2/12/2017

Posted by Unknown |




Tích Kính một mình một người trong tiểu khu bồi hồi, không bao lâu, đã đi tới khu hoạt động của những người sống ở đây. Một đám người cả già lẫn trẻ đang chơi đùa, thể dục, chơi cờ.


Lúc này nàng nằm ở trước 1 khu vực cây xanh, vuốt vuốt mép tóc, suy nghĩ, đến cùng...... Là sao thế này?


Bên cạnh có mấy bác gái đang chơi mạt chược, còn mấy đứa nhỏ thì nghịch ngợm ở gần đó.


Tối hôm nay, trên TV sẽ chiếu [ Ace Ultraman ] đúng không?”


“Ân, vài tuần trước
đã quảng cáo sẽ trình chiếu Ultraman mới ! Hơn nữa nghe nói, lần này là một nam một nữ cùng biến thân thành Ultraman, nhất định sẽ rất hay!”


“Đúng...... Đợi lát nữa chúng ta
chơi trò Ultraman đi !”


“Hảo, đợi lát nữa đi tìm A Lượng
rủ hắn cùng chơi !”


“Ngươi nói
có nên tìm Kim Thư Đông không?”


“Ai
zzz...... Vẫn là bỏ đi. Mỗi lần rủ hắn chơi đều phải nhường hắn, thực không vui chút nào !”


Nhưng trên tay hắn có mấy thẻ bài Ultraman rất hiếm a...... Cho hắn chơi cùng, về sau hắn có thể đưa chúng ta mấy tấm?”


Tích Kính giờ phút này rất suy yếu,
trong đầu toàn tiếng ong ong vang lên. Mấy câu mà những hài tử kia nói, một chữ cũng không tiến vào đầu nàng.


Một bác gái bên cạnh nhìn nàng một bộ dáng không thoải mái, nhất thời hỏi:“Khuê nữ, ngươi không thoải mái sao?”


Không phải bị cảm nắng chứ?”


“Không phải......” Tích Kính khoát tay, nói:“Nơi này...... Là nơi nào?”


“Nơi này? Nơi này là tiểu khu Nguyệt Hà a. Ngươi muốn tìm ai? Ta
quen tổ dân phố ở đây, nếu muốn tìm người, ta có thể giúp ngươi.”


“Đúng vậy, Chu đại tỷ
là người nhiệt tâm nhất ở đây, nàng vẫn chưa phải là đảng viên đâu ! Nhất định có thể giúp ngươi !”


“Kia...... Có thể tìm một chỗ,
để ta nằm nghỉ được không?”


Cuối niên đại tám mươi, giữa người với người vẫn tương đối
tương thân tương ái. Nếu là hiện tại, hơn phân nửa chính là hoài nghi thăm dò .


“Hảo,” Vị Chu đại tỷ kia không chơi mạt chược
nữa , nói:“Nhìn ngươi rất không thoải mái, muốn đến nhà ta nghỉ ngơi không? Chồng ta là thầy thuốc, có thể xem bệnh cho ngươi?”


“Cám ơn ngươi ......”


Vì thế, Tích Kính cứ như vậy
được Chu đại tỷ đỡ bước đi vào chung cư.


Chu đại tỷ
vừa đi vừa nói rất nhiều, nàng sống ở đây đã từ rất lâu, cùng tổ dân phố người dân ở đây đều rất quen thuộc.


Vào
đến cửa, nàng lập tức đỡ Tích Kính nằm trên giường, còn rót cho nàng một ly nước.


Tích Kính
đỡ lấy cốc, uống một ngụm nước, cảm giác thoải mái hơn nhiều. Đó là cái ly được tráng men, mặt trên còn in “Chủ nghĩa xã hội khoa học vạn tuế”.


Sau đó, Chu đại tỷ
đắp chăn lên người Tích Kính, nói:“Khuê nữ, ngươi đến tìm ai ?”


“Ân...... Không phải, ta cũng không biết như thế nào
lại đến nơi này.”


Chu đại tỷ vươn tay sờ sờ đầu nàng, nói:“Không phát sốt a? Đứa nhỏ này chẳng lẽ thật sự bị cảm nắng ? Muốn ta đưa ngươi đi bệnh viện
không !”


“Không cần...... Nghỉ ngơi một hồi
là được rồi......”


“Ai, vậy được, ngươi
cứ nằm nghỉ đi, không cần khách khí !”


Người nhiệt tâm như Chu đại tỷ, giờ rất là hiếm thấy, Tích Kính đối với nàng cũng rất cảm kích, nói:“Cám ơn ngươi, có thể để ta nghỉ ngơi ở đây.”


“Hảo, ngươi ngủ đi.”


...... Tích Kính
cứ như vậy chìm vào giấc ngủ.


Chu đại tỷ
bước qua phòng bếp, bắt đầu đong gạo. Nàng hiện tại không có tâm trạng đi chơi mạt chược, trong nhà người lạ, nàng cũng không khả năng rời đi, đành phải tạm thời chờ ở đây .


Cứ như vậy...... Đại khái một giờ
trôi qua.


Phía bên ngoài cửa nhà Chu đại tỷ, một hài tử mang mặt nạ Ultraman đang đi bỗng nhiên, hắn nhìn thấy một bạch y nữ tử.


“A...... Là bạch y tỷ tỷ vừa mới nói chuyện cùng Kim Thư Đông!”


Bạch y thiếu nữ quay đầu
nhìn qua, “Ngươi hảo...... Tiểu bằng hữu......”


“Ta không phải tiểu bằng hữu, ta là Zoffy Ultraman !
Thời điểm Ultraman bị Zton đánh chết, chính là ta cứu hắn !”


Hài tử thực không hài lòng đối phương
gọi hắn là tiểu bằng hữu, hắn chính là hi vọng trở thành dũng sĩ như Ultraman vậy.

Bạch y thiếu nữ cười gượng một tiếng, nói:“Hảo...... Được rồi, Zoffy, ngươi cùng Kim Thư Đông
quan hệ thế nào?”


Nhắc tới Kim Thư Đông, đứa nhỏ này liền nhíu mày, thốt lên:“Hắn a...... Chán ghét nhất !
Bình thường cùng hắn chơi đùa đều mệt chết người ! Tỷ tỷ ngươi đừng để ý đến hắn !”


