4/06/2017

Posted by Unknown |
Chương 79: Thăm dò thời không tiết điểm



Lần này là bởi vì cái chết của Sa La dẫn tới trí nhớ của nàng khôi phục lại một lần nữa.

Giờ khắc này, Diệp Tinh Vẫn cảm giác
cho dù hắn phải chết ngay sau đó cũng không có bất kỳ hối tiếc nào.

Tiếp theo, Tứ Quý tản mát tinh thần của mình ra ngoài, trong thời không bị đông lại này tìm tòi mỗi một ví trí có thể gợi ra tiết điểm vặn vẹo hỗn loạn!


Thời không...... Nếu nói bình thường thời không là
một dòng nước chảy xuôi thì thác loạn thời không chính là lốc xoáy.

Càng xem xét, Kim Tứ Quý càng cảm giác kinh hãi !


Nguyền rủa thời gian khủng bố như thế thật là chưa bao giờ thấy!

Mà phòng học này chính là
điểm trung tâm của hết thảy nguyền rủa!


Bất quá, đối
với Kim Tứ Quý, cái này không đáng kể chút nào. Nếu trong thời không bình thường, nàng chỉ có thể làm cho thời không vặn vẹo có hạn độ, nhưng tại đây trong thời không vốn đã bị biến dạng tới cực đoan này, cái nàng cần làm chính là đem nó chữa trị lại, độ khó của chuyện này thấp hơn vô số lần!


Tại đây
bên trong bộ điện ảnh [phòng học dị độ], Kim Tứ Quý hoàn toàn xứng đáng là vương !


“Ngươi là ai?” Diệp Tưởng nhìn về phía Kim Tứ Quý.


Lấy phương thức loạn nhập tiến vào rạp chiếu phim, không thuộc về diễn viên
trong bộ phim, cho nên cơ bản không bị quy tắc hạn chế. Kim Tứ Quý trả lời:“Ta là đến giúp các ngươi , xin các ngươi hãy tin tưởng ta.”


Trước mắt, nàng
chỉ có thể nói như vậy.


Nhìn quanh
toàn bộ phòng học, Kim Tứ Quý đã có chút lý giải. Nếu căn phòng này là khu vực căn nguyên của nguyền rủa, vậy nàng liền tự tay đem khu vực này hủy diệt triệt để!

Tự tay xoay chuyển
 thời không vặn vẹo thác loạn này !


Lúc này, Kim Tứ Quý
bước về phía tấm bảng đen.


Nàng
vươn 1 tay ra, đặt tại một nơi nào đó.


T
iếp theo, bàn tay nàng thế nhưng xuyên qua tấm bảng đen!

Nàng
đang ngược hướng truy tra ngọn nguồn của nguyền rủa thời không này!


Diệp Tinh Vẫn khẩn trương nhìn nàng, bất quá
nghĩ đến năng lực của Tứ Quý. Trong bộ phim này nàng muốn chết, quả thực quá khó khăn !


Thật lâu sau, Tứ Quý thay đổi sắc mặt.


Nàng quay đầu lại.

“Ta
bắt giữ được thủ phạm đang ẩn giấu ở một đoạn thời không nào đó. Ta có thể đưa các ngươi qua!”


Tứ Quý
đã nói như vậy, Diệp Tưởng sao lại nói “Không”?


“Hảo !” Diệp Tưởng gật đầu.


Diệp Tinh Vẫn cũng đồng dạng nghĩa bất dung từ.


“Trên thời gian có lẽ có một chút sai biệt.”


Tứ Quý không nói nhảm nhiều,
nàng dùng năng lực của mình rất nhanh mở ra 1 thông đạo nối với khoảng thời không vặn vẹo kia, mở miệng nói:“Cứ bổ nhào vào bảng đen, nhưng các ngươi nên cẩn thận, có hơi chút sai lệch, có khả năng lệch chỉ vài giờ, nhưng cũng có khả năng lệch vài năm.”


Diệp Tưởng cùng Diệp Tinh Vẫn nhất tề gật đầu.


Sau đó hai người
xông thẳng về phía bảng đen !


Kỳ thật dựa theo logic, tin tưởng một
người chưa từng gặp mặt là điều không bình thường. Bất quá Kim Tứ Quý vốn là nhân vật loạn nhập, cho nên không cần phải xuy xét nhiều đến vấn đề logic.

Thời điểm Diệp Tinh Vẫn nhào vào bảng đen, ngay sau đó hắn lăn 1 vòng rồi ngã trên mặt đất.


Nơi này
là hành lang tại tầng hai toà nhà giáp, trường trung học Quảng Nguyệt.


Mà hắn
nhìn thấy, cánh cửa phòng phía trước đang chầm chậm mở ra, giống như kêu gọi hắn tiến vào.

Diệp Tinh Vẫn lập tức
hiểu......


Ở bên trong này
sao?


Cái này không phải với cảnh tượng lúc trước là một dạng sao?

Hiện tại đã không còn kịch bản để tham khảo, bất quả hắn căn bản không sợ,

Vì thế, Diệp Tinh Vẫn
liền tiến thẳng về phía cánh cửa kia.


Sau khi hắn tiến vào đóng cửa lại, nháy mắt sáu đó ở một đầu hành lang khác, một người đang tiến tới.

Người kia, chính là Mộc Lam !


Hoặc là nói...... Lâm Viễn !


Hắn
nhìn thấy thân ảnh Diệp Tinh Vẫn bước vào bên trong cánh cửa!

Mộc Lam thấy cửa bị đóng lại lập tức có ý đồ muốn mở cửa ra. Nhưng
nó đã bị khóa!

Diệp Tinh Vẫn
bước vào trong phòng, cảnh giác bốn phía, nhưng khi tầm mắt hắn một lần nữa trở về trung tâm , hắn rõ ràng nhìn thấy

Cái khối thi thể vừa rồi bị mình dùng sợi tơ trói chặt đang bị 1 sợi dây thòng lọng treo ngược, lơ lửng trong không trung, đung đưa như quả lắc đồng hồ!


Theo
sự chuyển động đó... cái đầu khối thi thể lần lượt va chạm vào hai bên vách tường!

Thanh âm này...  Mộc Lam đứng ngoài cửa nghe được.


Thanh âm xuất hiện trong tai Mộc Lam nặng nề giống như tiếng trống gõ!

tiếp theo, thi thể đang va vào vách tường đột nhiên lăng về hướng Diệp Tinh Vẫn!


Diệp Tinh Vẫn
hung hăng nắm chặt tay !


Cái đầu khối thi thể kia nhất thời phát ra một tiếng vang thanh thúy! Lần nữa va vào vách tường, chẳng qua lần này tiếng động lại thêm vang dội hơn một chút.

Ngoài cửa, Mộc Lam
đã rời khỏi.


Theo
cái đầu vỡ vụn, khối thi thể lơ lửng trong không trung đột nhiên biến dạng, trên mặt tựa như đang tản ra một trận cười dữ tợn!

Thế nhưng
vết rách ngay lập tức trải rộng khắp thân thể!

Từng
sơi tơ triệt để trói chặt hắn lại!

Diệp Tinh Vẫn thò tay
kéo một sợi tơ, cánh tay quỷ hồn kia nhất thời bị hắn bẻ cho vặn cong lên!

