3/06/2017

Posted by Unknown |
Chương 51: Mầm móng sinh mệnh


Hầu Tước đã nghiên cứu qua thanh kiếm gãy này rất nhiều lần.


Cuối cùng, hắn ý thức được,
đây tuy chỉ là 1 đoạn kiếm nhưng lại là 1 kiện binh khí sát phạt đáng sợ! Nếu không phải như thế, Diệp Tưởng tương lailại coi nó là chí bảo Sát đạo, giao phó cho hắn?


Thế nhưng, Hầu Tước
vì hạn chế bởi thực lực của bản thân, chỉ phát huy được  1 bộ phận thực lực của nó mà thôi. Hầu Tước tự nhiên cũng hiểu được, cấp bậc “Ảnh đế” này mặt ngoài nhìn dường như rất mạnh, bất quá vẫn xa xa không đủ khống chế đoạn kiếm gãy! Dùng hình tượng để hình dung, chính là để em bé dùng máy tính!


Thực lực của Hầu Tước trong 20 rạp chiếu phim đã là rất mạnh, nhưng vẫn chưa đủ để khống chế nó!


Thế nhưng
vào lúc này...... Hầu Tước cư nhiên có thể chân chính đem lực lượng của nó phát huy ra!

Trong 1 khắc này, Diệp Tưởng ý thức được, đoạn kiếm này... tuyệt đối không phải người tại thế giới hạ tầng có khả năng có được. Thậm chí nó căn bản còn không phải là 1 vật nguyền rủa !


Cái này nhất định thuộc về rạp chiếu phim thượng tầng !


Cùng lúc đó......


Tại
1 không gian khác, 1 cụm rạp so với cụm rạp Thâm Dạ còn cao tầng hơn.

Cụm rạp Phong Đô, rạp chiếu phim A Tu La.


Một Huyết Trì
(hồ máu) to lớn trên không, một bạch phát nam tử (cái gì cũng trắng, lông mi lông mày cho tới tóc) đang lơ lửng trong đó. Lúc này hắn đang nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên 2 mắt chợt mở ra!

“Đây là......
khí tức của Tru Tiên kiếm!”


Nam tử lập tức bấm đốt ngón tay tính toán
nơi phát ra khí tức Tru Tiên kiếm!


Đại khái
thời gian trôi qua không đến 5 hô hấp, hắn mới mở miệng:“Như thế nào lại...... khí tức này cư nhiên phát ra từ 1 cụm rạp hạ tầng!


Số lượng cụm rạp hạ tầng trong rạp chiếu phim Địa Ngục chính là nhiều nhất, nhất là cụm rạp thuộc nhóm Hoa Hạ ta, số lượng càng là không thể thống kê cụ thể. Đến cùng là cụm rạp hạ tầng nào?


Tiếp
theo hắn không thể tiếp tục đả tọa tu hành nữa, nhanh chóng rời khỏi Huyết Trì!


Huyết Trì
này là trận pháp do hắn bày ra! Rất nhanh, Huyết Trì khôi phục lại trạng thái nguyên dạng !


Rạp chiếu phim A Tu La tại cụm rạp Phong Đô, kỳ thật càng thích hợp với tên gọi là Ảnh thành. Chiếm diện tích rộng tương đương với 1 đại học trong thế giới thực. Ở trong này, mỗi 1 diễn viên đều có trụ sở tư nhân của mình!

“Nguyên Thanh?
Làm sao xuất quan nhanh như vậy ?”


Bên ngoài là một
nữ tử mặc trang phục hán cổ, mi mục như họa, anh tư bừng bừng phấn chấn.


“Tuyết Ngọc !”
bạch phát nam tử được gọi là Nguyên Thanh chợt cau mày, nói:“Ta vừa rồi...... cảm ứng được khí tức của Tru Tiên kiếm tại thế giới hạ tầng !”


“Cái gì?”


Nàng kia nhất thời
biến đổi sắc mặt, vội vàng tùy ý vung tay. Nhất thời từ trên thân thể nàng bay ra vô số mộc kiếm, xoay quanh hình thành 1 trận pháp hình tròn!

“Việc này q
úa trọng đại, vẫn nên làm 1 trận pháp cách âm mới thỏa đáng!


Phải...... Chuyện này, ngược lại là ta nhất thời sơ xuất.” Nguyên Thanh thở sâu, nói:“Tru Tiên kiếm, chính là chí bảo Sát đạo của Đạo Môn, chỉ là vì một hồi chiến tranh lúc trước mới khiến nó bị gãy vỡ. Những mảnh vỡ đó đều không biết tung tích. Nhưng không nghĩ tới, cư nhiên lại lưu lạc đến cụm rạp hạ tầng! Những diễn viên tại đó chỉ dựa vào vật nguyền rủa để kéo dài hơi tàn, cho dù có được nó, sao có thể phát huy hết lực lượng!”


“Đích xác không thể tin
được...... Nếu thực sự có nhân vật bậc này, người kia ngày sau nhất định sẽ trở thành ‘Tấn chức giả’ ! Nguyên Thanh, tương lai ngươi đi biểu diễn tam đại phim cấm, nếu trước đó có thể đem những mảnh vỡ của Tru Tiên kiếm thu vào tay, cho dù chỉ là 1 bộ phận... ngươi cũng có cơ hội thật lớn... sống sót qua phim cấm!”


“Không sai !
Sau khi biểu diễn phim cấm, thực lực của ta có thể tăng tiến thêm 1 tầng nữa, đến thời điểm đó ta có tin tưởng, mang ngươi cùng đi sấm quỷ môn quan! Mảnh Tru Tiên kiếm này tất yếu phải tới tay ! Tuyệt đối không thể để nó rơi vào tay người khác !”


“Bất quá......
cho dù là ‘Tấn chức giả’, hắn sẽ tiến vào cụm rạp nào còn rất khó nói a?”


Không sao, lấy danh tiếng của ‘Huyết trần tử’ Nguyên Thanh ta, cộng thêm thế lực của cụm rạp Phong Đô, muốn tìm ra cũng không khó! Đến thời điểm, liền gia tăng danh ngạch tấn chức giả ở cụm rạp cỡ trung, hoặc là cung cấp cho bọn hắn sự che trở của ta, làm tăng lên năng lực của quang hoàn nhân vật chính...... Đều có thể khiến cho bọn chúng động tâm !”


“Tru Tiên kiếm...... Nhất định phải lấy đến tay !
Hơn nữa, cụm rạp Phong Đô là thế lực tiên phong đối kháng với cụm rạp Âu Mĩ, chỉ cần lấy được Tru Tiên, đám tử linh pháp sư kia, cũng không chiếm được bao nhiêu tiện nghi !”


“Huyết trần tử” Nguyên Thanh không khỏi nghĩ tới
trường đại chiến lúc trước.


Nếu không phải
do trường chiến tranh kia, Tru Tiên kiếm chí bảo Sát đạo sao có thể gãy vỡ? Mà hắn cũng trong trường chiến tranh kia là vị đệ tử duy nhất của Thánh Thiên đạo tổ còn sống sót! Nếu không phải như thế, hắn cũng không thể cảm ứng được khí tức của Tru Tiên kiếm ! Bởi vì chỉ có tu luyện đạo thuật của Thánh Thiên đạo môn mới có thể sinh ra cảm ứng với Tru Tiên kiếm !


Nghĩ đến đây,
hai mắt “Huyết trần tử” Nguyên Thanh cũng lộ ra quang mang như máu! Hắn tuy là người cuối cùng trong đạo môn, nhưng lại tu luyện công pháp Ma Đạo, loại công pháp này, có hao tổn nhất định đối với quang hoàn nhân vật chính, thế nhưng một khi tu luyện đại thành, sẽ có được thần thông bảo mệnh đáng sợ. Nếu không phải thế, hắn cũng không thể nào sống sót qua trường đại chiến kia!

“Bất quá...... Vì cái gì? Tru Tiên kiếm
lại lưu lạc tới 1 cụm rạp hạ tầng? Tột cùng nguyên do là gì? Chẳng lẽ ......”


Nguyên Thanh nghĩ tới một khả năng.


Chẳng lẽ...... trường chiến tranh
kia...... Còn không đem “Hắn”...... diệt sát hoàn toàn sao?


Lúc này...... Tại
thế giới [phòng học dị độ].


