6/03/2017

Posted by Unknown |
Chương 19: Xúc xắc màu đỏ


Ngày thứ hai......


“Tỉnh tỉnh, Từ Vũ, mau tỉnh lại !”


Tiếng gào của Từ Tố đánh thức Từ Vũ.




Thời điểm Từ Vũ mở to mắt, cái đầu tiên nhìn đến chính là tấm bản đồ tỉnh  Sơn Đông.


Đáp án, rốt cuộc  đã có.




Từ Tố chỉ vào địa điểm trên mặt tấm bản đồ:“Là Thanh Đảo! Cách nơi này rất gần, thành phố Thanh Đảo!”




Thanh Đảo là thành phố duyên hải trực thuộc trung ương, nằm phía đông tỉnh Sơn Đông, trên bán đảo Sơn Đông. Cũng là một thắng địa du lịch.




Thanh Đảo cùng thành phố Nhật Chiếu đều là thành phố duyên hải, cách nhau đại khái trên dưới 150 km. Ngày hôm nay nhất định có thể tới được thành phố Thanh Đảo.



Cũng không biết, Thanh Đảo có phải là trạm cuối cùng hay không. 


“Chúng ta mau đi thôi !”




Nếu không phải Từ Tố không thể đụng vào Từ Vũ, thì giờ phút này đã sớm chạy đến kéo nàng đi!




Kế tiếp...... Rửa mặt, ăn cơm, mua vé xe ô tô đường dài.




Hai người lại đạp lên lữ trình tới thành phố Thanh Đảo Sơn Đông.




Trên ô tô đường dài, không bao lâu, Từ Vũ lại chìm vào giấc ngủ.




Mà sau khi nàng ngủ, nàng đã không còn là Từ Vũ nữa, mà là Ôn Vũ Phàm.



Trong vài năm thời gian cuối huấn luyện Dante cùng Tịch Kính, nàng chính mắt nhìn thấy sự cường đại của Dante. Thực lực của hắn tới năm 16 tuổi, tự động trở thành ảnh đế.




Đối với Vũ Phàm, nhìn thấy nhi tử trưởng thành là điều vui mừng nhất . Cố nhiên, linh hồn hắn có bản chất là Ác Ma, nhưng nào có mẫu thân ghét bỏ nhi tử của mình? Cốt nhục của mình?




Đại khái vì là thành phố duyên hải, cho nên không khí tại Thanh Đảo rất là tươi mát.




Đi đến Thanh Đảo, Từ Vũ cùng Từ Tố không tự chủ được mà đi đến bờ biển. 




Nước biển đập vào con đê chắn sóng trước mặt, sóng dữ quét tới, thủy triều lên xuống.




Thành phố Thanh Đảo lớn như vậy, không có một vị trí cố định mà nói, cái gì cũng không làm được. Hiện tại chỉ có thể chờ đợi Mạc Minh Nguyệt xuất hiện lần nữa, chỉ phương hướng cho các nàng.




Bờ biển không ít khách du lịch đang chụp ảnh, cũng thường xuyên có những nhóm du khách lướt qua. Cũng có không ít người biết cách làm giàu như thu phí chụp ảnh, hoặc cho thuê kính viễn vọng ngắm cảnh biển.




Đạp trên cát, Từ Vũ, hoặc phải nói là Ôn Vũ Phàm hít sâu một hơi.




“Không lần ra manh mối về núi Rakmal.” Phía sau, giọng nói của Từ Tố truyền đến:“Chỉ sợ không đơn giản như vậy.”




“Mạc tổng ...... quê hương của nàng không phải sẽ ở tại tỉnh Sơn Đông chứ ?”




“Theo ta biết, nàng hẳn là người Giang Tô, bản thân tập đoàn Mạc thị vẫn luôn cắm rễ phát triển ở Thượng Hải, không nghĩ tới có cái gì liên quan đến Sơn Đông.”


“Đúng vậy......”



Vào lúc này, tỷ muội hai người lại nghe được một giọng nói từ phía sau vang lên.


“Nhị vị......”


Từ Vũ, quay đầu lại.


Phía sau là một gương mặt rất quen thuộc.




“Ta không có ý nghe lén, thế nhưng vừa rồi ta có nghe hai người nhắc đến.... núi Rakmal.”



