2/04/2017

Posted by Unknown |


Lúc này, tất cả mọi người đều hoảng sợ muốn chết.
Trong số những diễn viên hạng 2,3 ở đây, đa số 
đều lần đầu tiên tham diễn phim kinh dị khó giải, 
lúc này toàn bộ đều cảm giác choáng váng mặt 
mày.
Ôn Vũ Phàm vì bị khế ước giới hạn, tuyệt đối không có khả năng không ra tay, thế nhưng tình huống diễn ra lại không thấy có nửa phần hiệu quả!  
Thật lâu sau, bọn họ mới triệt để phản ứng được, nhất tề hô to:“Trốn, chạy mau a !”
Vì thế, tất cả đều xông về phía trước lao ra bên ngoài. Đừng nói hiện tại đang đổ mưa, cho dù là mưa đá bọn họ cũng không do dự !
Lúc này, ai nấy đều hận cha mẹ sinh ra thiếu 2 cái đùi, bọn họ đều không hề có bất tử chi thân, phải dựa vào chân mà chạy trốn.
Mau, mau... mau xông qua !
Cuối cùng, ai nấy đều xông ra khỏi cổng trường!
Nhưng Lương Tĩn chạy phía trước, nháy mắt khi lao ra ngoài cả người liền cảm thấy 1 trận quay cuồng, sau đó phát hiện, bản thân cư nhiên đang ngồi trong 1 phòng học!
Trong phòng, cuồng phong gào thét, những cánh cửa sổ thủy tinh đều vỡ vụn !
Tiếp theo nàng nghe thấy phía sau lưng không ngừng phát ra thanh âm, vội quay đầu lại !
Thế mà tất cả mọi người đều giống như nàng, tiến vào phòng học này !
“No !”
Lương Tĩnh giờ phút này phát ra một tiếng rên rỉ tuyệt vọng!
Mà lúc ấy, Mộc Lam cùng Mẫn Hà không ở nơi này.
“Chúng ta…… Chúng ta vì cái gì lại trở về trường học ?”
“Mặc kệ …… mau từ cửa sau thử chạy trốn đi!”
Những người ở đây tuy biết làm thế cũng vô dụng, nhưng tổng vẫn là muốn thử 1 lần. Huống chi không thử sẽ có khả năng bị NG. Về phần Vũ Phàm, nàng không đi ngăn cản bọn họ.
Chỉ là đúng lúc này. Lương Tĩnh cúi đầu nhìn đồng hồ của mình lại cả kinh !
Thời gian trên đồng hồ biểu hiện……
Đã trôi qua hai giờ !
Sao thế này? Tại sao có thể như vậy?
Mà Ôn Vũ Phàm cũng chú ý tới thời gian thay đổi.
Cái này…… Phiền toái rồi……
Cơn mưa lớn như thanh tẩy toàn bộ ngôi trường.
Mộc Lam hiện tại đang kéo Mẫn Hà trốn phía dưới bàn học trong 1 phòng học nào đó ở tầng 3.
Lúc này hắn nhìn gương mặt mỹ lệ của Mẫn Hà, sạch sẽ , thậm chí có thể nói thuần trắng thiện lương…… càng làm hắn cảm thấy từng đợt đau đớn.
Mẫu thân chết đi, hắn lâm vào 1 khoảng thời gian đen tối.
Từ sau đó, hắn không còn ai để gọi là người thân.
Trên thế giới này, không phải cứ thiện lương thì có thể nhận được báo đáp, đối kháng với Ác Ma thì nhất định cần trở thành Ác Ma trước. Đây chính là điều hắn học tập được .
Nhưng hắn không có cách nào hoàn toàn biến thành lãnh huyết vô tình như Ác Ma.
Thật sự là rất châm chọc……
Kỳ thật, khi hắn vứt bỏ đi nhân tính, hắn rõ ràng có thể sống rất tốt.
“Đừng quan tâm tới ta …… Mộc Lam. Ngươi đi đi. Lâm Viễn không có lý do gì nhất định phải cứu Thẩm Đình Thanh.”
Mẫn Hà kỳ thật không phải không cảm nhận được tình cảm của Mộc Lam.
Nhưng ... nàng chung qua đã rơi vào thế giới hắc ám. Trong [gia tộc Nightliar], nàng tận mắt chứng kiến vô số người bị Địa Ngục trùng giết chết. Kỳ thực, tay nàng cũng đã nhiễm đầy máu tươi rồi.
Nàng sớm nên chết đi mới đúng .
Thế nhưng vẫn vô liêm sỉ mà sống.
Bất quá, Mộc Lam làm sao có thể bỏ mặc nàng?
Hắn muốn bảo vệ Mẫn Hà…… Không bằng nói…… Hắn chính là đang thủ hộ 1 mặt nhân tính còn sót lại trong tâm hồn.
Kỳ thật, hắn rất rõ ràng. Chính hắn cũng là kẻ đáng chết. Thế nhưng sự thật là... kẻ đáng chết đâu phải ai cũng nhận được báo ứng! Hắn sẽ không vì cảm giác bản thân nên chết mà chết đi. Cho nên, hắn lại càng không muốn Mẫn Hà chết đi.
Hắn thậm chí không có trả lời lại 1 chữ nào với Mẫn Hà.
Lựa chọn ẩn nấp trong phòng học, hắn đã có đủ tính toán các loại tình huống có thể phát sinh. Có thể làm tới ảnh đế, kinh nghiệm sinh tử của hắn trong phim kinh dị có thể nói là tài phú cực quý giá.
Hắn tuyệt không tin tưởng bản thân mình sẽ chết tại đây!
Nhưng…… Mẫn Hà phải làm sao đây?
Dựa theo thời gian trôi qua…… thời điểm 3 giờ, Mẫn Hà sẽ xuyên tới quá khứ 1 lần nữa, rồi... nàng sẽ chết!
Mộc Lam không có cách nào chủ động xuyên về 3 giờ trước! Mà thế giới 3 giờ sau và 4 giờ sau Mẫn Hà chết. Trong đó bốn giờ hẳn là vong hồn đã chết của Mẫn Hà.
Nếu lịch sử không thể thay đổi, như vậy cũng ý nghĩa cái chết của Mẫn Hà không thể thay đổi !
Cho nên…… Hắn trước đó phải vận dụng mọi thủ đoạn, ngăn cản nguyền rủa đem Mẫn Hà mang về thế giới 3 giờ trước !
Qua 5 phút đồng hồ nữa... sẽ là 3 giờ !
Giờ khắc này, Mộc Lam đã chuẩn bị tốt vận dụng các loại thủ đoạn của chính mình.
Bản thân Ác Ma đã có năng lực siêu thời không, mà bản thân Mẫn Hà  càng là ký chủ ác ma địa vị cao giai. Nếu nàng kích phát năng lực của ác ma liền có khả năng thay đổi khả năng phải xuyên việt về 3 giờ trước.
Hắn làm đại giáo chủ, bản thân có khả năng đem bản thân hiến tế cho ác ma để đổi lấy lực lượng cường đại hơn.
Chỉ là bởi vậy, Mộc Lam sẽ có nguy hiểm về sinh mệnh.
Trong lịch sử của Đọa Tinh giáo đoàn, đích xác từng xảy ra loại tình huống như thế.
Cho dù, bản thân Mộc Lam là đại giáo chủ, khả năng sống sót tương đối cao, nhưng không tránh khỏi thực lực sẽ bị yếu đi. Nói không chừng…… Từ một ảnh đế biến thành 1 diễn viên hạng A cũng không chừng.
Ảnh đế là đỉnh Kim Tự Tháp mà vô số diễn viên mơ ước. Toàn bộ 20 rạp chiếu phim cộng lại chỉ ít ỏi có mấy người, mà không ai không phải đại nhân vật. Còn bản thân Mộc Lam trong số những ảnh đế cũng ít nhất thuộc vào top đầu. Mà hắn, nay vì Lý Mẫn Hà, buông tha cho thân phận ảnh đế này sao? Cái này ý nghĩa kế tiếp khả năng sinh tồn của hắn sẽ giảm xuống rất thấp. Cho dù có thể sống sót trở về rạp chiếu phim, địa vị của hắn sẽ xuống dốc không phanh, dù gì người thuộc phe phái hắn đã chết gần hết trong bộ điện ảnh trước.
Chuyện này nếu truyền ra ngoài tuyệt đối oanh động khắp 20 rạp chiếu phim! Một vị ảnh đế chết đi hoàn toàn có thể thay đổi thế cục của rạp chiếu phim địa ngục, lực ảnh hưởng cực kỳ lớn, huống chi bản thân Mộc Lam còn là nhân vật đẳng cấp !
Cho nên…… Làm như vậy, đáng giá không?
Tin tưởng, ai nấy đều sẽ hỏi 1 câu như vậy.
Phải biết…… Hắn cùng Lý Mẫn Hà không phải người yêu, trong thời gian dài như vậy, hắn ngay cả 1 đầu ngón tay của nàng cũng chưa từng động qua!
Tin tưởng đa số người đều cho rằng, điều này căn bản không đáng.
Hơn nữa, Mộc Lam cho dù vào thời điểm này buông tay Lý Mẫn Hà, cũng không có bất luận kẻ nào chỉ trích hắn. Chung quy, không ai lấy mệnh mình đi đổi mệnh người khác !
Nhưng……
Mộc Lam vẫn quyết định làm như vậy.
Có lẽ, sẽ mất đi tính mạng.
Có lẽ, sẽ biến thành một diễn viên hạng A, tình huống tốt nhất có thể biến thành đẳng cấp như Diệp Tinh Vẫn.
Nếu, hắn chết đi mà nói, như vậy, linh hồn sẽ lập tức rơi vào Địa Ngục. Vận mệnh khủng bố lúc đó hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được. Đó là khủng bố vĩnh viễn không có điểm cuối.
Nhưng hắn vẫn muốn làm như vậy.
Chỉ còn 4 phút .
Trong 1 khoảng thời gian dài dòng…… Hắn vẫn cho rằng chính mình đã chân chính mất đi linh hồn. Thẳng đến khi Mẫn Hà xuất hiện trước mặt hắn.
 Hắn là kẻ đáng chết, nhưng hắn sẽ không đi tìm cái chết.
Cho nên, hắn cho dù có chết đi cũng không phải vì chuộc tội.
Thế nhưng, hắn không thể tưởng tượng nổi, sau khi Mẫn Hà chết đi, như vậy bản thân mình về sau lại tương đương 1 lần nữa biến thành 1 cái xác không hồn mà tồn tại.
Mẫn Hà với hắn mà nói, chính là hi vọng.
Chỉ cần bảo vệ nàng, hắn mới chân chính đang sống.

