12/18/2016

Posted by Unknown |

dạo này đang cày thêm job, mắc mùng cái máy tính cả tuần, nay được phẻ 1 bữa, cố gắng làm cho mọi người đỡ mong mỏi. bấn cả tay.




Chương 77: Hồi ức




Ôn Vũ Phàm lại lần nữa mở cánh cửa tiệm cắt tóc ra.


Lúc này, thân thể nàng đứng trước cửa nhìn ra thế giới hắc ám bên ngoài, bắt đầu tưởng tượng.


Mộng cảnh nàng xây dựng là tiểu khu nàng đã sinh  hoạt mười mấy năm. Cửa tiệm cắt tóc này cũng nằm trong tiểu khu đó. Mặc dù rời tới Bắc Kinh phiêu bạt nhiều năm, nhưng khung cảnh quen thuộc đó nàng tuyệt sẽ không quên, cho dù chỉ là 1 viên gạch, 1 thân cây hay 1 cọng cỏ.

Quá trình này tự nhiên vẫn thống khổ như trước.

Mặc kệ nàng
tưởng tượng như thế nào cũng đều bị hắc ám bên ngoài nuốt hết, cái gì cũng không xuất hiện.


Cứ
giằng co như vậy hơn 5 giờ đồng hồ.


Trên trán Vũ Phàm mồ hôi đã nhiễu xuống mắt, sắc mặt càng lúc càng tiều tụy, bị Hầu Tước kêu ngừng lại.


Tuyên cáo 1 lần nữa thất bại.


Cửa hiệu cắt tóc đã bắt đầu
sụp đổ, nếu không tìm được biện pháp khác, 2 người nhất định sẽ bị mai táng tại nơi này. Ôn Vũ Phàm hiện tại không thể thờ ơ được nữa, thế nhưng loại chuyện này có vội cũng không được.


Cho nên, Hầu Tước
giúp đỡ cùng đàm luận sự tình trước kia với Ôn Vũ Phàm, giúp nàng gia tăng ấn tượng trong ký ức.


Bên cạnh của tiệm cắt tóc là 1 tiệm tạp hóa, cửa hàng đó đã mở được mười mấy năm, ông chủ là 1 người ngoại địa, trước kia ba ba thường xuyên kêu ta tới đó mua thuốc lá cho ba.


Ôn Vũ Phàm bắt đầu tự thuật
lại những chuyện từng xảy ra trong quá khứ. Tiệm tạp hóa kia chính là trọng điểm, cự ly nó cách cửa hiệu cắt tóc là gần nhất. Hầu Tước yêu cầu phải hoàn toàn dựa theo sự thật để tưởng tưởng. Nhưng mỗi lần tưởng tượng đều sẽ có sai biệt, tất nhiên như vậy không hề đạt hiệu quả. Chỉ khi mỗi lần tưởng tượng đều giống nhau, ký ức khắc sâu đến 1 trình độ nhất định mới có khả năng thành công!

Tiểu khu
mới chỉ là bắt đầu, còn cần tiếp tục mở rộng ra tới ngã tư đường, rồi tiếp tục ra xa hơn nữa. Một khi mộng cảnh có quy mô tương đối lớn, như vậy 2 người mới có khả năng được cứu !


“Vị
lão bản kia rất là khách khí, mỗi lần ta quên cầm tiền thối hắn đều sẽ gọi ta trở lại. Lúc đó ta phi thường cảm kích hắn, bởi nếu cứ thế về nhà, mụ mụ nhất định sẽ mắng chết ta.


Đoạn lời này trong 3 tháng vừa rồi không biết đã lặp lại không biết bao nhiêu lần, những nơi nàng có thể nhớ nàng đều đã nói ra.


Nếu là người bình thường, nhiều nhất cũng c
hỉ làm đến 1 bước này thôi.


Thế nhưng Ôn Vũ Phàm không phải người thường. Lấy
thiên phú tinh thần của nàng, ký ức tuyệt đối không chỉ tới trình độ đó.


Cho nên
, Hầu Tước lại hỏi nàng một vấn đề không biết đã lặp lại bao nhiêu lần:“Lần đó ngươi mua thuốc lá là hãng gì, mất bao nhiêu tiền, được thối lại bao nhiêu?


“Yên Bài Tử
??...... Thật sự không nhớ rõ ...... Khi đó ta mới tám tuổi. Phụ thân rất thích hút thuốc lá Trung Hoa, thế nhưng mụ mụ thường xuyên lải nhải cho nên mỗi lần đều là mua thuốc lá tương đối rẻ tiền, tỷ như Bạch Sa, Đại Tiền Môn. Ta không xác định được lần đó mua thuốc lá loại gì. Chuyện này rất quan trọng sao?”


“Rất
quan trọng. Ký ức càng rõ ràng lại càng có thể thành công xây dựng mô hình mộng cảnh.


“Bất quá...... Ta thật sự không nhớ rõ ......”


“Ngươi có thể nhớ rõ . Lấy
thiên phú tinh thần của ngươi, 1 khi hoàn toàn khai phá ra, ngươi ngay cả ký ức thời kỳ còn bú cũng có thể nhớ ra.”


Chín phần người trên thế giới này không có khả năng nhớ được sự tình trước hai ba tuổi, càng đừng nói lúc chỉ là em bé.


“Được rồi...... Ta lại thử xem......”


Ba tháng
trôi qua, vấn đề này Hầu Tước mỗi một ngày đều hỏi một lần. Sau đó Vũ Phàm lại tiếp tục hồi ức .


Tên thuốc lá.. thuốc lá... thuốc lá....


