5/28/2017

Posted by Unknown |
Chương 14: U hồn trong bóng tối


Tiếng bước chân quỷ dị lại chỉ có một mình Từ Tố nghe được, Từ Vũ căn bản không nghe thấy...


Tiếng... tiếng động! Ta nghe có tiếng động...


Từ Tố hạ giọng
nói với Từ Vũ:“Di động...... Di động ở đâu? Ngươi lấy di động ra xem xem !”


Từ Vũ vội vàng
lấy điện thoại mở ra.


Nhất thời,
trong phòng khách tối đen xuất hiện một tia sáng.


T
rong mắt Từ Vũ, phía trước cái gì cũng không có, cho nên nàng chỉ có thể hỏi thăm tỷ tỷ phía sau:“Tỷ...... Ngươi nhìn thấy gì không?”


Nhưng Từ Tố lại
không nói một lời.


Từ Vũ quay đầu lại, dựa vào
ánh sáng trên màn hình, nhìn thấy gương mặt Từ Tố vì sợ hãi mà trở nên vặn vẹo!


“Tỷ...... Ngươi
nhìn thấy cái gì vậy?”


Nhưng Từ Tố căn bản không trả lời Từ Vũ, nàng
dán cả người lên vách tường, thân thể run lên không ngừng, ánh mắt mở lớn nhìn về phía trước.


Từ Vũ
cái gì cũng không nhìn thấy, âm thanh gì cũng không nghe được, giờ này khắc này chỉ có thể từ biểu tình của tỷ tỷ mà tưởng tượng lệ quỷ trước mắt khủng bố như thế nào!


“Cứu...... Cứu ta...... Van cầu ngươi...... Cứu ta...... Từ Vũ......”


Nghe được
thanh âm thỉnh cầu của tỷ tỷ, Từ dứt khoát xoay người, dang hai tay đem Từ Tố trong góc tường triệt để che chắn.


T
ình hình trước mắt giống như là diều hâu bắt gà vậy.


Mà đối với Từ Vũ
không nhìn thấy gì mà nói, nàng không biết được cục diện trước mắt rốt cục như thế nào. Mà Từ Tố cái gì cũng không nói, chỉ không ngừng run rẩy.


Trạng thái
lúc này rất là ác liệt.


Không biết qua bao lâu.“Phù phù”
một tiếng. Từ Vũ xoay đầu nhìn lại, tỷ tỷ cư nhiên trực tiếp ngất đi!


“Tỷ...... Tỷ tỷ?”


Tuy rằng tỷ tỷ hôn mê, thế nhưng Từ Vũ không thể
tiếp xúc với nàng cho nên đành giữ nguyên tư thế như vậy. Từ Tố hôn mê, nàng không thể biết quỷ hồn có còn ở trong này hay không.


Bỗng nhiên,
nàng nghe được một âm thanh quỷ dị bên tai.


“Lạp...... Khắc...... Mã......”


Lại là......
tiếng nói này?


“Nhĩ......”


Nàng đột nhiên chiếu di động về phía một góc phòng nào đó.


Ở nơi đó, có một nữ nhân đang ngồi cuộn mình lại.


Bộ dáng thoạt nhìn là tuổi trung niên gần 50, gương mặt rất tiều tụy.


Là nàng......


...đang nói chuyện với mình sao?


“Đi...... Lạp...... Khắc...... Mã...... Nhĩ...... Sơn......”



Tiếp
theo thân ảnh đó liền biến mất.


Sau một hồi
, không có thêm bất cứ động tĩnh nào .


Một lúc nữa... đèn trong phòng lại sáng lên.


Hết thảy,
dường như đều khôi phục bình thường.


trong phòng tắm, nước từ trong vòi sen chảy ra lại là nước bình thường, không phải máu. Những chuyện vừa rồi phát sinh tựa hồ hoàn toàn chỉ là ảo giác.


Đem vòi nước
vặn lại, nhìn Từ Tố hôn mê trong phòng khách......


Từ Vũ
đi vào phòng ngủ lấy ra một cái chăn đắp cho Từ Tố. Chung quy nàng không có biện pháp đụng vào người tỷ tỷ, giúp nàng nằm lên giường.


Nàng tiếp tục lại nấu một mẻ cà phê khác, lần này đã hồi phục lại độ nóng như bình thường.


Một ly tiếp một ly cà phê vào bụng, nàng miễn cưỡng khiến
bản thân không ngủ gục, cứ như vậy ngồi bảo vệ bên cạnh tỷ tỷ.


Cả một đêm,
cứ thế trôi qua.


