10/08/2016

Posted by Unknown |

Chương 6: Mộc Lam VS Grandier


Cánh tay địa ngục đối với Mộc Lam cũng giống như thân xác của mình vậy, khi nào muốn nó xuất hiện liền có thể xuất hiện chính xác đến  từng millimet, thậm chí thời cơ xuất hiện cũng chính xác đến từng giây. Loại nguyền rủa này so với Quỷ Ảnh Mạc Niệm Sinh càng đáng sợ hơn, khiến hắn sát hại quá nhiều diễn viên thuộc Khu Ma trận doanh.


Nay
trong lại có thêm 1 linh hồn nữa mất mạng trong tay nó!


“Mẫn Hà !”


Mộc Lam cùng Hoắc Thanh Lam cơ hồ đồng thời nhào tới, nhưng Mộc Lam chung quy
vẫn nhanh hơn một bước đỡ lấy Mẫn Hà, giúp nàng kiểm tra vết thương trên cổ. Mà Hoắc Thanh Lam vốn cũng muốn tiến lên, nhưng nghĩ đến hắn cùng Mộc Lam chênh lệch quá xa, cho nên cuối cùng vẫn là nhẫn nhịn. Lúc này cơ hồ hắn đã cắn chặt răng đến mức bật máu. Vì cái gì? Thời điểm Mẫn Hà lọt vào nguy hiểm, hắn chỉ có thể ở bên cạnh đứng nhìn? Vì cái gì?


Lúc này, Grandier đi lên, vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói:“Hảo, xem ra không có việc gì , ngươi cũng đ
ứng đây , chung quy người kia đã không phải là nữ nhân của ngươi.”


Nghe được thanh âm Grandier, Mộc Lam chậm rãi quay đầu
lại.


Hắn đã xác nhận Mẫn Hà không có việc gì, nhặt thanh kiếm Tây Dương kia
lên, chậm rãi đi về hướng Grandier, nói:“Kiếm của ngươi.”


“Nga, cám ơn . Ta cũng nhất thời
sơ ý, thật sự rất xin lỗi ......”


Thế nhưng,
khi mọi người ai cũng đều cho rằng đã kết thúc, thì Mộc Lam bỗng nhiên giơ một quyền nhắm ngay gương mặt Grandier, hung hăng nện tới !


Một quyền xuất ra, mặt Grandier nhất thời bị đánh đến trào cả máu, cả người bay ngược ra sau, va vào một chiếc ghế sô pha. Chỉ một giây sau, Mộc Lam đã xuất hiện ngay trước mặt hắn, hai mắt đã hóa thành huyết hồng. Một tay bóp chặt cổ Grandier!


Nhưng Grandier há
đâu phải bình thường? Rất nhanh. Cơ thể Grandier bắt đầu hư thối, hòa tan thành một đống huyết thủy. Tiếp, một bàn tay hiện ra trên bờ vai của Mộc Lam.


Kích động như vậy làm cái gì a? Mộc Lam. Hay là ngươi cho rằng ta xin lỗi thiếu thành ý?”


Lúc này, tất cả mọi người đ
ều ngây ngốc. Đây là tình huống gì đây?


Grandier ung dung
xuất hiện phía sau Mộc Lam, còn Mộc Lam thở sâu một hơi, quay đầu lại. Tiếp theo, thanh kiếm Tây Dương kia trong nháy mắt xuyên qua cổ hắn, lộ ra mũi kiếm phía sau ót !


“Ngươi chẳng lẽ nghĩ...... Ta không dám động đ
ến ngươi sao?”


Thanh kiếm này đã cắm vào đại não Mộc Lam.
Trong tầm mắt của Mộc Lam xuất hiện hắc ám vô tận dày đặc khôn cùng. Vô số vong hồn lôi kéo thân thể hắn, mà hắn căn bản không thể tránh thoát !


“Dừng tay, Grandier.”


Mẫn Hà bỗng nhiên
phía sau Grandier lấy ra một tấm ảnh chụp, nhưng vẫn lấy tay che ảnh chụp lại.


“Ân?” Hắn vừa quay đầu lại, lập tức
nhìn thấy ảnh chụp trên tay Mẫn Hà!


“Muốn ta dùng nó sao?” Lý Mẫn Hà dùng ánh mắt âm lãnh vô cùng nói:“Ngươi không được quên thân phận của ta!”


