Chương 67: Thí ma
nỏ
Hầu
Tước lấy từ trong vòng tay xương người ra vật nguyền rủa thứ 3, có thể nói, nó đã trở thành
hi
vọng cuối cùng.
Đó là......
Một cái nỏ lớn !
Bộ nỏ này gồm giá đỡ là 3 chân chống, phía trên là 1 cái nỏ cự đại được gắn 1 mũi tên thô to! Mũi tên hướng thẳng lên cái kén lớn trên không trung. Nó giống như cự long tùy thời sẽ thức tỉnh, mang theo khí thế hùng tráng, mênh mang !
Đây chính là vật nguyền rủa cuối cùng mà Diệp Tưởng tương lai cấp cho Hầu Tước......
Nhân loại vì ứng đối với tận thế trong tương lai, vô số thế lực khu ma nhân, bao gồm cả giáo đình, góp vốn tạo nên 1 món vũ khí chung cực! Nghiêm khắc mà nói không thể tính là vật nguyền rủa, cho dù lấy ra cũng không bị khấu trừ vé chuộc cái chết, cũng không có nguy cơ nguyền rủa sống lại.
Con tàu Asmerson năm đó chính là vật thí nghiệm vũ khí chung cực thứ nhất. Trải qua mấy thế kỷ, rốt cuộc đem nó thu nhỏ gọn lại, mới tạo thành bộ nỏ như hôm nay!
Nhân loại tổng sẽ luôn suy nghĩ tìm kiếm 1 con đường cho mình. Ác Ma tuy lợi lại, nhưng nhân loại làm sao sẽ ngồi chờ chết chứ!
Đó là......
Một cái nỏ lớn !
Bộ nỏ này gồm giá đỡ là 3 chân chống, phía trên là 1 cái nỏ cự đại được gắn 1 mũi tên thô to! Mũi tên hướng thẳng lên cái kén lớn trên không trung. Nó giống như cự long tùy thời sẽ thức tỉnh, mang theo khí thế hùng tráng, mênh mang !
Đây chính là vật nguyền rủa cuối cùng mà Diệp Tưởng tương lai cấp cho Hầu Tước......
Nhân loại vì ứng đối với tận thế trong tương lai, vô số thế lực khu ma nhân, bao gồm cả giáo đình, góp vốn tạo nên 1 món vũ khí chung cực! Nghiêm khắc mà nói không thể tính là vật nguyền rủa, cho dù lấy ra cũng không bị khấu trừ vé chuộc cái chết, cũng không có nguy cơ nguyền rủa sống lại.
Con tàu Asmerson năm đó chính là vật thí nghiệm vũ khí chung cực thứ nhất. Trải qua mấy thế kỷ, rốt cuộc đem nó thu nhỏ gọn lại, mới tạo thành bộ nỏ như hôm nay!
Nhân loại tổng sẽ luôn suy nghĩ tìm kiếm 1 con đường cho mình. Ác Ma tuy lợi lại, nhưng nhân loại làm sao sẽ ngồi chờ chết chứ!
Nó có tên là “Thí ma nỏ” !
Thí ma nỏ này là vật bị thế lực đọa tinh thu được trong thời không tương lai, nhưng sau này trong [bản đồ âm phủ] lại bị thế lực khu ma cướp lấy. Diệp Tưởng tương lai liền quyết định đem nó tặng lại cho Hầu Tước, để hắn sử dụng !
Lấy thực lực của Hầu Tước mới có khả năng bảo trụ được cái nỏ này, cũng hiểu được thời cơ nào là tốt nhất để sử dụng. Thí ma nỏ từ lúc chế tạo ra chỉ có thể sử dụng được 3 lần. Một khi dùng hết 3 lần nó sẽ tự động tiêu hủy!
Đây là vũ khí chung cực nhất của nhân loại có thể bắn chết Ác Ma!
Về phần phương pháp sử dụng thí ma nỏ, Diệp Tưởng tương lai có để vào trong đó 1 bản thuyết minh. Cho nên Hầu Tước biết cách làm sao để khởi động nó.