Đó là một nữ tử có dung mạo không dưới tỷ muội Từ Tố Từ Vũ.



Từ Tố vội vàng truy vấn:“Chẳng lẽ ngươi biết núi Rakmal?”





“Con đường tiến vào núi Rakmal... các ngươi vĩnh viễn cũng không tìm thấy. Bất quá vừa rồi các ngươi có đề cập tới ‘Mạc tổng’, có phải mẹ của Mạc sư huynh?”




“Mạc sư huynh?” Từ Tố lắp bắp kinh hãi, vội vàng nói:“Chẳng lẽ là......”




“Có phải người tên Mạc Cổ Nhai?” Từ Vũ lại nói thẳng ra cái tên này.



Mạc Cổ Nhai, chính là tên của nam nhân vật chính trong[ Ma cốc ], do Diệp Tưởng trực tiếp biểu diễn.




Mà vị sư muội Mạc Cổ Nhai trước mắt, chính là Bạch Vũ Sóc sắm vai !




“Các ngươi quen biết Mạc sư huynh?” Bạch Vũ Sóc sắm vai tiểu sư muội đột nhiên nhìn thẳng vào mắt hai nàng:“Như vậy, các ngươi có thể liên hệ với mẹ của Mạc sư huynh?”




“Chúng ta hiện tại cũng đang đi tìm nàng !” Từ Tố tự nhiên không nói rằng nàng đã chết,“Các ngươi có biết được điều gì không?”




“Tin tức ta đều đã xem. Tình huống thật đúng là rất ác liệt. Nói ngắn lại, các ngươi nên nói cho ta biết, các ngươi như thế nào quen biết Mạc sư huynh và mẹ huynh ấy?”




Trên một ngọn núi tại ngoại ô thành phố Thanh Đảo.


Đây là thâm sơn có cao nhân ẩn sĩ.


Một tông phái đạo giáo tên là “Thiên Âm tông”.



Tông phái này quy mô không tính lớn, tổng cộng chỉ có 100 đệ tử, mà Mạc Minh Nguyệt chính là kim chủ phía sau màn của Thiên Âm tông..




“Tu đạo chỉ chú ý Thiên Nhân Hợp Nhất, cho nên cuộc sống của chúng tôi tương đối mộc mạc. Năm đó Mạc sư huynh bái nhập làm môn hạ của sư phụ, là đệ tử kiệt xuất nhất trong đám đệ tử đời thứ ba.”



Vũ Sóc mang theo Từ Vũ, Từ Tố leo lên ngọn núi có Thiên Âm tông ở đó.




Tông phái này lệ thuộc Đạo giáo, thờ phụng tự nhiên là Tam Thanh tượng. Mà ở chân núi cũng có dựng lên một ngôi miếu Tam Thanh.



“Núi Rakmal đến tột cùng là ở đâu?” Từ Vũ vội vàng truy vấn:“Ngươi biết chứ? Tô Phù Dung tiểu thư?”


Tô Phù Dung là tên nhân vật Vũ Sóc sắm vai.



“Các ngươi trước cứ ở trong miếu Tam Thanh đi, chung quy không phải đệ tử không thể tiến vào tông môn. Buổi tối ta sẽ sắp xếp người đưa cơm chay tới. Sư phụ ta ngày mai trở về, khi đó ông sẽ tự mình gặp gỡ tỷ muội ngươi.”



Tiếp theo, nàng nhiều lần cường điệu:“Các ngươi không phải người bản tông, vạn vạn lần không được lên núi, biết không?”



“Biết.” Từ Vũ trả lời rất mau, thế nhưng Từ Tố lại không thốt ra lời nào.



Ngôi miếu Tam Thanh  dưới chân núi tương đối đơn sơ, cũng không được quét tước qua, bất quá, may còn có hai gian phòng miễn cưỡng ở được. Đi ra ngoài tự nhiên không thể trù tính được mọi thứ.



Thế nhưng, hết thảy lại bắt đầu trở nên có chút mịt mờ.


Mà đúng lúc này......


Trời bỗng nhiên đổ mưa thật lớn.



Mây đen kéo đến vần vũ, mưa to điên cuồng trút xuống.  


“Từ Vũ, trời mưa lớn như vậy......”


