5/26/2017

Posted by Unknown |




Nửa giờ sau, xe ngừng
lại ở cổng một khu dân cư xa hoa.


Nhà Từ Tố nằm tại tầng mười lăm trong một tòa chung cư.  


“Vẫn là không nên đi thang máy .” Từ Vũ khuyên:“Tiến vào thang máy
, nếu có chuyện gì chúng ta không thể chạy . Còn có...... Kỳ thật ta cho rằng ở tầng cao cũng không được tốt......”


Vậy ngủ ở đâu đây? Chẳng lẽ ngủ đường cái? Tuyệt đối không thể !”


Bất quá,
quá trình lên lầu có chút vất vả. Từ Tố cả ngày ngồi văn phòng, thể lực không bằng được Từ Vũ làm công tay chân ở bên ngoài, thế nhưng, Từ Vũ lại không dám thò tay đỡ nàng.


Sau một hồi......


Hai người rốt cuộc đi tới tầng mười lăm.


“Hô......” Từ Tố vịn vách tường,
xoay xoay bả vai, nói:“Ở tầng cao cư nhiên phiền toái như vậy......”


Nói đến
đây lại nhìn Từ Vũ, hỏi:“Ngươi sống một mình sao?”


“Ân, c
ùng bạn làm công thuê phòng.”


“Làm công? Ngươi
đã tìm được việc?”


“Ân, ta học
không giỏi như tỷ tỷ......”


“Hừ......
được rồi, không cần phải nhiều lời.”


Đi tới cửa, nàng lấy
chìa khóa mở cửa:“Đi vào trong nhớ đổi dép. Chân ngươi lớn hơn chân ta, liền chọn đôi mầu hồng phấn đi, đó là ta mua để dùng cho khách.


Bên trong phòng bố trí tương đối đơn giản, quét tước cũng coi như sạch sẽ.


phòng khách có đặt vài tấm ảnh chụp, toàn bộ là Từ Tố và cha mẹ, không một tấm ảnh nào có sự tồn tại của Từ Vũ.


“Đừng nhìn .” Từ Tố
vừa đổi dép vừa nói:“Ta biết ngươi muốn nói cái gì, ảnh chụp của ngươi ta đều đã vứt hết, một tấm cũng không lưu lại. Ta không thể để bất luận người nào biết tới sự tồn tại của ngươi, bằng không ta giải thích thế nào về việc đoạn tuyệt quan hệ với ngươi?


“Ta
cũng không tính hỏi cái gì......”


“Cơm chiều
hẳn chưa ăn đi?”


“Ân......”


Tình huống hôm nay đặc biệt, liền gọi cơm ngoài đi. Đừng hiểu lầm, bình thường ta thích ăn cơm mình nấu, nhưng hôm nay không có tinh lực. Ở gần nơi này có mấy nhà hàng, ngươi ăn được cơm Nhật không?


“Không
sao, khẩu vị ta rất dễ chiều.”


Từ Tố gật gật đầu:“
Vậy tốt, ngươi ngồi kia đi, điều khiển từ xa bên cạnh sô pha, tự ngươi thao tác đi. A...... Ngươi đại khái biết dùng máy STB chứ?”


“Ân......
dường như có nghe nói qua......”


Được rồi, đợi lát ta giúp ngươi.”


“Không cần. Ta không
tính xem TV......”


Sau khi gọi điện thoại, Từ Tố đem tất cả đèn trong nhà đều mở lên.


“Lại nói......”


Từ Vũ ngồi trên sô pha, ngưng mắt nhìn Từ Tố, đột nhiên hỏi:“Ngươi hôm nay
có phải đi tham gia dự thi không? Cho nên mới từ trong tòa nhà đó đi ra?”



“Ân...... Đúng vậy. Ngươi
làm sao biết? Tỷ tỷ?”


“Ngươi từ nhỏ
đã thích ca hát, thậm chí muốn thi vào học viện âm nhạc, thế nhưng cha mẹ không đồng ý, ngươi chỉ có thể điền nguyện vọng khoa lý. Bằng không, ngươi cũng không giống như bây giờ không có bằng cấp. Kỳ thật ta khi đó hy vọng ngươi ghi danh vào khoa địa lý, như vậy chúng ta sẽ không cần gặp mặt......”


Nói đến
đây, nàng bỗng  nhìn chằm chằm Từ Vũ nói:“Ngươi...... không phải là thông qua rồi chứ?”


“Không có...... Không biết vì cái gì, ta
mới chỉ hát một hồi giám khảo liền......”


“Không phải
chứ? Chẳng lẽ năm năm này giọng hát ngươi thụt lùi? Không đúng a, chuyện này cũng đâu liên quan gì tới ta. Ân...... thật may ngươi không thông qua.”


