12/09/2016

Posted by Unknown |

Chương 74: Thế Cục Các Rạp Biến Hóa




Rạp chiếu phim địa Ngục thứ 13.


Trong phòng nghỉ công cộng.


Trên mặt đất phủ đầy bùa chú nhiều không đếm được.


Trên những lá bùa này đều viết những chú văn bất đồng, có nhìn căn bản cũng không hiểu.


Tại nơi trung tâm, Bạch Vũ Sóc luôn yêu thích mặc đồ trắng, lúc này lại bận trên người 1 bộ đồ đen, trong miệng lầm rầm niệm chú ngữ, trong tay đang bưng 1 quyển sách ma pháp cũ kỹ.


Nàng
đang niệm tụng chính là chú ngữ đã thất truyền vào thời trung cổ.


Tiếp
đó......


Từng
tấm bùa chú bắt đầu bốc cháy.


Sau lưng Vũ Sóc, đôi cánh ác ma rộng mở.

Theo
từng tấm bùa chú thiêu đốt, linh hồn Vũ Sóc bắt đầu câu thông với thế giới linh dị.


Chú ngữ này có thể là nguyên nhân khiến nàng từ trung cấp linh môi tăng lên thành cao cấp linh môi. Chỉ là, không thể kéo dài.


Theo sau......


Sau lưng nàng
ẩn ẩn hiện hiện 1 đôi chân.


Nhưng
nó xuất hiện không bao lâu thì biến mất.


Vũ Sóc mở mắt.


Nàng
nhìn cuốn sách ma pháp trước mặt. Đây là bộ sách hắc ma thuật Eerna thu được từ gia tộc Northfield.


Vũ Sóc đã quyết định
con đường ngày sau nàng muốn đi. Chính là con đường theo pháp hệ! Xác thực mà nói, chính là trở thành 1 ma thuật sư. Đây cũng là phương pháp tốt nhất tăng lên thực lực trong thời gian ngắn.


Sắm vai Eerna thu hoạch
được đương nhiên không ít, mấu chốt nhất chính là ký ức phong phú của Eerna. Trong trí nhớ đó có rất nhiều tri thức về hắc ma thuật, đối với Vũ Sóc mà nói, đó mới chính là chí bảo.


Đương nhiên. Vì phòng
ngừa vạn nhất, nàng sau khi tiến vào phòng liền dùng hắc ma thuật chế tạo bùa chú ngăn cách, không cho quỷ hồn có khả năng đi ra ngoài. Để tránh ảnh hưởng tới Diệp Tưởng. Thực lực của Diệp Tưởng hiện tại chung quy quá yếu, mà Vũ Sóc cũng không có biện pháp nào có thể giúp hắn khôi phục thực lực.


Từ 1 tuần trước đó đổ về, Vũ Sóc có thể nói ngày đêm khổ luyện hắc ma thuật.

Đổi
lại là nàng trước kia, không chắc sẽ chọn con đường này. Thế nhưng, cái chết của đám người Phương Lãnh xúc động tới nàng.


Một người không có bất cứ lực lượng
nào, trong thế giới địa ngục này sẽ không thể làm được bất cứ chuyện gì. Chỉ có trở nên mạnh mẽ, mạnh đến mức để cho mình và người bên cạnh không dễ dàng bị chà đạp như 1 con kiến, như vậy mới có thể làm chuyện mình muốn làm. Mới có thể quán triệt niềm tin cùng ý chí của bản thân!


Cho nên, chỉ cần có thể
trở nên mạnh mẽ, Vũ Sóc sẽ không để ý bản thân thông qua con đường nào để biến cường! Cho dù đây có là Ác Ma chi đạo!


Chỉ có thể nói, lần
biến đổi này ảnh hưởng tới Vũ Sóc quá lớn.


Đương nhiên,
sử dụng hắc ma thuật cũng có nhiều ưu điểm, không giống như vật nguyền rủa sử dụng sau 10 giây là tính phí dựa theo thù lao, mà dựa vào cấp bậc của hắc ma thuật mà quyết định ra giá.

Kỳ thật lấy
chiến lực của Eerna, vốn ít nhất có thể trừ bỏ một hai hắc y giáo chủ. Nhưng vận khí nàng không tốt lại gặp phải Mộc Lam. Mà sau này tuy rằng dựa vào thời gian bị đông cứng thoát ra, lại phải đối mặt với An Nguyệt Hình. Nếu đổi thành người khác, cho dù là vị hắc y giáo chủ Diệp Tinh Vẫn tiếng tăm lừng lẫy, Eerna cũng không phải không có khả năng chém giết.


Hiện tại, Vũ Sóc
muốn đem thực lực của bản thân Eerna phát huy tới mạnh nhất, sau đó trùng kích ảnh hậu [ nữ tính xưng là ảnh hậu thì thích hợp hơn ] !


Hiện nay, nếu không trở thành ảnh hậu, như vậy căn bản
không có khả năng tồn tại. Trong bộ phim kinh dị khó giải kế tiếp không có khả năng sinh tồn!


[phòng học dị độ]
trong tương lai còn phải quay phần tiếp theo! Kết cục của phần thứ nhất vẫn còn dang dở. Đương nhiên dàn diễn viên của bộ [phòng học dị độ 1] chết rất nhiều trong [ Nightliar 3]. Bất quá, rạp chiếu phim có thể bổ sung thêm vào.


Nói tới đây, không thể không nhắc
tới 1 chút thế cục của các rạp chiếu phim hiện nay.