Đêm qua, đối
với Từ Vũ mà nói, tương đối khó khăn. Trong khoảng thời gian này nàng vẫn luôn cố gắng vì kỳ thi hát, lại thêm ban ngày làm công, muốn trôi qua một đêm không ngủ là cực kỳ khó. Tuy uống rất nhiều ca phê, nhưng nhìn chằm chằm một người mà không làm gì, còn không được ngủ, thực sự không dễ dàng.


Bất quá......


Từ Vũ làm được .


Nàng cả một đêm đều không
ngủ dù chỉ một giây, cứ thế chờ bên cạnh tỷ tỷ cho đến ngày thứ hai.


“Từ...... Từ Vũ?”


“Ân, tỷ tỷ, yên tâm đi, không có việc gì .”


Nàng
ngồi bảo vệ bên cạnh tỷ tỷ một đêm, cái gì cũng không xảy ra. Nàng không nhìn thấy bất cứ quỷ hồn nào.


Chờ đến buổi chiều là được, chính là thời gian ngày hôm qua ta đi thi hát. Ngươi hôm nay... có đi làm không?


Đi... như thế nào có thể không đi? Ngươi ngày hôm qua cũng thấy rồi đó. Ta chỉ muốn chắn cho quản lý không bị ném trứng thối, ngược lại vì ngươi chắn trước người ta, ta ngược lại không chật vật chút nào, còn hắn thì trứng ung cà chua thối đầy người, hắn không giữa được mặt mũi, không biết sẽ làm gì ta?


“Không thể nào?”


“Ngươi
cả ngày làm công nhân sao có thể biết công sở hung ác cỡ nào? Cho dù muốn xin nghỉ, cũng tuyệt đối không phải vào lúc này!


“Nhưng
ngươi đi làm, ta không thể đi theo bên cạnh ngươi.


“Ân......
cái này ngược lại là một vấn đề, thế nhưng ta không thể không tới công ty.”


“Tỷ tỷ,
đêm qua ngươi đã thấy gì?”


“Nhìn thấy gì......
không nhớ nổi. Thế nhưng tổng cảm giác, có điểm quái dị.”


“Quái dị?”


Hoàn toàn không giống như trước kia....”


Tùy tiên ăn chút điểm tâm, tỷ muội hai người liền xuất phát. Từ Vũ gọi điện thoại nhờ Tiểu Nhã thay ca giùm nàng, vì tính tình Từ Vũ rất tốt cho nên nhân duyên cũng không tệ lắm, Tiểu Nhã đáp ứng giúp nàng lần này.


“Nhớ kỹ, không
được nói với bất luận người nào ngươi là muội muội của ta. Ta cũng sẽ không thừa nhận điều này .”

Đối với đ
iều này, Từ Tố vẫn cường điệu nhiều lần như trước.


“Ta biết
rồi, tỷ tỷ.”


“Vậy là tốt.”


Xe chạy đến
trung tâm thành phố Thượng Hải. Đến cửa công ty, Từ Tố nhìn nhìn bốn phía, nhẹ nhàng thở ra, nói:“Hoàn hảo, cái tên quản lý kia không có ở đây.”


Một lần này Từ Tố tự nhiên
không dám lái xe xuống bãi đỗ dưới tầng ngầm, mà đỗ ở bãi đỗ gần đó.


Thời điểm nàng và Từ Vũ đi vào tòa nhà thì phát hiện, toàn bộ nhân viên tập đoàn Mạc thị đều có bộ dáng rất khẩn trương.


Sau khi nghe ngóng, lại
nghe được một tin tức đáng sợ.


“Cái gì?
Nghi ngờ trốn thuế? Di dời tài sản cá nhân?”


Hiện tại
người trong công ty đang truyền tai nhau chuyện này. Hôm nay có người của cục quốc thuế lại đây, mang theo rất nhiều tài liệu rời đi. Sau khi Mạc Minh Nguyệt mất tích, tài sản mang danh nghĩa của nàng cũng biến mất theo không tung tích.


Mà trước mắt,
nghi ngờ trốn thuế với số lượng kinh người. Hiện tại người không có ở đây, tài sản cũng không còn, chuyện tuyên bố truy nã có hay không cũng chỉ là sớm muộn. Cục quốc thế tự nhiên hy vọng có thể mau chóng tra ra, truy hồi lại khoản thuế.


Kỳ thật
trung quốc, xí nghiệp lớn trốn thuế là chuyện rất bình thường. Một lần này Mạc Minh Nguyệt bỗng nhiên mất tích, tự nhiên gợi ra lực chú ý của viện kiểm sát và cục thuế. Không chỉ như vậy, ngân hàng từng cho Mạc thị tập đoàn vay cũng yêu cầu truy hồi lại số tiền đã cho vay.


Công ty giờ phút này có thể nói bốn bề thọ địch,
người lãnh đạo phương diện tài vụ, bao gồm cả vài cổ đông cũng đều bị gọi đến.