“Ân? Vì cái gì?” Từ Vũ lộ ra
thần sắc khó hiểu.


“Nếu ngươi nổi danh
vậy sẽ không xong rồi. Paparazzi khẳng định sẽ đem tổ tông mười tám đời nhà ngươi đào móc ra, khi đó không phải tỷ tỷ ta đây sẽ bị lộ ra sao? Về sau không cho phép ngươi thi thố mấy cái này!


“Nhưng tỷ tỷ, ca hát là
giấc mộng duy nhất của ta......”


Giấc mộng cái gì, ngươi cho rằng làm ngôi sao dễ lắm sao? Mấy chương trình thi thố này đều có người đứng phía sau, nói không chừng ngươi bị loại chính là vì nguyên nhân này! Rồi không chừng lúc nào đó còn phải lên giường với giám khảo, với loại tính cách của ngươi, sẽ đồng ý sao? Tóm lại, ngươi an phận một chút cho ta! Đợi tới ngay mai ngươi liền rời đi, ta hy vọng đây là lần gặp mặt cuối cùng trong đời của chúng ta! Chỉ cần không nhìn thấy ngươi, ta sẽ không phải nhìn thấy vài thứ kia nữa!


Nói đến
đây, nàng liền cầm điều khiển mở TV.


Nhưng
tin tức trên truyền hình đang phát về tập đoàn Mạc thị!


CEO Mạc Minh Nguyệt tập đoàn Mạc thị vẫn như trước không hiện thân. Việc này gây ra sự khủng hoảng cho các nhà đầu tư. Hôm nay cổ phiếu Mạc thị vẫn đang liên tục rớt giá...”


Từ Tố vội vàng đổi
kênh......


Từ Vũ vì
để giảm bớt xấu hổ, chỉ vào phim truyền hình đang phát nói:“Đây là phim gì a?”


“Thần...... Thần điêu hiệp lữ.”


“Phải không?
Nữ nhân kia là ai?”


“Tiểu Long Nữ.”


“A? Tỷ tỷ ngươi nói đùa đi?
Mặt Tiểu Long Nữ làm sao lại béo như vậy. Tới cùng là ai?


“Chính là Tiểu Long Nữ. Ngươi
không có lên mạng sao?”


“Ta...... Không có máy tính. Bình thường
để tiết kiệm lưu lượng di động cho nên cũng không lên mạng.”


“Ngươi......
ngay cả máy tính cũng không có?”


“Làm công cũng không dư được nhiều tiền......”


“Hô......
cuộc sống của ngươi trôi qua cũng thật nghẹn khuất đi?”


Nghĩ ng
ợi, nàng nói:“Năm đó tiền bảo hiểm của cha mẹ, ngươi một phần cũng không muốn, ta dùng số tiền đó mua căn nhà này... như vậy đi, ngươi nói số ngân hàng, ta gửi cho ngươi một khoản.


“Tỷ tỷ?”


“Ngươi hiện tại
biết nhà ta ở nơi nào, nếu tương lai ngươi thiếu tiền tới tìm ta mượn thì sao? Ta rất không thích nhất là kinh tế không rõ ràng. Hiện tại ta làm việc cũng coi như có chút tích cóp.”


“Không cần, tỷ tỷ......”


“Đủ
rồi, đừng ở trước mặt ta ra dáng thiện lương! Ngươi một người vô thân vô cố, chỉ có thể làm công qua ngày, ngay cả máy tính cũng không mua nổi!


“Ta không cần !
Nếu muốn tiền, năm đó ta đã không lựa chọn như vậy! Ta chỉ là cảm giác rất xin lỗi tỷ tỷ, còn có cha mẹ...

Cha mẹ?” Từ Tố tức giận không thể át, chỉ Từ Vũ nói:“Ngươi nên biết, cái chết của cha mẹ, kỳ thực chịu trách nhiệm phải là ta! Ngươi hiện tại nói những lời này là có ý gì?”


“Ta cũng rất thống khổ, tỷ tỷ !
Cha mẹ...... Bọn họ không nên chết...... Sau này mới biết được, cư nhiên mười mấy năm trước đã mua bảo hiểm......”


“Đủ !
Đủ rồi ! Đừng nói !”


Thật lâu sau......


Tiếng chuông cửa vang lên.


“Giao hàng đến
rồi.” Từ Tố gãi đầu, nói:“Trước ăn chút gì đi, ta cũng chán cãi nhau với ngươi .”


Theo sau, nàng
đi ra mở cửa:“Bao nhiêu tiền......”


