3/25/2017

Posted by Unknown |



Thân cao gần 3 mét, cả người màu đen, bộ mặt dữ tợn như ác quỷ, 1 cái đuôi ác ma thật dài đang giương cao ở phía sau!

Đuôi ác ma này chính là đòn sát thủ lợi hại nhất của Mộc Lam, rất ít khi sử dụng trước mặt người khác, bởi vậy năm đó, những người trong Khu Ma trận doanh đều không biết được chuyện này mới dẫn tới Tiểu Tăng bị giết chết.


Cái đuôi
kia hung hăng quét tới thi thể Tôn Trọng Phong đang treo trước cửa lớn!


Một kích này trực tiếp đem thi thể Tôn Trọng Phong đánh thành một đống thịt nát!


Cánh cửa phía sau tự nhiên cũng triệt để vỡ vụn !


Mộc Lam
mặc lên ma quỷ hài giáp có thể nói, thực lực trong nháy mắt đề thăng lên rất nhiều!

tiếp theo, bên cạnh hắn xuất hiện 1 đạo thân ảnh, Lý Mẫn Hà !


Lý Mẫn Hà vươn hai tay
ra, đồng thời đôi cánh ác ma cũng xuất hiện!


Thực lực của 2 người trong số ảnh đế đều thuộc dạng nổi bật, hai người đồng thời ra tay, cho dù là Hầu Tước ở thời kỳ toàn thịnh trước kia cũng phải cố hết sức mà đối phó!

Mắt thấy hai người lao
về phía bên kia cánh cửa, trong phòng chỉ còn lại Tích Kính cùng Tư Mã Đông Hài hai người.


Tích Kính không có đuổi theo
bởi vì... tình huống hiện tại có chút khác với đoán trước của nàng.

Thực lực của Cữu cữu nàng biết, Hầu Tước cữu cữu ở trong cảm nhận của nàng là cường giả gần với phụ thân nhất, thế nhưng cư nhiên ngay cả hắn cũng bại!

Kết quả cuối cùng.... quả nhiên so với nàng dự đoán lại càng thêm đáng sợ!

Lúc này nàng một tay vịn vách tường, mồ hôi lạnh không
ngừng tuôn ra, bước chân lui lại, tận lức khiến bản thân rời xa cửa lớn. Hiện tại sinh tử của cha mẹ không biết làm trong lòng nàng bồn chồn lo lắng không thôi, nhưng lại không có năng lực đi cứu bọn họ.

Sau một hồi......


Mộc Lam
Mẫn Hà vẫn không hề có bất cứ động tĩnh nào.


Tích Kính rốt cuộc đánh bạo,
tiến về phía cánh cửa kia nhìn nhìn. Nhưng bên ngoài... cư nhiên không hề có bóng người!

Bỗng nhiên
, cánh cửa đã bị phá hỏng kia lại lần nữa hợp lại, đem cửa ra vào đóng kín!

Bên trong phòng lúc này chẳng phải chỉ còn có nàng cùng Tư Mã Đông Hài hay sao?


Nhưng
thời điểm nàng quay đầu lại phát hiện, không nhìn thấy Tư Mã Đông Hài đâu cả.


Chỉ c
òn có 1 mình nàng thôi sao ?


Tích Kính cảm giác
nỗi sợ hãi từ trong nội tâm sôi trào, bùng nổ.

Đối với Tích Kính mà nói, cô độc
chính là thứ nàng sợ hãi nhất. Cha mẹ không có, đồng bạn xung quanh cũng không có, chỉ có 1 mình nàng!

Kết quả tự nhiên không cần nhiều lời, nàng căn bản
không thể xông phá cánh cửa trước mặt.

Lúc này,
trên màn hình bên trong rạp chiếu phim linh độ, ở sau lưng nàng là 1 bóng trắng mơ hồ vặn vẹo đang dần hiện ra, chậm rãi tiến tới gần Tích Kính!


Trong phòng chiếu phim, có không ít người hứng thú với Tích Kính, bất quá với thực lực trước mắt của nàng, có thể sống sót hay không thực sự rất khó đoán. Nhưng chung quy nàng cũng là nữ nhi của nhân vật chính, đồng dạng cũng được aura chiếu cố.

Tích Kính
cảm nhận được cái gì đó liền quay đầu lại!


Nhưng
phía sau nàng không hề có bất cứ thứ gì!


Nàng lẻ loi một mình, đứng ở này trong nhà.


Đột nhiên,
biểu tình của nàng cô đọng, lộ ra thần sắc hoảng sợ!


Cảnh tượng trên màn hình điện ảnh đột nhiên bị cắt, chuyển thành cảnh tưởng ở phía trước núi rác rưởi!

Giờ khắc này, bỗng nhiên một cỗ kiếm khí khủng bố
bùng nổ từ bên trong đống rác thải!

Cả núi rác nhất thời bạo liệt, vách tường chung quanh 1 cái tiếp 1 cái sụp đổ!

Hầu Tước
cả người đều là rác rưởi tanh hôi bao phủ, cầm trong tay đoạn kiếm gãy kia từ giữa lao ra!

Uy lực của thanh kiếm này hiện tại đã giảm xuống trên diện rộng.


Hắn
đem thanh kiếm gãy thu hồi lại. Mà ánh mắt nhìn núi rác rưởi giờ này đã thay đổi, hắn cảm giác núi rác này có liên hệ rất sâu xa với nguyền rủa thời không.


Bất quá hiện tại nói
điều này cũng không có ý nghĩa. Hắn tất yếu phải mau chóng phân biệt rõ ràng thời không hiện tại.


Lúc này, thiên không vẫn là 1 mảnh sáng lạn.

Đột nhiên 1 thanh âm từ phía sau truyền tới.


“Ngươi
ai ?”


Hầu Tước quay đầu lại,
phía sau hắn đứng 1 đám người, kẻ cầm đầu chính là ca ca của Triệu Đồng, Triệu Dương.


“Thối chết người......” Triệu Dương lập tức
bịt mũi nhìn Hầu Tước chật vật đứng trong đống rác rưởi, nói:“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Làm sao tường lại đổ hết? Đúng, ta nhớ ra rồi, ngươi không phải là lớp trưởng của tên Kim Kỳ Thụy sao?”


NPC đối với
chuyện diễn viên sử dụng vật nguyền rủa đều sẽ không thắc mắc quá nhiều. Đây cũng là bộ điện ảnh này hồ lộng cho qua, thật giống như ngươi không thể trông cậy vào việc trong phim cổ trang , nhân vật bên trong không cẩn thận lộ ra điện thoại di động còn có người để ý hỏi, đây là đập đá hay là Iphone 6 .


Cho nên thấy Hầu Tước không đáp lại hắn cũng không
tiếp tục dây dưa vấn đề này mà hỏi tiếp:“Ta hỏi ngươi một câu. Kim Kỳ Thụy đâu?”


“Kim Kỳ Thụy? Hắn không phải
đã mất tích lâu lắm rồi sao?”


“Ngươi giả ngu cái rắm a !” Triệu Dương
nhổ toẹt 1 ngụm nước bọt xuống đất:“Ta đã nói rồi. Đệ đệ của ta đến giờ hạ lạc còn chưa rõ, ta cần phải đi tìm hắn!”


Hầu Tước lười
so đo với đám người trước mặt mà trực tiếp đổi vấn đề.

“Được rồi, ta mang ngươi đi tìm hắn. Đúng
rồi, hôm nay là ngày bao nhiêu?” 


Bao nhiêu? Hôm nay là......”


