Hầu Tước và Diệp Tưởng chung quy
là người khác rạp chiếu phim, nay trận doanh khu ma đã tan rã, tương lai 2
người phải tranh đoạt chức vị nhân vật chính cuối cùng, có thể nói, quan hệ cực
kỳ vi diệu, là địch là bạn, thực sự rất khó phân. Cũng may tin nhắn này gửi cho
nàng, vạn nhất gửi cho Hầu
Tước hay Diệp Tưởng xem ...... Lý Mĩ Gia sẽ triệt để đắc tội với 2
người.
Bất quá phiền toái nhất vẫn là mình...... Vấn đề này nên trả lời như thế nào đây? Nếu trả lời thì sẽ có vấn đề, trả lời không tốt sẽ bị bắt thóp! Trả lời là Hầu Tước hay là Diệp Tưởng đều không được. Nếu nói không rõ ràng, hiển nhiên có vẻ mình cho rằng vị trí lãnh đạo của Hầu Tước có thể bị thay thế . Vũ Sóc nàng, vô luận là nói chuyện hay làm việc đều suy nghĩ nhiều lần mới hành động. Cho dù đối phương là bạn tốt của nàng, thế nhưng có vài lời tuyệt đối không thể nói lung tung.
Cuối cùng nàng liền trả lời như thế này:“Thứ cho ta nói thẳng, thực lực hiện tại của ngươi không đủ, không giúp được chúng ta. Cứ yên lặng chờ đợi tin tức đi.”
“Ta đây đi tìm Hầu Tước hoặc Diệp Tưởng hỏi một chút được chứ?”
Làm sao lại ương ngạnh tới như vậy? Nếu ngươi thật sự muốn đến, ngươi muốn chúng ta đi cứu Hoàng Phủ Vô Kỵ hay là bảo vệ ngươi đây?
“Ngươi tin tưởng ta chứ? Mĩ Gia?”
Nói về thực lực, hiện tại Vũ Sóc có thể nói là thoát thai hoán cốt, tấn chức ảnh đế, so với Mĩ Gia mà nói, không biết mạnh mẽ hơn biết bao nhiêu lần. Mà Mĩ Gia đối với nhân phẩm của Vũ Sóc cũng rất tin tưởng. Nàng là người trọng lời hứa, lại càng không cần nói lời hứa với bạn bè. Nàng hiểu Vũ Sóc, mặc kệ phải trả giá lớn đến thế nào, chỉ cần nàng đã hứa là sẽ hoàn thành.
“Ta nhất định sẽ cứu Hoàng Phủ Vô Kỵ ra . Đây là hứa hẹn của ta.”
Mĩ Gia đấu tranh tâm lý một phen, cuối cùng quyết định tin tưởng Vũ Sóc.
Tiếp theo, nàng bắt đầu đọc kịch bản mới.
Buổi tối hôm nay...... Thời không sẽ lại lần nữa giao thoa và vặn vẹo.
Đó là lúc để cứu ra Hoàng Phủ Vô Kỵ !
Thời gian trôi qua thực nhanh.
Ban đêm.
Diệp Tưởng, Tích Kính, Vũ Sóc ba người đi tới tầng bốn.
Hầu Tước cùng Ôn Vũ Phàm không có tới.
Là Diệp Tưởng suy xét tới việc bảo tồn thực lực, cho nên để 2 người này lưu lại.
“Giải Trác Hòa......” Tích Kính là người tương lai, bắt đầu tiết lộ chút tin tức:“Con nhiều nhất chỉ có thể nói đến đó.”
Giải Trác Hòa chính là nhân vật Hoàng Phủ Vô Kỵ sắm vai.
Vũ Sóc nắm chặt tay, nàng đã hứa hẹn với Mĩ Gia. Tình cảm Mĩ Gia đối với Hoàng Phủ Vô Kỵ biểu hiện quá mức rõ ràng, muốn không phát hiện ra cũng khó.
