12/03/2016

Posted by Unknown |

Chương 69: Nhân vật chính lên sân




Bánh xe lịch sử vẫn chưa vì Diệp Tưởng từ tương lai tham gia mà thay đổi.


Giống như Tích Kính từng vô số lần quay trở về quá khứ, ý đồ thay đổi lịch sử vậy.


Thậm chí mạnh mẽ can thiệp, ngược lại
dễ dẫn tới khả năng cục diện lịch sử sẽ lâm vào tình trạng càng thêm tối tăm.

Tòa thành bảo giờ đã sàn bằng thành bãi phế tích.


Ánh mắt Diệp Tinh Vẫn ảm đạm tựa vào 1 đoạn tường ở phía sau, nhìn gương mặt ác ma trên bầu trời.

Hắn
nguyên bản chỉ vì hướng Mộc Lam báo ân mà trở thành người của Đọa Tinh giáo đoàn.


Nhưng
nay lại cùng Tứ Quý trở thành cừu địch. Không chỉ như thế...... An Nguyệt Hình đem người của phương khu ma nhân sát hại tàn nhẫn, còn tra tấn bọn họ. Điểm này đã vượt qua giới hạn của hắn.

Hắn
không còn muốn đi giết bất luận người nào.


Lúc này
hắn nhìn sang bên cạnh. Trong 1 bãi máu, thân thể Mộc Lam từ từ trồi lên.


“Hết thảy đều kết thúc
rồi.” Mộc Lam nhìn thiên không nói:“Chúng ta thắng lợi .”


Đúng vậy...... Chúng ta thắng lợi ......


Nhưng Diệp Tinh Vẫn
không có 1 chút nào cao hứng. Hắn thậm chí hy vọng giờ phút này mình chính là 1 phương thất bại.

Chỉ là,
linh hồn hắn đã sớm thuộc về ác ma, hết thảy không phải do hắn có thể quyết định.

“Mộc Lam.”


“Ta biết ngươi muốn nói
điều gì, thế nhưng cái gì cũng đừng nói.”


Mộc Lam
lúc này cũng cảm giác rất ghê tởm. Nếu không phải vì diễn trò, hắn căn bản không muốn nói ra lời kịch này.

Hắn hiện tại đã biến thành
người còn thêm tà ác hơn so với kẻ năm đó bức tử mẫu thân. Nhưng vô luận không muốn thế nào thì hắn và Tinh Vẫn đều giống nhau, linh hồn không còn thuộc về chính mình nữa rồi. Hắn không có lựa chọn.


Sau khi kết thúc bộ phim này, ta thật sự muốn nghỉ ngơi 1 đoạn thời gian. Ta...... Mệt mỏi.”


Mộc Lam tựa vào
người Tinh Vẫn. Im lặng ngẩng đầu nhìn thiên không.


Mà Hầu Tước
lúc này đã trở thành kẻ sống sót cuối cùng của rạp chiếu phim thứ 19.


Kim Tứ Quý biết
lòng tự trọng của hắn rất mạnh, không cho phép nàng đi đỡ hắn.

Bỗng nhiên......


Vài con địa ngục trùng không bị Hầu Tước thao túng, hướng về phía Hầu Tước cùng Kim Tứ Quý đánh tới !


“Không !”


Kim Tứ Quý giờ phút này đã không
còn nửa điểm năng lực, mà thí ma nỏ vẫn còn chưa tích súc năng lượng xong!

Hầu Tước
đã không còn con bài chưa lật nào khác, tất cả vật nguyền rủa đều đang trong thời kỳ phục hồi. Hơn nữa cho dù hắn muốn mạnh mẽ sử dụng cũng không có khả năng, bởi vì......


Hắn đã không c
òn vé chuộc cái chết, vé chuộc cái chết của hắn cạn kiệt rồi. Vừa rồi còn có một bộ phận vé chuộc cái chết phải hỏi mượn Kim Tứ Quý, hiện tại Kim Tứ Quý cũng chẳng còn tiền cho hắn mượn.

Hiện tại cho dù sống sót trở về rạp chiếu phim, hắn cũng bởi vì vé chuộc cái chết biến thành số âm mà chết.

Địa Ngục trùng bay đến
bên người Hầu Tước cùng Kim Tứ Quý, sau đó bắt đầu cắn nuốt thân thể bọn hắn!


Linh hồn Hầu Tước cũng không có khả năng thoát khỏi thể xác, một khi làm như vậy, hắn sẽ bị địa ngục trùng lập tức ăn luôn. Mà Kim Tứ Quý cũng đồng dạng rơi vào tuyệt cảnh, căn bản vô pháp giúp đỡ Hầu Tước. Trừ phi, nàng nguyện ý buông tay chống cự, tùy ý để Long Ngạo Thiên kéo nàng vào thế giới ác mộng.