Đương
khi đang đẩy cửa ra, Từ Tố nhìn thấy trong phòng Từ Vũ không có ai!


Mưa cọ rửa
cả tòa núi lớn, mà Từ Vũ một mình một người bước chậm rãi dưới cơn mưa.


Cuối cùng......


Đạo bóng dáng ở phía trước rốt cuộc dừng lại.


“Nguyên lai...... Là
ở nơi này sao?” Từ Vũ nhìn bóng đen kia, đột nhiên nói:“Số tiền kia, ngươi muốn dùng vào việc gì?”


Bóng đen phía trước chậm rãi quay người lại.


“Là
... có liên quan tới con của ngươi đúng không?”


Một
tia chớp bổ xuống


Dưới ánh sáng chói lòa của tia chớp, bóng đen lộ ra hình dáng.


Giống hoàn toàn như trên ảnh chụp , gương mặt Mạc Minh Nguyệt!


Nàng chỉ chỉ
dưới chân mình.


Từ Vũ nhìn
nơi đó liền hiểu được.


Nhưng
tiếp theo, một lưỡi chủy thủ đột ngột đặt trên cổ nàng.


“Ta
không phải đã nói... không được phép chạy loạn?”


Từ Vũ hơi chuyển động con mắt, sau đó
liền nhìn thấy gương mặt đang kề trong gang tấc.


Vũ Sóc !


Vũ Sóc tiếp tục nói:“Ngươi
thực có thể thấy quỷ đi? Bất quá, cũng rất cám ơn ngươi. Nguyên lai, nàng đem thứ đó chôn ở nơi này.


Thứ đó? Là chỉ tiền sao?”


“Đừng nhiều lời. Vốn
nghĩ phải tốn chút thời gian, không nghĩ lại dễ dàng như vậy. Giết chết mụ già họ Mạc kia, cư nhiên tìm không thấy thứ đó, thật đúng là làm cho người ta không nói được lời nào. Bất quá nàng đúng là bỏ được, hao hầu hết tài sản chỉ để mua được ‘Thứ đó’.”


“‘Thứ đó’?”


“Đúng vậy. Trên thế giới này, tuyệt đối chỉ có một,
cực kỳ vô giá. Mấy chục triệu Mĩ kim...... cái giá này cũng không tính là cao. Thật sự đa tạ ngươi , nhờ ngươi mệt mỏi ta mới có thể tìm đến nơi này.”


“Như thế nào
lại như vậy?”


“Ngươi nghĩ rằng
các ngươi gặp được ta là trùng hợp? Ta là kẻ tu đạo, đối với việc bói toán vẫn là có chút năng lực. Nếu đã phát hiện, ta cũng không cần phải báo cho sư phụ .”


Lấy
thực lực của Ôn Vũ Phàm, lưỡi chủy thủ này không thể uy hiếp được nàng.



Bất quá, nàng
sao có thể tổn thương Vũ Sóc? Cho dù là đối phương sắm vai phản diện cũng vậy.


T
iếp theo, hai người tiến về nơi bóng đen đứng lúc trước.


“Đi, đào ra.”


Một chiếc xẻng bị vứt trên đất, lưỡi chủy thủ thủy chung không rời khỏi cổ nàng.


Được rồi,  ta đã biết......”


Bởi vì
trời đổ mưa cho nên lớp đất trở nên cực kỳ mềm, không bao lâu sau một tầng đất bị đào ra.


Mà ở bên trong......


Lộ ra một vật.


Một viên xúc xắc !


Một viên...... xúc xắc
màu đỏ!


Vật nguyền rủa ngày xưa Lý Tín Lăng đã từng nắm giữ!


“Rốt cuộc tìm
được ! Xúc xắc ‘núi Rakmal !” Vũ Sóc lộ ra biểu tình cuồng nhiệt:“Không thể tưởng được thật sự tới tay !”


Sau đó, nàng tiếp tục nói:“Mau, đem
viên xúc xắc này ném một lần lên mặt đất. Mau !”


“Vì cái gì?”


“Đừng
nhiều lời vô nghĩa !”


Trước mắt......
viên xúc xắc màu đỏ này, chính là Mạc Minh Nguyệt tiêu phí một khoản tiền khổng lồ, thậm chí không tiếc lừa gạt các nhà đầu tư để mua lấy!


