4/09/2017

Posted by Unknown |




Đêm khuya, trường trung học Quảng Nguyệt.

Hầu Tước
đi về phía tốp học sinh đang đốt lửa trại bên kia.

Bên trong nhóm người này, hắn đương nhiên cũng nhìn thấy chính hắn.

Trong quá trình này hắn
luôn nắm lấy tay Vũ Phàm, chưa một lần buông ra.

T
rên chiến trường nguy hiểm hiện tại, thực lực ảnh đế căn bản khó có thể bảo đảm sống sót.

Bộ điện ảnh này đã tiến đến thời khắc cao trào nhất.

Lúc này,
trong số những học sinh đang tụ tập, một bàn tay tái nhợt thò ra từ sau lưng một người nhanh như chớp túm lấy cánh tay còn lại của Vũ Phàm !

Vũ Phàm dõi mắt nhìn lại
, ngay lập tức phát động tinh thần lực !

Tinh thần lực lan tới, trên làn da trực tiếp xuất hiện một vết rạn, ngay sau liền triệt để biến thành bụi phấn!

Mấy ngày này, Vũ Phàm
vẫn luôn không ngừng dùng thời gian gia tốc tăng cường thực lực của bản thân!

Trở thành
một thần niệm sư đối với nàng không hẳn quá khó khăn. Tinh thần lực cường đại từng bước được khai phá, chỉ cần học cách tiến hành khống chế và phóng thích tinh thần lực chuẩn xác là thực lực của nàng càng được tăng tiến thêm một tầng!

Thế nhưng,
phản ứng của Hầu Tước so với Vũ Phàm lại càng thêm nhanh!

Vô số
sợi tơ màu đen phóng ra từ trong tay Hầu Tước đem đối phương trói buộc, tử linh pháp thuật cũng nhanh chóng được vận dụng!

Trên mặt đất, một
bộ xương trực tiếp chui lên từ trong bùn đất !

Trong khoảng thời gian này
, dưới sự ảnh hưởng của thời gian gia tốc, thực lực của Hầu Tước lại có tiến bộ ! Thời gian gia tốc trong thế giới mộng quả thực là một máy gian lận cực kỳ khủng bố. Mà theo sức mạnh Ôn Vũ Phàm ngày càng tăng lên, tỷ lệ gia tốc thời gian chênh lệch càng đạt tới một tỷ lệ thực kinh khủng!

Bộ xương này cao khoảng trên dưới 3 mét, nhìn nó thật giống như một người khổng lồ gầy guộc!

Cùng lúc đó......

Mộc Lam
tỉnh giấc .

Hắn
ngẩng đầu lên, nhìn khắp phòng học trống trải.

Ở bên ngoài, không phải là đêm tối mà là ban ngày.

Hắn
ngáp một cái, sửa sang lại kịch bản trong đầu một chút. Hắn biết rõ kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì.

Hiện tại
đang là thời gian nghỉ trưa, phòng học lúc này căn bản không có người, bất quá chính là thời gian tuyệt nhất để ngủ trưa.

Mộc Lam lợi dụng
khoảng thời gian này đọc lại kịch bản một chút.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra mà nói......

Qua mười phút kế tiếp, hắn sẽ yên giấc ngàn thu.

thực lực có thể thay đổi nội dung kịch bản,  hiện tại... hắn không có. Vỏn vẹn chỉ dựa vào một ảnh đế, có thể làm được những gì sự thật sự rất khó nói.

Nhưng hắn vẫn đứng dậy, bước ra khỏi phòng học.

Trên hành lang
có vẻ rất trống trải, trên sân thể dục cũng không nhìn tới vài người.

Hết thảy đều có vẻ lạnh
lẽo.

Hắn dọc theo hành lang
đi qua vài phòng học, trong miệng lẩm bẩm.

“Như thế nào
lại không có ai như vậy?”

Hình xăm ác ma trên ngực đã chuẩn bị sẵn sàng, Ma quỷ hài giáp chỉ cần một ý niệm là có thể xuất hiện trên cơ thể.

Diệp Tưởng
cũng có đem tình báo khi tới nhà Tôn Trọng Phong nói cho hắn biết.

Khi đó, Diệp Tưởng
đã thoát ly thời không đó cho nên sau này phát sinh chuyện gì hắn căn bản không biết.

Mà lúc ấy, hắn nhìn thấy được thi thể của Tư Mã Đông Hài.

Trận chiến
ấy đã phát sinh những gì? Dựa theo cách nói của Diệp Tưởng, tựa hồ trận chiến ấy không có nhiều thương vong.

Thế nhưng Mộc Lam
mơ hồ tổng cứ có chút cảm giác không thích hợp.

Thế nhưng không
thích hợp ở chỗ nào thì hắn lại không thể nói rõ.

Đi tới, đi tới, hắn bỗng nhiên dừng c
hân.

Trước mặt hắn là một màn thực quỷ dị.

Lúc này hắn
đang đứng ở góc rẽ của hành lang, tường vây đoạn hành lang này không cao, chỉ cần thoáng nghiêng người là có thể nhìn thấy cảnh tượng ở chỗ rẽ phía dưới tầng.

Hắn nhìn
thấy một màn như thế này.

Đầu tiên
là Diệp Tinh Vẫn đi vào văn phòng, tiếp đó...

Có một người bước tới trước gian phòng đó.

Mà người kia, rõ ràng
là chính hắn!

Bất quá,
bên trong kịch bản dùng chữ đỏ quy định, một màn diễn này hắn không được phép mở miệng nói chuyện.

Cho nên, Mộc Lam chỉ là che miệng, lộ ra biểu tình kinh
 hãi nhìn chính bản thân đang ở dưới lầu.

Đương nhiên
cự ly này có thể gửi đi tin nhắn kịch bản, trên lý luận tự gửi tin nhắn cho chính mình cũng có thể làm được.


Trong trí nhớ, Mộc Lam hoàn toàn không nhớ
đã từng có một đoạn ký ức như thế.

Như vậy
đây là chuyện tình xảy ra trong tương lai sao?

Đột nhiên,
có một người nào đó ở phía sau hung hăng đụngvào người Mộc Lam, làm Mộc Lam té ngã trên mặt đất!

Mộc Lam
từ trong kịch bản sớm đã biết kẻ đó là ai.

Hắn quay đầu lại,
người phía sau...

Chỉ là một
diễn viên hạng 2,3 bình thường mà thôi.

Tên của hắn gọi
Triệu Kha Nhiên, mà tên thật tên là Hạ Minh Sơn. Một diễn viên phổng thông như vậy, lúc này trên mặt toàn là mồ hôi !

Mà trong tay hắn đang ôm một cái bao!

Thế nhưng, Mộc Lam hoặc là nói Lâm Viễn, lúc này
đang vội vã muốn chạy xuống gặp mặt chính mình ở một thời không khác, lại bị Triệu Kha Nhiên một phen kéo tay!

“Lâm...... Lâm Viễn, cứu ta, van ngươi cứu ta !”

“Làm sao?
Đã xảy ra chuyện gì ?”

“Này...... Này......” Triệu Kha Nhiên
ôm chặt cái bao trong tay, nói:“Thứ này, con quỷ kia, tuyệt đối không được để cho nó tìm thấy thứ này!”