Grandier cười ha ha, nói:“Một hiểu lầm
nhỏ mà thôi. Vừa rồi một quyền kia, thôi bỏ qua đi. Đại nhân, mong ngươi đừng để ý.”


Sau đó hắn liền đem
thanh kiếm rút ra, khiến Mộc Lam ngã ngồi trên mặt đất. Đối với hắn, nguyền rủa mạnh như vậy cũng cần thời gian nhất định đ phục hồi như cũ.


Mộc Lam cùng Grandier đối chọi gay gắt đã phát triển đến
mức mấy người ngu ngốc cũng có thể nhìn ra. Nhưng hai người trước kia dù quan hệ ác liệt như thế nào, ở ngoài mặt vẫn là là một bộ dáng hợp tác, nhưng hôm nay cư nhiên chỉ vì một Lý Mẫn Hà mà bộc phát !


Một quyền kia của Mộc Lam không phải hành động mất đi lý trí. Dù sao hắn đối với Mẫn Hà quan tâm đã lộ rõ, đơn giản chỉ lợi dụng cơ hội này cảnh cáo Grandier một chút, đ hắn không cần vọng động ! Nếu hắn thật muốn cùng Grandier sinh tử, chuyện ai sống ai chết cũng khó nói trước, kế tiếp [gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ 3] là 1 chuyện cực kỳ quan trọng không thể làm tiêu hao chiến lực. Huống chi, Mộc Lam đối mặt Grandier cũng không có nắm chắc thắng thắng.


“Ngươi không sao chứ? Mộc Lam?” Mẫn Hà vội vàng đỡ Mộc Lam
dậy, nhìn miệng vết thương từ sau não xỏ xuyên qua, máu tươi vẫn như trước không ngừng chẩy.


Mà Hoắc Thanh Lam thấy một màn như vậy
lại cảm giác dường như thế giới đang rạn vỡ.


Hắn bỗng nhiên cảm giác...... Có lẽ, hắn sắp sửa mất đi Mẫn Hà vĩnh viễn.


Grandier đi đến bên người hắn, dùng thanh âm
rất nhỏ nói:“Đi theo ta ! Đứng đó nhìn cũng không biến nữ nhân đó thành của ngươi!”


Hoắc Thanh Lam làm sao không biết điểm này?


Hắn
trở về trong phòng mình, đóng cửa lại. Sau đó, điên cuồng rít gào, đem đ vật trong phòng ném đông ném tây !


“Vì cái gì? Vì cái gì?”


“Vì cái gì không phải ta cứu Mẫn Hà, vì cái gì lúc ấy lại
để tên Mộc Lam khốn kiếp kia tới cứu nàng?”


“Vì cái gì...... Mẫn Hà nhìn không
nhìn thấy ta có bao nhiêu lo lắng đối với nàng sao? Vì cái gì......”


Trong phòng phàm cái gì có thể cầm được đều bị Hoắc Thanh Lam đập vỡ. Hiện tại hắn tuy đã có năng lực nhất định tự bảo vệ mình, hơn nữa trong mấy tháng nay hắn đã diễn 4 bộ phim kinh dị, dù không có đạt được vật nguyền rủa, nhưng cũng kiếm được không ít vé chuộc cái chết, có thể nói đã vài lần xuất sinh nhập tử. Nhưng...... Nay lại để hắn nhìn thấy một màn như vậy!


“Mộc Lam...... Mộc Lam...... Mộc Lam !”


Đối với hắn, đ
iều sợ hãi nhất chính là Mẫn Hà có khả năng yêu Mộc Lam. Đối một nam nhân mà nói, đây chính là điều không thể tha thứ !


Giết hắn !
Ta nhất định phải giết hắn !


Nội tâm ghen tị tâm che khuất tâm trí hắn, Hoắc Thanh Lam chưa bao giờ căm hận một người như thế! Hắn đối với căm hận này đã vượt quá khả năng kiểm soát, thậm chí lúc trước khi Trương Hạo Thiên muốn cường bạo Mẫn Hà còn lớn hơn!


Mà về phương diện khác......


“Hẳn là không có việc gì.”