“Tứ Quý !” Lúc này
thanh âm của Long Ngạo Thiên lại truyền tới tai nàng:“Ngươi mau vào đi thôi!”


“N
ếu ngươi không chịu ra tay, ta sẽ chết ở nơi này.” Kim Tứ Quý truyền tới hắn tối hậu thư của mình:“Ta một chút cũng không muốn trở lại bên cạnh ngươi !”


Long Ngạo Thiên nhìn Kim Tứ Quý
bị địa ngục trùng cắn nuốt, nhưng hắn vẫn quyết định ra tay cứu nàng. Dù có thế nào, hắn cũng không thể để mặc Tứ Quý chết đi trước mặt hắn !


“Mà thôi !” Long Ngạo Thiên cuối cùng vẫn là quyết định đi cứu Tứ Quý. Đương nhiên
chỉ cứu Tứ Quý mà thôi, Hầu Tước là nhất định phải chết .


Mà Diệp Tinh Vẫn
cũng cảm ứng được Tứ Quý đang gặp nguy hiểm !


“Không...... Không !”


Diệp Tinh Vẫn giờ phút này
muốn tới cứu nàng. Nhưng hắn giống như bị 1 lực lượng nào đó mạnh mẽ trói buộc, không thể nhúc nhích!

Nhưng
ngay tại thời điểm Long Ngạo Thiên chuẩn bị ra ngoài cứu, hắn bỗng nhiên nghĩ tới 1 việc, lại an tâm ngồi xuống.

Hiện tại không phải là lúc tất yếu đi ra ngoài.”


“Ngươi...... Long Ngạo Thiên !” Lý Mĩ Gia vô cùng phẫn nộ:“
Đó chính là Tứ Quý a !”


“Tứ Quý
có thể chất là thời gian nguyền rủa, cho dù nàng chết đi cũng có thể trong khẽ hở thời gian cứu nàng trở về. Hiện tại ra ngoài cứu nàng, ta sẽ không thể trở lại thế giới ác mộng, tất yếu phải đối đầu với An Nguyệt Hình, như vậy tương đương với việc cứu Hầu Tước. Kẻ này nhất định phải chết !”


“Ta không hiểu, thực lực của ngươi
chẳng lẽ không đủ để giết chết Hầu Tước?”


“Ngươi ngốc sao?
Mỹ Gia?” Nữ nhân tóc vàng lười biếng duỗi eo, ưỡn bộ ngực ngạo nhân, nói:“Hầu Tước có thể lưu lại ám thủ trên người Y Mông. Nếu hiện tại đi ra ngoài, Hầu Tước trái lại có thể lợi dụng cơ hội này khống chế Ngạo Thiên. Khó mà làm được a......”


Long Ngạo Thiên gật đầu:“Ngươi minh bạch chưa? Mĩ Gia? Hầu Tước tất yếu
phải chết, như vậy thì thân hình Y Mông mới có thể chân chính thuộc về ta! Đương nhiên, chờ sau khi ta đi ra cũng có thể giải trừ các loại ám thủ của hắn, nhưng...... cách  này phải cần thời gian !”


Lúc này......


Thân thể Tứ Quý đã bị ăn mất hơn phân nửa, còn Hầu Tước thì bị tầng tầng địa ngục trùng bao vậy thân thể, nhưng vẫn thẳng tắp đứng như trước!

Hắn vẫn đứng !


Làm Linh môi đứng đầu,
linh hồn hắn đã vô cùng cường đại, linh hồn cường đại siêu việt nhục thân mới có thể khiến hắn đứng thẳng !


Nhưng...... Cuối cùng, khi
chân hắn bị cắn nuốt , hắn rốt cục cũng té ngã trên mặt đất!

Hầu Tước Heine,
một đời cự đầu, nay bước chân vào ngưỡng cửa tử vong !


Trên bầu trời,
gương mặt ác ma to lớn, ngũ quan căn bản không rõ ràng nhưng lại làm người ta cảm giác 1 tia uy nghiêm vô thượng.

Đây mới là Ma Vương chân chính. Không cần
huyết mạch nhân loại làm kí chủ, siêu việt hết thảy ác linh, quỷ hồn.


Quang mang trong mắt Hầu Tước đã triệt để ảm đạm.

Hắn nay
bị ăn mất chỉ còn lại cái đầu, ngay cả não cũng bị móc ăn hơn phân nửa. Mắt chỉ còn lại con bên phải nhưng cũng bị địa ngục trùng che phủ không thể nhìn thấy phía trước.

Hết thảy...... Đ
ã kết thúc.


Hầu Tước
không còn bất cứ khả năng lật ngược tình thế.


Chỉ là......
trước khi tử vong lại không thể gặp mặt Sa La hảo hảo cáo biệt.


Làm một danh cự đầu, hắn quản hạt
rạp chiếu phim thứ mười chín, vì trận chiến này mà làm tốt các chuẩn bị.


Hắn sẽ không nói
hắn đã tận lực làm việc.