Ký ức của con người bởi vì nhiều nhân tố chủ quan thường sẽ xuất hiện lẫn lộn và sai lầm. Có nhiều người tin tưởng hồi ức chính xác không cần nghi  ngờ, nhưng sau này đều bị chứng minh là căn bản không đúng. Ôn Vũ Phàm cảm giác, phụ thân hẳn là kêu mình mua thuốc Bạch Sa, thế nhưng trong trí nhớ tiệm tạp hoá tựa hồ hay bán ra Yên Trung Đại. Về phần giá tiền lại càng không nhớ rõ. Tuy phụ thân ngày càng hung dữ, thế nhưng sau khi Ôn Vũ Phàm học trung học liền không sai nàng đi mua thuốc lá nữa. Mà bình thường Ôn Vũ Phàm cũng không hút thuốc, tự nhiên không quan tâm tới giá tiền các loại thuốc lá.


Thế nhưng hôm nay,
thời điểm khi nàng nhớ lại, cảnh tượng cũ lại lần nữa xuất hiện trong đầu


Nàng...... Cầm
tiền phụ thân đưa cho......


Đến tiệm tạp hoá......
 


Sau đó...... Lão bản đưa cho nàng thuốc lá......


Không phải Bạch Sa, cũng không phải Đại Tiền Môn, mà là......


Hồng Song Hỉ !


Nàng kinh ngạc phát hiện,
ký ức này lại trở nên rõ ràng như thế. Giống như mới là chuyện xảy ra ngày hôm qua thôi vậy!

“Đó là một
bao Hồng Song Hỉ hộp cứng, giá là 8 nguyên. Lúc ấy ta đưa 20 nguyên, vì phụ thân nói hỏi xem có những loại nào, có Hồng Song Hỉ thì mua Hồng Song Hỉ. Khi đó ta nhận lấy cư nhiên quên nhận tiền thối, chạy được 1 đoạn đường thì lão bản gọi lại......”


“Tiểu cô nương,
tiền thối của ngươi!”


Bỗng nhiên đúng lúc này,
từ không gian hắc ám bên ngoài cửa hiệu cắt tóc truyền tới tiếng kêu to!


Giờ khắc này, hai người song song đem tầm mắt ném về phía
ngoài cửa tiệm cắt tóc !


Nhưng
bên ngoài vẫn như trước là 1 mảnh tối đen......


Ôn Vũ Phàm hoảng sợ,
thanh âm vừa rồi đích xác là của lão bản kia!

Thật sự thành công !


Mặc dù
mới là giả thiết nhưng thật sự nghiệm chứng thành công vẫn khiến Hầu Tước sinh ra một loại cảm giác không chân thật. Hắn lần đầu vứt bỏ lý tính, thuần túy ôm cảm tính mưu cầu sinh tồn, cư nhiên lại có thể thành công.


Thật sự l
à do quang hoàn nhân vật chính? Hay là...... ý trí kiên định của Ôn Vũ Phàm?


Lý tính, còn có cảm tính
đều là điều kiện quan trọng để đạt tới thành công.


Lúc này Ôn Vũ Phàm cũng nhìn bên ngoài, nói:“Này...... Này
thật đúng là có thể làm được giống như phim kinh dị vậy...... Ta nghĩ tới điều gì cư nhiên có thể xuất hiện trong thế giới mộng...”


Tiếp
theo nàng không hề lãng phí thời gian, hồi ức lại những chuyện lúc trước đã xảy ra.


“Ngươi cũng thật là, ngay cả tiền thối
cũng quên cầm.” Lão bản đem 12 nguyên còn thừa đưa cho nàng, nói:“Hoặc là ngươi để tiền ở chỗ ta, lần sau tới mua miễn trả tiền?”


“Không được...... Mẹ sẽ mắng ta !”


Sau khi nhận
lại tiền thối, Ôn Vũ Phàm liền vội vàng chạy trở về, ngay cả 1 câu cảm ơn cũng không nói. Hiện tại nghĩ lại, lúc đó bản thân thật sự chưa hiểu cách làm người.


“Lão bản...... Cám ơn ngươi !”


Cách thời không,
trong thế giới mộng cảnh, Vũ Phàm đối với hắc ám trước mắt nói ra những lời này!

Thế nhưng
, hắc ám không có gì biến hóa.


Chẳng lẽ...... Trước mắt
mới chỉ có thanh âm hiện ra?


Bất quá dù có thế nào
, điều này cũng khiến Ôn Vũ Phàm cảm thấy lên tinh thần rất nhiều.


“Ta có thể làm đ
ược. Hầu Tước, ta nhất định có thể làm được !” Ôn Vũ Phàm hưng phấn chạy đến trước mặt, kéo cánh tay còn chưa biến thành trong suốt của hắn, nói:“Chúng ta có thể sống sót , chúng ta nhất định có thể sống sót !”


Nói đến
đây, trong mắt nàng đã lóng lánh ánh lệ. Chung quy ba tháng này, chính bản thân nàng cũng phải thừa nhận uy hiếp tử vong rất lớn. Hiện tại rốt cuộc nhìn thấy 1 tia sinh cơ, nàng không kiềm chế nổi, rơi nước mắt!

Thật lâu sau, nàng mới cảm giác có chút không ổn, vội vàng
thả cánh tay Hầu Tước, xấu hổ nói:“Xin lỗi...... Ta chỉ là hơi hưng phấn......”


Đừng nên cao hứng quá sớm.” Hầu Tước  vào lúc này không quên gõ cho nàng 1 cái:“Cửa hiệu cắt tóc này bị vỡ lúc nào không thể biết trước được. Muốn chúc mừng thì chờ khi chúng ta rời khỏi đây trở về rạp chiếu phim, ngươi muốn làm cái gì ta cũng đồng ý..”