Tiếp
đó, hắn còn nói thêm:“A. Đúng, tỷ tỷ, lại nói...... lúc trước còn có một ngươi không sai biệt với tỷ tỷ lắm, cũng bên cạnh trạm biến thế đi ra . Ăn mặc rách rưới , trên người thực bẩn, bộ dạng cũng bị tóc che khuất . Nhìn qua...... thât giống như nữ quỷ!”


Thời điểm lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng, liền cảm giác rất giống nữ quỷ xuất hiện 1 giờ trước, thế nhưng tỷ tỷ này quần áo chỉnh tề, tóc tai cũng rất tốt, hẳn là lớn lên có chút giống mà thôi.


Nhưng bạch y nữ tử trước mắt sau khi nghe hắn nói ra mấy lời này, sắc mặt nhanh chóng thay đổi !


“Ngươi......
nhìn thấy lúc nào?”


Lúc... lúc trước khi chơi cùng Kim Thư Đông một giờ a, khi đó ta nhìn thấy liền đi theo, thế nhưng khi đi vào một ngã rẽ, liền không thấy người đâu . Tỷ tỷ ngươi quen biết tỷ tỷ kỳ quái kia sao?”


Tiếp
đó, bạch y thiếu nữ lập tức nhìn về phía cửa nhà Kim Thư Đông!


“Tỷ tỷ? Tỷ tỷ?”

Thiếu nữ không hề để ý tới hắn nưaz.


Cảm giác chán
nản, hắn đi đến cửa nhà Chu đại tỷ, gõ cửa. Một khắc sau Chu đại tỷ liền mở cửa.


“Mụ mụ,
con đã về !”


“Lượng Lượng a, mang mặt nạ
làm thiếu chút nữa ta không nhận ra! Mau vào đi ! Còn có, đem mặt nạ bỏ ra !”


Hắn vừa xông vào
đến cửa, liền nói:“Mụ mụ nhanh nấu cơm, cơm nước xong, con phải lập tức xem Ace Ultraman !”


“Hảo, biết
rồi ! Con còn nhiều bài tập trên lớp lắm đó, không cần cả ngày xem Ultraman !”


“Còn có...... Đừng đến phòng ngủ
của mụ mụ, chỗ đó có tỷ tỷ đang nằm ngủ.”


“Tỷ tỷ?”


Tiểu hài tử
chính là như vậy, càng bị cấm đoán lại càng muốn nhìn. Chu Lượng tháo mặt nạ Zoffy Ultraman xuống, chạy vào phòng ngủ của cha mẹ, lại sửng sốt nhìn thấy Tích Kính nằm ở trên giường !


“Ân? Này...... Không phải
là vị tỷ tỷ vừa rồi sao? Sao lại thế này? Như thế nào lại vào đây rồi?”


Chu Lượng
dụi mắt, khó có thể tin nhìn Tích Kính, không rõ cùng một người mà làm như thế nào một hồi ở ngoài cửa một hồi đã ở trong phòng. Hơn nữa người trước mắt hắn rất giống “Nữ quỷ” quần áo tả tơi tóc tai tán loạn mà hắn gặp một giờ trước!




Lần này, Chu Lượng cảm giác
có gì đó không đúng .


Hắn chạy tới trước giường, cẩn thận
nhìn Tích Kính.


“Kỳ quái a...... Thật là tỷ tỷ a !”


Lúc này, bỗng nhiên một đôi tay ở dưới giường vươn ra, bắt hai chân Chu Lượng,
rồi kéo hắn vào dưới gầm giường !


...... Phòng ngủ liền khôi phục yên tĩnh.


Đại khái nửa giờ sau......


Tích Kính rốt cuộc tỉnh.


Sau khi tỉnh lại, nàng cảm giác thần thanh khí sảng, ký ức tuy rằng chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng ít ra không còn đau đầu .


Nàng đi dép lê
rồi bước ra ngoài, Chu đại tỷ đang bày bát đũa. Bên người nàng còn có một nam nhân trung niên, hỏi:“Ngươi tỉnh rồi?”


“Ân, phiền toái các ngươi. Ta phải đi.”


“Ai, đi vội vàng như vậy làm cái gì !
Gặp mặt như vậy cũng là duyên phận, không bằng lưu lại cùng ăn bữa cơm đi !”


“Thật ngại quá......”


“Không có việc gì, chúng ta
chỉ có 2 phu thê, dù sao cũng không có hài tử, bình thường cùng nhau ăn cơm rất tịch mịch , có ngươi trò chuyện cùng cũng vui !”


Hai phu thê nhiệt tình mời nàng, cuối cùng nàng đành phải ở lại ăn cơm .


Khi ăn cơm, phu thê hai người tự nhiên hỏi nàng, đến tột cùng là bị bệnh như thế nào, đến tiểu khu là tìm ai.


“Ta...... Tới tìm ba ba.” Nàng đành phải nửa thật nửa giả nói như vậy.


“Ba ba của ngươi đây sao?”


“Ta...... Cũng không rõ.”


Có thể nói cho ta biết, tên gọi ba ba ngươi là gì? Ta sẽ giúp ngươi tra ra, ở đây ta quen biết rất rộng, ai sống trong chung cư này ta đều biết !”


“Hắn......”


Nghĩ nghĩ, Tích Kính vẫn
chưa biết nên nói cái gì. Ai có thể tin Kim Thư Đông chính là ba ba nàng? Chuyện như vậy quá mức vớ vẩn, không thể tin nổi !


Này mình,” trượng phu Chu đại tỷ nói:“Ta xem đầu nàng vẫn còn có chút hỗn loạn , hay đợi lát nữa rồi nói chuyện.”


“Cũng
được. Trong nhà ngươi có điện thoại không?”


Niên đại này, điện thoại vẫn chưa hoàn toàn thông dụng.


“Không...... Không có.”


“Như vậy a......”


Thời điểm Tích Kính ăn cơm, tổng cảm giác có chút không thích hợp......


Nàng......


Có phải hay không quên
mất
chuyện gì đó rất trọng yếu? 
Posted by Unknown |
Chương 26: Trận thủ vệ cuối cùng


Mộc Lam một lần nữa trở về.


Mọi người, không một người hỏi Lý Lỵ đi nơi nào.


Bởi vì...... Đã không còn ai nhớ rõ có người tên Lý Lỵ tồn tại . Diễn viên sắm vai nàng, tự nhiên cũng chẳng ai nhớ được.


