10/02/2016

Posted by Unknown |

Chương 94: Thợ săn ác ma mới




Đừng...... Đừng tới đây...... Đừng tới đây !”


Cao Tâm Nghi
là diễn viên rạp chiếu phim Địa Ngục thứ 18. đối với Lý Tín Lăng đại danh đỉnh đỉnh mà nói nàng bất quá chỉ là một tiểu nhân vật. Từ khi nàng tiến vào rạp chiếu phim thứ 18, khi đó chỉ có hai diễn viên hạng A, trong đó dựa vào [ thư linh nhân ] cùng [ Ma cốc ] thành danh chính là Lý Tín Lăng, còn lại là quân sư Chu Trần Dục. Mà trên tay nàng trước mắt chỉ vỏn vẹn có 2 vật nguyền rủa , một là loại Khu quỷ, lúc tiến vào bộ phim này mới thuê thêm được một vật nguyền rủa Đặc dị loại nữa.


Hiện tại nàng đem hai vật nguyền rủa
này cầm trên tay, cuộn mình trong góc phòng. Mà bởi vì ảnh hưởng của vật nguyền rủa chính là bộ quần áo đang mặc trên người kia, tang thi trên mặt đất bò về phía nàng tốc độ cực kỳ chậm chạp, nhưng sớm hay muộn nó cũng sẽ chạm đến người nàng!


Cao Tâm Nghi
muốn di động về phía cửa ra vào, nhưng 2 chân nàng nhuyễn như bún . Đột nhiên nàng kinh ngạc nhìn trân trân vật nguyền rủa loại Khu quỷ trên tay, ngọn nến đang cháy đột nhiên dập tắt. Sau đó 1 bóng trắng hiện lên phía sau nàng.


Nguyền rủa sống lại !


Một khắc này sinh mệnh của Cao Tâm Nghi chính thức kết thúc.


Đồng dạng,
tất cả mọi nơi trong thôn Kim Duyệt đều đang phát sinh những chuyện tương đồng


Nơi này, đã
chân chính trở thành địa ngục nhân gian!


Mà một khi có người chết
đi, họ sẽ hoàn toàn bị rơi vào quên lãng. Cho nên vô luận có chết bao nhiêu người, mọi người vẫn cư nhiên an tâm nằm ngủ ! Nếu không có sự tồn tại của Diệp Tưởng, cho dù cường đại như An Nguyệt Hình cũng vô pháp bảo tồn ký ức ! Mà người chết đi sẽ một lần nữa xuyên việt đến quá khứ, hoặc là đem chính mình trong quá khứ giết đi hoặc giết chết người khác. Cứ như vậy...... ác tính không ngừng tuần hoàn! kịch tình này đã vượt qua tầm kiểm soát của kịch bản, khiến tất cả mọi người bất ngờ không kịp phòng bị ! Bộ điện ảnh này đã chiếu gần ba giờ đồng hồ, rốt cuộc cũng chân chính đón nhận kết cục tiến đến !


Đương nhiên, những diễn viên
hạng A không ai có chút buồn ngủ. Nhất là đẳng cấp ảnh đế như Mộc Lam, nhục thân đã gần như bất tử, chỉ cần bọn họ muốn, hoàn toàn có thể vĩnh viễn không cần ngủ. Đương nhiên, một khi đã nhập vai vào nhân vật, bọn hắn không thể làm như vậy được. Nhưng ở trong phim kinh dị, không cần ngủ chínhmột ưu thế rất lớn.


Giờ này khắc này......


Miyazaki Meiko đ
ang bên phòng trong. Hiện tại nàng đương nhiên không thể khống chế giấc ngủ của mình, bất quá so với lúc trước khi diễn [ âm quỷ lộ ] nàng đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, nay trên người lại có thêm một vật nguyền rủa Ký sinh loại, thực lực hoàn toàn đã vượt xa ngày xưa. Nhưng đáng tiếc, thực lực của nàng đặt trong bộ phim kinh dị này, vẫn xem như không đủ.  Mà trong phòng, chỉ có nàng cùng một nữ sinh  khác, nhưng người đó bất quá chỉ là diễn viên phổ thông mà thôi.


