3/02/2017

Posted by Unknown |

Chương 48: Tàu Titanic?


Từ sau ngày ấy, Hoắc Thanh Lam giống như bốc hơi khỏi thế gian.


Bởi vì thi thể Triệu Đồng bị biến thành thực thi quỷ, bị Hắc Ma thuật nguyền rủa phản phệ mà chết, hắn cũng biến thành hạ lạc không rõ.


Nháy mắt, ba tháng kỳ kịch bản an toàn trôi qua, tháng 12 lại tới.


Trong 3 tháng không có kịch bản cũng chẳng có chuyện gì phát sinh. Tựa hồ hết thảy đều rất bình thường. Thế nhưng ai cũng hiểu, đó chỉ là khúc nhạc dạo trước khi cơn bão ập tới.

Ít nhất Diệp Tưởng cho rằng như vậy.


Mà thời tiết cũng bắt đầu trở lạnh.


Một ngày này, trước 1 rạp chiếu phim tại trung tâm thành phố Đông Giang. Diệp Tưởng mang bao tay cùng khăn quàng cổ, hết nhìn đông tới nhìn tây .


Bên ngoài rạp chiếu phim có dán 1 tấm áp phích [ tàu Titanic ]. Phía trên là hình ảnh Leonardo DiCaprio ôm hôn Kate Winslet. Hôm nay là ngày đầu tiên công chiếu bộ phim này.


[ tàu Titanic ] được chiếu trong nội địa trung quốc là vào tháng 12 năm 1997. Bộ điện ảnh này có ý nghĩa đối với sự phát triển ngày sau của nền điện ảnh không cần nói cũng biết.

Hôm nay là ngày cuối cùng trong kỳ kịch bản an toàn. Ngày mai tất cả sẽ tiến vào guồng quay bình thường.

Khi đó sẽ phát sinh chuyện gì, không ai biết.


Cho nên trong ngày hôm nay , Diệp Tưởng hi vọng có thể cùng Vũ Sóc, Tích Kính một nhà 3 người tụ họp 1 lần.


Lúc này trong sảnh rạp chiếu phim, đi lại đa số là tình nhân, bên ngoài còn có rất nhiều cò mồi bán vé. Nhìn thấy Diệp Tưởng đứng ở đó 1 mình, có vài tên còn tới hỏi hắn có muốn mua vé hay không nữa.


Ngày hôm nay gió thực lớn, hơn nữa căn cứ vào dự báo thời tiết, buổi tối hôm nay có khả năng sẽ có tuyết rơi.

“Kim Thư Đông !”


“Ba !”


Diệp Tưởng nghe tiếng người gọi rất nhanh sau đó nhìn thấy Vũ Sóc cùng Tích Kính đang chạy tới .


“Xin lỗi. Chúng ta đến muộn” Vũ Sóc vừa chạy tới đã nói:“Chưa muộn giờ công chiếu đó chứ?”


“Không việc gì, còn mười phút nữa.” Diệp Tưởng vội vàng từ trong túi lấy ra vé xem phim đưa cho Vũ Sóc cùng Tích Kính, hoàn toàn không hỏi vì sao 2 người tới muộn.


“Hôm nay đường kẹt xe quá lợi hại, thời đại này tại thành phố Đông Giang còn không có tàu điện ngầm, thực phiền toái !” Tích Kính biện giải dùm mẫu thân :“Mụ mụ cũng không có biện pháp ah!”


Đích xác không có biện pháp, tổng không thể vì đi xem phim mà phải dùng ma pháp không gian...

Được rồi, được rồi.” Diệp Tưởng lúc trước lo lắng cho 2 người có phải gặp chuyện không may gì không, nếu hiện tại cả 2 đều hoàn hảo không tổn hại gì vậy là tốt rồi.

Bất quá...... Ở trong rạp chiếu phim địa ngục kia lâu như vậy, lúc này lại tới trước 1 rạp chiếu phim chân chính, cảm giác không khỏi có chút quái dị. Diệp Tưởng từng thề, nếu có thể rời khỏi rạp chiếu phim Địa Ngục, cả đời này hắn sẽ không bao giờ đi xem phim kinh dị.

Tiến vào hành lang mờ tối bên trong rạp chiếu phim, sau khi đi qua cổng soát vé liền tiến vào phòng chiếu phim.

Nhưng khi 3 người vừa bước vào liền ngây ngẩn cả người.


Đây chỉ là 1 gian phòng nhỏ, thoạt nhìn chỉ khoảng hơn 100 chỗ ngồi. Nhưng ngay cả như vậy, bên trong lại chỉ thưa thớt không tới 5 người đang ngồi.


Tích Kính nhất thời không rõ , đây là bộ phim [ tàu Titanic ] ah ! Làm sao lại ít người tới như vậy, thực không đúng!


Diệp Tưởng cho rằng, có 2 loại khả năng. Hoặc vì hôm nay là ngày đầu tiên công chiếu, mà niên đại những năm 90 phương thức truyền bá tương đối yếu kém. Không có internet [ nhất là không có mạng douban ], hiểu biết đối với bộ phim rất hữu hạn. Huống chi đây là 1 bộ phim ngoại quốc nói về 1 con tàu chìm, đối với kỳ nghỉ tết cũng không phải chuyện tốt.

khả năng khác... chính là kịch bản an bài.

Tuy rằng kêu là kỳ kịch bản “An toàn” nhưng không thể xem như tuyệt đối an toàn. Độ dài bộ phim có hạn, có 1 vài tình tiết chưa chắc đã được lên hình. Thế nhưng... không có nghĩa nó không phát sinh. Đến sau này, dùng 1 vài lời bộc bạch của diễn viên hoặc vài dòng phụ đề là có thể khái quát được hết.

“Ba......” Tích Kính quay đầu nhìn Diệp Tưởng, hiện tại không thể bỏ về giữa chừng ah.


“Vào đi thôi.”


Diệp Tưởng biết, có 1 số việc trốn tránh là không được. Ngày sau những nguy hiểm như vậy còn có thể nhiều hơn nữa, thê tử, nữ nhi......cũng  không thể né tránh mãi. Một khi đã như vậy, còn không bằng ôm tâm tình nghênh đón mà tới !


Vũ Sóc cùng Tích Kính đều lấy Diệp Tưởng làm chủ. Nếu hắn đã nói như vậy, 2 người sẽ không phản đối.


Chung quy...... Vũ Sóc đã hao phí không ít vé chuộc cái chết. Chủ động nghênh đón nguy hiểm cũng có thể được thưởng vé chuộc cái chết. Chỉ là...... Nàng có chút lo lắng cho Tích Kính.


Ba người lựa chọn chỗ ngồi ở hàng ghế thứ 3. Diệp Tưởng cầm lấy bỏng ngô đã mua giao cho Vũ Sóc cùng Tích Kính, nói:“Chờ lát nữa, nhớ chú ý cảnh giới 4 phía.”


Vâng .” Vũ Sóc trả lời.


Dù sao bộ phim [ tàu Titanic ] cũng không phải chưa từng xem qua, chờ một hồi nữa không cần chú ý nội dung bộ phim mà cảnh giới 4 phía sẽ an toàn hơn.


Kế tiếp. Lại có thêm vài người nữa lục tục đi vào. Cuối cùng bên trong phòng chiếu phim, tính cả nhà 3 người Diệp Tưởng, bất quá mới chỉ 15 người mà thôi.


Diệp Tưởng nắm chặt bàn tay của thê tử cùng con gái bên cạnh. Đối với hắn, đây là 2 người mà hắn muốn đánh đổi tất cả trong thế giới này để bảo hộ.

Vì các nàng, hắn có thể chết.


Lúc này...... Điện ảnh mở màn.


“Lại nói, thời đại con xem là phim bản 3d, hiện thời xem phiên bản này thật sự là khó thích ứng ah...” Tích Kính vẫn như trước trò chuyện vui vẻ, tựa như chưa hề có chuyện gì phát sinh.