Hoàng Phủ Vô Kỵ, Tây Môn Khả Lệ cùng Kanzaki Yuu ba người, toàn bộ đều sinh tử không rõ
, phỏng chừng đang ở tại 1 thời không nào đó trong [phòng học dị độ]. Hiện nay trong toàn bộ 20 rạp chiếu phim, diễn viên hạng A đã không còn mấy ai. Về phần ảnh đế, còn sống có Mộc Lam, Lý Mẫn Hà Long Ngạo Thiên . Diễn viên hạng A không tính Vũ Sóc thì chỉ còn có “Huyết phần” Park Tae Sang của rạp chiếu phim thứ 12, Thiên Sơn Nguyệt của rạp chiếu phim thứ 5, cùng với Hạng Lăng Trần của rạp chiếu phim thứ 7. Hắc y giáo chủ còn lại vài người, cùng với Diệp Tinh Vẫn .


Trong số diễn viên hạng A, cường đại nhất hẳn là Diệp Tinh Vẫn . Mà xếp hạng thứ 2 chính là “Huyết phần” Park Tae Sang. Hắn là người hàn quốc, bản thân so với “Do giáo thụ”(giáo viên Do) cũng được coi như 1 mỹ thiếu niên. Thậm chí nếu hắn thật khai chiến cùng Do giáo thụ, trừ phi Do giáo thụ dùng 1 chiêu thời gian đông cứng giống như Kim Tứ Quý, bằng không thua không cần nghi ngờ.


Park Tae Sang thành danh
trong 1 bộ phim kinh dị hàn quốc tên là [ huyết phần ]. Tự nhiên cũng có được vật nguyền rủa loại ký sinh. Tình báo có liên quan tới hắn lúc trước là thu được khi họp với đám người Hầu Tước. Bởi vì không bài trừ khả năng hắn được tham diễn [ Nightliar gia tộc 3]. Lực lượng của Park Tae Sang cường đại ở chỗ, hắn có được thể chất âm dương, có chỗ bất đồng với thể chất linh môi. Thủ đoạn của hắn có thể nói tương đối quỷ dị, quanh người hắn cũng là âm khí sâm sâm làm người ta sợ hãi.

Đứng đầu khu ma doanh là Hầu Tước, nay đã chết. Mà đọa tinh doanh tuy cũng cũng có thương vong nhưng 1 ít chiến lực trung kiên vẫn còn bảo lưu. Ngày sau, thế lực rạp chiếu phim tất sẽ có thay đổi. Chỉ sợ, Long Ngạo Thiên sẽ trở thành tân nhân vật cự đầu.


Mở cửa phòng nghỉ ra, Diệp Tưởng lúc này đang đợi ở bên ngoài.


Trên ngực hắn bị Vũ Sóc dán lên 3 lá bùa, là để đảm bảo an toàn cho hắn.


“Không có việc gì
chứ?” Diệp Tưởng nhìn Vũ Sóc trên người đầy mồ hôi, nói:“Ngươi cũng nên chú ý nghỉ ngơi, trong khoảng thời gian này ngươi luyện tập quá sức rồi.”


“Ta không
thể nghỉ ngơi......” Vũ Sóc tiếp nhận khăn mặt Diệp Tưởng đưa cho lau mồ hôi “Ta chỉ cần vừa nhắm mắt lại sẽ nhìn thấy bọn người Phương Lãnh. Hơn nữa, Long Ngạo Thiên hiện tại đã trở về rạp chiếu phim, ngươi là chuẩn nhân vật chính, hắn nhất định sẽ không tiếc hết thảy muốn cướp lấy quang hoàn nhân vật chính của ngươi.


Tuy
tại thời điểm mấu chốt, Long Ngạo Thiên cứu Vũ Sóc một mạng, nhưng hắn thuần túy là vì không muốn tâm Diệp Tưởng có tạp niệm, 1 lòng giải quyết Nightliar. Nay địch nhân này đã không còn, Hầu Tước cũng đã chết, Long Ngạo Thiên Diệp Tưởng tự nhiên ở thế đối địch không thôi . Hắn nhất định sẽ không tiếc hết thảy thủ đoạn giết chết Diệp Tưởng, đoạt lại vị trí nhân vật chính !


thực lực của Long Ngạo Thiên, tuy ngày hôm đó mới chỉ vỏn vẹn lộ ra 1 góc băng sơn, nhưng có thể thấy được thực lực của hắn hùng hậu ra sao! Nếu không đủ mạnh mẽ, như vậy ngày sau nhất định sẽ chết trên tay hắn!


Trong thâm tâm Diệp Tưởng cũng biết điều này. Hắn tất yếu phải khôi phục thực lực thợ săn ác ma ngày xưa, phải để bản thân 1 lần nữa có đủ năng lực chiến 1 trận với Long Ngạo Thiên!


Hắn tuyệt đối sẽ không buông tay
với quang hoàn nhân vật chính! Trải qua trận chiến này hắn mới hiểu được, quang hoàn nhân vật chính chính là chiếc vé đảm bảo cho hắn có thể tiếp tục sinh tồn!


Vô luận Diệp Tưởng
hay là Vũ Sóc đều nhận thức được phim kinh dị khó giải tàn khốc tới mức nào. Tử vong có lẽ là 1 thứ xa xỉ, càng nhiều chính là chết trong tuyệt vọng không thể ngủ yên.