Nhưng Từ Vũ lại nhìn
thấy, tỷ tỷ sau khi mở cửa liền kinh hãi lui lại hai ba bước, tiếp đó đóng sầm cửa lại!


Từ Vũ lập tức
hiểu được !


Nàng vội vàng chạy tới:“Ngoài cửa là...... Là cái kia?”


“Hoàn hảo...... Còn có một tầng cửa phòng trộm...... Không, không đúng, cửa phòng trộm
thì có ích lợi gì? Đó cũng không phải nhân loại? Ta không muốn chết a! Ta không muốn chết giống như cha mẹ !”


“Bình tĩnh một chút, tỷ tỷ, bọn họ
sẽ không thương tổn tới chúng ta, chỉ cần chúng ta không cố ý ......”


“Ngươi nói
thật nhẹ nhàng, người  bị không phải ngươi, mà là ta!


“Ngươi
và ta không giống, ngươi chỉ có thể nhìn thấy ma quỷ thiện lương, còn ta chỉ có thể nhìn thấy ác linh!


“Từ nhỏ đến lớn, đều là như vậy ......”


“Chỉ cần
tay ngươi chạm vào ta, ta sẽ nhìn thấy ác linh...... Hơn nữa còn dây dưa cả ngày thời gian mới biến mất...


“Nhưng
nếu tay ta đụng vào ngươi lại không giống ......”


“Nếu là ta đụng
vào ngươi...... Ngươi  sẽ nhìn thấy quỷ hồn thiện lương. Bọn họ tuyệt đối không làm tổn thương bất luận người nào, chỉ đơn giản xuất hiện bên cạnh ngươi mà thôi, thời gian cũng là cả ngày...”


Cha mẹ bị ác linh giết chết...... là vì bảo hộ chúng ta...... Đều bởi vì ngày hôm đó ta không cẩn thận ngã xấp xuống, lại không cẩn thận kéo tay ngươi....”


“Kết quả
mới gọi ra mấy ác linh muốn lấy mạng......”


“Một lần này......
cũng giống như lúc đó !”


Vài ác linh kia vĩnh viễn sẽ không công kích ngươi!”


Từ Vũ đi
tới trước cửa, ghé mắt nhìn qua mắt mèo trên cửa.


Bên ngoài cửa phòng trộm... không có bất luận người nào.


Bất quá,
mắt Từ Vũ không có cách nào nhìn thấy ác linh, nàng chỉ có thể nhìn thấy những linh hồn thánh thiện. Liền giống như nữ nhân kia vì mong nhớ bạn trai, cho nên chết đi vẫn không có cách nào thăng thiên.



“Không quan hệ, tỷ tỷ, chỉ cần ta
ở bên cạnh ngươi, quỷ hồn sẽ không thể nào tổn thương ngươi...... Ngươi chỉ cần bình tĩnh, đừng nên chọc giận quỷ hồn này, có lẽ vì chết oan khuất cho nên mới hy vọng ngươi chú ý tới sự tồn tại của bọn họ....”


“Im miệng...... Im miệng......”


“Ngươi ôn thần
này
!”


“Ôn thần !”


Posted by Unknown |

Chương 10: Tuyệt đối không thể... cùng một chỗ



Từ Vũ
đi ra từ cổng số 9 quảng trường nhân dân vừa lúc đối diện khách sạn quốc tế Tây Lộ Nam Kinh cùng với rạp chiếu phim đại quang minh.


“Thật
hoài niệm...... Mới trước đây còn thường xuyên cùng ba mẹ và tỷ tỷ tới đây xem phim......”


Hiện
tại đã là cuối năm, thời tiết giao mùa.


“Hô......
thật lạnh......”


Từ Vũ
chà sát hai tay, không ngừng hà hơi vào lòng bàn tay.


Nơi này
đã rất gần tổng bộ tập đoàn Mạc thị, đi bộ không tới 1 km là tới.


Sắc trời đã
không còn sáng sủa .


Từ Vũ biết
bản thân cần phải nhanh hơn.


Nàng
chạy bước nhỏ dọc theo Tây Lộ Nam Kinh, một đường đi về phía trước. Mà lưu lượng người trên đường tương đối nhiều, lại gần giờ tan tầm cho nên nàng thiếu chút nữa va phải vài người.


Cuối cùng, nàng rốt cuộc chạy
tới bên ngoài cửa lớn tổng bộ Mạc thị tập đoàn.


Nhưng lúc này nàng lại kinh ngạc phát hiện,
ở ngoài cửa tụ tập một đám người rất đông !


Trong đó một người giơ
cao tấm biển hô to:“Kêu cao tầng của Mạc thị tập đoàn ra nói chuyện !”