Tiếp
đó......

Lại
thêm vài giờ đồng hồ uổng phí công phu


Thanh âm vừa rồi giống như phù dung sớm nở tối tàn.


Có nên hay không...... lại 1 lần nữa ôn chuyện quá khứ của ta?” Ôn Vũ Phàm cảm giác cứ tiếp tục như vậy không được, biện pháp vừa rồi nếu có hiệu quả, vậy nên thử lại 1 lần nữa.


“Có thể. Ngươi nói đi.”


“Ân...... Ta......
mẹ ta là 1 người thích khoe khoang. Rõ ràng là hàng chợ nhưng gặp người liền nói là vòng cổ cao cấp. Lúc nào cũng so bì với những người trong tiểu khu, không chỉ châu báu, đôi khi là quần áo, trang sức, đôi khi là sủng vật, đôi khi là thành tích của hài tử. Ta nhớ có 1 lần bà mang ta ra ngoài, gặp 1 vị thái thái ở đối diện. Một lần đó nàng chửi bới rất hung dữ, ta khi đó mới 8 tuổi, căn bản không hiểu hai người đó cãi nhau cái gì, sau này ta nhớ lại, đại khái cho rằng mụ mụ cùng người ta hẳn so bì cái gì đó...”


“Có thể nhớ
được không?”


“Ta thử một lần......”


Nàng
lần nữa tập trung cao độ......


Ngày thứ hai, nàng thành công nhớ lại tiền nhân hậu quả. Lúc ấy, vị
thái thái kia vì ghét mụ mụ cho nên vu hãm mụ mụ bên ngoài làm gái bao, khiến cho mụ mụ giận dữ chửi bới, kết quả bởi vì nguyên nhân này làm cha mẹ sau đó cãi nhau 1 trận, cuối cùng mới xem như kết thúc hết thảy. Bất quá mẫu thân vì thế cũng biết được bản thân đã làm sai, một hai tháng sau không còn dám điên cuồng mua sắm nữa.

Bắt đầu hồi ức lại... có rất nhiều chuyện liên quan tới cha mẹ.


Vũ Phàm phát hiện, nàng trước kia
dường như rất ít khi nghiêm túc nhớ lại những chuyện này. Thế nhưng hiện tại càng hồi ức, lại càng nhớ cha mẹ.


“Ngày đó...... Trong tiểu khu tổ chức
1 buổi văn nghệ nghỉ hè hóng mát, mụ mụ mang ta đi xem. Kết quả bản thân mụ mụ cũng lên sân khấu biểu diễn 1 lần, nàng hát 1 bài của Đặng Lệ Quân......”


Nói tới đây,
thanh âm của Vũ Phàm dừng lại.


Nàng có thể
nhớ rõ ràng tiếng ca lúc đó của mẫu thân...... giai điệu kia dường như đang vang lên bên tai nàng vào giờ phút này.


Không nghĩ tới, mụ mụ
hát cũng rất dễ nghe.


Thế nhưng bình thường
rất ít khi được nghe mụ mụ hát.


Nghe phụ thân nói
, thời trẻ mẫu thân từng có ý nghĩ làm ca sĩ, thế nhưng sau này thất bại. Bởi vì gia cảnh không tốt lắm, cũng không có được đi học ca hát, lại thêm bằng cấp bình thường, mọi người trong nhà quyết định gả đi sớm. Bởi vì nguyên nhân này mụ mụ vẫn cảm giác nhân sinh bản thân không thể vươn lên được nữa, cho nên đem hết thảy ký thác vào gia đình.


Nàng...... Thật sự không thể
nào hảo hảo hiểu được mẫu thân.


Lúc này, nàng
nhìn về phía bóng đêm bên ngoài......


Đi ra ngoài......


Nhất định phải đi ra ngoài......


“Ta từ
sớm vẫn luôn không thích mẹ bằng ba ba. Nhưng tính cách ba ba sau này cũng trở nên không xong. Khi đó kinh tế trong nhà chúng ta tương đối túng quẫn, phụ thân cảm giác không ngẩng đầu lên nổi trước mặt mụ mụ. Mụ mụ sau khi buông tay với ca hát, đem hết thảy ký thác lên người phụ thân. Có lẽ bà cảm giác không thể thực hiện được giấc mộng của chính mình thì ít nhất cũng có thể sinh hoạt trong gia cảnh giàu có, thường xuyên được mặc quần áo xinh đẹp, đeo trang sức đắt tiền.”


Nhớ lại những chuyện trước đây...... Ta thế mà có rất nhiều chuyện căn bản chẳng có chút ấn tượng nào. Ta quyết định tới bắc kinh, ba ba kỳ thật không nỡ. Ngày đó, ông cùng mụ mụ nói chuyện rất lâu. Ta khi đó còn đang nửa tỉnh nửa mơ, chỉ hơi nghe được 1 vài câu. Ba ba nói...... Ta đi như vậy, ông cảm thấy rất khổ sở. Mụ mụ còn đang giúp ta sửa sang lại quần áo, còn nói ta làm người rất ngốc nghếch, đến lúc đó còn phải gọi điện thoại dặn dò ta...


Nói đến
đây, Vũ Phàm bắt đầu nức nở.


“Ta không nên đi ...... Ta thật sự không nên đi ......”