Cũng chỉ là một viên...... Xúc xắc
mà thôi ![ chưa xong còn tiếp..]


Posted by Unknown |
Chương 18: Từ Vũ, Ôn Vũ


Tắm rửa xong
, tỷ muội hai người mặc quần áo, ngồi ở trong phòng.


“Chúng ta thay phiên gác đêm.” Từ Tố
mở túi lấy từ bên trong ra vài lon cà phê, nói:“Tuy rằng loại cà phê này chất lượng không khác gì cà phê hòa tan, nhưng có còn hơn không. Hai giờ sẽ thay ca một lần.”


“Nhưng tỷ tỷ, ta
nhìn không thấy ác linh, nếu ...


“Ta sẽ không ngủ
say, nếu ngươi phát hiện ta lộ ra thần sắc thống khổ, như vậy lập ức áp lên người ta, chú ý không để tay chạm vào ta là được, như vậy ta sẽ lập tức tỉnh lại. Chúng ta thay phiên khác đêm, bằng không thời điểm Mạc tổng xuất hiện ngươi lại ngủ mất, còn ta thì không thể thấy nàng.


“Nhưng...... Tỷ tỷ, như vậy vẫn rất mạo hiểm ?”


Ngươi có biện pháp tốt hơn sao? Một giờ thay ca một lần? Ngươi ta chịu nổi hay không? Nếu gặp được Mạc tổng, ngày mai phải gấp rút lên đường. Đừng quên, đem tất cả bản đồ đặt ở trên bàn, nhất là bản đồ tỉnh Sơn Đông!”


Đối với
hết thảy, Từ Tố suy xét có thể nói cực kỳ kín đáo.


“Trước kia chúng ta
thường mang theo trên người vài vật trừ tà, ngươi một thứ cũng không giữ lại bên người sao? Tỷ tỷ?”


“Không có.
Năm năm trước ta đều đã vứt hết, bởi vì ta cho rằng, ta sẽ không còn  cần những thứ đó nữa.


Tiếp, vấn đề
lại đến.


Ai
sẽ trực đầu tiên?


“Ngươi tới đi
, sự tình Mạc tổng phải ưu tiên nhất..” Từ Tố chỉ vào chiếc giường phía trong nói:“Ta ngủ chỗ đó, ngươi ngủ bên đây, có lẽ vẫn giữ được tác dụng khu quỷ......”


Từ Vũ cười khổ một tiếng:“Ngươi ngược lại
coi ta như môn thần trừ tà sao?”


“......
Ý của ta không phải như thế. Còn có, tuy ngươi nói ngươi một phân tiền cũng không muốn, bất quá ta và ngươi tốt xấu gì cũng là tỷ muội, tham ô toàn bộ, ta thấy cũng không được tốt...


“Ngươi không cần
phải lấy lòng ta. Tỷ tỷ. Hoặc là...... Lời vừa rồi là ngươi muốn thử ta? Cảm giác ta không được chân tâm sao?”


“......
Bộ dáng đơn thuần thường ngày là ngươi giả bộ phải không?


“Ta là
muội muội của ngươi nha, tỷ tỷ.”


Bất quá...... Từ Tố căn bản ngủ không được. Một giờ qua đi,
tinh thần nàng ngược lại càng thêm linh mẫn, cho dù không uống cà phê vẫn hoàn toàn tỉnh táo.


Không ngủ được!” Từ Tố ôm gối đầu ngồi dậy, nói:“Ngày mai nếu tiếp tục phải đi ô tô đường dài, liền chợp mắt trên xe một lúc.
.”


Nàng
bật mở một lon cà phê, sau đó uống một hơi thật dài.


“Như vậy cũng
tốt.” Giống như Từ Tố, Từ Vũ cũng đồng dạng không hề cảm thấy buồn ngủ.


Trên thực tế......


Căn bản không tất yếu phải cần một giấc ngủ.


“Bất quá tỷ tỷ,
cho dù tìm được núi Rakmal, thực sự có thể lấy được số tiền kia sao? một số tiền lớn như thế hẳn phải thông qua các loại hình thức, phân tán tại các ngân hàng trên thế giới đi?


“Không quan hệ, chỉ cần lấy được sổ tiết kiệm, ấn giám, thẻ ngân hàng cùng mật mã
là có thể lấy tiền. Huống chi, loại tẩu tán tài sản phi pháp này, rất có khả năng chuyển tới nước ngoài với tài khoản không ký danh.”