Bất quá, hắn
không dám khinh thường đại ý chút nào.


Bỗng nhiên......
quỷ hồn treo lủng lẳng trên dây thừng lại hung hăng đánh về phía Diệp Tinh Vẫn! Sau đó nó liền ôm chặt lấy Diệp Tinh Vẫn !


Bất quá, vô dụng .


Diệp Tinh Vẫn
bị ôm lấy trong nháy mắt liền biến thành một nhân ngẫu không có sinh mệnh.


Diệp Tinh Vẫn có
rất nhiều thân thể dự bị, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.


Một Diệp Tinh Vẫn
mới xuất hiện ở phía sau, đem sợi tơ  kia tiếp tục kéo, cuối cùng cái đầu của thi thể triệt để vỡ vụn!


Thủ đoạn của Diệp Tinh Vẫn, có thể nói quỷ thần khó lường !


Nhưn
g... cái này đã là cực hạn của hắn.


Diệp Tinh Vẫn nhìn
cái đầu rơi xuống đất, vừa muốn tiếp tục phân giải khối thi thể kia......


Bỗng nhiên hắn cảm giác cơ thể không thể nào cử động được !


Vô số sợi tơ quấn quanh người hắn!

Mà hắn......


Không thể làm cho linh hồn thoát khỏi khối nhân ngẫu này !


Diệp Tinh Vẫn lần đầu tiên từ nhân ngẫu sư, biến thành
nhân ngẫu chân chính!


T
iếp theo, tầm mắt hắn thoáng nhìn thấy bóng trắng phía sau, rồi thân thể hắn bị bẻ cong, treo lên!

Sự khủng bố này người thường khó có thể tưởng tượng! Là một nhân ngẫu chỉ có thể để người khác tùy ý điều khiển!

“Dừng tay !”


Theo một tiếng nũng nịu,
không gian chung quanh phát sinh biến hóa cực lớn! Lập tức một bàn tay thò về hướng Diệp Tinh Vẫn!


Tiếp theo, Diệp Tinh Vẫn liền thoát khỏi sự trói buộc này !


Thời điểm khi hắn khôi phục được ý thức, hắn nhìn thấy mình đang ở bên trong một phòng học.

Trước mắt hắn là Kim Tứ Quý !


“Ngươi không sao chứ?”


Tứ Quý đem hắn đưa đến
thời không cách thời không lúc trước đại khái một giờ đồng hồ. Chung quy, trước mặt ác linh màu trắng nàng không thể trốn được quá xa.


Bất quá, nàng
 có tự tin ngay mặt nghênh chiến!


“Không việc gì......”
sắc mặt Diệp Tinh Vẫn có chút tái nhợt.


Bất quá......
không sao cả. Tứ Quý đang ở bên người hắn.


Tứ Quý nhìn Tinh Vẫn, giờ
phút này hai người hy vọng thời gian triệt để dừng lại tại đây.


Từng cho rằng không thể gặp lại . Từng cho rằng
chân chính thiên nhân vĩnh cách.


Nhưng hiện tại
lại có thể lần nữa nhìn thấy Tứ Quý, có thể chạm vào thân thể ấm áp của nàng chứ không phải nhân ngẫu lạnh băng. Đối với Diệp Tinh Vẫn mà nói, không còn thỏa mãn và hạnh phúc nào hơn.


“Tứ Quý...... Ta
muốn nói với ngươi một việc.”


Thời điểm phát tin nhắn, Diệp Tinh Vẫn không còn bất cứ do dự nào nữa.


“Trước kia
ta sai.”


“Từ nay về sau,
đừng rời khỏi ta được không.”


“Bởi vì...... Ta yêu ngươi
, yêu ngươi rất nhiều.”


Nam nhân có thể đem sinh mệnh giống như khống chế nhân ngẫu, cùng nữ nhân có thể nghịch chuyển thời không.


Đối
với Tinh Vẫn Tứ Quý mà nói, hạnh phúc có thể nắm trong tay, giống như bọt biển vậy, tùy thời đều có thể tan biến.


4/03/2017

Posted by Unknown |




thời đại trước, Kim Tứ Quý là diễn viên của rạp chiếu phim thứ 20 của cụm rạp Thâm Dạ.


Khác với Lý Mĩ Gia, Kim Tứ Quý năm đó vì diễn trò nên mới bị Long Ngạo Thiên đưa vào hậu cung. Thế nhưng, nàng là người tự có ý nghĩ của mình.

Hầu Tước lựa chọn
đem nàng từ trong thế giới mộng ra không phải không có lý do.


Từ
lúc mới bắt đầu, Hầu Tước đã tính lợi dụng nàng để kiềm chế Long Ngạo Thiên.


Năm đó, hắn chính là cố ý cứu nàng ra khỏi hậu cung của Long Ngạo Thiên.


Kim Tứ Quý tuy
không rõ ràng điều này lắm, thế nhưng nàng đích xác phi thường cảm kích Hầu Tước.


“Hắc Ám Vương Đình”
đã sụp đổ, vô luận là nàng hay là Sa La đều lưu lạc đến nỗi chỉ có thể kéo dài hơi tàn. Đối với Kim Tứ Quý mà nói, đoạn tuế nguyệt đó chính là đoạn thời gian đen tối nhất.

Nàng từng một độ
, ngay cả diễn viên hạng A còn không bằng.

Mà vào thời điểm đó, nàng gặp Diệp Tinh Vẫn.


Trong hiện thực, Diệp Tinh Vẫn chỉ là một người cực kỳ bình thường. Gia đình tan vỡ khiến hắn không thể không gánh lấy gánh nặng chi phí sinh hoạt, mà cũng từ sau đó, bạn gái luôn một mực bên cạnh hắn muốn chia tay.

Thế giới hiện thực chính là tàn khốc như thế, không hề lý tới tình cảm. Cuối cùng hắn trong lúc tuyệt vọng nhất tiến vào rạp chiếu phim Địa Ngục.


Hắn không
có bất cứ thiên phú hay tài năng gì, bất quá Diệp Tinh Vẫn là một người rất trọng cảm tình. Điểm này, mỗi một người trong  rạp chiếu phim thứ 20 đều đồng ý. Tất cả các diễn viên, kể cả diễn viên hạng A tại đây đều là sinh hoạt giữa lằn ranh sinh tử. Nếu không có vật nguyền rủa, các diễn viên sẽ chỉ sinh tồn không quá hai ba bộ phim là chết. Đoạn thời gian đó, rạp chiếu phim thứ 20 chỉ là lay lắt trôi qua trong đau khổ, tuyệt vọng.

Giúp mọi người chống đỡ vượt qua chính là Diệp Tinh Vẫn. Hắn một mình một người phiêu lưu mạo hiểm thật lớn, vì rạp chiếu phim lấy được một kiện vật nguyền rủa loại đặc dị. Vật nguyền rủa đó đối với hắn nay đã là ảnh đế mà nói, nhỏ bé không đáng kể. Thế nhưng tại thời điểm đó, đối với mỗi một người trong rạp chiếu phim thứ 20 mà nói, còn trân quý hơn cả hoàng kim.

Một kiện vật nguyền rủa kia không biết đã cứu biết bao sinh mệnh.