Nàng
không phải người đáng chết, nàng nên rời khỏi thế giới địa ngục này, theo đuổi hạnh phúc của chính mình, nên hưởng tuổi thọ mình đáng được hưởng, có thể an nhiên bước tới cuối sinh mệnh, thậm chí sau khi chết có thể lên thiên đường.
Lúc trước hắn nghe theo mệnh lệnh của An Nguyệt Hình, đem Mẫn Hà biến thành Ác Ma kí chủ.
Đó là sự hối hận gần như ngang bằng với cái chết của mẫu thân.
Hắn ngưng mắt nhìn Mẫn Hà. Hắn muốn đem gương mặt nàng vĩnh viễn khắc ghi trong đầu. Như vậy, cho dù rơi vào Địa Ngục, trong thế giới hắc ám kia hẵn vẫn có thể tiếp tục mang theo ký ức về nàng.
Thời gian…… Đã không còn nhiều .
Mộc Lam mở ra 2 cánh màu đen sau lưng.
“Lâm Viễn, ngươi……” Mẫn Hà ẩn ẩn cảm thấy không ổn. Bởi vì xem ra, trên mặt Mộc Lam vẫn tồn tại vẻ kiên quyết kia.
Về phần giúp Thẩm Đình Thanh có bị Ng hay không ngược lại không phải là vấn đề, logic khi sử dụng vật nguyền rủa vốn chẳng hề nghiêm cẩn.
Lúc này, hình xăm Ác Ma đã bắt đầu thiêu đốt.
Mộc Lam hiến tế bản thân để khiến Mẫn Hà có được lực lượng cường đại hơn so với trước kia, cường đại đến mức... đủ để không bị nguyền rủa thời gian ảnh hưởng!
Đương nhiên loại hiến tế này chỉ có thể cường hóa trong thời gian ngắn, qua đi hết thảy sẽ khôi phục lại nguyên trạng. Thế nhưng, vậy đã đủ rồi. Chỉ cần không phải Mẫn Hà “Ba giờ sau” trở về quá khứ, như vậy chẳng khác nào là thay đổi lịch sử.
Như vậy……  đã đủ rồi ![ chưa xong còn tiếp……]