Thế nhưng...... Hiện tại nàng cảm giác
rất kỳ quái .


Vì cái gì...... trong phòng
trọ chỉ có hai nữ sinh?


Có thể hay không......
đã từng có những người khác. Thế nhưng hiện tại đã chết cho nên bị các nàng quên đi?


Giờ có nhìn kịch bản cũng không có ý nghĩa. Một khi đã như vậy, nàng không thể không đề phòng. Nàng nói với nữ sinh kia:“Lena, ngươi ngủ chưa?”


Chưa.” Nữ diễn viên này làm sao có thể ngủ được chứ! Trên tay nàng ta lúc này chỉ có vật nguyền rủa loại Khu quỷ, cho nên phải hoàn toàn dựa vào sự bảo mệnh của Miyazaki Meiko. Nhưng Meiko nổi danh chủ yếu chính với thân phận “Thần y”. Thực lực của nàng có cường đại hay không, cũng là một dấu chấm hỏi lớn,  nhưng ít nhất nàng đối với diễn viên phổ thông chắc chắn khác biệt. Chung quy nàng cũng là diễn viên hạng A, có thể sống đến hôm nay thì không phải dạng người hời hợt, cho nên Leona chỉ có cách trông cậy vào nàng mà thôi . Nói thì buồn cười, leona trong hiện thực cũng thuộc về hạng trẻ trâu, từng nhiều lần trên những diễn đàn công cộng hưởng ứng chống lại Nhật bản, đối người người Nhật Bản thực chán ghét . Nhưng nay nàng vì bảo mệnh, đối Miyazaki Meiko lại ra sức nịnh nọt, hơn nữa không tiếc hiếu kính một ít vé chuộc cái chết.


Bắt người tiền tài, cùng người tiêu tai. Miyazaki Meiko
sau khi trải qua biến đổi lớn, tính cách cũng phát sinh biến hóa lớn, hơn nữa bởi vì duyên cớ với Niệm Sinh, nàng đối Trung Quốc càng có cảm tình, thậm chí không muốn quay về Nhật Bản. Cho nên, nàng tuy rằng là người Nhật Bản, nhưng tuyệt sẽ không vì mâu thuẫn giữa 2 quốc gianhìn thấy người Trung Quốc chết mà không cứu, đương nhiên đối phương đã trực tiếp dâng vé chuộc cái chết, nàng hà cớ gì không trực tiếp nhận lấy.


“Có...... Có chuyện gì sao? Tiểu Thụ?”


Lena lúc này đã
như chim sợ cành cong, nghe Meiko gọi nàng, nhất thời sợ tới mức tim đập chân run. Giường ngủ nàng đối diện với giường ngủ của Meiko, khi nàng vừa muốn kéo chăn ra, thì bỗng nhiên trong chăn vươn ra một cái tay khô héo hư thối, một phen bóp chặt cổ nàng!


“Không......” 


Meiko thấy một màn như vậy, nhanh chóng phản ứng.
Mái tóc ngắn nhanh chóng biến thành dài, lấy tốc độ không thua gì đạn bắn vươn lên trên giường, thò vào trong ổ chăn của leona!


Nhưng
trong ổ chăn...... lại không cảm giác được vật gì !


cánh tay kia cũng nhanh chóng rụt vào trong chăn !


Lena lập tức
hất cái chăn xuống đất, nhưng trên giường cái gì cũng không có .


“Vừa...... Vừa rồi là cái gì
vậy?”


Lúc này, Lena đã sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, lấy tốc độ
như tên bắn bổ nhào lên trên giường Meiko, ôm chặt lấy nàng. Thời điểm hiện tại, cùng vị “Thần y” này tiếp xúc càng gần càng có cảm giác an toàn !