Bên trong phòng Mộc Lam, Âu Dương Chử đang xem xét tình trạng của Mộc Lam một chút. Nàng thuộc về phe phái của Mộc Lam, nhưng vỏn vẹn chỉ có thể dựa vào thân thể đ đổi lấy sự che chở của Hứa Tuệ, Âu Dương Chử vốn có dã tâm , nàng xem Mộc Lam chính là lựa chọn kiên định
mà nàng hướng đến, hi vọng có thể dựa vào Mộc Lam mà sinh tồn.


“Ta đây an tâm
rồi.” Mẫn Hà cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, nhìn Mộc Lam nằm ở trên giường vẫn còn hôn mê.


Máu đã không chẩy nữa song nguyền rủa vẫn cần một chút thời gian mới có thể tiêu trừ.


“Cũng chính
vì là đại nhân Mộc Lam mới có thể sống sót a.” Âu Dương Chử nhìn nhìn Mẫn Hà, nói:“Ngươi biết không? Thanh kiếm kia tương truyền chính là vật nguyền rủa của gia tộc Ma Ni Đặc Lai Nhĩ, đổi lại là bất cứ một người khác. Một kiếm chém xuống chết là không thể nghi ngờ. Linh hồn vĩnh viễn bị ‘Vài thứ kia’ không chết không sống vĩnh viễn dây dưa chịu khổ cực. Ân...... Ta là nói trên phương diện linh hồn.”


Tiếp đó, nàng thở dài:“Đại nhân tỉnh
lại, ngươi hảo hảo cảm cảm tạ hắn đi. Nếu không phải hắn, một kiếm kia chém đứt cổ ngươi mà nói, ta cũng không thể cam đoan có thể làm được gì với ngươi. Chung quy, nó chính là kiếm của gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ a ! Ngươi chỉ là nhục thể nhân loại được ác ma kí chủ sử dụng mà thôi, cũng không phải bản thân Ác Ma!”


Kiếm này...... Hẳn thuộc về gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ? Như vậy Grandier thân là chủ nhân liền có thể dễ dàng lấy nó về!


Vật nguyền rủa này không thể nhận chủ...... Kỳ thật cũng thuộc về 1 loại rất đặc biệt. ” Âu Dương Chử nói đến đây, bỗng nhiên ngưng mắt nhìn Mẫn Hà:“Ngươi coi như may mắn a, đại nhân thực sự động chân tình đối với ngươi .”


Mẫn Hà hơi cúi thấp đ
ầu xuống, không trả lời.


“Ta đi trước. Ngươi
lại chiếu cố đại nhân đi. Nếu có vấn đề, liền đi tìm ‘Vị đại nhân kia’. Ta còn thực lo lắng, vị đại nhân kia có thể hay không trách phạt hắn, dù sao cũng là Mộc Lam đại nhân ra tay trước .”


Âu Dương Chử rời đi.
Ở ngoài cửa 1 đống người vây xem.

“Tình huống như thế nào? Chử?”
một nữ nhân lai tây phương thoạt nhìn rõ ràng đang kích động giữ chặt tay nàng:“Mộc Lam đại nhân không có việc gì đi?”


“Ân, hẳn là không có việc gì. Pandora.”


Nữ nhân này gọi là Pandora, là tân nhân được bổ sung trong [ âm quỷ lộ ], nhưng có tiến bộ thần tốc, lúc này dựa theo áp phích có thể phán đoán, nàng hẳn sẽ diễn hắc y giáo chủ đệ tứ.


“Các ngươi đ
ừng náo loạn nói huyên thuyên.” Âu Dương Chử nhìn những người khác, nói:“Quản miệng chính mình cho tốt vào!”


“Dựa theo
tục ngữ Trung Quốc các người gọi là ‘Xung quan giận dữ vi hồng nhan’?” Lúc này, một người da đen đang dựa vào vách tường, người da đen kia sờ vuốt chòm râu của mình, cười hì hì nói:“Đúng rồi, người Trung Quốc còn có câu ‘Anh hùng khó qua mỹ nhân quan’, cũng chính là đại nhân đi?”


“Leslie, ngươi không nói
mọi người cũng biết ngươi tinh thông ngạn ngữ Trung Quốc.” Âu Dương Chử trừng mắt một cái nhìn qua:“Cho nên ngươi cũng đừng......”


Leslie lại đi đến bên người Âu Dương Chử, hung hăng vỗ cái mông
nàng, nói:“Cười nhiều 1 chút, Âu Dương tiểu thư !”