Trong công ty rối thành một đoàn, lời đồn cũng nổi lên tứ phía.


Nghe nói,
tài sản cá nhân được Mạc Minh Nguyệt dời đi, bao gồm cổ phiếu, một bộ phận bất động sản trong nước nàng ủy thác luật sư bán đi, ít nhất cũng phải mấy ngàn vạn Mĩ kim !


Tài sản cá nhân khổng lồ như vậy, căn bản không có khả năng rời đi trong khoảng thời gian ngắn! Cho nên có không ít người phỏng đoán, số tiền này đi đâu rồi? Nên biết, trong đó cũng bao gồm ngân phiếu định mức dành cho những nhà đầu tư hạng nhỏ và vừa. Thế nhưng tuyên bố ngân phiếu định mức lại lấy danh nghĩa một công ty bao da tại nước ngoài, căn phản không thể phát hành ngân phiếu định mức! Hiện tại cục quốc thuế, ngân hàng, nhà đầu tư đang truy tìm xem khoản tiền này chảy đi nơi nào!


“Mấy ngàn vạn Mĩ kim......”


Phòng WC nữ
, nghe các đồng sự bát quái, Từ Tố không khỏi nhíu mi, nói:“Một khoản tiền lớn như vậy... chỉ sợ đã chuyển ra nước ngoài rồi?”


“Chúng ta cũng
nghĩ như vậy a.” Vài nữ đồng sự cùng ngành đồng tình:“Trước mắt cục quốc thuế đang điều tra bất động sản của Mạc tổnghải ngoại, bất quá điều tra vượt khỏi phạm vi lãnh thổ có chút khó khăn.”


“Đó là tự nhiên, ngươi không thấy
mấy vị tham quan đều mua bất động sản ở nước ngoài hay sao? Nước ngoài không phải còn có luật bảo vệ tài sản linh tinh cái gì hay sao?”


“C
ông ty chúng ta không phải sẽ phá sản đó chứ? Chúng ta đều sẽ thất nghiệp sao? Dứt khoát thừa dịp cơ hội này tìm máng khác ăn đi?”


Rời khỏi WC, Từ Vũ đi theo bên cạnh Từ Tố, bên ngoài Từ Tố tuyên bố nữ nhân này là trợ lý lâm thời nàng mới thuê, dù sao công ty lúc này loạn như vậy, không ai rảnh hơi chạy đi bộ phận nhân sự xác minh.


Nếu ta thất nghiệp...... tiền trả góp nhà phải làm sao đây?” Từ Tố oán hận nói:“Mỗi tháng mấy ngàn nguyên tiền nhà, còn có tiền xe! Ngân hàng cũng sẽ không nghe ta giải thích!”


Đụng phải uy hiếp sinh tử, Từ Tố nghĩ tới đầu tiên chính là vấn đề trả góp nhà xe, thật sự đầu óc không phải bình tĩnh bình thường.


“Tỷ tỷ...... Trước
nên suy xét...... làm sao trụ tới buổi chiều đi?”


Nhưng lúc này, nàng
đột nhiên dừng bước, nhìn ảnh chụp được treo trên vách tường.



Ảnh chụp CEO, Mạc Minh Nguyệt!


“Là...... Là nàng !”[ chưa xong còn tiếp..]


ps: Xin lỗi, này 2 thiên bình phục một chút tâm tình, dù sao cũng là vẫn rất thương yêu của ta bà ngoại liền như vậy đã qua đời......


Ngày mai muốn đi vi đầu thất làm chuẩn bị , đổi mới tận khả năng sẽ bảo trì.
Posted by Unknown |

Chương 13: Đạo sĩ


“Ngươi còn nhớ
... là bắt đầu từ lúc nào hay không ? Loại thể chất quỷ dị của chúng ta?”


“Không nhớ rõ ,
khi đó hẳn chúng ta còn rất nhỏ.”


Thời điểm về quê thắp hương, ta làm rơi bắp ngô trên bàn thờ ông ngoại, ngươi liền nhặt lên, khi đó ngươi nói ngươi nhìn thấy ông ngoại. Lúc đó chúng ta vừa mới học nói không lâu. Đương nhiên không có ai tin lời ngươi ngoại trừ bà ngoại. Bà ngoại cho rằng ông ngoại nhớ mong chúng ta, cho nên trở lại.”


“A...... Bất quá
sau này ta không thể nào nhớ nổi chuyện này.


“Đương nhiên , ngươi khi đó
mới mấy tuổi chứ? Ta bị ngươi dọa tới sợ không nhẹ, thời điểm chạy ra bên ngoài liền phát hiện có một người treo cổ dưới tàng cây. Sau này mới biết, đó là Vương mặt rỗ chết năm trước trong thôn, vì cưỡng gian một quả phụ mà sợ tội tự sát.”