Mái tóc của Meiko chậm rãi biến thành tóc ngắn. Mà vật nguyền rủa mẫu thân lưu lại cho nàng cũng lâm vào thời gian phục hồi. Bất quá, bóng dáng của Meiko từng bị Niệm Sinh nguyền rủa qua , thời khắc mấu chốt, sẽ tới cứu nàng một mạng. Mà trên thân Meiko cũng còn một vật nguyền rủa Ký sinh loại, một khi sử dụng, hẳn có thể tự bảo vệ, thế nhưng có thể cứu Leona được hay không nàng tuyệt đối không nắm chắc. Chung quy tình huống trước mắt có thể nói biến đổi chỉ trong tích tắc.

Bất quá nàng đ
ang nghĩ đến nhân vật Hoa Tiểu Thụ mà nàng đang diễn sẽ đưa ra phản ứng gì.


“Chúng ta, chúng ta chạy mau !”


Meiko liền mang theo Len
a phóng về phía cửa phòng !


Thế nhưng
ngay khi vừa mở cửa ra, hai người nhìn thấy rõ ràng trước cửa là một khối thi thể nằm gục!


Khối thi thể này......
lại khiến 2 người xúc mục kinh tâm! (nhìn thấy mà chấn động hồn phách)


Tuy rằng thi thể đã hư thối
rất trầm trọng, thế nhưng từ quần áo cũng đ đoán được, người này là ai !


“Trần...... Trần Lễ Khiêm?”


Trần Lễ Khiêm là ai? Không phải
chính là Lý Tín Lăng sao?


Lý Tín Lăng...... Cư nhiên đã chết?


Điều này sao có thể !


 
Hai người tiếp tục nhìn chung quanh, khắp nơi có thi thể ! Đa số đều là diễn viên phổ thông, nhưng trong đó cũng có vài diễn viên hạng A!


...... Rõ ràng có
cả Kanzaki Yuu, Lê Minh, cùng với...... Tây Môn Khả Lệ !


Ba người này...... Đều đã chết?


Meiko chỉ cảm thấy đại não
như trống rỗng !


đây là...... Hiện tại  hay là tương lai?


“Đợi đã
...” Leona bỗng nhiên há to miệng, chỉ vào 2 thi thể ngã vào nhau phía xa xa
“Kia...... Kia không phải......”


“Chúng ta sao?”


Nhìn kỹ
thì đó đích xác chính là Lena cùng...... Meiko !


Meiko cũng đồng dạng biến thành một khối thi thể té trên mặt đất !


Thời điểm này bên trong thôn Kim Duyệt khủng bố tiếp tục khuếch đại, còn  chỗ sâu trong rừng cây, Tích Kính nhìn thấy cha mẹ đã xuất hiện trước mặt.


Nhiều lượt trở lại quá khứ mục đích là cái gì? Không phải vì cha mẹ sao?


Mà đây
cũng chính là một lần trở về cuối cùng. Nàng dù có thế nào cũng phải thành công. Cho dù nó khó khăn ra sao !


Diệp Tưởng cùng Tích Kính
đứng đối mặt .


“Ngươi vẫn không thể nói sao?”


Diệp Tưởng mở miệng
trước.


Đây là vấn đ mà tất cả mọi người quan tâm.


So với kịch bản, lời nói của Tích Kính càng có giá trị tham khảo. Nhưng đáng tiếc, nàng cùng tương lai của hắn đều như vậy, không thể để lộ ra bất cứ tin tức nào.


Thế nhưng, trên Trường Nguyệt đảo sẽ phát sinh rất nhiều sự tình khủng bố,
cho nên nàng vì như thế mới tơi nơi đây.


Con đã nói qua, con sẽ thay đổi tương lai .”


Trong nháy mắt, Tích Kính hít một hơi thật sâu.


Đây là cơ hội cuối cùng
để có thể thay đổi tương lai.


Mọi người đi theo con.”


Ở trên hòn đảo này không
có nơi an toàn. Hơn nữa, Tích Kính đã biết, ngăn cản cha mẹ đi đến nơi này căn bản không hề có ý nghĩa.


Cho nên biện pháp có thể cứu cha mẹ, chỉ còn trực tiếp nghênh đón mà thôi .


