2/19/2017

Posted by Unknown |
Chương 34: Thanh âm khủng bố


Tiếng vang lớn vừa rồi kết thúc, không còn thanh âm nào khác vang lên.

Thế nhưng, như vậy cũng đã đủ khiến người ta sởn tóc gáy.


Diệp Tưởng nhìn vào bảng đen trước mặt nhưng lại đang suy tư nên ứng phó tình huống kế tiếp như thế nào. Tầm mắt hắn chuyển về phía trên người Ôn Vũ Phàm, suy xét 1 khi nguy hiểm phát sinh phải bảo đảm an toàn đệ nhất cho nàng. Kỳ thực luận về thực lực, nàng không tính là yếu, chỉ là lấy tiêu chuẩn tham chiếu của bộ phim này mà nói thì quả thực không đủ.

Giờ khắc này, phe phái của Long Ngạo Thiên cùng phe phái của Diệp Tưởng, Hầu Tước tự nhiên tách ra tiến hành trò chuyện qua tin nhắn. Tuy song phương ước định có thể tiến hành trao đổi tình báo, nhưng hiển nhiên chỉ xác lập khi 2 bên có địa vị bình đẳng.

Phía Diệp Tưởng Hầu Tước...... Trước mắt gồm có Diệp Tưởng, Hầu Tước, Bạch Vũ Sóc, Ôn Vũ Phàm, Thiên Sơn Nguyệt vài người, chẳng qua, ảnh đế... gia tăng thành 2 người!

“Chiến lược bố trí do ta quyết định.” Hầu Tước biết được thực lực của Diệp Tưởng đã khôi phục, tự nhiên phần thắng sẽ càng nhiều hơn:“Diệp Tưởng, ta cần hiểu được thực lực cụ thể lúc này của ngươi. Nếu hiện tại ngươi cùng An Nguyệt Hình đối chiến, có bao nhiêu phần thắng?”


Diệp Tưởng trả lời:“Nếu là An Nguyệt Hình mà nói...... Ta không thể xác định. Nhưng nếu đối thủ có cấp bậc giống như Mộc Lam...... Ta có thể toàn thẳng !”


Những lời của Diệp Tưởng vô cùng tự tin và khí phách!

Hầu Tước hiểu tính cách của Diệp Tưởng, hắn tuyệt đối không phải người khoe khoang. Nói cách khác, hắn có được thực lực ảnh đế là thật, bằng không sẽ không tự tin tuyên bố có thể thắng được Mộc Lam .


Tại những rạp chiếu phim hạ tầng, ảnh đế đã là thực lực đỉnh phong nhất. Loại biến thái yêu nghiệt như Long Ngạo Thiên, dù sao cũng là số ít.


Ngươi phụ trách chủ lực, ta tiến hành phụ trợ. Sử dụng ưu tiên thứ nhất là thể chất đặc thù không cần kỳ phục hồi, rồi đến vật nguyền rủa Ký sinh loại, phi Ký sinh loại, cuối cùng là loại vật nguyền rủa có số lần sử dụng ít nhất. Có ý kiến gì không?”


Hầu Tước đưa ra ý kiến rất hợp lý, mọi người đều tỏ vẻ tán thành. Khuyết điểm của Vật nguyền rủa chính là thời gian sử dụng ngắn, tiêu hao nhiều, thời kỳ phục hồi lại dài. Mà vật nguyền rủa ký sinh loại tuy mạnh mẽ hơn, nhưng khuyết điểm của nó là không thể luân phiên nhau sử dụng để vượt qua thời kỳ phục hồi. Bởi vậy 2 thứ này có thể bù trừ khuyết điểm cho nhau, cũng đem thực lực mỗi người phát huy tới mức độ tốt nhất. Hầu Tước sau khi biết được thực lực của Diệp Tưởng, thậm chí còn tự mình nói ra sẽ phụ trợ hắn, có thể thấy lòng dạ cùng khí lượng quả thực ít gặp.


Nhưng mà......


Một ngày hôm đó, ngoại trừ thanh âm kia thì cái gì cũng không có phát sinh, thẳng tới khi tan học.

Sau khi tan học, Diệp Tưởng tự nhiên lập tức chạy xuống lầu xem xét. Nhưng dưới đất lại không phát hiện ra cái gì dị thường.

Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?


Kế tiếp...... ngày lên lớp bổ túc lại đến .


Vừa mới bắt đầu lên lớp, dưới lầu lại lần nữa vang lên 1 âm thanh thật lớn!

Thời gian hoàn toàn giống y lúc trước !


Ước chừng khoảng 5 phút đồng hồ sau khi lên lớp.

Thanh âm của 1 vật rất nặng nện lên mặt đất.


Loại âm thanh này khiến người khác có cảm giác không yên lòng, thế nhưng vì kịch bản yêu cầu nên không thể tự ý đi xem xét.

Nguyên bản, các loại thủ đoạn của ảnh đế cũng không phải không thể xem xét tình hình phía bên dưới. Nhưng không hiểu vì cái gì, các loại thủ đoạn này đều bị hạn chế. Ác ma chi nhãn cũng được, năng lực linh môi cũng tốt, hoàn toàn mất đi hiệu lực tra xét.

Chỉ có thể lý giải là vì... do thời không bất đồng tạo thành .


Trước đó, Diệp Tưởng Hầu Tước đã vô số lần xem xét mặt đất phía bên dưới phòng học. Thế nhưng không thể nhìn ra nửa phần dị thường, không có chút vết tích nào chứng tỏ đã có chuyện xảy ra.

Kế tiếp một tuần...... Lại kế tiếp một tuần......


Mỗi lần đều là như thế.


Cứ sau khi lên lớp 5 phút đồng hồ, phía dưới phòng học sẽ vang lên 1 tiếng động thật lớn. Chỉ nghe thấy âm thanh kia thôi cũng đủ hình dung, vật gì đó bị đập xuống, nhất định sẽ vỡ thành vài khối!

Cái âm thanh quái gở không biết này trở thành cái gai trong lòng mỗi người. Hơn nữa, không ai hiểu được ý nghĩa của thanh âm này là gì.

Một ngày......


Ôn Vũ Phàm gục mặt ngủ trên bàn học.


Trong thế giới mộng cảnh, nàng bước xuống lầu.

Nàng đã thử đi thử lại nhiều lần nhưng không có lần nào thành công nhìn thấy chân tướng. Một lần này nàng muốn thử lại, đến tột cùng thanh âm kia là chuyện gì xảy ra.

Mỗi lần nghe thấy thanh âm đó, Vũ Phàm luôn có 1 loại cảm giác sởn tóc gáy.


Một lần này...... Nàng có thể nhìn thấy chân tướng không?


Diệp Tưởng vẫn đang chú ý tới Ôn Vũ Phàm. Chỉ cần một khi xảy ra chuyện, hắn sẽ nhanh chóng kéo nàng từ trong mộng trở về.


Hắn tất yếu phải tuân thủ khế ước với Dante.


Cứ như vậy, thời gian trôi qua ước chừng năm phút đồng hồ......


Bỗng nhiên, Ôn Vũ Phàm mở to mắt, hét thảm 1 tiếng !


Cả người nàng ngã ra khỏi ghế, sắc mặt hoàn toàn là 1 mảnh sợ hãi!

“Ngươi làm sao vậy? Gia Bích?” Thiên Sơn Nguyệt là người thứ nhất xông lên đỡ nàng !


“Sao thế? Hứa Gia Bích?” Long Ngạo Thiên lạnh lùng nhìn về phía Ôn Vũ Phàm,“Ngươi không thoải mái sao?”


“Không có.” Nàng lắc đầu:“Ta...... chỉ là nằm mơ thấy ác mộng .”


“Nơi này không phải nơi ngươi bỏ tiền ra để đến ngủ.”


Vâng...... Ta biết......”


Đối với Vũ Phàm mà nói, giờ phút này nàng giống hệt như những người nằm mơ thấy ác mộng khác, biết chính mình mơ thấy ác mộng, nhưng... lại không nhớ nổi nội dung cơn ác mông.

Nàng...... Đến cùng đã nhìn thấy gì?


Tiếng vang thật lớn dưới lầu kia đến cùng ra sao?

Mà không bao lâu sau khi Ôn Vũ Phàm phát ra tiếng kêu thảm thiết kia, tin nhắn kịch bản cơ hồ gửi tới tấp, có thể so với súng đạn trên trận mạc.

“Ngươi mơ thấy cái gì? Ta nguyện ý bỏ vé chuộc cái chết ra để mua !”


“Đến cùng tiếng vang dưới lầu là sao?”


Giờ khắc này, ai nấy đều muốn biết chân tướng về thanh âm khiến trong lòng mỗi người sợ hãi kia.


Nhưng Ôn Vũ Phàm không có cách nào trả lời bọn họ. Bởi vì chính nàng cũng không nhớ rõ.


Diệp Tưởng xoay xoay bút bi trong tay.


“Tình huống tựa hồ không đúng......” Vũ Sóc bám vào bên tai hắn nói:“Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”


Làm sao đây?


Diệp Tưởng nhìn về phía ngoài cửa sổ.


Rõ ràng đang là mùa hạ......


...Nhưng lại không thể chìm đắm trong cảm giác ấm nóng của ánh mặt trời.

Ngôi trường này đã bị nguyền rủa thác loạn thời không, nơi nơi đều tràn ngập sát khí.

Tan học .


Cuối cùng vẫn là không thu hoạch được gì.


Phía dưới phòng học không hề có bất cứ dấu hiệu có thứ gì đó rơi xuống. Nền đất bằng phẳng không nhìn ra nửa điểm manh mối.


Mà lúc này, không ai chú ý tới Tư Mã Đông Hài xuất hiện ở phía sau bọn họ.


Tư Mã Đông Hài đồng dạng cũng chú ý tới nền đất nơi đây. Long Ngạo Thiên kêu nàng tận lực tra xét tình huống này.


Nhưng nàng... không thể đưa ra bất cứ kết luận gì.


Chỉ là...... Nàng mơ hồ cảm giác, hết thảy...... Tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy.


Lớp bổ túc...... trước khi khai giảng, cứ thế mà kết thúc. Kết quả, nguyên bản mọi người ai nấy như lâm đại địch, nhưng trừ sau khi lên lớp 5 phút đồng hồ, phía dưới truyền tới âm thanh va đập thật lớn thì cái gì cũng không phát sinh.

Nhưng.. thật sự không phát sinh bất cứ tình huống nào sao?


Mọi người rất rõ ràng, chỉ sợ đã thực sự phát sinh ra cái gì đó, chỉ là thời gian phát sinh không phải ở hiện tại mà thôi.


Sau khi lớp bổ túc kết thúc, cuộc sống năm 2 rốt cục bắt đầu. Kịch tình thứ nhất của [phòng học dị độ 2] chính thức kéo màn. Hết thảy những chuyện phát sinh từ trước tới nay, bất quả chỉ là hơn 10 phút trong phim mà thôi.