Thời điểm Diệp Tưởng còn chưa phản ứng được liền thấy...... Vũ Sóc cùng Tích Kính đã xuất hiện trước mắt!


“Di Hoa...... Tích Kính !”


Hắn trước tiên vọt lên, lập tức chuẩn bị bảo hộ
tốt hai người !


Mà Hầu Tước
lại buông đoạn kiếm trong tay xuống, thở sâu, nói:“Không có việc gì . Ít nhất...... Hôm nay không có việc gì .”


Vừa rồi trong nháy mắt
kia, hắn vận dụng lực lượng của thanh kiếm này cư nhiên có thể xé rách không gian. Cái này tuyệt đối vượt xa phạm trù vật nguyền rủa bình thường !


Hầu Tước ý thức được, thanh kiếm này
chỉ sợ lai lịch cực lớn !


Chỉ là hiện tại...... Hết thảy
vẫn còn ẩn trong sương mù, Diệp Tưởng tương lai làm cách nào lấy được đoạn kiếm này, đến nay vẫn như cũ là 1 câu đố.


Mà bởi vì không gian bị xé rách,
cửa lớn phòng chiếu phim cũng được mở ra.


Bốn người rất nhanh
rời khỏi rạp chiếu phim. Vấn đề trang bị bên trong phòng chiếu phim bị phá hỏng bọn hắn không phải quan tâm. Bug điện ảnh sẽ tự động điều chỉnh, nói đến cùng, chung quy nơi này cũng không phải là thế giới chân thật.


Ra đến bên ngoài, Diệp Tưởng nhìn về phía Hầu Tước tràn ngập cảm kích: “Cám ơn ngươi, Di Tinh, nếu ngươi không tới......”


“Ta chỉ làm việc nên làm mà thôi.” Hầu Tước
đã sớm thu hồi lại đoạn kiếm kia.


Diệp Tưởng đỡ Vũ Sóc, xác nhận nàng không có việc gì
mới cảm thấy yên tâm.


Hôm nay tuy rằng thắng, nhưng...... Lại thắng quá mức kinh tâm động phách. Diệp Tưởng
hiểu, tương lai chỉ sợ sẽ còn nhiều sóng gió hơn nữa chờ đợi hắn!

Muốn sinh tồn...... Là sự tình
gian nan cỡ nào!


“Như vậy, trước hết
trở về......” Hầu Tước vừa nói ra khỏi miệng, lại bị Tích Kính một phen kéo tay lui ra sau,“Cữu cữu... kỳ thực con có chuyện cần nói... Ba, mụ, các ngươi tìm một chỗ tiếp tục đi chơi đi, con và cữu cữu không quấy rầy 2 người !”


Một bên kéo,
một bên Tích Kính ghé vào tai Hầu Tước nói:“Cữu cữu...... cữu thực là không có nhãn lực ah? Loại thời điểm này, tự nhiên nên cho 2 người họ đi chung với nhau!


Hầu Tước
mặt không thay đổi, tùy ý để Tích Kính kéo đi, nói:“Mẹ ngươi dậy ngươi đối đãi với trưởng bối như vậy sao?”


“Ha ha...... Cữu cữu...... Sự cấp tòng quyền nha.
Cữu dù sao cũng phải để bọn họ gần nhau nhiều 1 chút, bằng không... thúc nói con từ đâu tới đây?”


Phim, tự nhiên không thể tiếp tục xem.


Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc
rời khỏi trung tâm thành phố Đông Giang,  hai người dạo bước rất lâu.


Diệp Tưởng chậm rãi
nắm lấy bàn tay Vũ Sóc. Hắn nắm thật sự rất cẩn thận, thậm chí lúc đầu còn có chút rụt rè, mà Vũ Sóc cũng đồng dạng nắm lấy bàn tay hắn.


“Ngươi...... Cùng
với thời điểm vừa mới chuyển tới học hoàn toàn không giống ......” Vũ Sóc cúi đầu nói.


“Ân, bởi vì......
có rất nhiều chuyện đã xảy ra . Sự tình vừa rồi phát sinh, ngươi rất nhanh sẽ quên đi?


Hẳn là vậy.”


Hai người thật lâu sau
không có tiếp tục mở miệng. Mỗi một lần đối thoại ngoài an bài của kịch bản đều phải thật cẩn thận, phòng ngừa ng.


Đi tới, đi tới......


Vũ Sóc bỗng nhiên
ôm chặt Diệp Tưởng một phen!


“Ta
muốn cùng ngươi sống sót, cùng nhau dưỡng dục Tích Kính, sau đó đi tới 1 tương lai không giống thế này.”


Vừa rồi trong đầu nàng cùng Diệp Tưởng bỗng nhiên xuất hiện kịch bản !


“Ân.” Diệp Tưởng vuốt ve
mái tóc mềm mại của Vũ Sóc, vùi đầu nàng vào lồng ngực của hắn,“Chúng ta...... sẽ cùng nhau nuôi dậy nó. Tương lai, sau khi Tích Kính ra đời, ta nhất định phải bồi bên cạnh nó. Sẽ khiến nó không còn sống cuộc sống không có phụ thân.


Lúc này, một đoạn
 ký ức đột nhiên xẹt qua trong đầu.


Đó là
bóng người có chút mơ hồ, tựa hồ như lúc hắn còn rất nhỏ đã nói với hắn 1 câu.

Con rất nhớ ngưi...... Ba ba......”


Diệp Tưởng nâng
Vũ Sóc lên, chậm rãi cúi đầu hôn nàng.


Trong nhà Kim Thư Đông.


Buổi tối hôm nay, cha mẹ hắn vừa lúc có chuyện về muộn.


Trên giường lớn, Diệp Tưởng kích
động hôn Vũ Sóc. Dưới giường, quần áo đầy đất.


Cảnh giường chiếu lần đầu tiên hàng lâm trên người Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc. Đối với bọn họ mà nói, điều này thực may mắn, đối phương là đối tượng diễn cảnh giường chiếu lần đầu tiên của chính mình.


Bất quá...... Đối
với hai người mà nói đây không phải là diễn, mà là lần đầu tiên chân chính của song phương.


Nụ hôn của Diệp Tưởng nóng bỏng, dừng trên da thịt trắng nõn của Vũ Sóc 1 đường trượt đến nụ hoa đã dựng lên trên ngũ phong của nàng. Mà Vũ Sóc cũng đáp lại sự nhiệt tình của Diệp Tưởng, 2 chân quấn quanh thân thể Diệp Tưởng, chuẩn bị tốt để nghênh đón hắn tiến vào.


“Hôm nay......” Nàng bỗng nhiên nói:“Có lẽ chính là
ngày Tích Kính được sinh ra ah.”


Nói như vậy...... Cũng không sai.” Diệp Tưởng gắt gao ôm lấy thân thể Vũ Sóc, nâng nhẹ 2 chân nàng đang vòng lấy hạ thể hắn, theo sau, tiểu đệ cứng rắn cùng vụ cốc thần bí của Vũ Sóc kết hợp cùng một chỗ.


Từ góc độ
này nhìn xuống...... thân thể Vũ Sóc, thật sự rất đẹp. Trên da thịt trắng nõn không tìm thấy nửa điểm tỳ vết, giống như em bé mới sinh ra vậy.


Đối với Diệp Tưởng mà nói,
cũng giống như linh hồn của Vũ Sóc, thuần khiết như vậy.


Hai người...... Rốt cuộc kết
hợp làm một thể.


Tiến vào thân thể Vũ Sóc, Diệp Tưởng bắt đầu bài hoan ca nghênh đón sinh mệnh. Đồng thời, tâm tình hắn cũng có chút kích động. Kịch bản an bài 1 trận giường chiếu này, mục đích không cần nói cũng biết...... Tích Kính nhất định, chính là sinh ra như thế!


Tích Kính......


Hôm nay,
cha mẹ mang tới chúc phúc lớn nhất, đem con sáng tạo ra trên thế giới này.

Chúng ta nhất định sẽ
thay đổi tương lai, cho con 1 nhân sinh hoàn toàn bất đồng.


Chúng ta vĩnh viễn yêu
con, giống như con vẫn yêu chúng ta......


Chúng ta, nhất định sẽ
làm con hạnh phúc ......


Đây là
hứa hẹn của cha mẹ!