Phàm là người tiến vào rạp chiếu phim Địa Ngục, mỗi ngày đều có một cái đồng hồ đếm ngược sinh mệnh treo trên đầu, đó là loại cuộc sống đáng sợ và mệt mỏi cỡ nào chứ? Mọi người đã mất tin tưởng vào thần phật, đối tượng bọn hắn cầu nguyện cho dù có hèn mọn thế nào, nhưng chỉ cần cho bọn hắn một con đường sống bọn hắn nguyện ý chấp nhận buông tha hết thảy.

Kim Tứ Quý
sẽ vĩnh viễn không quên lúc Diệp Tinh Vẫn trở về mang theo vật nguyền rủa kia.


Hắn có thể sống sót, vận
may chiếm tới chín phần.

Một khắc kia đối với Tứ Quý, Diệp Tinh Vẫn giống như là thần mà mọi người nguyện ý tín ngưỡng.

Đối với một người
có thể mang tới hy vọng cho mình, đối với mình kẻ đó chính là “Thần”.


Sau này, theo thời gian
trôi qua, Tứ Quý dần khôi phục lại thực lực “Thời gian sứ đồ” ngày xưa. Bất quá nàng chỉ có thể tuyên bố ra ngoài, bản thân lấy được một vật nguyền rủa hệ thời gian, còn có tính đặc thù không thể cho thuê.

Sa La từng bày mưu
cho Tứ Quý, hi vọng rạp chiếu phim thứ hai mươi gia nhập Khu Ma trận doanh. Nhưng Diệp Tinh Vẫn Mộc Lam mà lựa chọn đi trên con đường ngược lại. Tứ Quý lại không thể ngăn cản hắn, bởi vì bán mình cho ác ma, đối với rạp chiếu phim thứ 20 lúc ấy mà nói, chính là đạt được càng nhiều cơ hội sinh tồn hơn nữa. Chung quy tài nguyên của rạp chiếu phim thứ 19 cũng là có hạn, nếu muốn đầu tư khẳng định sẽ lựa chọn vài diễn viên có tiềm lực để đầu tư.

Diệp Tinh Vẫn
không hề thay đổi, luôn tận tâm tận lực giúp đỡ những người khác trong rạp chiếu phim thứ 20. Có đôi khi Kim Tứ Quý cảm giác, tuy rằng hắn đủ mạnh mẽ nhưng lại không hề có tài năng về mặt quản lý. Nhưng có lẽ chính vì như thế, hắn mới là người đáng để nàng trao tình cảm, đáng để tín nhiệm.

Tại đây
trong thế giới Địa Ngục này, có bao nhiêu người mà bản thân có thể tin tưởng phó thác sinh mệnh?


Thế nhưng
trong tình huống đó, cũng không phải là nàng lựa chọn quyết liệt với Sa La sao? Sa La lựa chọn Khu Ma trận doanh, như vậy nàng và mình chỉ có thể là địch .


Nàng phát hiện, chính mình
đã yêu  Tinh Vẫn.


T
rong sinh hoạt kế tiếp, nàng vẫn luôn quan tâm chu đáo tới Tinh Vẫn, cùng với hắn dốc lòng che chở mọi người.

Người của rạp chiếu phim thứ hai mươi đều biết trong lòng Tứ Quý có Tinh Vẫn. Ngay cả bản thân Tinh Vẫn cũng biết điểm này. Thế nhưng đã từng bị tổn thương trong tình yêu khiến Tinh Vẫn không dám dễ dàng lần nữa yêu một người, cho dù hắn rõ ràng hơn ai hết tâm ý của Tứ Quý.


Đoạn năm tháng đó đến nay như vẫn còn rõ mồn một trước mắt.


Tứ Quý
không thể quên.


Thời điểm diễn [ Ma cốc ], nàng có dự cảm rất không ổn. Chung quy phim kinh dị khó giải đối với diễn viên hạng A cũng là phi thường đáng sợ .


Tứ Quý dứt khoát kiên quyết
đi theo Mộc Lam, Tinh Vẫn, cùng nhau xâm nhập Ma cốc.


Có lẽ thời điểm đó nàng dường như đoán trước được điều gì.


Tinh Vẫn......


Tinh Vẫn......


Tứ Quý
không một chút suy xét tới sự việc khác mà chạy thẳng lên lầu!


Giờ khắc này, giống như
trở về quá khứ. Quá khứ nàng kề vai chiến đầu với Tinh Vẫn.



Đứng ở trước mặt Diệp Tưởng cùng Tinh Vẫn, đầu lâu của Hoắc Thanh Lam đã không còn nhưng hắn vẫn không có ngã xuống.

Sau đó......


Hoắc Thanh Lam thế nhưng
có ý đồ giãy dụa muốn thoát khỏi huyết tinh xiềng xích !


Diệp Tưởng
mặt không đổi sắc, trong mắt phải, thần lôi trừ tà bắt đầu sôi trào!


Diệp Tưởng
đã có chút phát hiện, thần lôi trừ tà có một đặc tính, chính là tựa hồ bản thân nó tự có ý thức. Trong quá trình sử dụng thần lôi, hắn cũng dần đem thuộc tính khắc chế quỷ vật tiến thêm một bước cường hóa.

mấu chốt trong đó... chính là phóng ra ý thức của bản thân thần lôi!

Một đạo Lôi Đình bắt đầu
ngưng tụ trong mắt Diệp Tưởng!


Đạo lôi đình này so với trước kia cường đại hơn nhiều !


Ngay sát na Diệp Tưởng sắp bổ đạo lôi đình này ra, thân thể Hoắc Thanh Lam lại như ẩn như hiện, trở nên mơ hồ, sau đó liền triệt để biến mất trước mặt hai người!

Tiếp
theo, Diệp Tưởng cùng Diệp Tinh Vẫn nhìn về phía cửa phòng học!

Một thiếu nữ đang
đứng ngay cửa


Kim Tứ Quý !


“Ngươi...... Ngươi là ai?” Diệp Tinh Vẫn tuy ngoài miệng
hỏi những lời này, nhưng trong lòng lại phát tin nhắn cho Tứ Quý:“Tứ Quý...... Ngươi, rốt cuộc đã sống lại !”


Thời gian sứ đồ Kim Tứ Quý, chỉ cần nàng từng
lưu lại dấu vết trong đoạn thời gian trưởng thành, trên lý luận nàng có thể lần lượt chết đi rồi sống lại. Loại năng lực nghịch thiên cực đoan như thế khiến nàng muốn chết cũng khó khăn. Huống chi bản thân nàng là thần niệm phân thân của Tịch Ám Hà, kế thừa thời không chi lực của Hồng Hoang Tổ Vu Chúc Cửu Âm!


Mà tại đây
trong thế giới thác loạn thời gian này, chính là sân nhà của Kim Tứ Quý!


Nàng vừa vặn là
nhân tuyển đối phó với bóng trắng có thể xuyên toa thời không kia tốt nhất!


“Ta đã trở về, Tinh Vẫn.” 


Posted by Unknown |



Trạng thái của Hoắc Thanh Lam lúc này giống như bị quỷ hồn phụ thể vậy!