“Nhưng
ngươi xác định, nàng nhất định đưa cho ngươi sao?”


“Đương nhiên, nàng là
linh hồn thiện lương nên ngươi mới nhìn thấy, vậy nên nhất định không sát hại người sống. Nếu đổi lại là ta nhìn thấy nàng, không chết đã là may mắn. Đương nhiên chuyện này đến thời điểm đàm phán cụ thể, phải giao cho ngươi phụ trách rồi.”


“Ngay cả như vậy, cũng không nhất định có thể thành công a.”


“Đương nhiên. Thế nhưn
g cho dù tính là thất bại, ta có tổn thất gì sao? Quỷ hồn thiện lương sẽ không giết người . Đương nhiên điều kiện phiêu lưu là ta phải bị ác linh đuổi giết, bất quá không sao cả... nhà tư bản vì 200% lợi ích cũng có thể mạo hiểm phiêu lưu trên đoạn đầu đài. Số tiền này với ta mà nói, đáng để mạo hiểm! Mấy chục triệu mỹ kim, cho dù ta sống mười kiếp cũng không có khả năng tích lũy được số tài phủ khổng lồ như vậy!



Nói đến
đây, nàng đột nhiên liếm môi:“Bất quá......”


“Ta có chuyện tương đối để ý.”


Chuyện gì?”


Nữ quỷ bị khâu mắt kia, không chỉ thành phố Thượng Hải thị, Chiết Giang, Giang Tô, vài khu vực lân cận Thượng Hải, những vụ án từ vài thập niên lại đây ta đều lên mạng tìm tòi, không hề phát hiện có nạn nhân vụ án nào bị như vậy. Sau khi bị giết còn bị khâu mắt, loại vụ án như thế khẳng định rất được coi trọng, thế nhưng lại không thể tìm ra bất cứ manh mối nào. Hơn nữa......”


“Dưới tình hình chung, ác linh
nhiều nhất chỉ bồi hồi bên cạnh ta, nếu ta không cố ý kích thích hắn, như vậy sẽ chỉ dọa người mà không chủ động giết người. cho nên trước kia ta suy đoán, quỷ hồn giết người không phải đơn giản như vậy, chỉ sợ chính là thiên lý báo ứng. Bằng không, bao nhiêu người chết oan trên thế giới này trả thù, sớm đã có không biết thêm bao nhiêu người chết.”


“Ân,
trước kia ta cũng nghĩ như vậy.”


“Thế nhưng
nữ quỷ lần này ta cảm giác không giống, hoàn toàn không giống...” Nàng nói đến đây bỗng nhìn về phía Từ Vũ, nói:“Con quỷ đó......”


“C
on quỷ đó chẳng lẽ sẽ làm hại tới ngươi?”


“Ta cảm giác,
nữ quỷ đó không phải bị người ta đơn giản sát hại rồi đem đôi mắt khâu lại như vậy.


“Ta
không nhìn thấy, cho nên cũng không có biện pháp......”


“C
on quỷ đó......”


“Tuyệt đối có vấn đề......”


Lúc này......


Dưới ánh trăng hắc ám là một tiểu trấn cũ kỹ bị tro bụi phủ đầy.


Bên trong một tiểu điếm cũ nát, một người đeo một chiếc mặt nã đã vỡ vụn hơn phân nửa.


Giờ khắc này đạp lên mặt sàn rách nát tiến vào trong điếm.


Cái điếm này dường như bán rượu, trên ngăn tủ còn để không ít bình rượu.


Đem
một chai Martell từ trên tủ lấy xuống. Một tay mở chai rượu, tìm một cái ly sau đó rót rượu vào.


Nhấp một ngụm chậm rãi nhấm nháp, tiếp theo liền buông cái chén xuống.


Đây là một
nam tử có dung mạo rất tuấn dật.


Hắn mở lòng bàn tay ra, bên trong là một viên xúc xắc.


Một viên
xúc xắc màu xám bạc


Viên xúc xắc này, mặc kệ dưới bất kỳ tình huống nào, mặt hướng lên trên luôn là số 3.