Nhưng
nói được 1 nửa Triệu Dương liền nói không nổi nữa.


Hắn
nhìn thấy 1 màn cực kỳ không thể tưởng tượng nổi, con mắt nhanh chóng muốn lồi ra.

“Ngươi...... Ngươi...... Ngươi......”


Biểu tình kia của hắn thật giống như ăn phải cứt vậy!


Tầm mắt hắn nhìn chằm chằm ở phía sau lưng Hầu Tước!


Hầu Tước xoay người
lại, sau đó phát hiện 1 bản thân khác đang đứng ở cách đó không xa!

“Sao
lại thế này?” Triệu Dương nhìn hai Hầu Tước, dụi dụi con mắt nói:“Ngươi...... Ngươi có huynh đệ sinh đôi?”

Hầu Tước
bên kia đi tới trước mặt Hầu Tước bên này, 2 người liếc mắt nhìn nhau.

Loại cảm giác này...... Thật sự kỳ quái.


“Ta có vài lời
muốn nói với hắn.” Hầu Tước xuyên qua nói:“Các ngươi đi trước đi.”


Triệu Dương nhất thời tức giận ,
đang đùa hắn sao? Vừa muốn mở miệng hỏi gì đó lại nhìn thấy sắc mặt thâm trầm của Hầu Tước.


T
iếp theo bọn hắn đột nhiên cảm thấy 1 loại sợ hãi cực đại giống như búa tạ giáng vào đầu!


Đây chính là áp chế về mặt tinh thần. Nay Hầu Tước cho dù suy yếu nhưng giết chết những kẻ này cũng không khác bóp chết 1 con kiến là mấy. Tập thể phàm nhân đứng trước mặt Hầu Tước cũng không làm hắn có cảm giác gì, nếu không phải vì lo lắng NG, Hầu Tước há phải nói lời vô nghĩa với bọn hắn, trực tiếp diệt sát toàn bộ là được rồi!

“Hừ......
chúng ta đi !”


Sau khi đám người này rời đi, Hầu Tước nhìn về phía Hầu Tước còn lại, nói:“Ngươi biết ta đến đây như thế nào không?”


“Biết.”


“Như vậy
thời gian hiện tại là?”


Ngày 6 tháng 11 năm 1997.”


Năm 1997... ngày 6 tháng 11?


Quá khứ?


Hầu Tước nhất thời
gửi cho chính mình 1 đoạn tin nhắn:“Ta muốn biết chuyện đã xảy ra cùng với những chuyện ta đã trải qua có khác biệt hay không.”


“Hảo. Bất quá nhìn dáng vẻ của ngươi
vẫn là nên tìm 1 chỗ tắm rửa trước, hình tường như vậy để Sa La nhìn thấy rất không tốt.”


Một câu cuối cùng làm Hầu Tước triệt để giật mình.


“Ngươi vừa rồi nói cái gì? Sa La?”


“Làm sao? Có vấn đề
gì ư? Sa La. Chẳng lẽ ngươi bị xóa bỏ ký ức có liên quan tới Sa La? Tương lai Sa La chết sao?”


“Sa La...... Nàng không phải
đã chết trong thế giới gia tộc Nightliar 3 sao?” 


“Không có a !
Lúc đó thật là đám người Tiểu Tăng đã chết, thế nhưng Sa La không có chết. Ngươi nói nàng chết? Chẳng lẽ...... Ngươi tới từ 1 thời không song song nào đó?”


Thời không song song !


Hầu Tước nhất thời
hiểu được !


“Hiện tại
người đang diễn Lý Vĩnh Quân là ai?”


“Đương nhiên là An Nguyệt Hình !
Như thế nào, trong thời không của ngươi An Nguyệt Hình đã chết?”


Trong thời không của ra...... An Nguyệt Hình là bị Diệp Tưởng giết chết . Nhưng Sa La là vì cứu ta mà bị hắn giết chết .”


Ở thời không này, Sa La còn sống !


Nàng còn sống !


Đống rác rưởi kia chẳng lẽ là 1 trùng động nối tiếp giữa những thời không song song?

“Mang ta đi gặp Sa La,
ta muốn nhìn thấy nàng !”


Ở trong này,
cần nhắc nhở 1 chút là Sa La là người sắm vai nhân vật Hứa Gia Bích.


Hứa Gia Bích
vẫn luôn thầm mến Tôn Di Tinh, tuy vai diễn tương đối ít đất diễn, nhưng vì Sa La thích Hầu Tước, cho nên nàng được an bài  đóng nhân vật này. Sau đó thì người thích hợp đóng vai này nhất lại chính là Ôn Vũ Phàm .


ở thời không song song này, Ôn Vũ Phàm cùng đám người Phương Lãnh đều bị An Nguyệt Hình giết chết .


Ở thời đại này, Long Ngạo Thiên
vẫn như trước đang trong trạng thái Y Mông.


Bởi vì
thời không hiện tại, Diệp Tưởng trở về quá khứ đem 3 vật nguyền rủa kia đưa cho Hầu Tước dẫn tới lịch sử bị thay đổi!


Thế nhưng......


Cho dù Sa La còn sống, như vậy chẳng lẽ có thể đem nàng tới thế giới song song mà hắn đang sống?  Nhưng vấn đề ở chỗ...

Chính mình ở thời không này sẽ đồng ý sao?


Hơn nữa......


Sa La
ở thời không song song vẫn là Sa La mà hắn quen biết sao?[ chưa xong còn tiếp..] 


3/23/2017

Posted by Unknown |
Chương 69: Vòng Mobius 



(Đây chính là vòng tròn mobius)




Hạo Thiên kiếm do Hạo Dương thạch đúc lại mà thành, chính là 1 loại tài liệu chuyên khắc chế quỷ.

Nay,
dưới ảnh hưởng của aura nhân vật chính, thực lực của Diệp Tưởng dùng hack để hình dùng cũng không đủ. Thực lực trong nháy mắt tăng vọt làm hắn phát ra chiến lực vượt quá cả tối cường ảnh đế!

Một kiếm
kia chém xuống, thân ảnh màu trắng bị kim quang cắt ra làm hai!

Chết!”


Theo 1 tiếng rít gào của Diệp Tưởng lúc này, từ trong mắt phải của hắn, thần lôi trừ tà lóe lên!

Nhưng
ngay cả như vậy, thân ảnh kia cũng chỉ mờ đi chứ không có tiêu tán!

Vẫn không đủ...... Vẫn
không thể chạm tới linh thể căn nguyên nguyền rủa!

Không
 mạnh mẽ, trong thế giới địa ngục này chỉ có thể bị đào thải, trở thành kẻ sắm vai , thậm chí làm con tốt, cuối cùng chết 1 cách thê thảm. Muốn bảo trụ được địa vị nhân vật chính, chỉ có thể tiếp tục trở nên mạnh mẽ!

Dưới 1 ý niệm của Diệp Tưởng, vô gian nghiệp hỏa trên người hắn đã bắt đầu hừng hực thiêu đốt!

Lúc trước...... Bởi vì
quá nhỏ yếu chỉ có thể nhìn bọn Phương Lãnh chết ở trước mắt. Tuyệt vọng và đau khổ đó lại lần nữa hiện lên trong hồi ức.

C
òn có 1 lần... Vũ Sóc khóc ở trước mặt hắn.

Hắn
đã hứa với Vũ Sóc, bọn hắn sẽ trở nên càng thêm mạnh mẽ hơn so với trước đây !


“Ngươi nói không
được thay đổi phải không?”