Đó
chỉ là cớ của kẻ thua


Thắng chính là thắng. Thua chính là thua. Thành bại quyết định hết thảy.


Nếu thua. Như vậy hắn
phải nhận kết cục tử vong.


Hắn nhắm hai mắt lại.


Tư duy cùng ý thức
dần dần tan biến.


Người bị Địa Ngục trùng thôn phệ, linh hồn không thể lên thiên đường cũng không thể xuống địa ngục. Tuy tằng rớt xuống địa ngục là phải nhận muôn vàn thống khổ, nhưng bị địa ngục trùng ăn mất sẽ phải tiến vào 1 loại hư vô tuyệt đối. Không có hạnh phúc, không có thống khổ. Không có hắc ám, không có trắng tinh. Ngay cả tử vong cũng không tồn tại, bất quá lại không thể coi như đang sinh tồn.


Đ
ây chính là cái gì cũng không có, ngay cả khủng bố cũng không. Chính là “Vô” tồn tại.


Đối với linh hồn, nó mới là thứ  đáng sợ nhất.


Hơn nữa vĩnh viễn không có
điểm cuối.


Ở thế giới đó, hắn cũng vô pháp gặp mặt bọn Tiểu Tăng.


Vĩnh biệt ......


Sa La......


Chúc ngươi hạnh phúc......


Hồi lâu...... Hồi lâu......


Ngay lúc Hầu Tước cảm giác chính mình đã lâm vào hư vô tuyệt đối...

Không gian chung quanh đột nhiên chấn động kịch liệt!

Hắn lại lần nữa mở mắt phải !


Vô số Địa Ngục trùng
dưới sự ảnh hưởng của 1 lực lượng vô danh, 1 con tiếp 1 con, lần nữa quay trở về hắc ám!

Trong nháy mắt, Địa Ngục trùng chung quanh
bị dọn dẹp không còn con nào!  

Lần đầu tiên trong mắt Hầu Tước lóe lên thần tình kinh ngạc và khiếp sợ.

Một bàn tay
đem nửa cái đầu sót lại của hắn cầm lên.

“Thoạt nhìn...... Còn sống.”


“Như vậy......
đặt ở nơi này đi, hẳn sẽ thoải mái 1 chút.”


Trong tầm mắt của Hầu Tước nhìn thấy 1 nam  nhân.

Dung mạo nam nhân này tương đối anh tuấn. Đôi mắt hắn, so với bất cứ người nào Hầu Tước từng gặp qua trong đời đều lợi hại và kiên định hơn.

“Hiện tại...... Là
lúc nhân vật chính lên sàn.”


Một tin nhắn kịch bản xuất hiện trong đầu Hầu Tước.


Diệp......


Diệp Tưởng?




Diệp Tưởng
chạm rãi quay đầu bước đi, bỏ lại Hầu Tước đang ngơ ngác nhìn.


Diệp Tưởng
hiện tại không có hắc dực, không có Dạ Huyết, không có đôi con ngươi hình thập tự ngược, cũng không có huyết tinh xiềng xích.


Thế nhưng, hắn lại mang cho Hầu Tước một loại
cảm giác bất đồng với quá khứ!

Trên bầu trời,
gương mặt Ác Ma vẫn có vẻ vô cùng đáng sợ như trước.

Tiếp
đó, Gregory liền nhanh chóng bay tới, đứng trước mặt Diệp Tưởng!


Hắn
tính nói cái gì đó thì thấy Diệp Tưởng hơi cúi lưng, sau đó, từ trong bóng dáng dưới chân lôi ra cái gì.


Gregory nhìn
kỹ, đó là......


Hai
cái đầu người.


Hắn đem
2 đầu người kia ném về phía Gregory.


Hai cái đầu người đó chính là giáo chủ Song Tử, Anna cùng Nhã Lâm !


Gregory vừa tiếp được
2 cái đầu kia thì Diệp Tưởng đã xuất hiện trước mặt hắn.

Sau đó...... Hắn liền nhìn
thấy......


Nơi trán Diệp Tưởng, đột nhiên xuất hiện 1 con mắt mở ra !


Con mắt thứ 3 này, thế nhưng lại giống hệt như 1 lỗ đen !


Trong mắt Gregory, hắc động càng ngày càng khổng lồ, theo sau hắn liền phát hiện, bản thân đã đứng ở bên trong động!


Gregory đứng
ở trước mặt Diệp Tưởng không hề có biến hóa,  nhưng linh hồn hắn đã không còn đây.

Nó đã dung hợp với linh hồn ác ma.


Tiếp theo, Diệp Tưởng nhẹ vung tay liền đem đầu của Gregory tháo xuống !


Diệp Tưởng ngẩng đầu,
đối diện với gương mặt ác ma trên bầu trời.


Xuống dưới cho ta.”


“Nightliar !”