Lúc trướ
c những lời của Long Ngạo Thiên, Diệp Tưởng khắc ghi sâu trong nội tâm.


Muốn
trở nên mạnh mẽ......


Thì nhất định phải không ngừng cố gắng !


Lúc này......
tại 1 không gian khác.


Đây là không gian bên trong  “rạp chiếu phim thứ 10 .


Mộc Lam, Pandora, Lý Mẫn Hà, Hoắc Thanh Lam
 là số ít những người còn sống sót.


Vị ký chủ Ác Ma Minos trong trận chiến cuối cùng bị cuốn vào lỗ đen chết thảm.


Mà Hoắc Thanh Lam nguyên bản
cũng bị sát hại, nhưng thời khắc mấu chốt được Mẫn Hà xuất hiện cứu hắn một mạng.


Mà giờ này khắc này......
Ở trước mặt bọn hắn. Y Mông ngày xưa vô cùng thần bí, nay lộ ra chân diện mục của hắn.


Mà bọn họ cũng đều ý thức được Y Mông
này đã không còn là Y Mông trước kia.


“Đơn giản
mà nói... các hạ tên là Long Ngạo Thiên, từ nay sẽ tiếp quản quyền quản lý tối cao nhất rạp chiếu phim thứ 10. Là như vậy sao?


Thời điểm Mộc Lam nghe tới cái tên “Long Ngạo Thiên”, phản ứng đầu tiên chính là nghĩ hắn có phải người điên hay không. Thế nhưng, đối phương rất nhanh dùng hành động thực tế trả lời hắn.


“Không sai. Từ nay về sau,
rạp chiếu phim thứ 10 này sẽ do ta làm chủ. Bất quá các ngươi yên tâm, ta không giống như An Nguyệt Hình, loại người chuyên ngược đãi người khác, tùy ý để cho nội đấu diễn ra ta sẽ không làm. Phàm kẻ nào nguyện ý trung thành với ta, ta tuyệt đối không bạc đãi, hơn nữa thưởng phạt phân minh.”


Những người ở đây đều không nói gì.


Bọn họ
hiểu được sự đáng sợ của Long Ngạo Thiên.


“Chúng ta đều là
kẻ bán đi linh hồn, chỉ có thể nguyện trung thành với Nightliar đại nhân.” Mộc Lam ngữ khí châm trước nói:“Đương nhiên, nay đại nhân đã không có ở đây. Thế nhưng, ta cũng không tính nguyện ý trung thành với 1 đối tượng mới.”


“Ta có thể
hiểu được. Về sau trải qua sống chết, thành lập quan hệ tin cậy, như vậy cũng không phải không thể cho các ngươi đầy đủ quyền hạn, thế nhưng hiện tại còn chưa được.”


Mộc Lam cùng Long Ngạo Thiên đối diện
nhau .


Hắn
ẩn ẩn ý thức được, đối phương không phải nhân vật dễ đối phó.


Y Mông đi theo
bên người hắn một thời gian dài như vậy nhưng hắn lại không phát hiện ra kẻ này là  nhân vật thâm tàng bất lộ!


Tiếp
theo Long Ngạo Thiên lại nói:“Đương nhiên ta cũng biết...... Không lộ ra 1 chút thực lực, các ngươi cũng không tin phục ta.”


Nói xong,
trên đỉnh đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện 1 con địa Ngục trùng !


Giờ khắc này, tất cả mọi người
đều hít vào 1 ngụm khí lạnh, nhất tề rút ra vũ khí chuẩn bị chiến đấu!  


Con địa ngục trùng kia tự nhiên là Địa Ngục trùng thể tiến hóa! Loại cấp bậc này cho dù chỉ có 1 con, Mộc Lam tự hỏi, cũng phải 1 phen khổ chiến mới có thể chém giết được nó !


Mà Long Ngạo Thiên
tiếp theo lại lấy ra 1 thanh kiếm, đối với địa ngục trùng trên đầu vung lên 1 cái.

Một kiếm......


Chỉ một kiếm......


Địa Ngục trùng
kia liền vỡ vụn ra, sau đó ngã xuống đất, thống khổ giãy dụa , biến mất......


Mộc Lam không thể tin
vào 2 mắt của mình.


Đây chính là...... Địa Ngục trùng a !


Ngay cả Hầu Tước cũng bị Địa Ngục trùng ăn luôn! Nhưng loại này còn là chủng loại đã tiến hóa vài lần !


Một kiếm miểu sát......


Mộc Lam dùng sợ hãi ánh mắt nhìn về phía Long Ngạo Thiên.


Hắn có thể khẳng định,
1 kiếm kia nếu chém vào người hắn chính là chết không cần nghi ngờ! Cho dù là nhục thể hay là linh hồn đều hoàn toàn tử vong!


Đối phương...... Không thể trêu chọc !


Cuối cùng, Mộc Lam lựa chọn thỏa hiệp.


Mà những người khác, cũng lựa chọn như vậy.


Long Ngạo Thiên gật gật đầu, tỏ vẻ vừa lòng.


Kế tiếp, hắn sẽ bắt đầu
trùng tố nhục thân cho vài vị phu nhân trong hậu cung của hắn, trở thành diễn viên rạp chiếu phim thứ 10. Sau đó còn phải từ trong kẽ hở thời gian, cứu sống Tứ Quý.


Sa La
chết đi...... hắn vẫn như trước vô cùng đau đớn. Trong hậu cung của hắn, Sa La là một tồn tại không thể thay thế. Nàng chết làm lòng  Long Ngạo Thiên day dứt không tiêu.