“Ngươi...... Ngươi đang nói bậy bạ gì đó?”

“Thời gian không
còn nhiều , van cầu ngươi ! Cứu ta, ta không muốn chết, ta không muốn chết a !”

Tiếp theo, cả người Mộc Lam được ma quỷ hài giáp bao bọc!

Hắn......

Nhìn thấy ở đầu hành lang bên kia, một khối thi thể không đầu, đang bò sàn sạt về phía bên này!

“Đi mau, Triệu Kha Nhiên !”

Hai người nhanh chóng
chạy về phía cầu thang !


Mộc Lam
đã mặc lên ma quỷ giáp hài, tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng !

Trong túi này là thứ gì?” Mộc Lam quát hỏi.

“Đây là...... Cái
đầu của con quỷ kia! Nếu để nó lấy lại được đầu của nó, như vậy chúng ta liền xong đời...

Thời điểm xông về phía cầu thang, Triệu Kha Nhiên đang ôm cái bao trong tay khẩn trương quay đầu nhìn về phía sau, khi nhìn thấy thi thể không đầu kia đã phóng qua góc hành lang đang thẳng hướng phóng tới mà sợ tới mức tay run lên, cái bao rời tay, rớt xuống dọc theo cầu thang!

Mà lúc này
ở dưới lầu còn có một Mộc Lam [ Lâm Viễn ] khác đang đứng.


“Triệu Kha Nhiên, mau
mau nhặt nó lên!”


Mộc Lam
ở bên dưới nghe thấy trên lầu truyền tới âm thanh của chính mình, cơ hồ không dám tin vào lỗ tai!

“Không có khả năng, vừa rồi
không phải là giọng nói của ta sao?”

Mộc Lam
trong quá khứ đi đến chỗ này chính là đi lấy cuốn sách tiếng anh hắn cố ý để quên. Sau đó, phụ trách trao đổi tình báo với người của Khu Ma trận doanh.

Lúc này Mộc Lam
vẫn đang là Mộc Lam của bộ thứ nhất!

sau khi hắn tiếp được cái bao kia thì thời không tiếp nối bị tách ra.

Thời điểm Mộc Lam tương lai lao xuống, cái gì cũng không nhìn thấy.

Mộc Lam
quá khứ chạy dọc theo cầu thang hướng lên lầu trên, cũng đồng dạng không nhìn thấy một ai!

Hắn
nhìn cái bao trên tay.

T
iếp theo, ở cửa cầu thang tầng thứ 3 hắn liền đặt cái bao xuống đất, sau đó nhẹ nhàng mở ra.

Thời điểm Mộc Lam tương lai nhìn không thấy chính mình, tiếp theo liền thấy thi thể không đầu đang từ trên lầu chạy xuống dưới! Bất quá, Mộc Lam sao có kinh hoảng như thế? Hắn tuyệt đối sẽ không để kịch tình trong kịch bản biến thành chân thật!

Như vậy...... Không
cần nghi ngờ, thi thể không đầu chính là muốn tìm về cái đầu của nó!


Thế nhưng, Triệu Kha Nhiên cũng chính là Hạ Minh
Sơn làm sao có thể lấy nó tới tay?

Bất quá hiện tại
cũng không cách nào hỏi thăm hắn được .

Mộc Lam
mặc lên xuyên hài giáp, nhắm ngay thi thể không đầu phía trước lao thẳng tới, quyền đầu hung hăng giáng xuống !

Mộc Lam
quá khứ ở bộ thứ nhất đã đem miệng bao hoàn toàn mở ra.

Một quyền kia trực tiếp giáng lên thi thể không đầu, cơ thịt trên người nó bắt đầu hủ hóa từng chút một!

Mộc Lam nổi giận gầm lên một tiếng, từ
phía sau một cái đuôi Ác Ma đột nhiên vươn ra, cái đuôi kia thế nhưng ước chừng phải dài hơn năm mét !

Cái đuôi
quét ngang qua đầu, hung hăng quật thẳng lên người thi thể không đầu!

Mộc Lam
nhớ lại vừa rồi nhìn thấy chính mình cầm trên tay một cuốn sách giáo khoa tiếng anh! Tuy rằng cự ly hơi xa nhưng bìa cuốn sách tiếng anh năm nhất hắn vẫn nhớ rất rõ.

Hắn......
thời điểm ở bộ thứ nhất đã từng đi lấy cuốn sách giáo khoa tiếng anh để quên!

Thế nhưng, hắn hiện tại
không hề nhớ một chi tiết nào!

Bất quá,
chính mình trong quá khứ chỉ sợ đã cầm được cái bao kia rồi, thế nhưng hắn hiện tại lại không hề nhớ bản thân có từng cầm qua thứ như vậy.

Quá khứ ...... Mộc Lam
của bộ thứ nhất nhìn vào cái bao đã được mở ra.

Nằm bên trong là một cái đầu người.

Mộc Lam, mở to hai mắt, hít một ngụm khí lạnh......

ps: Hôm nay một lần nữa mân mê máy tính dùng cả ngày thời gian, đã lâu mới bắt đầu viết, chỉ có thể 1 càng ......


Còn có người nhớ rõ này đoạn kịch tình sao? 

4/08/2017

Posted by Unknown |




Trong trí nhớ, Dante đối với phụ thân luôn ôm 1 tia kính sợ.

Thời điểm đó hắn vẫn chưa khôi phục trí nhớ trước kia, hết thảy đều trống rỗng.

Nơi hắn sống chính là thế giới mộng, trong tiểu khu trước kia mẫu thân trú ngụ.

Mẫu thân từ nhỏ
đã bảo hộ hắn, hơn nữa ước định với phụ thân, đợi tới khi hắn 16 tuổi sẽ để hắn tiến vào thế giới thực. Dựa vào gia tốc thời gian trong thế giới mộng, điều này là hoàn toàn có thể.

Kỳ thật...... Nếu nguyện ý,
tiếp tục sinh hoạt trong thế giới mộng suốt quãng đời còn lại không phải không có khả năng, thế nhưng sẽ chỉ có thể sống tương đương với thời gian của một người bình thường, cuộc sống tẻ nhạt cho dù có dài lâu thì có ý nghĩa gì? Không thể tiếp xúc với người sống chân thật, không được hưởng thụ tình bạn tình yêu chân chính, cũng không nếm trải được hết đắng cay trong đời, hết thảy chỉ có thể sinh hoạt trong một mô hình đã được xây dựng hoàn hảo. Huống chi, mô hình này cũng không lớn.

Cho nên, Dante từ nhỏ đến lớn cơ hồ chưa bao giờ
đi quá khỏi phạm vi tiểu khu mà mình đang sinh hoạt.

Trong trí nhớ, từ nhỏ đến lớn, tuyệt đại đa số thời gian
đều là mẫu thân bên cạnh hắn chứ không phải phụ thân. Hắn tôn kính phụ thân nhưng lại không có sự thân cận. Phụ thân rất cường đại [ đối với hắn khi đó], rất lãnh khốc, cơ hồ chưa bao giờ từng nhìn hắn mà nở nụ cười. Hơn nữa, thái độ của người đối với mẫu thân cảm giác, quá mức tao nhã lễ độ, căn bản không giống như đang đối đãi với thê tử. Nhưng ngay cả như vậy, mỗi một lần phụ thân đến vẫn khiến hắn cảm thấy vui vẻ.


