7/27/2017

Posted by Unknown |

Chương 69: Qủy hồn bị khâu mặt

Hồng Nguyệt tại một khắc này càng trở nên yêu dị.


Huyết Thần tử, nghiệp hỏa, Lôi Đình, tam phương lực lượng hoàn toàn dung nhập
vào một tên này!


Bất quá......
vẫn còn chưa đủ!


T
hời gian kéo dây cung càng dài, lực lượng tích súc trên mũi tên sẽ càng cường đại!


Thế nhưng, nhìn Hồng Nguyệt
trước mắt, Diệp Tưởng lại cảm giác trái tim đập ngày càng nhanh.


Đúng lúc này, Diệp Tưởng đột nhiên quay đầu!


Ở phía sau hắn xuất hiện một quỷ hồn rất đặc thù.


Một
quỷ hồn không có bất cứ ngũ quan, chỉ có một vết khâu thật dài, cảm giác cực quỷ quái! Mà cả người quỷ hồn này trần trụi, tái nhợt như một tờ giấy trắng. Thân thể rõ ràng là nữ tính, một đôi nhũ phong gồ lên thoạt nhìn rất gợi cảm, nhưng ở trên người một quỷ hồn lại thật đáng sợ.


Diệp Tưởng chưa từng
gặp qua quỷ hồn như vậy!


Ánh trăng màu đỏ reo rắc trên thân thể quỷ hồn!


Nó từng bước... hướng về phía Diệp Tưởng đi tới !


Nó không phải quỷ hồn bình thường, Diệp Tưởng rất rõ ràng điểm này.


Không có ngũ quan, chỉ có một
vết khâu kéo dài dọc gương mặt, thân thể trần trụi tái nhợt, được Hồng Nguyệt chiếu rọi thân hình.


Một đạo nghiệp hỏa
thiêu đốt từ dưới lòng bàn chân quỷ hồn! Thế nhưng thời điểm chạm tới nguyện quang màu máu, nháy mắt liền tiêu tán.


Hồng Nguyệt
kia......


Đến cùng là thứ gì?


Quỷ hồn này......


Chính là
chân diện mục của Vũ Văn Hồng Nguyệt sao?


Tiếp theo, vô luận là Lôi Đình hay Nghiệp hỏa, đều không thể tạo thành bất cứ thương tổn nào, nghĩ đến phá ma tên, hẳn cũng khó mà tạo nên thương tổn cho nó.


Mà rất nhanh,
cự ly giữa hai người càng ngày càng gần .


Thế nhưng
phá ma tên trên dây cung của Diệp Tưởng vẫn như trước chưa ngưng tụ hoàn thành!


Ngay tại thời điểm Diệp Tưởng suy xét lựa chọn, hắn lần nữa ngẩng đầu nhìn vầng Hồng Nguyệt, nhưng lúc này, mắt hắn đột nhiên bị một màu đỏ bao trùm.


Hết thảy trước mắt đều trở nên hoảng hốt.


Lúc này. Diệp Tưởng
hiểu được, giữa hắn và Hồng Nguyệt là chênh lệch đáng sợ cỡ nào !


Đó là
chênh lệch mà hiện tại hắn không thể bù lại!


Mà lúc này,
quỷ hồn khâu mặt kia rốt cuộc đã tới trước mặt Diệp Tưởng!


Mũi tên bắn ra!


Thế nhưng...... Lại bắn về một
phía hoàn toàn tương phản!


Hồng Nguyệt
kia thế nhưng khiến cảm giác của Diệp Tưởng hoàn toàn lẫn lộn!


Sau đó quỷ hồn kia một phen nắm chặt hai vai Diệp Tưởng, Diệp Tưởng liền hoàn toàn mất đi ý thức.


Hắc ám......


Sau đó là......


Mưa?


Thời điểm Diệp Tưởng tỉnh lại, hắn nhìn thấy bên cạnh có một người khác.  


Kia. Cũng là hắn.


Chẳng qua,
khí chất hoàn toàn là một người khác.


“Ngươi là......”


“Hạ Hầu Dạ Vương?”


Một bản thân khác tồn tại trong cơ thể chính mình.


