thể tiến vào ‘nơi đó’. Ngươi nên biết, nếu phát sinh loại chuyện này......”


“Hắn...... Liền có thể trở lại,
sinh hoạt trên thế giới này của chúng ta!”