Con mắt thứ 3 của Diệp Tưởng, hắc động cự đại như muốn thôn thiên phệ địa! (hấp trời nuốt đất)

Giây phút này hắn đã siêu việt ác ma địa vị cao giai, đem lực lượng của ác ma địa vị cao giai hoàn toàn dung hợp!

Thợ săn Ác Ma
hoàn mỹ nhất, tối cường nhất trong lịch sử! Ác ma địa vị cao giai cũng là đối tượng săn bắn của hắn.

Cho dù
Diệp Tưởng trước đây hoàn toàn ma hóa cũng không thể đánh lại chính mình hiện tại!

Dạ Huyết
đã không cần nữa, lực lượng ác ma hoàn toàn ngưng tụ ở con mắt thứ 3.

Thâm trầm , dày đặc hắc ám.


 Thợ săn Ác Ma
tối cường nhất lịch sử cùng với Ma Vương tối cường nhất lịch sử!


Trên bầu trời,
gương mặt ác ma cự đại có vẻ càng thêm dữ tợn!  

Theo sau......


Trong mây đen, vô tận hắc ám bắt đầu tràn ra.

Tiếp theo gương mặt ác ma kia liền bị hắc ám bao phủ.


Mà đồng thời,
hắc động trên trán Diệp cũng trở nên sôi trào!

Ta tức là hắc ám. Hắc ám tức là ta.


Ta không
nơi nào không có ! Đồng thời trên không, 1 hắc động cự đại cũng đang thành hình.


Hắc động này cùng hắc động trong dĩ vãng không thể só sánh.

Vô tận hắc ám sôi trào cùng một chỗ khiến hắc động này không ngừng mở rộng .


Diệp Tưởng
đứng ở phía trước hắc động. Hắn không cần 2 cánh cũng có thể đứng trên không trung.

Hắc động chính là lực lượng
của hắn.


Trước màn hình trong rạp chiếu phim Linh độ, tất cả người xem đều ngây ngốc.


“Ta hỏi một câu......” Ám Hà lăng lăng nói:“
Ai là kẻ cường đại hơn?”


Rạp chiếu phim thứ 13, Diệp Tưởng !” Phía sau, trăm người 1 lời đồng thanh trả lời.[ chưa xong còn tiếp......]


ps: Đối với hi vọng mặt sau xuất hiện tập thể sống lại kịch tình độc giả tất yếu nói tiếng xin lỗi , bản nhân không tính toán viết thành Dragon Ball như vậy kịch tình.
 

12/02/2016

Posted by Unknown |

Chương 68: Ma vương hiện hình





Rạp chiếu phim Linh độ...


Trên màn hình điện ảnh, nháy mắt khi cái kén vỡ ra, ngay cả Ám Hà cũng khẩn trương siết chặt hai tay, trên trán rịn ra lớp mồ hôi mỏng.


Xem tới lúc này nàng đã hoàn toàn hòa mình vào trong tình tiết của bộ phim[ Nightliar 3]. Bộ điện ảnh rất nhanh sẽ kết thúc, nhưng xem ra tới hiện tại, khu ma trận doanh vẫn không có chút phần thắng nào.

Một kích này có thành công hay không?


Giết chết Nightliar phỏng chừng không có khả năng,
nhưng chỉ cần làm hắn bị thương cũng là rất tốt rồi.


Tiế
theo, trên màn hình điện ảnh bắt đầu xẹt gương mặt những kẻ còn sống, tuyệt đại đa số là người của Đọa Tinh giáo đoàn. Cuối cùng, hình ảnh ngừng lại trên gương mặt của đệ cửu giáo chủ Hoắc Thanh Lam.


“Người này...... Là ai?” Ám Hà lúc này đã quên
mất trong thùng đã hết bỏng ngô, theo bản năng vẫn thò tay vào mò 1 phen “Xem ra là vị hắc y giáo chủ cuối cùng?”


“Hắn gọi
Hoắc Thanh Lam. Lúc trước từng diễn qua vài bộ phim kinh dị nhưng ngươi chưa từng xem qua.


“Phải không? Tên này
không có chút ấn tượng nào cả.”


“Nhị vị......
có thể im lặng 1 chút được không? Chúng ta đang xem phim đó!”


Phía sau không khỏi truyền đến
thanh âm oán giận.


Hai mắt Tịch Thâm Dạ nhìn vào phía góc bên phải màn hình. Vụ nổ kia tạo thành 1 vùng lửa thật lớn, còn về phần Hoắc Thanh Lam, nàng căn bản không đặt hắn vào trong mắt.


Thời điểm Hoắc Thanh Lam xuất hiện trước mặt Trần Ngũ Sinh, Trần Ngũ Sinh cũng có chút kiêng kị, dù gì đối phương cũng là hắc y giáo chủ!  

Một chân của hắn đã bị địa ngục trùng ăn mất.


Dưới tình huống như vậy,
nhìn thế nào cũng không thấy có nhiều phần thắng.