Trong kịch bản cũng có nhắc nhở: “ Hoắc Thanh Lam đang chịu trạng thái nguyền rủa, không bị lệnh cấm dùng vật nguyền rủa công kích diễn viên ảnh hưởng!”


Đối với Diệp Tưởng
, cái này cầu còn không được!

“Ảnh pháp sư” Mạc Niệm Sinh,“Thần y” Miyazaki Meiko,“Nhân bì cổ sư” Trần Ngũ Sinh
, ba người này đều chết trong tay Hoắc Thanh Lam!


Tuy
ba nguời này không phải người của rạp chiếu phim thứ 13, nhưng đồng dạng cũng là người của khu ma trận doanh, cũng có một phần tình cảm chiến hữu. Diệp Tưởng tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội chính tay giết chết Hoắc Thanh Lam này !


Bất quá, báo thù
thì báo thù, hiện tại còn một chuyện cần phải làm rõ. Lúc trước Hoắc Thanh Lam xuất hiện quỷ dị trong bộ phim [ tàu Titanic ], cũng là bộ dáng bị quỷ hồn phụ thể. Cho nên tình huống hiện tại của hắn, rất khó phán đoán.

Diệp Tưởng vươn tay ra, một cây cung chậm rãi xuất hiện trong tay hắn!


Phá ma tên
nhanh chóng xuất hiện !


Một mũi tên phá không bay ra !


Một tên này trực tiếp đâm thủng thân thể Hoắc Thanh Lam!


Đương nhiên,
mục đích một tên này chỉ là thử mà thôi, không quá mạnh mẽ. Mà sau khi xuyên qua thân thể Hoắc Thanh Lam, ngực hắn nhất thời toạc ra thành một cái động lớn, cả người bị hất bay văng vào vách tường!

S
ao lại yếu ớt như vậy?


Diệp Tưởng
cảm giác không đúng.


Diệp Tinh Vẫn cũng
nghĩ như vậy.


Quả nhiên, rất nhanh
sau đó, Hoắc Thanh Lam lại lắc lư đứng lên. Từ lỗ thủng trên ngực, máu tươi không ngừng đổ ra, nhưng hắn thoạt nhìn không hề có nửa điểm bộ dáng bị thương.

Diệp Tưởng
tiếp tục bắn ra vài mũi tên nữa! Cùng lúc đó, trên cánh tay còn lại xuất hiện huyết tinh xiềng xích !


Huyết tinh xiềng xích
chớp mắt phóng ra, trói chặt thân thể Hoắc Thanh Lam!


vào thời điểm này, Hoắc Thanh Lam chợt há to miệng, cái cằm hắn thế nhưng bắt đầu rách ra!

Cái này... Hoắc Thanh Lam đã chết rồi sao?

Nhưng
nếu hắn đã chết, tại sao ký ức trong đầu mọi người vẫn chưa bị tiêu trừ đi !


Bất quá,
chuyện này không quan trọng. Vô luận Hoắc Thanh Lam sống hay chết, đều là địch nhân ! điểm này không cần nghi ngờ !


Hôm nay...... Chính là
tử kỳ của Hoắc Thanh Lam ngươi !


Hoắc Thanh Lam
bị xiềng xích trói buộc, cái miệng há ra trên gương mặt ngày càng lớn, bộ mặt cũng trở nên càng dữ tợn đáng sợ. Nhưng tiếp theo, một mũi tên liền trực tiếp đâm vào miệng hắn!

Cái đầu Hoắc Thanh Lam triệt để nổ tung!


Hoắc Thanh Lam
không có đầu lại vẫn có thể nhúc nhích như trước!

“Kim, Kim Kỳ Thụy
làm sao lại biến thành như vậy?” Diệp Tinh Vẫn tỏ ra sợ hãi, trong đầu lúc này đang âm thầm tính toán như thế nào đối phó với Hoắc Thanh Lam trước mắt.


Tuy rằng Hoắc Thanh Lam cùng Diệp Tinh Vẫn
đều thuộc Đọa Tinh trận doanh, nhưng tình cảm chi giao giữa bọn hắn không nhiều. Nay hắn đã biến thành bộ dáng như thế này, Diệp Tinh Vẫn cũng không bận tâm tới thân phận diễn viên của hắn.


Thủ đoạn trước mắt Diệp Tưởng đang sử dụng đều là công kích tầm xa. Chung quy hắn đối với trạng thái dị thường của Hoắc Thanh Lam vẫn có một tia kiêng kị, cho nên dùng phương thức này đối phó liền cảm thấy yên tâm hơn đôi chút.


Mà cùng lúc đó,
bên dưới tòa nhà giáp


Từ bên trong có hai người bước ra


Bạch Vũ Sóc, Lý Mẫn Hà !


Thời điểm hai người xuyên việt so với Diệp Tưởng, đại khái sau đó 2 tuần.

Làm sao thế này? Di Hoa?”


“Không biết a...... Đình Thanh?”


Vũ Sóc cùng Mẫn Hà
nhìn thấy một màn quỷ dị trước mắt.


“Kia...... Đó là?”


C
ó một tốp học sinh đang tụ tập ăn đồ nướng, còn có không ít lão sư ở bên cạnh!


Nhưng
tất cả mọi người giống như tượng điêu khắc, không hề nhúc nhích!


Cái... cái này rốt cuộc là có chuyện gì?” Mẫn Hà lộ ra thần sắc khiếp sợ, mà Vũ Sóc lại biết rõ ràng tiền nhân hậu quả.


Cái này nguyên lai chính là ngày 31 tháng 6!

trong tốp người đó, nàng liếc mắt liền nhìn thấy Diệp Tưởng !


Hắn cũng
giống như những người khác, không hề nhúc nhích.

“A...... Đó là...... Đó là ta? Còn có ngươi, Di Hoa?
Rốt cuộc là chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?”


Lý Mẫn Hà
nhìn thấy nàng bồi bên người Vũ Sóc, ăn thịt nướng !


Cảnh tượng khủng bố lại quỷ quái như vậy, mặc cho ai thấy cũng cảm giác vô cùng kinh ngạc.


Thế nhưng, còn không kịp
để nàng cảm khái thêm, Vũ Sóc liền chú ý, trong những người này, có mấy người thân thể bỗng nhiên trở nên mờ nhạt... sau đó biến mất

Trong nháy mắt những người đó biến mất, ký ức có liên quan tới bọn họ... cũng toàn bộ bị xóa bỏ trong đầu Vũ Sóc!


Nhân quả hỗn loạn, rất nhanh liền hiện ra.


Một khi chết đi, như vậy,
bản thân trong tương lai cũng sẽ biến mất, cuối cùng sẽ chuyển hướng thành dòng thời gian bất đồng. Thế nhưng trong một dòng thời gian không thể tồn tại hai người giống nhau.


Đây là nguyên tắc.


Mà lúc này......


Sắc mặt Diệp Tinh Vẫn đột nhiên biến hóa!

Tầm mắt của hắn nhìn chăm chú về phía ngoài cửa sổ!


Một
khí tức khiến hắn vô cùng quen thuộc từ từ đản sinh ra!

Đó là......


Tứ Quý??????