Bước đi trên sân thể dục, Diệp Tưởng nhìn lớp bùn đất dưới chân. Thực không biết đã có bao nhiêu người bị chết, vùi lấp sâu trong lòng đất nơi đây?

Vật vờ trong kẽ hở thời gian, bồi hồi giữa quá khứ và tương lai, ngay cả tự chủ của bản thân cũng không có.

Nguyền rủa của phòng học dị độ...... Chỉ sợ so với Nightliar còn muốn đáng sợ hơn.


Mà hết thảy, chung quy sắp bắt đầu.


Thời điểm bước ra khỏi cổng trường, Diệp Tưởng nói với Hầu Tước:“Di Tinh...... Ta nghĩ, muốn nói chuyện riêng với muội muội ngươi 1 hồi,được không?”


Hầu Tước tự nhiên hiểu được tâm tình hiện tại của Diệp Tưởng.


“Có thể.”


Rời khỏi trường học, 2 người đi dọc theo ngã tư. Gần nơi này có vài cửa hàng, nhưng không phải địa phương nữ tính thích đi dạo. Bất quá, lúc này không ai so đo chuyện đó.


“Rốt cuộc, có thể đợi được đến lúc này .”


“Đúng vậy.”


Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc bước đi chậm rãi , bộ pháp của 2 người cơ hồ hoàn toàn y hệt nhau.


Sau đó, Diệp Tưởng vươn tay chạm vào Vũ Sóc. Theo sau......gắt gao nắm lấy bàn tay nàng.


Hết thảy...... Không ai nói lời nào.


Tiếp qua một tuần nữa, bọn hắn sẽ phải bước vào trường trung học Quảng Nguyệt, bắt đầu sinh hoạt 1 năm học dài. Trong 1 năm này sẽ phát sinh những gì? Chết đi bao nhiêu người?


Không ai biết.


Con đường tương lai tràn ngập hung hiểm cùng gai góc. Diệp Tưởng vô pháp cam đoan, thời điểm tất cả chấm dứt, hắn có thể vẫn là nhân vật chính hay không.


Chỉ là...... Giờ phút này, vào lúc này...... Hắn chỉ muốn cầm lấy bàn tay Vũ Sóc.


Bồi hồi trước sinh và tử......


Hãy để chúng ta tựa vào lẫn nhau đi...... 




Posted by Unknown |



Thành phố Đông Giang.


Lúc này đangtháng tám, vốn nên là mùa hè nóng bức, nhưng không khí lại có vẻ u ám tối tăm. Hơn nữa không biết vì sao, đang là mùa hạ mà mưa tựa hồ nhiều hơn so với năm vừa rồi.

Năm 1997 đã trôi qua hơn 1 nửa.

Bánh xe lịch sử vẫn như trước vận chuyển không thôi.


Từ sau ngày đó, không còn ai nhìn thấy Dante nữa. Hắn dường như đã triệt để biến mất khỏi thế giới này.

Một ngày này.


Diệp Tưởng thức dậy rất sớm.


Hắn đánh răng rửa mặt, mặc quần áo chỉnh tề. Thời điểm mẫu thân tỉnh dậy nhìn thấy hắn đang chuẩn bị điểm tâm, sửng sốt không thôi.

“Thư Đông, con đó sao?”


Diệp Tưởng cười cười nói với Kim mẫu:“Báo trong hộp thư ngoài cửa con đã lấy vào, đang đặt trên bàn.”


“Không phải...... Con, sao mà dậy sớm như thế?”


“Hôm nay là ngày tới lớp bổ túc.”


“Ân...... Nhưng cũng không cần phải dậy sớm như vậy đi?”


Đối với Diệp Tưởng mà nói, một lần nữa có được lực lượng, có thể bảo vệ Vũ Sóc. Hơn nữa, vì bị khế ước hạn chế, nếu Ôn Vũ Phàm cũng tham gia lớp bỏ túc, hắn tất yếu phải bảo vệ tốt cho nàng.


Bất quá thực kỳ quái, đoạn kịch tình về lớp bổ túc cũng không chiếm bao nhiêu thời gian trong điện ảnh, nội dung kịch bản cũng rất ít ỏi, chỉ là đề cập, vì để tìm hiểu về bí mật sau lưng trường trung học quảng nguyệt, Kim Thư Đông cùng huynh muội Tôn Di Tinh, Tôn Di Hoa quyết định điều tra hết thảy.


Chuẩn bị sẵn sàng, Diệp Tưởng nhanh chóng bước ra ngoài .


Nguyên bản, hiện tại đang là tháng tám, mặt trời phải thực gay gắt mới đúng, nhưng vừa ra khỏi cửa, chỉ thấy bầu không khí thực u ám.

Thời tiết quỷ dị như vậy, ngay cả các nhà khoa học về khí tượng cũng không lý giải nổi. Vài thập niên qua chưa từng xuất hiện hiện tượng như thế này.

Diệp Tưởng đi tới trạm xe công cộng.


Một trận gió quét đến, trên mặt đất không ít rác rưởi và lá rụng bay tán loạn. Một vài mảnh báo bỏ đi cũng quấn tới chân Diệp Tưởng.


Diệp Tưởng giật mảnh báo ra khỏi chân, tin tức phía trên là thời gian công chiếu [ tàu Titanic ] bị lùi lại tới tháng 12. Đây là bộ điện ảnh đạt kỷ lục phòng vé tối cao toàn cầu trước [ Avatar ]. Mà hình ảnh con tàu Titanic bị chìm xuất hiện trước mắt hắn, phối hợp với từng đợt gió lạnh đang thổi tới tựa như đang biểu thị ý chí tử vong.

Diệp Tưởng vo mảnh báo thành 1 đoàn, ném qua thùng rác cách hắn ít nhất hơn 20m. Khó tin là nó không hề bay trật, mà cứ thế đâm thẳng vào miệng thùng rác!

Qua 1 hồi, xe buýt trườn tới.


Cưỡi xe buýt tới trường học, vừa bước xuống, Diệp Tưởng đã nhìn thấy Vũ Sóc đang đứng đợi.


Hắn ba bước làm thành 2 bước nhanh chóng tới trước mặt nàng.


“Tích Kính vẫn đang ở nhà chứ?”


“Ân, ta đã thuyết phục nàng, kêu nàng không cần tiếp tục tới đây nữa.”


“Như vậy thì tốt.”


Tiếp đó hắn đánh mắt nhìn Vũ Sóc. Dùng ngữ khí thật vững vàng nói:“Nhớ kỹ, Di Hoa. Chúng ta là cha mẹ, nên bảo hộ Tích Kính chứ không phải để nàng tới bảo hộ chúng ta.”


Những lời này tuy âm điệu không cao, thế nhưng lại bao hàm đầy đủ tin tưởng cường liệt!


Giờ khắc này, Diệp Tưởng bỗng chuyển tầm mắt nhìn về 1 hướng nào đó!

Đó là một nữ tử có làn da trắng như tuyết, nàng đang từ xa xa đi tới. Gương mặt nàng cứng ngắc không biểu tình, giống như người rối được lên dây cót vậy.

Nữ tử này, Diệp Tưởng nhớ được là 1 người trong hậu cung của Long Ngạo Thiên.


Tư Mã Đông Hài !


Nàng là 1 trong những người khiến người ta phải cảnh giác, kiêng kị.

Cự ly của Tư Mã Đông Hài cách Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc càng ngày càng gần, nhưng thời điểm đi qua bên người 2 người lại căn bản giống như không nhìn thấy bọn hắn, thậm chí chẳng chớp mắt lấy 1 cái, cứ thế đi thẳng tới cổng trường.

Diệp Tưởng phán đoán, thực lực của nàng ta rất mạnh, chỉ sợ... có thể so với ảnh đế !


Điểm này, lúc trước cơ hồ không có người nhìn ra. Nhưng nay thực lực của Diệp Tưởng đã khôi phục, rốt cuộc phát hiện được, Tư Mã Đông Hài có thực lực tương đương với ảnh đế!


“Di Hoa !”

Một âm thanh khác hấp dẫn sự chú ý của Vũ Sóc, chính là Thiên Sơn Nguyệt sắm vai Tống Cẩn Vũ.


Thiên Sơn Nguyệt ngược lại khác với những người khác. Những người khác nhìn thấy Long Ngạo Thiên phóng ra khí thế bá vương liền muốn ôm chân làm tiểu đệ, nhưng Thiên Sơn Nguyệt vẫn quyết định đánh cược 1 phen trên người Hầu Tước Diệp Tưởng. Cái gọi là thiêu hoa trên gấm đương nhiên sao có thể sánh bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Hiện tại đầu nhập vào Long Ngạo Thiên, nàng là 1 diễn viên hạng A nhưng không thể so sánh với thực lực dàn hậu cung của hắn, có thể phân được bao nhiêu tài nguyên, bao nhiêu sự bảo hộ? Nói không chừng tới thời điểm, còn phải đi làm pháo hôi! Nhưng đám người Hầu Tước lại bất đồng. Bọn họ nay đang tứ cố vô thân, Diệp Tưởng biến thành 1 người thường, nếu nàng là 1 diễn viên hạng A lựa chọn nương tựa vào bọn họ, nhất định sẽ làm bọn họ cảm động đến rơi nước mắt, toàn lực tranh thủ đạt thành đồng minh với mình. Hơn nữa, cái gọi là ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, Hầu Tước chung quy cũng là 1 lão cường giả, ai mà biết trong tương lai sẽ như thế nào. Không bằng cứ đơn giản đặt cược trên đám người Hầu Tước, vạn nhất trong tương lai bọn họ lại lần nữa phát đạt, lấy tính cách thưởng phạt phân minh của hắn, tự nhiên sẽ không bạc đãi mình.

“Các ngươi tới rồi?” Thiên Sơn Nguyệt cười cười:“Sao còn chưa đi vào?”


“Đang chuẩn bị vào.”


“Di Hoa, ca ca ngươi đâu?”


“Đã vào trường rồi .”


Tâm tư của Thiên Sơn Nguyệt không chỉ Hầu Tước, Vũ Sóc cũng thấy được rõ ràng. Bất quá dù có thế nào, có 1 vị diễn viên hạng A tham gia bọn hắn đương nhiên không sẽ không cự tuyệt. Nay thực lực của Diệp Tưởng đã khôi phục lại, tiểu đoàn thể của bọn hắn có thể nói như hổ thêm cánh.

Trước mắt, trong lớp 10-6, sự cô lập đối với Kim Thư Đông đã ngày càng nghiêm trọng. Mà cũng vì như thế, những người thường ngày tương đối thân cận với Diệp Tưởng như Di Hoa, thậm chí Di Tinh cũng bị người khác cách ly. Bởi vậy, càng có thêm nhiều người gia nhập về phía Long Ngạo Thiên, thời điểm về sau cho dù gặp phải nguy hiểm tuy chưa chắc đã được bảo hộ hay trợ cấp. Nhưng có người mạnh mẽ như thế chống lưng, vẫn là cảm giác có lực để liều mạng.

Thời điểm bước vào trường học, không gian bên trong rất yên tĩnh.