Trong ấn tượng......
ký ức hạng phúc nhất thời thơ ấu chính là lần cha mẹ mang hắn đi công viên vui chơi.

Sau này mới biết được, c
ông viên kia là mẫu thân hao phí rất nhiều tâm huyết để tạo nên một mô hình mộng cảnh như thế. Tuy tinh thần lực của mẫu thân không yếu, thế nhưng chỉ vỏn vẹn dùng cho mục đích giải trí tự nhiên không thể tiêu tốn quá nhiều tinh thần lực. Cần phải sự dụng tiết kiệm. Mẫu thân vì mình tỉ mỉ tạo nên một mô hình như vậy trong mộng, Dante vĩnh viễn sẽ không quên.

Đối
với Dante, mẫu thân giống như thần thủ hộ, còn phụ thân lại giống như thiên thần xa xa không thể với.

Cứ
như thế.... một ngày kia, cha mẹ mang hắn tới công viên vui chơi thỏa thích cả một ngày.

Một ngày thời gian đó đối với hắn mà nói, chính là ký ức khó quên.

Đó cũng là một lần duy nhất. Phụ thân mang theo mẫu thân còn có hắn, cùng nhau vui chơi.

Theo thời gian trôi qua,
hắn dần hoài nghi thế giới mà mình đang sinh hoạt. Hắn chưa bao giờ rời xa tiểu khu, mẫu thân cũng không bao giờ dẫn hắn ra ngoài du lịch. Thậm chí tin tức báo chí mỗi ngày đều có tính lặp lại rất lớn. Bạn bè bằng hữu bên cạnh, vẻ mặt gần như chỉ có một, mỗi người đều giống như con rối gỗ, căn bản không giống nhân loại chân chính.

“Mụ mụ......
người và ba ba là quan hệ gì?”

Hắn không chỉ từng hỏi qua một lần.

Bọn họ căn bản không
hề giống phu thê.

Hắn từng hoài nghi, mẫu thân là
tình nhân của phụ thân, còn hắn chỉ là con riêng mà thôi.

Bằng không vì sao phụ thân
lại không sống cùng mẫu thân?

Nhưng
mẫu thân chưa bao giờ trả lời hắn.

Sinh nhật mười sáu tuổi.


Một ngày đó, rốt cục hắn thức tỉnh ký ức của kiếp trước. Dante biết được tiền thân mình là ai. Đương nhiên,kiếp trước là kiếp trước, tuy hắn đã từng là ác ma, nhưng nay hắn đã chuyển sinh thành nhân loại, cho nên hắn cũng có tình cảm của nhân loại.

Cho dù là hiện tại đối với hắn, mẫu thân
vẫn như trước là trụ cột của hắn. Cho nên, chỉ cần có thể bảo vệ được mẫu thân, bất cứ chuyện gì hắn cũng có thể làm được.

Mà đối với phụ thân, một loại cảm xúc ngột ngạt không cách nào tiêu tan. Hắn biết phụ thân đối với mẫu thân không có tình yêu, hắn sinh ra là chuyện ngoài ý muốn mà thôi. Cũng chính vì thế, phụ thân không sinh hoạt giống như phu thê với mẫu thân.

Phụ thân Hầu Tước sau này
giải thích với hắn rằng, sớm hay muộn hắn cũng sẽ biết chân tướng. Một khi đã như vậy không bằng để hắn có tâm lý chuẩn bị. Bất quá dù thế nào thì Dante thủy chung vẫn cốt nhục của hắn. Sau khi tỉnh dậy từ bên trong mộng cảnh, 16 năm tuế nguyệt dài đằng đẵng lại chỉ cảm giác giống như mới qua một đoạn thời gian thật ngắn ngủi.

Đối với Hầu Tước
, cảm xúc trong lòng hắn thật mẫu thuẫn.


Dante sinh ra
là tình huống Hầu Tước không thể đoán trước, hắn cũng hy vọng phụ trách cho tới khi Dante trưởng thành, nhưng hắn không có khả năng cùng với Ôn Vũ Phàm trải qua mười sáu năm sinh hoạt như phu thê. Thế nhưng hài tử tổng cần phải có người nuôi nấng.

Cho nên, Ôn Vũ Phàm liền tiếp nhận gánh nặng này.

Mười sáu năm, nàn
g trong thế giới mộng nuôi nấng Dante. Hầu Tước mỗi tháng đều sẽ tới thăm một lần.

Hai người...... Tuy
không phải vợ chồng, nhưng lại cùng nhau chứng kiến nhi tử của mình trưởng thành.

Đối với Hầu Tước, Ôn Vũ Phàm
không chỉ là chiến hữu quan trọng, là đồng bạn, mà còn là mẫu thân của con trai hắn. Nhưng hắn lại không thể cho nàng danh phận.

Cho nên, đối
với Dante, Ôn Vũ Phàm là mẫu thân hắn, còn vị phụ thân Hầu Tước, dưới đáy lòng hắn khó có thể chấp nhận.

Tuy ký ức kiếp trước khôi phục, nhưng hắn đã không còn là chính mình kiếp trước, nay hắn không phải ác ma mà là nhân loại, càng là nhi tử của Ôn Vũ Phàm.

“Ngươi thay đổi rất nhiều, đại nhân.” Beth không thể không nói:“
Tuế nguyệt làm nhân loại khiến ngươi bất đồng với trước kia.”

Dante nhìn
vào trong 1 chiếc gương bên trong cửa tiệm cắt tóc, nói:“Có lẽ là vậy...... Beth.”

“K
ý ức của kiếp trước đối với ta mà nói, đã là kiếp trước. Còn với ta hiện tại, quan trọng nhất chính là an nguy của mẫu thân. Hiện tại ta là một ‘Nhân loại’, vô luận phát sinh bất cứ chuyện gì cũng phải lấy mẫu thân làm ưu tiên đệ nhất. Mệnh lệnh này ta đã từng cường điệu qua với ngươi bao giờ chưa?



Vì an nguy của phu nhân, ta sẽ dốc hết toàn lực.”


“Rất tốt. Beth.”


Thời điểm Hầu Tước Ôn Vũ Phàm bước vào trường trung học Quảng Nguyệt, nơi đây vẫn như trước đang trong trạng thái đông cứng.

T
rên sân thế dục trống trải, rất nhiều học sinh tụ tập đốt lửa trại, bộ dáng giống như những bức tượng điêu khắc cực kỳ sống động.

Hầu Tước
để Ôn Vũ Phàm đứng sau lưng mình.

Hắn đã cảm ứng được,
một loại khí tức vô cùng khủng bố tà ác bắt đầu lan tràn trong không khí.

Hắn, khẳng định
đã quên đi một chuyện gì đó rất quan trọng.

Một lần kia tới nhà Tôn Trọng Phong, dựa theo cách nói của Diệp Tưởng, hắn lúc ấy bị mất tích, nhưng hắn không có ký ức về chuyện đó, thậm chí không nhớ bản thân đã từng đi tới nơi đó.