Nghe nói tổng tài đã bỏ trốn, vậy những người đầu tư như chúng tôi phải làm sao đây?


“K
êu tổng tài đi ra nói chuyện!”


Lúc này có một đoàn bảo vệ đang cố ngăn cản đám người kích động này, còn bên trong là một đám người công ty đang bàn bạc.


“Tổng tài chỉ là tạm thời ra
nước ngoài nghỉ ngơi, nào có lẩn trốn?Một vị quản lý nam giới tuổi đã trung niên đứng phía sau bảo vệ nói:“Thỉnh các vị đừng nên tin vào những tin vịt giới chứng khoán tung ra! Đó đều là ác ý hãm hại !”


“Các ngươi
cho chúng ta đều là đồ ngốc sao? Còn ra nước ngoài nghỉ dưỡng?”


“Ta
lấy tất cả tiền bạc tích cóp mua ngân phiếu định mức các ngươi phát hành, hiện tại không lẽ tổng tài muốn đem tiền mồ hôi nước mắt của chúng tôi lấy đi?


Vị quản lý trung niên kia cũng tức giận:“Ngươi nói hưu nói vượn cái gì ! Mạc thị tập đoàn là một công ty lớn, tổng tài có thèm một món tiền nhỏ như của ngươi không? Các ngươi có một chút thường thức tài chính được hay không? Không hiểu thì đừng nên tới đầu tư!


“Hoàng tổng,”
Ở phía sau quản lý, một vị nữ tử vội nói:“Ngươi......”


Nhưng đúng lúc này,
đám người đã sớm chuẩn bị trứng thối, cà chua nát, đồng loạt mang ra ném!


Đám bảo vệ tự nhiên trúng chiêu đầu tiên, sau đó là vị quản lý, đến nữ tử đứng sau vị quản lý, tất cả đều bị trứng thối và cà chua thối bám lên mặt mày, quần áo!


“Tỷ tỷ !”


Từ Vũ lập tức
chạy tới phía nữ tử bị ném đồ thối kia, ngăn trước mặt nàng, nhưng lại càng bị nhiều trứng và cà chua thối ném vào người!


“Khốn kiếp !
Thời điểm phát ngân phiếu định mức các ngươi nói như thế nào ?”


“Đem tiền mồ hôi nước mắt
trả lại cho chúng ta !”


Nghe nói công ty các ngươi muốn phá sản, mau trả tiền cho ta rồi hãy phá sản!



Nhanh đi báo cảnh sát !” vị quản lý một bên chống đỡ cà chua và trứng thối, một bên hô to:“Nhanh chạy đi báo cảnh sát cho ta !”


Nơi này
nói đến cùng vẫn là khu vực trung tâm thành phố, sau khi chuyện này xảy ra lập tức thu hút vô số sự chú ý, sau đó sẽ có người quay video phát lên weibo......


Sau khi xử lý hết thảy, ở cửa lớn tổng bộ, đất cát bừa bộn. Cảnh sát đến, đem hết đám người kia vào cục cảnh sát.


“Không có, ta không
kêu bảo vệ đánh người ! Đừng nghe đám người kia nói bậy !”


“Chúng ta bất quá
chỉ là ném trứng gà, cũng phạm pháp sao ?”


“Đám người kia lừa
tiền của chúng ta, cảnh sát nhân dân các ngươi như thế nào không đi bắt bọn chúng?


Từ Vũ ngồi
trên ghế dài cục cảnh sát, thấy tỷ tỷ đi ra liền vội chạy qua: “Không có việc gì chứ...... Tỷ tỷ?”


“Ngươi...... cút
đi cho ta !”


Tỷ tỷ của Từ Vũ, Từ Tố hung tợn nhìn nàng, lui người ra sau kéo giãn cự ly với nàng:“Ngươi mau cút cho ta ! Năm năm trước ta chưa nói rõ ràng sao? Từ nay về sau, ta và ngươi chính là người xa lạ, về sau cuộc sống của ngươi không có bất cứ quan hệ gì tới ra, cho dù là kết hôn cũng đừng mời ta! Nhưng vì cái gì, vì cái gì ta lại đụng phải ngươi! Vì cái gì !”


“Phanh !” Bên cạnh một
vị cảnh sát đang làm nhiệm vụ tức giận không thể áp chế, đứng lên quát lớn:“Lớn tiếng cái gì? Nơi này là cục cảnh sát! Muốn cãi nhau đi ra ngoài mà cãi !”


Tiếp
đó, Từ Tố không thèm liếc nhìn Từ Vũ mà trực tiếp xông ra cửa lớn cục cảnh sát.


Từ Vũ vội vàng
đi theo.