Không biết qua bao lâu, theo
một tiếng thở của Vũ Sóc, Diệp Tưởng rốt cuộc kết thúc khải tấu hoan ca sinh mệnh.


Hạt giống sinh mệnh của Tích Kính, tại tối nay được gieo xuống
...... 


Posted by Unknown |
Chương 50: Đoạn kiếm



Trong phòng chiếu phim tối đen, không khí lúc này tựa hồ đã bắt đầu ngẹn đặc lại.


Tuy rằng mẹ con Vũ Sóc biến mất, thế nhưng Diệp Tưởng biết, giờ phút này không thể bối rối !
Một khi rối loạn, sẽ không còn cơ hội cứu mẹ con nàng trở về!


Phải thắng...... Nhất định phải thắng !


Đây là một
cuộc chiến không thể thua !


Diệp Tưởng nhanh chóng đi đến hàng
ghế đầu tiên, đồng thời chú ý màn ảnh cũng như từng góc phòng!


Trong không khí
, một con ruồi nhỏ bé cũng không khiến hắn bỏ qua. Ác Ma chi nhãn, quỷ hồn nghiệp hỏa cùng thần lôi trừ tà, tất cả đều bắt đầu sôi trào!


Hiện tại
, Diệp Tưởng nhìn như rất bình tĩnh, nhưng trên thực tế, hắn chính là 1 ngọn núi lửa tùy thời sẽ bùng nổ!


Đột nhiên, Diệp Tưởng
nhìn thấy một màn kinh người!


Trên màn hình điện ảnh, xuất hiện Vũ Sóc cùng Tích Kính !


Hai người đang liều chết chiến đấu ! Thế nhưng, trên màn hình hoàn toàn không nhìn thấy địch thủ !


“Di Hoa ! Tích Kính !”


Đáng tiếc, vô luận Diệp Tưởng cường đại
đến cỡ nào, trừ phi hắn trở thành Trung Châu đội Trịnh Xá cùng tiểu đinh đương Sở Hiên, bằng không, hắn tuyệt đối không có cách nào tiến vào bên trong điện ảnh!


Diệp Tưởng hai tay gắt gao
nắm chặt, lúc này hắn cơ hồ như đang ngập trong lửa nổi giận!


 
Giờ phút này hắn đã tiến vào...... hình thức Ngạ Quỷ đạo!


Tiến vào hình thức Ngạ Quỷ đạo, sắc mặt Diệp Tưởng trở nên trắng bệch âm trầm, hai tay móng tay điên cuồng
mọc dài, cằm cũng bắt đầu biến dạng, răng nanh từng cái mọc dài trở nên lợi hại !


Ở hình thức Ngạ Quỷ đạo, Diệp Tưởng luôn không dễ dàng khống chế được bản thân !


Tiếp đó. La Hầu cung bị kéo căng hoàn toàn, nhắm vào bất cứ nơi nào trong phòng chiếu phim khả năng che giấu quỷ hồn!


Diệp Tưởng thở sâu, giận dữ hét:“Đi ra -”


Một tiếng rít gào. Toàn bộ mấy chỗ ngồi phía trước bị chấn động lập tức triệt để dập nát, mặt đất cùng trần nhà cũng hoàn toàn rạn nứt !


Hai mắt Diệp Tưởng hóa thành màu huyết đỏ tươi !


Ngạ Quỷ đạo !


Một tiếng rít gào này khiến toàn bộ chỗ ngồi từ màn hình chiếu phim đến chỗ hắn đứng hoàn toàn dập nát, trên mặt đất cũng tạo thành một đường nứt chia thành ranh rới rõ ràng với phía sau!


Hai mắt hung huyết của Diệp Tưởng, tập trung vào từng góc khất trong phòng!


Thật lâu sau......


Diệp Tưởng
mới miệng mở. Răng nanh ngạ quỷ bén nhọn lộ ra hung mang !


Cơ hồ trong nháy mắt, huyết tinh xiềng xích
xuất ra so với tốc độ bắn súng còn mau hơn gấp ba lần, hung hăng khóa chặt một cái gì đó trong hư không! Mà ở vị trí đó, liền xuất hiện một bóng trắng!


Bóng trắng giãy dụa . Trong bóng đêm bị Diệp Tưởng kéo ra !


Diệp Tưởng không chút do dự nghiệp hỏa trong mắt phun ra !
hình thức Ngạ Quỷ đạo, nghiệp hỏa còn cường đại hơn gấp mấy lần !


Vô gian nghiệp hỏa, đủ để
so sánh với địa ngục A Tị, đem vài quỷ hồn kia đốt cháy hầu như không còn ! Mà thời điểm nghiệp hỏa thiêu đốt trên người bóng trắng, sự giãy dụa của đối phương cũng bắt đầu yếu bớt !


Mau thả ra ! Đem các nàng thả ra !”


Diệp Tưởng lại
hét lên một tiếng rít gào, tiện đà xông thẳng tới hướng quỷ hồn đang bị nghiệp hỏa thiêu đốt, đồng thời phóng ra trừ tà thần lôi !


Nói chung, đồng thời phóng
ra 2 đòn sát thủ như vậy, trước tiên sẽ bị nguyên tắc nguyền rủa giảm dần tác động. Nhưng với tình hình của mẹ con Vũ Sóc trước mắt, Diệp Tưởng không thể so đo nhiều như vậy !


Nam nhân nên vì
gia đình của mình trả giá hết thảy ! thế giới Địa Ngục này, các nàng chính là người hắn muốn bảo vệ! Vé chuộc cái chết? Vật nguyền rủa? Thợ săn Ác Ma? Nhân vật chính quang hoàn? Đều không trọng yếu bằng hai nàng!


Thế nhưng
, khi Diệp Tưởng vọt tới trước bóng trắng kia lại phát sinh sự tình nằm ngoài dự kiến.


Quỷ hồn vươn đôi tay đã hư thối đến độ tựa hồ lúc nào cũng có thể rơi ra, một phen bóp chặt cổ Diệp Tưởng !


Diệp Tưởng cũng đồng thời
túm lấy đôi tay đó !


Dù đang phát ra trừ tà thần lôi, Diệp Tưởng vẫn rơi vào thế hạ phong !


Thần lôi chi quang
khiến phòng chiếu phim trở nên sáng rực rỡ!


Chết đi cho ta...... chết đi! Chết !”


Thế nhưng, hình thức Ngạ Quỷ đạo chung quy có khả năng duy trì liên tục tới cuối
cùng hay không? Một khi Diệp Tưởng biến trở về nguyên dạng thì sẽ càng nguy hiểm hơn!


Lúc này...... Hắn không chút do dự
rút ra Hạo Thiên kiếm, trực tiếp cắm vào cái đầu quỷ hồn kia!


Hạo Thiên kiếm !
Tuy rằng cái tên này cùng này tác dụng phi thường không ăn khớp. Nhưng đối với âm hồn ngạ quỷ vẫn là vật khắc chế vật ! Chẳng qua vật ấy nhằm vào quỷ hồn của rạp chiếu phim thượng tầng, tác dụng hẳn không lớn, thế nhưng, tại thế giới điện ảnh hạ tầng! Cho dù là phim kinh dị khó giải cũng vẫn có thể dùng!


Chết!”


Một đạo kim quang xuyên qua
đầu quỷ hồn, khiến bóng trắng kia trong nháy mắt tiêu tán !


Diệp Tưởng nhìn
lại hướng màn hình điện ảnh! Vũ Sóc cùng Tích Kính vẫn còn ở bên trong !


bóng trắng quỷ hồn kia đã tiêu tán...... Thế nhưng Diệp Tưởng biết, căn bản vẫn chưa diệt triệt để !


Bất quá, hắn đã không còn sức để chống đỡ tiếp !


Hắn
vịn tay vào một chỗ ngồi, nhìn về phía màn hình điện ảnh.


“Di Hoa...... Tích Kính......”


Như thế nào mới có thể cứu
được các nàng?


Bất quá, thực lực
của Vũ Sóc cùng Tích Kính ngược lại đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn! Đôi mẹ con này đều tương đối cường đại !


Tạo nghệ Hắc Ma thuật của Vũ Sóc, trải qua gia tốc thời gian thế giới trong mộng, đã ngày càng cường đại !


Hiện tại nàng...... Đã không cần nghi ngờ, có được thực lực của ảnh đế...... Hoặc nói là ảnh hậu!