Bởi vì
duyên cớ Dạ Vương, Diệp Tưởng đã phát sinh biến hóa càng lúc càng lớn.


Trong [phòng học dị độ], kế hoạch đem đám người Hầu Tước tương lai giết chết là do người này xúc tác. Đổi lại là quá khứ, hắn tuyệt đối không làm.


“Ngươi còn chưa đủ cường đại a......”


Hạ Hầu Dạ Vương
từ trên cao nhìn xuống Diệp Tưởng bị mưa xối cho ướt sũng.


“Ta biết.”


“Ngươi chính là ta. Mà ta, chính là ngươi.”


“Ta biết.”


“Còn kém một điểm, ngươi
hoàn toàn có thể biến thành ta. Thế nhưng, còn không đủ......”


Tiếp
đó, hắn đi tới trước mặt Diệp Tưởng.


“Ngươi
vẫn chưa hoàn toàn tiếp nhận ta.”


Diệp Tưởng nhìn
Hạ Hầu Dạ Vương trước mắt, nắm chặt hai tay.


“Cái gọi là ‘Nhân vật chính’, ý nghĩa
gì? Ngươi biết không?”


“Ngươi không cần
phải rối rắm thiện ác, cũng không cần suy xét đúng sai. Ngươi chỉ cần làm chuyện ngươi muốn làm, ngươi liền là ‘Vương’, mà không phục tùng ngươi, cản trở ngươi, liền có thể hoàn toàn thanh trừ !”


Hắn lại cúi xuống, nói:“Thời điểm bị An Nguyệt Hình thiếu chút nữa giết chết, cứu vớt ngươi, là ai? Là ta.”


Phải...... Ta biết.”


“Khi đó,
thần ngươi cầu nguyện, có từng đáp lời ngươi?”


“Không có. Thần
không đáp lại lời cầu nguyện của ta, dù cho ta từng cầu nguyện quá ngàn vạn lần.”


“Thần......
không có lý do, không có ràng buộc phải đáp lại lời cầu nguyện của nhân loại. Cũng giống như bộ điện ảnh này vậy, chỉ có bỏ tiền mới có thể quyết định được tiến vào thiên quốc hay không. Ở thế giới này, cường đại mới là căn bản duy nhất, trừ đó ra, tất cả đều không là gì.


Hắn một phen nâng Diệp Tưởng dậy.


“Hiểu chưa?”


“Diệp Tưởng?”


“Ngươi...... Chính là ta. Mà ta...... Cũng chính là ngươi. ‘Ngươi’
chân chính.”


Sau đó hắn vươn tay ra.


Diệp Tưởng cũng vươn tay ra, nắm chặt hắn.


Phải, không sai.”


“Ta thề...... Từ nay về sau, ta
sẽ là ‘Nhân vật chính’, nhân vật chính không sống vì bất luận kẻ nào. Trên thế giới này, ngoại trừ thân nhân, ta sẽ không cúi đầu trước bất kỳ ai. Phàm là kẻ trở ngại con đường ta đi tới, ta sẽ đem kẻ đó nghiền nát!


Vũ dực màu đen tại một khắc này, trở thành lực lượng chân chính của bản thân Diệp Tưởng.


Thợ săn Ác Ma? Không, từ hôm nay trở đi, hắn không
phải Thợ săn Ác Ma.


Thần, Ác Ma, đều là địch nhân
của ta. Mà Thợ săn Ác Ma, nếu trở ngại ta, cũng giống nhau là địch nhân của ta!


Hầu Tước, Ôn Vũ Phàm, Dante...... Chỉ cần trở ngại ta, cũng chính là
địch nhân tất yếu phải giết chết!


Kẻ xúc phạm tới thê nữ ta, cũng đều là địch nhân của ta!


Trở ngại ta biến cường, trở thành nhân vật chính nhân, cũng là
địch nhân của ta!


Chỉ cần là địch nhân......
bất kể đại giới, diệt trừ !


Hạ Hầu Dạ Vương
cùng bản thân Diệp Tưởng cứ như thế hoàn toàn dung hợp!


Không còn
một tia ngăn cách, triệt triệt để để dung hợp!


Đối với Diệp Tưởng mà nói,
mấu chốt cuối cùng hắn lưu lại chính là thê tử Vũ Sóc cùng nữ nhi Tịch Kính !