Ra
khỏi cục cảnh sát, trời tự nhiên đã tối hẳn.


Từ Tố vừa
ra bên ngoài liền thay đổi sắc mặt.


Mà Từ Vũ
đi theo sau nói:“Tỷ......”


“Ngươi......” Từ Tố quay đầu lại, nhìn nàng:“Ta
không phải đã nói? Chúng ta từ nay về sau chính là người xa lạ? Ngươi còn đi theo ta làm gì?”


“Tỷ tỷ......  năm năm
này ta một lần cũng không liên hệ với ngươi, sinh hoạt giống như hai người xa lạ. Thế nhưng ngày hôm qua, ta cảm giác không thể để tỷ tỷ một mình một người vượt qua......”


“Ngươi điên rồi? Ngươi
ta? Ngươi đối với ta chính là ôn thần! Ngươi đi theo bên cạnh ta thì có tác dụng gì? Ta cảnh cáo ngươi, không được tiếp cận ta !”


C
ục cảnh sát cùng tập đoàn Mạc thị không tính là xa, sau khi trở lại tập đoàn, nàng bước vão bãi đỗ xe ngầm.


Lúc này, trong bãi đỗ xe, tự nhiên không có bóng người.


Nàng không ngừng
lẩm nhẩm :“Nam Mô A Di Đà Phật...... Nam Mô A Di Đà Phật......”


Nàng
bước về phía xe mình, thời điểm đang lúi húi tìm chìa khóa, bỗng nhiên từ kính chiếu hậu, nàng nhìn thấy...


Một
nữ nhân cả người máu tươi, tóc đen che khuất mặt đứng ở cách nàng ba hàng xe!


“A...... A !”


Nàng sợ tới mức vội vàng
cắm chìa khóa vào ổ, nhưng vì khẩn trương quá độ khiến chìa khóa rơi trên mặt đất!


Nàng vội vàng
cúi người xuống nhặt, tay vừa chạm vào lại không cẩn thận đẩy chìa khóa chui vào gầm xe!


Không có chìa khóa, nàng đi như thế nào?


“Không...... Không cần a !”


Nàng đành phải tiếp tục thò tay
muốn tìm chìa khóa phía dưới gầm, nhưng căn bản mò mãi không thấy!


Cuối cùng, Từ Tố chỉ có thể lựa chọn dùng
chân chạy đi. Nhưng thời điểm nàng vừa đứng lên, gương mặt nữ quỷ tóc đen đã xuất hiện ngay trước mặt nàng!


“Không...... Không...... Không
muốn !”


“Tỷ tỷ !”


Theo một tiếng hô to, nàng vội vàng
nhìn lại, thấy Từ Vũ đang chạy về phía này !


Khi nàng quay về phía tiền phương, nữ quỷ đã biến mất !


Lúc Từ Vũ chạy tới, nàng nhìn ánh mắt tỷ tỷ:“Ngươi...... Ngươi nhìn thấy sao? Tỷ tỷ?”


Thân thể Từ Tố run rẩy, hơn nửa ngày mới khụy xuống ngồi bệt xuống đất, khóc nức nở.


“Tỷ tỷ? Xin lỗi......
Lúc đó ta không nhìn rõ là ngươi cho nên mới nâng ngươi dậy!


“Năm năm ...... Đ
ã năm năm ! Ta rốt cuộc trôi qua năm năm bình thường. Sau khi tốt nghiệp đại học, đi làm ở tập đoàn Mạc thị , hoàn toàn giống như một người bình thường...... Đều là ngươi...... Đều là ngươi !”


“Không
sao đâu tỷ tỷ, ta sẽ bảo vệ ngươi ! Ta sẽ không để ngươi xảy ra chuyện ! Không sao đâu, chung quy đã nhiều năm như vậy vẫn không có chuyện gì, không phải sao? Về sau cũng sẽ không......”


Mười phút sau.


Từ Tố lái xe
chạy trên Duyên An bắc lộ, mà Từ Vũ thì an vị trên ghế phụ.


“Ngươi không sợ sao?” Từ Tố một bên lái xe, một bên
nhìn vào hai mắt Từ Vũ:“A, đúng, là ta quên , ngươi không cần sợ .”


“Đừng
nói như vậy, tỷ tỷ......”


“Chuyển nhà,
đoạn tuyệt liên hệ với những bạn học cũ, đổi số di động, thậm chí cả hộ tịch cũng sửa. Ta đối với bất cứ người nào cũng không có nói bản thân mình có một muội muội......”


“Ta biết, tỷ tỷ......”


“Ngươi
có theo lời ta dặn, không cho bất cứ người nào bên cạnh ngươi biết tới sự tồn tại của ta?