2/01/2017

Posted by Unknown |



Mưa bắt đầu trở nên nặng hạt.
Giờ khắc này, rất nhiều người đi chậm, còn chưa kịp rời khỏi tòa nhà dạy học liền cảm thấy bối rối.  
Bất quá vẫn có người cắn răng nhảy vào trong màn mưa, nhưng chạy đi được 1 đoạn đường cư nhiên bị NG, thời gian bị rút lại vài giây trước!
Bởi vậy, không còn ai dám nhảy vào trong màn mưa nữa !
Kết quả, chỉ có bọn người Diệp Tưởng biết nội tình, có thể rời đi không vấn đề gì, nhưng 1 vài diễn viên đối mặt với mưa lớn như thế mà không mang dù, lại không cần phải vội vã về nhà, cứ như vậy lao ra là không hợp tình hợp lý, sẽ dẫn tới NG.
Các diễn viên chưa từng nghĩ đến, nguyên lai một trận mưa cũng có thể giết người !
Bất quá, Ôn Vũ Phàm lại không thể không lưu lại ! Cái này cũng không có biện pháp, nàng cùng huynh muội Di Hoa Di Tinh quan hệ tuy rằng không tồi, thế nhưng bọn họ sẽ không vì thế mà lưu lại trong trường.  May mắn nay thực lực của nàng đủ đầy, không cần quá mức lo lắng.
Đám người Diệp Tưởng cũng hi vọng lưu lại giúp Vũ Phàm, nhưng điều kiện không cho phép. Dưới loại tình huống này bọn hắn không rời đi sẽ bị NG, cho nên chỉ có thể tin tưởng vào năng lực của Vũ Phàm.
Cuối cùng…… Tổng cộng có bảy người [ không tính Mộc Lam Mẫn Hà ] bị nhốt bên trong tòa giáo học.
Mưa to trở thành một phòng tuyến phong tỏa không thể vượt qua!
7 người lưu lại này, ngoại trừ Vũ Phàm, tất cả đều là diễn viên hạng 2,3 ! Loại thời điểm này, bọn hắn chỉ có thể ném ánh mắt cầu xin về phía Vũ Phàm ! Chung quy nàng cũng là diễn viên hạng A !
Một phương diện khác, Mộc Lam bên kia……
Đối mặt với Mẫn Hà một và hai giờ sau, tình hình ác liệt làm người ta không thể không nghiêm túc!
Nay, Mộc Lam cùng Mẫn Hà đều chân chính là ảnh đế, hai người liên thủ, ít nhất bảo mệnh cũng không phải nói chơi. Nhưng đối mặt với 2 Mẫn Hà tới từ tương lai... bọn hắn liền biết, tình huống không lạc quan chút nào!
Mẫn Hà 2 giờ sau chỉ vào mưa to bên ngoài nói:“Các ngươi tin rồi chứ? Dự báo thời tiết không nói hôm nay sẽ đổ mưa ! Động tác cần phải mau chóng lên! Một giờ sau còn chưa có vấn đề gì, 2 giờ sau mới là quan trọng !”
“Hai giờ sau……” Mẫn Hà lộ ra vẻ mặt khẩn trương:“Hai giờ sau sẽ phát sinh chuyện gì?”
Mẫn Hà 2 giờ sau, trong lòng còn sợ hãi nhìn về phía phòng học dị độ, nói tiếp:“Hai giờ sau…… ngôi trường này…… Liền sẽ……”
Nói đến đây, nàng không dám nói tiếp.
Hai giờ sau…… trường học này, sẽ chân chính biến thành địa ngục !
Vậy... hiện tại nên làm cái gì bây giờ? Chạy đi sao?”
“Chạy đi cũng vô dụng. Mặc kệ chạy tới nơi nào, cuối cùng vẫn quay về đây!”
Mộc Lam lúc này đã không muốn suy nghĩ nhiều .
Vô luận có nguy hiểm gì, hắn cũng không để Mẫn Hà gặp chuyện không may !
Bất quá. Một lần này hắn tất yếu phải bảo vệ tốt ba Mẫn Hà ! Không để cho một người nào gặp chuyện không may!
Lúc này, Hoắc Thanh Lam đã rời khỏi trường học, đang tránh mưa ở trạm xe công cộng.
Lúc này hắn không hề biết cái gì, còn tưởng rằng Mẫn Hà cũng đã rời khỏi. Vai diễn của hắn và Mẫn Hà bình thường không quen thuộc cho lắm, nói chuyện không quá 2 câu, cho nên không có biện pháp đi về cùng nàng.
Lúc này trường trung học Quảng Nguyệt, dưới bầu trời tối tăm, bên trong sân trường chỉ vỏn vẹn có học sinh của lớp 10-6 ở lại, những người lớp khác sớm đã rời khỏi.
“Tóm lại…… Không được rời khỏi tầng 4.” Mẫn Hà hai giờ sau nói:“Đi tới tầng 3 rất nguy hiểm. Thế nhưng tầng bốn không biết vì sao, bên trong 2 giờ này là hoàn toàn an toàn .”
Kinh nghiệm của chính mình trong  tương lai, tự nhiên không người nào không nghe. Vì thế cả 4 người đều lưu lại ở tầng 4.
Mộc Lam yêu cầu hai Mẫn Hà tương lai báo cho biết, chi tiết tình huống phát sinh trong tương lai.
Trước mắt kịch bản đang trong thời kỳ an toàn. Hết thảy không thể thông qua kịch bản để biết được chi tiết. Nghĩ đến cái chết đối với bọn hắn, cũng chỉ đơn giản là bị người khác lãng quên.
Ta ở 3 giờ sau nói, bên trong trường vẫn còn lưu lại vài người, bao gồm bọn người Lâm Đào, Trương Bằng Việt …… Nhưng sau 3 giờ, bọn hắn liền chết hết.”
Căn cứ vào lời nói của Mẫn Hà tương lai, chỉ biết được hạ lạc của Thẩm Đình Thanh, về phần sinh tử của Lâm Viễn lại không đề cập tới chút nào. Trong đoạn thời gian này, Thẩm Đình Thanh lần lượt nếm thử muốn rời khỏi trường học, nhưng mỗi lần vừa bước ra khỏi cổng trường đều sẽ lần nữa xuất hiện trong phòng học lớp 10-6. Mà mưa rơi ngày càng lớn, rất nhanh nàng dần phát hiện, ở trong tầng 4 không có việc gì, nhưng vừa tiến vào tầng 3 sẽ phát sinh sự tình rất đáng sợ.