“3d là cái gì?” Vũ Sóc hỏi vấn đề này rất hợp thời. Tuy cái gọi là 3d Vũ Sóc hiểu được còn rõ ràng hơn Tích Kính, thậm chí ngay cả nguyên lý khoa học kỹ thuật trong đó nàng cũng thấu đáo rõ ràng, thế nhưng lúc này nàng đang sắm vai là 1 nữ sinh cuối những năm 90, nếu biết được về 3d chẳng phải gặp quỷ rồi sao.

“Ân...... Chính là một loại điện ảnh cần phải đeo mắt kính. Hình ảnh thoạt nhìn cứ như đi ra từ bên trong màn hình. Rất là hay, qua mười mấy năm nữa là người có thế thấy được, mụ.”


Lúc này có 1 đôi tình nhân ngồi cách 3 người vỏn vẹn chỉ có mấy chỗ ngồi. Thiếu nữ đang uống Coca, bỗng nghe được từ “Mụ” kia, thiếu chút nữa nước trong miệng phun ra thành vòi !


Lúc trước nàng đến sớm, nhìn thấy 3 người Diệp Tưởng tiến vào liền cảm thấy kỳ quái. Loại phim tình cảm này chỉ có các cặp đôi mới cùng nhau xem thôi chứ, 1 nam 2 nữ đến xem cái gì? Cho nên nàng ta còn đang suy đoán quan hệ giữa 3 người. Nay nghe thấy Tích Kính gọi Vũ Sóc “Mụ”, nhất thời có một loại cảm giác khó mà khống chế được quai hàm (há mồm khó mà khép lại). Cái này là tình huống gì đây? Tảo hôn cũng nên có giới hạn chứ !


Vũ Sóc lại chết lặng ...... Đã nói qua với Tích Kính, ở những nơi đông người không nên kêu nàng bằng “Mụ”, bất quá Tích Kính lại không để vào tai......


Mở đầu điện ảnh là niên đại bây giờ, tiếp theo là Rose đã trở thành bà lão bắt đầu kể lại cố sự năm đó, nàng như thế nào vì 1 tên lừa đảo nghèo khó mà vứt bỏ vị hôn phu giàu sang...

Sau khi Rose lên thuyền, màn hình đổi sang cảnh gần 1 quán rượu.

Nhân vật Jack đang tụ tập với đám bạn, nhưng hắn lúc này nào có bộ dáng nghèo khó ti tiện, bất quá Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc đều biết thọ mệnh của hắn đã bước vào thời gian đếm ngược.


Sau đó, có người nhắc nhở bọn họ còn 5 phút nữa tàu Titanic sẽ rời bến!


Jack cùng người bạn thân nhanh chóng chuẩn bị lên thuyền!

Tình tiết tiếp theo Diệp Tưởng tự nhiên thuộc như lòng bàn tay.

Trên màn hình điện ảnh, Jack cùng hảo hữu xông thẳng về phía con tàu Titanic.

Thế nhưng. Trên bến tàu, mắt thấy 2 người sắp lên được tàu Titanic thì 1 chuyện vô cùng kỳ quái phát sinh.


Hai người dường như bị vấp phải 1 thứ gì đó, song song ngã trên mặt đất.


“fuck !” Jack lập tức mắng ra 1 câu tiêu chuẩn nước Mĩ. Lúc này hắn bỗng nhiên quỷ dị nhìn 4 phía, chắc hẳn Leonardo giờ phút này không rõ...... vì sao lại có đoạn kịch tình này, chẳng lẽ trong thế giới [ tàu Titanic ] cũng dùng vé chuộc cái chết để thay đổi tình tiết sao?


Biểu tình của Diệp Tưởng Vũ Sóc vô cùng phấn khích. Hai người bọn hắn xem bộ điện ảnh này ít thì cũng ba bốn lần. Diệp Tưởng sau này còn xem qua 1 lần bản 3d nữa. Đối với tình tiết của nó vẫn còn nhớ rất rõ.

Thế nhưng, khi tầm mắt Diệp Tưởng nhìn thấy vật làm Jack cùng người bạn của hắn vấp ngã, lại triệt để sợ tới ngây người.

Đó là 1 nam nhân hôn mê, nằm cuộn mình trên mặt đất.

Nam nhân này...

Chính là kẻ mất tích đã lâu... Hoắc Thanh Lam!




3/01/2017

Posted by Unknown |





 “Không có việc gì chứ?”


Diệp Tưởng nâng Vũ Sóc dậy, sau khi xác nhận phản phệ hắc ma thuật đã bị tiêu trừ, hắn mới nhẹ nhàng thở ra.

Tích Kính lúc này cũng nhẹ thở ra. Bất quá, nàng nhớ tới thời điểm cha mẹ vì mình mà liều lĩnh làm trong lòng dâng lên 1 trận ấm áp.


Vô luận là tại thời không tuần hoàn thứ bao nhiêu, cha mẹ vĩnh viễn sẽ vì nàng mà phấn đấu quên mình. Cho nên, nàng cũng có thể vì cha mẹ mà trả giá hết thảy.

Nghe Vũ Sóc kể lại tình huống, Diệp Tưởng quay đầu nhìn về phía cái hố bùn đất kia.


Sự tình về Triệu Đồng... vẫn là không nên nói ra ngoài, không có thi thể nói cái gì cũng vô dụng.”


Sử dụng Hắc Ma thuật cũng được, vật nguyền rủa cũng tốt, tất cả đều là bug vượt quá hành vi của nhân vật, cho nên dù là như thế mà liên lụy tới thi thể của Triệu Đồng cũng chỉ có thể xem như không thấy.  Nói đến cùng, cái này giống như một diễn viên nào đó gần đây , rõ ràng nhân vật nữ chính mặt bánh bao thế nhưng vẫn muốn trái lương tâm khen 1 tiếng “Thế gian sao lại có 1 nữ tử tuyệt diễm như vậyCái này chính là bug......


Màn kịch buổi tối hôm nay tạm thời coi như hạ màn. Không có người chết đã là kết cục tốt nhất rồi.

Chỉ là...... Theo lời nói của quỷ hồn phụ thể lên người Ngô Quảng Liệt kia, là cảnh cáo sao? Hay là..

Nói ngắn lại, trước mắt Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc liên thủ hoàn toàn không thể làm gì nổi ác linh này. Thế nhưng ác linh cũng không dễ dàng đưa bọn hắn tới chỗ chết. Chỉ là theo thời gian trôi qua, pháp tắc nguyền rủa giảm dần sẽ từng bước mở rộng. Đối với mỗi người mà nói, cái này giống như là thanh kiếm của Damocles. (Là 1 câu chuyện ngụ ngôn về Damocles ghen tỵ với sự giàu có và quyền lực của người bạn thân, cũng là vị vua Dionysius cai trị vùng Syracuse, thành phố giàu bậc nhất đảo Sicil. Bài học rút ra từ câu chuyện là hãy biết hài lòng với những gì mình có, đừng bao giờ ghen tỵ với người khác.)


Một năm......


Là khoảng thời gian rất dài.


Rất dài ......


Thế giới mộng.


Diệp Tưởng tỉnh lại.


Bất quá, nơi này chỉ là tầng ngoài của thế giới mộng. Là tiểu khu trước kia Ôn Vũ Phàm từng ở.


Thỉnh thoảng có người cưỡi xe đạp đi ngang qua trước mặt.


Bản thân Ôn Vũ Phàm không thể xuất hiện. Gia tốc thời gian quá nhanh khiến nàng tạm thời không thể để Diệp Tưởng tiến vào tầng mộng cảnh cao hơn. Chênh lệch thời gian của những tầng sau với thế giới thực, chỉ sợ không thể khoa trương như vậy.

Cũng bởi vì trạng thái trước mắt, nàng đã không thể thành lập 1 mô hình mộng cảnh mới, vì vậy chỉ có thể an bài Diệp Tưởng tiến vào thế giới mộng cố hữu này.


Diệp Tưởng, Vũ Sóc, Hầu Tước cùng Ôn Vũ Phàm, bốn người lúc này đều xuất hiện tại 1 vùng cây cỏ xanh tươi trong tiểu khu.

Diệp Tưởng đem cụ thể trận chiến hôm nay kể lại cho Hầu Tước. Chung quy Hầu Tước có kinh nghiệm phong phú hơn hắn. Để cho Hầu Tước phân tích có lẽ càng tốt hơn.