Như vậy nhất định
đã phát sinh ra 1 chuyện gì đấy.

Đến tột cùng
là chuyện gì đã phát sinh?

Vào lúc này, bỗng nhiên trong số những bức tượng học sinh đứng trên sân trường, lại có không ít người biến mất!

Mà mỗi khi có một người biến mất, Hầu Tước
sẽ quên đi sự tồn tại của bọn hắn.


Tất cả những người bị kéo vào thời gian điểm ngày 31 tháng 6, đều sẽ chết.

ở bên trong lịch sử nguyên bản, Di Hoa thực rõ ràng sống sót còn sinh ra Tích Kính. Cái này đã nói lên, Di Hoa trong lịch sử không hề chết đi.


Nhưng là......


Lịch sử hiện tại có còn đi theo phương hướng phát triển nguyên bản hay không?
[ chưa xong còn tiếp 

4/07/2017

Posted by Unknown |




Một ngày này.


Long Ngạo Thiên cầm
giáo án trong tay, bước về phía phòng học.

Cước pháp của hắn hữu lực vững vàng, đầu ngẩng cao, cộng thêm dung mạo anh tuấn càng cỏ vẻ không tầm thường. Hắn là Long Ngạo Thiên, một người có được aura nhân vật chính.


Hắn người cũng như tên, chân chính
Long Ngạo Thiên !


Bước tới cửa phòng học, hắn nhẹ nhàng đem cửa đẩy ra bước vào.

Nhưng ......


Bên trong phòng, một bóng người cũng không có.


Tất cả các chỗ ngồi đều không có bất kỳ ai.

Long Ngạo Thiên
bước lên bục giảng, nhìn xuống một màn quỷ dị bên dưới.

Như
thế nào lại không có người?


Hắn đi nhầm lớp sao?


Không có khả năng a !


Long Ngạo Thiên
nhìn về phía biển số lớp học, không sai ah!


Như vậy......


Cửa phòng học đột nhiên đóng sầm lại ! !


T
iếp theo...... ở trên đỉnh đầu Long Ngạo Thiên bỗng nhiên nở rộ một đóa hoa sen!


Trong nháy mắt đóa hoa kia nở ra, từng cánh hoa phân biệt rụng xuống quanh thân Long Ngạo Thiên, sau đó liền bốc cháy! Mà từng cánh hoa sen bị thiêu đốt này nhanh chóng biến thành...

Từng thanh phi kiếm !


T
rên con đường tu luyện của Đạo gia, Long Ngạo Thiên đi được so với Diệp Tưởng đương nhiên càng xa hơn. So với những diễn viên tinh anh tại cụm rạp thượng tầng mà nói, khẳng định xa xa không bằng, thế nhưng tại rạp chiếu phim hạ tầng này, thực lực của hắn đã tương đối cường đại!

N
hững thanh phi kiếm này đều được dùng thiên ngoại vẫn tinh để luyện chế!


T
iếp theo, vô số thanh phi kiếm hợp thành một kiếm trận.

Kiếm trận Long Ngạo Thiên bày ra chỉ là đệ nhất sát chiêu. Hắn xòe bàn tay ra, bên trong lòng bàn tay một ngọn lửa màu xanh biếc chậm rãi bốc lên!

Cửu U âm hỏa !
Đây là một loại lửa được hắn tinh luyện từ thời đại trước, loại lửa này một khi tu tới đại thành có khả năng thí sát cả quỷ hồn trong phim kinh dị khó giải!

Cấp bậc khó giải tại cụm rạp hạ tầng là độ khó cao nhất. Thế nhưng một khi tới rạp chiếu phim thượng tầng lại không phải như thế!

Bất cứ một cụm rạp
nào đều chia ra làm hai loại rạp chiếu phim, hạ tầng và thượng tầng. Phân loại lớn trung bình nhỏ là lấy số lượng rạp chiếu phim thượng tầng mà quyết định. Số lượng rạp chiếu phim nhiều thì tinh anh diễn viên sẽ càng nhiều, bất quá tại 3 loại cụm rạp thượng tầng lớn trung bình nhỏ, độ khó bộ phim tham diễn cũng hoàn toàn bất đồng.

Độ khó càng lên cao, đối mặt trong phim kinh dị đã không chỉ là quỷ hồn nữa, mà là hiện tượng nguyền rủa không thể lý giải và nghịch chuyển, là ma vương hung linh so với chân tiên còn khủng bố hơn. Những bộ điện ảnh như vậy tuyệt đối không kém hơn bất cứ bom tấn Hollywood nào!


Mà hiện tại
thực lực của Long Ngạo Thiên đã đạt tới chiến lực của rạp chiếu phim linh độ thượng tầng!

Sau khi bố trí kiếm trận, mỗi cái bàn trong phòng đều nhanh chóng bị kiếm khí nghiến nát ! Đây không phải Long Ngạo Thiên chủ động công kích, mà chỉ là kiếm khí được phóng ra!


Theo
từng cái bàn bị kiếm khí nghiền nát kia, một cỗ khí tức âm lãnh nồng đậm bắt đầu tản ra...

Khí tức âm trầm cường liệt khiến Long Ngạo Thiên trong nháy mắt đã tìm ra ngọn nguồn âm khí!

Theo sau,
từng thanh phi kiếm sắc bén bổ tới, Cửu U âm hỏa cũng lập tức phóng thích!

Trong phút chốc,
phòng học liền bị Long Ngạo Thiên triệt để phá hủy !

Rốt cuộc......

Tại
nơi bị phi kiếm chém trúng kia, một thân ảnh mơ hồ bắt đầu ẩn hiện.

Bóng dáng đó làm người ta cảm giác trong nội tâm run rẩy!

Ác linh màu trắng !

Thủ phạm che giấu nguyền rủa thời không sau lưng trường trung học Quảng Nguyệt này. Vật nguyền rủa căn nguyên tất nhiên cũng ở trên người nó!

Kế tiếp
phải tham chiến bộ phim kinh dị cuối cùng, vật nguyền rủa căn nguyên càng nhiều tự nhiên càng tốt!

Tiếp theo, Cửu U âm hỏa liền phóng tới trên người ác linh áo trắng kia!


Cửu U âm hỏa
này cường đại hơn xa so với Vô Gian nghiệp hỏa của Diệp Tưởng, bất quá cùng với trừ tà thần lôi có ý thức thì sàn sàn như nhau!

Thế nhưng,
thời điểm Cửu U âm hỏa phóng tới trên người ác linh màu trắng, tuy nó có giãy dụa nhưng vẫn từng bước... di động về phía Long Ngạo Thiên!

Long Ngạo Thiên thở sâu, đối với
cục diện thế này hắn đã sớm đoán trước.

Cửu U âm hỏa tuy cường đại
nhưng cự ly tới khi đại thành còn quá mức xa xôi, dùng để đối phó với quỷ hồn phổ thông tự nhiên không có vấn đề gì, nhưng đối phương là ác linh cấp căn nguyên, không phải loại trình độ này có thể đối phó.

Ác linh cấp bậc căn nguyên đã siêu thoát phạm trù linh thể, cùng với bản thân nguyền rủa hoàn toàn dung hợp. Nói cách khác, nó chính là hóa thân của vật nguyền rủa cấp căn nguyên, muốn đạt được vật nguyền rủa , chỉ có thể đánh bại ác linh này!

