Chương 46: Đừng thay đổi
Máu tươi theo bàn tay
Diệp Tưởng rơi xuống.
Trong phòng học giờ phút này chỉ còn lại 1 mảnh đen tối lạnh lùng.
Thế nhưng, trong lòng Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc lại cảm thấy rất bất an.
Trên cơ bản, 2 người đã bộc lộ ra hết con bài chưa lật của mình, thế nhưng có thể tạo thành tổn thương đối với ác linh kia lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay, chưa thể làm tổn hại tới căn bản của hắn.
Hiện tại, Diệp Tưởng và Vũ Sóc đều không thể rời khỏi phòng học. Gian phòng này dường như bị 1 lực lượng nào đó triệt để phong tỏa, không thể thoát ra.
Lúc này, máu tươi rơi rớt trên mặt đất đột nhiên tự động lưu chuyển.
Những dòng máu tươi hướng tới cửa sau chậm chậm chảy qua.
Mặt đất ở đây căn bản không hề nghiêng, chút máu đó vốn không có khả năng tự chuyển động. Nhưng... chuyện như vậy lại cố tình phát sinh!
Thời điểm dòng máu chảy ra ngoài khe cửa, Tích Kính cũng vừa lúc đuổi tới nơi !
Nàng 1 cước đạp lên dòng chất lỏng đó.
Theo sau, một bàn tay từ trong máu tươi vươn lên, đem 1 chân Tích Kính giữ chặt !
Tích Kính không hề hoảng hốt chút nào, Tử Thần liêm đao lập tức hiện ra, bổ xuống!
Diệp Tưởng lúc này đột nhiên nhìn về phía cửa sổ bên cạnh cửa sau! Khi hắn nhìn thấy Tích Kính, trong đầu nhất thời trống rỗng !
Tích Kính !
Quan tâm quá tất loạn !
Đối với Diệp Tưởng mà nói, Tích Kính chính là nữ nhi của hắn, là cốt nhục của hắn! Cho dù phải trả giá đại giới cũng phải bảo vệ nàng!
“Tích Kính ! ! ! ! ! ! ! !”
Một tiếng rống vô cùng thê lương vang lên. Sau lưng Diệp Tưởng, đôi cánh ác ma đen sẫm hiện ra khiến tốc độ của hắn tăng vọt, cấp tốc phóng về phía cửa sau!
Nhưng cho dù hắn dùng bao nhiêu lực va chạm cửa lớn, cho dù là La Hầu cung hay là Hạo Thiên kiếm, đều không thể phá vỡ nổi cảnh cửa mỏng manh này !
Hắn chỉ có thể mở to mắt nhìn nhi nữ bị gặp nạn ngay trước mặt!
Tích Kính...... Tích Kính...... Tích Kính...... Tích Kính !
Phản ứng của Vũ Sóc lúc này cũng không tốt hơn Diệp Tưởng là bao. Nàng cắn nát ngón tay, điên cuồng thi chú! Ánh sáng mẫu tính (người mẹ) bao trùm thân thể nàng. Thân là mẫu thân, tự nhiên nàng cũng đồng dạng muốn bảo vệ tốt nữ nhi!
Vũ Sóc cắn nát ngón tay, thông qua máu huyết của mình vận dụng hắc ma thuật không gian! Theo sau, không gian nháy mắt trở nên vặn vẹo!
Nguyên bản, nguyền rủa không gian vốn không cao thâm, so sánh với thời gian hệ muốn phổ cập hơn nhiều. Thế nhưng nơi này lại là thế giới trong mộng, cho dù không gian hệ có cường đại gặp phải nguyền rủa cũng mất đi hiệu lực. Vì thế muốn làm hắc ma thuật vượt lên khỏi nguyền rủa không phải chuyện dễ dàng!
Vũ Sóc tất yếu phải tiêu hao linh hồn chi lực để cứu nữ nhi ! Cho dù nàng thành công cũng sẽ bị hắc ma thuật phản phệ! Hắc ma thuật vốn là ma pháp tà ác, một khi linh hồn bị phản phệ hậu quả căn bản không thể đoán trước! Không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không có người sử dụng. Nhưng mẫu thân vì nhi nữ, có cái gì luyến tiếc?
Một vài chú văn màu đen xuất hiện trên gương mặt Vũ Sóc. Hắc ma thuật bắt đầu phản phệ. Vận dụng lực lượng siêu việt lực lượng linh hồn phải trả giá chính là như thế. Bất quá, chỉ có như vậy mới có thể đánh vỡ nguyền rủa không gian!