Bất quá phiền toái nhất vẫn là mình...... Vấn đề này nên trả lời như thế nào đây? Nếu trả lời thì sẽ có vấn đề, trả lời không tốt sẽ bị bắt thóp! Trả lời là Hầu Tước hay là Diệp Tưởng đều không được. Nếu nói không rõ ràng, hiển nhiên có vẻ mình cho rằng vị trí lãnh đạo của Hầu Tước có thể bị thay thế . Vũ Sóc nàng, vô luận là nói chuyện hay làm việc đều suy nghĩ nhiều lần mới hành động. Cho dù đối phương là bạn tốt của nàng, thế nhưng có vài lời tuyệt đối không thể nói lung tung.
Cuối cùng nàng liền trả lời như thế này:“Thứ cho ta nói thẳng, thực lực hiện tại của ngươi không đủ, không giúp được chúng ta. Cứ yên lặng chờ đợi tin tức đi.”
“Ta đây đi tìm Hầu Tước hoặc Diệp Tưởng hỏi một chút được chứ?”
Làm sao lại ương ngạnh tới như vậy? Nếu ngươi thật sự muốn đến, ngươi muốn chúng ta đi cứu Hoàng Phủ Vô Kỵ hay là bảo vệ ngươi đây?
“Ngươi tin tưởng ta chứ? Mĩ Gia?”
Nói về thực lực, hiện tại Vũ Sóc có thể nói là thoát thai hoán cốt, tấn chức ảnh đế, so với Mĩ Gia mà nói, không biết mạnh mẽ hơn biết bao nhiêu lần. Mà Mĩ Gia đối với nhân phẩm của Vũ Sóc cũng rất tin tưởng. Nàng là người trọng lời hứa, lại càng không cần nói lời hứa với bạn bè. Nàng hiểu Vũ Sóc, mặc kệ phải trả giá lớn đến thế nào, chỉ cần nàng đã hứa là sẽ hoàn thành.
“Ta nhất định sẽ cứu Hoàng Phủ Vô Kỵ ra . Đây là hứa hẹn của ta.”
Mĩ Gia đấu tranh tâm lý một phen, cuối cùng quyết định tin tưởng Vũ Sóc.
Tiếp theo, nàng bắt đầu đọc kịch bản mới.
Buổi tối hôm nay...... Thời không sẽ lại lần nữa giao thoa và vặn vẹo.
Đó là lúc để cứu ra Hoàng Phủ Vô Kỵ !
Thời gian trôi qua thực nhanh.
Ban đêm.
Diệp Tưởng, Tích Kính, Vũ Sóc ba người đi tới tầng bốn.
Hầu Tước cùng Ôn Vũ Phàm không có tới.
Là Diệp Tưởng suy xét tới việc bảo tồn thực lực, cho nên để 2 người này lưu lại.
“Giải Trác Hòa......” Tích Kính là người tương lai, bắt đầu tiết lộ chút tin tức:“Con nhiều nhất chỉ có thể nói đến đó.”
Giải Trác Hòa chính là nhân vật Hoàng Phủ Vô Kỵ sắm vai.
Vũ Sóc nắm chặt tay, nàng đã hứa hẹn với Mĩ Gia. Tình cảm Mĩ Gia đối với Hoàng Phủ Vô Kỵ biểu hiện quá mức rõ ràng, muốn không phát hiện ra cũng khó.
Dù có thế nào......
Cũng
phải cứu hắn ra!
Mà giờ khắc này......
Trong 1 khu nhà đại khái cách trường học khoảng 2 km.
Đây là nhà của Lý Vĩnh Quân, tự nhiên cũng là nhà của Long Ngạo Thiên.
Đối với Long Ngạo Thiên, hắn không hy vọng Hoàng Phủ Vô Kỵ sống sót . Bất quá loại chuyện này hắn không thể tiến hành can thiệp. Cho nên, chỉ có thể yên tĩnh xem kỳ biến.
“Lý lão sư.” Lúc này, một đại thẩm béo mập đi tới, xách theo 1 ấm nước nóng nói:“Cần thêm chút nước không?”
Long Ngạo Thiên đang viết giáo án trước bàn nhẹ nhàng gật gầu, đại thẩm béo kia đi tới, chậm rãi rót nước vào chén trà trước mặt Long Ngạo Thiên.