Nói đến
đây, nàng nói thêm:“Ngươi có biết từ nhỏ đến lớn ta thống hận ngươi bao nhiêu? Ta chỉ cần bị ngươi chạm vào người, kế tiếp 24 giờ nhất định sẽ bị quỷ hồn dây dưa! May mắn vài quỷ hồn đó nhiều nhất chính là dọa người, dưới tình hình chung cũng không tổn thương người khác... trừ, trừ một lần năm năm trước...


“Ta biết...... Tỷ tỷ......”


“Ta hận ngươi, ta hận ngươi chết đi được !
Nếu không có ngươi, ta hoàn toàn có thể sống như một người bình thường! Từ sau ngày đó, cha mẹ liền để chúng ta ngủ ở hai phòng khác nhau, ăn cơm cũng ngăn ra, đến trường cũng không cùng đi... nhưng, chỉ cần cùng người sinh hoạt, tóm lại sẽ có thời điểm đụng phải ngươi, khi đó ác mộng sẽ bắt đầu! Đừng nhìn bộ dáng hoảng sợ vừa rồi của ta, đổi lại năm năm trước ta cũng không kinh hoàng như thế... nếu không phải năm năm trước, cái chết của cha mẹ...


“Tỷ tỷ, đừng nói
nữa...... Tỷ tỷ !”


“Từ tiểu học đến đại học, ta tổng cộng
trốn nhà bao nhiêu lần ngươi có nhớ hay không? Năm lần! Ta không muốn sống với ngươi, thậm chí oán giận tại sao ta và ngươi lại có chung cha mẹ! Kết quả thì sao? Ba mẹ vẫn là không muốn từ bỏ ngươi, chỉ đi tìm đạo sĩ, hòa thượng, khu quỷ sư, nhưng nửa điểm tác dụng đều không có! Thời điểm ta mới hơn 10 tuổi, bên trong cặp sách, nhiều nhất không phải sách mà là thập tự giá, phật châu, kiếm gỗ đào ! Nhưng chúng một điểm tác dụng cũng không có !”


Nói tới đây, nàng nuốt nước miếng, tiếp tục nói:“Kết quả, cha mẹ lật hết
tất cả truyền thuyết dân gian, thậm chí đi theo rất nhiều tôn giáo, mang chúng ta đi khám thầy thuốc... dùng hết tất cả biện pháp, đạt được kết quả duy nhất, chính là không được để chúng ta tiếp xúc với nhau. Nhưng cha mẹ kiên trì không muốn tách chúng ta ra, chỉ là trong cuộc sống hàng ngày hạn chế sự tiếp xúc giữa chúng ta.


“Hoang đường...... Rất hoang đường !”


“Như thế nào
lại có một chuyện hoang đường như vậy......”


Nói đến
đây nàng lại nhìn muội muội:“Chúng ta là bị nguyền rủa sao? Hay là kiếp trước chúng ta đã làm chuyện gì xấu?


“Nói nhiều như vậy...... Tỷ tỷ, ngươi còn nhớ rõ
chứ? Trước khi Ba ba mụ mụ qua đời không lâu tiếp xúc với một vị đạo sĩ, lúc đó bọn họ dường như rất tín nhiệm vị đạo sĩ kia, ngươi còn nhớ không?”


“Nhớ rõ. Tên của hắn hẳn là Mạc Cổ Nhai. Tuổi rất trẻ, bộ dạng ngược lại
không tệ, thế nhưng ba mẹ nói đã từng tận mắt nhìn thấy hắn ngự sử phi kiếm. Cũng không biết có phải thật hay không. Bất quá cha mẹ đã chết, chúng ta không có biện pháp liên lạc với hắn, sau này hắn cũng không tìm tới chúng ta, hơn phân nửa là tên lừa đảo, ngươi để ý hắn làm gì?”


“Thật sự chỉ là tên lừa đảo đơn giản như vậy sao? Tổng cảm giác khi đó
cha mẹ dường như cực kỳ tin tưởng hắn.”


“Hừ......
chỉ là tên đạo sĩ giang hồ mà thôi, phi kiếm? Hắn cho rằng mình là Lý Tiêu Dao hay sao?”


Không khí nhất thời trùng xuống.


Đúng lúc này
, nàng bỗng nhiên nói:“Đừng đứng ngốc như vậy, cà phê hẳn đã được rồi.”


Sau đó, Từ Tố
bước ra khỏi phòng tắm.


“Mạc Cổ Nhai......
hẳn là tên này đi? Chỉ sợ cũng là tên giả.”


Đem cà phê rót vào
cốc, nàng vẫn tâm sự tầng tầng.


“Lại nói......”