Hầu Tước nhìn Vũ Phàm
biểu lộ ra tình cảm chân thành, nghĩ đến chính mình, vì cướp lấy tước vị Hầu Tước hiện tại, tự tay sát hại người thân. Những thứ bình thường đối với người bình phàm thì với hắn mà nói, lại là thứ xa xỉ.


Lúc này......


Vách tường lại lần
nữa xuất hiện vết rạn nứt !


Cửa hiệu cắt tóc
đang bắt đầu tan rã ![ chưa xong còn tiếp......] 


12/12/2016

Posted by Unknown |



Chương 76: Tiệm cắt tóc sụp đổ



Cửa hiệu cắt tóc nho nhỏ.


Hầu Tước
Ôn Vũ Phàm bị nhốt ở nơi này đã 3 tháng.


Đúng vậy, ba tháng !


Nhưng bên ngoài mới chỉ trôi qua 2 tuần mà thôi!

May mà
hai người đều đang ở trạng thái linh hồn, không có bất cứ nhu cầu sinh lý nào cho nên tránh được rất nhiều vấn đề. Thế nhưng linh hồn Hầu Tước đã rất yếu ớt, linh hồn đã ngày càng hư nhược. Nói đến cùng hắn vốn chỉ là 1 tia tàn hồn, không thể so sánh với linh hồn cường đại của linh môi đứng đầu.


Trong 3 tháng này, mỗi 1 ngày Hầu Tước đều có khả năng biến mất triệt để khỏi thế gian. Đối với người bình thường mà nói, chờ đợi tử vong từng bước tiến đến tuyệt đối là tra tấn không thể nào tưởng tượng nổi! Hơn nữa, hy vọng sinh tồn còn là 1 điều cực kỳ xa xôi.


Thế nhưng, Hầu Tước
vẫn lạnh nhạt đối mặt. Tuy biết phải đối mặt với tử vong nhưng chưa bao ra giờ lộ ra tâm tình tuyệt vọng, nôn nóng, thống khổ.


Điều này làm cho Ôn Vũ Phàm cũng
bị lây nhiễm. Trong lòng nàng nghĩ tới, chỉ vỏn vẹn vì Hầu Tước, nàng phải tiếp tục cố gắng! Chỉ là 3 tháng thời gian, vẫn không thu hoạch được gì.


Hai người...... Thủy chung
vẫn bị nhốt bên trong căn phòng 50 mét vuông.


“Nghỉ ngơi một hồi đi.”
 


Hầu Tước
nhìn thấy sắc mặt Vũ Phàm nhợt nhạt cực điểm, chủ động nói.


“Không được...... Ta
muốn thử xem, Hầu Tước ngươi...... Ngươi đã không còn bao nhiêu thời gian nữa !”


Ôn Vũ Phàm tiếp tục mở
cửa lớn tiệm cắt tóc ra, nhìn hư không đen tối bên ngoài, thử tưởng tượng trong bóng tối đó xuất hiện 1 quang cảnh mới.


Điều này khó khăn hơn bất cứ lần luyện tập trong mộng nào trước đó.


“Ta nói ...... Nghỉ ngơi một hồi.” Hầu Tước không cho phép
trái lời, lặp lại 1 lần nữa:“Tinh thần của ngươi suy kiệt, hết thảy đều xong đời.”


Cuối cùng...... Vũ Phàm vô lực ngồi
trên sàn nhà lạnh tanh.

“Ta
sẽ vẫn tiếp tục, vô luận thử bao nhiêu lần ta cũng nhất định làm cho bên ngoài cửa tiệm cắt tóc xuất hiện 1 thế giới mới! ” Ôn Vũ Phàm không hề lộ ra chút biểu tình ủ rũ nào. Nàng biết, sinh tử của Hầu Tước toàn bộ đều đặt trên người nàng. Hầu Tước tín nhiệm nàng như thế, nàng không có tư cách uể oải!


Trải qua 3 tháng, Hầu Tước cùng Ôn Vũ Phàm cũng coi như sống chung 1 đoạn thời gian không ngắn. Thẳng thắn mà nói, biểu hiện bên ngoài của nàng vô cùng kiên cường và dũng khí làm Hầu Tước đại khái đoán trước được kết quả này. Nàng chưa 1 lần nói ra muốn buông bỏ, chưa 1 lần than trời trách đất. Trong đầu nàng chỉ muốn đi ra khỏi cửa tiệm đánh giầy này, không còn bất cứ ý tưởng nào khác!

Phải biết, một khi thất bại, bản thân Ôn Vũ Phàm cũng tử vong .


Dưới
tình trạng này vẫn có thể kiên trì được 3 tháng , phần cứng cỏi này không phải người bình thường có thể làm được.


Đổi
lại là Ôn Vũ Phàm trước kia, tuyệt đối không thể nào làm được.


Phương diện vận dụng tinh thần ta đã tổng kết ra được 1 ít quy luật.” Vũ Phàm tiếp tục nói:“Từ không đến thành lập mô hình, chỉ cần đem một ít những hiện tượng trùng điệp vi mô đan xen là có thể đơn giản hóa mô hình cỡ lớn.


“Không.
 Sử dụng trùng điệp tuy có thể xây dựng được mô hình, nhưng không nhiều xác xuất thành công. Mô hình càng tiếp cận cảnh tượng hiện thực lại càng dễ thực hiện.


Hầu Tước nắm giữ ác mộng nguyền rủa
1 thời gian dài, trên phương diện này kinh nghiệm tự nhiên hơn xa Ôn Vũ Phàm.


“Nguyên lai là như vậy...... Ta sẽ nhớ kỹ .”