Mà thực lực
của Tích Kính, chỉ sợ cũng tương đương ảnh hậu!


Chỉ thấy Vũ Sóc cùng Tích Kính tựa lưng vào nhau, mẹ con hai người hợp tác khăng khít,
chỉ cần thông qua một ánh mắt, đã có thể trao đổi vô số tin tức, có thể nói là ăn ý đến cực hạn !


Diệp Tưởng cũng không thể không bội phục hai người !


Nhưng
giờ...... tính sao?


Cho dù là tối cường ảnh đế, rơi vào hoàn cảnh không có hậu vin, mà địch nhân lại vĩnh viễn giết không chết...


...Nên làm cái gì bây giờ?


Đột nhiên, Diệp Tưởng quay đầu lại !
Một người, đang đứng phía sau hắn!


Một...... Cường viện !


Hầu Tước Heine !


“Di Tinh !”


“Thật không biết muội muội ta vì cái gì nguyện ý gả cho
tên gia hỏa như ngươi......” Đối với tình cảm Tôn Di Tinh dành cho muội muội [ vỏn vẹn chỉ là nhân vật mà Hầu Tước đóng ] mà nói, thì “Muội phu” tương lai Kim Thư Đông này, thật sự khó có thể chấp nhận.


Tiếp đó, Hầu Tước nhìn màn hình điện ảnh trước mắt.


“Ta đi cứu các nàng.”


Tầm mắt Hầu Tước tập trung vào Vũ Sóc cùng Tích Kính trong màn hình. Chung quy, đó cũng là “Muội muội” cùng “Cháu ngoại của hắn.


Diệp Tưởng khó có thể tin nhìn Hầu Tước, hắn giải quyết tình huống này
như thế nào?


Hầu Tước không chút hoang mang ...... Từ trong vòng tay xương người lấy ra thanh kiếm gãy kia !


Đây...... dường như là tồn tại từ thời kỳ Thượng Cổ Hồng Hoang, Tru Tiên kiếm do giáo chủ Thông Thiên giáo nắm giữ!


Hầu Tước dùng thanh âm trầm thấp nói:“Nếu ngươi không muốn chết, đứng ở phía sau
ta.”


Diệp Tưởng
tất nhiên không nói nhiều, nhanh chóng di chuyển đến phía sau Hầu Tước.


...... Hầu Tước đem đoạn kiếm kia giơ lên cao......


Sau đó...... Hung hăng chém xuống !


Giờ khắc này, trong thiên địa địa hỏa thủy phong, thời gian, không gian......
tất cả các nguyên tố cơ hồ đều bị thanh kiếm này chém đứt !


Một cỗ lực lượng khủng bố đến từ Viễn Cổ Hồng Hoang, xuyên qua màn hình điện ảnh trước mắt!


Đem
nó cắt bỏ, nguyên bản không gian không có khả năng xuất hiện...... Ngạnh sinh bị xé rách !


Kiếm này......


Tru Tiên ![ chưa xong còn tiếp ] 











3/02/2017

Posted by Unknown |

Chương 49: Rất lâu sau khi chết đi



“Các ngươi xem...... đôi mắt này ...... Có phải người Trung Quốc hay không?”


“Thật sao? Không phải chứ? Đây không phải là điện ảnh Hollywood sao?”


Nên biết, không giống như hiện tại, diễn viên trung quốc được góp mặt trong điện ảnh Hollywood tuy không nhiều [ tỷ như hai Băng Băng ], nhưng vào năm 1997, tuyệt đối cực kỳ khó mà nhìn thấy 1 gương mặt châu á nào trong điện ảnh Hollywood.

Thế nhưng Diệp Tưởng lại biết, hắn nào có phải diễn viên. Không...... hắn thật sự là diễn viên, nhưng không phải là diễn viên trong đó ah!

Lúc này, Jack vì vấp té Hoắc Thanh Lam mà dẫn đến không thể lên tàu.

Giờ khắc này trong rạp chiếu phim lập tức nổi lên từng trận nghi vấn.

“Không phải chứ? Nam nhân này chẳng lẽ không phải nhân vật chính?”


Nhìn áp phích thì hắn hẳn phải là nhân vật chính ah, không lên thuyền được còn quay tiếp thế nào đây?


“Đạo diễn tất sẽ có ý tưởng, có thể để hắn bơi theo hay không?


Diệp Tưởng, Vũ Sóc, Tích Kính nhìn thấy 1 màn này đều cảm giác thực không tin nổi. Tình tiết này nhìn cực kỳ giống 1 bộ phim kinh dị Thái Lan [ Coming Soon ] !


Tích Kính hơn nửa ngày mới phản ứng lại:“Này...... cái này là sao? Kim Kỳ Thụy sao lại ở trong đó?”


Trong lịch sử nguyên bản chưa từng xảy ra chuyện như vậy!

Diệp Tưởng siết chặt tay, nhìn con tàu Titanic từ từ rời bến. Mà nhân vật chính Jack lại chỉ có thể trông theo con tàu đi xa dần....


Tiếp theo, màn hình lần nữa quay lại trước mặt Hoắc Thanh Lam.


Hoắc Thanh Lam hiện tại coi như là diễn viên của [phòng học dị độ] hay là [ tàu Titanic ] đây?


“Kim Kỳ Thụy...... Hắn...... Hắn không có khả năng được James Cameron chọn diễn bộ điện ảnh này đi?”


“Vô nghĩa, đương nhiên không có khả năng. Ba !”


Một câu “Ba” lại khiến nữ tử đang uống Coca ho sặc sụa!


Ba người này... chẳng lẽ mới trốn viện ra ?


Jack cùng bằng hữu của hắn trở lại trước mặt Hoắc Thanh Lam, kéo hắn lên, nói:“Huynh đệ, ngươi làm hại ta không thể lên tàu, ngươi nói nên bồi thường cho ta thế nào đây !”


Hoắc Thanh Lam lúc này vẫn còn đang bất tỉnh nhân sự


Mặc kệ Jack liều mạng lay hắn như thế nào cũng không có nửa điểm phản ứng.  

“Hắn không phải đã chết rồi chứ?” vị bằng hữu ở bên cạnh nói.


Chắc không đâu......”


Cuối cùng, Jack Dawson tiên sinh, người vốn là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử điện ảnh lôi kéo Hoắc Thanh Lam về bên trong quán rượu. Bởi vì không có vé tàu, Jack đành tiếp tục cuộc sống nghèo khó của hắn.

Bởi vì cần đòi “Bồi thường” khi tên này tỉnh lại, Jack cuối cùng chỉ có thể đem hắn chuyển về quán trọ mình đang ở. Đặt hắn lên giường, Jack cùng bằng hữu liền rời đi.

Sau đó......


Rất nhanh, hình ảnh biến thành buổi tối.


Bên trong quán trọ, Hoắc Thanh Lam một mình 1 người nằm trên giường.


Rất quỷ dị là......


Mười phút trôi qua......


Hai mươi phút trôi qua......


Một giờ trôi qua......


Màn hình cư nhiên chỉ tập trung trên người Hoắc Thanh Lam!



“Mẹ.....cái này mà là phim à!”


“Lãng phí tiền của ta. Không phải nói chìm tàu sao? Tàu đâu?


Kêu rạp chiếu phim trả lại tiền!”


Về thôi, coi như hôm nay xui xẻo !”


Trong vài phút, tất cả đám người trong phòng chiếu phim đều rời đi... trừ 3 người Diệp Tưởng.


Trên con tàu Titanic, Không có Jack, Rose có dám nhảy xuống biển hay không? Hay là nghĩ thông suốt, dứt khoát tiếp tục cùng với vị hôn phu được sắp đặt? Jack vẫn tiếp tục cuộc sống nghèo nàn của mình, vẽ tranh mưu sinh......


Bất quá điều này không quan trọng !


Quan trọng là, nay Hoắc Thanh Lam đã trở thành “Nhân vật chính” của bộ phim này!


Nếu cứ tiếp tục như vậy......


Chuyện gì sẽ xảy ra đây?


Trong nhất thời, bên trong phòng chiếu phim trở nên thật trống rỗng, yên lặng.