“Ngươi hỗn đ
ản......”


Tên da đen Leslie lại cười ha ha, rất nhanh đã đi xa . Âu Dương Chử cũng biết tính cách loại người này, ngươi cùng hắn lý luận cũng uổng công.


“Chúng ta làm việc phải cẩn thận.” Pandora căn bản không đi để ý tới Leslie, mà
nhanh chóng đưa ra 1 vấn đề trọng điểm:“Mộc Lam đại nhân có lẽ thực sự là ‘Xung quan giận dữ vi hồng nhan’, thế nhưng việc này sẽ làm tăng thêm mâu thuẫn với phe phái của Grandier. Lúc này đây bởi vì vấn đề nhân vật chính dự khuyết đã tạo thành rất nhiều chỉ trích, rất nhiều người nói vì sao Grandier đại nhân không trúng tuyển vào nhân vật chính dự khuyết, chuyện này như đ thêm dầu vào lửa, khẳng định sẽ không đơn giản mà trôi qua như vậy.”


“Ta đương nhiên biết, cho nên
mới đau đầu a !”


Ngày [ gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ 3] công chiếu càng lúc càng gần , hiện tại đang là thời gian toàn lực chuẩn bị cho chiến tranh không thể nào xuất hiện nội chiến ! Hi vọng việc này giải quyết thật triệt đ. Chử, ngươi là người còn sống duy nhất trong nhóm đầu tiên đi theo đại nhân, hi vọng ngươi hảo hảo khuyên bảo hắn.”


Bên trong phòng, giờ phút này chỉ có Mẫn Hà cùng Mộc Lam. Nhìn Mộc Lam vẫn hôn mê như trước, nội tâm Mẫn Hà cảm giác vô cùng phức tạp. Đối với nàng, nàng hiểu rõ hành vi của Mộc Lam là hoàn toàn đắc tội với Grandier, hiện dang trong thời kì mẫn cảm mà làm như vậy đối với hắn tuyệt đối không có lợi, nhưng hắn vẫn làm như vậy, lý do của hắn Mẫn Hà đương nhiên rõ, là vì chính mình. Nàng không phải đầu gỗ, làm sao có thể nhìn không ra, Mộc Lam đối với nàng đã có cảm tình rất sâu đậm?


“Đại nhân...... ta thực xin lỗi ngươi. Chỉ cần ngươi có thể tỉnh lại, ta nguyện ý hảo hảo bồi thường ngươi,
trong [gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ 3], ta sẽ hảo hảo phụ tá, tuyệt sẽ không đ ngươi chết đi .”


Mẫn Hà lúc này có thể nói cũng chỉ có
vài lời này. Tuy rằng Âu Dương Chử nói hắn không có việc gì, nhưng nàng vẫn thực lo lắng, thanh kiếm của gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ kia, há lại đơn giản như vậy?


Mà cùng lúc đó......


Hầu Tước từ hộp thư quỷ đầu, lấy ra
bức thư kể về mẫu thuẫn phát sinh giữa Mộc Lam cùng Grandier


Bên trong thư đề cập từng chi tiết tiền căn hậu quả, đương nhiên viết đều là sự thật khách quan, không có thêm bất cứ phỏng đoán cá nhân nào. Y Mông phát thư tín, điều này khiến Hầu Tước nắm giữ được rất nhiều tin tức.


“Lý Mẫn Hà...... Mộc Lam vì nàng không tiếc cùng Grandier trở mặt?”


Hắn đem
thư giao cho Sa La bên người, nói:“Ngươi thấy thế nào?”


Trạng thái của Mộc Lam hiện tại vẫn chưa ổn định sao?” Sa La nhìn nhìn bức thư, nói:“Có lẽ là cơ hội của chúng ta. Lúc này thời cơ chúng ta ám sát Mộc Lam tốt nhất. Hơn nữa cho dù hắn chết, cũng có thể giá họa cho Grandier. Bất quá...... Hắn ngược lại vẫn là nam nhân thật sự, vì yêu dám làm như thế. Ân...... Cùng người nào đó rất giống a.”