Hắn còn không biết Hầu Tước
vẫn sống. Nếu biết...... Hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua Hầu Tước !


Mặt khác...... Diệp Tinh Vẫn
tại rạp chiếu phim thứ 20, hắn tự nhiên cũng không bỏ qua ! Một đoạn thời gian nhúng chàm nữ nhân của mình, tự nhiên phải trả giá đại giới ![ chưa xong còn tiếp..] 


12/08/2016

Posted by Unknown |

Chương 73: Ngọn nến tàn trong gió



"Ta cũng không có biện pháp, hiện tại nơi này chỉ rộng có bây nhiêu. . ."

Vũ Phàm
lộ ra tia bất an, chà sát 2 tay. Lúc sau gương mặt có chút ảm đạm...

"Ta. . . Ta
chỉ có thể làm được nhiêu đó. Xin lỗi, Hầu Tước ngươi bồi dưỡng là hy vọng ta có thể bảo vệ được Diệp Tưởng, thế nhưng hôm nay ngay cả tự bảo vệ mình ta cũng không làm được. Thực sự. . . Xin lỗi. . ."

Hầu Tước đứng lên, nhìn quanh
cửa hiệu cắt tóc. Hắn tự nhiên biết nơi này đối với Vũ Phàm có ý nghĩa phi phàm như thế nào.

Bên ngoài cửa tiệm cắt tóc hoàn toàn là 1 mảnh đen kịt, không hề có bất cứ thứ gì tồn tại.

Hầu Tước rất rõ ràng một việc. . .

Cho dù là hắn hay là Ôn Vũ Phàm. . .

Đều sống không được bao lâu.

Đương n
hiên, Sa La dưới ảnh hưởng ý chí của Long Ngạo Thiên vẫn có thể sống ở sâu trong ác mộng. Hắn không có bản lãnh giống như Long Ngạo Thiên. Tuy là linh môi đứng đầu nhưng cũng chỉ có thể dựa vào linh hồn để sinh tồn. Bất quá lúc trước vì thao túng quá nhiều địa ngục trùng, hắn đã định là sẽ chết. Hiện tại Ôn Vũ Phàm mạnh mẽ lưu lại 1 tia tàn hồn của hắn, thế nhưng cũng không thể duy trì được bao lâu.

Tiệm cắt tóc này sớm muộn rồi cũng sẽ tan vỡ. Mà hắn có thể sẽ còn chết ở trước đó nữa. Kế tiếp, linh hồn Ôn Vũ Phàm trong thế giới này sẽ không ngừng yếu đi, cuối cùng rồi chết. Diệp Tưởng và Bạch Vũ Sóc thật ra lại khá hoàn hảo, dù gì 1 người cũng là thợ săn ác ma, 1 người dựa vào ác ma khế ước thu được tấm thân bất tử, cả 2 đều có quan hệ nhất định với ác ma, có thể xây dựng lại 1 thân thể mới. Thế nhưng Ôn Vũ Phàm lại không thể nào làm được.

Về phần Hầu Tước. . . Linh hồn của hắn
lúc này đã là ngọn nến trước gió. Điều này không hề khoa trương chút nào. . .

Hiện tại,
ở 1 giây sau hắn có thể đột ngột chết đi, luồng tàn hồn này triệt để tiêu thất cũng không phải chuyện kỳ quái.

Đây là
điều không cách nào nghịch chuyển. Hắn thân là ảnh đế cũng vậy. Làm ra hành vi vượt quá khả năng, thao túng lượng lớn địa ngục trùng như vậy, tất nhiên phải bỏ ra đại giới.

"Sa La chết đi
, tất cả mọi chuyện nàng đều nói cho ta biết."

Sau khi Hầu tước nói ra những lời này, Vũ Phàm liền ngẩn ra, nàng lập tức lộ ra vẻ mặt thống khổ.

Nàng ấy... đã đem tất cả mọi chuyện nói cho Hầu tước biết sao.

Nếu như không phải
vì có Sa La hiệp trợ, Diệp Tưởng chưa chắc có khả năng trở thành người thắng sau cùng. Một trận chiến này có quá nhiều người hy sinh. Ôn Vũ Phàm thậm chí cảm giác, nàng có thể sống đến bây giờ chính là kỳ tích. Rất nhiều người thực lực vượt xa nàng đều chết, nhưng nàng lại còn sống đến hiện tại.

Nghe xong Ôn Vũ Phàm
kể lại, Hầu tước vẫn rất bình tĩnh.

Ôn Vũ Phàm lúc này thử thăm dò
hỏi: "Cái kia. . . Hầu tước, Sa La. . . Sylvester Phyllis tiểu thư, ngươi và nàng yêu nhau sao?"

Câu này
vừa ra khỏi miệng, nàng lập tức ý thức được sai lầm, vội vàng nói: "Cái kia. . . Xin lỗi, ta nói sai rồi! Ngươi cứ coi như ta chưa từng hỏi qua. . ."

phải là người yêu hay không có quan trọng sao? Hiện tại hỏi tới chẳng phải sát muối lên vết thương của Hầu tước?

Hầu tước
cũng không có trả lời nàng.

Hắn
lại lần nữa ngồi trên ghế.

Thời khắc cuối cùng của sinh mạng lại cùng nữ nhân này cùng nhau vượt qua, nhân duyên cuộc sống cũng thật là kỳ diệu.