Sân thể dục trước kia, nay vô cùng tĩnh lặng.


Ngày đó, cảnh tượng vô số quỷ hồn trồi lên trong sân thể dục, tuy Diệp Tưởng không tận mắt chứng kiến nhưng cũng có thể hình dung ra sự đáng sợ của nó.

Bất quá, cho dù trường hợp như vậy tái diễn, hắn sẽ dốc toàn lực để thay đổi tất cả.


Mà lúc này, Tư Mã Đông Hài bước lên cầu thang.


Hai mắt nàng nhìn vô hồn như mắt người chết, không thể tìm ra nổi 1 tia sinh khí nào. Nếu cẩn thận chú ý mà nói sẽ phát hiện, từ đầu tới cuối nàng chưa từng chớp mắt lấy 1 lần.

Thực làm người ta cảm giác...... Dị thường quỷ dị.



Trong phòng học mới lác đác vài bóng người. Chung quy không phải ai cũng nguyện ý đang nghỉ hè tới lớp bổ túc. Tuy rằng mùa này không được coi như mùa hè.

Lúc này, Long Ngạo Thiên đã đứng trên bục giảng, nhìn thấy Tư Mã Đông Hài đi vào.


“Giám thị như thế nào rồi?” Long Ngạo Thiên liếc mắt nhìn nàng rồi lại đem ánh mắt tập trung lên giáo án, chỉ dùng tin nhắn để hỏi.

Về phương diện linh dị, không có tình huống nào đặc biệt. Diệp Tưởng đã khôi phục lại thực lực, dựa theo ước tính, khoảng 53%.”


“53% sao?”


“Ta sẽ tiếp tục quan sát để tiến hành đánh giá.”


“Chú ý quan sát.”


“Tuân mệnh.”


Trong hậu cung của Long Ngạo Thiên có ba người là thực lực ảnh đế.


Ba người kia phân biệt chính là Sa La, Lâm Tâm Du, cùng Tư Mã Đông Hài ! Nay Sa La đã chết, như vậy còn lại hai vị ảnh đế, cũng chỉ có Tâm Du cùng Đông Hài !


Một lần này, cùng Đông Hài quay chụp phim kinh d, đối với Long Ngạo Thiên mà nói, phần thắng lại lớn hơn một phần. Mà bởi vì hắn tiến hành tin tức phong tỏa, nếu không phải Diệp Tưởng hôm nay nhìn ra được, những người khác căn bản không biết Tư Mã Đông Hài cư nhiên là ảnh đế !


Hơn mười phút sau, tất cả mọi người tiến vào phòng học.


Hầu Tước, Vũ Sóc, Diệp Tưởng, còn có Mộc Lam, Diệp Tinh Vẫn toàn bộ đều đang ngồi.


Long Ngạo Thiên bắt đầu điểm danh.


“Dương Hứa Thành !”


Diệp Tinh Vẫn giơ tay lên.


“Lâm Viễn !”


Mộc Lam nhấc tay.


“Kim Thư Đông !”


Diệp Tưởng nhìn Long Ngạo Thiên trước mắt, đưa tay lên.


Lúc này, Long Ngạo Thiên cùng Diệp Tưởng đối mặt. Theo sau...... Bọn họ giống như muốn nhìn thấu linh hồn đối phương!


“Như vậy...... Kế tiếp ta sẽ bắt đầu giảng bài. Hiện tại các ngươi giở sách ngữ văn năm 2 ra. Trọng điểm trong đó, đầu tiên chính là nắm giữ thể văn ngôn.”


Đúng lúc này, phía dưới lầu đột nhiên truyền đến 1 tiếng vang thật lớn !


Thanh âm kia nghe vào tai giống như 1 thứ gì đó bị nện mạnh xuống nền đất mà phát ra.

Bất quá, Long Ngạo Thiên vẫn không để ý tới.


Bởi vì căn cứ yêu cầu của kịch bản...... Trong lúc lên lớp, vô luận phát sinh chuyện gì cũng không được phép rời khỏi phòng học


2/15/2017

Posted by Unknown |




Đây là...... Nơi nào?”


Nơi này là bên trong 1 hạp cốc đen tối. Giờ phút này trên mặt đất, từng vũng máu đọng kết hợp với xác chết thối rữa đang động đậy rên rỉ.

Diệp Tưởng đứng giữa trung tâm của vô số xác chết.

“Ngươi đến rồi. Diệp Tưởng tiên sinh.”


Tầm mắt của Diệp Tưởng lập tức tập trung lên người 1 nam tử mặc hắc y.

“Tự giới thiệu một chút.” Hắc y nam tử hành lễ theo đúng chuẩn 1 quý tộc Trung cổ:“Tên của ta là Dante. Nhưng vì duyên cớ nào đó, xin thứ cho ta không thể nói ra tục danh của gia tộc.”


“Ta đại khái đoán được phụ thân ngươi là ai.” Diệp Tưởng tuyệt đối không hề cảm thấy ngoài ý muốn:“Bất quá ngươi đã không muốn nói, ta sẽ không hỏi.”


“Phải không? Rất tốt. Ngươi rất hiểu tiến thối.”


Diệp Tưởng tiếp tục nói:“Khế ước ta đã ký. Như vậy, nói cho ta biết phương pháp. Nơi này là...... mộng của ngươi?”


“Xác thực nói là mộng của mẫu thân. Ta kế thừa thiên phú tinh thần không gì sánh kịp của nàng, cho nên từ sớm trước kia ta đã cùng mẫu thân cộng hưởng thế giới này.


Diệp Tưởng tự nhiên đã biết, Dante là nhi tử của Vũ Phàm .


“Ngươi thực sự rất yêu mẫn thân mình.”


“Mẫu thân đối với ta mà nói chính là hết thảy.” Dante nói ra điều này không chút ngại ngùng:“Ngươi cho rằng là luyến mẫu tình kết (bệnh yêu ma ma) cũng không sao. Ta sở dĩ làm hết thảy điều này, hoàn toàn là vì cung cấp cho mẫu thân sự đảm bảo về sinh tồn. Ta không thể dừng lại ở nơi này trong thời gian dài.”


Nói tới đây, hắn thoáng cười nhẹ:“Hơn nữa...... Theo ta được biết. Mẫu thân hẳn là mối tình đầu của ngươi. Diệp Tưởng tiên sinh.”


Diệp Tưởng sớm đã buông bỏ đoạn tình cảm này. Nay nghe Dante nói đến, trong lòng cũng không có bao nhiêu gợn sóng.

Được, hiện tại ta cũng không nhiều lời nữa.”


Tiếp theo, tiếng kêu rên của lũ xác chết kia vang lên càng to hơn, 1 trận pháp đỏ như máu xuất hiện dưới chân Dante.


“Muốn khôi phục lại lực lượng ngày xưa cho ngươi, phải khiến ngươi 1 lần nữa thôn phệ 1 ác ma địa vị cao giai giống như trong [ Ác Ma tiêu bản ].  Ta sẽ giúp ngươi triệu hồi 1 ác ma từ sâu trong địa ngục để ngươi thôn phệ. Một lần này sẽ khiến thực lực của ngươi cao hơn 1 bước. Mà ngươi, hãy dùng lực lượng này bảo vệ tốt mẫu thân của ta.”


“Mẫu thân ngươi đối với ta mà nói cũng là đồng bạn rất quan trọng. Cho dù không có khế ước này, ta cũng sẽ đem hết khả năng bảo vệ nàng.”


“Ta là ‘Ác Ma’, so với lời nói phun ra từ miệng con người lại càng thêm tin tưởng lực ước thúc của khế ước hơn.”


Vô số xác chết kia vẫn như trước kêu rên thảm thiết.

Diệp Tưởng nhìn những thi thể đó nói:“Bọn họ...... Không phải là mộng huyễn hóa ra, mà chân chính là 1 sinh mệnh?”


“Hiện tại đã không phải nữa .”


“Là ngươi giết bọn họ sao?”


“Chẳng lẽ còn chưa đủ rõ ràng sao?” Dante đối với điểm này không hề lộ ra chút cảm giác tội ác nào:“Ta nghĩ bản thân đã nói qua rồi, ta là ‘Ác Ma’.”


Ngươi cư nhiên muốn cường hóa ta, một Thợ săn Ác Ma?”


“Ta cũng đã nói, mẫu thân đối với ta là người quan trọng nhất. Có thể khiến nàng tiếp tục sinh tồn, điều gì ta cũng đồng ý làm.”


Diệp Tưởng nhìn không thấu Dante. Người đó cho hắn 1 cảm giác hoàn toàn khác với An Nguyệt Hình. Đồng dạng là Ác Ma, An Nguyệt Hình hoàn toàn lãnh huyết đối với bất cứ người nào, không hề tồn tại luyến ái, yêu thương. Thế nhưng Dante lại không như thế. Hắn vì mẫu thân mà có thể trả giá hết thảy, nhưng đồng thời hắn cũng là người phi thường tàn nhẫn.

Dante nhìn thấy gương mặt mê võng của Diệp Tưởng nói:“Ta biết ngươi hiện tại đang đầy 1 bụng nghi vấn. Ta có thể nói cho ngươi biết, chỉ một chút...... Ta, là vì ngươi mà sinh ra . Bởi vì ngươi cải biến lịch sử nguyên bản, khiến vận mệnh mẫu thân nguyên bản chết đi có thể nghịch chuyển, cho nên ta mới có thể sinh ra trên thế giới này. Tính theo góc độ này, ta còn phải cảm ta ngươi, Diệp Tưởng tiên sinh.”


Nhưng ngay sau đó, đôi mắt khiến vô số thiếu nữ điên cuồng kia phóng ra 1tia khí thế khiến người ta cảm giác băng lãnh, tà ác, hít thở không thông!

“Bất quá...... Ta là ‘Ác Ma’. Ta chỉ ghi khắc ‘Cừu hận’ mà không hồi báo ‘Ân tình’. Cho nên, nếu ngươi không bảo vệ tốt sinh mệnh của mẫu thân, như vậy, ta nhất định sẽ giết ngươi. Bao gồm cả nữ nhi của ngươi ta cũng không bỏ qua.”


Lời nói tràn ngập cảm giác lạnh lẽo khiến Diệp Tưởng cảm thấy giống như tùy thời sẽ bị thôn phệ. Những từ ngữ uy hiếp trong lời nói khiến trong lòng hắn căng thẳng!

“Ngươi nói...... Cái gì?”


“Tích Kính...... Ngươi muốn làm gì nó?”


“Đừng khẩn trương như vậy.” Vẻ tà ác trong mắt Dante biến mất:“Ta vừa rồi nói chỉ là giả thiết mà thôi. Nếu ngươi có thể thực hiện khế ước, ta tự nhiên sẽ không làm ra bất cứ chuyện gì, kể cả với nữ nhi của ngươi.


Đúng lúc này, từ giữa trận pháp màu đỏ kia, khí tức ác ma dâng lên tràn ngập.