Hoắc Thanh Lam
trở thành hắc y giáo chủ, thực lực tự nhiên xưa đâu bằng nay. Vận khí của hắn rất không tệ, lại thêm Grandier cố ý lợi dụng, không ngừng chỉ bảo. Thực lực của hắn đã không hề tầm thường, nay còn trở thành hắc y giáo chủ, càng như hổ thêm cánh.

Tại thời điểm kén đen nổ tung, Trần Ngũ Sinh ngẩng đầu nhìn thiên không, nhất thời mở miệng ha ha cười lớn.


“Hảo !
Quá tốt ! Chết tốt !”


Hoắc Thanh Lam lại căn bản không để ý tới hắn, trực tiếp lấy ra một
thanh đao màu đen.

“Hừ......” Trần Ngũ Sinh vui mừng không sợ, nhìn
đại đao màu đen, nói:“Ngươi thật nghĩ rằng có thể dễ dàng giết chết lão phu vậy sao?” 


Hoắc Thanh Lam căn bản không trả lời, mà
trực tiếp bổ 1 đao tới!


Nhân bì cổ sư Trần Ngũ Sinh
, danh khí của hắn kỳ thực không hề yếu hơn so với ảnh pháp sư. Nếu vì tuổi của hắn mà xem nhẹ thì chính là mười phần sai .


Trần Ngũ Sinh
lập tức từ trong vòng tay xương người lấy ra vật nguyền rủa của hắn -- trống da người ! Sau đó, 2 tay hắn bắt đầu gõ trống!


Bởi vì sắc trời âm u, Hoắc Thanh Lam căn bản
nhìn không rõ bộ dáng của cái trống kia, thế nhưng đó là vật nguyền rủa thành danh của Trần Ngũ Sinh, làm sao y dám đại ý qua loa, đại đao trong tay nhanh chóng bổ tới, cũng làm tốt chuẩn bị tùy thời thu chiêu.

Trần Ngũ Sinh
phát ra tiếng cười lạnh.


Kẻ hậu bối... Cái này gọi là gừng càng già càng cay. Ngươi cho rằng lấy ra Đồ Long đao [ Trần Ngũ Sinh là fan của Kim Dung] là có thể đối phó với lão phu sao? Cuộc đời này của lão phu chỉ cầu làm việc thanh thản, không thẹn với lòng. Chỉ cần có thể tru tà diệt nịnh, thề không nương tay!

Trần Ngũ Sinh giờ phút này giống như
hiệp khách trong truyện của Kim Dung, cười lên ha ha, không hề sợ hãi tử vong!  


Hầu Tước !
Cuộc đời này của lão phu không thể tiếp tục làm việc cho ngươi, chỉ mong tới ngày Thanh Minh, chuẩn bị cho ta 1 chén rượu là đủ!

Đại đao màu đen đâm xuyên qua mặt trống, trực tiếp đâm thẳng vào trái tim Trần Ngũ Sinh!


“Ha ha......
kẻ hậu bối......” Trần Ngũ Sinh phát tin tức tới đối phương:“Trống của lão phu, nghe có êm tai hay không?”


Đại đao màu đen cắm vào trái tim Trần Ngũ Sinh. Hắn đã không thể cứu được nữa!


Thế nhưng
bên tai Hoắc Thanh Lam giờ phút này, tiếng trống kia vẫn như trước duy trì liên tục, không chút ngừng nghỉ!  

“A...... A...... Này, đây là cái gì !”


Theo sau hắn liền rút
đại đao ra, chém rớt đầu Trần Ngũ Sinh!


Đầu Trần Ngũ Sinh bay lên không rồi đáp xuống mặt đất!

“Ngũ...... Ngũ Sinh thúc, Ngũ Sinh thúc hắn cũng......” Meiko giờ phút này rốt cuộc
hiểu được như thế nào là tuyệt vọng.


Trần Ngũ Sinh......
cũng đã chết!


Hoắc Thanh Lam điên cuồng té trên mặt đất che lỗ tai
lại, tiếng trống kia giống như ma âm, khiến đại não hắn muốn nổ tung!  

“Không...... Không !”


Thanh âm tiếng trống đánh ra rất có tiết tấu, hơn nữa, giống như đang đánh lên linh hồn hắn vậy!

Tiếp theo, hắn thế nhưng không thể khống chế, bắt đầu nhảy theo điệu trống !


Liền giống như
vị chủ nhân trước kia của trống da người.... vị đó cho đến nay vẫn ở trong địa ngục tiếp tục khiêu vũ!

Hắn
cứ nhảy như thế cho tới khi chết mới thôi!


Một chiêu này thực đáng sợ ,
cho dù bịt lỗ tai cũng không dùng được. Đây là tiếng trống nhằm vào linh hồn!

Không...... Ta không muốn chết !