“Ta nhất định sẽ thay đổi !”


Cái lịch sử đáng chết kia !”


Thời thơ ấu đen tối của Tích Kính, đoạn thời gian trưởng thành không có phụ thân bên cạnh, hắn phải nghịch chuyển hết thảy điều này!

Dưới ý chí cường liệt của Diệp Tưởng, aura nhân vật chính tiến thêm 1 bước cường hóa linh hồn hắn!  

Theo sau. Vô gian nghiệp hỏa
1 lần nữa đem thân thể Diệp Tưởng thiêu đốt mạnh mẽ! Mà phía sau Diệp Tưởng, đôi cánh màu đen lần nữa xuất hiện!

Bất quá lần này, là 1 cánh màu đen, 1 cánh màu trắng!

Hai cánh hắc bạch !


Diệp Tưởng cầm chặt trong tay Hạo Thiên kiếm, sau đó
lại nhắm về phía bóng trắng hung hăng chém xuống 1 lần nữa!

Hỗn hợp
giữa trừ tà thần lôi vô gian nghiệp hỏa, 1 kích này có thể nói là tối cường của Diệp Tưởng!


Đạo bóng trắng mơ hồ kia bị 1 kích này xuyên qua!

Nhà của Tôn Trọng Phong hơn phân nửa triệt để sụp đổ! Vô số đồ dùng triệt để bị phá hủy, mặt tường đã gần như không thể thấy đâu nữa, từng mảnh gạch đá bay tứ tung!

Trong nháy mắt, toàn bộ phòng khách
trở thành 1 đống hỗn độn. Mà bóng trắng kia dưới 1 kích này lại càng trở nên mơ hồ, thậm chí không thể cử động!


Diệp Tưởng
mở to miệng thở hổn hển, lúc này 2 mắt hắn nhiếp người giống như thiên thần!

Đây chính là nhân vật chính !


Là chi uy của nhân vật chính !


Cuối cùng
, đạo bóng trắng kia triệt để biến mất trước mặt Diệp Tưởng.


Hai chân Diệp Tưởng lúc này mềm nhũn, cả người ngã xuống đất, trận chiến này đã tiêu hao quá nhiều lực lượng của hắn. Bất quá vé chuộc cái chết kiếm được tương đối dày!

Hắn vươn tay nhìn điện lưu của trừ tà thần lôi còn sót lại trên tay.


Trừ tà thần lôi
là năng lực hắn có được sau khi dung hợp với ma quỷ do Dante triệu hoán.


Theo thời gian
trôi qua hắn ngày càng phát hiện, trừ tà thần lôi này dường như có ý thức tự chủ!

Cùng lúc đó......


Thế giới mộng.


“Có điểm ý tứ.
Đã có chút bộ dáng của nhân vật chính, nhưng vẫn chưa đủ ah.”


Bên trong cửa tiệm cắt tóc nho nhỏ, Dante đang cảm giác tình huống bên ngoài.

Nhưng
lúc này, không gian trong tiệm làm tóc xuất hiện 1tia gợn sóng. Tiếp đó 1 thân ảnh từ trong gợn sóng đó xuất hiện.

Người từ đi ra từ bên trong gợn sóng không ai khác chính là Ôn Vũ Phàm !


Nàng liếc mắt
liền nhìn thấy Dante, còn có cửa hiệu cắt tóc này.


Đã lâu không gặp, Dante.”


Vũ Phàm dùng
ánh mắt mang theo chút từ ái nhìn Dante, nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, ánh mắt của Dante Ôn Vũ Phàm cơ hồ giống nhau như đúc, có thể nói như đi ra từ cùng 1 khuôn.

Kỳ thật nàng đã biết rõ...... Dante là con trai của nàng, giống như Tích Kính là con gái của Diệp Tưởng vậy.


Mà đối
với nàng hiện nay mà nói, muốn đi vào trong mộng của Dante cũng không mấy khó khăn.


“Không sai biệt lắm...... Nên nói ra chân tướng
rồi chứ?” Vũ Phàm nhìn Dante trước mắt, hỏi:“Bóng trắng kia là ai, ngươi biết hay không?”


Cứ thế đối diện nhau, sau 1 lát Dante mới chậm rãi đứng lên, nói:“Ngưi không cần lo lắng, mụ mụ. Ta sẽ không để người chết. Trong dòng thời gian này, bộ điện ảnh này sẽ rất nhanh kết thúc. Hết thảy sẽ phải nghênh đón chung kết chân chính.


Chung kết chân chính?”


“Đúng vậy. Mụ mụ.”


Sẽ
chết rất nhiều người, rất nhiều.


Muốn thay đổi lịch sử,
cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.


Thế nhưng...... Hắn
lại có thể làm được.


Mẫu thân
là vướng bận duy nhất sau khi hắn trùng sinh. Cũng chính vì mẫu thân tồn tại hắn mới có được sinh mệnh lần thứ 2. Đối với Dante mà nói, mẫu thân sống sót là mục tiêu đệ nhất.


Hết thảy......
sẽ nhanh chóng kết thúc......


Diệp Tưởng tê liệt ngã xuống
, lúc này 1 nửa điểm khí lực hắn cũng không còn.

Nhìn Sóc nằm hôn mê bên cạnh, hắn đưa tay qua giữ chặt lấy tay nàng.

G
iây phút này hắn mới cảm thấy an tâm 1 chút.


Tiếp theo hắn liền ngất đi.


Thời điểm tỉnh lại phát hiện bản thân và Vũ Sóc đều xuất hiện ở thế giới mộng của Ôn Vũ Phàm, cũng chính là tiểu khu nàng sống trước đây.


Lúc này, ánh mặt trời chiếu rọi, trong không khí mang theo chút nóng nực.

“Mệt mỏi
chứ?”


Diệp Tưởng
hiện tại đang nằm phía trên mặt cỏ xanh, còn Vũ Sóc nằm ở bên cạnh. Ôn Vũ Phàm thì ngồi trên mặt cỏ nhìn 2 người bọn hắn.


“Vũ Phàm?”


“Ân.” Ôn Vũ Phàm nhìn Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc, nói:“Các ngươi
đã vất vả rồi , Diệp Tưởng, Vũ Sóc tỷ.”


“Hầu Tước hắn......”


“Hắn...... Hẳn còn sống......”


Thời điểm nói ra những lời này, Vũ Sóc rõ ràng nhìn thấy thần tình của Vũ Phàm ảm đạm đi.

Nàng há
lại không nhìn tia tia tình cảm mà Vũ Phàm đối với Hầu Tước. Chẳng qua là Tương vương có mộng thần nữ vô tâm. Hầu Tước là nam nhân như vậy, cho dù hiện tại Sa La đã chết, cũng không dễ dàng chấp nhận 1 nữ nhân khác!

Về điểm này, nàng chưa bao giờ
nói toạc ra trước mặt Vũ Phàm. Chung quy ở nơi này, đệ nhất chính là sinh tồn, tình cảm hoàn toàn là thứ được cân nhắc phía sau.


T
rong núi rác tại trường trung học Quảng Nguyệt.


Một
cánh tay xương trắng đột nhiên vươn lên từ trong núi rác!


Hầu Tước
hóa thành xương khô từ bên trong bò ra !


Chẳng qua,
làn da trên mặt Hầu Tước đang 1 lần nữa mọc lại. Qua không bao lâu sau, bộ xương trắng kia liền biến trở về thành 1 Hầu Tước mỹ mạo.


Lúc này là lúc nào?

Không ai biết.