“Yên tâm đi. Làm ‘Ác Ma’, ta biết rõ làm như thế nào mới khiến ngươi có thể dung hợp thành công với ác ma biến thành Thợ săn Ác Ma. Quá trình này rất đơn giản, chờ khi ngươi tỉnh lại , tất cả sẽ kết thúc.”


Sau đó, Diệp Tưởng nhìn thấy 1 hắc động cự đại sinh ra dưới chân mình!

Không biết trôi qua bao lâu, hắn rốt cục tỉnh dậy!


Giờ phút này, bên ngoài là một mảnh đêm tối. Thời gian đang là rạng sáng 3h.


Cả người hắn đầy mồ hôi lạnh.


Diệp Tưởng nhìn chằm chằm vào hai tay.


Nhưng hắn không cảm giác rằng mình đã có được lực lượng.

Bất quá, song phương ký kết khế ước. Thông qua kịch bản ký kết khế ước sẽ có hiệu lực cưỡng chế, không thể làm trái. Điểm này Diệp Tưởng phi thường rõ ràng.


Như vậy, hắn hiện tại đã biến thành bộ dáng gì đây? Vũ khí Ác Ma khẳng định không phải là Dạ Huyết , hết thảy đều phải bắt đầu lại từ đầu. Ngày xưa không có phân thân ác ma, sau khi dung hợp với quang hoàn nhân vật chính mới bắt đầu tiến thêm 1 bước tiếp cận “Dạ Vương”.


Bất quá, hết thảy điều này không quan trọng . Quan trọng là......


Hắn đã có năng lực để bảo vệ Vũ Sóc cùng Tích Kính!


Tôn gia.

Vũ Sóc Tích Kính đang nằm trên giường.


“Hôm nay thật sự rất vui vẻ...... Mụ mụ.”


“Những lời này con đã nói rất nhiều lần rồi .” Vũ Sóc cười cười, dùng tay vuốt vuốt mép tóc của Tích Kính, đối với nữ nhi này, nàng đã sinh ra 1 tình cảm rất sâu đậm.


Tâm tình làm mẫu thân tự nhiên nàng cũng cảm nhận được.


Giấc mơ từ nhỏ đến lớn của con chính là có thể giống như bao đứa trẻ khác, có thể cùng phụ thân, mẫu thân đi chơi...... Mỗi một năm tới ngày lễ phụ thân, với con mà nói chính là ngày không vui vẻ nhất.”


“Như vậy...... Tích Kính con thực sự rất thích ba ba sao?”


“Ân, rất thích ! Thích nhất so với bất luận người nào trên thế giới này !”


Vậy mụ mụ thì sao?” khi Vũ Sóc hỏi ra những lời này bỗng cảm thấy thật quái dị.

“Cũng rất thích! Con nói... đừng hỏi con vấn đề ‘Ba ba cùng mụ mụ con thích ai hơn’ ah!”

“Sẽ không.” Vũ Sóc yêu thương vuốt ve mặt Tích Kính “Cho tới nay...... con đã chịu khổ rồi .”


Tiếp đó, nàng gắt gao ôm chặt Tích Kính, cảm thụ được hơi ấm của nàng trong lòng.


Cũng giống như Diệp Tưởng, trong nội tâm Vũ Sóc phát lời thề, nàng sẽ không tiếc hết thảy phải bảo vệ tốt nữ nhi, nhất định có thể khiến nó hạnh phúc.

Đây là tâm tình của người làm cha làm mẹ. Đặc biệt đối với người mẹ mà nói, vì hài tử mà hy sinh tính mạng, đều không đáng kể chút nào. Không có cha mẹ nào lại không thể hội được loại tâm tình này. Nhưng Vũ Sóc hiện tại kỳ thật nghiêm khắc mà nói, còn chưa từng sinh con, thế nhưng nàng vẫn có thể lý giải sâu sắc loại cảm tình này.

Hơn nữa, tại ngày hôm nay, Vũ Sóc phát hiện, nàng so với bình thường càng thêm nhớ cha mẹ trong thế giới hiện thực. Nàng đã mất tích nhiều năm như vậy, cha mẹ thống khổ bi thương thế nào nàng không dám tưởng tượng.

Nhất định phải trở về...... Mang theo Diệp Tưởng, còn có Tích Kính, trở về gặp cha mẹ!


Bầu trời trước bình minh lại càng thêm đen tối.

Diệp Tưởng một mình một người đi lại trên phố.


Lúc này, trên đường cái cơ hồ không có bao nhiêu người và xe cộ. Mà thời đại này cũng không có camera lắp ở mọi nơi.


Đi đến một ngõ nhỏ phi thường hoang vu, Diệp Tưởng nhìn lên thiên không hắc ám , nhắm hai mắt lại.


Thời điểm lần nữa hắn mở mắt ra


Hai đồng tử liền biến thành 2 cây thánh giá ngược !


Huyết tinh xiềng xích bao trùm trên cánh tay hắn.


vũ khí Ác Ma mới cũng xuất hiện ở trên tay phải của hắn.


Không còn là Dạ Huyết.


Mà đổi thành ......


Một cây trường cung !


Diệp Tưởng nhìn cây trường cung này, sau đó bắt đầu kéo dây cung.


Trong nhắt mắt kéo dây cung ra, theo tâm ý của hắn, phía trên liền xuất hiện 1 mũi tên phá ma!

Nó tản ra sát ý đủ để ngưng thành thực chất! [ chưa xong còn tiếp......] 


Posted by Unknown |

Chương 31: Khế ước
Thời gian thật sự qua mau...


Lớp bổ túc rất nhanh đã bắt đầu.


Diệp Tưởng tất nhiên cũng phải tham gia lớp bổ túc . Đây là chuyện không còn cách nào khác. Mà cuối cùng Hầu Tước Vũ Sóc cũng tranh thủ cơ hội đến lớp học bổ túc, để có thể bảo hộ Diệp Tưởng.


Một ngày kia, trên sân thể dục, quỷ triều biến mất sau khi mưa ngừng. Tiếp đó, nam tử thần bí cũng không còn thấy đâu nữa.


Nếu không hắn ở đó, sau này phát sẽ phát sinh chuyện gì, không ai biết được.


Căn cứ theo miêu tả của Tích Kính, Diệp Tưởng mới biết được chính mình còn có một đoạn quá khứ như vậy.


Hắn sau này hỏi mẫu thân. Trước đây hắn yêu thích Ultraman hơn doraemon, khi đó truyện tranh Doraemon chỉ tùy tiện mua mấy bản, chưa bao giờ nghĩ tới hắn sẽ tìm kiếm thu thập nguyên bộ. Kết quả, từ sau việc đó hắn cư nhiên rất ít xem Ultraman, cũng không đi mua mì ăn liền sưu tập thẻ bài, mà là tận sức tìm mua toàn bộ ấn phẩm Doraemon. Bất quá khi đó bởi vì chưa có nhiều nhà phát hành, cộng thêm tiệm sách gần nhà không nhiều, muốn thu thập hơn năm mươi quyển truyện tranh không phải chuyện dễ dàng. Nhưng không biết vì sao, hắn lại thực cố chấp.


Hiện tại, Diệp Tưởng rốt cuộc minh bạch vì sao Kim Thư Đông làm như vậy. Thời điểm quay phần thứ nhất, vì muốn Vân Tùng Quân nhượng lại cho hắn mấy bản truyện tranh, thậm chí còn nguyện ý nghe theo lời hắn.


Hết thảy...... Đều chỉ là bởi vì, đoạn ký ức kia a.


Đối với Diệp Tưởng cùng Tích Kính mà nói, giống như Nobita cùng Doraemon vậy. Tuy rằng ký ức bị xóa bỏ, nhưng thời kỳ thơ ấu của chính mình, chỉ sợ vẫn luôn ở trong tiềm thức, nhớ rõ sự tồn tại của Tích Kính. Cho nên, mới đem thân ảnh của nàng trở thành Doraemon. Hắn, muốn từ trong mơ ước, chạm đến thân ảnh của nữ nhi trong tương lai.


Nguyên lai...... Từ quá khứ đến bây giờ, thời gian lâu như vậy, hắn vẫn luôn nhớ tới Tích Kính, nữ nhi vô số lần  không từ nguy hiểm cứu hắn.


Nghĩ như thế, cho nên việc thu thập truyện tranh [ Dragon Ball ] phỏng chừng cũng giống như vậy. Trong đó có 1 đoạn kịch tình, con trai của Vegeta Trunks trở về từ tương lai cứu vớt phụ thân.


Hắn kéo ngăn kéo dưới giường ra, nhìn từng quyển truyện tranh mấy năm nay thu thập, không khỏi cảm xúc thật lâu.


Ký ức từng chút một hiện dần trong đầu óc hắn.


Đồng thời, hắn cầm bút bắt đầu vẽ.


Cẩn thận quan sát sẽ phát hiện. Tất cả những bức vẽ ấy, cơ hồ toàn bộ đều Doraemon.


“Tích Kính......”


Lúc này trong đầu Diệp Tưởng không có ý niệm khác.


Hắn thầm nghĩ, việc gặp mặt Vũ Sóc, còn có Tích Kính...


...Cho dù là một giây, hắn cũng sẽ không quên !


Tiếp đó, hắn cầm lấy ống nghe điện thoại trên bàn......


Ước chừng hơn một giờ sau, hắn gặp được Tích Kính cùng Vũ Sóc.


“Hôm nay......” Diệp Tưởng cầm ví tiền nói:“Hết thảy chi tiêu đều do ta phụ trách. Tích Kính, hôm nay hãy quên hết mọi thứ đi, cùng ba bamụ mụ, đi chơi giống như 1 nhà 3 người bình thường.”


“Ai cùng ngươi là ba người một nhà!” Vũ Sóc vội vàng đỏ mặt, nói:“Hiện tại ta và ngươi vẫn chỉ là bạn học thôi đó!”


Đi... đi cùng nhau sao?”


“Ân. Con cứ quyết định đi. Đi công viên vui chơi, dạo cửa hàng mua quần áo, hay là xem điện ảnh, đều tùy con chọn.” Diệp Tưởng cười nói:“Ta đem tất cả tiền mừng tuổi ra , vốn để dành mua truyện tranh nhưng......”

“Mua truyện tranh mà phải để dành nhiều tiền đến mức ấy sao?” Vũ Sóc không khỏi lộ ra ánh mắt bất đắc dĩ.


“Không có việc gì...... Tích Kính, hôm nay...... cùng mọi người đi chơi vui vẻ đi.” Diệp Tưởng không hề cảm thấy đáng tiếc chút nào, thời đại này chụp ảnh vẫn còn là 1 chuyện mới lạ, bằng không đem theo máy ảnh thì tốt biết bao.

Vì thế...... Đối với Tích Kính mà nói, hôm nay... sẽ trở thành 1 ngày khó quên.


Cùng phụ thân, mẫu thân, ba người đi ra ngoài du ngoạn...... đối với một nữ hài tử bình thường mà nói, sự tình quá mức bình thường, nhưng đối với nàng, lại là chuyện lớn lao xa xỉ.