Thời điểm Sa La chết... nghĩ đến nàng chắc hẳn không có quá nhiều tiếc nuối. Nàng dùng tánh mạng mình tranh thủ cơ hội cho Diệp Tưởng chiến đấu.

Nghĩ tới đây,
trong lòng Hầu Tước có chút nhẹ nhõm thoải mái.

Lúc này
, tầm mắt hắn bỗng nhiên tập trung vào trong ống đựng kéo. Ở trong đó có 1 cái kéo chỉ còn 1 nửa!

Trí nhớ của Hầu tước phi thường tốt. Hắn rất nhanh nhớ lại, đây là thứ trước đây hắn đã từng giao cho Ôn Vũ Phàm!

1 nửa còn lại, hắn giao cho Sa La, để nàng thông qua nó gây nguyền rủa lên Ôn Vũ Phàm!

Ôn Vũ Phàm chú ý tới
ánh nhìn của Hầu Tước, vội nói: "Cái kia... là trước đây Hầu tước từng đưa cho ta. Là món đồ đầu tiên ta tạo ra được trong thế giới mộng của mình.. ."

"Ngươi vẫn
giữ lại cho đến bây giờ sao?"

"
Phải.. có phải cảm giác ta rất ngu ngốc hay không? Chỉ có nửa cái kéo mà thôi! Bất quá, là vật ngươi trước đây đưa cho ta, ta cảm giác. . . đối với ta đó là lễ vật rất có ý nghĩa."

Hầu tước hơi ghé mắt nhìn thoáng qua Ôn Vũ Phàm.

Nàng cũng giống như mình,
chẳng còn sống được bao lâu thời gian nữa. Đối với Ôn Vũ Phàm, hắn chỉ là lợi dụng mà thôi, mặt ngoài mượn cớ là để bảo hộ Diệp Tưởng, nhưng thực ra chính là để cho nàng trở thành nhân vật không chế Diệp Tưởng. Nhưng dường như nàng toàn tâm toàn ý tin tưởng bản thân mình. Không thể xuất lực vì mình mà tự trách.

Hầu tước chưa bao giờ
là loại người vì lợi dụng người khác mà sinh ra cảm giác áy náy. Thế nhưng hắn tới đây sẽ là 1 người chết. Trong khoảng thời gian cuối cùng này, hắn tự nhiên không muốn coi Ôn Vũ Phàm là 1 "Quân cờ", "Đạo cụ" .

Hắn chậm rãi cầm
nửa cái kéo lên, xem xét tường tận.

Ôn Vũ Phàm tiếp tục nói: "Ta cho tới bây giờ
chưa từng tự tin vào bản thân 1 lần nào. Tuy rằng lớn lên rất đẹp, thế nhưng nhân duyên kém cỏi. Hiện tại nghĩ lại ta có thể vào học trong 1 nhà thẩm mỹ viện cũng là  do người ta thương cảm. Bất quá, lần đầu tiên phát hiện bản thân mình cũng có thiên phú cường đại ở 1 phương diện nào đó, ta đã rất cố gắng trở nên mạnh mẽ... ừm, nhưng vẫn còn chưa đủ mạnh, thực lực của ta trong bộ phim này quá yếu. .."

Hầu tước
cầm chặc nửa cái kéo trong tay.

Hắn
chỉ là 1 luồng tàn hồn, không có hy vọng sinh tồn. Ôn Vũ Phàm cũng giống vậy.

Vô luận
phản kháng như thế nào cũng đều là tuyệt vọng.

Thế nhưng. . . Hầu tước là
ai, hắn sao có thể ngồi chờ tử vong tới?

Chỉ bất quá, hắn vẫn luôn
là kẻ lý tính lãnh khốc, hiện tại ý thức được, lý tính thuần túy kỳ thực không thể giải quyết được tất cả vấn đề. Con người cũng đôi lúc cần học cách dùng cảm tính đối đãi với sự vật.

Hắn không thể chết được!

Tuy rằng NightLiar
đã bị Diệp Tưởng tiêu diệt.

Thế nhưng. . .

Cái này
có được coi như báo thù thành công?

Không!

Đối tượng báo thù, vẫn còn!

Diễn viên diễn vai Hắc y giáo chủ còn chưa chết hết! Đám người Mộc Lam vẫn như trước có thể trở về rạp chiếu phim! Hơn nữa Tiểu Tăng còn là chết trên tay Mộc Lam!

Về phần Long Ngạo Thiên, nếu như hắn sớm xuất hiện thì cục diện đã không chuyển biến xấu như vậy. Cái chết của Sa La, người đàn ông này không thể trốn tránh trách nhiệm!
Những người này
, đều còn sống.

Hắn làm sao có thể
chết?

Hắn thân là
1 phương cự đầu ngày xưa, cho dù hiện tại rơi vào cảnh dầu cạn đèn tắt, tất cả đồng bạn đều chết hết thì sao chứ?

Chẳng lẽ hắn ngay cả Ôn Vũ Phàm trước đây cũng không bằng sao?

Khách quan mà nói. Hầu tước muốn sống tiếp, nghĩ như thế nào
cũng không có khả năng. Ôn Vũ Phàm cũng giống thế. Linh hồn hắn không có khả năng ở mãi trong thế giới ác mộng, thời gian trôi qua rồi cũng sẽ chết.

Thế nhưng. . . Hắn
vẫn đang sống, nếu đã còn sống thì không thể buông tha mưu sinh!

Hắn là hầu tước!