Một giờ sau, nàng liền xuyên việt đến hiện tại.
Chính mình 2 giờ sau lại nói, xuyên về 1 giờ trước thì gặp chính mình 1 giờ sau. Bao gồm cả chính mình ba và bốn giờ sau cũng thế. Nhưng chính mình ba và bốn giờ sau đã chết, tiếp theo liền gặp  Lâm Viễn cùng Thẩm Đình Thanh hiện tại. Tiếp qua 1 giờ nữa, nàng sẽ xuyên việt lần đầu tiên……
Thật là loạn.
Mộc Lam thật vất vả sửa sang lại đầu đuôi rõ ràng, chỉ vào Mẫn Hà 1 giờ sau, nói:“Các ngươi đã từng trao đổi qua với chính mình ba và bốn giờ sau sao?”
“Ân, không kịp nói quá nhiều……”
“Được rồi……” Mộc Lam chỉ vào Mẫn Hà 2 giờ sau, hỏi:“Nếu ngươi đến từ 2 giờ trước, vậy ngươi cũng có ký ức xuyên qua của 1 giờ trước. Nói cách khác, ngươi sẽ có 2 lần ký ức gặp mặt với chúng ta... ký ức này thật loạn. Như vậy, ngươi biết tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì chứ?
“Ân, thời điểm 1 giờ trước ta xuyên việt, các ngươi lúc đầu không tin nhưng trời đổ mưa, còn có quần áo giống nhau nữa liền tin. Sau đó nghe lời ta nói chờ ở...”
“Đợi đã, thời điểm một giờ trước ngươi xuyên việt qua, ngươi cũng có nghe chính mình 1 giờ sau nói ra những lời này sao?
“Ân, có nghe.”
Vậy nếu ngươi hiện tại nói lời hoàn toàn khác thì sẽ thế nào?
Lúc này, một tin nhắn kịch bản gửi tới.
“Không có khả năng nói lời khác. Bởi vì 2 giờ sau khi bắt đầu xuyên việt sẽ xuất hiện nội dung kịch bản mới, xuất hiện chữ đỏ yêu cầu làm bất cứ chuyện gì cũng không được khác với lịch sử nguyên bản. Hơn nữa kịch bản còn quy định, cấm chỉ ta dùng tin nhắn hay bất kỳ 1 phương thức nào tiết lộ cho ngươi.”
Cư nhiên dùng phương pháp này để duy hộ (duy trì và bảo hộ) nghịch lý thời gian!
Nghịch lý thời gian có 1 vấn đề, chính là nếu ngươi xuyên việt đến tương lai, phát hiện chính mình làm chuyện gì đó, như vậy khi ngươi xuyên trở về, lúc sau sẽ không làm chuyện đó nữa, liền có thể hình thành 1 thời không đa nguyên khác hay không? Thế nhưng kịch bản lại dùng phương thức này ngăn chặn nghịch lý đó không được phát sinh.
Mà lúc này, Mẫn Hà cần phải suy xét đối sách mới !”
Nghĩ đến những lời này cũng có thể là lời kịch chữ đỏ.
“Được rồi……” Mộc Lam biết chính mình hiện tại tùy tiện nói ra 1 câu hẳn đều sẽ xuất hiện trong kịch bản của Mẫn Hà.
Vấn đề nghịch lý thời gian, trước hết không suy xét nữa……
Trọng điểm là sau này sẽ phát sinh ra cái gì?
“Ngươi biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì chứ? Đình Thanh?”
Mẫn Hà hai giờ sau lắc đầu nói:“Ta chỉ biết trong vòng 2 giờ sau ở trong tầng 4 là an toàn. Mà sau khi xuyên việt, vì chúng ta vẫn luôn chờ ở tầng 4, cho nên mới...
“Lại nói……” Mẫn Hà hiện tại bỗng nhiên nói:“‘Trong hai giờ tầng bốn an toàn’ khái niệm này làm thế nào tìm ra ?”
“Đây là……” Mẫn Hà một giờ sau chỉ vào Mẫn Hà hai giờ sau nói:“Là nàng nói .”
“Vậy ngươi làm sao mà biết được?”
Mẫn Hà hai giờ sau nói:“Là vì…… thời điểm ta lần đầu tiên xuyên việt đến, ta 1 giờ sau nói. Mà ở đây 2 giờ sau đích xác cũng chứng minh điểm này...
Đầu óc Mộc Lam giờ phút này đã triệt để rối loạn……
Nếu tính như vậy ……
Đến cuối cùng là làm như thế nào tìm ra được khái niệm “Trong hai giờ tầng bốn an toàn”?
Cuối cùng Mộc Lam quyết định buông tay không tự hỏi nữa . Thứ thời gian nghịch lý này, ngay cả Einstein cũng không nhất định có thể lý giải được.
Bất quá dù có thế nào, ít nhất có thể xác định trong vòng 2 giờ nơi đây an toàn.
“Ba giờ sau bốn giờ sau …… Đến cùng đã nói những gì? Ba giờ sau chết như thế nào?” Mộc Lam nói tới đây bỗng nhiên nghĩ tới một vấn đề:“Đúng ! Nếu nói 3 giờ sau đã chết, như vậy 4 giờ sau chính là quỷ hồn ! Nói như vậy……”
“Nàng có thể hay không đã quay trở về tầng 4? Nàng có thể bị hại trong khoảng thời gian gọi là ‘ hai giờ an toàn’hay không?”
Mẫn Hà một giờ sau cùng hai giờ sau hai mặt nhìn nhau.
“Hẳn là không thể nào……”
“Ngươi…… Còn có ngươi……” Mộc Lam chỉ vào hai người trước mắt:“Đến cùng đã chờ trong quá khứ bao lâu?”
“Hẳn không sai biệt lắm, khoảng 1 giờ…… sau đó liền xuyên việt về nguyên bản  1 giờ trước, tiếp theo cứ mỗi 1 giờ lại xuyên về 1 lần... ”[ chưa xong còn tiếp……]