Ba thanh phi kiếm từ
trong kiếm trận bay ra hung hăng chém tới ác linh màu trắng!

Dưới sự thiêu đốt của Cửu U âm hỏa, hình thể của ác linh đang chuyển hoán giữa thực và hư, phối hợp với phi kiếm, đem thân thể ác linh kia trảm thẳng qua!

Một trảm này....

L
àm thân thể ác linh kịch liệt run lên!

Long Ngạo Thiên ra tay tự nhiên
những người khác xa xa không thể so sánh !

Nay Diệp Tưởng mặc dù có tư cách
chiến một trận với Long Ngạo Thiên, nhưng cũng chỉ là cứng rắn chống lại và có thể trở ra, muốn chiến thắng hắn vẫn là tương đối khó.

T
iếp theo phi kiếm đầy trời của Long Ngạo Thiên nhất tề bắn tới ác linh màu trắng!

Hắn
chú ý thấy, bên ngoài cửa sổ bầu trời đã biến thành đêm tối.

Thế nhưng
ác linh màu trắng kia vẫn từng bước áp sát!

Dù sao cũng
là ác linh cấp căn nguyên ! Huống chi  đây còn là bộ phim quyết định ai thuận vị lên làm diễn viên chính cuối cùng trong bộ phim kinh dị khó giải cao nhất!

Nhưng Long Ngạo Thiên lại
không tránh đi, mà bay thẳng về phía ác linh căn nguyên!

Bộ pháp của hắn vô cùng trầm ổn, mỗi một bước lại càng thêm tiến gần tới ác linh trước mặt!

Lúc này, trên tay hắn
lại xuất hiện một thanh phi kiếm! Tiếp theo thanh phi kiếm kia liền trực tiếp xuyên qua ngực ác linh màu trắng!

Thực lực của Long Ngạo Thiên khủng bố như vậy!

Tay hắn cầm chuôi kiếm, từng chút một đâm sâu vào trong cơ thể ác linh!

Nhưng
ngay tại lúc này, phía sau Long Ngạo Thiên lại xuất hiện một ác linh màu trắng khác!  

Ác linh màu trắng kia vươn tay ôm chặt lấy thân thể Long Ngạo Thiên!

Long Ngạo Thiên quay người
vừa chuẩn bị điều khiển phi kiếm chém qua, thế nhưng biểu tình trên mặt hắn nháy mắt cô đọng.

Ác linh màu trắng phía sau hắn cư nhiên là một thi thể không đầu!

Ac linh không đầu kia lại tiếp tục vươn tay bóp chặt yết hầu Long Ngạo Thiên !

Nháy mắt yết hầu Long Ngạo Thiên bị bóp chặt, đại não hắn cơ hồ trống rỗng !

Cả hai đều là ác linh màu trắng, nhưng... thực lực lại chênh lệch tới không thể tưởng tượng!

Ác linh bất đồng thời không thực lực cư nhiên chênh lệch khổng lồ như thế!

Mà điều này làm ký ức của Lý Vĩnh Quân dần hiện ra.

Hắn
nói ra lời kịch thuộc về Lý Vĩnh Quân.

“Là...... Là......”

“Là ngươi ! ! ! ! ! ! ! ! ! !”

Lý Vĩnh Quân, nhớ lại năm đó
hắn đã từng nhìn thấy ác linh, giống như Tôn Trọng Phong năm ấy.

Một
hồ lô màu đỏ to lớn đột nhiên huyền phù xuất hiện trên đỉnh đầu Long Ngạo Thiên, tiếp theo hồ lô liền mở nắp đậy, từ bên trong... phun ra một loại cát vàng cổ quái

Sát hồn sa !

Cát vàng đầy trời hướng về phía ác linh màu trắng mà tới! Còn hắn... cũng mượn cơ hội này giãy dụa thoát ra!

Tiếp
theo hắn liền xông ra khỏi phòng học!

Nhưng......
nháy mắt vừa rời khỏi phòng, cả người hắn triệt để phát mộng.

Bởi vì......

Giờ phút này,
trước mặt hắn là một mảnh hải dương màu trắng!

Trên sân thể dục,
ác linh rậm rạp dày đặc bao trùm đến mức không nhìn thấy chút khe hở!

Không chỉ như vậy, từ
một mặt khác của hành lang, rất nhiều ác linh màu trắng cũng đang bắt đầu vọt tới!

Quỷ triều !

Cùng
với quỷ triều khi mở đầu điện ảnh hoàn toàn khác nhau! Đây chân chân chính chính là quỷ triều đại quy mô!

Long Ngạo Thiên hít một hơi thật sâu,
hắn biết, một trận chiến này là không thể tránh khỏi!

Nhiều
ác linh màu trắng như vậy, căn bản không thể dựa vào một mình hắn mà chiếm tận giết tuyệt được! Hắn có mạnh mẽ cũng không có khả năng đối phó với quỷ triều khủng bố như vậy!

Ở nơi sâu trong ác mộng, Dante chậm rãi mở hai mắt.

Beth đứng phía sau hắn.

“Chuẩn bị sẵn sàng.” Hắn lạnh lùng nói:
Địa Ngục trùng được đào tạo ra, rốt cục có thể gia nhập thực chiến .”

“Một trận chiến này
rất hung hiểm ah, đại nhân.” Beth lo lắng:“Chung quy......”

“Ta biết.
Hiện tại thực lực của ta chỉ là ảnh đế của một cụm rạp loại nhỏ mà thôi. Bất quá, thì tính sao?”

Lịch sử
đã bị thay đổi rất nhiều

Nguyên bản,
bộ thứ hai sẽ không diễn ra nhanh như vậy, ngày 31 tháng 6 cũng không có. Ngày công chiếu bộ phim kinh dị cuối cùng [bản đồ âm phủ] có thể sẽ càng muộn.

Nhưng trước mắt xem ra,[ phòng học dị độ] tựa hồ
như bị chém mất eo... tiến thẳng tới khúc cuối![ chưa xong còn tiếp ]


ps: Khủng bố như vậy cái gì...... Tổng cảm giác lẩn vào cái gì rất kỳ quái gì đó...... 


4/06/2017

Posted by Unknown |





Thi thể không đầu kia dần mờ nhạt rồi cuối cùng biến mất trước mặt đám người Diệp Tưởng.

Diệp Tưởng
thu lại đôi cánh cùng Hạo Thiên kiếm, Lôi Đình trong mắt cũng biến mất.

Mà Diệp Tinh Vẫn
hiểu được, sự cường đại của Diệp Tưởng là không thể sánh kịp! Hiện tại mặc dù bản thân đã là ảnh đế nhưng so sánh với hắn, vẫn như trước chênh lệch quá lớn!

Không hổ là
nam nhân giết chết An Nguyệt Hình!

“Không có việc gì
chứ? Dương Hứa Thành?”

“Ân...... Không có việc gì, hoàn hảo.”

“Một khi đã như vậy...... Chúng ta
trở về ngày 31 tháng 6 đi.”

Diệp Tưởng đối
với sự an nguy của Vũ Sóc cùng Tích Kính phi thường không yên lòng.

tại một thời không hoàn toàn khác.