Cư nhiên...... có thể cùng cha mẹ đi chơi......


Tựa như mộng vậy......


Cuối cùng, hai người đi tới công viên vui chơi ngoại ô thành phố Đông Giang. Ba người đã trải qua không biết bao nhiêu thời gian tuyệt vời ở đây.


Đây chân chính là ...... một nhà ba người......


Giờ này, ba người đang chơi một trò chơi tương đối mạo hiểm là ngồi thuyền hải tặc. Chẳng qua, ba người không giống những người khác rít lên the thé, mà quá mức bình tĩnh , bởi vì...... đối với bọn họ thật là nửa điểm nguy hiểm cũng không có.


tại một tiểu quán bên cạnh thuyền hải tặc trong công viên vui chơi.


Một nam nhân đang bên cạnh bàn uống nước.


Tầm mắt hắn, tập trung vào Diệp Tưởng. Cho dù cách cự ly rất xa, cộng với tốc độ đung đưa của thuyền hải tặc rất nhanh, nhưng trong mắt hắn, đến một sợi lông nhỏ trên người Diệp Tưởng cũng nhìn rõ ràng thấu đáo.


Đối với hắn...... Đây là lần đầu tiên, trở về thời đại này.


Dựa theo lịch sử đã định, hắn căn bản sẽ không xuất hiện . Thế nhưng, trong lúc lịch sử bị thay đổi, hắn lại được sinh ra .


Điều này cũng khiến quỹ đạo lịch sử gia tăng biến số mới.


“Bất quá, lần đầu tiên nhìn thấy a......” Hắn nhìn chăm chú Tích Kính ở trên cao,“Tích Kính cư nhiên cũng lộ ra bộ dáng tươi cười như vậy.”


Đúng lúc này, bỗng nhiên, hắn quay đầu lại.


Một nữ tử đang hướng tới phía hắn chậm rãi bước đến.


“Ngưi đến rồi......”


“Mụ mụ.”


Nàng kia kinh ngạc nhìn nam tử đang ngồi trên ghế, khi nghe đến thanh âm “Mụ mụ” kia, cuối cùng một tia nghi vấn cũng tắt hết !


“Ngươi...... Nói cái gì đó a? Ta quen biết ngươi sao? Lá thư đặt ở bên trong hộp thư là do ngươi để vào?”


“Ân, là con.”


“Như vậy mấy tấm ảnh chụp kia là thế nào?”


“Ngồi xuống hãy nói. Mụ mụ.”


Ai là mụ mụ ngươi? Không được nói bậy !”


Nữ tử tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng nàng lại tuyệt đối không hề hoài nghi.


Tuy rằng nàng chưa bao giờ sinh con, nhưng nàng có thể khẳng định người trước mắt chính là con trai của nàng. Đây là...... trực giác của mẫu thân, không cần thứ gì minh chứng.


Dante không nói thêm gì, trực tiếp ôm lấy nàng.


Con rất nhớ ngưi......”


“Mụ mụ !”


Nữ tử này, chính là Ôn Vũ Phàm !


“Ngươi...... Ngươi......”


Sau đó, Vũ Phàm nhận được một tin tức kịch bản.


“Còn có...... Xin lỗi...... Mụ mụ.”


 Hắn cấp Ôn Vũ Phàm gửi đi một tin nhắn kịch bản.


“Chuyển cáo cho Diệp Tưởng......”


Con có thể khôi phục cho hắn lực lượng Thợ săn Ác Ma. Thậm chí, khiến hắn trở nên càng cường đại hơn so với trước kia. Thế nhưng, làm việc lớn, con cũng muốn hắn ký kết một khế ước. Vô luận phát sinh bất cứ sự tình, quan trọng nhất chính là bảo vệ tốt cho ngưi, cho dù hắn chết, thậm chí cả người thân yêu bên cạnh hắn chết đi, hắn cũng phải bảo vệ ngưi. Chỉ cần hứa chuyện này, con sẽ khôi phục lại lực lượng cho hắn ! Chờ một lát rồi nói với hắn, trước khi ký ức bị xóa bỏ. Khế ước con sẽ gửi tới qua tin nhắn kịch bản, lát nữa mụ mụ phát cho Diệp Tưởng, chỉ cần hắn ký kết phần khế ước này, con sẽ thực hiện lời hứa của mình.”


Vũ Phàm ngây ngẩn cả người, thật lâu sau, nàng bỗng nhiên phát hiện, nam tử đang ôm lấy nàng, đã không thấy đâu nữa.


Nhi tử...... Con ta?


Đối với Ôn Vũ Phàm, chuyện này thật là sự tình phi thường chấn kinh.


Bất quá...... Hắn nói có thể khôi phục năng lực như xưa cho Diệp Tưởng, hơn nữa còn cường đại hơn?


Thời điểm kết thúc [Gia tộc Nightliar 3], năng lực của Diệp Tưởng đã hữu mục cộng đổ (có mắt cùng thấy, ai cũng nhìn thấy rõ ràng). Chẳng lẽ...... Còn có thể trở nên càng cường đại hơn sao?


Nếu, hắn có thể càng thêm mạnh mẽ...... Như vậy, sẽ thế nào đây?


Vũ Phàm khó có thể tưởng tượng !


Bất quá có thể khẳng định, so sánh được với Long Ngạo Thiên!


Chỉ là, nàng thực để ý một việc.


Nếu nam nhân kia là con trai của nàng, như vậy......


Ai là phụ thân hắn?


Lúc hoàng hôn.


Khu vui chơi sắp đóng cửa .


Diệp Tưởng, mang theo Tích Kính cùng Vũ Sóc đi tới cửa. Lúc này, trên đầu Tích Kính còn mang băng cài tóc, bên tai còn có đôi bông, đều là cha mẹ mua cho nàng .


Đối với Diệp Tưởng, hắn đang tận hết khả năng bồi thường cho đứa con gái luôn chịu thua thiệt của mình.


Kế tiếp......


Hắn cần phải đi làm một vài chuyện .


“Như vậy, ngày mai gặp lại.”


“Ba ba !”


Tích Kính cầm tay Diệp Tưởng.


“Hôm nay thật sự...... rất vui vẻ.”


“Ân.” Diệp Tưởng cũng gật gật đầu.


Chỉ là...... một ngày như vậy sẽ không duy trì lâu lắm . Rất nhanh, kịch tình từ kịch bản sẽ bắt đầu.


“Sau này, ta sẽ bảo vệ con. Tích Kính !”


Ta sẽ bảo hộ con !


Dùng năng lực của ta !


Tiếp đó, hắn cùng Vũ Sóc Tích Kính chia tay .


Hắn đã nhận được thư khế ước do Ôn Vũ Phàm gửi đến.


Trước mắt hắn căn bản không thể bảo hộ bất luận kẻ nào. Chỉ có trở nên mạnh mẽ, hắn mới có thể bảo vệ Vũ Sóc cùng Tích Kính. Về phần ưu tiên bảo vệ Vũ Phàm , hắn vẫn đang do dự, nhưng nghĩ lại, đạt được lực lượng cường đại phải trả một cái giá đắt là không tránh khỏi. Nếu hắn do dự không ký kết khế ước, dẫn đến việc khi Tích Kính cùng Vũ Sóc tao ngộ nguy hiểm lại thúc thủ vô sách...... Như vậy hắn chẳng phải càng hối hận?


Cho nên...... Hắn suy tư một hồi, cuối cùng ký kết khế ước ! 






Posted by Unknown |
Chương 30: Thợ săn Ác Ma cùng Dante


“Kim tương lai...... cái tên này, chắc không phải tên thật chứ?”


Kim Thư Đông dường như thông suốt được đôi chút.


“Ân......”


Nhưng họ Kim này hẳn không sai, như vậy tên của ngươi là...?”


“Tích Kính. Tên của ta là, Kim Tích Kính. Tích là đáng tiếc, kính là gương.”


Đối với Kim Thư Đông tuổi còn nhỏ tự nhiên không thể cảm nhận được loại tâm tình của người làm phụ mẫu. Nhưng hắn nhìn ra được... Tích Kính, phi thường ỷ lại chính mình.


“Tích Kính...... cái tên rất êm tai.”


“Đây là...... Mụ mụ đặt cho ta .”


“Phải không......”


“Ta hiện tại không thể nói mụ mụ là ai...


“Hảo, ta không hỏi nữa. Vậy... cỗ máy thời gian kia, có thể cho ta ngồi thử 1 lần được không? Tỷ như, có thể đến được thế kỷ 21 không?


Đối với người cuối thế kỷ 20 mà nói, cực kỳ hiếu kỳ về tân thế kỷ 21.


Thế kỷ 21... ngươi vẫn không nên đi thì hơn.”


“Vì cái gì?”


Vì cái gì......


Đúng vậy......


Nên nói với hắn như thế nào đây?


May mà Kim Thư Đông không cố bám theo vấn đề này nữa.

“Bất quá...... Ngươi muốn bảo hộ ta, như vậy,ngươi có phải rất lợi hại?”


Ta rất lợi hại sao?


Lẽ ra bị người khác hỏi về vấn đề này, người khiêm  không nên trực tiếp trả lời “Đương nhiên”. Bất quá, Tích Kính là ngoại lệ.


Nàng đã mạnh mẽ đến mức...... Khiêm tốn lại khiến người khác cảm thấy dối trá .


Nàng cho đến bây giờ, trong lịch sử của gia tộc Northfield là thợ săn ác ma thiên tài nhất. Là kết hợp giữa 2 huyết mạch Thợ săn Ác Ma và Ác Ma, làm cho nàng trời sinh là cường giả săn ác ma còn hơn phụ thân mình.

Có thể nói...... Tích Kính, chính là thiên địch của Ác Ma quỷ hồn!


Nàng có chiến lực địch lại được ảnh đế bình thường, điểm này không cần nghi ngờ! Thế nhưng phải trả giá đại giới là phóng thích ra đôi cánh ác ma của mình. Vận dụng vũ khí ác ma yêu cầu về lực lượng linh hồn hơn xa thường nhân. Cho nên khi nàng mang theo Kim Thư Đông lao ra khỏi cửa sổ rơi xuống đất, liền lập tức thu cánh lại. Điều này không quan hệ tới vé chuộc cái chết, mà thuần túy là linh hồn của nàng còn chưa đủ cường đại để có thể khống chế lực lượng mạnh mẽ như vậy.

Hầu Tước từng đánh giá như thế này về Tích Kính, một khi nàng có thể điều khiển hoàn mỹ năng lực của mình, nàng sẽ triệt để siêu việt cả phụ mẫu, trở thành đỉnh phong nhất trên tất cả các diễn viên!

Lời nhận xét này xuất phát từ trong miệng của Hầu Tước, quyền uy không cần nhắc tới. Cho nên. Tích Kính mới có đầy đủ tin tưởng đi cứu vớt cha mẹ. Nàng có được lực lượng như vậy đều là do cha mẹ ban cho, dùng nó để cứu vớt bọn họ cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa!