Mà thời điểm nước đổ vào chén, 1 đoạn tin nhắn xuất hiện trong đầu Long Ngạo Thiên.
Mà giờ khắc này......
Trong 1 khu nhà đại khái cách trường học khoảng 2 km.
Đây là nhà của Lý Vĩnh Quân, tự nhiên cũng là nhà của Long Ngạo Thiên.
Đối với Long Ngạo Thiên, hắn không hy vọng Hoàng Phủ Vô Kỵ sống sót . Bất quá loại chuyện này hắn không thể tiến hành can thiệp. Cho nên, chỉ có thể yên tĩnh xem kỳ biến.
“Lý lão sư.” Lúc này, một đại thẩm béo mập đi tới, xách theo 1 ấm nước nóng nói:“Cần thêm chút nước không?”
Long Ngạo Thiên đang viết giáo án trước bàn nhẹ nhàng gật gầu, đại thẩm béo kia đi tới, chậm rãi rót nước vào chén trà trước mặt Long Ngạo Thiên.
Mà thời điểm nước đổ vào chén, 1 đoạn tin nhắn xuất hiện trong đầu Long Ngạo Thiên.
“Tứ Quý có thể sống lại chứ?”
Long Ngạo Thiên hơi ngẩng đầu, nhìn đại thẩm béo kia không nói lời nào.
Đại
thẩm này...... Là
nhân ngẫu Diệp Tinh Vẫn
chế tạo! Bản thể của hắn tự nhiên ở bên ngoài trường học 2 km.
Nhân ngẫu này cũng giống như người sống chân thật, hành xử cùng cách nói năng
đều không nhìn ra nửa điểm sơ hở.
Mà hiện tại, Diệp Tinh Vẫn hiển nhiên đem linh hồn chuyển lên trên người đại thẩm béo này!
Long Ngạo Thiên cầm lấy chén nước từ từ nhấp 1 ngụm.
Đại thẩm béo đứng ở 1 bên.
Thế nhưng thật lâu sau...... Long Ngạo Thiên vẫn không có trả lời hắn.
Đối với Diệp Tinh Vẫn, Tứ Quý là người hắn nguyện ý trả giá hết thảy để cứu sống, thông qua Mộc Lam, hắn cũng biết quan hệ giữa Long Ngạo Thiên cùng Tứ Quý.
Diệp Tinh Vẫn sớm đã xếp Long Ngạo Thiên vào danh sách tất sát.
“Đúng vậy, ta có thể tùy thời khiến cho nàng sống lại.”
Thời điểm Long Ngạo Thiên uống xong nước trà, đem cái chén một lần nữa đặt lên bàn mới chậm rãi trả lời.
“Nếu tùy thời đều có thể khiến nàng sống lại, tại sao không lựa chọn khiến nàng sống lại trong bộ phim kinh dị cuối cùng? Ngươi giải thích như thế nào đây?”
Sứ đồ thời gian Kim Tứ Quý, tình huống của nàng rất đặc biệt. Năm đó nàng thân là học sinh của học viện âm nhạc, nguyên bản nàng hy vọng có thể trở thành 1 ca sĩ. Nhưng cơ duyên xảo hợp lại khiến nàng tiến vào rạp chiếu phim địa ngục. Song sau này biểu hiện ra thiên phú kinh người, được “Hắc Ám Vương Đình” Ma nữ vương hậu Sa La nhìn trúng thu vào dưới trướng. Tịch Thâm Dạ đối với nàng có chút tán thưởng, cho nên, đem 1 giọt tinh huyết của Chúc Cửu Âm truyền cho nàng, để nàng luyện hóa. Từ đó Kim Tứ Quý trở thành thần niệm phân thân của Tịch Thâm Dạ [ cách nói Kim Tứ Quý lúc trước đạt được năng lực nguyền rủa thời gian ở trong phim kinh dị chỉ là nói dối để giấu diếm sự tồn tại của rạp chiếu phim linh độ]! Do đó khiến nàng có được thân phận là sứ đồ thời gian! Cũng giống như Ám Hà hiện tại đầu tư cho Diệp Tưởng.