Lúc này, Vũ Sóc gửi cho Diệp Tưởng 1 tin nhắn:“Hiện tại cho dù chúng ta muốn đi cũng không đi được. Cửa lớn phòng chiếu phim giống như lần trước trong phòng học, bị hạ nguyền rủa không gian rồi!


Diệp Tưởng khẩn trương nhìn màn hình điện ảnh.

Hoắc Thanh Lam là hắc y giáo chủ, hắn chết hay không căn bản không đáng quan tâm. Nhưng  hiển nhiên, cái này trước mắt lại biến thành 1 bộ phận của nguyền rủa. Nguyên bản Diệp Tưởng đã hoàn toàn thích ứng được với nguyền rủa trong phim, thế nhưng không nghĩ tới nguyền rủa lại phát triển khủng bố như thế, không những xuyên qua thời gian, còn có thể liên thông thời gian để tạo nên hoàn cảnh đáng sợ như vậy!

Có thể nói là nguyền rủa thời không hoàn mỹ!

Tích Kính tuyệt đối không nghĩ đến, tình hình lại phát triển đến mức này!

Thật lâu sau, rốt cuộc...... Hoắc Thanh Lam nằm trên giường mở mắt.


Nhưng ánh mắt hắn lại giống hệt Ngô Quảng Liệt lúc ấy, không hề có đồng tử !


Trong màn hình điện ảnh tràn ngập gương mặt Hoắc Thanh Lam! Tiếp theo hắn ngẩng đầu lên, đôi mắt không có đồng tử nhìn 3 người còn sót lại trong phòng chiếu phim, há miệng nói: “Cái...... Gì...... Cũng...... không... nên ...... Thay...... Đổi......”


Diệp Tưởng một phen kéo Tích Kính, đồng thời vươn cánh tay ra. Bất quá đối phương đang ở trong 1 không gian khác, năng lực của Diệp Tưởng có cường đại hơn nữa cũng không có khả năng đến được thế giới bên trong màn hình.


Hoắc Thanh Lam nói xong liền gục xuống.

Cái...

Cái gì cũng... không nên thay đổi?


Lần thứ nhất, thứ nhì... tới cả lần thứ 3 cũng nói 1 câu như vậy. Cái này chẳng phải tương đương với việc lộ ra 1 tin tức sao?

Đó chính là...... Ta có năng lực thay đổi tương lai!


Diệp Tưởng nắm chặt hai tay. Giây phút này, trong hắn tràn ngập tin tưởng hơn bao giờ hết.


Không nên thay đổi? Đừng đùa ! Nếu không thay đổi chẳng lẽ ngồi chờ số mệnh diệt vong? Nơi nào có loại đạo lý này! Diệp Tưởng tuyệt đối không bao giờ ngồi chờ chết !


Ngay sau đó, màn hình điện ảnh lại 1 lần nữa thay đổi!

Hình ảnh thế nhưng biến thành... lớp học 10-6 ngày xưa!

Từ trên bảng đen, vô số máu tươi đột nhiên trào ra!

Theo sau là 1 đôi tay gày guộc!


Một bóng trắng chui ra từ bên trong bảng đen, cả người dán sát trên mặt đất, bất đầu bò về phía màn hình!

Cái dạng này...... Chẳng lẽ muốn giống như “Sadako”? Từ bên trong màn hình chui ra ngoài?


Hai người lui ra phía sau!”


Diệp Tưởng không nói nhiều lời, trong mắt, nghiệp hỏa cùng thần lôi hiện ra, La Hầu cung đã sẵn sàng, Hạo Thiên kiếm lượn lờ quanh người! Vũ Sóc cũng sớm niệm ma chú, chuẩn bị tốt để phóng thích Địa Ngục trùng!


Bóng trắng kia chui ra từ trong bảng đen, bắt đầu chậm rãi bò về phía màn hình!

Chẳng qua một lần này......  gương mặt nó càng trở nên hư thối, ngũ quan căn bản đã không thể phân biệt, da thịt trên mặt nhễu nhạo dường như tùy thời sẽ rớt xuống. Quần áo trên người rách nát, cơ thể gầy gò giống như củi khô hong lâu ngày trong ánh mặt trời.

Lệ quỷ hung tợn muốn tấn công!


“Đây là..... hắn khi chết đã lâu sao......” Diệp Tưởng lẩm bẩm:“Chẳng lẽ...... Thời gian tử vong càng dài hắn càng trở nên mạnh mẽ?”


Chẳng lẽ...... lúc trước hắn chỉ mới chết đi không được bao lâu?


Ngay cả như vậy cũng đã khó đối phó như thế ! Người này chẳng lẽ là Tokisaki Kurumi sao? (Tokisaki Kurumi là một nhân vật bí ẩn trong Date A Live. Cô là tinh linh thứ ba xuất hiện trong series.)

Trên La Hầu cung, mũi tên đang bắt đầu hình thành. Hắc ma thuật của Vũ Sóc cũng đang chuẩn bị sẵn sàng, không gian trở nên vặn vẹo, đồng thời mái tóc nàng bắt đầu phát sinh biến hóa, từng chút một biến thành màu trắng! Về phần Tích Kính, nàng đã triệu hồi ra Tử Thần liêm đao, cùng huyết tinh xiềng xích !


Một nhà ba người có thể nói đã tế ra thủ đoạn mạnh mẽ nhất của mình!


Nhưng ngay cả như vậy, áp lực vẫn như trước không giảm !


Cho dù lúc này đang đứng ở không gian hiện thực, nhưng Diệp Tưởng vẫn có thể cảm ứng được sự cường đại của đối phương bên trong màn ảnh!


Lần trước...... Con quỷ đối chiến cùng hắn và hiện tại cách nhau quá xa!

Đối phương là quỷ hồn có thể thao túng thời gian, nếu có thể, có lẽ sẽ đem chính mình trăm năm, ngàn năm sau gọi tới thế giới này!


Cho dù phim kinh dị có giới hạn độ khó... nhưng như thế này cũng đã là quá đáng sợ rồi !


Ngàn năm...... Nếu như thế, chẳng phải chính là lệ quỷ ngàn năm chân chính sao?


Khoảng cách của lệ quỷ khủng bố tới màn hình ngày càng gần, cuối cùng, khi cả người hắn gần như chạm vào màn hình liền dừng lại.

Diệp Tưởng đem dây cung kéo căng, ma lực không ngừng điên cuồng tập trung vào mũi tên. Trên trán hắn, mồ hôi đã đọng thành từng giọt!

Vũ Sóc cũng đã làm tốt chuẩn bị, một khi sinh biến, nàng sẽ đem Địa Ngục trùng phóng thích ra !


Nhưng con quỷ này, lại cứ đứng trước màn hình điện ảnh, bất động .


Sau đó......


Toàn bộ màn hình, bỗng nhiên phụt tắt !


Bóng tối !


Nên biết rạp chiếu phim vốn đã không sáng sủa ! Đột nhiên màn hình vụt tắt làm bọn hắn... tương đương với người mù!

Đương nhiên, lấy thực lực của Diệp Tưởng 1 chút bóng tối này kỳ thật không cấu thành uy hiếp. Trong mắt hắn  nghiệp hỏa cùng Lôi Đình lập tức mang đến ánh sáng.


Thế nhưng không hề nghĩ đến là, màn hình điện ảnh lại nhanh chóng vụt sáng 1 lần nữa.

Bất quá lúc này đã biến thành 1 phòng học trống rỗng không người.


Diệp Tưởng vừa muốn nói gì đó đột nhiên phát hiện ra 1 chuyện vô cùng khủng bố.

Vũ Sóc...... Cùng Tích Kính......


Không thấy !


Mẹ con các nàng cư nhiên trong nháy mắt ngắn ngủi đó.... biến mất! [ chưa xong còn tiếp..]



Posted by Unknown |

Chương 48: Tàu Titanic?


Từ sau ngày ấy, Hoắc Thanh Lam giống như bốc hơi khỏi thế gian.


Bởi vì thi thể Triệu Đồng bị biến thành thực thi quỷ, bị Hắc Ma thuật nguyền rủa phản phệ mà chết, hắn cũng biến thành hạ lạc không rõ.


Nháy mắt, ba tháng kỳ kịch bản an toàn trôi qua, tháng 12 lại tới.


Trong 3 tháng không có kịch bản cũng chẳng có chuyện gì phát sinh. Tựa hồ hết thảy đều rất bình thường. Thế nhưng ai cũng hiểu, đó chỉ là khúc nhạc dạo trước khi cơn bão ập tới.