Địa phương đối với ngươi có ký ức khắc sâu nhất, hoặc nơi có tình cảm mãnh liệt, cứ tưởng tượng lặp lại, tuyệt đối không nên ăn bớt ăn xén bất cứ chi tiết nào. Nhớ kỹ điểm này, như vậy, chúng ta mới có hi vọng.”


Hi vọng......


Nói đến cùng,
nơi này chỉ là 1 phần bị tách rời của mộng mà thôi, có thể làm cho bản thân tồn tại đã là Kỳ Tích , muốn lấy nơi này làm trụ cột lần nữa xây dựng lại mộng, sáng lập nên 1 kỳ tích mới. Bất cứ người bình thường nào cũng không tin tưởng loại chuyện này có thể thực hiện.  



Bất quá, Hầu Tước là dự khuyết nhân vật chính. Nói cách khác, tuy rằng mỏng manh
nhưng hắn vẫn có 1 điểm quang hoàn nhân vật chính. Bên trong phim truyền hình thường thường có tình tiết là, đối với chuyện người khác tuyệt không có khả năng thực hiện, nhưng đổi cho nhân vật chính tới thay lại có thể thực hiện. Nguyên lý trong chuyện này không thể dùng logic giải thích, chỉ có thể nói rằng tất cả là nhờ quang hoàn nhân vật chính. Hơn nữa hiện tại An Nguyệt Hình xếp trước hắn đã chết, như vậy hắn chẳng khác nào lên làm vị dự khuyết nhân vật chính thứ nhất. Nói cách khác chỉ cần Diệp Tưởng vừa chết, hắn sẽ lập tức trở thành nhân vật chính cuối cùng của thời đại.


Đây chính là trụ cột lớn nhất trong giả thiết xây dựng 1 thế giới mộng mới của Hầu Tước, hắn đang đánh cược với quang hoàn nhật vật chính nhỏ bé của mình! Đánh cược hắn có thể dựa vào quang hoàn nhân vật chính này thoát chết hay không!


Điểm này, hắn
đã từng đề cập qua với Ôn Vũ Phàm, dùng để tăng thêm tin tưởng cho nàng.


“Lại nói...... Cái gọi là quang hoàn nhân vật chính
thật sự có 1 cảm giác rất quỷ dị.” Ôn Vũ Phàm nhìn vào trong gương treo trên tường, trong đó là gương mặt tiều tụy của nàng:“Nếu thật sự có thể trở thành nhân vật chính cuối cùng, chẳng lẽ liền thật sự tuyệt đối bất tử sao?”


“Như thế nào có thể
, đinh luật nhân vật chính bất tử có mạnh tới đâu thì cũng có rất nhiều nhân vật chính chết đi ở thời điểm điện ảnh chấm dứt.”


“Nói như vậy ngược lại cũng
phải......”


Thật lâu sau......
 


Vũ Phàm nhìn Hầu Tước ngồi đối diện,
bàn tay của hắn lúc này đã nửa trong suốt, loại tình huống như thế đã duy trì từ nửa tháng trước đến nay.


“Chờ chúng ta
đi ra...... Hầu Tước, ta có thể trở thành 1 diễn viên của rạp chiếu phim thứ 19?”


Theo lý luận là như vậy, bởi ngươi đã cùng thế giới mộng này đồng hóa. Nếu diễn viên mất đi nhục thể, dựa vào thế giới mộng kéo dài sinh mệnh thì thời điểm tái tạo lại nhục thể mới, sẽ không bị rạp chiếu phim cũ ảnh hưởng nữa.”


“Nguyên lai
như vậy. Sa La tiểu thư lúc trước hẳn là như vậy... mới tiến vào rạp chiếu phim thứ 19 ?”


“Đúng vậy.”


Ôn Vũ Phàm
vân vê làn váy có chút mất tự nhiên, trầm mặc 1 lát mới nói:“Ta về sau cũng là 1 diễn viên rạp chiếu phim thứ 19. Hầu Tước, ta sẽ giúp ngươi, cùng nhau đối phó với những hắc y giáo chủ kia của rạp chiếu phim thứ 10 ! Còn có cả Long Ngạo Thiên !”


“Ta về sau chính là
diễn viên rạp chiếu phim thứ 19 ”......


Hầu Tước
giật mình nhớ lại, lúc trước mang Sa La từ trong ác mộng về, đây cũng là những lời nàng đã nói.

Nàng nói, nàng về sau
không còn là ma nữ vương hậu, mà là 1 diễn viên của rạp chiếu phim Địa Ngục thứ mười chín.


Hắn nhìn Ôn Vũ Phàm lúc này.
Tính cách của nàng kỳ thực tuyệt đối không giống Sa La, thế nhưng lời nói và biểu tình của nàng lúc này đều giống Sa La vào thời điểm đó.


“Thực lực của ngươi còn chưa đủ cường đại. Nếu
muốn trợ giúp ta, ngươi còn cần một đá mài dao tốt nhất. Mộng này, liền xem như khối đá mài dao thứ nhất đi.”


Vâng...... Ta đã biết !”


Một khi trở về
rạp chiếu phim thứ 19, Ôn Vũ Phàm chính là “Thuộc hạ”duy nhất của hắn. Nếu thực có thể trở về, thực lực của nàng tự nhiên sẽ tăng lên 1 trình độ kinh người. Phải biết lúc trước những diễn viên hạng A như Nam Cung Tiểu Tăng, Mạc Niệm Sinh, không phải dễ dàng bồi dưỡng ra như vậy, cho dù có thể bồi dưỡng ra thì cũng không biết phải hao phí bao lâu. Hắn muốn báo thù, thậm chí tính đại kế sinh tồn ngày sau, Ôn Vũ Phàm đều 1 là trợ lực không hề yếu.