Sau khi Hầu Tước nghe xong, gương mặt trầm xuống.


Thật lâu sau, hắn mới mở miệng nói:“Nói cho cùng, đây vốn là 1 bộ phim kinh dị vô nhân hình. Như vậy, lai lịch ác linh kia tuyệt đối không đơn giản đâu.”


“Ta cũng nghĩ thế...... Như vậy, chắc hẳn con quỷ này mang trên mình căn nguyên nguyền rủa của bộ điện ảnh này.


Căn nguyên nguyền rủa bộ phim này... nếu có thể lấy được tới tay, như vậy khi tiến vào bộ phim kinh dị cuối cùng sẽ có được trợ lực rất lớn! Phải biết, lúc đó chỉ có vật nguyền rủa căn nguyên trong những bộ phim kinh dị khó giải mới có tác dụng! Những vật nguyền rủa khác, căn bản không có hiệu quả! Cho nên bài danh thứ tự nhân vật chính cũng mang theo 1 tầng dụng ý này, một khi xác định được nhân vật chính cuối cùng, như vậy sẽ được kịch bản chiếu cố nhiều hơn nữa, ít nhất có thể đạt được 1 kiện vật nguyền rủa căn nguyên khó giải.


Trên thực tế, Hầu Tước đang xét lại hết thảy tiền nhân hậu quả mọi chuyện.


Phim kinh dị vô nhân hình... bóng trắng luôn tồn tại trong lịch sử... còn có, câu nói kia...

Không nên thay đổi... cái gì cũng không nên thay đổi......


Nếu thay đổi, như vậy sẽ biến thành dạng gì?


Kỳ thật, có lẽ trước kia Hầu Tước sẽ chú ý tới trong kịch bản [phòng học dị độ]  có tồn tại địa phương mâu thuẫn. Chẳng qua, bản thân nghịch lý thời gian cũng rất dễ dàng sinh ra mâu thuẫn, huống chi bên trong kịch bản của rạp chiếu phim địa ngục xuất hiện bug cũng là điều bình thường. Cho nên khi đó hắn không nghĩ sâu xa việc này. Thế nhưng hiện tại... liên tưởng mọi tình huống lại... cái kia, thật sự là tính logic trong kịch bản không nghiêm cẩn tạo thành bug sao?

Nếu như không phải nói......


Ngày thứ hai.


Hoắc Thanh Lam mất tích .


Đương nhiên, cũng có thể nói là...... Kim Kỳ Thụy mất tích .


Kịch bản mới phát xuống.


Giữa trưa, thời điểm mọi người đang ăn cơm trong cantin, bỗng nhiên một đám người tràn vào.


Diệp Tưởng lúc ấy đang bưng cà mèn đến trước mặt Vũ Sóc, nhóm người kia 1 bước đá văng cửa lớn, nối đuôi nhau mà vào. Cầm đầu là 1 nam nhân diện mạo xấu xí, dáng người cao lớn.

Ai là Kim Kỳ Thụy? Lăn ra đây cho ta !”


Lần này, mọi người đêu 2 mặt nhìn nhau.


Hôm nay vừa vặn trong căn tin không có lão sư, các học sinh đều sợ hãi rụt rè.


“Như thế nào? Ai nói cho ta biết, Kim Kỳ Thụy lớp 11-6 ở nơi nào?”


Lúc này, Hầu Tước đứng dậy.


“Ta là lớp trưởng lớp 11-6. Xin hỏi các ngươi có chuyện gì? Nơi này là nơi công cộng, thỉnh chú ý.”


Hầu Tước đối với vài tên côn đồ trước mắt dường như căn bản không thèm để ý. Đối phương không phải diễn viên, hắn căn bản không bị kịch bản giới hạn. Nếu cần phải thu thập mấy tên này mà nói, quả quyết không cần nương tay.

Tên cầm đầu nhìn Hầu Tước, ha ha cười lạnh một tiếng:“Ta là kêu Kim Kỳ Thụy đi ra, ngươi đi ra phóng rắm làm gì?”


“Ngươi đến cùng là vị nào?”


“Ta là ca ca của Triệu Đồng!”


Lần này, trong căn tin bắt đầu có tiếng xì xào khe khẽ vang lên.

Ca ca của Triệu Đồng? Chẳng lẽ là Triệu Dương của giáo dưỡng Hưng Khánh?”


“Hẳn là vậy rồi! Cái nơi như Hưng Khánh chỉ toàn tụ tập 1 lũ lưu manh! Triệu Dương chính đại ca trong Hưng Khánh, Triệu Đồng dám càn rỡ như vậy cũng là vì có tên đại ca này! Kim Kỳ Thụy đắc tội với đám người  này, sẽ không bị đánh chết đó chứ?”


“Khó nói a, đám người này không biết đã vào đồn công an bao lần rồi, đánh nhau rất lợi hại, nhốt vài ngày lại được thả. Kim Kỳ Thụy chẳng lẽ nghe được tiếng gió, trốn đi trước rồi?”


Triệu Dương tìm tòi một phen, thời điểm phát hiện tìm không thấy Kim Kỳ Thụy, rống lớn nói: “Nghe cho rõ đây ! Ta hiện tại đang đi tìm đệ đệ! Ai biết Kim Kỳ Thụy ở nơi nào lập tức đến Hưng Khánh báo cho ta, về sau sẽ được ta bảo kê! Còn nếu biết mà không báo, đừng trách ta đây không khách khí!


Nói xong, đám người này hung hãn rời khỏi căn tin.


Lúc này, không ít người thở dài lắc đầu, ai cũng cho rằng Kim Kỳ Thụy triệt để xui xẻo rồi .


Trên thực tế, với thực lực của Hoắc Thanh Lam, sát hại vài tên này so với thái rau dưa còn thoải mái hơn. Nếu thật sự chạm đến người Hoắc Thanh Lam, không biết ai xui xẻo ah.


Triệu Đồng đã chết, bị Hoắc Thanh Lam giết chết .


Chỉ là......


Chỉ có Park Tae Sang biết, Triệu Đồng không chỉ bị Hoắc Thanh Lam giết một lần.


Ngày đó trong WC, Hoắc Thanh Lam lại một lần nữa giết chết Triệu Đồng. Về phần xử lý thi thể hắn như thế nào không cần nhắc tới, hắc y giáo chủ có quá nhiều thủ đoạn .


Nhưng là......


Quỷ chung quy giết không chết.


Hoắc Thanh Lam bỏ trốn khẳng định không phải vì Triệu Dương. Chỉ sợ, chính là vì âm hồn bất tán của Triệu Đồng.


Điểm này, cơ bản không cần phải nghi ngờ.


Lúc này, Mẫn Hà rất lo lắng cho Hoắc Thanh Lam. Mặc kệ như thế nào, nàng đều hi vọng hắn không có việc gì. Chỉ là...... nàng tuy vẫn còn lo lắng cho hắn, nhưng loại lo lắng này, đã không giống như cảm tình đối với người yêu, mà giống như sự quan tâm tới bằng hữu.

Cái này hẳn cũng là đương nhiên đi? Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, tình cảm vốn không thể còn nguyên vẹn được.


Lúc này, nàng không khỏi nhìn Mộc Lam ngồi không xa bên người. Tầm mắt hắn luôn luôn sẽ dừng lại trên người nàng.


Lấy trường Quảng Nguyệt làm trung tâm, Triệu Dương tụ tập ít nhất hơn mười người giúp hắn đi tìm đệ đệ cùng với Kim Kỳ Thụy ! Mối quan hệ xã hội của hắn tương đối phức tạp, có thể nói đã tổ kiến thành 1 xã đoàn nho nhỏ, chuyện xấu tự nhiên không thiếu. Bất quá đều là những chuyện liên quan tới trị an, trình độ còn chưa được liệt vào cấp độ hình sự, tự nhiên chưa gặp phải quá nhiều rắc rối về pháp luật.

Nói ngắn lại, Kim Kỳ Thụy giờ phút này giống như 1 tên tội phạm bị truy nã, biến thành 1 con chuột chạy qua đường.