Kén đen đã bị bảo phủ bởi chi chít những vết nứt, ác ma bên trong sẽ nhất nhanh phá kén mà ra. Hiện tại tự nhiên là thời khắc tốt nhất để dử dụng thí ma nỏ!
Nhưng tiền đề phải là không bị 3 vị ký chủ ác ma địa vị cao giai cùng với vô tận địa ngục trùng cản trở!
Đáng tiếc là...... Hiện tại, Hầu Tước không thể sử dụng Y Mông. Bằng không trong tình huống này, ngược lại là 1 trợ lực rất lớn.
Bất quá, Hầu Tước nói cho cùng vẫn là Hầu Tước,hắn như thế nào lại không chuẩn bị trước 1 con bài chưa lật đâu?
Nhìn Địa Ngục trùng phô thiên cái địa trên đầu, Hầu Tước vận dụng phép thuật hắc ám vương bài, chưa từng sử dụng.
Năng lực khống chế địa ngục trùng của gia tộc Northfield!
Huyết mạch Northfield vốn có năng lực cảm ứng rất mạnh với Địa Ngục trùng. Chẳng qua loại năng lực này đối với tinh thần tiêu hao tương đối lớn. Thao túng 1 lượng khổng lồ Địa Ngục trùng như vậy, Hầu Tước tin tưởng, 1 khi hắn hoàn tất chính hắn sẽ lập tức tử vong. Mà Vũ Sóc lại đang bị ác ma áp chế linh hồn, ngay cả năng lực thao túng Địa Ngục trùng cũng mất đi.
Dù có thế nào, một khi thao túng những Địa Ngục trùng trước mắt, như vậy Hầu Tước cho dù giết chết An Nguyệt Hình cũng không sống được tới khi bộ phim kết thúc. Hắn hẳn phải chết không cần nghi ngờ.
Điểm này là không thể trì hoãn. Trong huấn trung của gia tộc Northfield cùng với rất nhiều tiền lệ trong thực tế đủ để chứng minh 1 điều, 1 lần không thể cùng thao túng quá nhiều Địa Ngục trùng. Bằng không Hầu Tước dựa vào 1 chiêu này sớm đã có thể càn quét qua đa số bộ phim kinh dị. Trừ phi là rất nhiều người cùng cộng đồng thao túng. Bởi vậy không khó lý giải vì sao An Nguyệt Hình muốn giết sạch huyết mạch gia tộc Northfield.
Bất quá. Hầu Tước đã không còn để ý đến sinh tử.
Sau khi hắn thao túng Địa Ngục trùng còn có thể sống được bao lâu nữa?
Một giờ? Nửa giờ? Mười phút?
Ai biết?
Đối với Hầu Tước mà nói, hắn chỉ cần chết sau An Nguyệt Hình là đủ rồi.
Tuy rằng không cam lòng, thế nhưng có Long Ngạo Thiên ở đây, Sa La đã có được đảm bảo sinh tồn .
Sau khi sinh ra tâm lý chịu chết, hắn liền nhanh chóng sử dụng năng lực huyết mạch Northfield hạ chỉ thị cho địa ngục trùng!
Nhất thời, toàn bộ Địa Ngục trùng đều bị Hầu Tước thao túng, theo sau bắt đầu công kích đám ác ma ký chủ!
“Sao thế này......”
“Hắn là người của gia tộc Northfield, hắn có thể thao túng Địa Ngục trùng !”
“Không có khả năng...... Đồng thời thao túng nhiều Địa Ngục trùng như vậy, hắn sao mà làm được?”
Hầu Tước lại mặc kệ tất cả, lợi dụng 1 cơ hội này đem thí ma nỏ nhắm ngay thiên không !
Trước khi tử kỳ của mình tới, hắn phải giết chết Nightliar !
Cung nỏ đã ngắm đúng đích, nguyên tố hắc ám bắt đầu tụ tập chung quanh. Quá trình này có chút dài dòng, đại khái cần khoảng vài phút thời gian.