Bởi vậy, hắn hiện tại đối
với Ôn Vũ Phàm không hề có tâm tư lợi dụng, mà là chân tâm muốn đem nàng bồi dưỡng thành phụ tá đắc lực. Hơn nữa biểu hiện của nàng cũng đủ thành tâm. Mặc dù trên phương diện kinh nghiệm và tâm tính có lẽ còn chưa đủ, nhưng tính cách của nàng cũng rất là kiên cường, có thể dùng thời gian đắp lại những chỗ thiếu sót.

Tại thời gian 3 tháng trước đây, Hầu Tước đã rất nhiều lần ám chỉ, một khi trở về, Ôn Vũ Phàm sẽ trở thành tay phải hoặc tay trái của hắn. Hiện tại rạp chiếu phim thứ 19 chết hết không còn 1 ai, cũng không có tình huống khác để lựa chọn. Chung quy Ôn Vũ Phàm rất có tư chất để trở thành 1 diễn viên hạng A ưu tú, dù gì diễn viên ưu tú cũng không phải cải thảo, cho nên hắn cũng chỉ có thể lựa chọn nàng. Bất quá dù có thế nào, phần tín nhiệm này của Ôn Vũ Phàm đối với Hầu Tước làm hắn khá an tâm, vì đây chính là loại tâm tính, kẻ sĩ chết vì tri kỷ.


Nhưng, đúng lúc này......


Cái gương trước mặt bỗng nhiên xuất hiện 1 vết nứt, tiếp đó nó liền vỡ vụn ra!


Không chỉ là gương
trên vách tường cũng bắt đầu xuất hiện vết rạn!


“Không...... Không
được!”


Ôn Vũ Phàm
nhìn thấy 1 màn như vậy, sao lại không biết.... cửa tiệm cắt tóc này muốn sụp đổ rồi!  


Một khi thế giới nhỏ bé này triệt để
tan rã, Hầu Tước cùng Ôn Vũ Phàm đều phải chết chẳng cần nghi ngờ! Tới lúc đó, cho dù là Đại La Kim Tiên cũng không cứu được bọn họ!


Theo sau...... Mặt tường rạn nứt rốt cuộc
dừng lại. 1 ít vôi vữa không ngừng rơi xuống.


Tốt quá......” Vũ Phàm nhẹ nhàng thở ra.


Hầu Tước ngược lại
rất bình tĩnh. Mộng này có thể duy trì được 3 tháng cũng không dễ dàng. Xuất hiện tình huống như vậy cũng chẳng phải điều kỳ quái.



Đây là một tín hiệu.


Chỉ sợ này
cửa tiệm cắt tóc này không còn duy trì được bao lâu nữa.


Hai người hiện tại đều
dựa vào mộng mà sống, thuần túy là tồn tại duy tâm. Không có mộng liền không thể sống tiếp. Mà muốn đem mộng tu sửa cũng không thể làm được, loại phá vỡ này là không thể nghịch chuyển! [ chưa xong còn tiếp......] 

12/11/2016

Posted by Unknown |


Chương 75: Ta muốn trở thành nhân vật chính



Từ một ngày này bắt đầu, rạp chiếu phim địa ngục thứ 10 đổi chủ !


An Nguyệt Hình
không ai bì nổi đổi thành nhân vật chính thời đại trước Long Ngạo Thiên !


Hậu cung của Long Ngạo Thiên nguyên bản có 15 người, mà trừ bỏ Sa la, Kim Tứ Quý cùng Lý Mĩ Gia ba người thì còn lại 12 người. Mười hai người này toàn bộ đều là diễn viên hạng A.


Mà những người này
đều tập trung trở thành diễn viên của rạp chiếu phim thứ 10!


Kể từ đó,
thanh thế của rạp chiếu phim thứ 10 còn khổng lồ và cường thịnh hơn trước kia!


Mà như vậy
, rạp chiếu phim thứ 10 cũng sẽ trở thành rạp chiếu phim có lực lượng khủng bố nhất trong cuộc chiến trong bộ phim kinh dị cuối cùng.

Đối với Mộc Lam
thuộc loại thế lực cũ mà nói, tất yếu phải biểu đạt sự trung tâm mới có khả năng tiếp tục sinh tồn. Người không có thực lực ngang hàng, chú định không có khả năng có quan hệ bình đẳng. Ngươi có từng nhìn thấy dân thường cùng hoàng đế xưng huynh gọi đệ? Cái đó chỉ có trong phim truyền hình và tiểu thuyết não tàn mà thôi.


Hắn đầu tiên
hướng về Long Ngạo Thiên tỏ vẻ sẽ toàn tâm toàn ý nguyện trung thành với Long Ngạo Thiên, không tiếc máu chảy đầu rơi. Hơn nữa, cố ý vô tình ám chỉ Lý Mẫn Hà là nữ nhân của mình, nàng cũng đồng dạng nguyện ý trung thành. Long Ngạo Thiên tự nhiên hiểu ý tứ của hắn. Công bố chỉ cần hắn không hai lòng, quả quyết sẽ không bạc đãi.


Đương nhiên, nói thì nói như vậy, thế nhưng Mộc Lam
biết rõ, đối với Long Ngạo Thiên mà nói, hậu cung mới chính là những người mà hắn tin cậy. Đến thời điểm phân phối tài nguyên, suy xét đầu tiên khẳng định chính là những nữ nhân của hắn. Bởi vậy chỉ khoe thành tích trên miệng là không được, ngày sau nhất định phải lập nên công lao mới được. Bởi vậy, hắn tỏ vẻ sẽ hiệp trợ Long Ngạo Thiên, đem chuẩn nhân vật chính Diệp Tưởng diệt trừ, dọn dẹp chướng ngại ngăn cản Long Ngạo Thiên đi lên bảo tọa nhân vật chính cuối cùng.