Cũng chính vì như thế, chỉ cần Tịch Thâm Dạ còn sống, tùy thời đều có thể vận dụng lực lượng thời gian của Tổ Vu Chúc Cửu Âm, đem Kim Tứ Quý kéo trở về ! Phải biết, Kim Tứ Quý tương đương với phân thân của Tịch Thâm Dạ! Bất quá, vấn đề làm Kim Tứ Quý sống lại, Long Ngạo Thiên cùng Tịch Thâm Dạ đã từng nói chuyện qua, hi vọng có thể khiến nàng sống lại càng muộn càng tốt. Điểm này đã được Tịch Thâm Dạ cho phép.
Diệp Tinh Vẫn sau khi nghe được câu trả lời thuyết phục, lại hỏi:“Thật sự...... Có thể làm cho nàng sống lại sao?”
Cho đến nay, Diệp Tinh Vẫn vẫn không biết đến sự tồn tại của rạp chiếu phim linh độ. Long Ngạo Thiên cùng đám hậu cung của hắn cũng sẽ không đem chuyện này nói cho đám người Mộc Lam biết.
“Ngươi có tư cách gì nghi ngờ lời ta nói? Diệp Tinh Vẫn?”
Nếu không phải trong bộ điện ảnh này không thể ra tay giết người, Long Ngạo Thiên há lại để Diệp Tinh Vẫn sống đến bây giờ? Một diễn viên ngay cả ảnh đế cũng không phải, muốn giết hắn dễ như trở bàn tay!
“Ta đây đi trước , Lý lão sư.”
“Ân, ngươi vất vả rồi.”
Đại thẩm béo cứ thế rời khỏi. Dù gì, Diệp Tinh Vẫn chung quy đã nhìn thấy 1 tia hy vọng.
Bản thể của Diệp Tinh Vẫn đang ở trong ổ chăn liền mở mắt.
Tứ Quý......
Mà tại trường trung học Quảng Nguyệt......
Đi tới tầng bốn, phòng học dị độ ở phía trước.
Diệp Tưởng dù có thế nào cũng không hy vọng phải lần nữa tiến vào đây. Nhưng hắn biết, đây là chuyện tình không có khả năng.
Dựa theo kịch tình phát triển, kế tiếp Giải Trác Hòa là không thể sống nổi qua đêm nay.
Như vậy chuyện đám người Diệp Tưởng phải làm chính là , nghịch thiên cải mệnh !
Mà hiện tại, Diệp Tinh Vẫn hiển nhiên đem linh hồn chuyển lên trên người đại thẩm béo này!
Long Ngạo Thiên cầm lấy chén nước từ từ nhấp 1 ngụm.
Đại thẩm béo đứng ở 1 bên.
Thế nhưng thật lâu sau...... Long Ngạo Thiên vẫn không có trả lời hắn.
Đối với Diệp Tinh Vẫn, Tứ Quý là người hắn nguyện ý trả giá hết thảy để cứu sống, thông qua Mộc Lam, hắn cũng biết quan hệ giữa Long Ngạo Thiên cùng Tứ Quý.
Diệp Tinh Vẫn sớm đã xếp Long Ngạo Thiên vào danh sách tất sát.
“Đúng vậy, ta có thể tùy thời khiến cho nàng sống lại.”
Thời điểm Long Ngạo Thiên uống xong nước trà, đem cái chén một lần nữa đặt lên bàn mới chậm rãi trả lời.
“Nếu tùy thời đều có thể khiến nàng sống lại, tại sao không lựa chọn khiến nàng sống lại trong bộ phim kinh dị cuối cùng? Ngươi giải thích như thế nào đây?”