Trong khoảng thời gian kế tiếp, Tích Kính nói rất nhiều chuyện với Kim Thư Đông.


“Tích Kính ngươi...... Thật sự giống như Doraemon vậy !”


Kim Thư Đông bỗng nhiên nói như thế .


“Vì cái gì lại so sánh ta với tiểu đinh đương...... Ta cũng không phải Sở Hiên......”


“Sở Hiên là ai? Ngươi nói chuyện tổng luôn có chút không hiểu......”


Tích Kính cười cười, vừa mới chuẩn bị đem lái qua vấn đề khác, một thanh âm thực đột ngột từ phía sau truyền tới.

“Sở Hiên là 1 nhân vật trọng yếu trong bộ tiểu thuyết viễn tưởng [ Vô Hạn Khủng Bố ] vào 20 năm sau. Tiểu thuyết này rất nổi tiếng, nói về nhân loại bị đưa vào thế giới điện ảnh, phải chiến đấu trong đó để sinh tồn.


Tích Kính đột nhiên quay đầu lại !


Một nam tử ngồi ở bàn cơm phía bên trái nàng.

Lần đầu tiên nhìn thấy người kia, nàng liền giật mình.


Vốn tưởng rằng cữu cữu đã là mỹ nam tử hiếm có trên đời, thậm chí lúc còn nhỏ nàng cho rằng, không có nam tử nào có thể anh tuấn như cữu cữu. Thế nhưng nam tử trong tầm mắt này, dung mạo có thể nói như điêu như khắc, hoàn toàn áp đảo mấy cái oppa hàn quốc, so sánh với cữu cữu Heine, cũng coi như tương đương!


Giờ khắc này, nàng thế nhưng hoa si tới mấy giây mới nghĩ tới điểm mấu chốt!

“Ngươi...... Ngươi là ai?”

Nam tử dùng 1 động tác ưu nhã đem chai bia bên cạnh nhấc lên, rót vào trong cốc giấy trước mặt. Một động tác đơn giản như vậy nhưng do nam nhân này làm, lại khiến Tích Kính thất thần trong vài giây. Nhất thời lắc lắc đầu, thời điểm như thế này nàng sao có thể mê trai như vậy?


“Ngươi đoán thử xem?” Mỹ nam cầm cốc giấy lên, ánh mắt như ngôi sao nhìn thẳng vào Tích Kính.


Giây phút này, Tích Kính thề, tuyệt đối không biết bao nhiêu nữ tử trên thế gian này nguyện ý đổi tất cả để được đôi mắt kia nhìn chăm chú.

Thế nhưng...... Nếu nàng nhìn kỹ lại sẽ phát hiện, nam nhân đó cấp cho người khác 1 loại cảm giác... chính là tà ác, tà ác làm người khác thấy sởn tóc gáy!

Người này... tuyệt đối không phải người lương thiện !


Đây là cảm giác đầu tiên của Tích Kính về hắn!


“Ngươi đến cùng là loại người nào?” Tích Kính bước tới trước mặt người đó, chất vấn:“Trả lời ta !”


Mỹ nam tử chậm rãi buông cốc xuống:“Không cần sốt ruột. Ta nghĩ, chúng ta còn gặp lại nhau lần nữa . Thời điểm chúng ta gặp mặt...


Nói đến đây, hắn tập trung nhìn lên người Kim Thư Đông.


Ánh mắt kia không biết vì sao khiến Kim Thư Đông đánh rùng mình 1 cái.

“Khi đó...... không hiểu sẽ phát sinh những chuyện gì đây?”


“Cái gì?”


Tích Kính hoàn toàn không rõ.


Đây......


Chính là lần đầu tiên Tích Kính cùng Dante gặp mặt.


Thời gian sau này, Tích Kính vô số lần nhớ lại lần đầu tiên sơ ngộ này.


Giống như quang cùng ảnh, Thiên Sứ cùng ma quỷ vậy, là tồn tại tuyệt đối đối lập. Hai người... chính là gặp nhau như thế.

“Không cần lo lắng cho hắn .” Dante chỉ vào Kim Thư Đông:“Hắn tiếp theo không có việc gì .”


“Ngươi nói cái gì?”


“Ngươi hẳn... không biết sự tồn tại của ta. Bởi vì, ta cũng không tồn tại trong lịch sử nguyên bản. Bất quá, ta lại biết sự tồn tại của ngươi.”


“Ta không hiểu......”


“Về sau, ngươi sẽ minh bạch . Cho nên hiện tại...... Trở về đi.”


Tầng thứ 4 trường trung học Quảng Nguyệt.


Lúc này Mộc Lam đã chống đỡ không nổi nữa.


Từng đợt từng đợt quỷ triều khổng lồ làm tất cả vật nguyền rủa của hắn đều đang tiến vào thời kỳ phục hồi. Mẫn Hà bên cạnh cũng bắt đầu suy yếu, chung quy sau khi gia tộc Nightliar kết thúc, thực lực của nàng đã yếu hơn nhiều.

Đám quỷ hồn trên cầu thang lại lần nữa xông đến...

Lúc này, Ôn Vũ Phàm rốt cuộc chuẩn bị vận dụng thanh kiếm gãy kia.


Ngay khi nàng muốn lấy nó ra, 1 bàn tay nam nhân đem cánh tay nàng nhẹ nhàng đè lại.


Để ta đến.”


Nhất thời 1 gương mặt cực kỳ anh tuấn xuất hiện trước mặt Vũ Phàm, khiến nàng kinh ngạc không thôi.


Phía sau nam tử kia, chính là Tích Kính !


Chính bản thân Tích Kính cũng không thể hiểu nổi, tại sao mình lại xuất hiện ở chỗ này!

Tiếp theo, nam tử kia nhìn về phía dưới cầu thang.


“Đủ rồi.”


Dưới chân nam tử , 1 trận pháp màu máu bắt đầu hiện ra, theo sau, ngay cả cầu thang nháy mắt cũng bị nhuộm thành 1 màu máu! Màu máu lan xuống, quỷ hồn 1 con tiếp 1 con bị hòa thành 1 thể với màu huyết sắc kia!

Đương nhiên, vô luận cường đại như thế nào, quỷ triều khổng lồ như thế hắn cũng vô pháp thanh trừ hoàn toàn. Nhưng hóa giải được đợt công kích này, vậy đã đủ rồi.

Đủ rồi.


“Ngươi...... Ngươi là...... Ai?”


Tích Kính dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về nam nhân kia.


Không chỉ như vậy, ánh mắt của Mộc Lam cũng là không thể tin nổi. Vừa rồi...... Hắn nhìn thấy gì?


“Ác Ma...... Ngươi là...... Ác Ma sao?”


Giờ khắc này, Mộc Lam thân làm kẻ bán mình cho ác ma, lần đầu tiên chân chính cảm ứng được chủ tể giả của bản thân -- linh hồn Ác Ma!


Nam nhân trước mắt tuy rằng tuấn mỹ dị thường, thế nhưng, hắn lại là một không hơn không kém...


Ác Ma hình người!


Dante nhìn về phía Mộc Lam.


“Nếu ngươi biết như vậy, hẳn nên rõ ràng? Ta là chủ nhân mà ngươi luôn tôn sùng.”


Những lời này thông qua tin nhắn kịch bản gửi đi .


“Ngươi bán linh hồn cho ác ma, ta là ‘Ác Ma’, có quyền lực tiến hành tiếp thu.”


Mộc Lam tự nhiên rất hiểu điểm này.


Mệnh lệnh của Ác Ma, hắn không thể cự tuyệt . Cho dù mệnh lệnh hắn đi chết, thậm chí... giết chết Mẫn Hà, hắn đều không khả năng cự tuyệt. Ngay cả tự sát để kết thúc tất cả cũng không làm được.


Đây chính là nỗi tuyệt vọng của kẻ bán đi linh hồn.


Cũng chính vì như thế, cho dù hắn không muốn, cũng phải bán mạng vì ác ma.


Tích Kính thân mang huyết mạch gia tộc Northfield, nàng cảm ứng được, tà ác phát ra từ trên thân nam tử kia.

Cùng lúc đó, Vũ Phàm cũng đem ánh mắt tập trung lên người Dante.


Nam nhân này là ai?


Diệp Tưởng kéo bức màn ra.


Mưa...... Rốt cuộc đã ngừng.


Hắn cũng không biết, sở dĩ hắn thích bộ truyện tranh [ Doraemon ], luôn muốn cất giữ bất cứ 1 cuốn truyện nào cũng là vì... hắn từ nhỏ cho dù đã bị xóa bỏ đi ký ức đoạn trí nhớ kia, nhưng bản năng cảm giác về nữ nhi Tích Kính vẫn còn. Nguyên nhân vì cảm giác được nàng và Doraemon tương tự, cho nên mới yêu thích bộ truyện tranh này như thế.


Cha con 2 người, vẫn luôn thông qua 1 bộ truyện tranh, truy tìm hình bóng của nhau.


Mà nay, bọn họ sắp nghênh đón, điểm khác biệt cuối cùng của lịch sử ![ chưa xong còn tiếp..] 




2/12/2017

Posted by Unknown |
Chương 29: Ta rất nhớ ngươi



Tích Kính...... Xác thực nói là đang ở nhà Chu đại tỷ, giờ phút này nàng đang nắm giữ vũ khí Tử Thần liêm đao, vung về phía quỷ hồn trước mắt!


Chu đại tỷ hiển nhiên đã chết.


Nàng rốt cuộc nhớ lại.


Giờ khắc này, bên trong phòng đèn đóm lập tức tắt hết . TV cũng không có bất cứ hình ảnh nào.


Hiện tại, Tích Kính đã nhớ rõ tất cả !


Nàng không hề do dự, lao xuống dưới tầng!


Nàng từ trên cửa sổ nhảy xuống !


Đúng lúc này, nàng nhìn thấy hình ảnh quá khứ của chính mình, mang theo Diệp Tưởng chạy trốn !


Đôi cánh Ác Ma khiến nàng vững vàng hạ xuống đất ! Mà trong tay nàng cầm Tử Thần liêm đao, tựa như bạch y Tử Thần !


Vì bảo hộ ba ba, nàng giờ phút này phóng ra toàn lực !


Tuyệt đối không thể để ba ba chết !


Tuyệt đối !


Hơn nữa, nàng một lần này sẽ không thể trở về quá khứ được nữa!


Lúc này, nàng liền hướng tới quá khứ của mình cùng ba ba đuổi theo!


Nhưng bỗng nhiên nàng đột nhiên giật mình một cái.

Website truyện convert T r u y e n Cv (.) com
Đợi đã (vân vân)......


Chẳng lẽ......


Thời điểm nàng lao xuống, có nghe thấy thanh âm trong bụi cỏ phía sau truyền đến, không phải là từ quỷ hồn phát ra , mà là...... Chính nàng?


Như vậy chẳng phải nàng tự mình dọa mình sao?


Nàng dừng lại trong giây lát, hai người trước mắt cũng đã biến mất không thấy !