Mấy ngày kế tiếp......


Hậu cung của Long Ngạo Thiên bắt đầu xuất hiện từng người một trong rạp chiếu phim.

Một ngày này
, Long Ngạo Thiên mở hội nghị, khiến mọi người có thể nhận thức được lực lượng trung kiên về sau của rạp chiếu phim thứ 10. (ý là cho mấy đứa khác xem dàn hậu cung của nó)


“Như chư vị chứng kiến, các nàng đều là thê tử của ta.”


Hơn mười nữ tử trước mắt cơ hồ đều là mỹ nữ. Mỗi khi tới cuối cùng của thời đại, diễn viên được lựa chọn ngày càng coi trọng trên các phương diện. Không chỉ là đặt 1 tấm áp phích trên mặt đất để người tùy tiện nhặt được, dung mạo và dáng người tự nhiên là 1 trong những trọng điểm để lựa chọn diễn viên nữ.


G
iây phút này, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.


“Như vậy...... Chư vị,
về sau hợp tác hoàn hảo.”


Nhìn t
ừng nữ nhân trước mắt, Mộc Lam cảm giác thấy áp lực. Những người này đều chân chính là thế lực thuộc về Long Ngạo Thiên. Ngày sau muốn đặt chân ở rạp chiếu phim thứ 10 hẳn không còn là chuyện dễ dàng.


Bất quá,
những nữ nhân này đều là thê tử của 1 nam nhân, tất cả đều là diễn viên thực lực siêu quần, chỉ sợ tuyệt đối không có cảnh tượng chung sống hòa bình, chung quy đây cũng không phải sắc hiệp của mấy thằng cha ảo tưởng. Hậu cung tranh đấu vĩnh viễn đều là máu chảy đầm đìa.

Điểm này có lẽ về sau có thể
lợi dụng được......


Mộc Lam nhìn quanh
những nữ tử này......


Một người kẻ viền mắt, sực mùi nước hoa cao cấp, son môi đỏ chót; một người đầu tóc ngắn, khuôn mặt lãnh khốc như băng sương, giống như ngay sau đó có thể rút dao ra giết người; một người dáng người tương đối nhỏ xinh, thẹn thùng; một nữ nhân tây phương tóc vàng, dáng người trước tấn công sau phòng thủ; một thiếu nữ tóc đuôi ngựa ngồi bắt chéo chân, vừa nhìn là biết người điêu ngoa tùy hứng; một nữ tử có đôi mắt to, luôn phát ra tiếng cười cổ quái; còn 1 nữ tử trên trán có hình xăm quái dị, không hiểu vì sao vẫn luôn nhắm mắt......


M
ỗi một người đều không phải hạng dễ đối phó.


Mà các nàng
cũng đều là những diễn viên hạng A kiệt xuất nhất thời đại trước.


Dựa vào
mộng cảnh của Long Ngạo Thiên hoàn toàn có thể đảm bảo an toàn tính mạng. Tại thời đại này lại 1 lần nữa tiếp tục!


trong những người này, Mộc Lam nhanh chóng phán đoán, kẻ có thực lực mạnh mẽ nhất chính là nữ tử nhắm mắt trên trán có hình xăm kia.


Tên của nàng là Lâm Tâm Du.


So sánh với
rạp chiếu phim thứ 10 thực lực bay vọt, thì rạp chiếu phim thứ 13 chỉ có 2 người Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc.

Đoạn thời gian gần đây không quay 1 bộ phim nào, tự nhiên cũng không cần bổ sung người mới.


Diệp Tưởng trước mắt
đang không ngừng tìm kiếm các loại biện pháp khiến thực lực của mình 1 lần nữa phát huy ra, nhưng đều không làm được. Hắn hiện tại ngay cả quỷ sai trình độ thấp nhất còn không thể phát huy nổi. Nhưng bởi vì thể chất quỷ sai vẫn còn cho nên cũng vô pháp sử dụng vật nguyền rủa! Như vậy về sau hắn phải dựa vào Vũ Sóc sao? Đừng đùa !


Cái này tuyệt đối không có khả năng !


Thế nhưng, hiện tại Diệp Tưởng
không có biện pháp khác. Vũ Sóc cũng tìm kiếm trong bộ sách hắc ma thuật và ký ức của Eerna, nhưng không thu hoạch được gì.


Bất quá......
tạo nghệ của Vũ Sóc trên phương diện hắc ma thuật quả thực đã tăng lên nhanh chóng. Đây cũng vì nhân vật Eerna ảnh hưởng tới Vũ Sóc. Đại khái hai tuần trôi qua, Vũ Sóc đã có thể thuần thục nắm giữ nhiều loại hắc ma thuật mạnh mẽ, nhất là đôi mắt thời gian kia của nàng. Mặc dù có năng lực như vậy nhưng muốn khiến thời gian ngịch chuyển khởi tử hồi sinh là không có khả năng. Không có cách nào để làm được chuyện này.


Nếu nghĩ tới muốn nghịch chuyển thời gian mà nói......


Rất dễ dàng nghĩ đến [phòng học dị độ] .


Hiện tại Diệp Tưởng đã có thể suy đoán ra, tương lai
của hắn hẳn đã từng trải qua thống khổ như vậy, cho nên mới gửi về quá khứ 3 kiện nguyền rủa, giúp hắn thành công sáng tạo ra phân thân ác ma, là để gia tăng phần thắng cho trận chiến kia, cuối cùng càng cứu thêm được nhiều người.