Trong hoàn cảnh địa ngục này, vì các nàng dấn thân vào hắc ám để tìm kiếm một đường quang minh cuối cùng!


Tay hắn,
chộp về phía trước !


Nguyệt quang màu máu vẫn rắc trên người Diệp Tưởng.


Trước mắt, chính là gương mặt chỉ có một đường khâu kéo dài.


bên trong đường khâu kia, dường như đang có thứ gì nhấp nháy.


Diệp Tưởng
một phen vươn tay, túm lấy miệng vết khâu, hung hăng xé rách!


Một xé này, nhất thời làm máu thịt bên trong nhất thời trào ra!


Trong máu thịt kia còn mọc ra những chiếc răng nanh bén nhọn, mấp máy trên mặt đất.


Diệp Tưởng đem tay
thò vào miệng vết thương bị xé ra kia.


Ngoại trừ vô số máu thịt bầy nhầy, hắn còn bắt được thứ nào đó cứng rắn.


Đó là......


Kim tệ !


Kim tệ Rakmal!


Trải qua vô số tuế nguyệt, Vũ Văn Hồng Nguyệt
thu hối lộ !


Mà lúc này,
cánh tay quỷ hồn liền bắt lấy tay Diệp Tưởng! hiển nhiên...... Nàng đang rất khẩn trương !


Nói cách khác, chỉ cần
kim tệ Rakmal này bị lấy ra, liền có thể đánh bại con quỷ này!


“Phù phù” !


Diệp Tưởng
và quỷ hồn cùng nhau rơi xuống dòng Minh Hà.


Giờ này khắc này......


Dante đang đứng tại một chỗ trên bình đài, nhìn
Hồng Nguyệt cùng Ngân Nguyệt trên bầu trời.


Ở trong kịch bản
, cuối cùng kết thúc, chính là chiến tranh giữa hắn Diệp Tưởng.


Diệp Tưởng ý đồ muốn giết
phụ thân mình, như vậy hắn chính là địch nhân. Nếu đã là địch nhân, tất yếu phải trừ bỏ.


Mà lúc này, hắn
cũng đang đứng ở nơi tối cao nhất trên đỉnh núi Rakmal.


Minh Hà
ở hạ du núi Rakmal, theo dòng Minh Hà liền có thể đi thông Địa Ngục. Mà tại bầu trời núi Rakmal, bên trên song nguyệt, chính là Thiên quốc.


Quỷ hồn
dưới sự bao phủ của ánh trăng Ngân Nguyệt, liền biến thành thiên sứ, từ đó tiến vào thiên quốc.


Một
quỷ hồn tiếp một quỷ hồn biến thành Thiên Sứ.


Vô luận
lúc trước hình tượng của chúng đáng sợ cỡ nào, lúc này đều trở nên thánh khiết, sinh ra đôi cánh màu trắng. Mà trong đó, có rất nhiều người, Vũ Phàm không thể nhìn thấy.


Lúc này, Dante đi tới
phía sau Vũ Phàm .


“Nơi này chính là
đỉnh núi Rakmal. Nơi cách Thiên quốc gần nhất.”


Trên bầu trời,
dưới sự chiếu rọi của Ngân Nguyệt, một đám hung linh lệ quỷ được tinh lọc, biến thành thiên sứ thánh khiết.



“Ta...... Nhìn không t
hấy bọn họ.” Vũ Phàm ấp úng môi:“Thật sự có thể như vậy sao? Thật sự...... Có thể sao?”


“Chúng ta không cần
phải suy xét những chuyện này.” Dante lạnh lùng nói:“Chỉ cần duy trì mức linh hồn vận chuyển lên Thiên quốc Địa Ngục là đủ rồi. Trừ điều đó ra, cái khác không cần suy xét.”


“Ta tất yếu phải giết chết Diệp Tưởng, mẫu thân.”


Một tin tức làm Vũ Phàm xúc mục kinh tâm xuất hiện trong đầu nàng.


Vũ Phàm tuy
đã sớm dự trắc điều này, thế nhưng nghe Dante nói như vậy, trong lòng nàng vẫn cảm thấy một tia kinh sợ.