“Grandier đem kiếm
trực tiếp đâm xuyên qua đầu Mộc Lam, cho dù là Mộc Lam...... Cũng không có khả năng tỉnh lại nhanh như vậy. Y Mông xưa nay là thân tín của Mộc Lam, hơn nữa là hoạt tử nhân, không có người nào hoài nghi hắn. Chuyn này đúng là một cơ hội, bất quá giá họa như thế nào cho Grandier một cách hoàn mỹ, còn cần suy xét một chút.”


Cơ hội tốt như vậy, mạo hiểm một chút cũng đáng. Huống chi, cho dù sự thật bại lộ, lấy một Y Mông đổi một mạng của Mộc Lam, cũng đáng được !”

Tlúc công chiếu [gia tộc Ni Đặc Lai Nhĩ 3] có thể trừ bỏ Mộc Lam, An Nguyệt Hình chính là như mất đi một cánh tay ![ chưa xong còn tiếp......]




Posted by Unknown |

Chương 5: Con tin



“Các ngươi thóa mạ Thượng Đế, chú định sẽ xuống địa ngục !”


Hai người này biết bản thân mình đã rơi vào Địa Ngục, nhưng vì tín ngưỡng, cho dù thế nào cũng không nguyện ý làm bạn với ác ma. Mẫn Hà thấy một màn như vậy cũng cảm thấy có chút đồng tình với bọn họ, nhưng nàng rất rõ ràng, trừ phi 2 người đó thay đổi lập trường, bằng không tuyệt đối không thể nào sống sót.

Không lâu trước đây,
chính nàng nhiệt tình yêu thương, giàu lòng đồng cảm nhưng lại biến thành như thế này, trơ mắt nhìn người vô tội chết đi.

Mẫn Hà cuối cùng không thể
nhận ra chính mình nữa rồi, nàng đã không còn là nhân loại.

Mộc Lam cũng
bội phục cốt khí của 2 người này, tính cho 2 người cái chết thống khoái.


Hắn đang muốn động thủ
nhưng Grandier lại trước 1 bước tiến lên.


“Nếu hai n
gươi đã lựa chọn tín ngưỡng Jesus Christ, như vậy liền để linh hồn bọn hắn tiến vào Mephisto chi môn đi. Như thế nào? Mộc Lam?”


Một khi
chết trong Mephisto chi môn, như vậy linh hồn bọn hắn sẽ phải thừa  nhẫn thống khổ vĩnh viễn, tử vong ngược lại trở thành nỗi đau đớn vô tận mà không phải giải thoát!

“Grandier......” Mộc Lam lạnh lùng nói:“Loại chuyện
này cứ để ta xử lý.”


“Ha ha...... Ngươi
muốn nói ta đang đi quá giới hạn ?” Grandier lại cầm lấy chuôi kiếm tây dương bên hông, gương mặt đang tươi cười nhanh chóng trầm xuống:“Ngươi chẳng lẽ thật sự nghĩ ngươi là thủ lãnh Đọa Tinh giáo đoàn sao? Hay là nói, độ trung thành của ngươi với đại nhân, chỉ có chừng ấy trình độ mà thôi?”

Mộc Lam tự nhiên biết Grandier
đang thử hắn. Hắn làm sao lại ngu xuẩn mà mắc câu đây?


Độ trung thành của ta đối với đại nhân không cần ngươi tới xem xét.”


Nói tới đây,
2 danh tín đồ Christ kia, bỗng nhiên 1 người nhào lại rút lấy cây kiếm tây dương bên hông Grandier sau đó vọt tới vị nữ tử duy nhất trong phòng, chính là Lý Mẫn Hà, đem kiếm gác lên cổ nàng.

Grandier
làm sao có thể bị 1 thường nhân lấy mất kiếm được? Hiển nhiên hắn cố ý . Đối với hắn mà nói, hai người kia hôm nay khẳng định không thể thoát chết, đơn giản hắn chỉ muốn xem xem 2 con kiến này có thể làm ra được cái dạng gì!

Nam tử cầm kiếm đã quan sát, địa vị của Mẫn Hà không thấp. Hắn cũng biết hôm nay quả quyết không có khả năng chạy thoát, nhưng mặc kệ như thế nào, cũng không để những người này tự tiện nhào nặn.


“Không
được lại đây !” Hắn đem kiếm kề sát vào cổ Mẫn Hà, rít gào:“Các ngươi là dị giáo đồ, ta mặc kệ các ngươi là ma quỷ hay là vong linh, nhưng các ngươi đừng mơ tưởng lấy được linh hồn ta!”