Lại nói...... Tại lớp 11-6, phàm là những người họ Kim đều bị khi dễ. Kim Thư Đông tự nhiên không cần nhiều lời, lúc trước Kim Vân Hạo vì chỉ số thông minh thấp thường bị người ta cười nhạo đùa bỡn, Kim Kỳ Thụy cũng vì tính cách tương đối yếu đuối, đồng dạng là đối tượng trọng điểm bị khi dễ. Theo lý thuyết, khi tiến vào trung học, ý thức con người sẽ tăng lên, chỉ là trình độ của trường trung học này quá thấp, chỉ sợ so với Hưng Khánh chỉ thoáng tốt hơn 1 chút mà thôi......


Trước mắt, trong kịch bản cũng không biết được Hoắc Thanh Lam [ Kim Kỳ Thụy ] ở đâu . Bất quá hắn là hắc y giáo chủ, cho dù bị mấy tên lưu manh kia tới tìm cũng không có vấn đề gì.


Giờ khắc này......


Bên trong 1 phòng game nào đó...... Hoắc Thanh Lam đang trốn trong 1 gian WC.


Hắn cuộn tròn cả người lại... thân thể kịch liệt run rẩy ![ chưa xong còn tiếp..] 


Posted by Unknown |
Chương 46: Đừng thay đổi



Máu tươi theo bàn tay Diệp Tưởng rơi xuống.

Trong phòng học giờ phút này chỉ còn lại 1 mảnh đen tối lạnh lùng.

Thế nhưng, trong lòng Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc lại cảm thấy rất bất an.

Trên cơ bản, 2 người đã bộc lộ ra hết con bài chưa lật của mình, thế nhưng có thể tạo thành tổn thương đối với ác linh kia lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay, chưa thể làm tổn hại tới căn bản của hắn.

Hiện tại, Diệp Tưởng Vũ Sóc đều không thể rời khỏi phòng học. Gian phòng này dường như bị 1 lực lượng nào đó triệt để phong tỏa, không thể thoát ra.

Lúc này, máu tươi rơi rớt trên mặt đất đột nhiên tự động lưu chuyển.

Những dòng máu tươi hướng tới cửa sau chậm chậm chảy qua.


Mặt đất ở đây căn bản không hề nghiêng, chút máu đó vốn không có khả năng tự chuyển động. Nhưng... chuyện như vậy lại cố tình phát sinh!

Thời điểm dòng máu chảy ra ngoài khe cửa, Tích Kính  cũng vừa lúc đuổi tới nơi !


Nàng 1 cước đạp lên dòng chất lỏng đó.


Theo sau, một bàn tay từ trong máu tươi vươn lên, đem 1 chân Tích Kính giữ chặt !


Tích Kính không hề hoảng hốt chút nào, Tử Thần liêm đao lập tức hiện ra, bổ xuống!

Diệp Tưởng lúc này đột nhiên nhìn về phía cửa sổ bên cạnh cửa sau! Khi hắn nhìn thấy Tích Kính, trong đầu nhất thời trống rỗng !


Tích Kính !


Quan tâm quá tất loạn !


Đối với Diệp Tưởng mà nói, Tích Kính chính là nữ nhi của hắn, là cốt nhục của hắn! Cho dù phải trả giá đại giới cũng phải bảo vệ nàng!

“Tích Kính ! ! ! ! ! ! ! !”


Một tiếng rống vô cùng thê lương vang lên. Sau lưng Diệp Tưởng, đôi cánh ác ma đen sẫm hiện ra khiến tốc độ của hắn tăng vọt, cấp tốc phóng về phía cửa sau!

Nhưng cho dù hắn dùng bao nhiêu lực va chạm cửa lớn, cho dù là La Hầu cung hay là Hạo Thiên kiếm, đều không thể phá vỡ nổi cảnh cửa mỏng manh này !


Hắn chỉ có thể mở to mắt nhìn nhi nữ bị gặp nạn ngay trước mặt!

Tích Kính...... Tích Kính...... Tích Kính...... Tích Kính !


Phản ứng của Vũ Sóc lúc này cũng không tốt hơn Diệp Tưởng là bao. Nàng cắn nát ngón tay, điên cuồng thi chú! Ánh sáng mẫu tính (người mẹ) bao trùm thân thể nàng. Thân là mẫu thân, tự nhiên nàng cũng đồng dạng muốn bảo vệ tốt nữ nhi!

Vũ Sóc cắn nát ngón tay, thông qua máu huyết của mình vận dụng hắc ma thuật không gian! Theo sau, không gian nháy mắt trở nên vặn vẹo!

Nguyên bản, nguyền rủa không gian vốn không cao thâm, so sánh với thời gian hệ muốn phổ cập hơn nhiều. Thế nhưng nơi này lại là thế giới trong mộng, cho dù không gian hệ có cường đại gặp phải nguyền rủa cũng mất đi hiệu lực. Vì thế muốn làm hắc ma thuật vượt lên khỏi nguyền rủa không phải chuyện dễ dàng!

Vũ Sóc tất yếu phải tiêu hao linh hồn chi lực để cứu nữ nhi ! Cho dù nàng thành công cũng sẽ bị hắc ma thuật phản phệ! Hắc ma thuật vốn là ma pháp tà ác, một khi linh hồn bị phản phệ hậu quả căn bản không thể đoán trước! Không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không có người sử dụng. Nhưng mẫu thân vì nhi nữ, có cái gì luyến tiếc?

Một vài chú văn màu đen xuất hiện trên gương mặt Vũ Sóc. Hắc ma thuật bắt đầu phản phệ. Vận dụng lực lượng siêu việt lực lượng linh hồn phải trả giá chính là như thế. Bất quá, chỉ có như vậy mới có thể đánh vỡ nguyền rủa không gian!

Tiếp theo, thân thể Vũ Sóc trở nên mờ hồ, trong chớp mắt đã hiện ra bên ngoài hành lang!


“Tích Kính !”


Giờ khắc này, hơn phân nửa thân thể Tích Kính đã bị kéo vào bên trong máu tươi! Máu trên mặt đất ngày 1 lan rộng hơn, giống như đầm lầy không ngừng lõm xuống!

“Mụ mụ !”



Tích Kính nhìn thấy mẫu thân xuất hiện liền phát hiện, trên gương mặt mụ mụ đã phủ đầy chú văn !


Hắc Ma thuật phản phệ khiến Vũ Sóc cảm giác dị thường thống khổ, loại thống khổ này không phải nhằm vào nhục thân, mà là thống khổ nhằm vào linh hồn. Bất quá nàng cố nén, vọt tới phía trước, một phen kéo Tích Kính lại.


Tránh xa nhi nữ của ta...... Xa một chút !”


Vũ Sóc ôm thật chặt Tích Kính, tiếp theo dưới tác dụng của ma pháp không gian, nàng kéo theo Tích Kính biến mất khỏi nơi này!


Kết quả, chỉ còn 1 mình Diệp Tưởng lưu lại trong phòng.


Hắn hiện tại trở nên tứ cố vô thân.


Bất quá, hắn lại càng lo lắng cho Vũ Sóc. Bị hắc ma thuật phản phệ không phải chuyện đùa. Một khi làm không tốt sẽ tổn thương đến tính mạng! May mà Vũ Sóc đối với vận dụng Hắc Ma thuật đã dày công luyện tập. Hiện tại Diệp Tưởng chỉ có thể cầu nguyện nàng có thể xử lý mọi chuyện ổn thỏa.


Vẫn còn chưa đủ mạnh......


Lúc trước, đám người Phương Lãnh chết đi, đối mặt với tuyệt vọng áp đảo, Diệp Tưởng từng rơi lệ trước mặt Vũ Sóc, càng là phát thệ với nàng.


Lời thề đó đối với hắn mà nói, chính là khắc cốt minh tâm !


Nhưng hắn còn chưa đủ mạnh ! Còn chưa đem hết lực lượng quang hoàn nhân vật chính phát huy ra!

Hắn còn chưa cường đại đến độ...... khẳng định địa vị nhân vật chính của mình !