Bất quá, không có ai đi suy xét loại chuyện này. Trong sinh tử, con người coi trọng nhất, thủy chung vẫn là sinh mệnh của chính mình.

Tầng hai đã bị luân hãm, còn tầng ba...... Chỉ sợ rất nhanh cũng không thể bảo trụ nổi. Một khi quỷ triều xâm nhập vào tầng bốn, như vậy hậu quả thực sự khó có thể chịu được. Điểm này ai nấy đều tương đối rõ ràng.


Ôn Vũ Phàm vẫn như trước đang rơi vào trong mộng, lúc này rất nhiều người đem ánh mắt mong chờ phóng về phía nàng. Lúc này thân phận “tình nhân của Hầu Tước” ngược lại khiến không ít người đặt lên nàng hy vọng càng lớn.

Mộc Lam tự nhiên không để ý những điều này. Những điều hắn để ý, chỉ có Mẫn Hà.


Không khí áp lực lại trôi qua hơn nửa giờ nữa. Loại tình trạng gần như chờ đợi tử vong này đủ khiến cho rất nhiều người nổi điên, tuyệt vọng !


Mà lúc này, Mộc Lam lại đứng lên.


Sắc mặt hắn cực kỳ khó coi.


Bởi vì...... Tầng ba đã luân hãm !


“Các vị, chuẩn bị sẵn sàng.” Mộc Lam dùng tin nhắn tuyên bố với tất cả mọi người:“Kế tiếp, tất cả vật nguyền rủa đều phải dùng đến, không cần tiếc rẻ!”


Tất yếu phải đánh 1 trận cuối cùng .


Mộc Lam không tuyệt đối tự tin có thể sống sót, vật nguyền rủa trong tay hắn tuy rằng không thiếu, thế nhưng đối mặt với quỷ triều thực lực của hắn cũng cực kỳ hữu hạn. Nếu cứ tiếp tục như vậy... chỉ sợ ngay cả hắn cũng chết.

Bỗng nhiên hắn phát hiện, đối diện với tử vong, hắn không có bao nhiêu sợ hãi. Nếu như xuống địa ngục có thể gặp lại Mẫn Hà, như vậy chẳng phải càng tốt hay sao?


Vì có ý nghĩ như thế cho nên hắn đứng ở đầu cầu thang với thần tình thấy chết không sờn, nhìn xuống phía dưới!

Nhưng lúc này, từ dưới cầu thang có 1 thân ảnh bỗng nhiên chạy lên.


Đạo thân ảnh kia cơ hồ khiến Mộc Lam ngừng thở.


Một khắc đó, trong tầm mắt hắn, vạn vật đều như không tồn tại, chỉ vỏn vẹn có 1 đạo thân ảnh kia mà thôi.

“Đình...... Đình Thanh?”


Mẫn Hà từ dưới lầu chạy lên, tiếp đó nàng đi tới đứng trước mặt Mộc Lam.


Nàng là...... Mẫn Hà bốn giờ sau!


Hiện tại, nàng trở lại !


“Ngươi còn...... Còn sống?”


Mộc Lam tiêu hao hết toàn bộ khí lực để ngăn cản bản thân không phạm phải NG. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ đến, cư nhiên còn có thể lần nữa nhìn thấy Mẫn Hà !


Hắn cư nhiên...... Còn có thể nhìn thấy nàng !


“Vì cái gì...... lúc trước nói, ngươi 3 giờ sau liền chết, như vậy, vì cái gì... hiện tại ngươi lại ở đây?”


Điều này làm Mộc Lam vốn cho rằng Mẫn Hà đã không còn trên nhân thế nữa, Mẫn Hà bốn giờ sau chính là quỷ hồn.



“Ta không có chết.” Mẫn Hà nói :“Không sai...... Dựa theo logic mà nói, sau 3 giờ ta chết đi vốn không nên tồn tại ta 4 giờ sau. Thế nhưng tình huống thực tế lại không phải như thế. Ta bốn giờ sau, cũng chính là ta hiện tại, kỳ thật vẫn sống.”


“Có ý gì?”


Là ta đi tới thế giới 4 giờ sau, rồi sau đó lại trở về 1 giờ trước... Nói cách khác, cái gọi là ‘ta ba giờ sau’ hẳn là ‘Ta từ thế giới 4 giờ sau xuyên về’, mà khái niệm ta bốn giờ sau là quỷ hồn’ nghiêm khắc mà  nói, chính là tương lai sau 4 giờ.”


“Ta không hiểu, đây là ý gì?”


“Nói cách khác...... hai ta chân chính chết đi, chính là khoảng thời gian sau 4 giờ! Cự ly tới lúc phát sinh chuyện này, còn 1 đoạn thời gian nữa!”

“Như vậy...... Ngươi sẽ lại một lần nữa...... Tiến hành xuyên toa thời không?”


Ở thời đại này còn chưa có 2 từ “Xuyên việt” tồn tại.


Nói cách khác...... Kế tiếp...... Mẫn Hà vẫn sẽ phải chết sao?


Bởi vậy, không phải cái này 1 chút ý nghĩa cũng đều không có ?


Đây là số mệnh?


Không...... làm gì có số mệnh !


Mộc Lam từng một độ tin tưởng, sổ tay của Nightliar là tuyệt đối chân thật , cho nên, tuyệt đối sẽ không xuất hiện kỳ tích của Khu Ma trận doanh. Nhưng sự thật chứng minh, cái gọi là số mệnh, dự ngôn, căn bản không phải tuyệt đối . Nhân loại có thể dựa vào ý chí của mình đem số mệnh sửa đổi !


Diệp Tưởng có thể làm được......


Hắn cũng có thể làm được !


Giờ khắc này, mỗi người đều đang sẵn sàng đón quân địch, ai nấy đều đứng ở đầu cầu thang .

Mộc Lam cùng Mẫn Hà đứng phía trước, các diễn viên khác đứng ở phía sau. Căn cứ chỉ thị của Mộc Lam, khoảnh khắc khi tầng 4 bị tấn công, lập tức động thủ !


Trước mắt mới đây, sở dĩ tầng 4 có thể trụ được đều là nhờ lực lượng của Mephisto chi môn, thêm vào năng lực nguyền rủa ác mộng của Ôn Vũ Phàm. Nhưng theo thời gian, nguyền rủa không ngừng giảm dần, thế công của quỷ triều lại tăng lên! Như vậy bị luân hãm cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Điểm này...... Mỗi người đều rất rõ ràng !