Sứ đồ thời gian Kim Tứ Quý, tình huống của nàng rất đặc biệt. Năm đó nàng thân là học sinh của học viện âm nhạc, nguyên bản nàng hy vọng có thể trở thành 1 ca sĩ. Nhưng cơ duyên xảo hợp lại khiến nàng tiến vào rạp chiếu phim địa ngục. Song sau này biểu hiện ra thiên phú kinh người, được “Hắc Ám Vương Đình” Ma nữ vương hậu Sa La nhìn trúng thu vào dưới trướng. Tịch Thâm Dạ đối với nàng có chút tán thưởng, cho nên, đem 1 giọt tinh huyết của Chúc Cửu Âm truyền cho nàng, để nàng luyện hóa. Từ đó Kim Tứ Quý trở thành thần niệm phân thân của Tịch Thâm Dạ [ cách nói Kim Tứ Quý lúc trước đạt được năng lực nguyền rủa thời gian ở trong phim kinh dị chỉ là nói dối để giấu diếm sự tồn tại của rạp chiếu phim linh độ]! Do đó khiến nàng có được thân phận là sứ đồ thời gian! Cũng giống như Ám Hà hiện tại đầu tư cho Diệp Tưởng.
Cũng chính vì như thế, chỉ cần Tịch Thâm Dạ còn sống, tùy thời đều có thể vận dụng lực lượng thời gian của Tổ Vu Chúc Cửu Âm, đem Kim Tứ Quý kéo trở về ! Phải biết, Kim Tứ Quý tương đương với phân thân của Tịch Thâm Dạ! Bất quá, vấn đề làm Kim Tứ Quý sống lại, Long Ngạo Thiên cùng Tịch Thâm Dạ đã từng nói chuyện qua, hi vọng có thể khiến nàng sống lại càng muộn càng tốt. Điểm này đã được Tịch Thâm Dạ cho phép.
Diệp Tinh Vẫn sau khi nghe được câu trả lời thuyết phục, lại hỏi:“Thật sự...... Có thể làm cho nàng sống lại sao?”
Cho đến nay, Diệp Tinh Vẫn vẫn không biết đến sự tồn tại của rạp chiếu phim linh độ. Long Ngạo Thiên cùng đám hậu cung của hắn cũng sẽ không đem chuyện này nói cho đám người Mộc Lam biết.
“Ngươi có tư cách gì nghi ngờ lời ta nói? Diệp Tinh Vẫn?”
Nếu không phải trong bộ điện ảnh này không thể ra tay giết người, Long Ngạo Thiên há lại để Diệp Tinh Vẫn sống đến bây giờ? Một diễn viên ngay cả ảnh đế cũng không phải, muốn giết hắn dễ như trở bàn tay!
“Ta đây đi trước , Lý lão sư.”
“Ân, ngươi vất vả rồi.”
Đại thẩm béo cứ thế rời khỏi. Dù gì, Diệp Tinh Vẫn chung quy đã nhìn thấy 1 tia hy vọng.
Bản thể của Diệp Tinh Vẫn đang ở trong ổ chăn liền mở mắt.
Tứ Quý......
Mà tại trường trung học Quảng Nguyệt......
Đi tới tầng bốn, phòng học dị độ ở phía trước.
Diệp Tưởng dù có thế nào cũng không hy vọng phải lần nữa tiến vào đây. Nhưng hắn biết, đây là chuyện tình không có khả năng.
Dựa theo kịch tình phát triển, kế tiếp Giải Trác Hòa là không thể sống nổi qua đêm nay.
Như vậy chuyện đám người Diệp Tưởng phải làm chính là , nghịch thiên cải mệnh !
Dựa theo kịch bản, thời gian đã sắp tới rồi.
Một nhà ba người cứ thế tiến vào bên trong phòng học.
Vừa mới tiến vào, không biết sao nhiệt độ bắt đầu kịch liệt hạ xuống.
Đẩy cửa sau ra, tầm mắt Diệp Tưởng thỉnh thoảng đảo qua phía bên kia cánh cửa.
Đã đọc kịch bản nhiều lần, hắn rất rõ ràng phía sau cánh cửa có cái gì.
Huyết tinh xiềng xích đã chuẩn bị tốt, điều hắn cần làm lúc này là đóng cánh cửa lại!
Ngay lúc cánh cửa muốn đóng lại, Huyết tinh xiềng xích cơ hồ phóng ra trong nháy mắt!
Chỉ thấy......
Ở phía sau cửa là 1 ngươi đeo mặt nạ trắng, tay cầm trường đao!
Huyết tinh xiềng xích đã đem người kia trói trụ lại!
