6/25/2016

Posted by Unknown |


Nhà trọ không biết đã đứng trong không gian hư vô này bao nhiêu lâu, cuối cùng đang nghênh đón thời hạn 50 năm luân hồi.


Cho đến hôm này vẫn không ai biết được vì sao nhà trọ được sinh ra, những huyết tự kia vì sao phải khiến con người tiến vào những nơi tràn ngập ác linh khủng bố, càng không biết... Cái gọi là Ma Vương là thứ gì.


Sống hay chết, yêu và hận, từng màn thăng trầm và gió tanh mưa máu vẫn luôn xuất hiện trong nhà trọ.


Hiện tại những người có thể sống sót sau ngày hôm nay còn có mấy ai?


Thời gian, trôi qua rất nhanh. Mới 5 giờ chiều bầu trời đã hoàn toàn âm u. Trong khu không người quanh nhà trọ, đã hoàn toàn bị bóng đêm bao bọc.


Ngân Dạ, Ngân Vũ, Thần Cốc Tiểu Dạ Tử, Đồng Sinh Thương, La Hưu, Thượng Quan Miên, Bồ Liền Sinh, Mạc Thủy Đồng, 1 trong số ít những hộ gia đình còn sót lại, mỗi 1 người đều trong thời gian quy định đi ra khỏi nhà trọ.


Lúc này không ít người không hẹn mà cùng quay đầu lại nhìn về phía nhà trọ. Vô luận kết quả như thế nào, bọn hắn đều sẽ không cần phải nhìn thấy tòa nhà này nữa.


Hết thảy... Vô luận là tốt hay là xấu, cuối cùng sẽ phải nghênh đón 1 kết cục chính thức.


Rời khỏi con ngõ nhỏ, mọi người nhìn về phía khu không người trước mắt, nguyên 1 đám khẩn trương tới cực điểm.


Ma Vương...


Bọn hắn, rốt cục phải chấp hành huyết tự chỉ thị cấp ma vương rồi!


Thượng Quan Miên là người bước ra đầu tiên, Ngân Dạ cùng Ngân Vũ theo sát phía sau, tiếp đó là bọn người Liền Sinh.


Khoảng cách tới lúc huyết tự chính thức còn không tới 1 phút đồng hồ. (tác giả hình như lại nhầm rồi)


Ai nấy đều bám sát vào Thượng Quan Miên, hy vọng của mỗi người đều đặt trên người nàng. Một khi nàng chết đi, bản khế ước bị đoạt, lúc ấy chính là tuyệt vọng thực sự. Mà ở bên cạnh nàng, trong vòng 10 m, ma vương tuyệt đối không cách nào tới gần.


Khu không người này, là vì huyết tự cuối cùng, huyết tự cấp ma vương mà sinh ra đó.


Nhưng lúc này, biến cố thay đổi. Thượng Quan Miên, đột nhiên nhìn thấy bên cạnh 1 thân cây trước mắt, một con hồ điệp màu tím đen đang vẫy cánh, không lâu sau nó bay về 1 hướng xa xa.


Thượng Quan Miên cho dù thái sơn có sụp ngay trước mặt cũng không đổi sắc lại lộ ra biểu lộ cực độ ngạc nhiên! Toàn thân nàng kịch liệt run rẩy, hai mắt trợn tròn, 1 cỗ sát ý đậm đặc hiển hiện trong đáy mắt.


"Ngươi... lại tới… ngươi vậy mà lại tới!"


Ngay sau đó, nàng liền hướng về phía con hồ điệp bay đi đuổi theo! Hồ điệp rất nhanh đã vỗ cánh bay mất, Thượng Quan Miên chạy đi rất nhanh, nhưng tốc độ của nàng không khác người bình thường bao nhiêu, những hộ gia đình đằng sau cũng chạy theo. Lúc này cho dù Thượng Quan Miên không dùng độc để uy hiếp, bọn hắn vẫn chạy theo sau nàng!


Cuối cùng bọn hắn chạy tới 1 đoạn đường cái rộng lớn. Trên phố tự nhiên không có 1 bóng người, trên mặt đất toàn là những mảnh lá rụng ố vàng, ở đầu đường bên kia, có 1 bóng người đang đứng.