Trên trán Hầu Tước rơi xuống một giọt mồ hôi.

Giọt mồ hôi kia rớt trên mi tâm của Ôn Vũ Phàm.

Giờ phút này, hai người đã kết làm một thể.

Đối
với Tôn Di Tinh mà nói, đây chỉ là tình một đêm mà thôi. Tuy khái niệm tình một đêm không được phổ biến vào cuối những năm 90, nhưng trên thực tế học sinh vụng trộm nếm trái cấm cũng không phải chuyện hiếm lạ gì. Chung quy y ở thời đại này, giáo dục giới tính không được phổ cập, cho nên bọn hắn cũng không suy xét xem có cần mang bcs hay không, phần nhiều là hấp thu kiến thức thông qua phim ảnh.

Cho nên
tình huống như Tôn Di Tinh cùng Hứa Gia Bích cũng không tính kỳ quái.

Đối với Hầu Tước, trọng điểm chính là một khắc lên cao trào kia.

Thẳng thắn
nói, dưới loại hoàn cảnh này, xxoo muốn đạt tới cao trào cũng không phải chuyện dễ dàng. Bất quá Hầu Tước cùng Ôn Vũ Phàm đều không thể xem như thường nhân, cũng biết một hồi giường chiếu này phải diễn cho hoàn hảo. Bằng không vạn nhất ng, chẳng phải cần phải diễn lại một lần nữa ư?

Trong kịch bản
, một khắc khi đạt tới cao trào kia. Thời điểm Tôn Di Tinh ngẩng đầu lên liền nhìn thấy, phía đầu giường xuất hiện một gương mặt khủng bố!  

Cho nên, Hầu Tước sớm
đã chuẩn bị sẵn sàng.

Lúc này,
xương cột sống của hắn bắt đầu gồ lên, đó là dấu hiệu hắn đã sẵn sàng phóng thích đôi cánh ác ma. Đồng thời hắn còn chuẩn bị các loại thủ đoạn khác.

Dù gì hắn cũng là một lão ảnh đế!

Nay Ôn Vũ Phàm
cũng đồng dạng tiến vào cấp bậc ảnh đế! Chung quy, bản thân nàng là người được lợi nhất trong thời gian gia tốc.

Hiện tại đã tiến vào
thời đại “Ảnh đế đầy đất, hạng A không bằng chó”.

Ôn Vũ Phàm bỗng nhiên vươn hai tay ôm lấy
cổ Hầu Tước, tiếp theo hôn lên môi Hầu Tước.

Cảnh giường chiếu
trong kịch bản không miêu tả quá nhiều chi tiết.

Đối Vũ Phàm mà nói, đây là diễn trò, cũng
là.... bản sắc diễn xuất của nàng.

Mà lúc này, nàng đã triệt để
hiểu được, Dante là nhi tử nàng sinh ra cùng ai.

Khó trách...... Dante có được
tuấn nhan độc nhất vô nhị như vậy. Nhìn kỹ kỳ thực sẽ phát hiện hắn và Hầu Tước thật sự rất giống. Đương nhiên, bản thân dung mạo Ôn Vũ Phàm cũng rất xuất sắc, tại đây dưới 2 gen hình như vậy muốn sinh ra hài tử xấu xí cũng khó.

Rốt cuộc......

Sắp tới cao trào .

Ôn Vũ Phàm nhắm mắt lại, nghênh đón
từng đợt sóng cảm xúc tràn đến.

Đồng thời, nàng
cũng chuẩn bị để phóng ra lực lượng tinh thần.

Trong khoảng thời gian này, không ai biết Hầu Tước
an bài đặc huấn cho Ôn Vũ Phàm trong mộng như thế nào, thế nhưng thành quả tuyệt đối siêu việt với tưởng tượng của bất kỳ kẻ nào.  

“Đạo niệm linh thể”
là một loại thể chất có thiên phú tinh thần cực kỳ khủng bố.

Vũ Phàm lựa chọn con đường cường hóa cho bản thân chính là -- Thần niệm sư !

Lộ tuyến cường hóa tinh thần lực là lộ tuyến có độ khó cao nhất. Thế nhưng một khi có thể tu luyện thành công sẽ trở thành một diễn viên khu quỷ cường đại!

Dante cũng tán đồng
với ý nghĩ của mẫu thân.

Tại
sát na đạt cao trào, Ôn Vũ Phàm mở hai mắt !

Tinh thần lực khủng bố một khắc này phóng thích ồ ạt !

Hầu Tước đối với
sự tiến bộ của nàng phi thường hài lòng. Lấy tính cách của hắn còn có thể cảm giác được sự hài lòng thì có thể biết sự tiến bộ của Ôn Vũ Phàm lớn thế nào.

Giải thích về Thần niệm sư... có thể tham khảo vu sư trong The Vampire Diaries. Cho dù là thuỷ tổ quỷ hút máu ở trước mặt vu sư, đầu cũng sẽ đau như muốn nứt. Hơn nữa, vu sư có thể điều khiển vật thể, đốt cháy nến v.v. nói ngắn lại, cơ hồ không chuyện gì không làm được, chỉ cần động miệng là có thể áp chế vô số ma vật cường đại!

Mà Thần niệm sư
so sánh với  vu sư trong The Vampire Diaries còn cường đại hơn vô số lần! Đáng tiếc, người có thể trở thành thần niệm sư  chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Khả năng xuất hiện thần niệm sư trong cụm rạp loại nhỏ bé tới mức có thể bỏ qua!
T
rong nháy mắt phóng thích tinh thần lực, toàn bộ căn phòng phát sinh biến đổi to lớn! Cửa sổ hoàn toàn vỡ nát, sách trên giá sách bay tán loạn!

Tiếp theo, một tiếng rít truyền tới, một thân ảnh mơ hồ không nhìn rõ hình dáng bắt đầu hiện lên!

Sự cường đại của Vũ Phàm còn hơn cả dự tính của Hầu Tước, thậm chí hắn không cần ra tay!

Không thể hoài nghi thực lực
của một ảnh đế!

“Sao
lại thế này?”

Hầu Tước vừa nói chuyện đồng thời
nhanh chóng vơ lấy quần áo bên cạnh che người Vũ Phàm lại!

Điều này làm
trong lòng Vũ Phàm dâng lên một cảm xúc ấm áp. Nên biết trên màn hình điện ảnh có người đang nhìn, vừa rồi Hầu Tước cũng tận khả năng dùng thân thể che chắn cho nàng, không để vị trí tư mật của nàng lộ ra, hiện tại còn trước tiên che chắn cơ thể cho nàng.

“Cái kia là...... gì
vậy?”

Hầu Tước
sau khi hoàn thành hết thảy mới bắt đầu mặc quần áo lên người.

Ôn Vũ Phàm
mặc quần áo xong xuôi liền  dùng tinh thần lực bao trùm khắp bên trong phòng! Mà trước một tầng bích trướng do tinh thần lực của nàng dựng lên làm quỷ hồn kia hoàn toàn không thể tới gần người!

Vũ Phàm
trở nên mạnh mẽ cũng có thể khiến thương tích linh hồn của Hầu Tước thêm nhanh chóng khôi phục! Cứ như vậy, thực lực của hắn dựa trên trụ cột ngày xưa lại càng thêm cường đại!