Cho tới nay, nàng
vẫn cố gắng tìm ra hết thảy ngọn nguồn. Mà Trường Nguyệt đảo có lẽ căn bản không phải tất cả ngọn nguồn. Chỉ là nơi này bị liên lụy vào thời không thác loạn mà thôi. Phòng học Lớp 10-6 là cố hữu của nguyền rủa, trong quá trình phát triển nhất định đã trở thành nguồn sinh tạo nên nguyền rủa thác loạn thời gian.


Trước mắt
phải để cha mẹ rời khỏi thôn Kim Duyệt.


Nhưng làm vậy cũng không có ý nghĩa. Những chuyện phát sinh vẫn sẽ phát sinh.


Bất quá ít nhất, cha mẹ
nàng sẽ không vì muốn cứu vớt người khác mà rơi vào nguy hiểm.


Đối
với Tích Kính, có thể cứu được cha mẹ đã là cực hạn . Nàng không có cách nào suy xét đến sống chết của những người khác.


Điều này cố nhiên có chút ích kỷ, nhưng cũng là chuyện nhân sinh thường tình, chung quy Tích Kính không phải thần.


Tích Kính
mặc một bộ bạch y dẫn đường ở phía trước, còn 3 người Diệp Tưởng đi theo đằng sau. Đương nhiên, đối với những câu hỏi, muốn đi đâu, làm cái gì của hắn, Tích Kính im miệng không nói.


Rốt cuộc, nàng
cũng dừng cước bộ.


Nơi này là
chỗ sâu nhất trong vườn quýt.


Thác loạn thời không, không thể truy tìm ngọn nguồn
của nguyền rủa, chính là sinh ra tại địa điểm này.


“Ở trong này...... có thể đem
người vào thời gian khác.”


“Như vậy...... Ba ba cùng mụ mụ có
thể sẽ được cứu.”


Tích Kính siết chặt 2
tay, tiện đà thân thể của nàng......


Một đôi hắc dực
bỗng xuất hiện sau lưng nàng.


Tuyệt mỹ dung nhan, phối hợp hắc
dực phía sau đ để lòng người rung động.


“Mụ mụ, ta đến đ
bảo hộ ngươi.”


Sau đó, nàng nâng tay phải lên, huyết tinh xiềng xích
xuất hiện, một hình ngũ mang tinh lật ngược, hiện lên trên mu bàn tay nàng. Tiếp sau đó, một liêm đao cự đại màu đỏ thắm, xuất hiện trên tay nàng.


“Đây là...... vũ khí Ác Ma
của ta.”


Trong một chớp mắt, phụ thân của nàng là ai cho dù không nói nhưng đến  ngốc tử cũng biết.


Nàng...... cũng truyền thừa huyết mạch Thợ săn Ác Ma!


Nàng là nữ nhi
của Diệp Tưởng cùng Vũ Sóc![ chưa xong còn tiếp..]







10/01/2016

Posted by Unknown |

Chương 93: Cái xác đến từ tương lai.


phòng học ở 1 không gian khác nội dung chính thức bắt đầu.

Bởi
An Nguyệt Hình xuất thủ, kế tiếp các diễn viên cũng được hưởng lợi, mãi cho tới 7,8 giờ tối cũng không gặp thêm nguyền rủa hay quỷ hồn nào nữa.

Buổi tối 8 giờ vốn quyết định quay trở về thành phố Đông Giang, thế nhưng ngoài khơi lại có thủy triều dị thường cùng với dấu hiệu có bão, trong trạng thái này lái tàu sẽ rất nguy hiểm. Cuối cùng đành phải tiếp tục ở lại trên đảo.

Đến
hơn 7 giờ, trong căng tin thôn Kim Duyệt, 1 bầu không khí áp lực.

ã xảy ra chuyện gì thế. . ."

"Không biết. . ."

"
Cũng may trên đảo có điện, bằng không không thể báo tin bình an cho gia đình. . ."

"
Ta lại có cảm giác giống như nội dung trong thám tử lừng danh Conan , kế tiếp có phải cả hòn đảo sẽ bị cô lập hay không?"