“Xin ngươi yên tâm, mẫu thân. Dù có thế nào, ta
sẽ bảo vệ ngươi và phụ thân. Diệp Tưởng uy hiếp đến sinh mệnh của chúng ta, ta chỉ có thể đem hắn giết chết. Điểm này, đã không còn đường cứu vãn.”


Vũ Phàm giờ phút này không khỏi cảm giác
tâm tình cực kỳ trầm trọng.


Nàng nhớ lại năm đó,
trong [xe buýt khủng bố] thời điểm ban sơ gặp được Diệp Tưởng.


Nay
thực lực của Diệp Tưởng và nàng sớm đã xa xa siêu việt khi ấy, nhưng lại đi tới một bước này. Nếu nàng lúc ấy không vi phạm lời kịch, đi cứu Diệp Tưởng, vậy sẽ thế nào đây?


Sẽ biến thành sự tình giống như ngày hôm nay sao?


“Ta biết.” Vũ Phàm
trả lời Dante:“Dựa theo lời ngươi nói ...... Giết Diệp Tưởng đi. Mẫu thân có thể hiểu được.”


trong hoàn cảnh cực đoan, vô luận trước kia bản thân và Diệp Tưởng như thế nào, cũng không có khả năng quan trọng bằng nhi tử. Kiếp trước hắn có lẽ là địa ngục vương cao cao tại thượng, thế nhưng kiếp này, hắn chính là con trai của Ôn Vũ Phàm nàng.


Núi Rakmal, nơi nối tiếp thiên đường và địa ngục. Cảm giác thế nào cũng thấy, địa phương này cùng rạp chiếu phim, hoàn toàn giống nhau.



“Về sau...... Tiếp tục
làm việc ngươi nên làm đi.”


“Ta về sau......
phải tiếp tục đứng ở nơi này?”


“Đúng vậy. Tiếp tục phụ trách
thẩm phán quỷ hồn......”


“Ta không thể lại tiếp tục
... loại sự tình ghê tởm này......”


Nơi sâu trong Minh Hà.


Vô số
kim tệ Rakmal bị kéo ra từ trong vết thương trên khuôn mặt nữ quỷ, cũng bao gồm rất nhiều máu thịt dính lên đó!


Trong dòng Minh Hà không được Hồng Nguyệt chiếu rọi tới, mới là địa điểm tốt nhất cho Diệp Tưởng!


Giờ khắc này, hắn đem Hạo Thiên kiếm lại lần nữa lấy ra.


Không hề bị Hồng Nguyệt chiếu rọi, Hạo Thiên kiếm khôi phục
kim quang! Hắn tiếp tục cho Tịch Tà thần lôi bám lên thân kiếm, tiếp theo...



Cắm vào trong kẽ hở kia !


“Đi tìm chết đi !” 

7/26/2017

Posted by Unknown |

Máu.


Biển máu vô biên vô hạn.


Mùi huyết tinh nồng đậm không chút nào khiến Diệp Tưởng sinh ra cảm tình không tốt, ngược lại càng kích phát nội tâm hào hùng của hắn.


Hắn hiện tại đối phó , chính là
diễn viên rạp chiếu phim linh độ, có thể nói là một vị “Tiền bối”. Nhưng hắn lúc này không hề sợ hãi, chỉ có chiến ý cùng sát tâm nồng đậm!


Hắn không ngại tiếp tục
để Dạ Vương ảnh hưởng chính mình, chỉ cầu có thể trở nên càng mạnh mẽ hơn nữa! Đem lực lượng thuộc về nhân vật chính kích phát ra toàn bộ!


A Tu La chi đạo
làm cả người hắn phủ đầy thần văn màu máu, mà con mắt thứ ba trên trán càng là nổi lên từng sợi hung mang !


Theo một tiếng
tê khiếu, Ám Hà thế nhưng lại có một phần khiếp ý !


Nàng ý thức được, chỉ sợ
kẻ trước mắt này sắp sửa thay thế Long Ngạo Thiên, trở thành nhân vật chính tối cường nhất qua các đời cụm rạp Thâm Dạ!


Nếu ta đã không thể sử dụng vậy tất yếu phải tự tay hủy diệt! Quả quyết không thể nhân từ nương tay !