Thế nhưng,
từ bên trong núi rác rưởi kia có 1 bàn tay vươn ra đem Hầu Tước kéo trở về !


Vừa đúng lúc có 1 người đi qua núi rác rưởi, trên tay cầm 1 xâu thịt nướng.

Trên bầu trời, pháo hoa nở rộ.


Người kia đem xâu thịt nướng từng nhụm nhai nuốt, trên miệng bám đầy dầu mỡ.

“Ân...... Thật sự ăn ngon a......”


Nói
xong hắn liền đem xiên thịt trống không vứt đi. Hai tay cởi quần, tiểu tiện vào trong núi rác rưởi.

“Ân......
qua vài ngày nữa là nghỉ hè rồi, bất quá qua nghỉ hè chính là lên lớp 12 ah, aizz...... Khi đó liền vất vả rồi!”


Tiểu tiện xong hắn xắc quần, xoay người muốn rời đi lại trợn tròn 2 mắt.

Bất quá... đến cả thanh âm kêu cứu hắn cũng không thể phát ra được.

ở cách đó không xa, 1 đám người đang ngồi ăn đồ nướng, xem pháo hoa.

“Ân,
thịt nướng này hương vị rất không tồi ah !”


“Đến lớp 12
lại phân ban 1 lần nữa, đại khái hiện tại cũng là lần cuối cùng mọi người có thể tề tụ cùng nhau.


“Lâm Viễn, ngươi quyết định
thi đại học gì?”


“Ta còn đang suy xét.”


Đúng lúc này, bỗng nhiên
từ trên trời cao rơi xuống 1 người, ngay trước mặt bọn hắn.


Mấy người đang cầm xâu thịt nướng đều trợn tròn mắt.

“Này...... Đây là......”


Sự kết thúc bên trong hỗn độn cuối cùng đã bắt đầu, nó là 1 vòng tròn Mobius không thể cởi bỏ.


Thế nhưng, hiện tại Diệp Tưởng
còn chưa biết điều này.

Thời gian......
quay trở lại lúc hắn phá cửa phòng xông vào trong cứu Vũ Sóc.


Đám người Mộc Lam, Mẫn Hà, Tích Kính đối mặt với thi thể Tôn Trọng Phong treo lơ lửng trước cửa cùng với sự biến mất của Hầu Tước cùng Diệp Tưởng, đối với bọn hắn tuyệt đối là đại đả kích.

Mà Tư Mã Đông Hài
thả ra rất nhiều kiến đen... nhưng không có mấy hiệu quả!

Cánh cửa đối diện ngay cả nửa điểm động tĩnh cũng không có!

Tích Kính bắt đầu
cảm thấy có chút không đúng.


Tại đây
trong tình huống cuối cùng này có quá nhiều sự khác biệt không tầm thường.

Mà đúng lúc này, bên cạnh nàng, một
ác thú dữ tợn cao ước chừng 3 mét lao về phía cửa lớn!


Đây đúng là --


Mộc Lam
đã mặc lên ma quỷ hài giáp![ chưa xong còn tiếp..]


ps: Gần nhất kịch tình quá khó khăn viết, ta viết hai tiếng rưỡi liền viết ra điểm ấy số lượng từ đến...... Thỉnh các vị bao dung.


Posted by Unknown |
Chương 68: Vai chính quang hoàn, nghịch thiên máy gian lận


Tư Mã Đông Hài, cư nhiên chết?


Một màn này thật sự
khó làm người ta chấp nhận, từ việc Mộc Lam hướng Long Ngạo Thiên cầu viện, để Tư Mã Đông Hài ra trận đủ để phán đoán, thực lực của Tư Mã Đông Hài tuyệt đối không thể khinh nhục, nhưng là...... Nàng lại chết?


Thời điểm Diệp Tưởng kéo Vũ Sóc ra sau, kim quang trên Hạo Thiên kiếm lại nở rộ !


Trong khoảng thời gian này,
thực lực của Diệp Tưởng đã trải qua thời gian gia tốc trong mộng lại tăng lên 1 tầng, nhưng ngay cả như vậy, hắn vẫn không thể tránh khỏi bị pháp tắc nguyền rủa giảm dần ảnh hưởng.

Hạo Thiên kiếm
là vật thuộc về rạp chiếu phim linh độ, không hề kém vật nguyền rủa, tuy có tiêu hao vé chuộc cái chết nhưng lại không có vấn đề nguyền rủa sống lại. Lấy số lượng vé chuộc cái chết bị trừ đi mỗi lần sử dụng trong bộ phim này, không đến mức phải quá lo lắng.

Lúc này,
bên trong phòng là 1 mảnh tịnh mịch, không khí khủng bố không chỗ nào không có.

Ở nơi sâu bên trong hỗn độn...... Bắt đầu xuất hiện .


Cao trào của bộ phim cũng sắp bắt đầu.


Tồn tại có thể khiến Đế Thính run rẩy......


Hắn
Sóc cho dù có liên thủ, có thể đạt được sinh cơ hay không?

Hiện tại thời gian
đang là buổi tối. Ngoài cửa sổ là một mảnh đêm tối. Nhảy qua cửa sổ gì đó, Diệp Tưởng xác định căn bản không có khả năng thực hiện. Hắn không thể bỏ trốn đơn giản như thế được.

Nơi sâu trong Hỗn Độn...


Dòng thời gian vô tận......


Ác linh bồi hồi trong dòng thời gian...  

Ở nơi sâu bên trong Hỗn Độn có cất giấu căn nguyên nguyền rủa, hiện tại nó rốt cục muốn lộ ra chân diện mục.


Diệp Tưởng
lại lần nữa giơ cao Hạo Thiên kiếm, vung về 1 hướng nào đó !


Hướng đó là 1 vách tường.


Vách tường bị Hạo Thiên kiếm nháy mắt
bổ ra !


Từ trong đây có thể trực tiếp nhìn ra phòng khách bên ngoài.

Sau đó, Diệp Tưởng
nhìn thấy ở bên trong phòng khách có 1 thân ảnh.

Đó là 1 bóng lưng màu trắng.

Giờ khắc này
, Vũ Sóc cầm chặt tay Diệp Tưởng. Nàng thậm chí cảm giác hô hấp bắt đầu trở nên bất ổn.

Cho dù là Diệp Tưởng
cũng khó có thể chế trụ được cảm giác sợ hãi kia.

Hắn biết
lúc này nên công kích...... Nhưng hắn lại giống như 1 con kiến đang đối mặt với đại thụ mà chính mình không thể với tới.

Kém quá xa ......


Nay hắn đối mặt
với bóng trắng này giống như người mới bước vào rạp chiếu phim đối mặt với ảnh đế vậy!

Đây là
trình độ căn bản không thể bổ khuyết hay vượt qua!


Chỉ
cần ác linh kia ra tay, hắn tuyệt đối không thể sống nổi !


Mà lúc này,
thân ảnh màu trắng kia đang  ở phía dưới 1 cái đồng hồ treo tường.


Bóng trắng kia không hề nhúc nhích, thế nhưng so với động đậy lại làm người khác cảm giác càng thêm đáng sợ.


Cuối cùng, Diệp Tưởng quyết định trước quan sát một chút. Thực lực chênh lệch quá xa, hắn ra tay
lúc này tương đương với tìm chết.

Tiếp đó......


Bóng trắng kia bỗng chầm chậm quay đầu lại!

Nội tâm của Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc đều run rẩy!

Nhưng
trong nháy mắt bóng trắng quay đầu lại, thân ảnh liền biến mất!

Hắn......