Tốc độ của mình...... Thật đúng là rất mau !


Nàng không hề suy nghĩ thêm, đem tốc độ triển khai gấp gáp đuổi theo!


Ký ức đã hoàn toàn khôi phục, kế tiếp...... Nàng nhất định sẽ bị kéo về quá khứ , cho nên chính nàng...... cách nói này thật quái dị...... phải đến bảo vệ ba ba !


Nàng triển nhanh tốc độ !


Khi sắp đến cổng của tiểu khu, nàng đã nhìn thấy bóng dáng chính mình cùng ba ba.


Mà lúc này. Ba ba quay đầu nhìn lại.


Hắn lúc này. Nhìn thấy ......


Chính là một Tích Kính khác đang tồn tại !


Tích Kính đem tốc độ đạt tới nhanh nhất có thể. Cơ hồ trong nháy mắt, nàng đã vọt tới trước mặt ba ba! Mà quá khứ của nàng lúc này đang muốn quay đầu lại nhìn thì bỗng nhiên biến mất !


Không cần hỏi, chính là xuyên việt về quá khứ !


Giờ khắc này, nàng đem Kim Thư Đông ôm chặt !


“Quỷ...... Quỷ a !”


Kim Thư Đông nhất thời lớn tiếng kêu la, nhìn bộ dáng Tích Kính kinh hoảng không thôi.


Cũng không kỳ quái, bất luận kẻ nào đột nhiên nhìn thấy hai người hoàn toàn giống nhau xuất hiện. một trong hai bỗng biến mất sẽ cảm giác kinh hoảng. Về phần đôi cánh Ác Ma của Tích Kính cùng Tử Thần liêm đao, ngược lại không khiến hắn sợ hãi, bởi vì lúc này xuất hiện điểm bug điện ảnh, đối với Kim Thư Đông sẽ không sinh ra cảm giác quái dị, mà như không nhìn thấy.


“Ta không phải quỷ ! ba ba ! Ta sẽ bảo vệ ngươi ! Nhớ rõ ta đã từng nói qua với ngươi? Ta đến từ tương lai !”


“Gạt người...... Như thế nào có thể đến từ tương lai !”


“Biết Doraemon chứ? Ta giống như hắn vậy , ân...... Cưỡi cỗ máy thời gian trở về !”


“Không...... Không phải đâu...... Gạt người...... Vậy sao ngươi không chui ra từ trong ngăn kéo?”


Tích Kính biết hiện tại không thể cùng Kim Thư Đông nhiều lời, liền trực tiếp mang theo Kim Thư Đông rời khỏi nơi này!


Đến bên ngoài, có đèn đường, người qua lại cũng nhiều hơn. Không khí khủng bố hoàn toàn bị xua tan , khiến Tích Kính cảm thấy an tâm đôi chút.


“Hô...... Hoàn hảo. Ba ba...... Ngươi có quen Chu đại tỷ không?”


“Chu đại tỷ? Không biết.”


Phải không...... Ký ức bị xóa bỏ rồi.


Đợi đã...... Không đúng!


Vì cái gì ký ức lại bị xóa bỏ? Ba ba có thể miễn dịch với việc ký ức xóa bỏ !


Bất quá cẩn thận nghĩ lại, đoạn ký ức chính mình trở lại quá khứ, sau này ba ba cũng không nhớ rõ.


Thời kỳ thơ ấu của ba ba, cũng giống như những người khác, sẽ bị xóa đi! Như vậy, vì cái gì sau này, hắn trở thành người duy nhất không bị xóa đi ký ức? Nói như vậy, làm nữ nhi của hắn, Tích Kính cũng không bị xóa đi ký ức.


Đây là vì cái gì?


Hiện tại tự hỏi điều này đã không còn ý nghĩa .


Nếu Quỷ hồn xuyên việt đến tìm Kim Thư Đông giết chết hắn, như vậy trong tương lai nàng bảo hộ hắn như thế nào cũng không còn ý nghĩa ! Đây không phải hoàn toàn biến thành kịch tình trong phim [ chung kết giả ] sao? Chính mình không có khả năng giống như t800 có thể bảo vệ tốt cho hắn? Thậm chí ở thời đại này, còn phải chịu ảnh hưởng của nguyền rủa thời gian!


Tình huống của Tích Kính với những người khác không giống nhau, nàng có thể chủ động xuyên việt . Thế nhưng, tần suất chủ động xuyên việt rất thấp, đại đa số tình huống đều là nàng bị động xuyên việt .


Như hiện tại, bản thân nàng cũng vô pháp xuyên việt trở về hiện đại.


Cuối cùng, Tích Kính tìm đến một nhà hàng, đi vào.


“Xin hỏi muốn ăn cái gì?”


Phục vụ nhanh chóng đưa menu. Mà Kim Thư Đông gãi gãi đầu nói:“Ta...... Ta vừa rồi đã ăn cơm chiều .”


Lúc này Tích Kính đã thu lại đôi cánh cùng Tử Thần liêm đao. Không có biện pháp, nàng không thể không ăn cơm ngồi ở đây a? Bên ngoài tiệm cơm chính là một ngã tư, bên trong khách nhân cũng khá nhiều, đèn đuốc thực sáng sủa, hơn nữa nàng cố ý ngồi ở vị trí gần cửa. Tiền nong giờ không là vấn đề, hiện tại cùng năm 1997 vẫn lưu hành nhân dân tệ, hiện tại lưu thông bộ nhân dân tệ được phát hành từ năm 1999.


“Ân......” Nàng xem thực đơn, nói:“Chọn...... cái này đi.”


Dù có thế nào...... Tạm thời nàng có thể thả lỏng một chút .


Tích Kính cứ như vậy ngồi ở trên ghế, cùng Kim Thư Đông hai mặt đối diện nhau .


“Cái kia......” Kim Thư Đông gãi đầu, nhìn chằm chằm Tích Kính, nói:“Chẳng lẽ...... Thật sự có cỗ máy thời gian? Không thể nào? Ta cho rằng kia chỉ là tình tiết trong truyện tranh a !”


Tình tiết trong truyện tranh...... Cũng khả năng trở thành hiện thực !”


“Kia...... Cỗ máy thời gian được phát minh vào năm nào ? Phát minh là ai? Thế giới tương lai thế nào ? Ân, ngươi hẳn là từ thế kỷ 21 đến? Năm 1999 không phải tận thế?”


Choáng...... Cái logic gì đây? Nếu năm 1999 là tận thế, ta còn có thể xuyên việt trở về sao?


“Không có chuyện đó. Ai nói với ngươi năm 1999 là tận thế ?”


“[ Doraemon ] quyển 36 có một tập đề cập về cố sự xẩy ra ở trái đất.”


“Ân...... Trí nhớ của ngươi thật đúng là rất tốt a. Bất quá, so với cỗ máy thời gian thì thời điểm phát minh cái gì...... Ngươi đối với tương lai chính mình không hiếu kỳ sao?”


“Rất hiếu kỳ a !”


Kim Thư Đông bỗng nhiên cảm giác thực thần kỳ, không khỏi nhớ lại Nobita lần đầu tiên nhìn thấy Doraemon, khi biết được tương lai tiền đồ chính mình chỉ là một mảnh ảm đạm, còn cưới muội muội Jaian làm vợ......



“Cái kia...... Ngươi là nữ nhi của ta, như vậy, mụ mụ ngươi là ai? Có phải hay không Đằng Giai Ý a?”


“Đằng Giai Ý là ai?” Tích Kính sửng sốt, chẳng lẽ đây là mối tình đầu của ba ba?


“Chúng ta cùng một tiểu khu, thế nhưng nàng hình như không quá thích ta. Ta vẫn đang làm nàng chú ý ......”


“Ân...... Phải không? Thực đáng tiếc, mẹ ta không phải nàng đâu......”


“A?” Kim Thư Đông nhất thời biểu tình uể oải, nói:“Ta cư nhiên sẽ cưới 1 nữ tử khác ngoài nàng?”


“Ngươi mới bao nhiêu tuổi đã nghĩ đến ngày đó...... Ngươi yên tâm, mụ mụ tuyệt đối không kém hơn so với Thẩm Giai Nghi!”


“Thẩm Giai Nghi là ai?”


“Ân...... Ngươi thời đại này vẫn chưa có bộ điện ảnh [ Those years ] này...... Chờ ngươi lớn lên sẽ biết đến.”


Ta đang nói cái gì ah...... Tích Kính bỗng nhiên cảm giác chính mình hiện tại thực ngốc.


Bất quá, nhìn thấy thời kỳ thơ ấu của ba ba, nàng rất có cảm xúc. Chung quy...... Trên thế giới này, có thể nói chuyện với phụ thân lúc còn bé, chỉ sợ không có mấy ai?


“Kia...... thê tử của ta...... Mụ mụ ngươi là ai?”


Xem ra, Kim Thư Đông đã hoàn toàn tin chuyện tương lai này.


“Ân...... Ta không thể nói. Chỉ có thể nói, ngươi bây giờ còn không biết nàng.”


“A? Ngươi nói cho ta biết đi ! Ta thật sự rất muốn biết a !”


Cái này thật sự không thể nói. Không phải ta không muốn nói, là không thể nói.”


“Chẳng lẽ là quy tắc thời không xuyên toa nào đó? Được rồi, như vậy, nàng bộ dạng xinh đẹp chứ?”


Đương nhiên xinh đẹp !


Điểm này không hề nghi ngờ !


Bất quá, Tích Kính cảm giác hiện tại cùng Kim Thư Đông nói những chuyện này, cũng không có bao nhiêu ý nghĩa. Truyện được đăng tại TruyenCv(.)com


“Hiện tại không phải thời điểm nói chuyện phiếm.”


“Cái gì?”


“Ba ba...... Ta......”


“Ngươi luôn gọi ta ba ba...... Cảm giác rất kỳ quái a......”


“Ta rất nhớ ngươi.”


Ngắn gọn bốn chữ, nhưng lại bao hàm tình cảm sâu sắc nhất.


Kim Thư Đông ngây ngẩn cả người.


“Ta...... đã rất lâu rồi, vẫn rất nhớ ngươi.”


Ta vẫn rất nhớ ngươi.


“Ta rất nhớ ngươi.”


Kim Thư Đông ngây ngẩn cả người.


“Ta...... đã rất lâu rồi, vẫn rất nhớ ngươi.”


Ta vẫn rất nhớ ngươi.


“Ta rất nhớ ngươi.”



Posted by Unknown |

Chương 28: Hắn... đi nơi nào ?



Sau khi cơm nước xong, Tích Kính chủ động muốn giúp vợ chồng Chu đại tỷ rửa bát. Chu đại tỷ ngay từ đầu cũng không muốn, nhưng vì Tích Kính kiên trì, cho nên 2 người cùng nhau rửa bát.


Lúc này trên TV đang phát tin tức.


Chương trình tin tức xin được phép kết thúc tại đây.”