Trong lòng Ám Hà thầm hạ quyết tâm. Tiếp theo, từng giọt máu tươi trên người nàng hóa thành từng giọt tinh thể huyết sắc!


Huyết Thần tử !


Trong công pháp huyết ma, ngưng kết được Huyết Thần tử tức đã đạt tới cảnh giới tiểu thành! Mà ngưng kết thành Huyết Bồ Đề chính là đại biểu cho cảnh giới đại thành! Huyết công chúa Nguyên Huyết Tầm là cao thủ ma đạo đã ngưng kết được Bồ Đề Huyết! Còn đạt tới cấp bậc Nguyên Thanh đã có thể lấy thân hóa Huyết Hải ! Cái huyết hải to lớn kia bị hắn dấu trong động phủ của mình, trừ phi hút hết mỗi một giọt máu trong Huyết Hải, bằng không hắn sẽ vĩnh sinh bất tử !


Ám Hà chính là
sâu sắc bị ảnh hưởng bởi điều này, mới lựa chọn tu luyện công pháp Huyết ma! Trước mắt, tổng cộng từ trong số máu tươi này, nàng tinh luyện được bảy giọt Huyết Thần tử ! Thời điểm tinh luyện đủ trăm giọt Huyết Thần tử, liền có thể ngưng kết ra Huyết Bồ Đề ! Cự ly tới cảnh giới đại thành tự nhiên còn rất xa xôi, nhưng đối phó với Diệp Tưởng trước mắt, hẳn dư dật !


Mỗi một giọt Huyết Thần tử ngưng kết ở không trung, Diệp Tưởng cũng đình chỉ công kích.


Vì đối phó Diệp Tưởng,
bảy giọt Huyết Thần tử đều sử dụng, đủ để thấy sự coi trọng của Ám Hà đối với Diệp Tưởng!


Chết.”


Một
chữ chết vừa ra khỏi miệng, Huyết Thần tử đều đánh úp về phía Diệp Tưởng !


Tốc độ...... Mau kinh người !


Diệp Tưởng căn bản không có khả năng tránh né !


Giọt Huyết Thần tử
đầu tiên, xuyên qua chân trái Diệp Tưởng, Diệp Tưởng liền không thể ức chế phát ra một tiếng kêu kịch liệt !


Mỗi một giọt Huyết Thần tử đều là
tinh hoa của huyết thực ma chủng, tổn thương đối với linh hồn tương đối đáng sợ, tuyệt đối không thua gì Tịch Tà thần lôi đối với âm hồn quỷ vật ! Tương đối mà nói, tổn thương đối với thân thể lại có thể coi nhẹ.


Diệp Tưởng chỉ cảm thấy trong thiên địa hết thảy đều biến thành máu tươi, trong tầm mắt trừ màu đỏ
vẫn là màu đỏ! Mà quỷ dị là, hắn cảm giác được cả người mình, dường như đang bên trong một gọt máu, sắp bị giọt máu này hòa tan!


Mà giọt
Huyết Thần tử thứ hai đến, vỏn vẹn chỉ cách không đến một giây thời gian. Thế nhưng chút ấy thời gian đối với Diệp Tưởng lại giống như vượt qua ngàn vạn năm.


Linh hồn bị kéo vào Huyết Hải,
không ngừng bị hòa tan ! Loại thống khổ này,  cho dù là người ý chí cứng cởi nhất cũng không thể chịu đựng được! đây cũng là sự đáng sợ của Huyết ma công pháp!


Thời điểm giọt huyết thần tử thứ hai, thứ ba, thứ tư tiến vào thân thể... Diệp Tưởng rốt cuộc đã không bảo trì nổi tư thế đứng thẳng.


Hắn
triệt để bị kéo vào sâu trong Huyết Hải!


Nhìn
một màn trước mắt, Ám Hà nhẹ nhàng thở ra. Diệp Tưởng cư nhiên bức bách bản thân vận dụng con bài chưa lật! Tỷ tỷ Thâm Dạ đối với việc muốn trừ nàng đi cho sướng vẫn luôn chần chừ, chính là kiêng kị sự đáng sợ của Huyết Thần tử!