Hầu tước
đem nửa cái kéo trả về vị trí.

"Ôn Vũ Phàm." Hắn
quay đầu nhìn về phía người phụ nữ đứng bên này, "Nếu như ngươi muốn chúng ta sống tiếp, ngươi nhất định phải đào móc hết tiềm năng của ngươi ra. "

"Ngươi. . . Ngươi nói cái gì?"

Đúng vậy. Hầu tước muốn sống sót được
, hy vọng duy nhất của hắn lúc này chính là Ôn Vũ Phàm!

Thiên phú tinh thần của nàng cực kỳ hiếm có.

Linh hồn bị thương
là không cách nào chữa trị được, Hầu Tước rất rõ ràng điểm này. Thế nhưng, mộng cảnh của Ôn Vũ Phàm và hắn là nguyền rủa cộng sinh.

Mộng của bọn họ bị nguyền rủa hợp nhất thành một thể.

Nếu Ôn Vũ Phàm có thể
phát huy hoàn toàn thiên phú tinh thần của nàng... như vậy vì ảnh hưởng cộng sinh, có thể khôi phục lại linh hồn của Hầu Tước!

Đây chỉ là 1 giả thiết, không có lý luận thực tế chứng minh, lại càng không có nửa điểm bảo chứng sẽ thành công.

Hầu tước
cho tới bây giờ chưa từng làm điều gì mà không có căn cứ.

Thế nhưng hiện tại, hắn phải
đánh cuộc! Đây là hy vọng sinh tồn duy nhất của hắn!

Mà đây cũng là
biện pháp duy nhất hiện tại Hầu Tước có thể nghĩ ra! Trừ cái đó ra, không còn bất kỳ phương pháp nào!

"Chúng ta phải ra ngoài." Hầu tước chỉ vào
bên ngoài cửa hiệu cắt tóc nói: "Ngươi nhất định phải đem thế giới trong mộng này biến thành lĩnh vực tinh thần thuộc về ngươi! Ngươi có thể làm được! "

Ôn Vũ Phàm có thể
đem 1 bộ phận thế giới trong mộng chia cắt ra, như vậy muốn tái tạo lại 1 thế giới trong mộng khác, một mộng cảnh nằm bên ngoài 9 tầng ác mộng, có thể hay không?

Hầu tước vô pháp xác định.

Nhưng
nếu cái gì cũng không thử, như vậy chỉ có thể ngồi chờ chết mà thôi!

Hắn lần đầu tiên triệt để vứt bỏ
suy nghĩ lý tính. Từ góc độ cảm giác, đánh bạc vào chút khả năng mơ hồ, không xác định!  

Đây có lẽ là
hành động đầu tiên hắn làm mà không cần mưu lược.

Hơn nữa, còn là
đem tánh mạng mình ký thác trên người 1 nữ nhân.

Còn Ôn Vũ Phàm được Hầu Tước nhắc nhở, nàng cũng ý thức được, đây là con đường duy nhất!

Nàng
không nói mấy ngôn ngữ não tàn như "Ta làm không được". Đã đến thời điểm này, có không làm được cũng phải làm. Huống chi lúc này, Hầu Tước đem tất cả hy vọng đặt cược trên người nàng.

Bên ngoài cửa tiệm cắt tóc là 1 mảnh đen kịt. Linh hồn nào 1 khi bước vào cũng chân chính hóa thành hư vô, từ nay về sau triệt để biến mất trên thế gian này.

Mà nếu như
đem không gian đen kịt bên ngoài biến thành 1 bộ phận của mộng, như vậy liền có thể bước ra được rồi.

Tiềm lực của Ôn Vũ Phàm có thể cứu vớt được Hầu Tước hay không?

Ngay cả chính nàng cũng không thể đảm bảo.

Lúc này, nàng quay đầu nói rằng: "Hảo, ta sẽ
dốc hết sức mình!"

Nhất định phải cứu Hầu Tước, còn có bản thân. Ở
trong lòng Ôn Vũ Phàm, nàng coi Hầu Tước còn quan trọng hơn bản thân.

Lúc này nàng thoáng nhớ lại trước đây Hầu Tước
đã từng tập huấn đặc biệt cho nàng trong thế giới ác mộng. Đoạn thời gian đó tuy rằng thống khổ, cũng từng làm nàng oán hận Hầu Tước, thế nhưng xác thực cũng làm cho thực lực của nàng trở nên mạnh mẽ hơn.

Hiện tại, nàng
phải đối xử với bản thân điên cuồng hơn cả những gì Hầu Tước đối với nàng.

Mà lúc này, Hầu Tước bỗng
chú ý tới bàn tay phải của hắn bắt đầu trở nên có chút trong suốt! Tuy chỉ ngắn ngủi trong chớp mắt nhưng vẫn bị hắn phát hiện ra.

Luồng tàn hồn này đang bắt đầu quá trình tan biến.

Hiện tại,
hắn đang chạy thi cùng tử thần.

Nếu thất bại, cửa tiệm cắt tóc này sẽ trở thành phần mộ của hắn.

Thế nhưng, nếu thành công. . . Hắn
lại có thể Đông Sơn tái khởi!

Khi đó, Long Ngạo Thiên, còn có
tất cả diễn viên rạp chiếu phim thứ 10 . .

Hắn sẽ đưa bọn họ
không thoát 1 kẻ nào, toàn bộ đều vào địa ngục đi! (chưa xong còn tiếp. . )


12/06/2016

Posted by Unknown |




Chương 72: Đau thương trở về





Hắc ám
dần tán đi. . .