Chỉ cần hắn là nhân vật chính...... Như vậy thê tử hắn, nữ nhi hắn, đều sẽ được quang hoàn nhân vật chính phù hộ! Các nàng có thể tiếp tục sinh tồn!

Trong phòng học, lại một lần nữa không gian trở nên thật im ắng.


Diệp Tưởng nhìn máu tươi trên mặt đất, nhìn mỗi 1 góc tối tăm trong phòng.

Hết thảy giống như...... đang cùa cợt với hắn vậy.


Hắn bước tới trước mặt Ngô Quảng Liệt đang hôn mê, 1 tay kéo dậy.


“Tỉnh tỉnh...... Ngươi tỉnh lại cho ta ! Ta còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi ngươi !”


Tiếp đó, Ngô Quảng Liệt bỗng nhiên mở mắt ! nhưng... trong mắt hắn chỉ toàn lòng trắng, không có con ngươi !


Diệp Tưởng lắc hắn càng nhanh !


“Ngươi......”


“Không nên...... Thay đổi...... Cái gì... cũng không nên thay đổi...”


Ngô Quảng Liệt chỉ nói ra 1 câu như vậy.


“Ngươi nói cái gì?”


Diệp Tưởng giờ phút này lại không vội vàng đối phó với quỷ hồn. Thứ phụ thể lên người Ngô Quảng Liệt, đến tột cùng muốn nói cái gì?


“Vì cái gì...... không thể thay đổi lịch sử?”


“Cái gì cũng...... Không cần thay đổi...... Cái gì cũng......”


“Vì cái gì? Ta hỏi ngươi vì cái gì !”


Nhưng ngay sau đó, Ngô Quảng Liệt trước mặt Diệp Tưởng cứ thể biến mất. Diệp Tưởng bắt lấy , chỉ là một mảnh hư vô.


Cùng lúc đó......


Vũ Sóc kéo Tích Kính đi tới bên cạnh bãi rác sau trường học!


Giờ phút này nàng đang bị chú văn phản phệ, hơn phân nửa gương mặt đã bị ma văn rậm rạp che kín, thoạt nhìn cực kỳ khủng bố! Tích Kính bị Vũ Sóc kéo đi, lúc này thật không biết nên làm như thế nào cho phải !


“Mụ mụ...... Mụ mụ ! Người thế nào rồi ? Mụ mụ !”


Bàn tay Vũ Sóc trảo lấy 1 nắm bùn đất, linh hồn nàng đang đau nhức cơ hồ muốn ngất.

Tất yếu phải tìm một cơ thể...... Đem lực  lượng phản phệ truyền sang. Tuy nhiên muốn tìm 1 đối tượng không phải dễ dàng như vậy. Tìm 1 người sống bình thường là không được, chỉ có người cũng thuộc về Ác Ma, Vong Linh có liên quan đến dạ tộc mới có thể tiến hành truyền dẫn.


Giây phút này, Vũ Sóc lấy lực lượng Hắc Ma thuật bỗng cảm ứng được, phía dưới mảnh đất này có chôn giấu 1 thi thể !


Như thế nào lại có thi thể?


Thế nhưng...... nàng không quản được nhiều như thế!


Nàng lập tức nắm lấy lớp bùn đấy kìa, bắt đầu sử dụng Hắc Ma thuật.


Theo từng chú ngữ nàng niệm động......


Một bàn tay đột nhiên vươn lên từ trong bùn đất!


“Đừng sợ, Tích Kính !” Vũ Sóc kéo Tích Kính đang muốn động thủ, nói:“Đó là......‘Thực thi quỷ’ !”


“Thực...... Thực thi quỷ?”


Thực thi quỷ là một loại Vong Linh hắc ám trong truyền thuyết huyền huyễn Tây phương, độ nổi tiếng so với quỷ hút máu thì kém hơn, thế nhưng đối với Hắc Ma thuật sư mà nói, trả giá khi đem thi thể biến thành thực thi quỷ so với quỷ hút máu thấp hơn nhiều. Thực thi quỷ đối với Hắc Ma thuật sư mà nói, là vật triệu hoán tương đối dễ dàng. Bất quá cũng vì vậy mà tính thực dụng không được cao. Bất quá lúc này dùng để nhận thay lực phản phệ hẳn không có vấn đề gì.

Theo sau, một thi thể nhợt nhạt, từ trong lòng đất bò lên!

Triệu Đồng !


Quả nhiên là thế !


Thời điểm Vũ Sóc nhìn thấy gương mặt thi thể không hề sửng sốt. Rất hiển nhiên, Hoắc Thanh Lam sắm vai Kim Kỳ Thụy được an bài giết hại Triệu Đồng.


Cũng chính vì như thế, mới có thể đem phản phệ truyền tới trên người hắn !


Thi thể Triệu Đồng bị Vũ Sóc biến thành thực thi quỷ trơ mắt đứng ở kia. Tiếp theo, vài chú văn màu đen bắt đầu xuất hiện phía trên lớp da nhợt nhạt bẩn thỉu của hắn!


Chỉ là một thực thi quỷ, đương nhiên không có khả năng chống cự được phản phệ của Hắc Ma thuật.

Không bao lâu sau, cả thi thể Triệu Đồng bị chú văn ăn mòn triệt để, giống như bị phong hóa, cứ thế biến thành 1 đống tro bụi.

Rốt cuộc, đem phản phệ nguyền rủa hóa giải thành công, Vũ Sóc nhẹ nhàng thở ra.


Chuyện như vậy...... Cũng thật sự may mắn rằng bên cạnh lại vừa hay có 1 khối thi thể thích hợp biến thành thực thi quỷ. Đối với thi thể để tạo nên thực thi quỷ vẫn là có yêu cầu nhất định. Loại thi thể chết đi mà âm hồn không rời khỏi cơ thể là thích hợp nhất, xác xuất thành công cơ hồ là trăm phần trăm. Thế nhưng, tiếp theo sẽ không có vận tốt như vậy nữa .


“Tích Kính ! Di Hoa !”


Diệp Tưởng rốt cuộc chạy được đến nơi này






2/28/2017

Posted by Unknown |
Chương 45: Con quỷ đó... là ai?



Thế nhưng...... Tình hình đã phát triển vượt quá khống chế.


Nếu đối phương là thủ phạm đứng phía sau màn nguyền rủa thời gian này, thì Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc liên hợp liệu có thể đối phó được ? Hiện số ảnh đế tham gia vào bộ điện ảnh này không phải số ít a!


Đột nhiên, Vũ Sóc cảm giác yết hầu
có vị ngọt, một ngụm máu tươi nhất thời phun ra. Không trung bao quanh toàn khô lâu màu đen lúc này biến mất từng cái một!


Diệp Tưởng
kéo huyết tinh xiềng xích cũng bắt đầu dần cảm thấy lực bất tòng tâm!


Thân hình quỷ hồn kia trở nên vặn vẹo, một đòn này làm Diệp Tưởng cảm thấy trái tim bỗng đập thật nhanh.


“Di Hoa ! tránh ra !”


Diệp Tưởng đột nhiên xông lên
kéo Vũ Sóc tránh đi ! Tiếp đó, ở bảng đen phía sau lưng có một bàn tay thò ra, thiếu chút nữa đã kéo Vũ Sóc lôi vào!


...... Từ
phía sau tấm bảng đen, vô số cánh tay từ bên trong thò ra !


Diệp Tưởng nhớ lại cảnh tượng
trong trailer của [phòng học dị độ]!


Vô số gương mặt quỷ dữ tợn hoàn toàn giống nhau như đúc từ bên trong thò ra !


Lúc này, Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc đều ý thức được, chỉ sợ
đây đều là đầu của ác linh kia ! Đó là ác linh đến từ những không gian bất đồng!


Nếu nói như vậy...... Kia chẳng phải tương đương
biến thành 1 màn quỷ triều sao?


Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc lập tức kéo Ngô Quảng Liệt chuẩn bị rút khỏi phòng học
rồi tính tiếp. Nhưng toàn bộ cửa sổ cửa ra vào đều nhất loạt đóng kín!