Ít nhất Diệp Tưởng cho rằng như vậy.


Mà thời tiết cũng bắt đầu trở lạnh.


Một ngày này, trước 1 rạp chiếu phim tại trung tâm thành phố Đông Giang. Diệp Tưởng mang bao tay cùng khăn quàng cổ, hết nhìn đông tới nhìn tây .


Bên ngoài rạp chiếu phim có dán 1 tấm áp phích [ tàu Titanic ]. Phía trên là hình ảnh Leonardo DiCaprio ôm hôn Kate Winslet. Hôm nay là ngày đầu tiên công chiếu bộ phim này.


[ tàu Titanic ] được chiếu trong nội địa trung quốc là vào tháng 12 năm 1997. Bộ điện ảnh này có ý nghĩa đối với sự phát triển ngày sau của nền điện ảnh không cần nói cũng biết.

Hôm nay là ngày cuối cùng trong kỳ kịch bản an toàn. Ngày mai tất cả sẽ tiến vào guồng quay bình thường.

Khi đó sẽ phát sinh chuyện gì, không ai biết.


Cho nên trong ngày hôm nay , Diệp Tưởng hi vọng có thể cùng Vũ Sóc, Tích Kính một nhà 3 người tụ họp 1 lần.


Lúc này trong sảnh rạp chiếu phim, đi lại đa số là tình nhân, bên ngoài còn có rất nhiều cò mồi bán vé. Nhìn thấy Diệp Tưởng đứng ở đó 1 mình, có vài tên còn tới hỏi hắn có muốn mua vé hay không nữa.


Ngày hôm nay gió thực lớn, hơn nữa căn cứ vào dự báo thời tiết, buổi tối hôm nay có khả năng sẽ có tuyết rơi.

“Kim Thư Đông !”


“Ba !”


Diệp Tưởng nghe tiếng người gọi rất nhanh sau đó nhìn thấy Vũ Sóc cùng Tích Kính đang chạy tới .


“Xin lỗi. Chúng ta đến muộn” Vũ Sóc vừa chạy tới đã nói:“Chưa muộn giờ công chiếu đó chứ?”


“Không việc gì, còn mười phút nữa.” Diệp Tưởng vội vàng từ trong túi lấy ra vé xem phim đưa cho Vũ Sóc cùng Tích Kính, hoàn toàn không hỏi vì sao 2 người tới muộn.


“Hôm nay đường kẹt xe quá lợi hại, thời đại này tại thành phố Đông Giang còn không có tàu điện ngầm, thực phiền toái !” Tích Kính biện giải dùm mẫu thân :“Mụ mụ cũng không có biện pháp ah!”


Đích xác không có biện pháp, tổng không thể vì đi xem phim mà phải dùng ma pháp không gian...

Được rồi, được rồi.” Diệp Tưởng lúc trước lo lắng cho 2 người có phải gặp chuyện không may gì không, nếu hiện tại cả 2 đều hoàn hảo không tổn hại gì vậy là tốt rồi.

Bất quá...... Ở trong rạp chiếu phim địa ngục kia lâu như vậy, lúc này lại tới trước 1 rạp chiếu phim chân chính, cảm giác không khỏi có chút quái dị. Diệp Tưởng từng thề, nếu có thể rời khỏi rạp chiếu phim Địa Ngục, cả đời này hắn sẽ không bao giờ đi xem phim kinh dị.

Tiến vào hành lang mờ tối bên trong rạp chiếu phim, sau khi đi qua cổng soát vé liền tiến vào phòng chiếu phim.

Nhưng khi 3 người vừa bước vào liền ngây ngẩn cả người.


Đây chỉ là 1 gian phòng nhỏ, thoạt nhìn chỉ khoảng hơn 100 chỗ ngồi. Nhưng ngay cả như vậy, bên trong lại chỉ thưa thớt không tới 5 người đang ngồi.


Tích Kính nhất thời không rõ , đây là bộ phim [ tàu Titanic ] ah ! Làm sao lại ít người tới như vậy, thực không đúng!


Diệp Tưởng cho rằng, có 2 loại khả năng. Hoặc vì hôm nay là ngày đầu tiên công chiếu, mà niên đại những năm 90 phương thức truyền bá tương đối yếu kém. Không có internet [ nhất là không có mạng douban ], hiểu biết đối với bộ phim rất hữu hạn. Huống chi đây là 1 bộ phim ngoại quốc nói về 1 con tàu chìm, đối với kỳ nghỉ tết cũng không phải chuyện tốt.

khả năng khác... chính là kịch bản an bài.

Tuy rằng kêu là kỳ kịch bản “An toàn” nhưng không thể xem như tuyệt đối an toàn. Độ dài bộ phim có hạn, có 1 vài tình tiết chưa chắc đã được lên hình. Thế nhưng... không có nghĩa nó không phát sinh. Đến sau này, dùng 1 vài lời bộc bạch của diễn viên hoặc vài dòng phụ đề là có thể khái quát được hết.

“Ba......” Tích Kính quay đầu nhìn Diệp Tưởng, hiện tại không thể bỏ về giữa chừng ah.


“Vào đi thôi.”


Diệp Tưởng biết, có 1 số việc trốn tránh là không được. Ngày sau những nguy hiểm như vậy còn có thể nhiều hơn nữa, thê tử, nữ nhi......cũng  không thể né tránh mãi. Một khi đã như vậy, còn không bằng ôm tâm tình nghênh đón mà tới !


Vũ Sóc cùng Tích Kính đều lấy Diệp Tưởng làm chủ. Nếu hắn đã nói như vậy, 2 người sẽ không phản đối.


Chung quy...... Vũ Sóc đã hao phí không ít vé chuộc cái chết. Chủ động nghênh đón nguy hiểm cũng có thể được thưởng vé chuộc cái chết. Chỉ là...... Nàng có chút lo lắng cho Tích Kính.


Ba người lựa chọn chỗ ngồi ở hàng ghế thứ 3. Diệp Tưởng cầm lấy bỏng ngô đã mua giao cho Vũ Sóc cùng Tích Kính, nói:“Chờ lát nữa, nhớ chú ý cảnh giới 4 phía.”


Vâng .” Vũ Sóc trả lời.


Dù sao bộ phim [ tàu Titanic ] cũng không phải chưa từng xem qua, chờ một hồi nữa không cần chú ý nội dung bộ phim mà cảnh giới 4 phía sẽ an toàn hơn.


Kế tiếp. Lại có thêm vài người nữa lục tục đi vào. Cuối cùng bên trong phòng chiếu phim, tính cả nhà 3 người Diệp Tưởng, bất quá mới chỉ 15 người mà thôi.


Diệp Tưởng nắm chặt bàn tay của thê tử cùng con gái bên cạnh. Đối với hắn, đây là 2 người mà hắn muốn đánh đổi tất cả trong thế giới này để bảo hộ.

Vì các nàng, hắn có thể chết.


Lúc này...... Điện ảnh mở màn.


“Lại nói, thời đại con xem là phim bản 3d, hiện thời xem phiên bản này thật sự là khó thích ứng ah...” Tích Kính vẫn như trước trò chuyện vui vẻ, tựa như chưa hề có chuyện gì phát sinh.


“3d là cái gì?” Vũ Sóc hỏi vấn đề này rất hợp thời. Tuy cái gọi là 3d Vũ Sóc hiểu được còn rõ ràng hơn Tích Kính, thậm chí ngay cả nguyên lý khoa học kỹ thuật trong đó nàng cũng thấu đáo rõ ràng, thế nhưng lúc này nàng đang sắm vai là 1 nữ sinh cuối những năm 90, nếu biết được về 3d chẳng phải gặp quỷ rồi sao.

“Ân...... Chính là một loại điện ảnh cần phải đeo mắt kính. Hình ảnh thoạt nhìn cứ như đi ra từ bên trong màn hình. Rất là hay, qua mười mấy năm nữa là người có thế thấy được, mụ.”


Lúc này có 1 đôi tình nhân ngồi cách 3 người vỏn vẹn chỉ có mấy chỗ ngồi. Thiếu nữ đang uống Coca, bỗng nghe được từ “Mụ” kia, thiếu chút nữa nước trong miệng phun ra thành vòi !