Rốt cuộc, quỷ triều công kích đến 1 đợt mãnh liệt nhất !


Theo một tiếng rít gào, hình xăm trên ngực Mộc Lam bốc cháy lên, tiếp theo, phía sau hắn, cái đuôi ác ma nhanh chóng sinh trưởng dài ra !


Cái đuôi ác ma này chính là thứ lúc trước giết chết Nam Cung Tiểu Tăng ! Nam Cung Tiểu Tăng là 1 quỷ sai tối cường, mặc dù nhục thể tử vong cũng có thể nháy mắt linh hồn ly thể rồi sống lại! Sở dĩ lúc trước bị giết là vì vật này chuyên nhắm vào linh hồn! Có thể nói nó chính là đòn sát thủ ẩn dấu của Mộc Lam!


Nháy mắt cái đuôi Ác Ma xuất hiện liền hoành tảo tấn công !


Chi chiến giữa Quỷ hồn và nhân loại hết sức căng thẳng !


Mẫn Hà cũng không hề giữ lại, đem ảnh chụp Ác Ma lấy ra, theo sau cũng phóng ra đôi cánh ác ma !


Ôn Vũ Phàm ở trong mộng cảnh, đem mảnh kiếm gãy kia lấy ra!


Những diễn viên khác đều đem tất cả vật nguyền rủa trên người mình lấy ra! Những người này có mang theo vật nguyền rủa loại đặc dị, tuy hiệu quả có kém 1 chút, nhưng hợp cùng 1 chỗ cũng có tác dụng phụ trợ!

Một đợt thế công đáng sợ nhất của Quỷ hồn nhất thời bị cản lại! Vô số quỷ hồn bị xua tan, cuối cùng không thể công phá phòng tuyến tầng 4!


“Hô......”


Cuối cùng mọi người ai nấy đều vô lực ngã xụi xuống.


 Mộc Lam cũng đem cái đuôi Ác Ma thu hồi !


Mọi người vất vả rồi.”


Đợt đầu phòng thủ thành công sớm đã ở trong dự kiến của Lâm Viễn. Nói đến cùng, luân hãm là điều tất nhiên, điểm mấu chốt phải xem, phòng thủ có thể duy trì tới khi quỷ triều thối lui hay không? Loại quỷ triều quy mô này không có khả năng liên tục duy trì! Đến thời gian nhất định, tất phải tán đi! Đây chính là nguyên nhân quan trọng khiến diễn viên muốn chống đỡ đến cùng!

Chỉ là...... Lúc nào sẽ tán đi?


Cái này không ai biết.


Quỷ triều công kích đã vượt qua 1 giờ đồng hồ, còn tiếp tục duy trì bao lâu nữa đây? Nói đến cùng, diễn viên rơi vào quỷ triều có thể còn sống, chung quy không nhiều, cho nên căn bản không thể thống kê xác thực thời gian quỷ triều liên tục duy trì!


Bất quá...... Chỉ cần có hi vọng, tự nhiên cần phải tiếp tục kiên trì!


Nay ảnh đế đã có nhiều thêm 1 người, có thể gọi là cường viện! Các diễn viên hạng 2,3 còn lại chỉ cần trao đổi chút vật nguyền rủa là có thể sử dụng lần thứ 2, chung quy bọn họ đều không dùng Ký sinh loại, hoàn toàn có thể thay người sử dụng ! Cái này có thể coi như ưu điểm cực lớn của vật nguyền rủa loại yếu kém, có thể tránh né được thời kỳ phục hồi.

Giờ khắc này, Diệp Tưởng nhìn ngoài cửa sổ, đối với sinh tử của Vũ Phàm vẫn như trước phi thường quan tâm.


Mộc Lam chết tự nhiên là tốt nhất, nhưng Ôn Vũ Phàm dù sao cũng là đồng bạn...... Còn từng mối tình đầu, Diệp Tưởng sau khi mất đi nhiều đồng bạn như vậy, không hy vòn lại có thêm người chết!

Mưa xối xả bên ngoài cửa sổ, xa xa có 1 mảnh cỏ, mặt bên kia bãi cỏ là 1 trạm biến thế.

Cái trạm biến thế kia......


Từ mấy năm trước......


“A !”


Tích Kính lại một lần nữa, tỉnh lại ở phía trước trạm biến thế.

Lúc này, nàng quần áo tả tơi, tóc tai bù xù, chật vật không chịu nổi.


“Ta...... Ta......”


Nhưng “Ta” nửa ngày, nhưng phát hiện không thể nhớ ra điều gì !


Ký ức bỗng chốc trở nên mơ hồ hỗn loạn!


Nguyên nhân vì trải qua thời gian nguyền rủa cho nên sẽ quên đi rất nhiều chuyện. Tích Kính mặc dù trong quá trình xuyên việt vẫn có thể giữ lại ký ức, nhưng không phải bất cứ thời điểm nào cũng thế.

Ngẫu nhiên...... Cũng sẽ xuất hiện loại trạng thái ký ức hỗn loạn này.


Lúc này nàng choáng váng đầu óc, bước đi trên mặt cỏ, mà phía sau có 1 hài tử mang mặt nạ Ultraman nhìn thấy bóng dáng của nàng, lại trốn sau lùm cây, kinh nghi không thôi:“Tỷ tỷ kia... bộ dạng sao lại giống như nữ quỷ?


“Nơi này là...... Nơi nào?”


Đi tới 1 tiểu khu thực xa lạ, Tích Kính sửa sang lại ký ức trong đầu, thế nhưng không thể nhớ nổi, lúc trước đã phát sinh chuyện gì




2/08/2017

Posted by Unknown |
Thời gian...... Lại trôi qua hơn nửa giờ.


Trong khoảng thời gian này,
mọi người đều ngồi yên trên hành lang cạnh cầu thang, chỉ có tận mắt chứng kiến trên cầu thang không có quỷ hồn tiến vào, bọn họ mới có thể an tâm.


“Chúng ta...... Nên làm cái gì bây giờ a? Sẽ không
phải chết ở đây chứ?”


Loại không khí
áp bức từng bước dẫn đến tử vong này, thật sự không thể khiến người ta chịu nổi.


Trương Bằng Việt nói ra những lời này, trong lòng
mọi người đều thấy căng thẳng !