Lúc này, một trận gió thổi tới,
làm lớp tro bụi bám lên vách tường tửu điếm tán đi, để lộ ra một đoạn văn tự.


“Lấy được
ba chìa khóa từ Thương Bạch Vu Nữ.”


Thương Bạch Vu Nữ......


Nam tử
lộ ra một tia mỉm cười.


Trong đầu hắn lúc này tự động hiện lên nội dung kịch bản.


ở trong kịch bản, xuất hiện một cái tên.

“Từ Vũ” !


Nữ nhân vật chính liền muốn xuất trướng rồi ......


Tỉnh Sơn Đông, thành phố Nhật Chiếu.


“Tắt đèn đi.” Từ Tố bỗng nhiên chỉ
cây đèn đầu giường, nói:“Chỉ sợ ánh sáng sẽ làm Mạc tổng không chịu xuất hiện.”


“Nhưng tỷ tỷ,
nếu không mở đèn......”


Tắt ! Ta đã nói, chuyện của Mạc tổng phải được ưu tiên thứ nhất.”


Tiếp theo, đèn cứ như thế mà tắt.


Bên trong phòng lâm vào một mảnh đen kịt.


Không còn ánh sáng, không khí khủng bố tự nhiên sinh ra. Bất quá, Từ Tố vẫn như trước ương ngạnh chống đỡ.


Đối với
diễn viên rạp chiếu phim địa ngục mà nói......


Bóng tối sớm đã là một thứ cực kỳ quen thuộc. Diễn viên sợ hãi bóng tối, không có nhiều người có thể sống đến hôm nay.


Mà lúc này,
trong đầu Từ Vũ tiếp nhận kịch bản mới.

“Ngươi không cho rằng,
kịch bản này thật sự không có ý tứ sao? Suy diễn nhân vật Từ Tố này thật đúng là khó khăn. Ta không thể hiểu một người cư nhiên có thể coi trọng tiền tài hơn sinh mệnh. Ngươi nói đúng không?”


“Ôn Vũ Phàm tiểu thư?”


Từ Vũ lúc này
đang uống một ngụm cà phê, trả lời nàng:“Bất quá, ngươi cũng rất tự tin, vừa rồi nếu không tắt đèn, ta nghĩ không hẳn sẽ Ng đâu?


“Ta không
muốn vì loại chuyện này mà phiêu lưu dính phải NG. Tối một chút thì như thế nào chứ?”


“Nơi này
chính là phim kinh dị khó giải, hơn nữa còn là một bộ điện ảnh có độ khó không thể ước định [ Ma cốc ], ngươi vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn, Lâm Tâm Du!


Từ Vũ...... Cũng chính là Ôn Vũ Phàm nay đã
thuộc rạp chiếu phim thứ 19!


[ Ma cốc ]......


Dante
, Tịch Kính sau khi được huấn luyện đầy đủ,  chính thức tham gia vào bộ phim kinh dị đầu tiên [ Ma cốc ]. Mà Ôn Vũ Phàm sắm vai nữ nhân vật chính Từ Vũ, còn Lâm Tâm Du sắm vai nữ chính hai, Từ Tố.


Bộ điện ảnh [ Ma cốc ] cơ bản không có nhân vật chính cố định. Mà trong phần này, Ôn Vũ Phàm biểu diễn nữ nhân vật chính, còn là cùng với Diệp Tưởng biểu diễn cặp đôi. Ôn Vũ Phàm Diệp Tưởng không phải lần đầu tiên diễn một đôi yêu nhau. Lúc trước trong [ trở về ] đã từng có một lần, cho nên tương đối có kinh nghiệm.


Nhân vật Từ Vũ này có chỗ giống Ôn Vũ Phàm nhưng cũng có chỗ không giống. Điểm quá mức thiện lương này, Ôn Vũ Phàm tự nhận là điểm không chút nào hiện thực trong tính cách Từ Vũ, mà nó cũng có khả năng trở thành nhược điểm của nhân vật Từ Vũ.


Dù có thế nào......


Ngày mai......


Chính là
ngày tiến vào núi Rakmal!


Ngày mai......


Ôn Vũ Phàm
sẽ cùng nhi tử Dante, đám người Hầu Tước, Diệp Tưởng, Vũ Sóc......


L
ần nữa gặp mặt![ chưa xong còn tiếp..]