Posted by Unknown |

Chương 15: N tiếng đồng hồ sau ...


Ngày về trường, thời gian tự nhiên không quá dài. Nói như vậy, đến giữa trưa liền được về. Đối với mỗi người mà nói, đều hy vọng có thể sớm rời khỏi đây. Tiếp tục ở đây nhiều hơn 1 phút đồng hồ tức là thêm rất nhiều nguy hiểm. Chỉ là kịch bản hạn định chữ đỏ, chỉ khi tiếng chuông cất lên mới cho phép rời đi, bởi vậy mọi người đành bất đắc dĩ tiếp tục lắng nghe Long Ngạo Thiên nói chuyện.


Rốt cuộc, tiếng chuông giống như thiên âm vang lên!


Vô số người thời học sinh rất thích nghe tiếng chuông tan học này. Hiện nay đối với diễn viên, nó giống như là tín hiệu giải thoát!  Vô số người lục tục sửa sang lại túi sách rồi đứng lên, lấy tốc độ sét đánh chạy ra bên ngoài!


Diệp Tưởng đang sửa sang lại túi sách, Vũ Sóc đi tới.


“Ngươi có chú ý tới 1 việc không?”


“Ân, chú ý tới .”


Tại bộ thứ nhất, lớp 10-6 có rất nhiều người chết trên đảo Trường Nguyệt. Thế nhưng lúc này, lớp đã được bổ sung lại nhân số đầy đủ, thậm chí còn tăng lên tới 50 người!


những người được thêm vào, nguyên bản đều là những người của lớp khác cùng năm nhất!

Tỉ như nói Hùng Lâm, hắn ở bộ thứ nhất là học sinh của lớp 5, nhưng trong bộ này lại biến thành học sinh lớp 6! Mà trong bộ thứ nhất, Hùng Lâm là npc, lúc này sửa lại do 1 diễn viên tới diễn. Cẩn thận tính ra, những người của lớp 5 bị điều vài người tới lớp 6, ký ức của bọn họ cũng bị sửa thành bản thân bọn hắn nguyên bản là học sinh của lớp 6!


Phòng học dị độ này, chết đi bao nhiêu người liền có thể bổ sung vào bấy nhiêu! Ký ức còn tùy thời có thể bị bóp méo!


vài diễn viên được bổ sung vào diễn kia, tự nhiên cũng được những diễn viên khác báo cho biết chuyện này. Nỗi sợ hãi sâu trong thâm tâm ùa lên. Tại bộ thứ nhất những nhân vật này đều là npc, bộ thứ 2 lại để diễn viên tới diễn. Loại tình huống này, trước kia chưa từng có tiền lệ!


Học sinh nhanh chóng chạy ra khỏi trường học. Chỉ còn lại vài diễn viên hạng A vẫn còn thong dong trong phòng.


Bọn hắn căn bản không vội.


Các diễn viên hạng 2,3 không có năng lực bảo mệnh, tự nhiên không muốn nán lại thêm lúc nào. Nhưng diễn viên hạng A lại có đủ thủ đoạn bảo mệnh, đối với bọn hắn mà nói, đây là lúc chủ động thăm dò kịch tình, chẳng những có thể kiếm thêm vé chuộc cái chết mà còn có thể càng tiến gần hơn tới chân tướng của phòng học khủng bố. Chính cái gọi là, năng lực càng lớn thì trách nhiệm lại càng lớn, tổng phải có người làm gương, bằng không bộ phim này không thể thuận lợi tiến vào đoạn cuối.

Lúc này. Long Ngạo Thiên bỗng nhiên đi tới bên cạnh Hầu Tước:“Di Tinh, năm 2 bắt đầu rồi, cần 1 lần nữa bầu chọn lớp trưởng, ngươi có muốn tiếp tục kế nhiệm hay không?”


Thời điểm nói tới đây, hắn cố ý đánh mắt về phía Mộc Lam.


“Có thể xuất lực vì lớp, ta tuyệt không chối từ.” Hầu Tước tự nhiên không yếu thế đáp trả. Dù có thế nào, hắn không thể để người khác nhìn thấy, hắn. Heine hiện tại lại dễ dàng đắn đo.


“Ân, vậy là tốt.”


Nói xong, Long Ngạo Thiên liền xoay người bước đi.


“Di Tinh.” Mộc Lam lúc này bước tới, 1 bộ dạng ổn trọng:“Đã lâu không thấy. Đợi lát nữa có muốn ra bên ngoài tụ tập 1 hồi?”


Phía sau trường học là linh tinh những phòng giải trí như phòng game, phòng video.


“Không, ta muốn về nhà ăn cơm.”


“Ta mời các ngươi ăn cơm.”


“Cám ơn, bất quá cha mẹ ta đã nấu đồ ăn rồi .”



Mộc Lam kỳ thật hy vọng mượn cơ hội này khiến quan hệ giữa hắn và Hầu Tước dịu đi một chút. Chung quy kế tiếp cần phải hợp tác 1 năm thời gian, tổng trong nội tâm luôn mang theo cái gai, ai cũng không cảm thấy tốt. Mặc kệ như thế nào, trước mắt song phương đang có quan hệ lợi ích nhất trí .


Về phần Diệp Tưởng, hắn hoàn toàn không để ý tới Mộc Lam, trực tiếp lướt qua bên cạnh .


Nhìn theo đám người Hầu Tước rời đi, Mẫn Hà cũng ra khỏi phòng học. Nàng lúc này lộ ra chút biểu tình rầu rĩ không vui.


“Đình Thanh?” Mộc Lam nhìn thấy nàng cúi đầu, liền hỏi:“Ngươi làm sao vậy?”


“Chỉ là...... Vừa nghĩ đến kế tiếp còn phải tới lớp bổ túc, ta rất khó chịu. Ta có cảm giác, cho dù có tới lớp bổ túc cũng không thể theo kịp thành tích của Di Hoa.


“Các ngươi không phải bằng hữu sao?”


“Là bằng hữu...... Nhưng cũng là đối thủ cạnh tranh. Kỳ thật làm cái gì cũng nhất định phải so sánh với Di Hoa sao? Chỉ bởi vì ta và nàng từ sơ trung đã là bằng hữu? Năm 2 cũng sắp tới rồi, thứ cần học cũng ngày càng nhiều, ba mẹ yêu cầu đối với ta rất cao, ta nhất định phải thi đậu đại học.”


Cái này đương nhiên chỉ là cuộc nói chuyện mặt ngoài mà thôi


Từ sau khi nói thật ra trước mặt Hoắc Thanh Lam, Mộc Lam vẫn đang nghĩ, hắn có nên nói chuyện này cho Mẫn Hà. Nếu hắn nói ra, Mẫn Hà sẽ đối đãi với hắn như thế nào đây?