Đối với một
tín đồ Christ mà nói, chết đi còn bị ma quỷ lấy đi linh hồn, tuyệt đối là chuyện còn đáng sợ hơn cả cái chết. Chỉ là, Cơ Đốc giáo nghiêm cấm tự sát, bằng không hắn đã sớm tự kết thúc sinh mệnh.


Giờ khắc này sắc mặt Mộc Lam đại biến !


Hiện tại Mẫn Hà
vẫn chưa xác định được đã thoát khỏi thời kỳ suy yếu hay chưa, nhưng Tây Dương kiếm lại là vật nguyền rủa ác ma trong tay Grandier! Theo lý thuyết, Lý Mẫn Hà hiện tại là kí chủ ác ma cao giai, hẳn sẽ không tới mức chết đi, nhưng quan tâm quá tất loạn! Mộc Lam lúc này liền tính muốn che giấu, cũng cơ hồ làm không được . Hết thảy đều bị Grandier thu vào đáy mắt. 


Hắn có thể xác định, Mộc Lam nhất định
có tư tình đối với Lý Mẫn Hà, như thế nào lại không lợi dụng điểm này 1 phen? Mà trùng hợp là bạn trai trước của Lý Mẫn Hà Hoắc Thanh Lam hiện tại chính là người của hắn!  


Vì thế, hắn lập tức nhắm mắt lại, liên lạc
với Hoắc Thanh Lam đang bên trong phòng tập thể thao tại 1 tầng khác.


Khi hắn
lần nữa mở mắt ra, Mộc Lam nói:“Ngươi bình tĩnh đi, không nên tổn thương nàng!”


Đồng thời, hắn đối với
những người chung quanh đã lấy ra vật nguyền rủa quát:“Đem tất cả những thứ đó cất đi cho ta!”


Mẫn Hà rất kinh ngạc. Nàng hoàn toàn nhìn ra được Mộc Lam đối với
tính mệnh của nàng cực kỳ quan tâm, cái này căn bản không phải vì thân phận của nàng.


“Chỉ cần ngươi không giết nàng, ta có thể
ký với ngươi một phần khế ước, ta sẽ cho ngươi một kiện nguyền rủa Ký sinh loại, khiến ngươi có đủ thủ đoạn bảo mệnh !” phản ứng của Mộc Lam không thể nói là không nhanh, trong thời gian ngắn như thế đã sắp xếp cho đối phương 1 đường lui hoàn hảo. Hắn tất nhiên phải khiến đối phương có cảm giác hy vọng sống sót, bằng không đối phương bất chấp cá chết lưới rách thì hậu qủa không thể tưởng tượng nổi.

“Mẫn Hà !”


Một tiếng gầm gừ vang lên, Hoắc Thanh Lam đã hoả tốc chạy vào trong phòng nghỉ!


Lúc này hắn
đẩy đám người rậm rạp ra đi tới bên cạnh Mộc Lam, nói:“Xin ngươi dừng tay, đừng tổn thương Mẫn Hà, nàng vô tội !”


“Nực cười ! Các ngươi Thượng Đế là địch, là dị giáo đồ đi theo ma quỷ cư nhiên có thể mở miệng nói vô tội? nam tử cầm kiếm kia lại nhìn Mộc Lam nói:“Còn có, ngươi vừa rồi nói vật nguyền rủa, nói đùa, ta làm sao có thể ký khế ước với ma quỷ? Ngươi chính là muốn cướp đi linh hồn ta? Mơ tưởng !”


Lúc này Mộc Lam quan sát
4 phía xung quanh, thẳng thắn nói, nếu có vật nguyền rủa hệ thời gian thì hoàn hảo, nhưng những vật nguyền rủa khác trong quá trình tổn thương tên kia, rất khó không thương hại đến Mẫn Hà. Hắn không dám lấy tính mệnh Mẫn Hà ra đánh cược!

Để ta làm con tin!”


Mộc Lam
Hoắc Thanh Lam hai người cư nhiên cùng 1 thời điểm đồng dạng nói ra 5 chữ!


Những lời này vừa ra khỏi miệng, Mộc Lam
Hoắc Thanh Lam hai mặt nhìn nhau, hiển nhiên hai người cũng rất sửng sốt đối phương lại cùng thời gian nghĩ tới chuyện này !