Lúc này, địa ngục trùng trên người Vũ Sóc đã bay đi, thế nhưng cơ thể nàng từ phần eo trở xuống đã không còn nhìn thấy. Nàng ngay cả cử động cũng không được, linh hồn bị áp chế làm nàng mất đi năng lực thao túng Địa Ngục trùng. Trong cái rủi có cái may là, vì nàng dung hợp với căn nguyên của vật nguyền rủa khó giải, cho nên địa ngục trùng mới mất 1 thời gian dài như vậy mà chỉ cắn nuốt được 1 nửa thân thể nàng. Còn loại thể chất khô lâu vương giống như Phương Lãnh, chỉ chống đỡ đủ thời gian gửi tới Hầu Tước 1 câu di ngôn mà thôi.
Tư duy của nàng lúc này hoàn toàn rơi vào trạng thái đình trệ, chỉ quẩn quanh giữa bi thương và tuyệt vọng.
Nàng...... Thế nhưng lại vô lực tới như vậy.
Từng đoạn ký ức ngày xưa không ngừng tràn về.
Dĩ Xuyên, Phương Lãnh, Tiêu Mộng Kỳ, Thành Tuyết Tùng, Mạc Thu Thực......
Sống qua 1 bộ phim có độ khó trung bình đã khiến mọi người hưng phấn cả nửa ngày, thậm chí mở yến hội chúc mừng. Mỗi người đều ôm ý chí muốn sống cường liệt. Bất quá ai nấy đều biết, có 1 ngày, sớm hay muộn đều sẽ đến. Phim kinh dị khó giải là 1 cửa ải khó vượt qua. So sánh với rạp chiếu phim có nhiều diễn viên hạng A thì bọn họ quá mức yếu ớt. Vì vậy bọn hắn mới mưu đoạt tấm da dê trong [ quỷ tế ], từ đó mới biến mạnh lên.
Phương Lãnh đối với mỗi người đều rất khoan hậu, hắn kỳ thật không thích hợp làm người lãnh đạo, cho nên Diệp Tưởng thay thế hắn thượng vị, Vũ Sóc cũng hiểu, đây không hẳn là chuyện không tốt, gáng nặng của hắn còn nhiều lắm. Mà Tiêu Mộng Kỳ vẫn chấp mê trong cừu hận không tỉnh, ngay cả sinh mệnh mình cũng không quan tâm.
Giữa sinh và tử chỉ cách nhau 1 đường.
Thẳng đến khi...... Diệp Tưởng xuất hiện. Vũ Sóc từ rất sớm đã phán đoán, hắn là kẻ thích hợp đi theo con đường quỷ sai. Khi đó nàng đem hết thảy đánh cược trên người Diệp Tưởng. Đối với Vũ Sóc mà nói, có thể cùng Diệp Tưởng khiến rạp chiếu phim thứ 13 có người sống sót trở về hiện thực là tâm nguyện lớn nhất của nàng. Nàng nguyện ý phụ tá bên người Diệp Tưởng trong suốt con đường gian nan này. Vô luận quá trình có bao nhiêu gian khổ, bao nhiêu hiểm trở.
Thời điểm Diệp Tưởng trong [ quỷ tế ] chạy tới cứu mình. Vũ Sóc thoáng như thấy được vị thần mà mình lâu nay vẫn hy vọng xuất hiện. Sự kiên trì không khuất phục với ác ma, khát vọng nghênh đón ánh sáng đều xuất hiện trên người Diệp Tưởng.
Vũ Sóc tin tưởng, vô luận tương lai có như thế nào. Một đời này nàng sẽ không quên được dáng người Diệp Tưởng, vô luận hắn là ác ma hay nhân loại cũng đều giống nhau.
Thần mà chúng ta luôn khẩn cầu, không có ở thiên đường, cũng không có ở địa ngục, mà chính là trong nội tâm của chúng ta.
Không phải như vậy sao......
Diệp Tưởng?