Bất quá, đem
linh hồn Diệp Tưởng làm huyết thực rất có khả năng tinh luyện ra giọt Huyết Thần tử thứ tám! Mà chỉ cần số lượng Huyết Thần vượt qua mười giọt, nàng liền có tin tưởng đem tỷ tỷ Thâm Dạ giết chết !


Tỷ muội thân tình
sao? Cái này có quan trọng? Diễn viên có thể được cụm rạp cỡ trung nhìn trúng ký ước là có hạn , loại cụm rạp nhỏ có thể có bao nhiêu diễn viên trổ hết tài năng được nhìn trúng? Chỉ có đi cụm rạp cỡ trung, mới có thể đạt được càng nhiều tài nguyên tu luyện. Vì thế, không có ai là không thể giết , cho dù là thân tỷ tỷ của mình cũng tuyệt không ngoại lệ!


Nhưng,
ngay khi Tịch Ám Hà tự nhận là nắm chắc thắng lợi, Diệp Tưởng tuyệt đối không có khả năng đứng lên, nàng lại bị con mắt thứ ba trên trán Diệp Tưởng nhìn trừng trừng, trong lòng bỗng nhiên sinh ra sợ hãi.


Lập tức,
trong nội tâm nàng nghe được tiếng hí thật dài !


Từ
trong con mắt thứ ba kia, rõ ràng xuất hiện một con thần điểu màu vàng kim, thân thể dài hơn mười mét, trán có một cái bướu cự đại, giống như Thần Thú !


Thần Thú
này cũng giống như Đế Thính, là Dante giúp đỡ Diệp Tưởng, phong ấn trong cơ thể hắn! Chẳng qua lúc ấy Dante chỉ vì muốn cứu mẫu thân, lại không nghĩ rằng chính mình khiến tử địch trong tương lai trở nên mạnh mẽ!


Ám Hà nhìn
thần điểu kia, nàng không giống tỷ tỷ Thâm Dạ có tinh huyết Chúc Cửu Âm, không có ký ức truyền thừa kia cho nên không thể xác nhận. Thế nhưng, Diệp Tưởng lại có điều cảm ứng.


Con chim này......


Tên là Già Lâu La !


Già Lâu La là
thần điểu trong thần thoại Ấn Độ. Trên đầu con chim này có một bướu thịt, hai cánh phóng thích kim sắc chi quang liền có thể thôn phệ long thần !


Thần điểu lấy long làm đồ ăn!


sát na khi Già Lâu La xuất hiện, lập tức mở miệng rộng, nuốt hết huyết thần tử trong người Diệp Tưởng!


Thần điểu Già Lâu La
ngay cả thần long cũng có thể thôn phệ! So sánh với Đế Thính cường đại hơn rất nhiều! Mà nay, Diệp Tưởng đem aura nhân vật chính phát huy ở tình trạng rất lớn mới rốt cục, đem Già Lâu La bị phong ấn trong cơ thể gọi ra!


Từng giọt Huyết Thần tử
bị Già Lâu La điểu thôn phệ, cái này làm Tịch Ám Hà nhìn tới ngốc mắt !


“Nghiệt súc !
Ngươi tìm chết !”


Huyết Thần tử
này chính là lực lượng gốc rễ của nàng, nếu bị Già Lâu La thôn phệ hết, thực lực của nàng còn không hạ xuống hơn phân nửa!


Thế nhưng
thời điểm lúc nàng sắp xông lên, hai mắt Diệp Tưởng lại khôi phục thanh minh !


Hắn
lần nữa hướng phía Tịch Ám Hà mà đến !


Nàng
cho hắn ăn thống khổ thật sâu, cho đến hôm nay, duy độc có thể đánh đồng với một người An Nguyệt Hình! An Nguyệt Hình bị hắn trục xuất vĩnh cửu, rơi vào thâm uyên hắc ám, có thể nói sống không bằng chết. Mà nàng... hắn sao có thể bỏ qua?


Ân đức? Chê cười !
Trong thế giới địa ngục này, nói cái gì mà ân đức? hết thảy đều là cường giả vi tôn!