Mộc Lam hi vọng có được, là tâm của Mẫn Hà chứ không phải thân thể nàng. Loại ý nghĩ này trong thế giới địa ngục có thể nói rất đáng cười, nhưng đối với 1 kẻ bán đi linh hồn mà nói, đó có lẽ là 1 loại khát cầu cứu rỗi tâm linh. Đối với Mộc Lam, chết không phải thứ đáng sợ nhất , mà cho dù Nightliar không ở đây, một khi hắn chết đi vẫn như trước phải xuống địa ngục, vĩnh viễn không siêu sinh. Đây là số mệnh của hắn, tuyệt không khả năng thay đổi. Về điểm này, Mẫn Hà cũng giống vậy.


Vừa nghĩ đến chính mình 1 ngày nào đó trong tương lai chết ở trong phim kinh dị liền phải tiến vào địa ngục, Mộc Lam không phải không có điểm sợ hãi .


Cho nên...... Trước đó, hắn muốn phóng túng nội tâm của mình, làm những chuyện bản thân muốn làm. Như vậy, cho dù ngày sau có rơi vào Địa Ngục, hắn cũng có thể đối với nhân sinh của chính mình, không cảm thấy hối hận


Đối với Mộc Lam...... Có thể bảo vệ Mẫn Hà, yêu nàng là sự tình không có gì hạnh phúc hơn.


Đối với hắn mà nói, Mẫn Hà còn trắng hơn so với tuyết. Nàng bị Ác Ma kí chủ, hoàn toàn là do đủ loại nhân duyên tạo thành . Nàng không nên trải qua 1 nhân sinh như vậy. Cho nên, hắn muốn ở bên người nàng, tiếp tục bảo vệ nàng.


“Đình Thanh.”


“Ân?”


“Ta......”


“Đừng cử động! Hai người các ngươi!”


Mộc Lam bỗng quay đầu nhìn lại.


Có hai người đứng ở phía sau hắn.


Nhưng hai người kia lại có dung mạo giống nhau như đúc.


Hai người kia...... Đều có dung mạo hoàn toàn giống với Mẫn Hà!



“Nghe kỹ đây......” Mẫn Hà bên trái chỉ vào Mẫn Hà bên cạnh Mộc Lam nói:“Ta là ngươi 1 giờ về sau.”


Mẫn Hà bên phải lại nói:“Ta là ngươi hai giờ về sau!”


Cái... tình huống gì thế này?


Mộc Lam nhất thời nghĩ tới  1 đoạn trong truyện [ Doraemon ], Doraemon vì giúp Nobita làm bài tập, đã gọi chính hắn mấy giờ sau tới !


Bên trong bộ điện ảnh này cũng có không ít kịch tình có liên quan tới Doraemon!


Mộc Lam bỗng nhiên nghĩ...... Chẳng lẽ còn có Mẫn Hà giờ thứ 3 và giờ thứ 4?


Quả nhiên......


Chúng ta giờ thứ 3 và giờ thứ 4 đã chết! Từ giờ trở đi nghe chúng ta chỉ huy !”


Như vậy...... Vấn đề chính là......


Một giờ sau đã phát sinh chuyện gì?


Bất quá đầu tiên, Mộc Lam Mẫn Hà vẫn là biểu hiện cực độ sửng sốt, tiếp theo Mẫn Hà nói:“Các ngươi...... Các ngươi là ta trong tương lai? Đừng đùa !”


“Ta không có hứng thú nói đùa cho ngươi nghe ! Nghe đây! ngàn vạn lần không nên xuống lầu, không nên tiến vào tầng 3!”


“Chờ một chút...... Ngươi nói ta giờ thứ 3 đã chết? Như vậy vì cái gì còn có giờ thứ 4 ? Các ngươi cho rằng ta chưa đọc qua [ Doraemon ] sao?” Mẫn Hà lúc này đã hoàn toàn rối loạn.


“Đúng vậy, nàng...... Không đúng, ta nói sai rồi......” Hai Mẫn Hà hai mặt nhìn nhau, bỗng nhiên ý thức được cái gì.


“Chẳng lẽ người thứ 4 chính là...... Quỷ hồn?”


Mộc Lam thanh thanh cổ họng:“Các ngươi đến cùng là ai? Chẳng lẽ là chị em sinh đôi với  Đình Thanh...... Không đúng, là sinh 3?”


“Ta không có huynh đệ tỷ muội !” Mẫn Hà lắc lắc đầu:“Hơn nữa...... Áo! Quần! Ngay cả kẹp tóc cũng giống nhau. Ngươi xem, trên quần áo có điểm bị bạc cũng hoàn toàn giống y hệt!


Lúc này, trên tầng 4 chỉ có Mộc Lam, Mẫn Hà, cùng với nàng trong tương lai .


“Nghe cho kỹ đây ......” Mẫn Hà một giờ sau nói:“Một giờ trước, Lâm Viễn và ngươi... và ta cùng nhau xuống lầu, đột nhiên thấy 1 bóng đen xẹt qua, sau đó liền hôn mê bất tỉnh. Thời điểm tỉnh lại phát hiện không nhìn thấy Lâm Viễn, mà ngươi...... Ta đang nằm trong 1 phòng học, sau đó, ở bên ngoài cửa sổ, trời đổ mưa to, nước mưa dày đặc làm không thể nhìn rõ khung cảnh xa xa bên ngoài là gì, nhưng có thể nhìn thấy rất rõ, có rất nhiều quỷ ảnh đứng bên ngoài cửa sổ !”

“Ngươi nói bậy đi? Hôm nay mặt trời gay gắt như vậy, làm sao có thể đổ......”


Lời chưa nói hết câu, bầu trời đã truyền tới 1 tiếng sấm !


Sau đó...... mưa to tầm tã bắt đầu rơi xuống ![ chưa xong còn tiếp..]
Posted by Unknown |

Chương 14: Cường nhược chi thế



Mọi người đều biết,“ quang hoàn nhân vật chính” này bên trong phim truyền hình là 1 loại phi logic. Rất nhiều nhân vật chính quật khởi may mắn tới mức không hề có chút logic nào, giống như thiên hạ duy hắn độc tôn. Bất luận kẻ nào nhìn thấy đều muốn tranh nhau làm tiểu đệ của hắn, luôn luôn thuần phục, không hề có tâm làm loạn. Nhưng từ xưa đến nay, từ thời Tần Thủy Hoàng cho tới Thiên triều bây giờ, từ Trần Thắng Ngô Quảng đến Thái Bình thiên quốc, cho dù là cửu ngũ chí tôn (hoàng đế) cũng không có khả năng khiến người người thần phục. Tới cuối cùng vẫn là bên trong mẫu thuẫn tầng tầng dẫn tới phản loạn.