“Di...... Di Tinh? Đó là
cái gì vậy?”

Theo sau,
hình dáng quỷ ảnh kia dần dần biến mất...

Chẳng lẽ
, kịch tình đến đây liền thay đổi sao?

Hầu Tước
sẽ không suy nghĩ ngây thơ như vậy.

Đối phương tuyệt đối không phải
chỉ hai ảnh đế là có thể đối phó!.

Tuyệt đối !

Hai người hiện tại
đã mặc quần áo hoàn tất. Lúc này cần làm chính là ngay mặt nghênh chiến.

Tiếp theo, Hầu Tước nhanh chóng chú ý tới một việc !

Kim đồng hồ phòng bên đã dừng lại!

Hầu Tước đi đến
mở cửa sổ, nhìn ra ngoài.

Một mảnh đêm tối. Đồng thời...... Yên tĩnh đến khó
mức có thể tin tưởng.

Sau đó, Hầu Tước
dường như ý thức được điều gì.

Thời không lâm vào trạng thái phân liệt
, các diễn viên bắt đầu từng người một bị đưa đến ngày 31 tháng 6.

Hết thảy căn nguyên nguyền rủa, sắp lộ ra chân diện mục.

Trường trung học Quảng Nguyệt.

Phòng học dị độ.

Giờ khắc này......

Đồng hồ vốn dừng lại trong phòng bỗng nhiên bắt đầu chuyển động.

Thế nhưng
kim đồng hồ lại cổ quái.... chuyển động ngược chiều...

Ác mộng chân chính, sắp buông xống.

Thời điểm chung kết bộ điện ảnh này, có bao nhiêu diễn viên có thể còn sống tới khi đóng máy đây?


Posted by Unknown |



Đó là ở bao lâu trước kia?


Xa xăm tựa
như sự tình của thế kỷ trước.

Sau khi sống lại ở thời đại này, chưa bao giờ Tứ Quý an tâm sinh hoạt. Bởi vì nàng biết sự tồn tại của rạp chiếu phim linh độ, cũng biết đó là trung điểm để tiến lên một tầng cao hơn.

Con đường này
đối với nàng, rất khó để vượt qua.


Thế nhưng
chỉ cần ở cùng Tinh Vẫn, vô luận là chuyện khó khăn cỡ nào, nàng đều có thể ngay mặt đối diện.

Chính là giống như bây giờ.


Bên trong phòng học, Tứ Quý cứ thế đứng bên cạnh Tinh Vẫn.


Diệp Tưởng
hẳn rất nhanh sẽ tới đây. Khác biệt về tiết điểm thời gian khẳng định có, bất quá hẳn không vượt qua quá một giờ. Hơn nữa, còn có Tứ Quý ở đây.

“Tinh Vẫn, có ta ở đây
cho nên... ngươi không cần phải lo lắng điều gì.

Đôi mắt nàng, ánh mắt nàng vẫn ôn nhu như trước kia.

Còn có......
tiếng ca không thể quên.

Chỉ tiếc, hiện
tại không có cơ hội để Tứ Quý hát cho hắn nghe.

Bất quá, Tinh Vẫn
sẽ vĩnh viễn không quên giọng ca của Tứ Quý, so với tất cả những lời nguyện cầu càng khiến hắn cảm thấy an tâm hơn.

Lúc này, bên ngoài hành lang
bỗng nhiên truyền tới tiếng động ma sát rất cổ quái.

Thanh âm kia cũng khiến Tứ Quý phải cảnh giác lên.

Không sao đâu......” Diệp Tinh Vẫn nâng thân mình ngồi dậy,“Để ta tới đi.”

Hắn
sao có thể để Tứ Quý vì hắn mà đối diện hiểm nguy? Tuyệt đối không thể !

Phía bên ngoài phòng học dường có thứ gì đó ma sát trên mặt đất tạo nên âm thanh sàn sạt. Cự ly cách nơi này càng lúc càng gần, càng lúc càng gần !

Bản thể của ngươi giấu ở nơi nào Tinh Vẫn?” Tứ Quý đối với cái này vẫn có chút lo lắng.

Bản thể
không có khả năng để ở rạp chiếu phim mà không tiến vào thế giới điện ảnh, cho nên khẳng định bản thể của Tinh Vẫn ở trong thế giới này, bất quá nó cũng không có khả năng cách xa quá mức, như vậy sẽ không thể điểu khiển nhân ngẫu.

Bản thể của Diệp Tinh Vẫn ở một nơi cực kỳ bí mật.

Mà bản thể
của hắn khẳng định không mang diện mạo chân chính của Diệp Tinh Vẫn.

“Mỗi
cuối tuần đều sẽ có một người tới trường thu mua phế phẩm. Người đó chính là bản thể của ta.”

Đối Tứ Quý, Diệp Tinh Vẫn
sẽ không che giấu bí mật này, cho dù nó có liên quan tới sinh mệnh của mình.

“Mỗi tuần đến thu phế phẩm một lần?”


“Đ
úng. Bởi vì không thể cách trường học quá xa. Thế nhưng nếu thường xuyên đến trường sẽ bị người khác hoài nghi, cho nên ta liền an bài thành người đến thu phế phẩm .”

Không ai
lại đem một người đi thu đồng nát liên tưởng tới “Nhân ngẫu sư” Diệp Tinh Vẫn!

Đây cũng chính là suy nghĩ chu đáo của Diệp Tinh Vẫn.

Mà t
rong đoạn thời gian đối thoại ngắn ngủi ấy, thanh âm ma sát kia lại ngày càng tới gần.

Diệp Tinh Vẫn vươn tay ra
, từng sợi tơ nhện xuất hiện từ trong tay hắn.

Tiếp theo, một cái đầu kề sát mặt đất thò ra ở phía cửa!

Cơ hồ đồng thời,
sợi tơ thao túng nhân ngẫu cuốn quanh cổ nó!

đây... vẫn như trước là khối thi thể thối rữa của vị lão sư  lúc trước!

S
au khi sợi tơ cuốn quanh cổ quỷ hồn, Diệp Tinh Vẫn liền mạnh mẽ lôi kéo!

Hắn đến cùng là nhân ngẫu sư
, nay lại là ảnh đế, tự nhiên thực lực càng thêm cường đại! Chỉ cần không gặp phải ác linh màu trắng kia, dưới tình huống khác đều có thể xoay sở!

Cuối cùng,
cái đầu kia chậm rãi thụt lại!

Diệp Tinh Vẫn thắng lợi
nhẹ nhàng!

Tứ Quý không thể không bội phục Tinh Vẫn
, nay hắn đã là ảnh đế, còn nàng vẫn chỉ là một diễn viên hạng A.

Bất quá nói
cho cùng, bản thân nàng không phải kỳ thật chỉ là một “Nhân ngẫu” của Tịch Thâm Dạ thôi sao?

Thời điểm Tịch Thâm Dạ ở rạp chiếu phim linh độ quay phim, nếu linh hồn bị thương tích ngiêm trọng, bản thân nàng sẽ phải thừa nhận ít nhất sáu thành thương thế. Nếu Tịch Thâm Dạ chết, như vậy nàng ta có khả năng sẽ đoạt xá trùng sinh. Đây chính là ý nghĩa của “Thần niệm phân thân”. Nhưng trả giá, nàng có thể có được năng lực thời không của Chúc Cửu Âm!