Trên màn hình điện ảnh rốt cuộc lại có ánh sáng.

"Hô. . . Rốt cục
lại nhìn thấy được." Tịch Thâm Dạ  vừa ra ngoài mua bỏng ngô và coca về "May trước khi vé xem phim hết hạn đi lĩnh bỏng ngô và coca, ta vốn tưởng lần này phải dùng bỏng ngô để bù lại giá vé chứ... "

Ánh rạng đông chiếu
trên ngọn núi St. Dios.

Trên mảnh đất này,
chỉ sợ ngay cả 1 cọng cỏ cũng không còn tồn tại, khắp nơi chỉ là đất đá hoang vu.

Vẻ mặt Vũ Sóc có chút mệt mỏi, miễn cưỡng chống đỡ thân thể, ôm lấy đầu Hầu Tước, đi tìm thân ảnh của Diệp Tưởng.

"John đã chết?" Ám Hà cũng không biết vừa rồi xảy ra chuyện gì.

Nhưng mà trong thiên địa
đã không còn thấy tung tích của Diệp Tưởng.

Hầu Tước
nhìn thấy thái dương lại 1 lần nữa xuất hiện, hắn biết Diệp Tưởng cuối cùng cũng thành công rồi.

Hắn
hiện tại đã là đèn hết dầu tắt, rất nhanh phải đi xuống suối vàng.

Một
khi hắn chết đi, như vậy rạp chiếu phim thứ 19 chân chính đoàn diệt. Lần này rạp chiếu phim thứ 19 dốc hết toàn lực, tất cả diễn viên đều tham gia bộ phim này.

Ánh mắt Hầu Tước nhìn về phía rạng đông.

Hắn muốn đem
những tia sáng này khắc ghi trong trái tim mình, tạo nên bức tranh cuối cùng trước tử vong.

Một lúc
sau. . .

Tánh mạng của Hầu Tước kết thúc.

Heine. Xia Neite. Ophelia Willis, sinh năm 1987 công nguyên, hưởng thọ 27 tuổi.

Vũ Sóc
cúi xuống nhìn.

Làm linh môi nàng đã biết,
bên trong cái đầu này đã không còn linh hồn.

Hầu tước. Đã đi
rồi.

Hơn nữa
hắn dù có thành công trở về rạp chiếu  phim, thì vé chuộc cái chết bị âm cũng sẽ bị rạp chiếu phim  gạt bỏ.

G
iây phút này, trên ngọn núi thuộc về đọa tinh trận doanh chỉ còn sót lại Bạch Vũ Sóc một người.

Mà cuối cùng màn hình điện ảnh dừng lại trên gương mặt Vũ Sóc, sau đó bộ phim tuyên bố kết thúc.  Tiếp theo là chuỗi dài danh sách diễn viên.

Kết thúc.

Kỳ thực
thời gian điện ảnh kết thúc còn chưa tới, thế nhưng ma vương đã mất, như vậy coi như đã sớm xác định được kết cục.

"Kết
quả ngay cả Heine cũng chết a!" Ám Hà không khỏi cảm khái.

trên mặt Thâm Dạ cũng có vài phần ảm đạm, lập tức vò bổng ngô thành 1 đoàn, nói: "Đi thôi. Đã kết thúc."

Kết thúc. . .

Hết thảy đều. . .

Sau khi tỉnh lại, Vũ Sóc xuất hiện
trong rạp chiếu phim thứ 13, nhìn chuỗi dài danh sách các diễn viên trên màn hình.

Những cái tên quen thuộc... không 1 ai có thể trở về.

Bất quá, Vũ Sóc ngay cả 1 giọt lệ cũng không rơi xuống được.

Nàng đã
bi thương quá nhiều rồi

Chỉ
còn 1 mình nàng sống sót sao?

Nàng nhìn
khắp phòng chiếu phim, đích xác, không nhìn thấy có người nào khác.

Diệp Tưởng, Phương Lãnh. Ôn Vũ Phàm, Tiêu Mộng Kỳ. Đổng
Lam đều đã chết.

Nàng chống đ
ỡ muốn đứng lên nhưng lại lảo đảo ngã xuống nền đất.

Chưa bao giờ Vũ Sóc thống hận
bản thân mình nhỏ yếu và vô năng như vậy. Cho dù thu được ma quỷ khế ước, cho dù trở thành Erna nàng vẫn nhỏ yếu như trước đây!

Ngay lúc này nàng muốn trở nên mạnh mẽ, cường đại hơn bất cứ lúc nào!

Thế nhưng. . . Sau này nàng
căn bản không còn đối tượng cần bảo hộ , cũng không còn. . .

Nhưng lúc này lại có 1 bàn tay nắm lấy vai nàng.

"Đứng lên đi, Vũ Sóc."

Nàng ngẩng đầu lên.

Diệp Tưởng cứ như
thế đứng trước mặt nàng.

"Ta còn sống. Vũ Sóc."

Thời khắc Vũ Sóc nhìn thấy Diệp Tưởng, nội tâm nàng chấn động không nói nên lời. Một khắc đó, cho dù toàn bộ chư thiên thần xuất đứng trước mặt, so ra cũng kém Diệp Tưởng.

Đối
với Vũ Sóc mà nói, Diệp Tưởng chính là Thần của nàng.

Nàng nắm
lấy tay Diệp Tưởng, sau đó ôm hắn vào lòng! 