Ta còn
chưa khiến Mẫn Hà quay trở lại bên người ! Ta còn chưa có giết chết Mộc Lam !


Mà đúng lúc này, Hoắc Thanh Lam bỗng nhìn
thấy có 2 thân ảnh đang chậm rãi tiến về phía hắn.

“Cứu...... Cứu ta, mau cứu ta !”


Đạo thân ảnh phía trước cũng giống như hắn, mặc trang phục là hắc y giáo chủ!

Nhưng người tới...... Lại là......


Meiko !


Thời điểm Meiko đi tới nhìn thấy Trần Ngũ Sinh bị chém rớt đầu liền biết, cho dù nàng có dùng Thực Âm chi Thủ cũng vô dụng . Trần Ngũ Sinh không có vật nguyền rủa Ký sinh loại giao cho Bất Tử chi Thân, đầu bị chém chính là phải chết không cần nghi ngờ.


Meiko đối
với Trần Ngũ Sinh có một loại tình cảm như con cháu với trưởng bối. Cha mẹ mất đi, nàng vẫn luôn coi Trần Ngũ Sinh là phụ bối. Ngũ Sinh thúc chết ở trước mặt nàng, nàng lại chỉ có thể đứng nhìn!


Tiếp theo nàng chuyển mắt nhìn tới Hoắc Thanh Lam.


“Ngươi trừng cái gì
trừng, mau cứu ta!” Hoắc Thanh Lam tuy thấy người tới là Meiko, nhưng nghĩ nàng nay cũng là 1 diễn viên của Đọa Tinh, cho dù nàng hận mình thấu xương cũng không thể động thủ giết hắn ! Bằng không chính là ng !


Hắn nghĩ rằng, nàng sẽ không chủ động muốn NG đi?


Nhưng trên thực tế, nguyền rủa
của Nightliar đã dẫn tới việc diễn viên mất đi khả năng chủ động NG. Mà nay Meiko là không thể tấn công người của đọa tinh trận doanh .


Lúc này,
mặt trống da người kia bị hòa tan. Cuối cùng, biến mất.


Nguyền rủa có thể giải trừ.


Hoắc Thanh Lam nhẹ nhàng thở ra.
Đại đao màu đen kia cũng không phải vật nguyền rủa thông thường, bằng không hắn cũng không dám chính diện đối phó Trần Ngũ Sinh !


Mà Meiko nhìn
thấy đối phương có thể tránh được cái chết, trong lòng liền hạ quyết tâm.


Ngũ Sinh thúc !


Ta sẽ báo thù cho ngươi !


Mái tóc ngắn của nàng bắt đầu biến dài ra.


Tiểu Tăng...... Sherry...... Ngũ Sinh thúc...... Sa La...... Hầu Tước......


Còn có Niệm Sinh......


Meiko nhắm hai mắt lại.


Nàng tất yếu
phải làm như vậy.


Làm một thầy thuốc
lại không thể cứu được sinh mệnh trước mắt. Làm 1 diễn viên rạp chiếu phim thứ 19 lại chỉ có thể trở thành nanh vuốt của ác ma. Nàng đã chịu đủ rồi.

Nên
là lúc chấm dứt tất cả.


Nàng nhớ lại
thời điểm ở Nhật Bản, đoạn thời gian đang là sinh viên học viện Y.


Nhớ lại mẫu thân, nhớ lại
cái chết của giáo viên Matsuki ......


Ta... có phải là 1 thầy thuốc tốt?


Có thực sự là 1 người tốt?


Bị người
ta vu hãm thành ma nữ, bị định tội, ngay cả cơ hội biện bạch cũng không có. Thậm chí khả năng trả thù đám người kia cũng không.


Bất quá...... Vô phương .


Có một số việc
đã quyết là phải làm .


Tóc của nàng không tới 1 hồi đã dài tới đầu gối.

Mụ mụ......


Nàng vuốt ve
mái tóc của mình, đây chính là di vật mà mẫu thân lưu lại cho nàng.

Để con tới bồi bạn với người.


“Không !” Mạc Niệm Sinh
đã nhìn ra ý định của Meiko!


Nàng muốn......


Để cho nguyền rủa sống lại !


Một khi nguyền rủa sống lại, bản thân nàng sẽ bị quỷ hồn thôn phệ linh hồn, mà kế tiếp quỷ hồn này sẽ trực tiếp giết chết Hoắc Thanh Lam !


Mạc Niệm Sinh nhìn Hoắc Thanh Lam, lúc này hắn cũng hận không thể nhanh chóng giết chết đối phương !


Meiko...... Không cần...... Ngươi không
nên làm như vậy!


Hắn
nhắn tin cho nàng lại phát hiện nàng đã đóng lại công năng nhận tin nhắn kịch bản. Nàng đã hạ quyết tâm!

Vật nguyền rủa
liên tục mở ra nhất định sẽ khiến nguyền rủa sống lại!

Hắn ngăn trở không được !