“Chúng ta sẽ không chết .” Ôn Vũ Phàm dùng thanh âm lãnh liệt nói:“Tuyệt đối không
thể chết ở trong này !”


“Gia Bích, ngươi nhất định phải...... cứu cứu ta !” Lương Tĩnh kéo
tay Ôn Vũ Phàm, nước mắt ròng ròng cầu xin . Lúc này, chẳng còn ai nghĩ đến lòng tự trọng của chính mình nữa .


“Cái kia...... Ta...... Ta
muốn đi WC......” Bỗng nhiên một nữ sinh ôm bụng nói:“Ai, ai theo giúp ta một chút?”


“Ngươi mấy tuổi a? Đi WC còn muốn
người khác đi cùng?”


“Nhưng...... Ta không dám
đi một mình a !”


Nữ sinh này gọi Lý Lỵ, trên người cũng có tổng cộng ba vật nguyền rủa loại Khu quỷ, đối mặt với quỷ triều sắp tràn lên đây, nếu chỉ có một mình nàng ứng đối, cũng không thể chết một cách quá nhanh được !


Thế nhưng, cố tình tiêu chảy
vào lúc này, hơn nữa đã đến tình cảnh không thể nhẫn nại! Chẳng lẽ muốn nàng giải quyết ngay tại chỗ?


Cuối cùng, nàng đành phải cắn răng nói:“Lâm Viễn, van cầu ngươi, theo giúp ta......”


Mộc Lam nhìn bộ dáng đáng thương
của nàng, niệm tình đối phương cũng tiến cống hắn không ít vé chuộc cái chết, gật gật đầu nói:“Vậy được rồi.”


Dù sao lấy thực lực
của hắn, cho dù là bất cứ vị trí nào ở tầng bốn cũng chẳng có gì khác biệt.


Lý Lỵ nhẹ nhàng thở ra. Dù sao
nàng cũng là nữ hài tử, ai nghĩ đến chuyện làm một đống trước mặt nam nhi? Huống chi, nàng làm như vậy. Khả năng NG cũng rất lớn a !


Đi theo phía sau Mộc Lam, Lý Lỵ thỉnh thoảng nhìn chăm chú
xuống quỷ triều ở lầu dưới, da đầu run lên, vội vàng theo sát Mộc Lam. Thời điểm này, nàng thầm hận chế độ NG. Bằng không, hận không thể lấy thân báo đáp đối với Mộc Lam, huống chi dung mạo Mộc Lam bậc này, nếu cùng hắn có một đoạn sương sớm tình duyên, nàng cũng nguyện ý vạn phần .


Đến trước WC nữ. Lý Lỵ vỗ vỗ bộ ngực,
nói với Mộc Lam:“Lâm Viễn, ngươi giữ ở trước WC a...... Nếu xảy ra chuyện gì, nhất định phải xông vào thật nhanh a !”


“Biết
rồi, ngươi vào đi.”


Lý Lỵ
vẫn có điểm không yên lòng. Vạn nhất đi vào WC gặp quỷ, Mộc Lam không kịp cứu làm sao được? Vì thế nàng đưa tay vào túi. Trong tay là một vật nguyền rủa loại Khu quỷ. Đây mặc dù chỉ là hàng thông thường, thế nhưng cũng có thể kéo dài một chút thời gian, đợi Mộc Lam đến, hẳn cũng không thành vấn đề. Đáng tiếc nàng không có vòng tay xương người, bằng không với một ý niệm là có thể lập tức lấy ra vật nguyền rủa.


Tiến vào WC
xong, Mộc Lam ở ngoài liền đứng dựa vào vách tường.


Lúc này, trong đầu hắn
tràn đầy thân ảnh của Mẫn Hà.


Thật sự...... Tìm không ra nàng nữa sao? Không có nàng, về sau
hắn không còn lý do để phấn đấu sống tiếp.


Mà Lý Lỵ tiến vào
wc, chọn một gian phòng có cự ly ở gần cửa ra vào nhất, nàng liền đi vào, sau đó cửa cũng không thèm đóng . Nàng hiện tại không có đảm lượng đứng ở trong không gian kín.


Vừa cởi quần, nàng liền nghe bên ngoài một tiếng sét
vang lên, sợ tới mức thiếu chút nữa té ngã xuống đất.


Lý Lỵ lập tức vỗ vỗ ngực, tiếp tục cởi quần. Nhưng mà
trong nhà wc không có ánh sáng, cộng thêm quần và khuy quần cũng đều là màu đen , nhất thời không thể cởi bỏ nhanh chóng được.


Lý Lỵ
đang rất nóng vội. Cởi bỏ khuy quần tất yếu phải dùng hai tay, như vậy cũng có ý nghĩa, nàng không thể đưa tay vào túi để lấy ra vật nguyền rủa !


Điều này làm cho nàng
càng vội, thậm chí nghĩ đến thôi cứ bĩnh luôn trong quần. Nhưng làm như vậy, tiếp theo nàng làm sao xách quần đi gặp người khác?

Mộc Lam lúc này cũng chú ý động tĩnh
trong wc nữ. Thật xảy ra chuyện gì, hắn cũng tin tưởng có thể nhanh chóng cứu được người, vừa rồi trong hơn nửa giờ tất cả vật nguyền rủa của hắn đều đã vượt qua phục hồi kỳ.


“Không có việc gì
chứ?” Vì phòng vạn nhất, hắn cố ý hô một tiếng, xác nhận sự tồn tại của đối phương.


“Không có việc gì......”


Mộc Lam nghe được nàng
trả lời, tạm thời yên tâm .


Nhưng đúng lúc này, Mộc Lam bỗng nhiên mày chợt cau
lại !


Hắn lập tức chạy tới cầu thang bên cạnh wc nữ!


Từ khe hở tay vịn cầu thang, có thể nhìn
thấy vô số bàn tay thảm bại không thể đếm được!


Tầng ba...... Chỉ sợ cũng không chống đỡ được bao lâu !


Mộc Lam lần nữa sử dụng Địa Ngục chi thủ, cùng
máu của chính mình. Máu theo thang lầu không ngừng chảy xuống, ngăn chặn sự xâm nhập của quỷ hồn!


về phương diện khác, Ôn Vũ Phàm cũng đem mầm mng Thượng Cổ ma thụ ném xuống !


Về phần hiệu quả như thế nào nàng không thể tận mắt nhìn
thấy . Nhưng nghĩ hiệu quả chắc cũng không quá tệ.