Không phải như vậy sao?
Ý thức của Diệp Tưởng lúc này đã lâm vào trong hỗn độn.
“Ngươi tới đi.” Diệp Tưởng nhìn phân thân ở trước mắt:“Cướp đi ý chí của ta cũng không sao, muốn sát hại các dự khuyết nhân vật chính cũng được. Sau này ta có thể làm chúa tể bản thân mình hay không không quan trọng. Giết tên ác ma kia đi, ta có cái gì đều sẽ đem cho ngươi!”
“Dạ Vương” đứng trước mắt Diệp Tưởng lộ ra thần sắc mừng rỡ như điên.
“Ngươi sớm nên làm như thế ! Ngươi thật nghĩ, không dựa vào quang hoàn nhân vật chính ngươi cũng có thể làm bất luận chuyện gì sao? Bên trong thế giới điện ảnh này, chỉ có nhân vật chính mới vĩnh viễn là kẻ thắng. Không hề qua hệ tới chính nghĩa hay tà ác! ”
Đúng vậy.
Diệp Tưởng vẫn luôn tưởng tin tưởng Vũ Sóc. Hắn thậm chí ở trước mặt Long Ngạo Thiên buông ra hào ngôn, sẽ không làm 1 nhân vật chính giống như hắn.
Nhưng hiện tại nghĩ lại...... những lời của Long Ngạo Thiên mới là chính xác .
Thời điểm Ma Vương xuất hiện, vài kẻ bán đi linh hồn kia mới có thể sống sót. Những người lương thiện như Phương Lãnh, Tiểu Tăng, ngay cả chết đi cũng không thể nhìn thấy cánh cổng thiên đường.
Trên thế giới này, mọi người nếu muốn tiếp tục sinh tồn, tiêu chuẩn lựa chọn cơ bản nhất không phải thiện ác, mà là phân biệt cái gì bị mất đi, cái gì nên cướp lấy. Hy vọng là thứ không nên mất đi cho nên hắn liền cướp lấy. Nhưng hắn không nhớ rõ, bọn hắn là kẻ đi cướp hay là người bị lấy mất.
Bất quá...... Đã không còn quan trọng .
Xin lỗi...... Vũ Sóc.
Diệp Tưởng thầm nghĩ nói với nàng câu đó.
Ta chỉ có thể kiên trì được đến đây.
Vũ Sóc bỗng nhiên phát hiện, nàng không thể cảm ứng được linh hồn của Diệp Tưởng!
Đã có chuyện gì xảy ra?
Theo sau, nàng liền bắt đầu cảm giác, thi thể Diệp Tưởng ở bên cạnh phát sinh biến hóa !
Hắc ám trên bầu trời dường như đang dũng mãnh tràn vào thân thể Diệp Tưởng!
“Sau khi ta phóng thích ngươi ra, sau đó ta sẽ trở nên giống như An Nguyệt Hình, từng bước mất đi bản thân sao?” Diệp Tưởng dò hỏi:“Ngươi sẽ dần khống chế ta?”
“Không cần phải lo lắng. Trước khi bộ phim cuối cùng được công chiếu, ngươi vẫn còn rất nhiều thời gian cho bản thân. Bất quá tại thời điểm đó có cần liệp sát dự khuyết nhân vật chính hay không lại là vấn đề khác. Dù sao An Nguyệt Hình là đệ nhất dự khuyết nhân vật chính, giết hắn đối với ta có lợi rất lớn. Sau đó, kẻ phải giết là Hầu Tước Heine. Ngươi sẽ trở thành ta, mà ta cũng sẽ trở thành ngươi, cuối cùng chúng ta sẽ trở thành nhân vật chính của thời đại này. Không ai có thể phản kháng!”
“Vũ Sóc thì sao?” Diệp Tưởng bỗng nhiên nói:“Dù có thế nào cũng không được phép tổn thương nàng !”
“Được rồi, ta đáp ứng ngươi.”
“Cám ơn......”
Ý thức của Vũ Sóc nhận được tin nhắn kịch bản của Diệp Tưởng.