...... Trên cửa, cửa sổ, vách tường...... vô số cánh tay,
cùng vô số gương mặt đồng dạng từ bên trong vươn ra !


Mà quỷ hồn bị huyết tinh xiềng xích khóa chặt đã biến mất không thấy !


Diệp Tưởng căn bản không thương tổn
được nó !


Từ vô số thời không song song, quỷ hồn có thể xuất hiện vô số lần! Đối mặt với loại tình huống này, ảnh đế cũng khó có thể đối phó được! Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc liên thủ căn bản không thể chống lại !


Phía sau Diệp Tưởng, Lục Đạo chuyển luân tái hiện !


Một lần này
chính là liều chết tìm đường sống!


Lúc này, tất cả mọi người
đều chú ý trận chiến này. Trong đó lo lắng nhất là Tích Kính !


Những người khác
bị kịch bản giới hạn, không thể tham dự. Thế nhưng, Tích Kính lại là ngoại lệ.


Lúc này nàng nhanh chóng hướng về phía phòng học chạy tới ! Muốn trợ giúp cha mẹ !


Một đạo kim quang chợt lóe
lên, một gương mặt từ vách tường chui ra lại rụt trở về. Nhưng làm như vậy, hiệu suất rất thấp, quỷ hồn vẫn như trước cuồn cuộn không ngừng tràn ra!


Lúc này, Diệp Tưởng đã bắt đầu lực bất tòng tâm. Vé chuộc cái chết tiêu hao
nhanh hơn dự tính . Cơ hồ là phần thưởng vừa mới nhận được liền lập tức biến mất, không những vậy còn khấu trừ cả vào phần cũ !


Một khi rơi vào
cuộc chiến lâu dài, cung không đủ cầu. Như vậy cũng rất nguy hiểm . Diệp Tưởng đối phó với quỷ triều coi như cũng có chút kinh nghiệm. Thế nhưng tình huống hiện tại lại cực kỳ khó giải quyết! Bây giờ hắn đã có Hạo Thiên kiếm, nhưng vẫn như trứng chọi đá, nếu không luyện chế được thành công thanh kiếm này, không biết kết quả sẽ như thế nào?


Mà Ngô Quảng Liệt lúc này sớm
đã hôn mê, căn bản không có tác dụng .


Vũ Sóc cắn chặt răng, gia tăng số lượng Địa Ngục trùng! thông qua tinh thần lực khống chế Địa Ngục trùng, chung quy
chuyện này cũng là sự tình cực kỳ gian nan, Hầu Tước lúc trước bởi vì thao túng quá nhiều Địa Ngục trùng suýt nữa chết đi ! Nếu đổi là Ôn Vũ Phàm, thiên phú tinh thần cao đến kinh người, chắc chắn có thể làm tốt hơn. Đương nhiên, Vũ Sóc có thể trở thành trung cấp Linh môi tinh thần lực cũng không phải yếu kém, chỉ là giờ phút này thao túng rất nhiều Địa Ngục trùng, so với xúc phát linh môi để khu quỷ trước kia, còn càng thêm gian nan !


Nay Địa Ngục trùng là đòn sát thủ
duy nhất của nàng, thủ đoạn khác dùng để ứng đối với quỷ triều hiệu quả đều không bằng. Bất đắc dĩ, chỉ có thể cố gắng. Mà vé chuộc cái chết vẫn đang không ngừng hạ xuống, thời điểm mỗi khi bức lui quỷ hồn, lại tiêu hao nhiều hơn. Bởi vậy, tình huống của nàng đã trở nên tương đối quẫn bách .


Lục Đạo chuyển luân dừng chuyển động. Diệp Tưởng tiến vào hình thức Địa Ngục đạo!


Diệp Tưởng
, hai mắt trở nên tinh hồng, cả người cũng tản mát ra âm khí u ám!


Từng đợt âm khí kia phát ra, kết quả tay và đầu của bao nhiêu quỷ hồn trên vách tường đều nhanh chóng hóa thành bạch cốt !


Nếu đổi là quỷ hồn bình thường, hình thức Địa Ngục đạo có thể đem
toàn bộ quỷ hồn đưa vào A Tị địa ngục! Nhưng, đây là căn nguyên ác linh nguyền rủa thời gian, không cách nào làm được điều này !


Đương nhiên, Diệp Tưởng vẫn chưa hoàn toàn
xuất hết chưởng khống lục đạo, nhưng đủ để xứng với sinh tử luân hồi chi lực. Nói đến hệ thống lục đạo thuộc về Phật Môn, Diệp Tưởng trước mắt dù sao cũng chỉ là mới bước vào con đường Đạo Môn, đem hai thứ dung hợp, tuyệt đối không phải chuyện dễ.


Hình thức Địa Ngục đạo khiến sự tiêu hao vé chuộc cái chết của Diệp Tưởng ngày càng lớn . Vũ Sóc cũng là đang cố gắng chống đỡ.


Bất quá, đợt quỷ triều
này cuối cùng cũng tạm thời kết thúc.


Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc ghé vào
cái bàn bên cạnh, thở hổn hển.


Hiện tại vé chuộc cái chết đã không còn nhiều !


“Chúng ta sẽ không chết
đây, phải không?” Vũ Sóc thỉnh thoảng nhìn vách tường cùng cửa sổ chung quanh,“Tuyệt sẽ không chết tại đây !”


Diệp Tưởng nhìn Vũ Sóc, nếu không phải
đang quay phim, hắn nhất định sẽ đem ôm nàng vào lòng.


Đối với hắn, Vũ Sóc đã là
người không thể thay thế trên thế gian này. Càng bước sâu vào thế giới Địa Ngục, ngoại trừ Tích Kính ra, nàng là điểm tựa lớn nhất hắn dựa vào.


Cũng bởi vì hắn có người cần phải bảo vệ, nên hắn mới có dũng khí chiến đấu tiếp.


“Có khỏe không?” Diệp Tưởng nhìn Vũ Sóc, cuối cùng,
dùng phong cách ngôn từ của Kim Thư Đông hỏi những lời này.


“Ta không sao.” Vũ Sóc lộ ra một nụ cười.


Diệp Tưởng vươn tay, muốn vuốt ve má Vũ Sóc.


Nhưng
đúng lúc này, một bàn tay tràn đầy máu tươi từ phía sau Vũ Sóc vươn ra, đem tay Diệp Tưởng một phen giữ chặt !


Diệp Tưởng phản ứng mau kinh người, hắn nhanh chóng kéo Vũ Sóc ra, lập tức trực tiếp
rút ra Hạo Thiên kiếm !


Kim quang lòe lòe, đâm thẳng
tới !


Nhưng mà thanh kiếm kia lại vỏn vẹn đâm trúng một
cái bóng!


“Ngươi đến cùng...... Là ai? Là ai !”


Diệp Tưởng bắt đầu ý thức được,
cái bóng trắng này chỉ sợ...... Là ác linh do 1 người nào đó chết đi biến thành.


Hắn trở thành căn nguyên nguyền rủa thời gian.
Thường xuyên đi lại giữa quá khứ, hiện tại cùng tương lai.


Kỳ thật tương lai có thể thay đổi. Nhưng Tích Kính xuyên việt
bao nhiêu lần vẫn đều thất bại . Chính là vì sự tồn tại của bóng trắng này.


Không biết vì sao ác linh không nhìn thấy chân diện mục này lại muốn ngăn cản lịch sử thay đổi?


Khiến Ngô Quảng Liệt
phải xây dựng trường trung học Quảng Nguyệt.


Nói cách khác......
hắn là căn nguyên ngăn cản hết thảy. Tất cả mọi thứ vốn dĩ đều có thể thay đổi !


Con quỷ này vẫn luôn ngăn cản sự thay đổi, chỉ sợ chính là vì......


Một khi thay đổi,
chính hắn sẽ không được sinh ra !


Nếu lịch sử chệch khỏi quỹ đạo vốn có, hắn sẽ biến mất!


Như vậy...... Con quỷ
này, là ai?


Chỉ sợ,
từ khi trường trung học quảng nguyệt được xây dựng đến nay, là một học sinh nào đó chết đi!