Tiếp theo, thân thể Vũ Sóc trở nên mờ hồ, trong chớp mắt đã hiện ra bên ngoài hành lang!
“Tích Kính !”
Giờ khắc này, hơn phân nửa thân thể Tích Kính đã bị kéo vào bên trong máu tươi! Máu trên mặt đất ngày 1 lan rộng hơn, giống như đầm lầy không ngừng lõm xuống!
“Mụ mụ !”
Trong phòng học giờ phút này chỉ còn lại 1 mảnh đen tối lạnh lùng.
Thế nhưng, trong lòng Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc lại cảm thấy rất bất an.
Trên cơ bản, 2 người đã bộc lộ ra hết con bài chưa lật của mình, thế nhưng có thể tạo thành tổn thương đối với ác linh kia lại chỉ đếm được trên đầu ngón tay, chưa thể làm tổn hại tới căn bản của hắn.
Hiện tại, Diệp Tưởng và Vũ Sóc đều không thể rời khỏi phòng học. Gian phòng này dường như bị 1 lực lượng nào đó triệt để phong tỏa, không thể thoát ra.
Lúc này, máu tươi rơi rớt trên mặt đất đột nhiên tự động lưu chuyển.
Những dòng máu tươi hướng tới cửa sau chậm chậm chảy qua.
Mặt đất ở đây căn bản không hề nghiêng, chút máu đó vốn không có khả năng tự chuyển động. Nhưng... chuyện như vậy lại cố tình phát sinh!
Thời điểm dòng máu chảy ra ngoài khe cửa, Tích Kính cũng vừa lúc đuổi tới nơi !
Nàng 1 cước đạp lên dòng chất lỏng đó.
Theo sau, một bàn tay từ trong máu tươi vươn lên, đem 1 chân Tích Kính giữ chặt !
Tích Kính không hề hoảng hốt chút nào, Tử Thần liêm đao lập tức hiện ra, bổ xuống!
Diệp Tưởng lúc này đột nhiên nhìn về phía cửa sổ bên cạnh cửa sau! Khi hắn nhìn thấy Tích Kính, trong đầu nhất thời trống rỗng !
Tích Kính !
Quan tâm quá tất loạn !
Đối với Diệp Tưởng mà nói, Tích Kính chính là nữ nhi của hắn, là cốt nhục của hắn! Cho dù phải trả giá đại giới cũng phải bảo vệ nàng!
“Tích Kính ! ! ! ! ! ! ! !”
Một tiếng rống vô cùng thê lương vang lên. Sau lưng Diệp Tưởng, đôi cánh ác ma đen sẫm hiện ra khiến tốc độ của hắn tăng vọt, cấp tốc phóng về phía cửa sau!
Nhưng cho dù hắn dùng bao nhiêu lực va chạm cửa lớn, cho dù là La Hầu cung hay là Hạo Thiên kiếm, đều không thể phá vỡ nổi cảnh cửa mỏng manh này !
Hắn chỉ có thể mở to mắt nhìn nhi nữ bị gặp nạn ngay trước mặt!
Tích Kính...... Tích Kính...... Tích Kính...... Tích Kính !
Phản ứng của Vũ Sóc lúc này cũng không tốt hơn Diệp Tưởng là bao. Nàng cắn nát ngón tay, điên cuồng thi chú! Ánh sáng mẫu tính (người mẹ) bao trùm thân thể nàng. Thân là mẫu thân, tự nhiên nàng cũng đồng dạng muốn bảo vệ tốt nữ nhi!
Vũ Sóc cắn nát ngón tay, thông qua máu huyết của mình vận dụng hắc ma thuật không gian! Theo sau, không gian nháy mắt trở nên vặn vẹo!
Nguyên bản, nguyền rủa không gian vốn không cao thâm, so sánh với thời gian hệ muốn phổ cập hơn nhiều. Thế nhưng nơi này lại là thế giới trong mộng, cho dù không gian hệ có cường đại gặp phải nguyền rủa cũng mất đi hiệu lực. Vì thế muốn làm hắc ma thuật vượt lên khỏi nguyền rủa không phải chuyện dễ dàng!
Vũ Sóc tất yếu phải tiêu hao linh hồn chi lực để cứu nữ nhi ! Cho dù nàng thành công cũng sẽ bị hắc ma thuật phản phệ! Hắc ma thuật vốn là ma pháp tà ác, một khi linh hồn bị phản phệ hậu quả căn bản không thể đoán trước! Không phải vạn bất đắc dĩ sẽ không có người sử dụng. Nhưng mẫu thân vì nhi nữ, có cái gì luyến tiếc?