“Trước kia nghe
người trong công ty bàn tán, tổng tài kỳ thật từng có một con trai, thế nhưng lúc còn trẻ lại muốn học đạo, sau này không xuất hiện cho nên mọi người đều cho rằng, tổng tài không có tử tự. Sẽ không phải là... Không có khả năng, làm sao có sự tình xảo diệu như vậy.”


Bưng cà phê vào phòng tắm, nàng đặt cà phê bên cạnh bồn tắm, nói:“Tự ngươi lấy đi.”


Từ Vũ
bưng cà phê lên, vừa muốn uống, bỗng nhiên nàng nhìn thấy một người.


Ở cửa phòng tắm, phía sau Từ Tố đứng một người.


“Này...... Này......”


Từ Tố chú ý tới
biểu tình của Từ Vũ, vội vàng quay đầu lại. Nhưng cái gì cũng không nhìn thấy được.


“Làm sao
vậy?”


“Tỷ...... Tỷ tỷ...... Ngươi không nên
cử động !”


Nàng chậm rãi đi đến
trước mặt tỷ tỷ, sau đó đi vòng ra phía sau nàng!


Nhưng......


sau lưng nàng, một người cũng không có nhìn thấy.


Chuyện này là sao?”


Không có khả năng là nhìn lầm.


Từ Vũ
khác với Từ Tố, nàng chỉ có thể nhìn thấy quỷ hồn thiện lương, cho nên loại quỷ hồn này không phải chỉ tuyệt đối vô hại mà còn có khả năng giúp người sống.


“Ngươi vừa rồi......
nhìn thấy người nào sao?” Từ Tố khẩn trương hỏi.


“Không thấy rõ gương mặt...... Thế nhưng...... Vừa rồi
phía sau tỷ tỷ, đích xác có đứng một người......”


“Không
phải quỷ tóc dài là tốt rồi!”


“Lại nói...... Tỷ tỷ, ta vốn
có một kỳ vọng.”


“Kỳ vọng?
Kỳ vọng?”


“Ta vốn hi vọng...... Có thể nhìn
thẩy linh hồn cha mẹ .”


Cha? Mẹ?”


“Ân. Tổng cảm giác bọn họ sẽ xuất hiện
bên cạnh chúng ta. Ngươi cũng biết, ta và ngươi, phân biệt sẽ hấp dẫn những quỷ hồn bất đồng tới bên người.


Cha mẹ sao? Nhưng cho dù là như vậy, cũng chỉ có một mình ngươi nhìn thấy.”


“Tỷ tỷ...... Ngươi nói...... Nếu ta
nhìn thấy cha mẹ, có thể hỏi về tên đạo sĩ kia hay không? Nếu tìm được tên đạo sĩ gọi là Mạc Cốc Nhai, có lẽ sẽ tìm được biện pháp cởi bỏ nguyền rủa trên người chúng ta! Như vậy...


“Ngươi đừng suy nghĩ việc này
nữa! Nguyền rủa này là không thể giải được! Chỉ cần ngươi và ta về sau như 2 người xa lạ, không gặp lại liền không có vấn đề!”


T
iếp theo nàng ngồi xuống trước bồn tắm lớn, thuận mắt nhìn lướt vào trong bồn tắm..


Một nhìn này......


Nàng không
hề thấy bất cứ thứ gì.


Nàng nâng cốc nhấp một ngụm cà phê.


Nhưng mà......


Thời điểm cà phê tiến vào miệng, gương mặt nàng biến sắc.


Như thế nào......
 có khả năng?


Cà phê rõ ràng tỏa ra hơi nóng, còn được nấu một thời gian dài như vậy...


Nhưng...... Vì cái gì......


Vì cái gì
uống vào miệng lại lạnh lẽo như vậy ?


“Tỷ tỷ......
cà phê này sao lại lạnh như thế?


Từ Vũ nhìn cà phê
trước mắt, nàng dường như ý thức được điều gì.


Một loại
khí tức âm trầm...... chậm rãi lan ra khắp căn phòng.


Từ Tố
nhìn chung quanh thế nhưng không nhìn thấy được điều gì không bình thường.


Tiếp
theo......


Vòi hoa sen trong phòng tắm tự động mở ra !


Nước từ bên trong phun ra ngoài!


Không...... Không
đúng... không phải nước !


Từ trong vòi sen phun ra... là máu tươi !


“Tỷ tỷ, mau, mau !”


Từ Vũ không dám
túm lấy tỷ tỷ, chỉ có thể ở một bên kêu to . Từ Tố vội vàng chạy ra ngoài với nàng.


Hai người chạy ra ngoài phòng khách, Từ Vũ chuẩn bị chạy về phía cửa lớn liền bị Từ Tố ngăn lại.


“Chạy
ra bên ngoài có tác dụng sao? Ngươi cứ che ở trước mặt ta là được!”