Tịch Thâm Dạ
kế thừa huyết mạch Hồng Hoang Tổ Vu Chúc Cửu Âm, lợi dụng chính máu huyết của mình để đem Kim Tứ Quý biến thành thần niệm phân thân của nàng. Nói cách khác, Kim Tứ Quý muốn sống lại cần phải được nàng cho phép.

Mà hiện tại, nàng cho rằng,
để Kim Tứ Quý sống lại chính là thời cơ tốt nhất. Vào lúc này, dưới trạng thái thời gian đóng băng, Tứ Quý xuất hiện chính là chiến lực tốt nhất!

Về phần Kim Tứ Quý
có phải diễn viên bộ phim này hay không? Căn bản không phải vấn đề.


Chỉ cần từ
trong khe hở thời gian, đem sự tồn tại của Kim Tứ Quý một lần nữa đưa tới khoảng thời gian hiện tại là được. Có thể tiến hành chuyển hoán thời gian thì cũng có thể chuyển hoán không gian. Thời không Tổ Vu, danh bất hư truyền !


thời điểm Kim Tứ Quý lần nữa đến thế giới này, nàng rốt cục đã có thể sống lại!

T
rong trạng thái thời gian đông lại này, thực lực của Kim Tứ Quý phát ra, có thể so được với ảnh đế! Tuyệt đối là một kỳ bình!

Nơi nàng sống lại là khu vực tiếp giáp giữa tòa nhà ất và tòa nhà giáp.

Lúc sống lại, cảnh tượng xuất hiện trong đầu nàng chính là bộ phim gia tộc Nightliar.


Bởi vì Sa La đã chết,
ý đồ xóa bỏ ký ức về Diệp Tinh Vẫn trong đầu Tứ Quý tan vỡ. Một lần nữa ký ức về hắn lại xuất hiện trong đầu Tứ Quý!


Nàng
nhớ lại hết thảy những chuyện đã xảy ra với Tinh Vẫn!


Về
phần đây là đâu, lúc Tịch Thâm Dạ giúp nàng sống lại có cung cấp tin tức cho nàng. Chung quy, Kim Tứ Quý cũng đồng dạng với một phân thân của Tịch Thâm Dạ.


Nơi này là
không gian bên trong một bộ phim khác, [phòng học dị độ].


Mà nàng hiện tại
đang ở trong một thế giới có thời gian bị đông cứng!


Cái này đối với Kim Tứ Quý, chính là vũ đài tốt nhất để phát huy thực lực

Nháy mắt khi nàng tiến vào thế giới này liền có cảm giác, giống như cá xuống biến lớn vậy!

Đây là
không gian cực kỳ thích hợp cho Kim Tứ Quý sinh tồn!


“Thời gian sứ đồ” Kim Tứ Quý...... Tham chiến !


Cảm ứng được
sự tồn tại của Tứ Quý, Diệp Tinh Vẫn tràn ngập xúc động!

Tứ Quý cũng vậy, nàng đồng dạng cảm ứng được Diệp Tinh Vẫn !


Tinh Vẫn...... Ở trong này !


Nàng không
hề do dự, cất bước xông về phía cầu thang!

Kim Tứ Quý tiến vào nơi này,
đối với các diễn viên khác chính là cường viện rất lớn!

Một
lực lượng chân chính có thể chống lại thời gian nguyền rủa ! [ chưa xong còn tiếp..] 


3/31/2017

Posted by Unknown |
Chương 76: Ngày 31 tháng 6



Cuối tháng 6 năm 1998.

Ngày này là ngày cuối cùng trước khi nghỉ hè.

Một ngày này......


ngày nguyên bản không tồn tại trên dòng thời gian bình thường.

Một ngày do Hỗn Độn đan xen hình thành.

Ngày 31 tháng 6.

Thời điểm Diệp Tinh Vẫn bước ra khỏi phòng ngủ, dường như cảm nhận thấy điều gì đó.

Không gian...... Quá an tĩnh .


Im lặng đến mức không thể nghe thấy nổi một thanh âm nào.

Hắn nhìn bầu trời một mảnh tối đen liền phát hiện một chuyện quỷ dị.

Tại chân trời xa xa, có mấy con chim nhỏ cứ thế đứng yên trên bầu trời, giống như hình ảnh bị nhấn pause.


Nơi này là một thế giới có thời gian bị triệt để đông cứng.

Cũng chính là cái gọi là ngày 31 tháng 6!


Diệp Tinh Vẫn lúc này thể hiện cảm xúc của “Dương Hứa Thành”:“Cái này...... rốt cục là có chuyện gì, tại sao chim lại đứng yên trên bầu trời?”


Hắn vội vàng đi về phía tòa nhà giáp.

Lúc này, ở tầng ba hắn nhìn thấy Diệp Tưởng.


“Kim? Kim Thư Đông?”


“Dương Hứa Thành.” Diệp Tưởng lẳng lặng nhìn hắn, nói:“ vấn đề .”


Đến cùng chuyện này là sao?” Diệp Tinh Vẫn hồ nghi hỏi:“Vì cái gì một người cũng không thấy ? Trong phòng ngủ nhiều người như vậy đã đi nơi nào rồi ?”


Nơi này ... không còn là thế giới trước đây...”


Những lời này vừa nói xong, hai người nhìn nhau, liền không mở miệng nữa.


Ở một mặt khác của hàng lang, một cánh cửa chậm rãi mở ra .


Cánh cửa kia... rõ ràng chính là cửa phòng giáo viên!


Diệp Tinh Vẫn nắm chặt hai tay, thở sâu, nói:“Vào xem chứ?”


Diệp Tưởng gật đầu.


Hai người bước về nơi đó.


Hai người đều đã đọc qua kịch bản, tự nhiên biết tình tiết tiếp theo như thế nào. Sau khi tiến vào văn phòng, hai người rất nhanh liền bị quỷ hồn công kích. Tiếp theo, Dương Hứa Thành không phải nhân vật chính liền chết .


Người nổi bật nhất trong số các diễn viên hạng A Diệp Tinh Vẫn, chết thứ nhất !


Bất quá, sự cường đại của “Nhân ngẫu sư” Diệp Tinh Vẫn là không thể nghi ngờ . Cho đến ngày nay, còn chưa có ai có thể tìm thấy bản thể của hắn! Phân thân của hắn nhiều đến mức đếm không xuể, cho dù bản thể của hắn bị tổn thương hắn cũng có thể dùng một nhân ngẫu làm bản thể mới của mình. Nếu muốn giết hắn, thật sự so với lên trời còn khó hơn, trừ phi có thể trực tiếp nhằm vào linh hồn, hơn nữa phải 1 kích tất sát. Thế nhưng đối mặt với Diệp Tinh Vẫn, cho dù là Long Ngạo Thiên muốn thuấn sát hắn cũng không phải chuyện dễ dàng. Chữ “Thuấn” (nhanh) này, tuyệt đối phải ngắn ngủi hơn một giây!

Mà lúc này, Diệp Tinh Vẫn đi ở phía trước Diệp Tưởng.


Làm một người chết trước trong kịch bản, hơn nữa thực lực chỉ là một diễn viên hạng A lại đi trước Diệp Tưởng, hoặc hắn phải có tự tin vào bản thân, hoặc... chính là lòng tự trọng của hắn.

Tiếp theo, hai người liền bước vào bên trong văn phòng.