Rốt cuộc...... đợt
tấn công nhằm vào tầng ba, rốt cục đã có thể bình ổn. Bất quá, vẫn khiến mọi người toát mồ hôi lạnh.


Cứ tiếp tục  như vậy cho tới lúc nào đây? Phải biết, đợt quỷ triều này vẫn cuồn cuộn như trước không ngừng, cho tới lúc này bọn hắn vẫn còn nằm trong thế bị động a !


Mộc Lam
đứng tại cửa cầu thang, khuôn mặt nghiêm nghị.


Hiện tại...... Nên làm cái gì bây giờ?


Bỗng nhiên, hắn nghe được một tiếng khàn khàn phía dưới thang lầu hét:“Cứu...... mạng......”


Thanh âm kia rất là mơ hồ, cái chữ “Mạng” kia mới chỉ hô lên một nửa đã ngừng.



Mộc Lam ngược lại
hơi sửng sốt, cư nhiên còn có người lưu lại trường học? Người này có thể chống đỡ đến bây giờ cũng không tầm thường. Bất quá theo tình huống trước mắt, người này chết chắc rồi. Mộc Lam đương nhiên sẽ không phải thánh mẫu chạy xuống cứu hắn.


Hắn trở về trước cửa wc nữ, lại hỏi một câu:“Không có việc gì chứ?”


“Không có việc gì !”


Lúc này, Lý Lỵ rốt cuộc
đã thành công cởi bỏ khuy quần , nhẹ nhàng thở ra. Nàng ngồi xổm xuống, nhanh chóng đem hai tay nhét vào trong túi quần, ở 2 bên đều có vật nguyền rủa ! Đến thời điểm nguy hiểm, hai tay cũng chỉ có thể thành công kéo được 1 tay trước !


Lúc này, nàng cũng thực cẩn thận quan sát chung quanh, trên dưới trái phải, mỗi hai giây liền
ngó qua lại xem một lần, 2 tay đều làm tốt công việc chuẩn bị lấy vật nguyền rủa!


Muốn sử dụng vật nguyền rủa, trọng yếu nhất chính là tốc độ ra tay! Tốc độ mau mới có thể sống sót, chỉ cần chậm một nhịp, như vậy liền xong ! Cho nên, diễn viên giống như nàng ngày thường ở trong rạp chiếu phim, chính là luyện tốc độ tay ! Nàng đủ tự tin, chỉ cần có điểm không đúng, nàng có thể nhanh chóng lấy ra vật nguyền rủa!


Mà Ôn Vũ Phàm
bên kia cũng nghe được một tiếng cứu mạng kia.


“Các ngươi vừa rồi...... Có
ai nghe thấy tiếng kêu cứu không?”


“Ân...... Hình như
......”


“Còn có người
phía dưới sao?”


Lúc này chẳng còn ai đi quản chết sống của những người khác! Khẳng định là NPC xui xẻo, chết liền chết , ai quan tâm a !


“Hình như là từ lầu hai truyền đến? Nghe có điểm
hơi mơ hồ. Bất quá quả thật nghe rất thê lương......”


“Đúng vậy. Nhưng chúng ta không
khả năng đi xuống cứu người......”


Trong lòng Ôn Vũ Phàm thực không thoải mái, bất quá dưới tình huống trước mắt, cứu người hiển nhiên không thể thực hiện. Nàng không hề suy nghĩ chuyện khác, nhắm hai mắt lại, vứt bỏ hết thảy tạp niệm, chìm vào thế giới mộng cảnh.


Trong mộng nàn
g chân chính vô địch .


Nửa giờ trôi qua, cũng khiến nàng vượt qua kỳ phục hồi.


Bên trong mộng cảnh được đồng bộ với hiện thực. Trong mộng nàng đi xuống cầu thang, sau đó, chậm rãi hướng tới tầng hai di chuyển


Bộ pháp của nàng thật sự chậm.


Không bao lâu sau......


Nàng đi tới chỗ rẽ
giữa tầng ba cầu thang tầng hai.


Trong mộng, nhìn không
thấy sự tồn tại của quỷ hồn kia. Thế nhưng, cảm giác vô cùng nồng đậm , không thể tiêu tan được oán niệm khủng bố.


Vô số học sinh chết đi trong tuế nguyệt dài dòng... giờ phút này biến thành Vong Linh, muốn đem càng nhiều người kéo vào kẽ hở thời gian, vĩnh viễn luân hồi trong bất cứ một đoạn thời gian nào ở Quảng Nguyệt trung học.


“Sẽ
không để cho các ngươi tiếp tục tiến lên . Tuyệt đối !”


Nàng
đã sẵn sàng vận dụng vật nguyền rủa Hầu Tước cùng Vũ Sóc giao cho.


Trong đó...... đoạn
chuôi kiếm này, đặc biệt khiến nàng để ý. Đó là vật nguyền rủa do Diệp Tưởng tương lai đưa cho Hầu Tước. Lai lịch của nó, tới nay vẫn là bí ẩn.


Mà đoạn chuôi kiếm
này, trước kia lúc ở rạp chiếu phim, Hầu Tước và nàng đã từng nghiên cứu qua. Sau đó, Hầu Tước ra kết luận, đây là vật nguyền rủa tối cường của Diệp Tưởng! Hơn nữa...... Uy lực, còn chưa hoàn toàn phát huy tác dụng !


Lúc này, Lý Lỵ rốt cuộc
đã xong. Nàng nhẹ nhàng thở ra, trực tiếp đi ra khỏi WC. 

“Lâm Viễn, ta......”


Nhưng mà,
bên ngoài WC không phải Lâm Viễn. Mà là...... Vô số quỷ hồn thân thể hư thối, tóc tai bù xù!


Nàng cuối cùng chỉ kịp hô lên:“Cứu...... mạng......”


Cái
chữ
“mạng” kia, nàng cũng mới chỉ kịp hô lên một nửa......



Posted by Unknown |

Chương 24: Tầng trệt phòng hộ chiến !




Tích Kính không chút do dự kéo Kim Thư Đông chạy về phía bên ngoài tiểu khu. Chỉ cần chạy ra ngoài đường lớn ngựa xe như nước liền có thể được cứu rồi!

Phía sau bụi cỏ không ngừng phát ra
âm thanh khủng bố, thế nhưng Tích Kính hoàn toàn không quản tới nó !


Ở loại thời điểm này, tuyệt đối không được quay đầu !