“Không có......”


“Rất tốt, về sau
vẫn nên làm như vậy. Cho dù quen bạn trai, kết hôn, cũng không được nói với đối phương. Ngươi đã chuyển ra khỏi hộ tịch nhà chúng ta, cùng ra không có bất cứ quan hệ nào, cho nên trong sổ hộ khẩu của ngươi cũng không cần sự tồn tại của ta. Hôm nay là tình huống đặc biệt... đợi tới ngày mai, ngươi phải lập tức rời đi, vĩnh viễn biến mất trong cuộc sống của ta! Trước kia thế nào thì bây giờ thế ấy, hiểu chưa?”


“Ta biết, tỷ tỷ,
ngày mai ta sẽ rời đi.”


Từ Tố
hít thở một hơi thật sâu...


Bộ dáng của ngươi như thế là sao? Ngươi cho rằng ngươi là nữ chính phim Hàn sao? Cả ngày thiện lương thế làm gì? Bộ dáng này của ngươi, có phải muốn biến ta thành người xấu? Ngươi tới đường cái hỏi một chút, tình huống của chúng ta có thể sống chung sao?


“ Không thể, đương nhiên không thể. Chúng ta
không thể nào sống chung một chỗ , ta rất hiểu điều này, cho nên ta mới đồng ý sửa lại hộ tịch.


“Ngươi biết
thì tốt, ta và ngươi là không thể sống chung. Tuyệt đối không thể !”[ chưa xong còn tiếp ]


5/24/2017

Posted by Unknown |




Trung Quốc,
thành phố Thượng Hải, khu Hoàng Phố.


Trong một tòa cao ốc.


Một
nữ tử cả dáng người lẫn dung mạo đều không tồi, đang cầm microphone, đứng trước mặt ban giám khảo, khẩn trương thoáng thanh thanh cổ họng.


“Các vị giám khảo, ta là
Từ Vũ số 405, tiếp theo ta sẽ biểu diễn một bài hát tên là [ mưa phùn ]......”


“Đừng nhiều lời , bắt đầu đi,
đây không phải Trung Quốc Got Talent, không cần nói nhiều như vậy.” Một vị giám khảo mập mạp nói:“Thời gian có hạn, ngươi cứ trực tiếp hát là được.”


Từ Vũ không ngừng gật đầu,
nhanh chóng nâng microphone lên biểu diễn.


Thẳng thắn
nói, tiếng hát của nàng rất không tệ, cũng ăn khớp với ý cảnh ca từ. Thế nhưng nàng mới chỉ hát được một nửa, giám khảo liền nói:“Được rồi, ngươi có thể đi xuống .”


“Giám khảo?” Từ Vũ ngây ngẩn cả người.


Ta nói được rồi .” giám khảo béo vẫy vẫy tay:“Với chút năng lực ấy của ngươi, chờ lần sau đi.


“Nhưng
... ta còn chưa có hát xong a, giám khảo ! Vì một ngày hôm nay ta đã chuẩn bị cả tháng trời !”


Đã bảo xuống đi!” một vị giám khảo bên cạnh đã có chút lớn tuổi nói “Ngươi có hát xong cũng vô dụng !”


Từ Vũ còn
muốn tranh cãi, giám khảo đã cho gọi một người khác lên.



Nàng
nhìn nhóm người trước mắt, chỉ có thể buông microphone đi ra ngoài.


Sau khi nàng rời đi, vị giám khảo mập mạp liền nói:“Thật là phiền toái, nếu biết người được nội bộ nâng đỡ là ai đã không cần phải nghe nhiều người ca hát như vậy, đóng kịch cũng đủ mệt.


“Không có biện pháp,
phía trên muốn như vậy, chúng ta có thể làm thế nào đây? Nghe nói nhân gia là “nữ nhi” của nhà tài trợ, ai mà biết được là người thứ mấy?”


Phía bên ngoài đường lớn, Từ Vũ chán nản đi bộ.


Vì nàng có chút thất hồn lạc phách, không chú ý phía trước, cho nên đụng phải một người.


“Ai u !”


Người bị nàng đụng là mĩ nữ có dung mạo không kém nàng. Từ Vũ vội vàng nâng nàng kia dậy.


“Xin lỗi,
xin lỗi...ngươi ổn...”


Nhưng
nói tới đây Từ Vũ liền không nói nổi nữa. Thời điểm nàng nhìn rõ nữ nhân kia, sợ tới mức rút tay về !


“Tỷ...... Tỷ...... Tỷ tỷ?”


“Từ Vũ?”