Một vài chú văn màu đen xuất hiện trên gương mặt Vũ Sóc. Hắc ma thuật bắt đầu phản phệ. Vận dụng lực lượng siêu việt lực lượng linh hồn phải trả giá chính là như thế. Bất quá, chỉ có như vậy mới có thể đánh vỡ nguyền rủa không gian!
Tiếp theo, thân thể Vũ Sóc trở nên mờ hồ, trong chớp mắt đã hiện ra bên ngoài hành lang!
“Tích Kính !”
Giờ khắc này, hơn phân nửa thân thể Tích Kính đã bị kéo vào bên trong máu tươi! Máu trên mặt đất ngày 1 lan rộng hơn, giống như đầm lầy không ngừng lõm xuống!
“Mụ mụ !”
Tích Kính nhìn thấy mẫu thân xuất hiện liền phát hiện, trên gương mặt mụ mụ đã phủ đầy chú văn !
Hắc Ma thuật phản phệ khiến Vũ Sóc cảm giác dị thường thống khổ, loại thống khổ này không phải nhằm vào nhục thân, mà là thống khổ nhằm vào linh hồn. Bất quá nàng cố nén, vọt tới phía trước, một phen kéo Tích Kính lại.
“Tránh xa nhi nữ của ta...... Xa một chút !”
Vũ Sóc ôm thật chặt Tích Kính, tiếp theo dưới tác dụng của ma pháp không gian, nàng kéo theo Tích Kính biến mất khỏi nơi này!
Kết quả, chỉ còn 1 mình Diệp Tưởng lưu lại trong phòng.
Hắn hiện tại trở nên tứ cố vô thân.
Bất quá, hắn lại càng lo lắng cho Vũ Sóc. Bị hắc ma thuật phản phệ không phải chuyện đùa. Một khi làm không tốt sẽ tổn thương đến tính mạng! May mà Vũ Sóc đối với vận dụng Hắc Ma thuật đã dày công luyện tập. Hiện tại Diệp Tưởng chỉ có thể cầu nguyện nàng có thể xử lý mọi chuyện ổn thỏa.
Vẫn còn chưa đủ mạnh......
Lúc trước, đám người Phương Lãnh chết đi, đối mặt với tuyệt vọng áp đảo, Diệp Tưởng từng rơi lệ trước mặt Vũ Sóc, càng là phát thệ với nàng.
Lời thề đó đối với hắn mà nói, chính là khắc cốt minh tâm !
Nhưng hắn còn chưa đủ mạnh ! Còn chưa đem hết lực lượng quang hoàn nhân vật chính phát huy ra!
Hắn còn chưa cường đại đến độ...... khẳng định địa vị nhân vật chính của mình !
Chỉ cần hắn là nhân vật chính...... Như vậy thê tử hắn, nữ nhi hắn, đều sẽ được quang hoàn nhân vật chính phù hộ! Các nàng có thể tiếp tục sinh tồn!
Trong phòng học, lại một lần nữa không gian trở nên thật im ắng.
Diệp Tưởng nhìn máu tươi trên mặt đất, nhìn mỗi 1 góc tối tăm trong phòng.
Hết thảy giống như...... đang cùa cợt với hắn vậy.
Hắn bước tới trước mặt Ngô Quảng Liệt đang hôn mê, 1 tay kéo dậy.
“Tỉnh tỉnh...... Ngươi tỉnh lại cho ta ! Ta còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi ngươi !”
Tiếp đó, Ngô Quảng Liệt bỗng nhiên mở mắt ! nhưng... trong mắt hắn chỉ toàn lòng trắng, không có con ngươi !
Diệp Tưởng lắc hắn càng nhanh !
“Ngươi......”
“Không nên...... Thay đổi...... Cái gì... cũng không nên thay đổi...”
Ngô Quảng Liệt chỉ nói ra 1 câu như vậy.
“Ngươi nói cái gì?”
Diệp Tưởng giờ phút này lại không vội vàng đối phó với quỷ hồn. Thứ phụ thể lên người Ngô Quảng Liệt, đến tột cùng muốn nói cái gì?
“Vì cái gì...... không thể thay đổi lịch sử?”
“Cái gì cũng...... Không cần thay đổi...... Cái gì cũng......”
“Vì cái gì? Ta hỏi ngươi vì cái gì !”