Trong tòa nhà, phàm là gia đình có hài tử đều truyển qua kênh phát Ultraman, ngay khi tin tức kết thúc, tập đầu tiên của [ Ace Ultraman ] sẽ được phát.

Nguyên nhân vì vậy, cho nên rất nhanh Tích Kính liền nghe thấy, toàn bộ hành lang trong chung cư cư nhiên đều phát ra thanh âm truyền hình giống hệt nhau. Lúc này nàng không khỏi nghĩ, trong đoạn thời gian này làm quảng cáo thì tuyệt đối, kiếm được rất nhiều tiền.

Lúc này, trên TV đang phát quảng cáo TV của Toshiba, người đang nói là Sakai Noriko.


Gạch men trong phòng bếp rất trơn bóng, có thể nhìn thấy  màn hình TV phản chiếu trong đó. Sakai Noriko hiện tại nhìn còn rất trẻ, nghĩ tới nàng ngày sau vì hít thuốc phiện mà hình tượng cơ hồ bị hủy đi, không khỏi thở dài.


Rửa xong bát đĩa, rời khỏi phòng bếp. Lúc này quảng cáo truyền hình đã hoàn tất, bắt đầu chiếu [ Ace Ultraman ]. Đầu tiên trên màn hình là 1 màu đen, nổ rộ ra mấy điểm sáng, theo sau xuất hiện dòng chữ Anh hùng Vũ trụ Ace Ultraman”.


Tháo bao tay cao su xuống, Tích Kính nhìn chằm chằm vào màn hình đang chiếu Ultraman, càng nhìn lông mày càng nhíu chặt......


Dường như...... Có điểm không thích hợp......


Như thế nào nàng tổng cảm giác rất hy vọng muốn xem tiếp?


Thời nàng đi học, có 1 đoạn thời gian đích xác rất thích Ultraman, bất quá xem đều là xem ultraman Heisei hay là Tiga Dyna linh tinh. Năm 2004, Tiga Ultraman trình chiếu trong nước. Khi đó là lần đầu tiên Tích Kính nhìn thấy Ultraman trên TV. Bởi vậy nàng đối với Ultraman sản xuất vào những năm 90 càng thấy hứng thú hơn. Đối với cách quay chụp ngày xưa, hiệu ứng cũ kỹ của series Showa Ultraman luôn luôn không xem . Hơn nữa do TV vào những năm 80 đều là đen trắng, đối với TV thời của Tích Kính mà nói, như thế nào cũng không rõ tại sao bản thân lại muốn xem 1 tiết mục trong TV đen trắng?

“Ngươi cũng thích xem cái này?” Chu đại tỷ đi ra từ phòng bếp cười cười nói:“Thích thì cứ xem đi, mấy đứa nhỏ trong tòa nhà này đều rất thích xem..”


“Ân...... Như vậy, ta có thể ngồi xem 1 hồi?”


Tùy tiện. Không có việc gì .”


Vì thế, nàng an vị ngồi xuống, nhìn Ultraman đen trắng trong TV.


Tập thứ nhất [ Thiêu đốt ! Ultra ngũ huynh đệ ] bắt đầu phát, vừa xuất hiện chính là siêu thú Verokron đang tùy ý phá hư thành phố.


“Kỳ quái ...... trong tình cảnh này, ta như thế nào còn muốn coi TV a? Chẳng lẽ trong TV còn có Huyền Cơ ?”


Tích Kính càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ.


Nàng suy nghĩ, chính mình hẳn nên rời đi mới đúng. Bằng không cứ ngồi ở nơi này, chẳng phải sẽ liên lụy tới Chu đại tỷ sao?


Lúc này, trong TV đang phát cái gì nàng 1 điểm cũng xem không vào.

Ta...... Đến tột cùng đã quên cái gì?


Quên cái gì?


Trong hành lang sâu thẳm, lúc này nhà nhà đều vang ra tiếng TV đang phát Ultraman. Phía đối diện nhà Chu đại tỷ, Kim Thư Đông Tích Kính đang chăm chú nhìn TV.

Khi đó Tích Kính tuyệt đối không nghĩ đến, một bản thân khác đến muộn hơn mình 1 giờ đồng hồ lại ở cách nhau cự ly gần như vậy, cùng đang xem 1 tiết mục!

Tuy rằng hoang đường...... Bất quá, lại là sự thật !


Đây chính là sự đáng sợ của nguyền rủa thời gian !


Lúc này, Chu đại tỷ cũng ngồi xuống bên cạnh Tích Kính.


“Chu đại tỷ ngươi......”


“Dù sao cũng không có việc gì, cùng nhau xem TV cũng tốt.”


“Ân...... Ultraman ngươi cũng xem sao?”



“Ha ha, cùng ngươi xem, ta cảm thấy bản thân mình cũng rất còn con nít đó chứ .”


“Ân......”


Lúc này, trên màn hình TV, Verokron đang tàn phá bừa bãi thành phố thì nam nhân vật chính Hokutosei Tsukasa, hắn đang làm tài xế đưa bánh mỳ tới cô nhi viện, kết quả cư nhiên dưới tình huống thế này không chạy đi còn muốn đi đưa bánh mì.

Tiểu tử này...... Thật đúng là khí huyết phương cương a.” Chu đại tỷ đánh giá .


“Ân, hắn chính là Ultraman.”


“Ngươi biết?”


“Ân...... Biết ah, trong Mebius hắn cùng từng xuất hiện, chỉ là thời điểm đó tuổi đã cao rồi.”


“Nga, vì cái gì hắn không biến thành Ultraman đối phó với quái thú?”


“Là như vậy, hắn kế tiếp lái xe xông về phía quái vật, sau đó xe bị lật, hắn cùng những hộ sĩ khác chết đi, liền biến thành Ultraman.”


“Nga...... Ngươi như thế nào lại biết? Ta nghe mấy đứa nhỏ nói, đây là lần đầu tiên chiếu tiết mục này mà?


“Ân...... Ân?”


Tích Kính ban đầu cho rằng, là vì bản thân là người của tương lai. Nhưng ...

Không đúng ah?


Nàng xem Ultraman, chỉ có Tiga, Dyna, Gaia, Nexus, Mebius, tình tiết của Showa Ultraman thông qua Mebius hiểu được một ít, nhưng cơ hồ không có xem qua. Tập đầu tiên của Ace nàng tuyệt đối chưa từng xem. Nhân vật chính làm thế nào biến thành Ultraman ...... Nàng làm sao lại biết được ?


Chẳng lẽ trong Mebius có đề cập qua sao? Nhưng nàng thế nào lại không nhớ rõ?


Tiếp theo, trong TV, Hokutosei giúp nữ nhân vật chính Minami Yuko, sau đó liền lái xe tải phóng về phía siêu thú Verokron. Kết quả tự nhiên, xe hủy nhân vong. Rồi hắn cùng Minami Yuko đều chết. Tiếp đó 5 huynh đệ Ultra đưa nhẫn Ultra cho 2 người.


“Thật đúng là vậy ah !” Chu đại tỷ nói:“Nga, ta biết rồi, có phải trên báo có đăng mục tóm tắt hay không?”


“Ân...... Hẳn là vậy......”


Như thế nào khả năng ! Nàng làm gì đã từng đọc qua báo chí thời đại này !


Hiện tại, tình tiết trên TV hoàn toàn nhất trí với những gì nàng nói!

Nhưng nàng thật sự không nhớ rõ đã xem qua 1 tập nào của Ace Ultraman!


Như vậy...... cái này chẳng lẽ có nghĩa......


Nàng nghĩ tới đây liền đứng lên !


Đây không phải lần đầu tiên nàng tới thế giới này !


Tích Kính lập tức đưa ra được kết luận !


Đây là giải thích duy nhất trước mắt . Bằng không nàng sao có thể biết được tình tiết tiếp theo?


Nàng lại lần nữa nghĩ đến...... lúc trước, tột cùng đã phát sinh chuyện gì?


Trước kia ngẫu nhiên cũng xuất hiện qua hiện tượng mất trí nhớ, bất quá, qua 1 đoạn thời gian sẽ khôi phục như cũ.


Một lần này, nàng cần phí bao lâu thời gian để khôi phục lại trí nhớ đây?


“Ngươi...... Làm sao vậy?”


Tích Kính ấn ấn trán, cẩn thận suy tư  rốt cục chuyện gì đã xảy ra.


Theo tiết mục trên TV không ngừng phát, một loại cảm giác nguy hiểm cường liệt không ngừng đánh tới.

Bỗng nhiên, nàng giật mình một cái! Nhìn về phía Chu đại tỷ.


“Ta...... Muốn hỏi một chút......”


“Ngươi có quen 1 hài tử tên là Kim Thư Đông không?”

Nàng nhìn Chu đại tỷ, hi vọng có thể nói ra đáp án mà mình muốn nghe.


“Kim Thư Đông?” Chu đại tỷ nghĩ ngợi, sau đó nói:“Không biết.”


Tích Kính nghe đến câu này, không khỏi thất vọng, lại lần nữa ngồi xuống.


“Như vậy a......”


Lúc này, TV vẫn đang truyền lại kịch tình 2 vị Ultraman gia nhập chiến đội. Mà vào thời điểm này, cái cảm giác bất an cường liệt đã lên tới đỉnh điểm.


Hai tay nàng túm chặt làn váy của mình, trên trán từng giọt mồ hôi bắt đầu thấm ra.

Không biết vì sao, nàng cảm giác không được đúng lắm......


Thế nhưng, không đúng cái gì lại không thể nói nên lời.


“Ngươi làm sao vậy? Ra nhiều mồ hôi như vậy?”


“Ân...... Không sao.”


Sau một hồi...... Tích Kính bỗng nhiên ý thức được, điểm không đúng là cái gì.

“Cái kia...... Chu đại tỷ......”


“Ân?”


“Ta có một vấn đề.”


“Ngươi nói đi, vấn đề gì?”


Tích Kính nuốt một ngụm nước miếng, sau đó nàng đem thân thể mình rời xa Chu đại tỷ 1 chút, :“Ta muốn hỏi......”


Chồng ngươi, hắn...... Đi nơi nào rồi?”


Chu đại tỷ nghe nàng nói như vậy lại không hề lộ ra bất cứ biểu tình gì. Hơn nữa, cũng không trả lời câu hỏi của nàng.

“Chu...... Chu đại tỷ?”


Sau đó, nàng nhìn thấy, đầu Chu đại tỷ hơi nâng lên.


Tích Kính nhanh chóng ngẩng mặt nhìn lên!


Nàng nhìn thấy... 1 khối thi thể khô quắt lạnh băng, cả người giống như không trọng lượng dán trên trần nhà!

Bên trong 1 căn phòng khác, Tích Kính cùng Kim Thư Đông đang xem TV, đoạn hình ảnh bắt đầu trở nên nhòe đi, hình thành 1 gương mặt vặn vẹo!

Lịch sử......


Hoàn toàn dựa theo nguyên bản lộ tuyến đã định ra mà phát triển.

Tích Kính túm lấy Kim Thư Đông, xông ra cửa sổ ![ chưa xong còn tiếp......]