Lúc trước nàng đến sớm, nhìn thấy 3 người Diệp Tưởng tiến vào liền cảm thấy kỳ quái. Loại phim tình cảm này chỉ có các cặp đôi mới cùng nhau xem thôi chứ, 1 nam 2 nữ đến xem cái gì? Cho nên nàng ta còn đang suy đoán quan hệ giữa 3 người. Nay nghe thấy Tích Kính gọi Vũ Sóc “Mụ”, nhất thời có một loại cảm giác khó mà khống chế được quai hàm (há mồm khó mà khép lại). Cái này là tình huống gì đây? Tảo hôn cũng nên có giới hạn chứ !


Vũ Sóc lại chết lặng ...... Đã nói qua với Tích Kính, ở những nơi đông người không nên kêu nàng bằng “Mụ”, bất quá Tích Kính lại không để vào tai......


Mở đầu điện ảnh là niên đại bây giờ, tiếp theo là Rose đã trở thành bà lão bắt đầu kể lại cố sự năm đó, nàng như thế nào vì 1 tên lừa đảo nghèo khó mà vứt bỏ vị hôn phu giàu sang...

Sau khi Rose lên thuyền, màn hình đổi sang cảnh gần 1 quán rượu.

Nhân vật Jack đang tụ tập với đám bạn, nhưng hắn lúc này nào có bộ dáng nghèo khó ti tiện, bất quá Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc đều biết thọ mệnh của hắn đã bước vào thời gian đếm ngược.


Sau đó, có người nhắc nhở bọn họ còn 5 phút nữa tàu Titanic sẽ rời bến!


Jack cùng người bạn thân nhanh chóng chuẩn bị lên thuyền!

Tình tiết tiếp theo Diệp Tưởng tự nhiên thuộc như lòng bàn tay.

Trên màn hình điện ảnh, Jack cùng hảo hữu xông thẳng về phía con tàu Titanic.

Thế nhưng. Trên bến tàu, mắt thấy 2 người sắp lên được tàu Titanic thì 1 chuyện vô cùng kỳ quái phát sinh.


Hai người dường như bị vấp phải 1 thứ gì đó, song song ngã trên mặt đất.


“fuck !” Jack lập tức mắng ra 1 câu tiêu chuẩn nước Mĩ. Lúc này hắn bỗng nhiên quỷ dị nhìn 4 phía, chắc hẳn Leonardo giờ phút này không rõ...... vì sao lại có đoạn kịch tình này, chẳng lẽ trong thế giới [ tàu Titanic ] cũng dùng vé chuộc cái chết để thay đổi tình tiết sao?


Biểu tình của Diệp Tưởng Vũ Sóc vô cùng phấn khích. Hai người bọn hắn xem bộ điện ảnh này ít thì cũng ba bốn lần. Diệp Tưởng sau này còn xem qua 1 lần bản 3d nữa. Đối với tình tiết của nó vẫn còn nhớ rất rõ.

Thế nhưng, khi tầm mắt Diệp Tưởng nhìn thấy vật làm Jack cùng người bạn của hắn vấp ngã, lại triệt để sợ tới ngây người.

Đó là 1 nam nhân hôn mê, nằm cuộn mình trên mặt đất.

Nam nhân này...

Chính là kẻ mất tích đã lâu... Hoắc Thanh Lam!




3/01/2017

Posted by Unknown |





 “Không có việc gì chứ?”


Diệp Tưởng nâng Vũ Sóc dậy, sau khi xác nhận phản phệ hắc ma thuật đã bị tiêu trừ, hắn mới nhẹ nhàng thở ra.

Tích Kính lúc này cũng nhẹ thở ra. Bất quá, nàng nhớ tới thời điểm cha mẹ vì mình mà liều lĩnh làm trong lòng dâng lên 1 trận ấm áp.


Vô luận là tại thời không tuần hoàn thứ bao nhiêu, cha mẹ vĩnh viễn sẽ vì nàng mà phấn đấu quên mình. Cho nên, nàng cũng có thể vì cha mẹ mà trả giá hết thảy.

Nghe Vũ Sóc kể lại tình huống, Diệp Tưởng quay đầu nhìn về phía cái hố bùn đất kia.


Sự tình về Triệu Đồng... vẫn là không nên nói ra ngoài, không có thi thể nói cái gì cũng vô dụng.”


Sử dụng Hắc Ma thuật cũng được, vật nguyền rủa cũng tốt, tất cả đều là bug vượt quá hành vi của nhân vật, cho nên dù là như thế mà liên lụy tới thi thể của Triệu Đồng cũng chỉ có thể xem như không thấy.  Nói đến cùng, cái này giống như một diễn viên nào đó gần đây , rõ ràng nhân vật nữ chính mặt bánh bao thế nhưng vẫn muốn trái lương tâm khen 1 tiếng “Thế gian sao lại có 1 nữ tử tuyệt diễm như vậyCái này chính là bug......


Màn kịch buổi tối hôm nay tạm thời coi như hạ màn. Không có người chết đã là kết cục tốt nhất rồi.

Chỉ là...... Theo lời nói của quỷ hồn phụ thể lên người Ngô Quảng Liệt kia, là cảnh cáo sao? Hay là..

Nói ngắn lại, trước mắt Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc liên thủ hoàn toàn không thể làm gì nổi ác linh này. Thế nhưng ác linh cũng không dễ dàng đưa bọn hắn tới chỗ chết. Chỉ là theo thời gian trôi qua, pháp tắc nguyền rủa giảm dần sẽ từng bước mở rộng. Đối với mỗi người mà nói, cái này giống như là thanh kiếm của Damocles. (Là 1 câu chuyện ngụ ngôn về Damocles ghen tỵ với sự giàu có và quyền lực của người bạn thân, cũng là vị vua Dionysius cai trị vùng Syracuse, thành phố giàu bậc nhất đảo Sicil. Bài học rút ra từ câu chuyện là hãy biết hài lòng với những gì mình có, đừng bao giờ ghen tỵ với người khác.)


Một năm......


Là khoảng thời gian rất dài.


Rất dài ......


Thế giới mộng.


Diệp Tưởng tỉnh lại.


Bất quá, nơi này chỉ là tầng ngoài của thế giới mộng. Là tiểu khu trước kia Ôn Vũ Phàm từng ở.


Thỉnh thoảng có người cưỡi xe đạp đi ngang qua trước mặt.


Bản thân Ôn Vũ Phàm không thể xuất hiện. Gia tốc thời gian quá nhanh khiến nàng tạm thời không thể để Diệp Tưởng tiến vào tầng mộng cảnh cao hơn. Chênh lệch thời gian của những tầng sau với thế giới thực, chỉ sợ không thể khoa trương như vậy.

Cũng bởi vì trạng thái trước mắt, nàng đã không thể thành lập 1 mô hình mộng cảnh mới, vì vậy chỉ có thể an bài Diệp Tưởng tiến vào thế giới mộng cố hữu này.


Diệp Tưởng, Vũ Sóc, Hầu Tước cùng Ôn Vũ Phàm, bốn người lúc này đều xuất hiện tại 1 vùng cây cỏ xanh tươi trong tiểu khu.

Diệp Tưởng đem cụ thể trận chiến hôm nay kể lại cho Hầu Tước. Chung quy Hầu Tước có kinh nghiệm phong phú hơn hắn. Để cho Hầu Tước phân tích có lẽ càng tốt hơn.

Sau khi Hầu Tước nghe xong, gương mặt trầm xuống.


Thật lâu sau, hắn mới mở miệng nói:“Nói cho cùng, đây vốn là 1 bộ phim kinh dị vô nhân hình. Như vậy, lai lịch ác linh kia tuyệt đối không đơn giản đâu.”


“Ta cũng nghĩ thế...... Như vậy, chắc hẳn con quỷ này mang trên mình căn nguyên nguyền rủa của bộ điện ảnh này.


Căn nguyên nguyền rủa bộ phim này... nếu có thể lấy được tới tay, như vậy khi tiến vào bộ phim kinh dị cuối cùng sẽ có được trợ lực rất lớn! Phải biết, lúc đó chỉ có vật nguyền rủa căn nguyên trong những bộ phim kinh dị khó giải mới có tác dụng! Những vật nguyền rủa khác, căn bản không có hiệu quả! Cho nên bài danh thứ tự nhân vật chính cũng mang theo 1 tầng dụng ý này, một khi xác định được nhân vật chính cuối cùng, như vậy sẽ được kịch bản chiếu cố nhiều hơn nữa, ít nhất có thể đạt được 1 kiện vật nguyền rủa căn nguyên khó giải.