Bên trong phòng tắm vẫn truyền tới thanh âm xối nước. Trong phòng lúc này âm trầm lạnh lẽo như trong hầm mộ vậy!

Cũng may đèn đều được bật, cũng xua đi chút nào không khí khủng bố.


Từ Tố một lần nữa
lui vào góc tường, còn Từ Vũ thì đứng trước mặt nàng.


Hai người
gắt gao nhìn chằm chằm cửa nhà tắm.


“Tỷ tỷ......
có nhìn thấy cái gì không?”


Ít lảm nhảm đi, nhìn thấy ta sẽ báo cho ngươi!”


Thế nhưng đợi thật lâu sau, vẫn
không hề có chút phản ứng nào.


Cứ như vậy, đại khái qua hơn mười phút, bỗng nhiên, các nàng nhìn
thấy, máu tươi từ cửa phòng tắm tràn ra, chảy vào phòng khách!


“Không...... Không
muốn! Đừng để máu tiến về bên này !” Từ Tố nhất thời kêu to lên.


Từ Vũ nhìn
thấy máu tươi tràn ra trên mặt đất vội vàng kéo sô pha ở một bên che trước mặt.


Nhưng
máu tươi vẫn chảy qua sô pha mà tiến về phía bên này!


Cùng lúc đó......


Đèn trong phòng
đột ngột tắt ngúm !


“Không được...... Không được !
Không có đèn, ta sao có thể nhìn thấy quỷ ?”


“Rốt cuộc là có chuyện gì? Ngươi đi xem xem...... A, không đúng, ngươi không thể rời khỏi ta! A, ngươi đừng dựa vào đây, không nên đụng đến ta !”


Bên trong phòng một mảnh tối đen, khủng bố cự đại buông xuống.


Trong bóng đêm......


Một tiếng bước chân quỷ dị lọt vào tai Từ Tố! 


5/27/2017

Posted by Unknown |

Chương 12: Rakmal


Từ Tố cả người run cầm cập ngồi xổm
trong góc tường, nàng cầm chặt một con dao phay trên tay, gương mặt sợ hãi nhìn cửa lớn.


“‘Hắn / nàng’ còn
chưa có vào phải không?” Bởi vì không nhìn thấy ác linh cho nên Từ Vũ chỉ có thể hỏi thăm tỷ tỷ.


“Ngươi nói
vô nghĩa, nếu đã vào sao ta có thể ngồi ở đây?” Từ Tố hung tợn nhìn Từ Vũ, gương mặt mĩ lệ bởi vì phẫn nộ mà trở nên vặn vẹo.


Từ Vũ nhìn
về phía cửa lớn nói: “Nếu ngươi nhìn thấy liền nói cho ta biết, tỷ tỷ...... Quỷ sẽ không công kích ta, có ta chống đỡ, hẳn không có việc gì......”


Ngươi cứ hảo hảo chống đỡ đi, không cần nói lời vô nghĩa!”


Lúc này,
thân thể Từ Vũ Từ Tố cơ hồ dán sát cùng một chỗ. Đối với Từ Tố mà nói, Từ Vũ chính là bùa hộ mệnh duy nhất. Cái này cũng là nguyên nhân nàng căm ghét Từ Vũ như thế nhưng vẫn lựa chọn cùng với nàng vượt qua một đêm.


Ngay tại lúc này, bỗng nhiên bên ngoài truyền tới tiếng chuông cửa.


Giây phút nghe được tiếng chuông, Từ Tố sợ tới mức hồn phi phách tán, đem con dao giơ lên cao, còn Từ Vũ cũng khẩn trương không thôi.


Tiếng chuông cửa
vang lên một lần, lại lần thứ hai... lần thứ ba......


“Không...... Không
được... không được tiến vào...... Van cầu ngươi...... Đừng tiến vào......”


Tay nắm con dao của Từ Tố cũng run lên, tiếp theo liền vung lên không trung.


Nhưng, Từ Vũ lại chắn
trước mặt tỷ tỷ, hai tay dang ra, đem tỷ tỷ trong góc tường bảo vệ hoàn toàn.


Thời điểm không khí đang cực độ khẩn trương, bên ngoài lại truyền tới tiếng hô to.


Giao đồ ăn tới đây, không có ai ở nhà sao?”


Giao đồ ăn?


Từ Tố
vẫn giơ cao con dao như trước, nói:“Ngươi...... đi xem xem ! Nếu là người, ngươi nhất định có thể nhìn thấy !”


Từ Vũ lập tức đi tới cửa
, nhìn qua mắt mèo.


Một thanh niên mặc áo đen xách theo một cái túi to. Trên áo khoác của hắn có in bốn chữ tiệm ăn Hòa ốc”, chính là nhà hàng nhật lúc nãy Từ Tố gọi điện thoại.