Mọi người đang bàn tán, bỗng nhiên đèn trong căng tin cúp điện!

Lời
mới vừa nói kia là của 1 vị NPC lớp khác, hiển nhiên điều này chỉ phát sinh trong phim ảnh mà thôi, trong hiện thực còn chưa có ai mồm quạ đen đến vậy!


Toàn bộ đảo Trường Nguyệt
hoàn toàn bị cúp điện!

Lúc này
mỗi người đều là 2 mặt nhìn nhau, 1 lúc sau mới phản ứng lại.

"Chuyện gì xảy ra vậy? Bị cúp điện sao?"

"Mau
kêu người tìm công tắc điện đi!"

Khoảng chừng hơn một giờ
sau mới có kết quả, kết luận điện trên toàn bộ đảo không hiểu vì nguyên nhân gì trục trặc tập thể. Cuối cùng mọi người đành đổ lỗi do bão tạo thành.

Hơn nữa,
ở đoạn đường ven biển kia, nước biển không ngừng đánh vào đê phòng ngự. Cho dù là ngư dân có kinh nghiệm phong phú nhất cũng cảm thấy quỷ dị, mà lúc này, càng thêm nhiều người nhớ lại 1 ngày giống thế này tại vài chục năm về trước...

Ngày
đó, tựa hồ cũng quỷ dị y như vậy.

Thác loạn thời gian đã bao trùm cả hòn đảo nhỏ này. Phân cách giữa quá khứ cùng hiện tại đang không ngừng suy yếu.

Đối với Kim Thư Đông mà nói, đây
chính là điểm mấu chốt để hắn lột xác thay đổi tính cách nhu nhược của mình. Cứ mãi lẩn trốn trong thế giới tưởng tượng, nhưng rồi sẽ có ngày hắn phải đối mặt với thế giới hiện thực. Đối với người luôn bị bài xích và bị coi là "Không giống người thường", đó là cơ hội tốt nhất để dung nhập vào thế giới thực. Trên thực tế có rất nhiều bộ phim điện ảnh, sử dụng nhân vật chính là người bị mọi người kỳ thị nhưng cuối cùng trở thành đấng cứu thế. Giống như Bỉ Đắc Mạt Khắc, Ellen... tất cả bọn hắn giống nhau ở chỗ đều đột nhiên trở thành người dẫn dắt, hơn nữa thay đối cả con người.

Lúc này Kim Thư Đông
cũng y như vậy. Không nên xem thường cái biến hóa trong tâm lý này, Kim Thư Đông bị giới hạn bởi tính cách cho nên có rất nhiều hành vi Diệp Tưởng không thể nào làm được. Thậm chí giai đoạn trước Kim Thư Đông biết mọi thứ xảy ra đều là sự thật nhưng vẫn tự lừa dối chính mình rằng đó chỉ là ảo giác. Nhưng bây giờ lại không giống, Kim Thư Đông khi nhìn thấy chính mình trong tương lai cường đại với các đặc tính mạnh mẽ như thế, trong lòng hắn đã bắt đầu nảy 1 hạt mầm "Chỉ có ta mới có thể cứu vớt tất cả.” Đối với 1 học sinh lớp 10 mà nói, đột ngột biết mình là chúa cứu thế sẽ có 2 loại phản ứng. Một là nhưng rỡ như điên, 2 là thấp thỏm lo âu.

Lúc này Diệp Tưởng
nhớ lại những lời lão hiệu trưởng đã nói.

"
Năm đó vì gần tới mùa thu hoạch, ta tạm thời trở về đảo Trường Nguyệt, mà buổi tối ngày hôm đó, ta lần đầu tiên nhìn thấy ngươi."

"Rất nhiều năm trước ta phát hiện.
Phía sau vườn nhà ta có 1 nơi rất quỷ dị, ta bình thường chẳng biết nguyên nhân tại sao lại tới được thế giới tương lai, nhìn thấy nghe thấy những người ở tương lai nói chuyện. Ta cảm giác hết thảy thật điên cuồng, sau đó ta từ trong miệng của những người đó biết được, tương lai ta sẽ lập nên 1 ngôi trường cao trung."