Hảo......


Thế nhưng như thế......


Hắn sống một mình còn có ý nghĩa gì nữa?


Mạc Niệm Sinh
có ý nghĩ muốn cùng nàng lên đường!


Hắn cũng bắt đầu khởi động bóng dáng dưới chân.


Hoắc Thanh Lam nhất thời ý thức được
ý đồ của 2 người trước mắt, vội vàng lui về phía sau, nhưng  phát hiện bản thân không thể động đậy ! Lại vừa thấy bóng dáng của mình bắt đầu làm ra những động tác kỳ quái, còn bản thân hắn cũng hành động tương ứng theo bóng dáng!

Làn da trên người Mạc Niệm Sinh đang không ngừng sạm đen, hắn đang chuyển hóa biến thành cái bóng!  Mà thân thể Meiko cũng bị vô tận tóc đen bao phủ, tựa như 1 nữ quỷ chân chính!

Hai người
đều muốn giết chết Hoắc Thanh Lam !


Vật nguyền rủa loại Ký sinh sống lại nguyền rủa sẽ thôn phệ diễn viên, biến thành 1 bộ phận của nguyền rủa!

Lúc này......


Rạp chiếu phim thứ 19 chỉ còn lại vỏn vẹn 1 mình Hầu Tước!


Tất cả mọi người
đã chết ! Ngay cả Sa La giờ phút này cũng đang trong trạng thái là 1 cái xác không hồn!


chính bản thân Hầu Tước... cũng chẳng sống được bao lâu nữa.


Lúc này hắn hộc ra 1 ngụm máu lớn, sắc mặt tái nhợt,  mồ hôi đổ như mưa, ngay cả đứng cũng có chút miễn cưỡng. Tiếp theo, ngũ quan bắt đầu xuất huyết!

Sống không được bao lâu
nữa......


Hắn tất yếu
phải tích súc năng lượng để bắn phát nỏ thứ 2! An Nguyệt Hình sao có thể dễ dàng giết chết như vậy được!


Lúc này......


Thế giới ác mộng.


Ôn Vũ Phàm nhìn Long Ngạo Thiên trước mắt
cùng với Sa La đã không khác gì thây khô, nhất thời hoảng sợ không thôi.


“Ngươi là ai?”


Long Ngạo Thiên ý thức được Ôn Vũ Phàm cũng
là người có thiên phú tinh thần cường đại, bằng không không thể tiến vào trong mộng của hắn.

Lý Mĩ Gia bị hắn an bài
bên trong 1 tầng mộng cảnh khác, không cần lo lắng. Hắn chỉ cần đợi tới lúc Diệp Tưởng cùng Hầu Tước hai người đều chết đi là được, tiếp đó lại ra ngoài quyết đấu 1 trận với An Nguyệt Hình thu hoạch nhiều vé chuộc cái chết nhất có thể.


Với hắn mà nói, An Nguyệt Hình hóa thân
thành Ác Ma đã không có khả năng trở về rạp chiếu phim . Cho nên, Diệp Tưởng Hầu Tước mới là uy hiếp lớn nhất với hắn, nhất là Diệp Tưởng !


Hai người chỉ cần chết
đi, tiếp theo biểu diễn [phòng học dị độ 2] hắn có thể lại lần nữa đạt được quang hoàn nhân vật chính!  Khi đó vẫn như trước là thiên hạ của Long Ngạo Thiên hắn !


“Tại hạ Long Ngạo Thiên. Tiểu thư là người nào?”


Long Ngạo Thiên nho nhã lễ độ tự giới thiệu .
Hắn xem ra Ôn Vũ Phàm căn bản không thể cấu thành uy hiếp đối với hắn.

Ôn Vũ Phàm nghe được
cái tên “Long Ngạo Thiên” lại sửng sốt, hỏi:“Đây thực là tên người sao? Chắc hẳn ngươi rất thích đọc tiểu thuyết?”


Trong ấn tượng của nàng, cái tên này không phải là chỉ dành cho những nhân vật chính trong tiểu thuyết internet, tiểu đệ và mỹ nữ hàng đàn sao?

Long Ngạo Thiên cũng không tính toán giết Ôn Vũ Phàm,
nàng trốn vào trong mộng hẳn là để tỵ nạn. Tuy rằng thiên phú tinh thần cực tốt nhưng lại không có quang hoàn nhân vật chính, căn bản không có bao nhiêu bản sự. Bản thân hắn cũng không phải kẻ thích vùi hoa dập liễu, bởi vậy mới dùng thái độ nho nhã bắt chuyện với nàng.

“Nếu ngươi thích
nơi này, như vậy cứ thoải mái, ta sẽ không quấy rấy đâu.”


Đối với
trang viên rượu này của Hầu Tước, Long Ngạo Thiên không tính ở lại. Hắn kéo theo Sa La đã biến thành thây khô tiến vào 1 tầng ác mộng khác.