Thế nhưng nam tử kia cũng không phải
kẻ ngu ngốc, trong phim, uy hiếp con tim dẫn tới thất bại lý do rất đơn giản chính là mấy kẻ đó buông con tin ra, để cho cảnh sát có đủ khoảng không để xông tới hoặc mấy tên bắn tỉa có thể hành động. Trao đổi con tin? Hắn sao có thể ngu xuẩn như vậy?


Bất quá, những lời này vừa ra
làm những người bên cạnh hít vào 1 ngụm khí lạnh. Ở góc độc của Triệu Không Ảnh lại càng kinh ngạc không thôi, con mắt cơ hồ muốn lồi ra. Mộc Lam hắn điên rồi sao? Hắn đường đường là đại giáo chủ ah ! Một Ác Ma kí chủ tuy rằng là chiến lực quan trọng, nhưng tuyệt đối không đến mức đổi lấy 1 hắc y đại giáo chủ! Lấy độ khôn khéo và thủ đoạn của Mộc Lam, làm sao lại nói ra những lời này? Chẳng lẽ chỉ vì muốn đối phương phân vân?  


“Ít nói nhảm
đi !” nam tử kia biết mình đã tới mạt lộ rồi:“Ngươi cho ta vé chuộc cái chết là được ! Chỉ cần các ngươi gom đủ cho ta 10 vạn vé chuộc cái chết, như vậy ta sẽ thả nàng ra!


Mộc Lam nắm chặt hai tay. Hắn đang không ngừng tiến hành tính toán.


Có thể làm đ
ược sao?


Chỉ có thể thử xem sao?


Hắn đối với này nam nhân kỳ thật
không phải căm hận, đem đối phương bức đến tuyệt cảnh này, mặc cho ai cũng muốn bắt lấy 1 đường hy vọng cuối cùng. Hắn hận là hận Grandier ! Hắn trong lòng thề. Tương lai nếu như có cơ hội, nhất định phải giết chết nam nhân này! Hơn nữa, phải đem linh hồn của Grandier ném vào trong Mephisto chi môn!


“Hảo, ta đáp ứng ngươi !” Mộc Lam không đợi những người khác nói chuyện liền lập tức mở miệng:“Ta lập tức
chuyển vé chuộc cái chết của ta cho ngươi!”


Mọi người đều biết chuyển khoản vé chuộc cái chết cao nhất chỉ được 5000 mà thôi, một khi vượt qua sẽ bị cấm chỉ, mà người
nhận được vé chuộc cái chết chỉ có thể sử dụng nó mà không thể đem nó sửa thành danh nghĩa cá nhân, vô luận sử dụng biện pháp nào cũng không được. Muốn có 1 vạn vé chuộc cái chết mang danh nghĩa của mình chỉ có thể đóng phim mà kiếm, không còn bất cứ biện pháp nào khác. Thế nhưng nam nhân kia không biết điểm này!


Mộc Lam biết, đó là một cơ hội tốt. Hắn không thể
để đối phương biết điều này là không có khả năng, bằng không vạn nhất bức đối phương nóng nảy, như vậy Mẫn Hà sẽ gặp nguy hiểm.


“Ta lập tức
chuyển khoản cho ngươi, bất quá, một lần không được chuyển quá nhiều, mời ngươi kiên nhẫn chờ đợi, ta trước sẽ chuyển 1 bộ phận cho ngươi!


“Một bộ phận?”


“Là thật ,
xin ngươi tin tưởng ta !”


Lúc này Hoắc Thanh Lam cũng hiểu được . Hắn lập tức dùng tiếng Anh nói:“Hắn nói không sai, bình thường
ngươi tới ngân hàng rút tiền, số tiền quá lớn không phải cũng cần hẹn trước sao? Xin ngươi chờ 1 lát đi !”


Những lời của Hoắc Thanh Lam cũng có đạo lý, nam tử kia có chút tin tưởng.


“Dino tiên sinh,
xin ngươi cũng cứu ta đi !” một danh tín đồ Christ còn lại bối rối:“Ta cũng không muốn chết a !”


“Này......”
nam tử tên là Dino do dự, 1 vạn tấm vé chuốc cái chết không phải số lượng nhỏ, lại muốn thêm 1 vạn nữa, đối phương có thể không chịu hay không?