"Tuy rằng lúc ban đầu
ta rất sợ, nhưng sau đó ta cho rằng là trời cao ban ân. Hơn nữa, ta cũng biết 1 ít chuyện không tốt trong tương lai, như con cái nhà ai bất hạnh tử vong. Ta vốn muốn đem chuyện như thế cải biến, thế nhưng ta phát hiện càng muốn thay đổi thì càng không cách nào thay đổi được. Sau khi gặp được ngươi, ngươi nói cho ta biết... những chuyện sẽ phát sinh trong thời gian tới ở trường trung học Quảng Nguyệt."

"Sau đó. . . Ta
bắt đầu minh bạch căn nguyên vấn đề."

"Hết thảy đều
do ta."

Ngô Quảng Liệt nghĩ như vậy
cũng không có gì đáng trách, vì nguyền rủa này tựa hồ cũng vì hắn mà sinh ra.

Thế nhưng, vì sao
phía sau vườn nhà hắn lại trở thành trùng động(hố đen) thông với thời không hỗn loạn? Nguyền rủa cũng từ trùng động thời không hỗn loạn này kéo dài từ đảo Trường Nguyệt tới phòng học 10-6 trường trung học Quảng Nguyệt.

Mà cuối
cùng khi Ngô Quảng Liệt phát hiện ra nguyên nhân thì đã không còn kịp rồi.

Then chốt
không nằm ở chỗ phòng học 10-6, chính là vì hắn là chủ nhiệm lớp 10-6. Trước đây hắn thân là hiệu trưởng, chủ động yêu cầu trở thành chủ nhiệm lớp 10-6 cũng là vì, hắn mong muốn mình có thể đứng ở trên bục giảng quan sát xem lớp học này có xảy ra chuyện gì đáng sợ hay không? Thế nhưng... cuối cùng tuyệt vọng lại tới. Hắn giống như Kim Thư Đông, nhìn học sinh từng người từng người 1 chết đi mà không 1 ai nhớ về họ.  

Sau cuối. . . Ngô Quảng Liệt tuyệt vọng. Hắn phải từ chức hiệu trưởng trở về đảo Trường Nguyệt, trốn tránh hiện thực. Thế nhưng hắn thủy chung vẫn quan tâm tới trường học. Hắn muốn trốn tránh hiện thực nhưng cũng hy vọng trường học không còn bị " trùng động Thời không " nguyền rủa (bản thân hắn đương nhiên không biết như thế nào là trùng động thời không, đây là khái niệm sinh ra trong đầu Diệp Tưởng).



Căn cứ vào suy đoán của Diệp Tưởng, tất cả hẳn là như vậy.

Không biết xuất phát từ nguyên nhân gì,
trong vườn cây tại đảo Trường Nguyệt nhà Ngô Quảng Liệt xuất hiện trùng động nguyền rủa có thể đưa con người tới quá khứ và tương lai, nó đem mọi người kéo vào khe hở thời không biến thành vong linh bồi hồi trong dòng thời gian hỗn loạn. Lịch sử khả dĩ có thể thay đổi, nhưng số mệnh lại được chú định, vì thế nếu có thể thay đổi lịch sử cũng chỉ là chút thay đổi nho nhỏ mà thôi. Hơn nữa nếu như tạo thành ảnh hưởng trọng đại, sẽ khiến vận mệnh của nhiều người thay đổi, tỷ như Kim Thư Đông có thể vẫn sẽ mãi là 1 tên trạch nam mà thôi, hoặc như Tôn Tích Kính có khả năng không bao giờ xuất hiện.

Cội nguồn của nguyền rủa rốt cuộc là gì? Nguyền rủa tại đảo Trường Nguyệt và trường trung học Quảng Nguyệt, nơi nào mới là nơi nguyền rủa bắt đầu? Không gian nguyền rủa tại phòng học 10-6, đến tột cùng có phải là nguồn gốc của nguyền rủa hay không? Hay là nói nó căn bản không có bắt đầu, mà cứ không ngừng lan ra mở rộng nguyền rủa?