Móng vuốt bén nhọn nháy mắt đâm thủng thân hình Tịch Ám Hà, tiếp theo liền cầm lấy trái tim trong cơ thể nàng, bóp thành thịt vụn!


“Ngươi...... Ngươi......”


Máu tươi phun ra khỏi miệng, Ám Hà bởi vì Huyết Thần tử bị nuốt, lực lượng lúc này cực kỳ suy yếu !


Nàng hiện tại
vẫn không rõ, đầu thần điểu kia là quái vật phương nào, cư nhiên có thể thôn phệ Huyết Thần tử !


“Ta......”


T
iếp theo, yết hầu của nàng liền bị Diệp Tưởng hoàn toàn đâm thủng, khiến nàng không thể nói tiếp!


Nghiệp hỏa
thiêu đốt nàng từ bên trong cơ thể!


Cái gọi là nghiệp hỏa
cùng với tội nghiệt bản thân có liên quan, phạm phải sát nghiệt càng sâu, nghiệp hỏa cũng càng cường đại.


Theo
một giọt Huyết Thần tử cuối cùng bị Già Lâu La thôn phệ, công pháp huyết ma của Ám Hà bị phế bỏ hơn phân nửa, linh hồn của nàng cũng nhanh chóng bị nghiệp hỏa đốt cháy !


Sơn thủy lưu chuyển, vỏn vẹn không đến vài phút thời gian, cường nhược chi thế cư nhiên nghịch chuyển !


Nàng đến chết cũng không hiểu, chính mình là
diễn viên rạp chiếu phim linh độ, như thế nào lại không minh bạch chết trong tay một diễn viên hạ tầng!


Trên thực tế, vô luận
công pháp có cường đại cỡ nào đều tồn tại khắc chế. Một khi khắc chế nhau, ưu thế ngược lại sẽ biến thành xấu đi!


Linh hồn Tịch Ám Hà bị nghiệp hỏa triệt để thôn phệ, đốt cháy vài chục giây sau liền hóa thành tro tàn ! Mất đi năng lực Huyết Thần tử, thực lực của nàng liền không thể chống lại Diệp Tưởng!


Thần điều Già Lâu La dần thu nhỏ thân thể, sau đó chui vào trong con mắt thứ ba của Diệp Tưởng. Mà huyết thần tử bị thôn phệ, Diệp Tưởng quyết định đem nó luyện hóa cho bản thân. Nếu đem Huyết Thần tử cùng tinh huyết Chúc Cửu Âm đồng thời lấy vào tay luyện hóa, như vậy pháp thể song tu của hắn tất sẽ thành công!


Khi đó
hắn sẽ cường đại siêu việt xa xa phạm trù “Thợ săn Ác Ma”! Cho dù không có nguyên anh cung cấp pháp lực, cũng đủ để oanh sát cường giả Nguyên Anh!


Hắn nhìn về phía
Hồng Nguyệt trên đỉnh đầu.


Nơi này,
vẫn như trước là núi Rakmal, cường địch hắn lúc này còn khó có thể vượt qua!


Mà hắn chú ý tới, Lâm Tâm Du
đã không còn ở vị trí đầu thuyền !


Hạo Thiên kiếm bị bẩn, không thể sử dụng.


Hắn mở ra La Hầu cung.


Một lần
phóng mũi tên phá ma này, từng đạo Lôi Đình vòng quanh trên đó.


Sau đó......


Hắn đem
cung kéo căng, nhắm thẳng vào ......


Hồng Nguyệt trên bầu trời!


Ngày xưa, có Hậu Nghệ Xạ Nhật, dẫn phát
đại chiến Vu Yêu!


Hôm nay, Diệp Tưởng
lại muốn dùng một tên này đối kháng với hồng nguyệt trên núi Rakmal!


Nghiệp hỏa, Lôi Đình, đồng dạng quấn quanh trên mũi tên, mà dây cung càng lúc càng căng.


Chỉ riêng
mấy thứ này còn chưa đủ.


Con mắt thứ ba vào lúc này mở
lớn.


Hắn điên cuồng
luyện hóa Huyết Thần tử chi lực trong cơ thể, dồn vào trong mũi tên!



Lấy
mũi tên tối cường nhất này, bắn rơi Hồng Nguyệ
t!