Nháy mắt bước vào hai người liền nhìn thấy trên cái bàn đầu tiên, có một khối thi thể đã sớm thối rữa!

Khối thi thể kia chính là vị lão sư toán học!


Sao... sao lại thế này? Có người chết ! Mau báo cảnh sát !”


Diệp Tinh Vẫn vội vàng vọt tới chỗ điện thoại, cầm lấy microphone.


Mà lúc này, thân thể hắn đứng chắn ở phía trước khối thi thể thối rữa nằm trên mặt bàn.


Căn cứ theo kịch bản, thời điểm hắn gọi điện báo cảnh sát chính là thời điểm nguy hiểm. Dựa theo nguyên bản, vì bản thân hắn chắn mất khối thi thể kia cho nên Kim Thư Đông không nhìn thấy.


Kỳ thật, Diệp Tinh Vẫn dưới tình huống biết trước kịch bản hoàn toàn có thể thay đổi đoạn kịch tình này. Tỷ như nói với Kim Thư Đông, hoặc sợ tới mức đi không nổi v.v. Nhưng hắn cư nhiên hoàn toàn diễn theo kịch bản!

Hắn chỉ là một diễn viên hạng A ah! Mà trong bộ điện ảnh này, cho dù ảnh đế cũng không có bao nhiêu khả năng sinh tồn! Diệp Tưởng tự hỏi, đổi lại là hắn, thà rằng tốn chút vé chuộc cái chết cũng sẽ không diễn hoàn toàn theo kịch bản!

Một đầu khác của điện thoại, tự nhiên cả âm báo chuông reo cũng không có.

Chưa cắm dây điện thoại sao?” Diệp Tinh Vẫn biết, trong nháy mắt hắn nói ra câu này, nhân vật hắn sắm vai Dương Hứa Thành liền chân chính bước đến kết thúc.

Đương nhiên, Diệp Tưởng tuy đem Diệp Tinh Vẫn xếp vào danh sách tất sát, nhưng ở trong này không thể để hắn chết đi.


Thời điểm Diệp Tinh Vẫn nói tới chữ “Điện” liền quay đầu nhìn ổ điện.

Theo sau, Diệp Tưởng nhìn thấy một màn khiến hắn sửng sốt.

Khi Diệp Tinh Vẫn quay đầu lại, khối thi thể kia thế nhưng lơ lửng ở giữa không trung, không nhúc nhích !


Nhìn kỹ lại sẽ phát hiện, có vô số sợi tơ đang cuốn quanh khối thi thể kia!

Diệp Tinh Vẫn lãnh tĩnh nhìn một màn này, tiếp theo khối thi thể đó liền ngã xuống đất rồi biến mất!

Cái này... rốt cuộc là chuyện gì?” Diệp Tinh Vẫn lúc này mới lộ ra biểu cảm sợ hãi.

Tuy thực lực chỉ là diễn viên hạng a, nhưng có thể dùng vô số sợi tơ thao túng quỷ hồn, coi chúng như nhân ngẫu sao?

Không đúng......


Không đúng !


Đây căn bản không phải thực lực của một diễn viên hạng A!

Hắn lần nữa đánh giá lại Diệp Tinh Vẫn, liền lập tức minh bạch.

Hiện tại Diệp Tinh Vẫn, không phải gọi là “Chuẩn ảnh đế”, mà là ảnh đế hàng thật giá thật như bao ảnh đế khác!


Diệp Tinh Vẫn che giấu thân phận cũng không khó lý giải. Nhiều người muốn giết hắn như vậy, tự nhiên hắn cần phải giả heo ăn thịt hổ. Chỉ là trong bộ phim này hắn không muốn mất mạng, chỉ có thể bộc lộ ra thân phận ảnh đế.


Trong gia tộc Nightliar hắn khẳng định còn chưa phải ảnh đế, như vậy tất nhiên là từ sau đó hắn mới từ diễn viên hạng A tấn chức lên ảnh đế!

Hắn nhìn về phía Diệp Tưởng, gửi đi một tin nhắn.

“Ta sẽ không bị ngươi giết chết , Diệp Tưởng. Vô luận ngươi mạnh mẽ như thế nào ta cũng không nhận mệnh, cho dù ngươi có là nhân vật chính cuối cùng.


Đối với Diệp Tinh Vẫn, chỉ cần Tứ Quý có thể sống sót, những thứ khác hắn không yêu cầu nhiều .


Thế nhưng...... Nếu có thể sống sót, tại sao hắn phải chết?


Sinh tồn quý giá cỡ nào? Diễn viên  có thể trở thành ảnh đế có được bao nhiêu người?

Diệp Tưởng nhìn Diệp Tinh Vẫn, đối với thực lực của hắn được tăng lên cũng có chút vui thay cho hắn. Tuy lập trường bất đồng, thế nhưng hắn cũng giống như mình, trong thế giới địa ngục này giãy dụa cầu sinh. Mà Diệp Tinh Vẫn còn chưa biết tin tức phía trên còn có rạp chiếu phim linh độ, thậm chí cụm rạp thượng tầng. Đây mới chỉ là bắt đầu của một lữ trình rất xa xôi mà thôi.


“Còn có...... Mộc Lam đại nhân là ân nhân của ta. Ta cũng không để ngươi giết chết hắn. Tuyệt đối không !”


Diệp Tinh Vẫn gia nhập Đọa Tinh trận doanh, cố nhiên có suy xét trên phương diện sinh tồn, thế nhưng nhiều hơn chính là ơn tri ngộ của Mộc Lam. Hắn cũng biết, vô luận Hầu Tước hay là Diệp Tưởng đều tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Mộc Lam. Mà hắn, tự nhiên cũng không thể ngồi nhìn mặc kệ.


Thật lâu sau, Diệp Tưởng trả lời.



“Vậy ngươi cứ thử sống sót đi. Không bị chúng ta giết chết thì cũng chết trong phim kinh dị, nếu ngươi có năng lực như vậy... liền thử sống sót đi.”


Sống sót, tại thế giới Địa Ngục này là chuyện tình gian khó nhất.


Tiếp theo, Diệp Tưởng cùng Diệp Tinh Vẫn đi đến tầng bốn......


Đồng dạng không một bóng người.


Hiện tại, hai người tùy thời đều sẽ bị kéo vào kẽ hở thời không, tiến vào thế giới khác. Bất quá bọn hắn đã chuẩn bị đầy đủ tâm lý.

“Kế tiếp, đến ta xuất thủ.”


Được thôi.”


Trên tầng bốn tối tăm, vượt hành lang khúc chiết, rất nhanh tới trước phòng học dị độ kia.

bên trong phòng học, hiện tại không một bóng người.

“Chúng ta...... vẫn nên rời đi thôi......”


“Hãy nghe ta nói, Dương Hứa Thành, cho dù chúng ta chạy khỏi cổng trường, vẫn sẽ bị kéo về đây mà thôi! Phòng học này, chính là thủ phạm!


Mà vào lúc này......


Diệp Tưởng nhìn thấy một cột khói xông thẳng lên trời!

Cột khói kia... là sao vậy?”


Diệp Tưởng đi qua, chuẩn bị tra xét rõ ràng.

vừa nhìn xuống dưới...... Diệp Tưởng liền phát hiện, cư nhiên là một đám người đang nướng đồ!