Nhưng ngay sau đó,
trong đầu hắn nhận được nhắc nhở, thu được 2000 tấm vé chuộc cái chết đến từ Mộc Lam!


“Đây là
lần thứ nhất!”


Kêu những kẻ khác cũng chuyển khoản cho ta!”


“Một vạn
tấm vé  chuộc cái chết không phải con số nhỏ, những người khác đều không có nhiều vé chuộc cái chết như vậy!”


Đối phương chung quy lý giải
không đủ tài lực hùng hậu của rạp chiếu phim thứ 10, trong nhất thời bị bọn hắn xoay vòng vòng. Hắn ẩn ẩn ý thức được đối phương đang kéo dài thời gian, nhưng lại không tìm thấy được lỗ hổng nào của đối phương, đành phải đem kiếm kề sát cổ Mẫn Hà. Mà Mẫn Hà từ đầu đến cuối đều không hề nói chuyện, cũng không cầu xin tha thứ. Nàng cảm giác, cứ tiếp tục như vậy, ngày sau nàng cũng không khác cái xác không hồn, nàng chẳng lẽ còn muốn đối phương buông tha nàng rồi sau đó khiến đối phương phải nhận cái chết sao? Nàng làm không được ah.  


Hai tay Hoắc Thanh Lam lúc này đã xiết lại thành quyền:“Cầu ngươi...... Cầu ngươi ngàn vạn lần đừng tổn thương tới Mẫn Hà ! Van cầu ngươi ! Kỳ thật chúng ta cũng không khác các ngươi, chỉ là người thường mà thôi, đều là lỗi của ta, vì ta cầm lên tấm áp phích kia...


Mấy câu nói đó không phức tạp, dùng tiếng Anh nói không có khó khăn quá lớn, cho nên Hoắc Thanh Lam cũng
kiệt lực sử dụng trình độ tiếng Anh của hắn muốn thuyết phục đối phương.


Thế nhưng
trong lòng Mộc Lam lại thầm hận, không sợ đối thủ như thần chỉ sợ đồng đội ngu như heo, ngươi làm như vậy chẳng phải để đối phương biết được giá trị con tin này rất phi phàm sao, vạn nhất hắn lại mở miệng muốn thêm 1 vạn vé chuộc cái chết nữa thì sao đây?


Bút vé chuộc cái chết tiếp theo khi nào thì gửi qua?”


“Xin ngươi yên tâm, ta sẽ không...... Ân?”


“Làm sao?”


Mộc Lam
đột nhiên quay đầu nhìn về phía sau.


Phía sau làm sao?


Nhưng vì bị cơ thể Mộc Lam chặn mất, Dino đành lôi kéo Mẫn Hà di chuyển qua bên cạnh 1 chút. Mà bởi vì di động cho nên thanh kiếm trong tay hắn cũng di động, tự nhiên xuất hiện 1 khe hở ngắn ngủi nho nhỏ, lưỡi kiếm không chạm vào cổ mà cách ra 1 chút. Chung quy đang lúc di động, vạn nhất thật sự cắt qua yết hầu  thì con tin không còn giá trị nữa rồi.


Nhưng
chính trong 1 chớp mắt đó......


Một bàn tay
nháy mắt xỏ xuyên qua đầu Dino làm hắn tử vong trong nháy mắt! Điều khiển tay phải là não trái, đem não trái nháy mắt xuyên thấu, thần kinh liền không thể phản ứng khiến cánh tay chấp hành mệnh lệnh. Huống chi lúc đó vẫn còn cách 1 khe hở. Đối với Mộc Lam, hắn quay đầu lại chính là mục đích này. Loại hành động nhìn như vô hại này ngược lại càng dễ làm người khác khinh thường, nếu mở miệng nói Sau lưng ngươi có người kìa chỉ có ngốc tử mới mắc mưu.


Đinh đương ” !


Thanh kiếm rơi trên mặt đất. Mà trên gương mặt Mẫn Hà lây dính rất nhiều máu tươi!


Nàn
g sững sờ nhìn Dino té trên mặt đất, chết không nhắm mắt biến thành một khối thi thể. Còn cánh tay địa ngục do Mộc Lam điều khiến giết chết hắn cũng đã biến mất ![ chưa xong còn tiếp......]