Nàng kia thất thần nhìn Từ Vũ
trước mắt, tiếp theo lại nhìn tay mình, tức giận không thể át nói:“Như thế nào lại là ngươi, ai kêu ngươi đụng vào ta ! Ngươi khiến ta phải làm sao đây, cút !”


Sau đó, nàng
quay đầu chạy vội.


Từ Vũ lăng lăng nhìn một màn này.


Một giờ sau.


Mở nắp hộp mì ăn liền, chế nước sôi vào.


Mì ăn liền
có thể nói là món ăn cực kỳ thường xuyên của Từ Vũ.


Thời điểm nàng chờ mì nở ra liền gọi một cuộc điện thoại.


“Uy...... Ân, Tiểu Nhã,
buổi tối hôm nay có thể ở nhờ nhà ngươi được không?”


Cái này, ta có chút không tiện...... A, không phải đến ngày đèn đỏ......”


“Cái gì?
Bạn trai ngươi hôm nay ở cùng ngươi? Vậy...... Được rồi.”


Trong vòng một giờ, nàng đã gọi bảy cú điện thoại .


“Tỷ tỷ...... Không biết
như thế nào rồi......”


Trước khi nâng nàng kia đứng dậy, nhìn cho rõ ràng thì tốt rồi. Hiện tại......”


Nàng
lúc này đang trong một cửa hàng tiện lợi. Từ Vũ trước mắt vẫn còn đang làm công tại cửa hàng nhỏ này. Với sơ yếu lý lịch của nàng, một ngày phải làm vài công việc mới miễn cưỡng đủ tiền thuê nhà. Bằng cấp trường đại học không có, muốn tìm công việc tốt đúng là nửa bước khó đi. Mà đam mê duy nhất của nàng chính là ca hát. Cho nên từ sớm trước kia nàng đã chuẩn bị rất kỹ cho lần dự thi này. Đây là cuộc thi được xưng là [ Âm thanh hay Trung Quốc], hoàn toàn bắt trước[ Giọng hát hay Trung Quốc], chủ yếu là quảng cáo sau lưng muốn lợi dụng tiết mục thi thố để quảng bá đồ trang điểm.


Thời điểm nàng ăn mỳ tôm lại tiếp tục cắm cúi xem tuyển dụng trên báo. .


“Ân?”


Nàng không cẩn thận
làm tờ báo rớt xuống đất, thậm chí làm tờ báo bay tán loạn ra!


Nàng đành phải
nhặt từng tờ từng tờ một lên.


“Ân......
cái này là tờ số 7, cái này là......”


Đúng lúc này, nàng
nhìn thấy một đoạn tin tức.


Nội dung đề cập tới tin tức về Mạc Minh Nguyệt, người giàu có đệ nhất thành phố Thượng Hải. Mạc Minh Nguyệt thành lập tập đoàn Mạc thị, có số lượng tài sản khổng lồ cực kỳ kinh người.


Nhưng CEO
tập đoàn Mạc Minh Nguyệt đã hơn một tháng không có xuất hiện trước công chúng, dẫn tới cổ phiếu tập đoàn Mạc thị xảy ra biến hóa rất lớn. Mà Mạc Minh Nguyệt 56 tuổi không có tử tự (con cháu nối dõi), cho nên nếu nàng xảy ra chuyện gì, tài sản khổng lồ của Mạc thị sẽ không có người thừa kế, được vô số người nhòm ngó nhìn chằm chằm. Trước mắt trong giới chứng khoán, lời đồn về vị phu nhân này có thể nói nhiều đếm không xuể.


Đương nhiên,
cái này không có bao nhiêu quan hệ với Từ Vũ, sở dĩ nàng chú ý tới tin tức này, nguyên nhân nhất định phải nói thì chính là...


N
ếu nàng nhớ không sai, vừa rồi gặp tỷ tỷ, quần áo làm việc trên người nàng, rõ ràng có logo tập đoàn Mạc thị. Hơn nữa thoạt nhìn, trong công ty nàng đảm nhiệm một vị trí không nhỏ.


Đã lâu không liên hệ với tỷ tỷ
, không nghĩ tới nàng ở trong công ty cư nhiên đã đảm nhiệm một chức vị quan trọng.


Ăn xong mì tôm
, nàng đi tới trước quầy thu ngân thay ca, bắt đầu ca làm của mình.


Không biết bao lâu sau, có một nam một nữ đi vào cửa hàng tiện lợi. Mà
nam tử kia là khách quen của cửa hàng, một sinh viên mang mắt kính. Nữ nhân bên cạnh là bạn gái hắn, bất quá trước kia chỉ thấy có một lần hai người cùng đồng hành mà tới.


Từ Vũ nhìn
hai người, chào hỏi vị sinh viên kia:“Ngươi hảo, lại tới mua đồ .”