Chỉ là, nhóm người này, toàn bộ đều ở trạng thái đông cứng, không một ai nhúc nhích!

Kim Thư Đông tử vong “ngày 31 tháng 6”.


Vừa rồi, ở trong văn phòng hắn có nhìn đồng hồ treo tường, kim đồng hồ chỉ nửa đêm 0 giờ.


Hiện tại, chỉ sợ chính là nửa đêm 0 giờ ngày 30 tháng 6, cũng chính là rạng sáng ngày 1 tháng 7, nói một cách chính xác chính là “ngày 31 tháng 6”!

Mà Diệp Tưởng thân là “Kim Thư Đông”, cũng chính là ngày chết của hắn !


Đây là một ngày được mạnh mẽ sáng tạo ra!

Thời gian trong một ngày này hoàn toàn yên lặng . Chỉ có  những người xuyên qua mới có thể tự do hành động.


Như vậy......


Cái này ý nghĩa cho điều gì?


Đúng lúc này, Diệp Tưởng bỗng nhiên quay đầu lại !


Diệp Tinh Vẫn cũng đồng dạng quay đầu lại.


Hai người đều nhìn thấy, trong phòng học kia xuất hiện một bóng người.

Bọn họ song song nhảy vào trong phòng!


Chỉ nhìn thấy, ở trung tâm phòng......


Một người đứng thẳng , nhưng hai mắt lại vô hồn!


Hoắc Thanh Lam ! 


3/30/2017

Posted by Unknown |




Hứa Gia Bích từ lớp 10 đã bắt đầu yêu mến Tôn Di Tinh .


Trong số những nữ sinh lớp 6, tính cách Hứa Gia Bích không hẳn khiến người khác chú ý, nhưng nhan sắc thuộc top đầu lớp. Gia cảnh nàng không được tốt, phụ thân chết sớm, mẫu thân mê đánh mạt chược, xưa nay không quan tâm tới nàng. Hứa Gia Bích cuối cùng chỉ có thể thi vào trường trung học tương đối bình thường như thế này, thành tích hàng ngày của nàng cũng bình thường, bất quá nhân duyên coi như không tệ. Có lẽ vì thành tích kém dẫn tới nàng có chút tự ti.

Thời điểm học năm nhất, lần đầu tiên nhìn thấy Tôn Di Tinh trên bục đọc diễn văn, giây phút đó gây ấn tượng mãnh liệt tới nàng. Đối với Hứa Gia Bích mà nói, Tôn Di Tinh là một người tỏa sáng. Từ đó về sau, nàng vẫn luôn một mực chú ý tới hắn, trong lòng tràn ngập cảm giác ái mộ. Đương nhiên loại tình cảm này chỉ là một loại mầm xuân của thiếu nam thiếu nữ mà thôi. Nữ sinh mới mười mấy tuổi khát khao yêu đương, tự nhiên sẽ không để ý tới suy nghĩ của xã hội, đạo nghĩa và vấn đề trách nhiệm.

Nay, sắp tiến vào lớp 12, khi đó
sẽ không được học cùng lớp với Di Tinh, hơn nữa sau khi tốt nghiệp khẳng định không thể học cùng một trường đại học, đến lúc đó sẽ triệt để đoạn tuyệt liên hệ với Di Tinh.


Cho nên, Hứa Gia Bích mới có thể làm ra loại
hành vi không có suy nghĩ này.

Trên thực tế nàng làm như vậy cũng bởi vì biết
người Di Tinh thích là Đình Thanh, cho nên mới lựa chọn muốn trở thành người đầu tiên của Di Tinh, như vậy sẽ khiến hắn vĩnh viễn không thể quên mình.

Đối với đề nghị lớn mật như vậy, Di Tinh tỏ thái độ như thế nào đây?


Tôn Di Tinh trước
khi học cao trung vẫn luôn yêu thích Thẩm Đình Thanh, tuy chưa từng thổ lộ qua, nhưng tình cảm Tôn Di Tinh đối với Thẩm Đình Thanh được thể hiện khá rõ ràng . Hắn tin tưởng Đình Thanh tuyệt đối không thể không nhìn ra.


Thế nhưng...... Thẩm Đình Thanh
lại chưa bao giờ đáp trả Tôn Di Tinh. Trên thực tế, Tôn Di Tinh chính là cố ý vô tình quan tâm với nàng, không ít lần biểu lộ rõ ràng, nhưng Thẩm Đình Thanh không một lần nào trả lời thẳng thắn. Mà theo tính tình của Tôn Di Tinh, một phần hắn chú trọng việc học, một phần hắn là người có lòng tự trọng, sẽ không trực tiếp bộc lộ tình cảm của mình qua lời nói với đối phương.


Thời gian dài...... Vẫn
nói không nên lời, cảm tình, tự nhiên cũng trở nên nhạt đi .


“Ngươi đừng đùa, Gia Bích !”


Hầu Tước một phen đẩy Ôn Vũ Phàm
ra.


Hiện tại là
niên đại những năm 90, quan niệm trinh tiết của nữ giới vẫn tương đối bảo thủ. Huống chi, bọn hắn mới chỉ là học sinh cấp 3.

Thế nhưng,
khóe mắt Ôn Vũ Phàm bắt đầu rưng rưng:“Ta đã hy sinh đến một bước này, ngươi còn không nguyện ý sao? Là ta không đủ xinh đẹp sao? Hay là ngươi......”


“Chỉ cần một lần là đủ rồi...... Ta
muốn đem lần đầu tiên của ta cho ngươi. Một lần là đủ rồi......”


Không sai biệt lắm .


Tôn Di Tinh nói đến cùng
cũng là nam nhân bình thường. Nữ nhân mình thầm mến không một lần đáp trả cũng khiến lòng tự trọng của hắn tổn thương. Trên thực tế, càng là loại học sinh ưu tú giống như Tôn Di Tinh sẽ càng dễ dàng tiềm tàng ý thức muốn phá vỡ cấm kỵ.

Bất quá đối với Hầu Tước
mà nói, chỉ là diễn trò mà thôi, không hề có ý nghĩa gì nhiều.

Thế nhưng đối
với Ôn Vũ Phàm lại khác, nàng không đơn giản coi nó như diễn trò.

Vào đêm.


Hỗn loạn bắt đầu tràn ngập
mỗi ngóc ngách trong trường học.


Diệp Tưởng lúc này
đang ngồi trên giường ngủ, tầm mắt hắn luôn đảo qua xung quanh.

Lúc này, trong phòng ngủ
chỉ có một mình hắn.


Một loại
khí tức âm lãnh dần tản mát trong không khí.


Mà c
ách Diệp Tưởng vỏn vẹn một bức tường, chính là Diệp Tinh Vẫn.


Hai người cùng họ, từng một thời được so sánh với nhau, nay thực lực đã có chênh lệch khác biệt.

Có muốn trò chuyện hay không?”


Chỉ cách một bức tường
, tin nhắn qua lại không thành vấn đề.


Diệp Tưởng
trả lời:“Giữa chúng ta có gì đáng nói sao?”


Diệp Tinh Vẫn biết, vô luận nói như thế nào, đối với Diệp Tưởng
, hắn chính là một trong những kẻ tất sát.