Đến tột cùng là ai?


Là ai?


Hạo thiên kiếm trong tay Diệp Tưởng có chút run rẩy không ổn định.

Bỗng nhiên hắn cảm thấy... có 1 trận cảm giác bất an cường liệt đánh tới.

“Thư...... Thư Đông !”


Diệp Tưởng chỉ cảm
giác âm thanh của Vũ Sóc tựa hồ như rất xa xôi, rất xa xôi......


Sau đó
, trong tầm mắt hắn chỉ còn lại 1 màu trắng.

Thời điểm đâm ra Hạo Thiên kiếm cuối cùng chỉ là theo bản năng.


“Thư...... Đông......”


Thanh âm của Vũ Sóc ngày càng trở nên mỏng manh.

Diệp Tưởng ngã xuống đất. Hắn nhìn
thấy, trước mắt là 1 đôi chân trần tái nhợt. Mà tiếp theo cặp chân trần kia bắt đầu hướng về phương ngược lại với hắn mà đi, đồng thời cũng có 1 đôi chân bị kéo lê trên mặt đất...

Vũ Sóc?

Vũ Sóc đã trở thành hắc ma pháp sư nhưng vẫn không đủ sức phản kháng... cứ thế bị kéo đi?

Lúc này Diệp Tưởng
lại giống như bên trong gia tộc Nightliar, vô lực như vậy!


Hắn sao có thể
để bi kịch đó tái diễn?


Rạp chiếu phim thứ 13 lúc này chỉ còn lại hắn và Vũ sóc, hắn không thể để đến cả Vũ Sóc cũng biến mất!


Nhưng
chênh lệch trình độ... quá mức xa xôi.


Chỉ sợ hắn còn có thể sống
cũng vì bản thân có quang hoàn nhân vật chính....

Đúng !
Quang hoàn nhân vật chính !


Lúc này đầu óc Diệp Tưởng giống như được thông suốt.

Sau khi giết chết An Nguyệt Hình, quang hoàn nhân vật chính của hắn có tăng lên nhưng vẫn không có biểu hiện nào đặc biệt.

Hắn gắt gao siết
chặt 2 tay, bên trong linh hồn 1 cỗ ý chí cường liệt bắt đầu trở nên lớn mạnh!

Ta là nhân vật chính......


Ta là nhân vật chính a a a a a a !


Cái gọi là nhân vật chính...... Không phải đều là như vậy sao? Đối mặt
với  cảnh, ngược lại có thể bùng nổ !


“Nhân vật chính aura...... Chính là như thế.” Ám Hà từng
nói qua với Diệp Tưởng:“Có đủ quang hoàn nhân vật chính thì bug lúc nào cũng có thể xuất hiện. Trong tiểu thuyết huyền huyễn không phải nhân vật chính thường xuyên vượt cấp giết địch sao, đặt ở trong hiện thực điều này là không hợp lý, nhưng 1 khi có quang hoàn nhân vật chính, vượt cấp giết địch... sẽ biến thành có thể!


Đột nhiên, Diệp
 ngẩng cao đầu lên !


Lực lượng của aura nhân vật chính trong người hắn lúc này bùng nổ! Giống như mở ra hack, làm cho thực lực của hắn 1 khắc này tăng vọt!

“Di Hoa !”


Một tiếng rít gào truyền
tới, Diệp Tưởng trừng 2 mắt muốn nứt, hắn ra tay kéo La Hầu cung !


Lực lượng của quang hoàn nhân vật chính, dưới tình huống bình thường sẽ không nhìn thấy có gì đặc biệt, chỉ khi đối mặt với tuyệt cảnh mới có thể bùng nổ. Lý do rất đơn giản, nếu nhân vật chính không đối mặt với tuyệt cảnh, cho dù không có aura cũng không sao, thế nhưng tới thời điểm sinh tử, tỷ như gặp phải lúc chiến đấu không thể chống lại cường địch, như vậy  hơn phân nửa chính là tình huống: nhân vật phản diện nói thật nhiều/ cường viện đến / bùng nổ sức mạnh... loại tình huống đó được xưng là aura nhân vật chính.


Mũi tên La Hầu cung ngưng kết ra, uy lực tự nhiên gia tăng thêm aura, sức mạnh đang không ngừng tăng cao!

Đây là đãi ngộ chỉ có nhân vật chính mới có! Dự khuyết nhân vật chính và các diễn viên khác không có được năng lực bung hack như thế này!

Mũi tên phá ma nháy mắt bắn ra!

Mũi tên đó lại có thể xé rách thời gian và không gian... sau đó, đem bóng trắng kia kéo về thời không này!

Bất quá...... Mở ra
hack gian lận của aura nhân vật chính cũng không phải không có hạn chế.

Hổ khẩu của Diệp Tưởng vỡ toang, 1 ngụm máu tươi phun ra! Mà sát na mũi tên phóng ra hắn cũng bị phản lực đẩy lui ra sau!

Bóng trắng kia mơ hồ hiện ra, bị mũi tên đó bắn thủng thân thể, còn Vũ Sóc, bị tha ở phía sau người này !


Diệp Tưởng
không chùi đi vết máu nơi khóe miệng, đang mở ra aura nhân vật chính cho nên hắn mới có tư cách khiêu chiến vượt cấp!

Hơn nữa...... Tuy
đã mở ra aura nhân vật chính, nhưng dù gì đây cũng là phim kinh dị, nhân vật chính cho dù có mạnh mẽ thế nào cũng không có khả năng là tuyệt đối. Hắn chỉ có thể nhờ vào aura để mở ra năng lực vượt cấp chiến đấu của bản thân, mà như thế nào tăng năng lực này lên cao nhất còn phải nhìn vào hắn có thể khuếch đại aura nhân vật chính tới mức nào!

Hắn
lần nữa nắm chặt Hạo Thiên kiếm trong tay, cả người lao thẳng tới !

Được aura nhân vật chính tăng phúc, thực lực của hắn được nâng lên, lực lượng nắm giữ Hạo Thiên kiếm cũng càng thêm mạnh mẽ!

Thân ảnh màu trắng bị bắn thủng liền buông Vũ Sóc ra. Thế nhưng dung mạo người này mơ hồ, không thể thấy được rõ ràng.

Một đạo kim quang
chém thẳng xuống !


“Đi tìm chết đi !”


Theo một tiếng gầm giận dữ,
nhân vật
chính Kim Thư Đông, diễn viên Diệp Tưởng, chém xuống  một kiếm![ chưa xong còn tiếp......] 


Posted by Unknown |


Sau khi cốt kiếm đâm vào trong chăn, mặt trên cốt kiếm bỗng nhiên xuất hiện 1 vết nứt.


Hầu Tước
bị khô lâu hóa không hề cảm thấy ngoài ý muốn, vẫn không ngừng đâm sâu cốt kiếm vào. Với hắn mà nói, có thể đâm sâu hơn 1 tấc lại càng gần cự ly thắng lợi hơn 1 bước!

Đã trải qua nhiều lần chiến tranh, Hầu Tước sớm
đã ý thức bản thân còn chưa đủ mạnh!

Diệp Tưởng
một độ đã siêu việt qua hắn, mà hắn chỉ có thể để Địa Ngục trùng tùy ý gặm nhấm thân thể mình. Nếu không phải có Ôn Vũ Phàm, hắn sớm đã vì thao túng quá nhiều địa ngục trùng, hồn phi phách tán mà chết, căn bản không thể sống nổi tới hôm nay! Thậm chí hắn hiện tại còn ỷ lại vào Ôn Vũ Phàm, là mối quan hệ cộng sinh. Một khi Ôn Vũ Phàm có bất trắc gì, hắn sẽ bị đánh trở về nguyên hình, lưu lạc tới trạng thái ngay cả diễn viên hạng A cũng không bằng!