Bởi vậy quang hoàn nhân vật chính chính là 1 đại bug, lấy mục đích là phát triển tình tiết mà tồn tại, bỏ qua tất cả tính logic. Quang hoàn nhân vật chính dụ hoặc con người xa xa còn hơn cả bảo tọa thiên tử, huống chi nơi này còn là rạp chiếu phim địa ngục? Trên thực tế, từ khi diễn viên biết đến quang hoàn nhân vật chính này, không người nào là không nhỏ dãi thèm thuồng. Tỷ như Pandora phát hiện, sau khi nàng giết chết Lý Tín Lăng, nàng lại thay thế vào đó, trở thành dự khuyết nhân vật chính!


Binh hầu vương tướng, có ai lại không muốn leo lên ngày càng cao?

Chỉ cần có thể đạt được quang hoàn nhân vật chính, cho dù là diễn viên hạng 2,3 chỉ sợ, cũng có thể nhất phi trùng thiên(1 bước lên giời)!

quang hoàn nhân vật chính Long Ngạo Thiên sở hữu, được truyền lại từ thời đại trước, càng là nhân vật chính cường đại nhất. Giờ khắc này, mỗi người nhìn hắn đều có cảm giác như thần tử đang triều kiến quân vương, trong lòng không thể sinh ra nổi nửa điểm phản kháng! Mà diễn viên nữ đều nở xuân tâm, trong lòng xẩu hổ không thôi. Cái này đều là lực lượng quang hoàn nhân vật chính mang lại. Lúc trước sau khi [ Ác Ma tiêu bản ] kết thúc, Diệp Tưởng sở dĩ khiến đám người Phương Lãnh vui vẻ phục tùng, đối với hắn ngoan ngoãn kêu 1 tiếng “Dạ Vương đại nhân” cũng nhờ nguyên nhân này.


Giây phút này, tâm của tất cả học sinh trong phòng bắt đầu sôi trào. Vô số người nháy mắt thay đổi tâm ý vốn muốn nương nhờ sự che trở của Hầu Tước! Long Ngạo Thiên chỉ ngắn ngủi trong 10 giây đã nhận tới hơn 20 tin nhắn kịch bản! Hoàn toàn là ý tứ“Thổ hào(nhà giàu). Chúng ta làm bằng hữu đi”!


“Long...... Long đại nhân, xin hỏi ngươi là ảnh đế sao?”


“Đại nhân, chúng ta hi vọng tìm kiếm một tia che chở, ngày sau nhất định vì ngài ra roi !”


“Xin hỏi rạp chiếu phim thứ 10 hiện nay do ngài 1 tay làm chủ?”


Dưới tình huống bình thường, đối với một người lúc trước vốn không có tiếng tăm gì, ai lại muốn ôm đùi giành làm tiểu đệ? Nhưng quan hoàn nhân vật chính có được uy lực này! Trong nhất thời, ngày về trường biến thành ngày Long Ngạo Thiên thu tiểu đệ. Hơn nữa trong nháy mắt, bắt được 1 đống fan cuồng [ đa số nữ tính ]. Cứ dựa theo xu thế này mà tiếp tục, có khả năng hậu cung của Long Ngạo Thiên lại tiếp tục khuếch trương.


Tình huống này... tuyệt đối khiến mọi người mở rộng tầm mắt. Chỉ có Hầu Tước đối với điểm này sớm đã đoán trước, cho nên không tỏ thái độ gì.


Đương nhiên, quang hoàn nhân vật chính mặc dù cường đại, thế nhưng đối với một ít người có tinh thần cường đại, ý chí kiên định, tác dụng không lớn, tỷ như Ôn Vũ Phàm. Dung mạo Long Ngạo Thiên đích xác không tầm thường, thế nhưng đối với nàng mà nói không hề có lực hấp dẫn nào. Ngược lại vài người vốn đã có ý định về bên này, như Thiên Sơn Nguyệt lại quay ngược 180 độ.


Mộc Lam đối với trường hợp này chỉ có thể cười khổ. Ngày đó trong rạp chiếu phim, hắn đối mặt với Long Ngạo Thiên vẫn còn chút kháng cự, bởi vì hắn thân là ảnh đế, quang hoàn nhân vật chính không đến mức làm chỉ số thông minh của hắn hạ xuống, làm ra những hành vi não tàn. Thế nhưng những diễn viên hạng 2,3 lại không được như vậy. Chỉ trong chớp mắt, Long Ngạo Thiên đã thu phục hơn phân nửa diễn viên! Ngược lại đám người Hầu Tước trở nên chẳng còn chút quan trọng nào !


Long Ngạo Thiên cùng Hầu Tước hai người, giờ phút này cũng đang đàm phán.


Với sự thông minh của song phương, trong bộ điện ảnh này vì lợi ích nhất trí, cho nên tạm thời buông bỏ thành kiến.


Bộ điện ảnh này sẽ do ta nắm giữ chỉ đạo, ngươi không ý kiến gì chứ?”


Long Ngạo Thiên thực lực siêu phàm quả thật không thể nghi ngờ, hơn nữa hậu  cung của hắn có không ít trí giả, thêm vào lúc này người đông thế mạnh, những lời này mặt ngoài nhìn như là trưng cầu ý kiến, thế nhưng căn bản chẳng khác nào mệnh lệnh. Đối với Long Ngạo Thiên mà nói, chiến lực của Hầu Tước cũng không thể khinh thị.


Long Ngạo Thiên địa vị cường thế không cần nghi ngờ. Dưới loại tình huống này, hắn nên lựa chọn thế nào đây? Nếu kiên trì muốn giữ địa vị ngang nhau với Long Ngạo Thiên, hắn tuyệt đối sẽ rơi vào trạng thái bất lợi. Diễn viên hạng A thuộc về phe phái bên kia hơn xa so với hắn. Mà hắn ở trong [gia tộc Nightliar] bị thương nặng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, Diệp Tưởng hiện tại tình hình lại càng thê thảm vô cùng.


“Không ý kiến.”