Hắn nhớ tới Lý Vĩnh Quân.
Là 1 một học sinh nào đó đã chết tại thời đại của Lý Vĩnh Quân.


Có lẽ...... Là
1 người nào đó đến từ hiện tại, hoặc là tương lai......


Có lẽ......


Có lẽ......


Tóm lại, khả năng thật sự quá nhiều. Vô luận là
cái nào cũng được, chỉ cần tìm ra căn nguyên là có thể đoạn tuyệt sự tồn tại của quỷ tồn!


Đ
ây mới là con đường sinh tồn của bộ phim kinh dị này !


Thu lại Hạo Thiên kiếm, Diệp Tưởng nhìn về phía Vũ Sóc.
Truyện được copy tại TruyệnCv.com

Trước người nàng lúc này có vô số những cây đinh màu đen đang trôi nổi, tùy thời chuẩn bị đâm ra.


“Ngươi...... Không có việc gì
chứ?”


“Không có việc gì.” Vũ Sóc một chút
cũng không lộ ra thần sắc hoảng sợ. Sau lưng có quỷ xuất hiện, từ khi diễn phim kinh dị tới nay nàng gặp phải chưa đến một trăm lần cũng phải mấy chục lần . Huống chi nàng là linh môi, loại tình huống như thế gặp phải so với người bình thường còn nhiều hơn. Chẳng qua...... Nay thể chất trung cấp linh môi của nàng, nửa điểm tác dụng cũng chẳng còn . Điểm này, thật sự đáng tiếc.


“Vậy là tốt rồi.”


Xem Vũ Sóc không có việc gì, Diệp Tưởng
rốt cục cảm thấy yên tâm .


Mà hắn cẩn thận nhớ lại
bàn tay vừa rồi.


Bàn tay kia...... ống tay áo cùng với bất cứ những cánh tay vươn ra trước đây đều có điểm khác biệt.


Hầu hết ống tay áo của mấy cánh tay kia đều cực kỳ rách nát, nhưng vừa rồi...... Lại cực kỳ sạch sẽ . Chỉ là, trên tay có dính chút máu mà thôi.


Diệp Tưởng nhìn
máu dính trên tay mình.


Con quỷ kia...... Đến cùng là ai?


Vì cái gì nhất định phải
giữ sự luân chuyển thời gian vĩnh hằng, tại sao lại giết chết nhiều người như vậy? Hơn nữa, đem sự tồn tại của bọn họ xóa bỏ hoàn toàn?


Vì cái gì?


Hơn nữa, thời điểm hắn bị
cánh tay kia bắt lấy, hắn có một loại cảm giác hoàn toàn bất đồng.


Kia chỉ sợ......


 
Quỷ hồn kia, chỉ sợ vừa mới chết không lâu.


Đó là một loại...... bao hàm một
chút tình cảm nhân tính. Truyện được đăng tại T.r.u.y.e.n.C.v[.]c.o.m


Nói
cho cùng, trước khi quỷ hồn kia
chết đi, chung quy cũng là một nhân loại.


Như vậy...... Người này, là ai?[ chưa xong còn tiếp..] 


Posted by Unknown |




Vũ Sóc tự nhiên không vì thả ra Địa Ngục trùng mà cảm thấy an tâm. Nàng vừa thả Địa Ngục trùng ra, đồng thời chuẩn bị đòn sát thủ thứ 2. Đồng tử thời gian của nàng trước mặt nguyền rủa thời gian tự nhiên là múa rìu trước cửa Lỗ Ban, không hề ý nghĩa. Bởi vậy nàng vận dụng 1 tuyệt chiêu khác.


Theo tay nàng khua lên trong không trung vài cái, một hình tam giác màu đen bắt đầu thành hình!

Tam giác chú !

Tam giác kia xuất hiện chung quanh quỷ hồn, Vũ Sóc niệm nốt 1 chú ngữ cuối cùng!


Nhưng quỷ hồn kia cứ thản nhiên chậm rãi bước tới, căn bản không dừng lại nửa điểm!


Quả nhiên...... Rất cường đại !


Diệp Tưởng kéo La Hầu cung, chuẩn bị bắn ra 1 kích tối cường.


Rốt cuộc...... Quỷ hồn bước đến trước 1 góc của tam giác đen, bị bức tường đen chặn lại!

Nhưng Địa Ngục trùng căn bản không thể làm gì được quỷ hồn này !


Dây cung La Hầu cung căng lên, 1 mũi tên mạnh mẽ đang tích tụ.


Quỷ hồn đứng trong phạm vi hình tam giác, không thể thoát ra. Vũ Sóc bắt đầu đem hình tam giác này áp súc lại!

Mũi tên phóng ra phát ra 1 tiếng trầm đục!


Một tên này là một tên cường đại nhất mà Diệp Tưởng hiện tại có thể tích xúc được!

Một tên này cơ hồ xé rách không gian, bắn vào quỷ hồn ở chính giữa hình tam giác!

Một tên này bắn qua, thân thể quỷ hồn bị xé rách thành 2 nửa! Toàn bộ linh thể trong nháy mắt triệt để biến mất!

Uy lực của La Hầu hiển lộ không chút bỏ xót!


Tuy bước đầu chiếm lợi thế, nhưng Diệp Tưởng biết, đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.


Lúc này, cánh cửa phòng học đột nhiên mở ra.


Sau khi tiến vào phòng học, Diệp Tưởng nhìn thấy có 1 nam nhân đang cuộn mình trong góc.

Nam nhân này thoạt nhìn so với Ngô Quảng Liệt từng gặp trên đảo Trường Nguyệt thì trẻ hơn rất nhiều.

Mà lúc này, hắn giật mình tỉnh dậy, nhìn thấy Diệp Tưởng đang từng bước tới gần.


“Là ngươi...... Lại là ngươi......”


Hắn một phen túm chặt lấy áo Diệp Tưởng, nói:“Vì cái gì...... Vì cái gì......”


“Lão hiệu trưởng, cái bóng trắng kia, ngươi có biết nó là thứ gì không?”


Sắc mặt Ngô Quảng Liệt trở nên trắng bệch.


Sau một hồi, hắn ho nhẹ một tiếng:“Ta không biết hắn là cái gì...... Chỉ là, đó không phải lần đầu tiên ta nhìn thấy hắn ......”


Lần đầu tiên ngươi nhìn thấy hắn là lúc nào?”


“Lần đầu tiên?” Ngô Quảng Liệt cười khổ một tiếng:“Lần đầu tiên? Đúng vậy...... Lần đầu tiên...... Là thời điểm nào đây? Lần nào mới được xem như lần đầu tiên?”


Đối với nguyền rủa thời gian hỗn loạn mà nói,“Lần đầu tiên”  không hề có chút ý nghĩ. Làm sao để xác định rõ ràng đâu mới được coi là lần đầu tiên? Dựa theo thời gian, hay dựa theo trí nhớ?



“Chỉ là...... Có một điểm, ta có thể khẳng định......” Ngô Quảng Liệt hít một hơi thật sâu, nói:“Lần lượt từng lần hắn xuất hiện trước mặt ta, tin tức đưa cho ta chỉ có 1 -- ta tất yếu phải kiến tạo nên 1 trường trung học, nhất định trong đó phải có phòng học này tồn tại! Bằng không ta sẽ chết! Ta sẽ chết!


Ngô Quảng Liệt tương lai không có nói thật với Diệp Tưởng. Thế nhưng hắn hiện tại đang rơi vào hoàn cảnh sinh tử không rõ, rốt cuộc phải thốt nên những lời thật lòng!

Cái bóng trắng kia...... là ác linh không hiểu vì sao lại xuất hiện,thủ phạm dẫn đến thời gian nguyền rủa! Bộ phim kinh dị vô nhân hình này, chính là vì người này mà nên!


Có ý đồ hoàn toàn tương phản với Tích Kính muốn thay đổi lịch sử... kẻ này đang ngăn cản mọi yếu tố làm thay đổi lịch sử!

Diệp Tưởng siết chặt hai tay.


Có lẽ...... đây chính là nguyên nhân vì sao Tích Kính thủy chung không thể thay đổi lịch sử! Thế cho nên đến cuối cùng biến thành thời không tuần hoàn này !