Sau khi bị Long Ngạo Thiên hạ lệnh truy nã, Mộc Lam cũng chỉ có thể lựa chọn buông tay hắn. Đây cũng là chuyện không còn cách nào, Mộc Lam không có khả năng vì hắn trực tiếp đối kháng với Long Ngạo Thiên.


Cho nên, Diệp Tinh Vẫn
đã lưu lạc đến một hoàn cảnh thực tuyệt vọng. Long Ngạo Thiên, Hầu Tước, Diệp Tưởng, tam đại cự đầu này đều muốn tính mạng hắn, mà ba người này đều là ảnh đế, còn hắn, bất quá chỉ là một diễn viên hạng A mà thôi. Coi như trong số những diễn viên hạng A, hắn có thực lực đỉnh phong nhất nhưng vẫn không cách nào so được với ảnh đế.

Hơn nữa, kế tiếp còn c
ó một bộ phim kinh dị càng thêm khốc liệt hơn nữa.

Diệp Tinh Vẫn không
hy vọng quá nhiều vào việc có thể tiếp tục sống sót. Điều vui mừng nhất chính là Tứ Quý. Tứ Quý có thể sống lại, đối với hắn mà nói đã đủ rồi.


Ngày xưa, đối mặt
với áp lực sinh hoạt, cha mẹ qua đời, người yêu rời bỏ, hắn đối với cuộc sống đã sớm nản lòng thoái chí. Tại thế giới địa ngục đi đến một bước này, tựa hồ chỉ có thể dừng chân tại đây.

“Có lẽ ngươi s
ẽ có cảm giác rằng ta đang biện giải, bất quá nếu có lựa chọn, ta cũng không muốn làm như vậy.”


Sự tình hắn bán mình cho ác ma đến nay không ai không biết.


“Ngươi là
tự mình quyết định trở thành diễn viên của Đọa Tinh, cho nên ngươi không có bất cứ lý do nào để biện bạch. Ngươi đơn giản chỉ nghĩ rằng, gia nhập Đọa Tinh sẽ càng có khả năng sinh tồn hơn nữa.


Diệp Tưởng không đồng tình
với Diệp Tinh Vẫn, tuyệt không đồng tình. Con người, luôn phải trả giá vì lựa chọn của mình, so sánh ra, hắn ngược lại càng thưởng thức Mộc Lam hơn.


Đương nhiên, vô luận là Mộc Lam
hay là Diệp Tinh Vẫn, đều là người hắn nhất định sẽ giết chết.


“Nếu có cơ hội, ta nhất định sẽ giết ngươi. Điểm này,
xin ngươi khắc ghi.”


Trận chiến ấy,
cái chết của đám người Phương Lãnh Diệp Tưởng tuyệt đối không quên . Cho nên, người của Đọa Tinh, đều phải chết !


Đối với Hầu Tước
lúc này mà nói... vấn đề là kế tiếp nên đối mặt với cảnh giường chiếu như thế nào.


Trong kịch bản,
tại thời khắc đạt tới cao trào cũng chính là lúc xuyên việt. Đối với hai người bọn họ, đây là sự tình cấp bách cần giải quyết.

Hầu Tước đ
ã có chút tính toán cho chuyện này.


Đối với Ôn Vũ Phàm, cảnh giường chiếu này nàng phi thường coi trọng, thậm chí giữa trưa còn đi tắm một cái, lại trang điểm kỹ càng một phen.

Đối
với Ôn Vũ Phàm, đây là lần đầu tiên của nàng.

Nhà của Hứa Gia Bích nằm ngay phía sau trường học.

Mẫu thân
đi chơi mạt chược cả đêm, sẽ không quản tới nàng.


Cự ly từ nhà nàng tới trường không tới 100 mét, nhưng nàng vẫn đăng ký học nội trú, chính là vì không chịu được mẫu thân cả ngày đầy mùi rượu, luôn vì thua mạt chược mà phát hỏa trên người nàng.

Thời điểm tiến vào nhà, Ôn Vũ Phàm nhẹ nhàng khép cửa lại .


Hầu Tước thâm
sâu nhìn nàng.


“Chuẩn bị sẵn sàng
chưa?” hắn gửi tin nhắn hỏi.

“Ân.”


Vì cảnh giường chiếu này nàng đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, tuy chỉ là diễn trò, nhưng nàng vẫn như trước cảm giác rất thỏa mãn.

Khác với Hứa Gia Bích, nàng đã suy xét qua rất nhiều vấn đề . Nàng biết, người Hầu Tước yêu không phải nàng mà là Sa La. Cùng nàng...... Chỉ là một màn diễn mà thôi, vì thế cho nên hắn cũng không cần phụ trách. Quan trọng nhất chính là, trong hoàn cảnh sinh tử khó dò này, nàng cũng không yêu cầu quá nhiều. Có thể cùng Hầu Tước tiếp tục sinh tồn là đủ rồi.

Hầu Tước tự nhiên cũng
đã chuẩn bị tốt.


Ôn Vũ Phàm bắt đầu
cởi từng kiện quần áo trên người.

Trên con phố phía sau trường trung học Quảng Nguyệt, lúc này bắt đầu trở nên tịch liêu cô quạnh.


Một
con chó vàng chạy trên đường, thỉnh thoảng dừng lại ngửi mặt đất. Khi nó chạy tới gần cổng sau trường trung học Quảng Nguyệt, bỗng nhiên dừng lại.


Con chó
ngẩng đầu nhìn cánh cổng.

T
iếp theo liền sủa to liên hồi.


Thế nhưng, theo thời gian
trôi qua, con chó không ngừng lui về sau, tiếng kêu cũng ngày càng yếu, cuối cùng trực tiếp quay đầu chạy như điên!

Trên giường.


Hầu Tước cùng Ôn Vũ Phàm lúc này
đã tương đối trần trụi.

Dáng người Ôn Vũ Phàm có thể nói đẹp ngoài ý liệu, đôi thỏ ngọc cao nhất điểm thêm hai nụ hoa hồng nhạt mê người.

Hầu Tước chậm rãi cúi xuống hôn môi
nàng.


Tuy rằng song phương đang tiến hành hoạt động sinh lý nguyên thủy nhất, thế nhưng nội tâm cảnh giác không hề lơi lỏng.

“Xin lỗi.”


Lúc này, một tin tức
nhắn gửi tới cho Vũ Phàm.


Cơ hồ là đồng thời, Hầu Tước
tiến vào người Vũ Phàm.


Hai chữ  “Xin lỗi” kia ý tứ như thế nào chẳng lẽ Ôn Vũ Phàm lại không hiểu!

Rất nhiều nam tính đối với
tình một đêm không hề có bất cứ gánh nặng nào, nhưng Hầu Tước không phải loại người như thế. Là một người trưởng thành ở phương tây mà nói có lẽ có chút kỳ quái.

Nhưng......
đây chính là Hầu Tước.


Cho nên hắn
muốn tạ lỗi với Ôn Vũ Phàm.


Ngoài cửa sổ. Có thể nhìn
thấy trường trung học Quảng Nguyệt.


U linh Mị Ảnh
bồi hồi bên trong ngôi trường này... mang theo khí tức tử vong từng bước lan tràn.