Thật khó để đưa ra 1 đáp án.

Diệp Tưởng chỉ biết
, ở thế giới này, cho dù ngươi có thể sống đến ngày mai cũng chẳng có ý nghĩa gì, bởi vì ngươi sẽ có thể bị quỷ hồn kéo vào quá khứ giết chết. Người chết không có tư cách được yên nghỉ, ngươi sẽ vĩnh viễn hành tẩu trong kẽ hở thời không, trải qua thời gian mà biến mất, không còn tồn tại nữa.

Ngươi nếu như chết, chính là chưa từng tồn tại.

Bất quá. . . Ngô Quảng Liệt và Kim Thư Đông vì sao có thể giữ
lại được ký ức? Điểm này chỉ có thể đổ cho quang hoàn nhân vật chính. Quang hoàn nhân vật chính nói thẳng ra, bản thân nó là 1 bug không nhìn thấy. (bug là lỗi)

Bầu không khí kinh khủng từng bước tới gần. Thời gian an toàn được An Nguyệt Hình kéo dài rốt cục cũng trôi qua.

Chín giờ rưỡi tối.

Diệp Tưởng, Vũ Sóc, cùng với Hầu Tước ba người
kết hợp với nhau đi về phía mảnh đất kia.

Vừa
rồi, Vũ Sóc ở trong ruộng lúa mạch phát hiện ký hiệu Tích Kính lưu lại. Tích Kính muốn gặp mặt bọn hắn trên hòn đảo này.

Tuy rằng không biết Tích Kính sẽ làm gì, nhưng cuộc gặp mặt lúc này đây nhất định rất quan trọng trong nội dung bộ phim. Hiện tại tình tiết đã phát triển hoàn toàn vượt xa kịch bản, không ai biết trước được bước tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì.

Bên trong thôn Kim Duyệt, những người khác vẫn dừng chân ở trong phòng.

Buổi tối, mười giờ
đúng.

Cao Tâm Nghi
đang híp mắt bỗng nhiên mở mắt ra.

Sau đó nàng nhìn thấy ở trên đầu giường có 1 thi thể được treo lơ lửng. Bộ mặt thi thể đó đã cực độ hư thối, giống như hình tượng trong bộ phim cái xác không hồn mà khi xưa nàng trong hiện thực đã xem! Mà đáng sợ hơn là hành thi này còn mặc đúng y phục của nàng!

trong phòng này, chỉ có 1 mình nàng!

Cùng lúc đó, ở các phòng khác cũng đồng dạng diễn ra cảnh tương tự.

Vân Tùng Quân
đã triệt để tè ướt cả quần, bởi vì trên mặt đất là 1 "Hành thi" đang trợn trừng mắt lên nhìn hắn, thi thể đó cũng mặc y phục giống hệt hắn!

Vô tận
khủng bố hiện khắp tứ phương. Thời điểm Vân Tùng Quân lảo đảo lao ra khỏi phòng, hắn đột nhiên cảm giác chân bị cái gì đó kéo lại! Quầy đầu nhìn, hắn trừng mắt phát hiện chính là cái thi thể kia đang vươn tay lôi hắn lại! Sau đó cánh cửa phòng hắn triệt để đóng lại, tất cả lại khôi phục lại vẻ thanh lặng như trước.

Thôn Kim Duyệt đã trở thành địa ngục nhân gian.

sâu ở bên trong vườn quýt. . .

Diệp Tưởng, Hầu Tước và Vũ Sóc ba ngườ
i rốt cục nhìn thấy Tôn Tích Kính 1 thân quần áo trắng.

Nàng lúc này đưa lưng về phía ba người, nghe t
hanh âm có người đi tới liền chậm dãi quay đầu lại.

"Mụ mụ. . . Ngư
i đã đến rồi."

Còn có. . .

Ba ba. . .

Ngư
i cũng tới.