Tốc độ của Tích Kính càng lúc càng nhanh, bước đi như bay, không bao lâu sau đã thấy cửa lớn tiểu khu xuất hiện trước mắt.

Mau !
Nhanh hơn chút nữa!


Vào lúc này, thanh âm kia dường như đã gần sát sau lưng.


Kim Thư Đông quay đầu lại.


Hắn nhìn
thấy......


Mưa...


...Vẫn như trước không ngừng rơi xuống.

Trường trung học Quảng Nguyệt bị vô tận quỷ hồn bao vây, tràng cảnh khủng bố thật khiến lòng người rét run.


Vũ Phàm
bỗng đột ngột tỉnh lại !


Sao...... làm sao thế?” Hồ Chí Hoa hoảng sợ nhìn nàng.


Ôn Vũ Phàm
lúc trước đã dùng tin nhắn kịch bản đem năng lực ác mộng nguyền rủa báo ra cho bọn họ biết. Bây giờ nhìn thấy nàng tỉnh lại, mặc cho là ai cũng cảm giác rung động sợ hãi.

“Tầng hai...... Tầng hai
đã bị xâm nhập !”


Giây phút này, ai nấy đều hoảng sợ muốn chết !


Này... điều này sao có thể!”


Hồ Chí Hoa
kinh hoảng, vừa muốn nói gì đó đột nhiên từ trong yếu hầu máu tươi từng ngụm 1 ứa ra không ngừng!


Thật nhiều máu tươi phun ra trên mặt đất, những người còn lại nhìn 1 màn này trợn muốn nứt con mắt.

Tiếp theo, từ trong vũng máu tươi kia vươn ra 1 bàn tay !



“A !”


Mọi người ngay lập tức hoảng sợ vạn phần, nhưng khi cái đầu Mộc Lam lộ ra, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm !


Mộc Lam
đứng lên từ trong vũng máu tươi, sắc mặt tái nhợt.

“Nàng nói không sai.” Mộc Lam
nhìn về phía dưới lầu, nói:“Tầng hai đã bị luân hãm .”


Đám diễn viên như Hồ Chí Hoa sắc mặt ai nấy đều trắng bệch. Bất quá thấy Mộc Lam trở lại, bọn họ cũng thoáng cảm giác an tâm.


Trong lòng Mộc Lam lại ẩn ẩn có chút lo lắng.

Vài quỷ hồn đối với hắn kỳ thật không tính là gì. Vấn đề là...... Số lượng quá nhiều liền phiền toái rồi!


Mọi người đều biết, muốn
sinh tồn bên trong quỷ triều, bổ cấp là yếu tố cực quan trọng. Giống như  thành trì bị bao vây, lương thảo chính là vấn đề quyết định  mấu chốt thắng bại. Nay Mộc Lam một mình một người, trên người hắn dù có nhiều vật nguyền rủa tới đâu thì cũng có lúc dùng hết. Một khi toàn bộ vật phẩm nguyền rủa rơi vào trạng thái phục hồi mà quỷ triều vẫn chưa kết thúc, như vậy hắn không cách nào có thể tiếp tục duy trì.


Cái này cũng chính là điều đáng sợ của quỷ triều! Quỷ triều thông thường chỉ xuất hiện trong phim kinh dị khó giải, mà 1 khi đã xuất hiện, thương vong là điều không thể tránh khỏi. Lúc trước trong [ đệ tứ cấm khu 9], với năng lực của Hầu Tước khi đối mặt với đợt quỷ triều cuối cùng còn phải dựa vào minh tệ để chịu đựng, thế mà vẫn bị tổn hao  mất 2 diễn viên.  


Nếu
quy mô đợt quỷ triều này còn lớn hơn nữa......


Mộc Lam cũng
tuyệt đối không thể cam đoan bản thân có thể bất tử.


Đương nhiên,
đợi tới khi tầng 4 bị luân hãm thì vật nguyền rủa trên tay hắn, miễn cưỡng có thể chống đỡ qua thời kỳ phục hồi. Thời điểm như thế này thực hâm mộ thể chất quỷ sai, bọn họ không hề tồn tại khái niệm thời kỳ phục hồi, lại càng không gặp phải vấn đề nguyền rủa sống lại.


Thần sắc ngưng trọng của hắn cũng ảnh hướng tới những diễn viên khác.


Bọn họ
bắt đầu dùng tin nhắn kịch bản trao đổi với nhau.

“Ngươi nói
thử xem...... Mộc Lam là ảnh đế, chẳng lẽ hắn cũng không thể tự bảo vệ mình sao?”


“T
rước kia ta nghe nói, quỷ triều rất đáng sợ, có đôi khi ảnh đế rơi vào cũng có khả năng chết đi![ đệ tứ cấm khu ] cùng [ Ma cốc ] có tiếng xuất hiện quỷ triều thường xuyên, vì thế nên tỷ lệ tử vong rất cao!”


“Chúng ta
hiện tại nên làm gì đây? Lại nói, chúng ta chưa từng ký kết qua cái gì với Mộc Lam ah !”


Vậy thì sao đây, dưới loại tình huống lúc này cho dù hắn nói không ký  kết khế ước  thì ngươi có dám không đưa cho hắn vé chuộc cái chết sao? Bất quá nghe nói, Mộc Lam là người rất trọng lời hứa, chỉ cần nhìn tình huống hắn bồi dưỡng Diệp Tinh Vẫn không phải là ví dụ tốt nhất sao?”


“Kia......
vậy chúng ta nên làm sao đây? Tổng phải có 1 chủ ý, không thể ngồi chờ chết được!”


Lúc này, Lương Tĩnh quan sát
2 người Mộc Lam cùng Ôn Vũ Phàm, cẩn thận nghĩ ngợi, phát ra 1 đoạn tin nhắn:“Ta thấy chưa hẳn quá mức bi quan, hai người kia đều là diễn viên sống sót từ trong [gia tộc Nightliar 3], rạp chiếu phim thứ 19 chết hết chỉ còn lại 1 mình Hầu Tước, Ôn Vũ Phàm không biết dùng phương pháp gì chuyển thành diễn viên của rạp 19,  nhưng khẳng định thực lực của nàng không hề đơn giản!”


Hy vọng là vậy...... Lại nói, trước mắt Thợ săn Ác Ma Diệp Tưởng được xem như chuẩn nhân vật chính, có lẽ người bên cạnh hắn cũng bị quang hoàn ảnh hưởng?”