"Cám ơn ngươi. . . Cám ơn ngươi. . .
vẫn còn sống. . . Ngươi còn sống. . ."

Mọi người đều đã chết.

Rạp chiếu phim thứ 13 chỉ còn lại Diệp Tưởng và Vũ Sóc hai người.

Buổi tối,
bên trong phòng ăn rạp chiếu phim.

Diệp Tưởng và Vũ Sóc
đều mặc trang phục thuần trắng, trên bàn bầy vài đĩa đồ ăn chay để cúng tế người chết.

Đáng tiếc,
không thể mang thi thể bọn họ trở về, cũng không có điều kiện tổ chức lễ tang cho họ.

Hiện nay. . .
chỉ có thể làm được đến thế này mà thôi.

"Phương Lãnh, Mộng Kỳ, Vũ Phàm. . ."

Vũ Sóc yên lặng nhìn
bàn đồ ăn, dùng thanh âm nghẹn ngào nói: "Kết thúc rồi, Diệp Tưởng đã báo thù cho các ngươi."

"Mong
các ngươi có thể ngủ yên. . ."

Ngủ yên?

Làm sao có thể ngủ yên?

Người bị địa ngục trùng cắn nuốt tuyệt đối không được ngủ yên.

Diệp Tưởng và Vũ Sóc
ngồi bên bàn cơm, không khí chung quanh u ám nặng nề.

Cầm đũa lên, Diệp Tưởng nói: "Ăn đi, Vũ Sóc."

Vũ Sóc
cầm đôi đũa trên tay, ngơ ngác nhìn cái chén trước mặt, sau 1 hồi, 1 giọt lệ nóng hổi rơi xuống.

"Ta
chỉ khóc lúc này thôi. . . Diệp Tưởng. . ."

Vũ Sóc
cúi đầu, không muốn để Diệp Tưởng nhìn thấy bộ dạng của nàng.

"
Sau lúc này. . . Ta sẽ không khóc nữa. . . Ta sẽ không tiếc tất cả trở nên mạnh mẽ, cường đại đủ để bảo vệ đồng bạn, cường đại đủ để làm chủ vận mình của mình!"

Lúc này, Diệp Tưởng
nắm chặt lấy 2 tay nàng.

"Khóc xong
... lau mặt rồi ăn cơm đi."

"Ăn
được... mới có thể sống sót."

"Sống sót. . . Sau đó ta và ngươi
sẽ cùng nhau trở nên mạnh mẽ!"

Lúc này Diệp Tưởng rất rõ ràng. . .

Hắn đã không còn là thợ săn ác ma.

Thứ bị tan ra kia chính là phân thân của hắn.

Quầng sáng nhân vật chính tuy vẫn như cũ, nhưng thực lực của hắn đã suy yếu tới mức muốn giận sôi.  Hắn đã không còn bất tử chi thân, hơn nữa ngay cả 1 quỷ sai bình thường cũng không bằng.

Hắn hiện tại
với thời điểm trong bộ phim xe buýt kinh khủngkhông khác nhau chút nào.

Hơn nữa. . . Hắn
vẫn bị hạn chế như trước, không cách nào sử dụng được vật nguyền rủa.

Đây chính là
cái giá phải trả khi muốn đánh bại NightLiar.

Đây chính là
đại giới để hắn có thể sống sót.

Bất quá, hắn
còn thời gian. Chỉ cần có thời gian hắn có thể trở về như trước.

Hắn nhất định
làm được!

Còn
phía bên kia. . .

Bên trong 1 cửa hiệu cắt tóc nho nhỏ.

Trên mặt đất
có rất nhiều tóc.

Phong cách kiến trúc của cửa hiệu cắt tóc
hoàn toàn không khác gì tiệm cắt tóc thập niên 90. Máy uốn tóc, ghế gội đầu cũng không có.  

Heine khó khăn mở mắt.

"Ngươi đã tỉnh?"

Hắn
nhìn sang phía bên phải. Đó là 1 nữ tử tóc quăn, gương mặt rất mỹ lệ, chỉ cần nhìn qua sẽ khiến người ta khó có thể quên. Lúc này người đó đang lộ ra nụ cười vô cùng vui mừng.

"Ôn Vũ Phàm?"

"Ừ, là ta. Ta
thật sự lo lắng ngươi sẽ chết."

"Đây là nơi nào?"

"Mộng a. Nơi này là thế giới
trong mộng. Ừ. . . Thế giới trong mộng của ta. Thời khắc cuối cùng tà mất đi sự chi phối đối với thế giới ác mộng. Bất quá, ta đã đem bộ phận mộng cảnh của mình bứt ra ngoài."

Dưới tình huống Long Ngạo Thiên hoàn toàn chi phối ác mộng, nàng còn có thể phân tách 1 bộ phận thuộc về mình ra.

Hầu tước
phải thừa nhận thiên phú tinh thần của Ôn Vũ Phàm dùng từ kinh khủng là không thể hình dung.

"Bất quá
chúng ta tạm thời chỉ có thể ở trong mộng mà thôi. . . nói đơn giản hơn, chính là chỉ có thể ở trong không gian bên trong tiệm cắt tóc này. . ."

Đây là nơi chứa đựng ký ức tốt đẹp nhất của Ôn Vũ Phàm khi còn nhỏ. . .

Không gian không tới năm mươi mét vuông. . .

Đối
với Hầu Tước và Ôn Vũ Phàm mà nói, đây chính là toàn thế giới
. . .