Muốn
trở nên mạnh mẽ, chỉ có chủ động xông ra ! Thông qua thực chiến làm bản thân mình trở nên cường đại! Cho dù gặp phải nguy hiểm tử vong cũng không được lui!

Vật trong chăn gồ lên kia lúc này bắt đầu giãy dụa. Hầu Tước dùng 2 tay cầm chắc cốt kiếm! Cùng lúc đó hắn lợi dụng khoảng thời gian này tiếp tục niệm chú ngữ tử linh pháp thuật! Thanh kiếm gãy kia tạm thời không thể sử dụng , lần trước sử dụng đem 1 phần uy lực của nó phát huy đã làm nhục thể của Hầu Tước bị tổn thương rất lớn !


Vết nứt trên cốt kiếm ngày càng sâu.

Trên trán Hầu Tước, mồ hôi lấm tấm chảy ra.

Cuối cùng,
cái chăn kia bị xé rách, từ bên trong vọt ra 1 bàn tay thối rữa!

Bàn tay kia phóng tới cổ Hầu Tước, khoảng cách không còn bao nhiêu.


Một
khô lâu cầm kiếm cùng 1 bàn tay vươn ra từ trong chăn đối chiến, cảnh tượng quá mức quỷ dị.


Thế nhưng, Hầu Tước
rốt cuộc đã niệm xong chú ngữ.

Nguyên bản trên gương mặt khô lâu vốn không thể nhìn ra được biểu tình lúc này tản ra sát ý tràn ngập!

Quỷ hồn bên trong chăn dãy dụa càng thêm kịch liệt! Cuối cùng từ trong chăn máu tươi ộc ra, cái chăn bị xé rách, từ bên trong lại duỗi ra vài cánh tay nữa! Nhưng theo những cánh tay kia vươn ra, thi thể vốn thối rữa kia lại bị phá thành mảnh nhỏ!

Hầu Tước
lui lại vài bước !


Hắn ý thức được,
ở trong chăn lúc này đây... là 1 vong linh xa xa siêu việt hắn ngày xưa!

Sâu bên trong hỗn độn, nguyền rủa bắt đầu chân chính lộ ra răng nanh dữ tợn!

Lúc này cho dù sử dụng vật nguyền rủa khác cũng không hề có ý nghĩa, , Hầu Tước đối với điều này không hề hoài nghi chút nào.

Cuối cùng, cốt kiếm triệt để
nát vụn. Hầu Tước...... Thất bại .


Từ bên trong cái chăn bị xé ra, một quỷ hồn tiếp một quỷ hồn mang theo gương mặt khủng bố tràn ra!

Hầu Tước bị
cốt kiếm phản phệ sinh ra xung lực chấn bay ngược về phía vách tường!

Nhục thể
bị thương tổn căn bản không quan trọng, thế nhưng lúc này, hắn cư nhiên bị bại 1 cách triệt để! Nguyên bản muốn lập uy 1 lần lại bị hiện thực tàn khốc đánh vỡ!

Vài ác linh kia đã thối rữa tới nỗi nhìn không ra ngũ quan trên mặt, thỉnh thoảng còn vài miếng thịt thối mang theo nước nhờn rơi xuống sàn. Bọn họ đều mặc quần áo giống nhau, chỉ có trình độ thối rữa trên mặt là khác biệt, hiển nhiên là cùng 1 quỷ hồn!

Quỷ hồn 1 con nối tiếp 1 con vươn tay ra xông về phía Hầu Tước!


Thế nhưng Hầu Tước làm sao
có thể ngồi chờ chết?


Bây giờ
vẫn chưa phải là thời điểm buông tay. Nếu lúc này hắn buông tay hắn sẽ lưu lạc tới nỗi chỉ có thể dựa vào Ôn Vũ Phàm sinh tồn! Thậm chí khi đó, 1 ý niệm của Ôn Vũ Phàm cũng có thể quyết định sinh tử của hắn!

Nhưng
tại thời điểm hắn chuẩn bị nâng tay lên, cánh tay kia thế nhưng nhanh chóng bị bẻ gãy!

Vài quỷ hồn kia đã bò đến bên cạnh, 1 đám những cánh tay túm lấy thân thể hắn!

“Oanh” !



Cửa bị đụng
bật bung ra.


Nhưng......


Hầu Tước
đã không thấy đâu nữa.


Bên trong căn phòng hết thảy vẫn như thường. Thế nhưng, không có nhìn thấy Hầu Tước.


Sắc mặt ai nấy đều lộ ra vẻ vô cùng kinh hãi.


Ký ức về Hầu Tước vẫn còn chứng tỏ hắn chưa chết, chắc hẳn đang ở 1 thời không nào khác. Nhưng... đó chính là Hầu Tước a ! Một cự đầu như thế sao lại suy yếu tới mức này?

Diệp Tưởng nuốt một ngụm nước miếng.


“Ảnh đế
, đẳng cấp này ở trong lòng hắn từng được xếp chung với chí cường giả. Thế nhưng nay hắn mới hiểu được, chỉ sợ cái gọi là ảnh đế, đối với người tầng cấp trên chỉ là con kiến hôi, so với pháo hôi cũng không khác biệt là bao.

Đây là bộ điện ảnh dùng để bài danh các dự khuyết nhân vật chính, cho nên độ khó của nó gần bằng phim kinh dị cuối cùng.

Ám Hà nói cho Diệp Tưởng
biết, độ khó của bộ phim kinh dị cuối cùng là hoàn toàn siêu việt phim kinh dị khó giải, chỉ có quang hoàn nhân vật chính mới được tính là có thủ đoạn bảo mệnh, là độ khó thuộc về rạp chiếu phim thượng tầng! Người có thể sinh tồn qua bộ phim này mới có thể bước vào rạp chiếu phim linh độ. Mà rạp chiếu phim linh độ chính là trạm trung chuyển giữa cụm rạp thượng tầng và cụm rạp hạ tầng, nó là rạp chiếu phim tồn tại để lựa chọn “Tấn chức giả”!


Như vậy......
cấp bậc ảnh đế này đã được coi như cường giả chưa?


Căn bản không tính !


Giờ này
khắc này, đừng nói là Diệp Tưởng, ngay cả Vũ Sóc, đám người Mộc Lam đều mang tâm tính kinh sợ! Ngay cả Hầu Tước cũng có thể dễ dàng ngã xuống như vậy... bọn hắn nên làm thế nào bây giờ?

“Ca ca...... Ca ca ở nơi nào
rồi?” Bất quá Vũ Sóc còn chưa mất đi bình tĩnh, lập tức nói ra lời thoại của mình.

Thân thể Mẫn Hà lúc này không thể ngừng run rẩy được! Nàng hiểu, nếu không phải Hầu Tước thay thế nàng lưu lại, vậy người phải biến mất chính là nàng!

Gió lạnh gào thét thỉnh thoảng
đập vào cửa sổ.


Ý nghĩ đầu tiên của đám người Diệp Tưởng chính là, trốn !


Nhưng......


Thật sự có thể
chạy được sao?


Thời điểm khi mọi người tràn tới cửa lớn lại nhìn thấy 1 màn đáng sợ!

Một khối thi thể
bị treo lủng lẳng ở cửa!