“Ân,”
sinh viên kia miễn cưỡng lộ ra vẻ tươi cười với Từ Vũ, phía sau hắn, sắc mặt bạn gái tương đối khó nhìn.


Mà cuối cùng, hắn lựa chọn
mua một ít đồ dùng sinh hoạt, sau đó đi tới quầy thu ngân tính tiền.


Vị sinh viên này thuê phòng trọ cho nên thường xuyên tới đây mua một vài thứ, tỉ như dầu gội, xà phòng, kem đánh răng linh tinh. Lần này cũng không khác.


Chỉ là,
không biết sao, hôm nay bạn gái đi sau hắn, sắc mặt cực kỳ nhợt nhạt.


“Xin hỏi......
có chuyện gì sao?” Từ Vũ lộ ra thần sắc lo lắng hỏi:“Nhìn dáng vẻ của ngươi dường như không được tốt lắm?”


Nhưng
vị sinh viên kia tựa hồ tinh thần có chút hoảng hốt, tay cầm ví tiền run lên, còn bạn gái phía sau hắn thì khuôn mặt đau khổ.


Từ Vũ
nhận tiền hắn đưa qua, bỏ vào thùng thu ngân, rồi lại bỏ đồ hắn mua vào túi nilon.


Sinh viên
cầm lấy túi nilon, cùng bạn gái đi ra ngoài.


Sau khi hai người rời đi, trong lòng nàng không biết thế nào, cũng cảm giác không được dễ chịu.


Hơn ba giờ sau,
nàng nhắc chuyện này với Tiểu Nhã tới thay ca.


Tên sinh viên kia? Mấy hôm trước hắn có tới, bất quá lúc đó ngươi vì luyện thanh cho nên xin phép nghỉ ở nhà. Aizzz, hắn cũng thực đáng thương....”


“Đáng thương?
Có chuyện gì sao ?”


Bạn gái hắn qua đời vì tai nạn giao thông, lần trước hắn tới, có nói cho ta biết .”


Nghe đến câu này,
sắc mặt Từ Vũ nhất thời trở thành một mảnh trắng bệch !


“Ngươi vừa rồi...... Nói cái gì?”


Mười phút sau, nàng ngồi
trong phòng theo dõi phía sau cửa hàng, nói với lão bản, hoài nghi có người trộm đồ, lão bản liền lập tức để nàng nhìn lại hình ảnh trên màn hình theo dõi.


Ba giờ trước......


Thời điểm vị sinh viên kia tới mua đồ......


Trên màn hình, chỉ có vỏn vẹn một mình hắn, phía sau căn bản không có người!


“Cư nhiên...... Cư nhiên......”


Tay Từ Vũ nắm con chuột có chút phát run.


Bình tĩnh......bình tĩnh......”


Hơn nửa ngày, nàng
mới hít thở sâu một cái.


Một ngày này, nàng xin về sớm. Nàng
sợ vị sinh viên kia buổi tối có thể lại đến.


Đồng thời, nàng
cũng không dám về nhà vào lúc trời tối.


Từ Vũ
trên đường về nhà, yên lặng lầm bầm lầu bầu: “Tỷ tỷ...... hiện tại hẳn cũng giống như ta đi?”


“Khi đó...... Không nên cầm tay nàng ......”


Trước khi về nhà, nàng cuối cùng vẫn là quyết định......


Đến
trước cửa lớn tập đoàn Mạc thị một lần.


Nơi nàng tham gia thi hát vừa lúc ở gần tổng bộ tập đoàn Mạc thị. Tổng bộ tập đoàn Mạc thị nằm tại trung tâm thành phố Thượng Hải, đường Hoàng Kim khu Hoàng Phố.


Đương nhiên,
cũng vì thế có lẽ không thể về nhà trước khi trời tối, thế nhưng Từ Vũ vẫn rất lo lắng cho tỷ tỷ.


So sánh với nàng, tình hình của tỷ tỷ sẽ càng thêm khủng bố.


thời điểm ngồi trên tàu điện ngầm, nàng nhìn những người bên cạnh có phần sợ hãi.


Bởi vì......


Nàng không biết trong những người này,
ai là người, ai là ma!


Cùng tỷ tỷ
đã năm năm không gặp mặt. Cho nên, Từ Vũ cũng có năm năm thời gian, không nhìn thấy bất cứ quỷ hồn nào .


Thế nhưng......
sau năm năm xa cách, nàng lại một lần nữa nhìn thấy ......


Đã đến quảng trường nhân dân”.


Từ Vũ bước qua quảng nhân nhân dân tại khu Hoàng Phố, lúc này mặt trời đã ngả bóng.