“Không có việc gì , tỷ tỷ.”


Lúc này Từ Tố vẫn còn run, nhìn qua mắt mèo xác nhận kẻ bên ngoài là người mới nhẹ nhàng thở ra.


Bên ngoài chỉ có
người giao hàng, không có nữ quỷ tóc tai bù xù kia.


“Hô......”
sức lực cả người Từ Tố dường như bay đi đâu, cả người ngã bệt xuống đất.


“Không...... Không thành vấn đề......”


Từ Vũ
đem cửa lớn cùng cửa phòng trộm mở ra. Nói:“Ngươi hảo, là chúng ta gọi đồ ăn.”


“Ngươi hảo,
giao hàng từ tiệm ăn Hòa ốc, thêm phí, tổng cộng là 142 nguyên.”


Vì thế Từ Vũ lập tức
rút tiền từ trong ví ra tờ chẵn 200 nguyên trả cho hắn.


“Có
hai đồng lẻ hay không?”


“A, có.”


Kết quả,
gọi đồ ăn, hoàn toàn là Từ Vũ trả.


Người giao hàng rời đi, Từ Vũ mở gói đồ ra, bên trong là Sushi, Sashimi, canh Miso, bột kiều mạch.



“Tỷ tỷ, xem
ra đã rời đi rồi, trước ăn chút gì đã.”


Từ Tố giờ phút này có thể nói
mất mặt đến cực điểm, ở trước mặt muội muội lại lộ ra hình tượng không thể chịu được. Hơn nữa, bữa ăn này vẫn là muội muội mời khách! Thật không còn chút mặt mũi nào!


Tiền... bao nhiêu tiền? Để ta trả......”


“Không có gì ,
cứ để ta trả đi, thật xin lỗi tỷ tỷ......”


Tiếp
đó, Từ Vũ đem đồ ăn đặt lên bàn, mở nắp đậy.


“Ta
vẫn là lần đầu tiên ăn cơm nhật...... Tỷ tỷ ngươi bình thường rất thích sao?”


Có thể coi như vậy......”


Sushi còn tặng kèm
tương mù tạc, Từ Vũ nhìn tương mù tạc, nói:“Đây là...... Gia vị dùng kèm đi?”


Cái này rất nồng, ngươi ăn không quen.”


“Không quan hệ, hiện tại
trời lạnh, ăn chút đồ nồng cũng được.” Từ Vũ tiếp theo liền xé mở bao mù tạc, đổ xuống mặt Sashimi, tiếp lại đưa cho tỷ tỷ một miếng.


“Trước ăn đi, tỷ tỷ.” Nàng
bẻ đôi đũa dùng một lần ra, đưa cho Từ Tố.


“Đợi đã...... Ta
phải ngồi đối diện với cửa lớn......”


Kết quả, Từ
đem Sashimi chấm tương mù tạc bỏ vào trong miệng, rất nhanh cảm giác, toàn bộ xoang mũi nháy mắt bị vị nồng tràn ngập..


“Ân......” Nàng lập tức che miệng, nói:“
Nước... nước......”


“Sớm
đã nói qua với ngươi, cái này rất nồng, ngươi ăn không quen .”


Từ
vội vàng chạy vào buồng, trong đó có một máy lọc nước tự động.


Nàng cầm lấy
cái chén bên cạnh rót chút nước lập tức đổ vào miệng, thế nhưng vì lần đầu Từ Vũ ăn loại gia vị như mù tạc, chấm có chút nhiều, một chén nước căn bản không thể xua đi vị nồng trong miệng.


Từ Vũ tiếp tục đổ thêm một chén nước, thế nhưng nàng không cẩn thận lại làm chén nước đổ xuống đất!


thời điểm nàng nhìn vào vũng nước kia, tinh thần bỗng trở nên hoảng hốt...


“Lạp...... Khắc...... Mã...... Nhĩ......”


Nước kia trong mắt nàng, bắt đầu biến thành một vòng lốc xoáy khủng bố, tự như tùy thời sẽ hút nàng vào!


“Lạp...... Rakmal?”


“Từ Vũ? Từ Vũ !”


Lúc Từ Vũ tỉnh táo lại, tỷ tỷ đang đứng ngay trước mặt nàng.


Mà bởi vì nguyên nhân, nàng không thể tiếp xúc
với thân thể Từ Vũ, chỉ có thể đứng ở đó mà hô to.


“Ngươi...... Không có việc gì
chứ?”


“Ta...... Ta...... Không có việc gì.”


Tiếp theo, nàng vội vàng nói:“Ta dường như nghe được có người nói chuyện với ta.”


“Có người?” Từ Tố
hốt hoảng nhìn bốn phía:“Chẳng lẽ? Hiện tại bên cạnh ngươi có quỷ hồn sao?”