Thi thể kia chính là Tôn Trọng Phong !


Mà quỷ dị là,
 thứ treo hắn lơ lửng chính là 1 lọn tóc đen vươn ra từ trong khe cửa! Điều này cũng ý nghĩa, có 1 con quỷ đang ở sau cánh cửa kia ôm cây đợi thỏ!

Hiện tại đi ra ngoài...... Chính là tìm chết !
Đây là quỷ hồn ngay cả Hầu Tước cũng không thể chống lại!


Mộc Lam thở sâu, siết chặt hai tay. Một khi đã như vậy,
liền chiến đi !


 Tầm mắt mọi người lúc này đều đánh về phía Diệp Tưởng.


Nay Hầu Tước
không có đây, Diệp Tưởng tự nhiên trở thành cường giả đệ nhất!

Cái gọi là ảnh đế......
hiện tại đã không còn là tiền vốn để kiêu ngạo nữa rồi!


Lúc này, Tư Mã Đông Hài
nắm chặt 2 tay, lập tức vô số kiến đen bò ra từ trên người nàng!

Trong nháy mắt,
bán kính 3 mét quanh người Tư Mã Đông Hài trở thành khu không người! Vô số kiến đen nhanh chóng hành quân về phía cửa lớn!


Kiến thi ma !


Tuy
diễn viên thời đại này không có ấn tượng gì với kiến thi ma, thế nhưng nhìn chúng đông nghịt như vậy cũng biết không phải thứ gì tốt! Người từng kiến thức qua Địa Ngục trùng, sẽ không ai khinh thị đối với loài côn trùng bị nguyền rủa.

Tư Mã Đông Hài vận dụng
chỉ là kiến đen bình thường chứ không phải kiến đỏ, mục đích chính là muốn thăm dò!

Đám kiến đông nghìn nghịt di động về phía cửa lớn, nhanh chóng theo khe hở xuyên qua bên ngoài!

Kiến thi ma của Tư Mã Đông Hài, là đơn thể thì rất yếu ớt, mấy chục, mấy trăm con cũng không đáng kể chút nào, thế nhưng với số lượng ùn ùn hiện tại, căn bản là giết không hết! Chỉ cần tổ kiến hình người Tư Mã Đông Hài vẫn tồn tại, như vậy sẽ không có bất cứ vấn đề gì!

sau khi Tư Mã Đông Hài ra tay, những người khác đều thong thả lại, muốn xem xét kỹ tình huống mới nói.


Tôn Trọng Phong bị treo cổ cứ như thế chắn ngay trước cửa, đàn kiến đen từng đợt từng đợt theo khe hở phía dưới lao ra!

Thế nhưng, Diệp Tưởng bỗng
 có cảm giác rất không ổn.

Hắn nhớ tới ...... Đế Thính
run rẩy


Hắn trước tiên kéo Vũ S
óc lại, đang muốn kéo nàng ra xa hơn 1 chút bỗng nhiên cánh cửa bên cạnh cách 2 người không xa đột nhiên mở ra, 1 cánh tay từ bên trong thò ra kéo Vũ Sóc vào !


Cánh cửa sập 1 tiếng đóng lại !


“Không...... Không !”


Diệp Tưởng rít gào, Hạo Thiên kiếm trực tiếp
bắn ra, nhắm vào cánh cửa kia hung hăng chém xuống !


Hạo Thiên
kiếm kim quang sáng lạn vung xuống, cánh cửa kia nháy mắt bị chém thành 2 nửa !


Diệp Tưởng không chút do dự vọt vào !


Hắn vốn cho rằng
bên trong hơn phân nửa sẽ không nhìn thấy Vũ Sóc, giống như Hầu Tước lúc nãy. Thế nhưng...... Vũ Sóc cư nhiên vẫn còn ở bên trong phòng!


“Di Hoa, ngươi không sao chứ?”


Diệp Tưởng vừa hỏi
 vấn đề này  vừa vươn tay kéo Vũ Sóc về phía sau lưng hắn!  

Là nam nhân,
 nên dùng tấm lưng của mình bảo vệ nữ nhân mình yêu mến!


việc tiếp theo hắn làm chính là chú ý tới đồng hồ treo trên vách tường!

Quả nhiên...... Thời
gian không giống. Nơi này là 1 thời không khác, nhưng không biết là giai đoạn nào?


Lúc này,
cánh cửa bị Diệp Tưởng bổ ra ầm ầm ngã xuống.


Theo sau, Diệp Tưởng liền
 thấy 1 màn cực đoan làm cho người ta sợ hãi.

Một thân thể
nữ nhân bị xé thành 1 cái động lớn nằm trên mặt đất, trong ngực nàng, vô số con kiến đang lổn nhổn sôi trào!

Tư Mã Đông Hài ![ chưa xong còn tiếp..] 






3/21/2017

Posted by Unknown |



Dựa theo kịch bản, sau khi Kim Thư Đông xốc chăn lên không phát hiện ra cái gì mọi người liền rời đi. Mà hiện tại thêm 2 người mới xuất hiện là Mộc Lam cùng Tư Mã Đông Hài, lúc này đang đánh giá khắp căn phòng để kéo dài thời gian.


Nhưng
... đại khái đã  trôi qua khoảng 1 phút đồng hồ, vẫn không có chuyện gì phát sinh.

Hiển nhiên......
thời điểm khi trong phòng chỉ lưu lại có 1 người, con quỷ kia mới xuất hiện, làm vậy mới có không khí của điện ảnh kinh dị.

Hoặc là...... Ít nhất
lưu lại 2 người.


Điểm này,
mọi người tự nhiên đều đoán được.


Con quỷ này khẳng định sẽ xuất hiện, hiện tại không hiện ra liền không thể suy đoán được tiếp theo nó sẽ xuất hiện ở nơi nào, như vậy ngược lại sẽ rơi vào thế bị động. Thế nhưng người lưu lại chắc chắn không thể là Lý Mẫn Hà . Tuy với thực lực của nàng không thể dễ dàng chết đi, nhưng Mộc Lam tự nhiên sẽ không để nàng lâm vào nguy hiểm. Quan trọng là, cứu nhân vật vốn phải chết sẽ kiếm được vé chuộc cái chết. Điều này ai cũng biết.


Đối với kịch bản,
ai nấy đều đã nghiên cứu đọc lại nhiều lần. Với mưu trí của Hầu Tước, hắn làm sao có thể không nghĩ tới điều này? Cho nên người được lưu lại cũng rất quan trọng. Bản thân Mộc Lam tự đề cử chính mình, thế nhưng luận về thực lực, nên là người mạnh mẽ nhất Hầu Tước cùng Diệp Tưởng mới đúng.


Như vậy......
đến đây liền xuất hiện vấn đề.


Người lưu lại là ai? Hay lưu lại cả 2 người?


Dưới tình huống trước mắt,
thực lực giữa Diệp Tưởng cùng Hầu Tước ai mạnh ai yếu vẫn còn đang tranh luận. Hầu Tước là nhân vật lão luyện thành danh lâu năm, Diệp Tưởng lại là cường giả mới tấn chức. Tương lai 2 người rất có thể bị kịch bản phân phối trở thành kẻ địch. Tương lai xây dựng thế lực, đầu nhập vào phương nào còn cần phải suy tính thấu đáo. Bởi vậy lúc này để người nào lại, không ai dám dễ dàng lên tiếng tỏ thái độ.


Cuối cùng......
trải qua thương lượng, sẽ do Hầu Tước lưu lại.