“Vũ Sóc. Cuối cùng, ta có chút chuyện quan trọng phải nói cho ngươi.
“Ngươi hiện tại...... đại khái không thể liên lạc hay gửi tin tức lại đây?”
“Ngươi nghe rõ đây.”
“‘Ta’đã quyết định bán linh hồn mình, ta không còn lợi thế nào khác nữa. Chỉ có biến thành ‘Nhân vật chính’ ta mới nắm chắc chiến thắng An Nguyệt Hình. Kỳ thật cho dù là như thế ta cũng không thể trăm phần trăm cam đoan bản thân thành công. An Nguyệt Hình sau khi biến đổi thành ma vương sẽ mạnh mẽ hơn nhiều so với hiện tại.”
“Thế nhưng, ta sẽ không quên những lời ngươi trước kia từng nói với ta. Ta cảm thấy rất vui khi có thể gặp được ngươi, Phương Lãnh cùng với 1 vài người đã chết, Ôn Vũ Phàm, Vu Thần, Mạc Thu Thực, Thành Tuyết Tùng...... Thậm chí bao gồm cả Lý Duy Tư tại rạp chiếu phim thứ 13.”
“Ta muốn trở thành nhân vật chính duy nhất. Chỉ có trở thành nhân vật chính mới có tư cách quyết định đúng sai, mới có thể quyết định ai có thể sống sót.”
“Ta muốn bảo vệ ngươi cùng với rạp chiếu phim thứ 13.”
“Đây là điều duy nhất ta có thể làm vì ngươi .”
“Về sau...... người đứng trước mặt người không phải là ‘Ta’, mà là 1 ‘Người’ khác. Thế nhưng, hắn cũng sẽ như ta, vì bảo vệ ngươi, vì bảo vệ rạp chiếu phim thứ 13 mãi không thay đổi.”
“Khi đó, ta sẽ trở thành Thần để ngươi nguyện cầu. Khi đó, Thần đối với ngươi sẽ không còn là tồn tại hư vô nữa.”
“Khi đó...... Ngươi, còn có Tích Kính. Ta sẽ đem 2 ngươi trở về hiện thực.”
“Đây là ước định... giữa ta và ngươi!
Vô số hắc ám không ngừng tràn vào trong cơ thể Diệp Tưởng!
Những miệng vết thương trên người hắn bắt đầu biến mất!
Mà lúc này, ở 1 bóng râm gần nơi đó, từ dưới bóng râm chui lên 2 nữ nhân có dung mạo giống nhau.
“Tên nam nhân uy hiếp tới đại nhân vẫn còn sống !”
“Chúng ta trừ bỏ hắn, chính là đại công lao!”
Giáo chủ Song Tử, Anna cùng Nhã Lâm lúc này đối với 1 kẻ không có năng lực phản kháng cũng không chút nào nương tay.
Địa Ngục trùng trước mắt vì bị Hầu Tước thao túng mà công kích các vị ký chủ Ác Ma. Hắn đã không còn dư lực đi đối phó với những hắc y giáo chủ khác.
Mà một bên khác, Hầu Tước rốt cuộc đã chuẩn bị tốt để bắn ra phát nỏ đầu tiên !
Địa Ngục trùng số lượng hàng vạn con đem Hầu Tước đoàn đoàn vây quanh, giết cũng giết không hết. Mà 1 nỏ này của Hầu Tước có thể lập công được hay không?
Trên bề mặt hắc kén, vết rạn đã trải rộng, tùy thời tùy lúc đều có thể đản sinh ra Ma Vương !
“Ta...... Cư nhiên còn sống......”
“Nhân bì cổ sư” Trần Ngũ Sinh cơ hồ đã bị người ta quên đi lúc này đang kéo theo một cái chân gãy, gian nan bò trên đất .
Từ lúc bộ điện ảnh bắt đầu, hắn cơ hồ không được lên màn hình 1 giây, thậm chí 1 lời kịch. Hoàn toàn là quân tốt, điều này khiến Trần Ngũ Sinh không biết là hắn may mắn hay là bất hạnh.