Bỗng nhiên, Ngô Quảng Liệt nhìn thấy trước bục giảng, có 1 hắc ảnh xuất hiện !


“A...... Hắn...... Hắn...... Hắn đến đây !”


Diệp Tưởng cơ hồ ngay lúc hắn thay đổi sắc mặt đã quay đầu lại!

Một tia sáng vàng rực lóe lên, hướng về phía trước phóng tới!

Nháy mắt khi bóng đen kia bị tia kim quang chạm vào người, liền lập tức biến mất!

Tia kim quang kia huyền phù trong không trung, chính là Hạo Thiên kiếm !

Diệp Tưởng nhanh chóng thu hồi phi kiếm, mà Vũ Sóc giờ phút này cũng lần nữa mở ra khe nứt không gian, chuẩn bị kêu gọi Địa Ngục trùng. Đồng thời bản thân nàng bắt đầu niệm chú ngữ hắc ma thuật.

Theo từng câu chú ngữ niệm tụng, phía sau lưng Vũ Sóc vô số xúc tu màu đen hiện lên. Nhất thời có 1 mặt nạ cổ quái màu trắng từ từ hiện ra!  

Đạo thuật Đông Phương cùng Hắc Ma pháp Tây phương song song kết hợp, Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc lúc này có thể nói là cường cường liên thủ !

Nhưng ác linh kia lại biến mất.


Diệp Tưởng cũng không lo lắng, Hắc Ma thuật của Vũ Sóc vào thời điểm này phát huy tác dụng rất lớn. Sau khi mặt nạ cổ quái kia xuất hiện, nó bỗng nhiên mở mắt!

Sau khi ánh mắt này mở ra, Diệp Tưởng lập tức nhìn thấy phía trên bảng đen có 1 bàn tay thò ra!

Hạo Thiên Kiếm tùy tâm mà động, nhanh chóng vút tới chém bay bàn tay đó!

Bàn tay đó dưới ánh kim quang của Hạo Dương kiếm chiếu rọi, trở nên như ẩn như hiện !


Đây chính là Hạo Dương thạch, vật phẩm chuyên dùng khắc chế quỷ hồn được bán đấu giá tại cụm rạp thượng tầng! Cho nên nếu được nó trợ giúp, bản thân sẽ đạt được quang hoàn nhân vật chính gia trì trên người!

Bất quá......


Cho dù là thượng tầng gì đó...... Tại thế giới hạ tầng, bởi vì quang hoàn nhân vật chính còn chưa có vĩnh cố, quy tắc nhân loại không giết được quỷ hồn thủy chung vẫn không thay đổi. Nói đến cùng, vô luận vũ khí cường đại bao nhiêu đều sẽ không vì quang hoàn nhân vật chính mà bị ảnh hưởng!

Phía trên tấm bảng kia đã trống không không còn 1 vật!


Bất quá, Diệp Tưởng cảm ứng được......“Hắn”, còn chưa có rời đi !


Thủ phạm gây nên thời gian nguyền rủa vẫn như trước còn ở bên trong phòng học này!

Diệp Tưởng nắm chặt Hạo Thiên kiếm, Lôi Đình trong mắt phải lại lần nữa lóe lên. Đồng thời, huyết tinh xiềng xích cũng xuất hiện trên cánh tay !


Mà cùng lúc đó, trong phòng học, mặt nạ xuất hiện với số lượng rậm rạp!

Vô số mặt nạ huyền phù trong không trung gây cho người ta 1 cảm giác quỷ dị! Những mặt nạ này có biểu tình khác nhau, có phẫn nộ, có cười quái dị, có bi thương...

Rất nhanh......


Hắn...... Lại lần nữa hiện thân !


Vừa xuất hiện ở bên cạnh 1 cái bàn, lập tức mặt nạ ở cự ly gần nhất liền bắn thẳng tới!


Hai cái mặt nạ gần đó bắn ra 2 xúc tu màu đen đem quỷ hồn kia khóa chặt! Diệp Tưởng lúc này cũng phóng ra huyết tinh xiềng xích !


Tất nhiên không có khả năng giết chết con quỷ này, nhưng ít nhất có thể làm nó bị thương nặng! Nay cho dù đem nó phong ấn, nhưng vì thời gian nguyền rủa, cũng vô pháp diệt trừ tận gốc!

Quá khứ, hiện tại, tương lai...... Nếu từ ban đầu không thể giết chết con quỷ này, như vậy hết thảy  sẽ không thể kết thúc!


Hạo Thiên kiếm cắm thẳng xuống, đồng thời mang theo cả thần lôi trừ tà ! Diệp Tưởng đồng thời mở ra La Hầu cung !


Phá ma tên La Hầu cung phóng ra, thời gian tích súc càng dài lại càng cường đại! La Hầu cung thuộc về bộ phận ma tu của Diệp Tưởng. Lực lượng này phát ra từ ma quỷ trong cơ thể hắn. Mà lực lượng mũi tên tích súc càng mạnh, tiêu hao và phản phệ đối với bản thân hắn cũng càng lớn!

Mà lúc này, Vũ Sóc sử ra lực lượng lại càng thêm cường đại !


May mắn bộ phim này khấu trừ vé chuộc cái chết rất ít, bằng không tiêu hao lớn như thế này, không ai có đủ sức gánh vác!

Giờ khắc này, vài mặt nạ kia có không ít đã tự bốc cháy, theo những mặt nạ bốc cháy đó biến mất liền thay vào thành 1 khô lâu màu đen!

Vũ Sóc cười lạnh nhìn quỷ hồn bị trói buộc nói:“Ngươi cứ an tâm chờ chết đi !”


Bàn tay nàng đột nhiên vung lên!


Giờ khắc này, tất cả diễn viên đang nằm ngủ đều giật mình!

Vừa rồi đó là......


Cái gì?


Vô số khô lâu màu đen trong nháy mắt phát ra tiếng kêu bén nhọn chỉ có linh môi mới có thể nghe được!

Hầu Tước thân là linh môi, tự nhiên nghe được thanh âm này trước tiên! Trừ đó ra chính là vị linh môi cuối cùng  Hạng Lăng Trần của rạp chiếu phim thứ 7!

Hầu Tước nhìn về phương hướng đó không khỏi ý thức được, thực lực của Vũ Sóc tiến bộ, chỉ sợ còn hơn nhiều so với hắn tưởng tượng.

Vũ Sóc cũng đồng dạng tiến hành đặc huấn trong thế giới mộng. Lúc trước vì rạp chiếu phim không có Vũ Phàm, không có cách nào tiến hành gia tốc thời gian, mà toàn bộ thời gian nghỉ hè, chỉ cần mỗi lần nàng đặt lưng xuống ngủ đều sẽ lập tức tiến hành đặc huấn trong mộng. Bên trong mộng cảnh nàng đã trải qua vài năm tuế nguyệt!

Không cần nhiều lời, chiến lực của Vũ Sóc lúc này đã sâu không lường được. Thông qua thực chiến phán định, chỉ sợ nàng đã có thực lực của ảnh đế!

Đương nhiên, cái này cũng vì nàng đã từng sắm vai Eerna, thu được trụ cột hắc ma thuật, chung quy ảnh đế không phải dễ dàng mà đạt được. Duy trì huấn luyện khắc khổ liên tục tại thế giới mộng cũng là 1 nguyên nhân khiến nàng có thể cường đại như bây giờ.

mộng gia tốc thời gian thật sự là 1 máy gian lận siêu cấp, có thể so với tiểu ốc thời gian cùng tinh thần trong [ Dragon Ball ].


Vô số khô lâu màu đen bám vào quỷ hồn kia, dưới sự gia trì của trừ tà thần lôi, Hắc Ma thuật, Hạo Thiên kiếm, đối phương cho không chết cũng bị lột 1 lớp da!


Bất quá, Diệp Tưởng biết điều này không có bao nhiêu ý nghĩa.


Đây chỉ là quỷ hồn thời không này mà thôi, còn có vô số quỷ hồn trong quá khứ và tương lai tồn tại! [ chưa xong còn tiếp..]