Tuy rằng
quang hoàn nhân vật chính không ai là không thèm rỏ rãi, nhưng cũng tự biết ước lượng sức mình. Bọn họ đa số chỉ nắm giữ vật nguyền rủa loại khu quỷ cùng 1 ít đặc dị loại, là diễn viên thuộc tầng chót, trong phim kinh dị khó giải chỉ đảm nhận nhân vật pháo hôi, về phần quang hoàn nhân vật chính? Coi như hết phim có thể tiếp tục sống sót đã là không tệ rồi, nhưng nếu có thể hưởng được 1 chút quang hoàn nhân vật chính, vậy thì quá tốt. Quang hoàn nhân vật chính trên người Long Ngạo Thiên khiến cho vô số người cam tâm làm tiểu đệ, được ở cạnh nhân vật như vậy mới có tiền đồ ah!

Mọi người không chút do dự đem tầm mắt chuyển đến trên người Ôn Vũ Phàm.


Nữ nhân này lúc trước cơ hồ không có người nào hiểu được. Ngày xưa nổi tiếng trong rạp chiếu phim thứ 13 là Phương Lãnh, vì hắn có được vật nguyền rủa hệ thời gian hiếm thấy, cùng với Bạch Vũ Sóc là 1 trong tam đại trung cấp linh môi. Thế nhưng sau khi Thợ săn Ác Ma xuất hiện, thanh danh mới chính thức lan truyền ra. Cho nên phàm là diễn viên đã từng hợp tác diễn chung giữa 2 rạp, đều đem các loại tình báo bán ra ngoài. Bất quá ngay cả như thế, Ôn Vũ Phàm cũng không phải là người được người khác coi trọng. Thẳng tới sau này, tin tức nàng và Hầu Tước có thể cộng sinh nguyền rủa ác mộng mới có người chú ý tới sự bất phàm của nàng.

“Nàng......
hẳn là thực sự có chút bản lĩnh đi?”


“Ân, khó nói ......”


“Ngươi nói......
có phải là Hầu Tước coi trọng nàng không? Bằng không sao có thể cùng nhau cộng hưởng nguyền rủa, lại không biết dùng phương thức nào đem nàng chuyển tới rạp chiếu phim thứ 19! Phương pháp thay đổi rạp chiếu phim đến nay vẫn chưa từng nghe qua, chỉ sợ cũng chỉ có mỗi ảnh đế như Hầu Tước mới có biện pháp làm được đi?”


“Ai
zz, không thể nào? Ta nghe nói người Hầu Tước yêu là Sa La. Lần trước sau khi kết thúc quay [phòng học dị độ 1] chuyện này cơ bản đã truyền ra ngoài .”


“Ngươi ngốc a
h? Trong thế giới hiện thực, những người như có bản lĩnh như Hầu Tước, khả năng chỉ có 1 nữ nhân thôi sao? Nói không chừng Ôn Vũ Phàm chính là người tính bí mật của Hầu Tước! Mà dù sao Sa La đã chết, Hầu Tước liền đơn giản đem nàng chuyển tới rạp chiếu phim của mình... Nếu nói như vậy, Hầu Tước khẳng định sẽ lưu lại cho nàng rất nhiều chuẩn bị ah !” Người nói những lời này là Hồ Chí Hoa.


Thuyết pháp của ngươi... dường như cũng có chút đạo lý. Nhưng, Mộc Lam dù gì cũng là 1 ảnh đế!”


“Không......” Hồ Chí Hoa lại phân tích nói:“Ngươi
nên biết, thực lực ảnh đế không thể thuyết minh hết thảy vấn đề. Trong quỷ triều, lực lượng cá nhân không có bao nhiêu ý nghĩa, lúc này cần chú ý chính là hợp tác đoàn đội. Mộc Lam tuy rằng cường đại, nhưng rạp chiếu phim thứ 10 hiện tại do Long Ngạo Thiên làm chủ, nhân tài đông đúc, Mộc Lam thân là người cũ của An Nguyệt Hình, chỉ sợ sẽ không được trọng dụng, hắn có thể được phân bao nhiêu? Nhưng Ôn Vũ Phàm lại khác. Ngươi xem dung mạo nữ nhân này, so với Sa La cũng không mảy may thua kém, mà hiện tại trong rạp chiếu phim chỉ còn lại mình nàng và Hầu Tước, Hầu Tước tự nhiên khẳng định sẽ đem tài nguyên tiêu phí trên người nàng ah !”


Lúc này
, mọi người cẩn thận đánh giá lại Ôn Vũ Phàm. Nói thật ra, về thực lực hay là dung mạo đều không thể phản bác. Nhất thời đặt tay lên ngực tự hỏi, nếu bản thân là Hầu Tước, khẳng định sẽ vô cùng sủng ái nàng.


“Tuy
nói hiện tại Hầu Tước  đã suy thoái, thế nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa. Rạp chiếu phim thứ 19 ngày xưa từng cường thịnh như thế, tóm lại vẫn còn lại 1 chút của cải. Chúng ta chung quy đã ký kết khế ước với Ôn Vũ Phàm, khẳng định nàng phải ưu tiên bảo vệ chúng ta. Cho nên...... Vẫn là yên tâm đi. Không có việc gì đâu......”


Ý nghĩ của Hồ Chí Hoa tuy cùng hiện thực khác nhau rất lớn, bất quá đích thực Ôn Vũ Phàm được Hầu Tước đưa cho rất  nhiều vật nguyền rủa. Chỉ là, nàng hiện tại đang suy xét, nên sử dụng vật nguyền rủa Hầu Tước cùng Vũ Sóc cho nàng như thế nào.


Cuối cùng, nàng cho rằng sử dụng Thượng Cổ ma thụ, hiệu quả khả năng sẽ tương đối
tốt.


Trước mắt xem ra...... Tầng hai
bị luân hãm tầng ba bị xâm nhập cũng chỉ là vấn đề thời gian. Đương nhiên, vật nguyền rủa tối cường khẳng định phải để tới cuối cùng mới sử dụng, chung quy vì có nhân tố kỳ phục hồi, tất yếu tới thời điểm tầng 4 sắp bị luân hãm mới có thể sử dụng. Thượng Cổ ma thụ nên vận dụng khi tầng 3 sắp bị luân hãm là tốt nhất! [ chưa xong còn tiếp......]