Hầu Tước làm như vậy
tự nhiên có ý nghĩ của hắn. Uy danh của hắn hiện tại không bằng so với trước kia. Nguyên bản mọi người đều cho rằng là Hầu Tước giết chết An Nguyệt Hình, nhưng nay mới biết được, lúc đó Hầu Tước chật vật như thế nào, thiếu chút nữa bị Địa Ngục trùng thôn phệ mà tử vong, mà kẻ chân chính đem An Nguyệt Hình đã biến thành Ma Vương trục xuất vĩnh cửu, lại là Diệp Tưởng ! Kể từ đó, thuyết pháp “Diệp Tưởng mạnh như Hầu Tước” chậm rãi lan tràn, điều này cực kỳ bất lợi với uy tín của Hầu Tước.


Nếu là người thường,
hư danh là điều không cần quá để ý, thế nhưng nơi này lại là thế giới rạp chiếu phim địa ngục, người không có uy danh hiển hách sao có thể khiến người ta tin phục tuân theo? Hầu Tước muốn lần nữa Đông Sơn tái khởi tự nhiên không thể để thuyết pháp này lan tràn. Hắn phải khiến những người khác biết được, Hầu Tước Heine vẫn như trước là 1 đại cự đầu !


Vì thế...... Việc này cuối cùng
liền quyết định như vậy.


Kế tiếp, hết thảy đều
dựa theo kịch bản mà diễn. Chẳng qua đổi lại thành Hầu Tước 1 người đi sau cùng, còn Lý Mẫn Hà trở thành người thứ nhất bước ra khỏi phòng!


Đi trước Hầu Tước là Tích Kính, thời điểm Tích Kính bước ra khỏi cửa liền xoay đầu nhìn thoáng qua, ngay sau đó cánh cửa đã bị đóng lại thật chặt!

Hầu Tước thở sâu,
trực tiếp quay đầu, bàn tay hơi nâng lên, tử linh pháp thuật theo đó phóng ra!


Trong nháy mắt pháp thuật được phóng thích nhiệt độ trong phòng đột ngột giảm mạnh, chỉ chốc lát đã thấp hơn 0 độ!

Trước mắt Hầu Tước cũng nhanh chóng xuất hiện 1 cánh cung màu lam, cánh cung thành hình liền nhanh chóng chĩa mũi nhọn về phía chiếc giường duy nhất trong phòng!

T
rong tầm mắt của Hầu Tước, cánh cung màu lam triệt để bao phủ cả chiếc giường, chỉ cần quỷ hồn xuất hiện liền ra tay!

Cũng cơ hồ đồng thời lúc cánh cung màu lam thành hình...... trên người Hầu Tước phát tán 1 loại khí tức quỷ dị tràn ngập căn phòng. Làn da trên người hắn nháy mắt trở nên héo rũ, huyết sắc cũng nhanh chóng biến mất. Nguyên bản là 1 gương mặt tuấn mỹ, giờ phút này trở nên cực kỳ quỷ dị!

Phòng ngủ không lớn không nhỏ này trở thành chiến trường của Hầu Tước! Chiến trường đầu điên khi hắn trở thành tử linh pháp sư!


Tử linh pháp sư tuy rằng là
lộ tuyến cường hóa đứng đầu, thế nhưng điều kiện nhập môn không hề thấp. Thể chất linh môi là thích hợp tấn chức tử linh pháp sư nhất, hắc ma pháp sư lại còn càng thêm thích hợp để làm tử linh pháp sư hơn nữa. Mà chức nghiệp này...... sẽ khiến diễn viên càng thêm giống người chết hơn bình thường.

Chính là giống như bây giờ.


Cánh cung màu lam kia là lực lượng mới mà Hầu Tước khống chế được!


Bàn tay hắn hung hăng nắm chặt lấy cánh cung màu lam kia!

Nhiệt độ trong phòng vừa kịch liệt hạ xuống cũng vừa phát tán ra 1 cỗ âm khí. Trên vách tường giống như đang nhốt vô số hài cốt, chúng vặn vẹo muốn phá tường mà ra!

Tử linh pháp sư so với hắc ma pháp sư lại càng khống chế người chết dễ dàng hơn nữa.

Mà lập tức,
ở phía trước cánh cung màu lam xuất hiện 1 cánh tay!

Cánh tay kia nhanh chóng duỗi dài ra túm lấy cổ Hầu Tước!


Âm khí trên mặt Hầu Tước đại thịnh, nháy mắt sau đó 1 nửa gương mặt liền biến thành bạch cốt!

Gương mặt 1 nửa là xương cốt, 1 nửa là bình thường, cực đoan như thế thật khiến người khác phải hãi hùng!

Thời điểm bàn tay kia thò đến cổ Hầu Tước liên nhanh chóng thối rữa, cuối cùng biến thành cát bụi biến mất trong không khí.

Lập tức,
cánh cung màu lam trở nên nhạt hơn, thế nhưng hài cốt trên vách tường vẫn như trước điên cuồng cào cấu.

Vừa rồi với Hầu Tước mà nói, chỉ là khai vị mà thôi, hắn còn chưa sử dụng tới 1 giây thời gian.


Đến lúc này rồi sao lại chỉ nhả ra có 1 chút thủ đoạn như thế chứ?

Một nửa gương mặt bình thường còn lại của Hầu Tước lúc này cũng dần dần trở thành xương trắng! Không chỉ như vậy mà 2 tay hắn cũng trở thành 2 đoạn xương cốt trắng hếu!

Hầu Tước...... Vào lúc này,
càng thêm giống người chết hơn là người sống!


Rất nhanh, hắn
nhìn thấy chiếc chăn trên giường, ngày 1 gồ lên.

Theo
sát na cái chăn kia gồ lên, hài cốt trong vách tường từng cái nối tiếp từng cái thoát phá mà ra!

Đó mới
chân chính là đại địch !


Hầu Tước
tất nhiên sẽ không ngẩn người vào lúc này, đối với hắn, 1 giây thời gian có thể làm được quá nhiều chuyện.

Thân thể
hắn đã hơn phân nửa biến thành xương trắng, chú ngữ tà ác vang vọng trong không khí. Lập tức cả người Hầu Tước biến thành khô lâu!

Hóa thành khô lâu
, đôi cánh phía sau hắn cũng trở thành cốt dực!


Tiếp
theo, Hầu Tước hung hăng vặn xuống 1 đoạn xương bên cánh tay phải! Sau khi đoạn xương kia bị gỡ xuống, dưới ảnh hưởng của chú ngữ liền biến thành 1 thanh cốt kiếm!


Cốt kiếm nhanh chóng đâm tới cái chăn trên giường!

Đây tự nhiên không phải là xương cốt thông thường, lại càng không phải là thể chất khô lâu của Triệu Không Ảnh có thể sánh bằng! Đây là cốt kiếm của tử linh pháp sư! Đối với bất kỳ linh thể hoặc xác sống nào mà nói, cốt kiếm là vũ khí cực kỳ đáng sợ! Trên nguyên lý cũng giống như phi kiếm được luyện chế bằng Hạo Dương thạch, đều là vật khắc chế quỷ!

Bất quá Hầu Tước biết,
cốt kiếm này mới chỉ là bắt đầu mà thôi, đối phương xa xa không phải loại trình độ này có thể đối phó.

Chưa
nghĩ tới thành công mà phải suy xét thất bại trước. Một khi thất bại hắn sẽ trốn vào thế giới trong mộng!

Theo cốt kiếm cắm vào, tử linh pháp thuật
cùng ác linh trong chăn bắt đầu giao chiến!