Chuyện này, Long Ngạo Thiên cũng biết. Cho nên, bởi vậy Long Ngạo Thiên
vẫn luôn cừu thị Tịch Thâm Dạ. Về phần Tinh Vẫn, hắn tự nhiên không hề hay biết.

Nàng
là vì Tịch Thâm Dạ mà sinh, vì Tịch Thâm Dạ mà chết. Mà lấy sự lãnh huyết của Tịch Thâm Dạ, nàng ta tuyệt sẽ không để ý tới sinh tử của chính mình.

“Không có việc gì
chứ?” Tứ Quý thân thiết hỏi.

“Không có việc gì.” Diệp Tinh Vẫn lúc này
đại khái đã khôi phục. Tốt xấu gì hắn cũng là ảnh đế một phương, há có thể để diễn viên hạng A Tứ Quý cứu hắn?

Nhưng......

Vào lúc này, Tinh Vẫn lộ ra biểu tình hoảng sợ.

Trên mặt hắn xuất hiện một vết rách.

Không...... Không có khả năng......

Hắn còn không kịp suy
nghĩ, thân thể đã tan vỡ !

Tứ Quý căn bản không kịp phản ứng
với chuyện vừa xảy ra.

Giờ khắc này...... Ở
núi rác rưởi phía sau trường học, một kẻ đang nhặt mót, dùng que sắt cời cời đống rác trên mặt đất, sau đó túm lấy vài thứ cho vào cái túi phía sau lưng.

Hắn chính là bản thể
của Tinh Vẫn.

Bản thể này đột nhiên nhìn thấy ở phía sau núi rác, xuất hiện một bóng trắng...

Bản thể có thể chuyển hoán . Nhưng
tiền đề là tốn một khoảng thời gian nhất định.

Tứ Quý cơ hồ không
hề suy tư ...... Lập tức khiến thời không nghịch chuyển!


Khiến thời không nghịch chuyển, loại chuyện này trước kia nàng không
làm được , chỉ có Tịch Thâm Dạ có thể làm được. Thế nhưng trong thế giới hỗn loạn này, muốn thực hiện chuyện này sẽ dễ dàng hơn nhiều!

Nhưng ngay cả như vậy, có thể nghịch chuyển
quay lại bao lâu thời gian, khó có thể đoán trước.

T
rong quá trình nghịch chuyển thời gian, nàng vẫn theo dõi không buông bất cứ động tĩnh nào.

Thời không thời không...... Hoàn toàn chưởng khống thời gian cùng không gian, mới có thể xưng là chưởng khống thời không !

Sau khi nghịch chuyển thời gian, nàng nhanh chóng tra xét quanh khu vực này!

Nàng chú ý tới
có một tên nhặt rác ở phía sau tòa nhà... chẳng lẽ chính là bản thể của Tinh Vẫn sao?

Nhưng
vì cái gì, chính mình vừa hỏi hắn bản thể ở nơi nào, bản thể liền xảy ra chuyện?

Cái này hoàn toàn là thông qua tin nhắn kịch bản gửi qua, quỷ hồn cho dù cường đại cũng không có khả năng đọc được kịch bản trong đầu diễn viên!

Bất quá,
hiện tại không phải lúc để suy nghĩ điều này.

Tất yếu
cần phải cứu bản thể của Tinh Vẫn!

Ở trước ngọn núi rác, có một tên nhặt rác đang đi lại, đúng lúc này, Tứ Quý liền xuất hiện phía sau hắn !

Nàng một phen giữ chặt
bản thể của Tinh Vẫn rồi nhanh chóng kéo hắn chạy đi!

Đồng thời
để phòng ngừa vạn nhất, nàng gửi cho bản thể Tinh Vẫn một tin nhắn:“Tùy thời chuẩn bị thay đổi bản thể, Tinh Vẫn !”


Thế nhưng, đúng lúc này,
núi rác kia bỗng nhiên rung động...

T
iếp theo, từ bên trong núi rác vươn ra một đôi tay...

Một khối thi thể không đầu
từ bên trong bò ra !

Tứ Quý liền kinh ngạc phát hiện,
nàng và Tinh Vẫn giống như màn hình bị nhất nút tua lại, thân thể nhanh chóng lui về phía sau!

Thời gian bị nàng nghịch chuyển thế nhưng bị mạnh mẽ xoay trở về!

Không
 lâu sau, nàng quay đầu liền thấy được khối thi thể không đầu đang bò ra khỏi núi rác!

K
hối thi thể đó trong nháy mắt bò tới, liền vươn tay chộp về phía bản thể của Diệp Tinh Vẫn!

Mắt thấy thời gian
bị nghịch chuyển trở lại mà Tứ Quý Tinh Vẫn cái gì cũng không làm được......

Một đạo Lôi Đình
đột nhiên từ trên trời giáng xuống, bổ mạnh vào khối thi thể không đầu kia, theo sau là một tia kim quang xuyên thủng thân thể nó!

Sau đó, một
người có hai cánh hắc bạch, cả người chớp lóe sấm sét, trong tay còn cầm một thanh thần kiếm màu vàng!

Diệp Tưởng !

Hắn dừng
lại trước mặt Kim Tứ Quý cùng Diệp Tinh Vẫn, nhìn khối thi thể không đầu bị sấm sét bổ trúng kia !

Sấm sét quay quanh phát ra từng tiếng xẹt xẹt , triển ra ý chí khủng bố của lôi thần!

Trừ tà thần lôi này quả nhiên có ý thức của nó !

Mà một lần này,
ý thức của bản thân trừ tà thần lôi cũng trở nên càng mạnh mẽ!

Thi thể không đầu nhất thời không thể cử động!

Diệp Tưởng
giống như thiên thần khiến Diệp Tinh Vẫn Tứ Quý đều lưu lại ấn tượng không thể xóa nhòa!

Lúc này
gương mặt Diệp Tinh Vẫn bắt đầu biến hóa, nguyên bản gương mặt một tên nhặt rác nhanh chóng biến thành bộ dáng một thiếu niên tuấn tú!

Diệp Tinh Vẫn không chút do dự,
phóng ra những sợi tơ quấn quanh khối thi thể không đầu kia!

Diệp Tưởng
cũng không do dự, giơ cao Hạo Thiên kiếm lên, nhắm ngay vào khối thi thể không đầu kia chém xuống!

Một kiếm này lập tức khiến khối thi thể kia chia thành 2 đoạn!

Đạo kiếm quang kia thậm chí khiến Diệp Tinh Vẫn cảm giác cực kỳ chói mắt !

Hạo Dương thạch
có tác dụng khu quỷ được Diệp Tưởng phát huy uy lực càng tăng thêm một tầng. Tiến bộ của hắn tại 1 phương diện là do aura nhân vật chính thúc đẩy, một phương diện khác chính là thành quả luyện tập ngày nối đêm trong thời gian gia tốc tại thế giới mộng!

Hiện tại Diệp Tưởng......

Đã có đủ năng lực chiến với Long Ngạo Thiên một trận