Trên thực tế, Hầu Tước đang xét lại hết thảy tiền nhân hậu quả mọi chuyện.


Phim kinh dị vô nhân hình... bóng trắng luôn tồn tại trong lịch sử... còn có, câu nói kia...

Không nên thay đổi... cái gì cũng không nên thay đổi......


Nếu thay đổi, như vậy sẽ biến thành dạng gì?


Kỳ thật, có lẽ trước kia Hầu Tước sẽ chú ý tới trong kịch bản [phòng học dị độ]  có tồn tại địa phương mâu thuẫn. Chẳng qua, bản thân nghịch lý thời gian cũng rất dễ dàng sinh ra mâu thuẫn, huống chi bên trong kịch bản của rạp chiếu phim địa ngục xuất hiện bug cũng là điều bình thường. Cho nên khi đó hắn không nghĩ sâu xa việc này. Thế nhưng hiện tại... liên tưởng mọi tình huống lại... cái kia, thật sự là tính logic trong kịch bản không nghiêm cẩn tạo thành bug sao?

Nếu như không phải nói......


Ngày thứ hai.


Hoắc Thanh Lam mất tích .


Đương nhiên, cũng có thể nói là...... Kim Kỳ Thụy mất tích .


Kịch bản mới phát xuống.


Giữa trưa, thời điểm mọi người đang ăn cơm trong cantin, bỗng nhiên một đám người tràn vào.


Diệp Tưởng lúc ấy đang bưng cà mèn đến trước mặt Vũ Sóc, nhóm người kia 1 bước đá văng cửa lớn, nối đuôi nhau mà vào. Cầm đầu là 1 nam nhân diện mạo xấu xí, dáng người cao lớn.

Ai là Kim Kỳ Thụy? Lăn ra đây cho ta !”


Lần này, mọi người đêu 2 mặt nhìn nhau.


Hôm nay vừa vặn trong căn tin không có lão sư, các học sinh đều sợ hãi rụt rè.


“Như thế nào? Ai nói cho ta biết, Kim Kỳ Thụy lớp 11-6 ở nơi nào?”


Lúc này, Hầu Tước đứng dậy.


“Ta là lớp trưởng lớp 11-6. Xin hỏi các ngươi có chuyện gì? Nơi này là nơi công cộng, thỉnh chú ý.”


Hầu Tước đối với vài tên côn đồ trước mắt dường như căn bản không thèm để ý. Đối phương không phải diễn viên, hắn căn bản không bị kịch bản giới hạn. Nếu cần phải thu thập mấy tên này mà nói, quả quyết không cần nương tay.

Tên cầm đầu nhìn Hầu Tước, ha ha cười lạnh một tiếng:“Ta là kêu Kim Kỳ Thụy đi ra, ngươi đi ra phóng rắm làm gì?”


“Ngươi đến cùng là vị nào?”


“Ta là ca ca của Triệu Đồng!”


Lần này, trong căn tin bắt đầu có tiếng xì xào khe khẽ vang lên.

Ca ca của Triệu Đồng? Chẳng lẽ là Triệu Dương của giáo dưỡng Hưng Khánh?”


“Hẳn là vậy rồi! Cái nơi như Hưng Khánh chỉ toàn tụ tập 1 lũ lưu manh! Triệu Dương chính đại ca trong Hưng Khánh, Triệu Đồng dám càn rỡ như vậy cũng là vì có tên đại ca này! Kim Kỳ Thụy đắc tội với đám người  này, sẽ không bị đánh chết đó chứ?”


“Khó nói a, đám người này không biết đã vào đồn công an bao lần rồi, đánh nhau rất lợi hại, nhốt vài ngày lại được thả. Kim Kỳ Thụy chẳng lẽ nghe được tiếng gió, trốn đi trước rồi?”


Triệu Dương tìm tòi một phen, thời điểm phát hiện tìm không thấy Kim Kỳ Thụy, rống lớn nói: “Nghe cho rõ đây ! Ta hiện tại đang đi tìm đệ đệ! Ai biết Kim Kỳ Thụy ở nơi nào lập tức đến Hưng Khánh báo cho ta, về sau sẽ được ta bảo kê! Còn nếu biết mà không báo, đừng trách ta đây không khách khí!


Nói xong, đám người này hung hãn rời khỏi căn tin.


Lúc này, không ít người thở dài lắc đầu, ai cũng cho rằng Kim Kỳ Thụy triệt để xui xẻo rồi .


Trên thực tế, với thực lực của Hoắc Thanh Lam, sát hại vài tên này so với thái rau dưa còn thoải mái hơn. Nếu thật sự chạm đến người Hoắc Thanh Lam, không biết ai xui xẻo ah.


Triệu Đồng đã chết, bị Hoắc Thanh Lam giết chết .


Chỉ là......


Chỉ có Park Tae Sang biết, Triệu Đồng không chỉ bị Hoắc Thanh Lam giết một lần.


Ngày đó trong WC, Hoắc Thanh Lam lại một lần nữa giết chết Triệu Đồng. Về phần xử lý thi thể hắn như thế nào không cần nhắc tới, hắc y giáo chủ có quá nhiều thủ đoạn .


Nhưng là......


Quỷ chung quy giết không chết.


Hoắc Thanh Lam bỏ trốn khẳng định không phải vì Triệu Dương. Chỉ sợ, chính là vì âm hồn bất tán của Triệu Đồng.


Điểm này, cơ bản không cần phải nghi ngờ.


Lúc này, Mẫn Hà rất lo lắng cho Hoắc Thanh Lam. Mặc kệ như thế nào, nàng đều hi vọng hắn không có việc gì. Chỉ là...... nàng tuy vẫn còn lo lắng cho hắn, nhưng loại lo lắng này, đã không giống như cảm tình đối với người yêu, mà giống như sự quan tâm tới bằng hữu.

Cái này hẳn cũng là đương nhiên đi? Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, tình cảm vốn không thể còn nguyên vẹn được.


Lúc này, nàng không khỏi nhìn Mộc Lam ngồi không xa bên người. Tầm mắt hắn luôn luôn sẽ dừng lại trên người nàng.


Lấy trường Quảng Nguyệt làm trung tâm, Triệu Dương tụ tập ít nhất hơn mười người giúp hắn đi tìm đệ đệ cùng với Kim Kỳ Thụy ! Mối quan hệ xã hội của hắn tương đối phức tạp, có thể nói đã tổ kiến thành 1 xã đoàn nho nhỏ, chuyện xấu tự nhiên không thiếu. Bất quá đều là những chuyện liên quan tới trị an, trình độ còn chưa được liệt vào cấp độ hình sự, tự nhiên chưa gặp phải quá nhiều rắc rối về pháp luật.

Nói ngắn lại, Kim Kỳ Thụy giờ phút này giống như 1 tên tội phạm bị truy nã, biến thành 1 con chuột chạy qua đường.

Lại nói...... Tại lớp 11-6, phàm là những người họ Kim đều bị khi dễ. Kim Thư Đông tự nhiên không cần nhiều lời, lúc trước Kim Vân Hạo vì chỉ số thông minh thấp thường bị người ta cười nhạo đùa bỡn, Kim Kỳ Thụy cũng vì tính cách tương đối yếu đuối, đồng dạng là đối tượng trọng điểm bị khi dễ. Theo lý thuyết, khi tiến vào trung học, ý thức con người sẽ tăng lên, chỉ là trình độ của trường trung học này quá thấp, chỉ sợ so với Hưng Khánh chỉ thoáng tốt hơn 1 chút mà thôi......


Trước mắt, trong kịch bản cũng không biết được Hoắc Thanh Lam [ Kim Kỳ Thụy ] ở đâu . Bất quá hắn là hắc y giáo chủ, cho dù bị mấy tên lưu manh kia tới tìm cũng không có vấn đề gì.


Giờ khắc này......


Bên trong 1 phòng game nào đó...... Hoắc Thanh Lam đang trốn trong 1 gian WC.


Hắn cuộn tròn cả người lại... thân thể kịch liệt run rẩy ![ chưa xong còn tiếp..]