“Không phải, vừa rồi
ta nghe thấy có người nói chuyện với ta......”


“Nói chuyện?” Từ Tố lại cảnh giác nhìn nhìn,
tiếp theo tự giễu:“Ta nhìn không thấy...... vả lại, quỷ hồn mà ngươi nhìn được, sẽ không bao giờ tổn thương bất luận người nào.


Bất quá,
sau đó nàng lại lộ ra thần sắc hoài nghi.


Thật kỳ quái... ta nhớ rõ trước kia chưa từng xảy ra chuyện như vậy. ngươi vừa rồi giống như trúng tà, ta gọi rất nhiều lần, ngươi một chút phản ứng cũng không có. Ta thiếu chút nữa nghĩ là ngươi bị quỷ nhập. Vậy con quỷ kia... nói với ngươi điều gì?”.


“Ta không có
thấy quỷ hồn, bất đích xác nghe được giọng nói.”


Giọng nói?”


“Đ
úng. Nói bốn chữ ‘Rakmal’.”


“Cái gì...... Lạp...... Mã ,
nghe như danh tự ngoại quốc? Nghe cũng chưa nghe qua. Chẳng lẽ bên cạnh ngươi là một con quỷ ngoại quốc?”


“Không biết...... Bất quá loại tình huống này, trước kia đích xác chưa từng xảy ra.”


Cuối cùng,
đồ ăn Nhật Bản bị tỷ muội hai người tiêu diệt hết sạch, mà thời gian mới chỉ là trên dưới bảy rưỡi.


Tối nay... nên làm cái gì đây?”


Nhị nữ
cứ thế ngồi im lặng .


“Tỷ tỷ, vẫn
nên đến nơi nhiều người một chút? Tỷ như phòng tắm hơi mở 24 giờ?”


“Cũng không phải
cứ người nhiều quỷ sẽ không xuất hiện. Chỉ có ta nhìn thấy quỷ, chẳng lẽ khi nó xuất hiện ta phải gọi cho 110? Chỉ có ngươi, bất cứ ác linh lệ quỷ nào cũng không làm tổn thương ngươi.”


“Trời càng muộn lại càng nguy hiểm...... Mà chỉ có ngươi
nhìn thấy quỷ...... có muốn nghỉ ngơi trước một hồi? Đợi tới khi muộn lại dậy?


“Đêm nay không ngủ . Trong nhà
còn không ít cà phê , chỉ cần chịu qua 24 giờ là được. Hai mươi bốn giờ, bất cứ quỷ hồn nào cũng sẽ không dây dưa với hai ta nữa . Mà khi đó, ta cũng không cần gặp mặt lại ngươi nữa .”


“Vậy được.”


Hai tỷ muội tiến vào nhà bếp, Từ Tố mở ngăn tủ lấy ra hạt cà phê bên trong.


Cà phê còn cần nấu một chút. Hoàn hảo năm trước công tác nước ngoài mua được hạt cà phê nguyên chất châu âu, so với cà phê hòa tan tốt hơn nhiều.”


Bắt đầu nấu cà phê
, nhị nữ lại trở về phòng khách.


Có muốn xem TV một lúc?” Từ Tố vừa nói ra những lời này liền lắc lắc đầu,“Không được, vạn nhất chỉ lo xem TV không chú ý chung quanh, nói không chừng quỷ hồn đến bên cạnh còn không chú ý.”


Như vậy... Tỷ tỷ, ngươi và ta ngồi đối mặt, như vậy song phương đều có thể nhìn thấy sau lưng người kia... không đúng... ta đâu có nhìn được ác linh, như vậy có muốn đặt sau lưng ta một cái gương hay không?”


“Nhà chúng ta chỉ có tủ quần áo
và phòng tắm là có gương...... Kia, có muốn vào phòng tắm hay không?”


Nhị nữ lại đứng lên tiến về phía phòng tắm.


May mà phòng tắm
không nhỏ, vì thế Từ Tố ngồi trên bồn tắm lớn, Từ Vũ đứng  trước mặt gương. Làm vậy, quỷ hồn có xuất hiện ở phía sau nàng cũng có thể biết được.



Hơn mười phút qua......


“Tỷ tỷ...... Chúng ta
cứ ngây ngốc như vậy trôi qua một đêm?”


“Ân......
dường như đích xác là như thế......”


Hiện tại thời tiết đã càng ngày càng lạnh , chẳng lẽ
thật phải qua đêm trong phòng tắm?


“Trước cứ như vậy đi......
gương tủ quần áo quá nhỏ, không đủ tầm nhìn......”


Nhưng mà, Từ Tố không có phát hiện,
ngay bên trong bồn tắm nàng đang ngồi, có một khối thi thể cả người máu tươi lâm li
.....![ chưa xong còn tiếp..]