“Như thế nào? Còn có người sống?”
Trần Ngũ Sinh nghe được thanh âm này, nhanh chóng quay đầu lại !
Một nam tử mặc đồ đen mang kính mắt đứng phía sau.
Nam nhân này là vị hắc y giáo chủ cuối cùng, đệ cửu giáo chủ!
Kẻ sắm vai tên là Hoắc Thanh Lam !
Rạp chiếu phim thứ 19, trừ Mạc Niệm Sinh cùng Meiko, trước mắt chỉ có Hầu Tước, Trần Ngũ Sinh coi như là sống, tình huống của Sa La khó có thể dùng từ “Sống” để hình dung.
Rạp chiếu phim thứ 13 chỉ còn lại Diệp Tưởng, Vũ Sóc cùng Ôn Vũ Phàm còn sống. Đổng Ỷ Lam đã bị Địa Ngục trùng ăn đến ngay cả cặn cũng chẳng còn.
Mà những rạp chiếu phim khác, trừ Lý Mĩ Gia của rạp chiếu phim thứ 17 bị Long Ngạo Thiên kéo vào thế giới ác mộng, bảo vệ được một mạng thì những người khác toàn bộ đều đã chết .
Còn thương tổn của rạp chiếu phim phe Đọa Tinh trận doanh so sánh ra, quả thực có thể xem nhẹ. Chín đại hắc y giáo chủ chỉ chết mất 2 vị giáo chủ thứ 6 và thứ 8, mặt khác cái chết của Grandier tương đối được coi trọng, ba vị ký chủ ác ma địa vị cao giai trước mắt đều vẫn còn sống.
Khu Ma trận doanh tính tới hiện tại còn sống sót chỉ có đám người Diệp Tưởng, Vũ Sóc, Ôn Vũ Phàm, Hầu Tước, Trần Ngũ Sinh, Lý Mĩ Gia. Mà trong những người này, Vũ Sóc, Ôn Vũ Phàm, Trần Ngũ Sinh, Lý Mĩ Gia căn bản không thể cấu thành chiến lực hữu hiệu, mà Hầu Tước cũng đã sắp thành đèn cạn dầu.
Nghiêm khắc mà nói, một nửa đường lúc trước mọi người phải dựa vào Kim Tứ Quý. Bất quá...... Nàng lúc này ngay cả 1 thành chiến lực cũng không được tính .
Nếu thí ma nỏ không thể giết chết An Nguyệt Hình đã trở thành Ma Vương, như vậy......
Liền chỉ có 1 mình Diệp Tưởng, chính là hy vọng cuối cùng !
Lúc này...... bên cạnh tòa thành bảo sụp đổ, nhìn cái kén lớn trên không trung, Meiko cơ hồ muốn sụp đổ .
Nàng cũng là Linh môi, tự nhiên cũng cảm nhận được vô số đồng bạn chết đi.
Tiểu Tăng...... Chết.
Mà chính nàng lại phải sắm vai hắc y giáo chủ, trở thành 1 phương địch nhân của họ!
Cho dù nàng sống sót thì có ý nghĩa gì đây?
Còn có ý nghĩa gì nữa đây?
Lúc này, bỗng nhiên một ánh sáng đen phóng lên cao !
Meiko còn chưa kịp phản ứng thì ánh sánh kia đã xuyên qua cái kén đen trên bầu trời!
Thí ma nỏ...... bắn ra!
Trong quỹ đạo của ánh sáng đen kia, phàm là Địa Ngục trùng nào dính vào, tất cả đều hoàn toàn biến mất, không lưu lại nửa điểm cát bụi!
“Đó là......” Meiko kinh hãi nhìn ánh sáng đen xuyên qua cái kén thốt lên,“Đó là thứ gì?”
Theo sau......
Hắc kén, lập tức nổ thành từng mảnh nhỏ ![ chưa xong còn tiếp......]