Nhưng ngay sau đó, Ngô Quảng Liệt trước mặt Diệp Tưởng cứ thể biến mất. Diệp Tưởng bắt lấy , chỉ là một mảnh hư vô.
Cùng lúc đó......
Vũ Sóc kéo Tích Kính đi tới bên cạnh bãi rác sau trường học!
Giờ phút này nàng đang bị chú văn phản phệ, hơn phân nửa gương mặt đã bị ma văn rậm rạp che kín, thoạt nhìn cực kỳ khủng bố! Tích Kính bị Vũ Sóc kéo đi, lúc này thật không biết nên làm như thế nào cho phải !
“Mụ mụ...... Mụ mụ ! Người thế nào rồi ? Mụ mụ !”
Bàn tay Vũ Sóc trảo lấy 1 nắm bùn đất, linh hồn nàng đang đau nhức cơ hồ muốn ngất.
Tất yếu phải tìm một cơ thể...... Đem lực lượng phản phệ truyền sang. Tuy nhiên muốn tìm 1 đối tượng không phải dễ dàng như vậy. Tìm 1 người sống bình thường là không được, chỉ có người cũng thuộc về Ác Ma, Vong Linh có liên quan đến dạ tộc mới có thể tiến hành truyền dẫn.
Giây phút này, Vũ Sóc lấy lực lượng Hắc Ma thuật bỗng cảm ứng được, phía dưới mảnh đất này có chôn giấu 1 thi thể !
Như thế nào lại có thi thể?
Thế nhưng...... nàng không quản được nhiều như thế!
Nàng lập tức nắm lấy lớp bùn đấy kìa, bắt đầu sử dụng Hắc Ma thuật.
Theo từng chú ngữ nàng niệm động......
Một bàn tay đột nhiên vươn lên từ trong bùn đất!
“Đừng sợ, Tích Kính !” Vũ Sóc kéo Tích Kính đang muốn động thủ, nói:“Đó là......‘Thực thi quỷ’ !”
“Thực...... Thực thi quỷ?”
Thực thi quỷ là một loại Vong Linh hắc ám trong truyền thuyết huyền huyễn Tây phương, độ nổi tiếng so với quỷ hút máu thì kém hơn, thế nhưng đối với Hắc Ma thuật sư mà nói, trả giá khi đem thi thể biến thành thực thi quỷ so với quỷ hút máu thấp hơn nhiều. Thực thi quỷ đối với Hắc Ma thuật sư mà nói, là vật triệu hoán tương đối dễ dàng. Bất quá cũng vì vậy mà tính thực dụng không được cao. Bất quá lúc này dùng để nhận thay lực phản phệ hẳn không có vấn đề gì.
Theo sau, một thi thể nhợt nhạt, từ trong lòng đất bò lên!
Triệu Đồng !
Quả nhiên là thế !
Thời điểm Vũ Sóc nhìn thấy gương mặt thi thể không hề sửng sốt. Rất hiển nhiên, Hoắc Thanh Lam sắm vai Kim Kỳ Thụy được an bài giết hại Triệu Đồng.
Cũng chính vì như thế, mới có thể đem phản phệ truyền tới trên người hắn !
Thi thể Triệu Đồng bị Vũ Sóc biến thành thực thi quỷ trơ mắt đứng ở kia. Tiếp theo, vài chú văn màu đen bắt đầu xuất hiện phía trên lớp da nhợt nhạt bẩn thỉu của hắn!
Chỉ là một thực thi quỷ, đương nhiên không có khả năng chống cự được phản phệ của Hắc Ma thuật.
Không bao lâu sau, cả thi thể Triệu Đồng bị chú văn ăn mòn triệt để, giống như bị phong hóa, cứ thế biến thành 1 đống tro bụi.
Rốt cuộc, đem phản phệ nguyền rủa hóa giải thành công, Vũ Sóc nhẹ nhàng thở ra.
Chuyện như vậy...... Cũng thật sự may mắn rằng bên cạnh lại vừa hay có 1 khối thi thể thích hợp biến thành thực thi quỷ. Đối với thi thể để tạo nên thực thi quỷ vẫn là có yêu cầu nhất định. Loại thi thể chết đi mà âm hồn không rời khỏi cơ thể là thích hợp nhất, xác xuất thành công cơ hồ là trăm phần trăm. Thế nhưng, tiếp theo sẽ không có vận tốt như vậy nữa .
“Tích Kính ! Di Hoa !”
Diệp Tưởng rốt cuộc chạy được đến nơi này !