Ngay sau đó, trước mắt hắn chính là một chiếc giường lớn, trên giường nằm vài
nữ tử mặc nội y khiêu gợi, thậm chí trực tiếp trần như nhộng. Sau khi  Long Ngạo Thiên trở về, an bài tốt cho Sa La, nói:“Chư vị phu nhân, chúng ta rất nhanh có thể trở về thế giới rạp chiếu phim, mà hai kẻ uy hiếp nguy hiểm nhất cũng sẽ biến mất.”


Trong gian phòng này, trên vách tường xuất hiện
hình ảnh giống như dùng đèn chiếu chiếu lên vậy.

Trên đó chính là hình ảnh tòa thành bảo đổ nát cùng vô tận Địa Ngục trùng!


trong những nữ nhân trên giường đó còn có cả Lý Mĩ Gia, lúc này trên người nàng cũng chỉ có 1 kiện nội y khiêu gợi!


“Long Ngạo Thiên !” Lý Mĩ Gia
tức giận không thể át, rít gào:“Loại thời điểm này ngươi còn có thể nhàn nhã uống rượu chơi gái! Ngươi không biết Hầu Tước bọn họ......”


“Hầu Tước
ta là tử địch, ta cũng không phải Thánh Nhân, chẳng lẽ hiện tại phải ra ngoài cứu hắn, ngày sau liền cùng hắn tươi cười bỏ qua ân cừu sao?” Long Ngạo Thiên lại không chút nào để ý,“Ngươi yên tâm, ta nhất định khiến ngươi sống qua bộ điện ảnh này. An Nguyệt Hình nếu xâm nhập vào trong thế giới ác mộng, ta cũng sẽ khiến hắn có tới mà không có về !”


Mà lúc này, một
nữ nhân phương tây tóc vàng dựa vào vai Long Ngạo Thiên, nói:“Đúng vậy, Mĩ Gia, bộ phim cuối cùng rất nhanh sẽ được công chiếu , những người này hiện tại không chết, tới thời điểm đó cũng chết.”


Long Ngạo Thiên cười ha ha,
túm lấy nhũ phong no đủ trước người nữ nhân kia nói:“Hảo, Mĩ Gia, chậm rãi xem đi. Rất nhanh, hết thảy sẽ chấm dứt .”


Gương mặt Hầu Tước đầy máu tươi, lúc này ngã quỳ 1 gối xuống đất, hắn đã mất 1 lượng máu phi thường lớn.


Hiện tại không thể buông tay, linh hồn không thể nào thao tác được thí ma nỏ.


Trên bầu trời
khói lửa của vụ nổ đã dần tản ra. Ba vị ký chủ ác ma đều bay tới cứu chủ.


Lúc này, một bàn tay kéo Hầu Tước lại,
sau đó lại kéo hắn thêm 1 lần nữa.


Kim Tứ Quý.


“Ngươi...... Sắp chết sao?” Kim Tứ Quý
liền có chút cảm giác kỳ quái, vì sao Hầu Tước không thao túng Địa Ngục trùng, cứu Phương Lãnh, nhưng khi nhìn đến bộ dáng hiện tại của hắn, nàng đã hiểu.


Đối với Hầu Tước mà nói, có thể sớm một chút thao túng Địa Ngục trùng, như vậy có lẽ có thể cứu
được Phương Lãnh. Thế nhưng lúc ấy hắn đang cùng Mẫn Hà giao chiến, không tìm được cơ hội để lấy ra thí ma nỏ. Thẳng đến khi Phương Lãnh chết đi, Mẫn Hà nhìn thấy hắn chết đi tráng liệt như thế động tác có chút trì trệ mới khiến Hầu Tước tìm được cơ hội, sử dụng năng lực thao túng địa ngục trùng.


“Đại khái là
vậy.” Hầu Tước đẩy Kim Tứ Quý ra, cắn răng đứng thẳng lưng. Chết, hắn cũng không để cho nữ nhân đỡ hắn chết đi !


Tình huống của Kim Tứ Quý tương đối đặc thù, dẫn tới Long Ngạo Thiên không thể đem nàng mang vào trong ác mộng. Chỉ là, chiến lực hiện tại của nàng quá yếu, việc sử dụng thời gian đông cứng đã làm nàng vô lực tái chiến, chiếc đồng hồ bỏ túi kia cũng triệt để biến thành bột phấn.

Giờ này khắc này......


Hầu Tước bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía thiên không !


“Hắn...... Còn chưa chết !”


Ngọn lửa bạo tạc bỗng nhiên bị từng đoàn hắc ám bao trùm, cuối cùng hóa thành vô hình.


Mây đen mãnh liệt trên bầu trời hợp lại biến thành 1 gương mặt cực lớn.

“Nightliar !”


Hầu Tước nhìn
thấy gương mặt kia liền ý thức được, Ma Vương, rốt cuộc đã sống lại !