Trong
bộ [phòng học dị độ]
một, người đeo mặt nạ trắng này cũng từng xuất hiện qua!
Diệp Tưởng không vận dụng nghiệp hỏa cùng thần lôi, càng không dùng tới Hạo Thiên kiếm cùng La Hầu cung.
Bởi vì......
Người này, chính là Hoàng Phủ Vô Kỵ !
Người kia sau khi bị huyết tinh xiềng xích quấn lại, tự nhiên không thể nhúc nhích!
Vũ Sóc cùng Tích Kính cũng đem đường lui khóa chặt, bố trí nên hảo sát cục!
Đương nhiên, Hoàng Phủ Vô Kỵ là đối tượng bọn hắn muốn cứu vớt. Đáng sợ chân chính là quỷ hồn đưa hắn tới đây kìa!
Bất quá một lần này lại không hề thấy bóng trắng kia xuất hiện.
Dựa theo kịch bản miêu tả, sự tình kế tiếp sẽ phát sinh chính là......
Vũ Sóc đột nhiên vung tay phải lên, theo sau, ở trong góc tối phòng học, 1 bóng ma bị kéo lộ ra ánh sáng!
Tích Kính trong nháy mắt đó đồng thời lấy ra Tử Thần liêm đao, hướng tới địa phương đó chém tới !
Cơ hồ trong nháy mắt liêm đao trảm xuống, từ hư không mơ hồ xuất hiện 1 bóng dáng!
Tử Thần liêm đao hung hăng chém vào đầu của bóng dáng đó, mà trong sát na nó xuất hiện, Vũ Sóc cũng nhắm vào bóng dáng đó mà tấn công !
“Tư tái đạt...... Tân lộ tái lợi !”
Theo Hắc Ma pháp chú ngữ được niệm tụng ra, trong phòng học xuất hiện vô số hắc ảnh, là những mũi nhọn nhiều không đếm hết !
Cái này chỉ vỏn vẹn đối với linh thể mới có hiệu lực ......
Hắc linh trùy !
Chính là pháp thuật công kích còn cao hơn 1 tầng so với Hắc Ma thuật... chân chính là công kích hắc ma pháp!
Diệp Tưởng không vận dụng nghiệp hỏa cùng thần lôi, càng không dùng tới Hạo Thiên kiếm cùng La Hầu cung.
Bởi vì......
Người này, chính là Hoàng Phủ Vô Kỵ !
Người kia sau khi bị huyết tinh xiềng xích quấn lại, tự nhiên không thể nhúc nhích!
Vũ Sóc cùng Tích Kính cũng đem đường lui khóa chặt, bố trí nên hảo sát cục!
Đương nhiên, Hoàng Phủ Vô Kỵ là đối tượng bọn hắn muốn cứu vớt. Đáng sợ chân chính là quỷ hồn đưa hắn tới đây kìa!
Bất quá một lần này lại không hề thấy bóng trắng kia xuất hiện.
Dựa theo kịch bản miêu tả, sự tình kế tiếp sẽ phát sinh chính là......
Vũ Sóc đột nhiên vung tay phải lên, theo sau, ở trong góc tối phòng học, 1 bóng ma bị kéo lộ ra ánh sáng!
Tích Kính trong nháy mắt đó đồng thời lấy ra Tử Thần liêm đao, hướng tới địa phương đó chém tới !
Cơ hồ trong nháy mắt liêm đao trảm xuống, từ hư không mơ hồ xuất hiện 1 bóng dáng!
Tử Thần liêm đao hung hăng chém vào đầu của bóng dáng đó, mà trong sát na nó xuất hiện, Vũ Sóc cũng nhắm vào bóng dáng đó mà tấn công !
“Tư tái đạt...... Tân lộ tái lợi !”
Theo Hắc Ma pháp chú ngữ được niệm tụng ra, trong phòng học xuất hiện vô số hắc ảnh, là những mũi nhọn nhiều không đếm hết !
Cái này chỉ vỏn vẹn đối với linh thể mới có hiệu lực ......
Hắc linh trùy !
Chính là pháp thuật công kích còn cao hơn 1 tầng so với Hắc Ma thuật... chân chính là công kích hắc ma pháp!