Thế nhưng......
với tình huống trước mắt mà nói, chỉ sợ không thể gọi là thắng lợi. Rạp chiếu phim thứ 19 toàn quân bị diệt, rạp chiếu phim thứ 13 chỉ còn lại Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc sống sót, chỉ sợ tình huống này cho với lịch sử chân chính còn muốn bi đát hơn vài phần.


Nếu...... Hắn cứ như vậy
tới diễn [phòng học dị độ], tương lai nếu có cơ hội trở lại quá khứ, hay là hắn không nên nếm thử muốn thay đổi quá khứ? Nhưng, giáo huấn thay đổi lịch sử máu chảy đầm đìa hiện ra trước mắt. Nếu lại mạnh mẽ thay đổi lịch sử, có thể ngay cả Vũ Sóc cũng sẽ chết đi?


N
ếu như vậy, sao Diệp Tưởng chịu đựng nổi.


Trước kia, hắn tổng cảm giác
ý chí con người có thể thay đổi số mệnh. Thế nhưng hiện tại xem ra, số mệnh không phải dễ dàng đấu tranh là có thể theo như ý muốn. Nhất là loại số mệnh đã bị nguyền rủa.


Thế nhưng
nội dung chính trong [phòng học dị độ] không phải cùng loại đấu tranh với số mệnh sao?


Nếu muốn nghịch chuyển quá khứ, thay đổi lịch sử, như vậy ít nhất hắn
phải trở nên đủ cường đại.


Buổi tối 1 ngày này.


Thời điểm Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc hai người đơn độc dùng cơm liền nói tới vấn đề này.

Vũ Sóc có chút trầm mặc.


Thật lâu sau nàng mới nói:“Hiện tại
trước hết phải nghĩ cách đem thực lực tăng lên. Ta tất yếu phải trở nên càng thêm mạnh mẽ. [phòng học dị độ] là một bộ phim kinh dị phi thường khó, chỉ sợ còn hơn cả [gia tộc Nightliar]. Hơn nữa, chúng ta có khả năng phải tham diễn [ Ma cốc ][ lệ quỷ chi quan ] những  loại phim kinh dị như thế. Trước lúc bộ phim cuối cùng được công chiếu, tất yếu phải làm tốt chuẩn bị vạn toàn. Nghịch chuyển lịch sử...... Đối với chúng ta hiện tại mà nói, còn quá gian nan .”


Nếu là Vũ Sóc trước đây,
nàng sẽ không nói những lời như vậy . Nàng là người luôn lạc quan và tin tưởng, phần kiên cường đó của nàng có thể truyền tới cho những người bên cạnh.


Nhưng......
nàng hiện tại đã khác .


Tuy rằng
trong quá khứ nàng cũng từng thấy rất nhiều cái chết, nhưng chung quy đều không phải kẻ chí thân, còn là 1 đám bạn cùng trải qua sinh tử nguy hiểm. Mỗi 1 người chết đi trước mặt nàng là 1 loại đả kích lớn lao không phải bất luận kẻ nào đều có thể dễ dàng thừa nhận. Cho dù là người kiên cường cũng có cực hạn. Ngay cả Hầu Tước cũng chết, rạp chiếu phim thứ 19 triệt để hủy diệt.


Điều này làm Vũ Sóc chân chính nh
ìn rõ hiện thực.


Nàng không dám lại
dễ dàng tiếp nhận hiểm nguy.


Bởi vì Diệp Tưởng tương lai thay đổi quá khứ, ngược lại dẫn đến
càng nhiều người chết hơn nữa. Như vậy nếu tiếp tục thay đổi 1 lần nữa, có thể ngay cả nàng và Diệp Tưởng đều chết đi.

Nàng chung quy
chỉ là 1 nữ tử được lớn lên trong nhà ấm, là 1 thiên kim tiểu thư, không phải chiến sĩ trời sinh.


Cho nên
mỗi bước của nàng hiện tại phải cân nhắc thật kỹ càng, không còn là lạc quan mù quáng. Ý chí cường đại còn cần tài năng nhất định mới có thể thực hiện. Con kiến ý chí có mạnh mẽ tới mấy cũng không thể đánh bại sư tử.

“Bất quá...... Nếu
như ta có đầy đủ nắm chắc, ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp thay đổi lịch sử !”


Sau khi cơm nước xong, Vũ Sóc
rời khỏi phòng ăn, tính toán muốn đi luyện hắc ma thuật.


Vừa rời khỏi phòng ăn, cước bộ của nàng đột ngột dừng lại.



Diệp Tưởng ở
phía sau ôm lấy nàng.


“Chúng ta sẽ sống sót .”


Trong rạp chiếu phim thứ 13 đã trở nên trống rỗng, đối với Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc mà nói, cả 2 chính là nguồn an ủi lớn nhất của nhau.


“Ta tuyệt đối sẽ không
để ngươi chết, cũng không để bản thân chết đi.”


“Ta nhất định phải trở thành nhân vật chính !
M
à ngươi sẽ trở thành nữ nhân vật chính !”


“Mà nhân vật chính...... Là có thể bất tử !”


“Ta nhất định sẽ làm được điểm này...... Không tiếc hết thảy đại giới !”[ chưa xong còn tiếp..]


ps: Hokage Ninja hôm nay rốt cuộc kết thúc ! Naruto cùng Hinata tu thành chính quả, khiến ta này minh sồ đảng cảm giác đáng giá......