Hầu Tước chung quy lựa chọn tạm thời thỏa hiệp. Đây là chuyện không còn cách nào khác. Trước kia 2 đại trận doanh đối chọi, chiến lực cao tầng là tương đương nhau cho nên có tư cách đàm phán, nhưng nay... hắn có tư cách này sao?  Chiến lực trong tay hắn lúc này chỉ có 3 người. Dựa vào hắn, Vũ Sóc cùng Vũ Phàm ba người tuyệt đối sống không nổi, tất yếu phải hợp tác với những diễn viên khác. Cái gọi là rừng xanh còn đó sợ gì không có củi đun. Làm đại sự cần phải biết kiên nhẫn.


Trả lời xong, biểu tình của Hầu Tước chẳng hề có 1 tia biến hóa nhỏ bé nào. Long Ngạo Thiên không thể không tán thưởng.


Bởi vậy...... bộ điện ảnh này, cuối cùng do Long Ngạo Thiên trở thành chủ đạo tuyệt đối, vật phẩm diễn viên hạng 2,3 tiến cống, đều do hắn cùng hậu cung chia đều. Đương nhiên cũng có phân cho đám người Mộc Lam một ít. Hầu Tước tuy đã đáp ứng nghe theo Long Ngạo Thiên lãnh đạo, thế nhưng không phải tuyệt đối nhận mệnh lệnh của hắn, mà là dưới tình huống lấy đại cục làm trọng mới nghe hắn chỉ huy. Nếu hắn coi chính mình cùng đám người Vũ Phàm Vũ Sóc như pháo hôi, vậy tất sống chết phản kháng.

Diệp Bạch Ôn Hầu bốn người 1 tổ nói chuyện qua tin nhắn kịch bản. Tổ này của bọn hắn không có người ngoài chen vào.


Thực sự coi Long Ngạo Thiên làm lãnh đạo sao?”


“Tạm thời chỉ có thể như vậy . Số lượng diễn viên hạng A bên này của chúng ta quá ít.”


“Ngay cả như vậy, ngươi cũng là ảnh đế !” Diệp Tưởng đưa ra cái nhìn của chính mình:“Chỉ bằng 1 điểm này......”



“Vô dụng . Thực lực giữa song phương cách nhau rất xa, hệ phái của ta chết đã gần như không còn, sống sót chung quy đa số là người của đọa tinh doanh. Hiện tại thế của Long Ngạo Thiên cường đại, tự nhiên bọn hắn sẽ gió chiều nào theo chiều ấy.”


“Cây đổ bầy khỉ tan, tường đổ mọi người chạy.” Vũ Sóc nhìn thấy rõ ràng tình thế:“Diễn viên không ai là kẻ ngốc, Long Ngạo Thiên chỉ cần đem địch ý với ngươi biểu hiện ra, người người đều sẽ biết nên lựa chọn thế nào. Chiến lực của rạp chiếu phim thứ 10 gồm bao nhiêu vị ảnh đế cùng với diễn viên hạng A lên tới 2 con số, còn chúng ta bên này chỉ có 1 ảnh đế cộng thêm 2 nữ nhân. Cho nên chỉ cần chúng ta ra ý không phục tùng lãnh đạo, liền không thu được chút trợ giúp nào. Trên thực tế, Long Ngạo Thiên cũng là vì coi trọng thực lực của Hầu Tước, mới cho hắn một cơ hội, bằng không hắn làm sao muốn quản sống chết của chúng ta?”


Tâm tính của Diệp Tưởng trải qua trường mộng cảnh cọ rửa sớm đã thay đổi, cho nên đối với việc này cũng đã nghĩ thông suốt. Tình huống hiện tại chính là, Long Ngạo Thiên muốn bọn hắn làm cái gì, bọn hắn cũng không thể từ chối, bằng không tất sẽ bị bài xích. Chỉ cần ở thời điểm mấu chốt lợi dụng chiến lực của bọn hắn, trải qua thời gian 1 năm dài, thực lực của bọn hắn bị cắt giảm không sai biệt lắm, Long Ngạo Thiên liền sẽ lựa chọn bỏ mặc bọn hắn sống chết.


Nhưng là...... cho dù biết điểm ấy thì như thế nào đây? Tình tiết trong [phòng học dị độ 1] mọi người đã lĩnh giáo qua! Lấy tình huống Hầu Tước đang bị thương nặng cùng với thực lực chỉ là diễn viên hạng A của Vũ Sóc Vũ Phàm, một khi bị cô lập chính là chết! Bọn hắn khẳng định cần trợ giúp! Tỷ như có 1 vài diễn viên hạng A đi theo, hoặc mượn vật nguyền rủa của người khác (vân vân).


“Không cần uể oải, Diệp Tưởng. Nhân sinh vô thường, ba mươi năm hà đông ba mươi năm hà tây, chúng ta sẽ không vĩnh viễn bị vây trong thế yếu. Tình trạng này ta sớm đã đoán trước. Hắn có muốn không để tâm tới chúng ta hay không cũng tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng! [phòng học dị độ] quỷ dị khó lường, ai có thể cam đoan Long Ngạo Thiên hắn tuyệt đối bất tử? Huống chi chúng ta còn có 1 đòn sát thủ, chính là Tích Kính !”


Lúc này, âm thanh vang dội của Long Ngạo Thiên truyền vào trong tai.


“Như vậy hiện tại đem thông tri về lớp bổ túc phát xuống, thời gian lên lớp có ghi bên trong. Có ý muốn thì ngày đó đem phí báo danh tới, thống nhất nộp cho ta. Lần báo danh này là tự nguyện, nhà trường tuyệt đối không bức ép.”


Không ít học sinh bắt đầu than thở, chung quy không có ai muốn trong kỳ nghỉ hè mà phải tới trường.


Giấy thông tri phát xuống. Giờ phút này, rất nhiều người trong lòng đều đang đánh trống.


Sẽ có bao nhiêu người bị lựa chọn tới lớp bổ túc đây? Ai cũng biết, tới lớp bổ túc khẳng định sẽ nguy hiểm tới tính mệnh, một khi báo danh khẳng định phải đến. Thế nhưng chuyện về lớp bổ túc này sớm đã truyền tới tai các bậc phụ huynh. Rất nhiều người nghiêm lệnh con cái phải đăng ký không được bỏ qua!


Mà nếu như các diễn viên hạng 2,3 bị lựa chọn phải đăng kí......


Vậy nên làm thế nào đây?[ chưa xong còn tiếp..]