Nhìn kỹ lại, đó là một nữ tử mặc kimono màu đen, tóc dài với tóc mái cắt ngang trán. Nữ nhân kia có đôi mặt đẹp không gì sánh nổi, dung nhan nàng không thể dùng ngôn ngữ để hình dung, bất luận 1 từ ngữ nào đặt trên người nàng đều không đủ để miêu tả. Như Tử Dạ, Thần Cốc Tiểu Dạ Tử, thậm chí Y Thanh Thủy đã là mỹ nữ cấp bậc gây họa, nhưng so với nữ tử này còn kém sắc hơn nhiều!


Nữ nhân mặc kimono đen dựa người vào 1 gốc cây đã trụi lủi, sau đó, con hồ điệp màu tím đen đậu xuống trên ngón tay mảnh khảnh của nàng. Mà trên kimono của nàng, đang còn rất nhiều những con hồ điệp bám vào.


Nữ nhân kia đem ánh mắt nhìn về phía Thượng Quan Miên. Đôi mắt nàng mỹ tới nỗi ai đã nhìn vào , liền không thể rời mắt.


"Lục..." thời điểm Thượng Quan Miên nhìn thấy nữ nhân kia, thân thể nàng run rẩy càng thêm lợi hại. Nhưng đây cũng không phải là do sợ hãi, mà là vì kích động.


Cả đời này của Thượng Quan Miên chỉ đối mặt với 1 người mới có vẻ mặt như thế. Chính là nữ nhân mặc kimono đen trước mắt!


"Ngươi... Ngươi là ai?" Ngân Vũ là người thứ nhất lên tiếng.


Nữ nhân mặc kimono sau khi nhìn thấy Thượng Quan Miên không khỏi đứng thẳng lên, lũ hồ điệp tím đen bám vào kimono liền bay lên bầu trời.


"Lục... Lục... Lục... Lục... Lục! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !" Thượng Quan Miên giống như bị tâm thần rống giận, nét mặt nàng bây giờ thật khó có thể hình dung, nàng luôn lãnh khốc vô tình chưa bao giờ biểu hiện ra vẻ mặt này! Nếu không phải bây giờ nàng đã mất đi toàn bộ vũ lực thì nàng sẽ tiến lên liều chết cùng người này!


Nữ nhân mặc kimono vẫn đứng nguyên tại chỗ không hề động đậy. Những  con hồ điệp màu tím đen cứ quẩn quanh nàng hồi lâu không đi. Sau đó, nàng rốt cục hé môi nói: "Thượng Quan Miên."


"Ngươi vậy mà lại xuất hiện tại đây..." Thượng Quan Miên giờ phút này mở rộng bước chân đi về phía Lục, nhưng những con hồ điệp màu tím đen bay quanh làm nàng phải dừng bước "Ngươi như thế nào lại xuất hiện ở đây?”


Một người có thể làm cho Thượng Quan Miên căm hận như vậy cũng làm bọn người Ngân Dạ cảm giác hoảng sợ. Nữ nhân mặc kimono đen kia là ai, cũng là sát thủ sao? Thượng Quan Miên hiện tại hẳn sẽ đơn giản bị giết chết, cao thủ cấp độ S căn bản không sợ độc của nàng! Hay người đó chỉ là 1 sát thủ bình thường? 

Bọn hắn cũng không biết, đối với những ai hiểu rõ nữ nhân mặc kimono này mà nói, nhìn thấy nàng xuất hiện đa số người sẽ sợ tới mức hồn phi phách tán, ngay cả đi đường cũng không đặng. Cho dù sao thủ cấp độ S như Sa La ở trước mặt nàng cũng không dám nói nhiều 1 câu! Thậm chí cấp bậc của Vu, nếu như không cần, hoặc nói lợi ích không đầy đủ cũng tuyệt đối không đơn giản khai chiến với nữ nhân này!  

Cái thế giới này thực sự không phải vũ lực đạt đến đỉnh phong là có thể vô địch thiên hạ. Không nói hôm nay là thời đại vũ khí nóng, còn có rất nhiều người ngay cả cường giả đại viên mãn phải kiêng kỵ. Tỷ như...


"Ta... Muốn giết ngươi!" Thượng Quan Miên trợn tròn mắt, những con độc phong kia đồng thời lao về phía nữ nhân mặc kimono! Thế nhưng những con hồ điệp màu tím đen bay đến trước những con độc phong lại làm chúng từng con một rơi trên mặt đất.


Giờ phút này, huyết tự ma vương đã chính thức bắt đầu.


Nữ nhân mặc kimono đen… tràn ngập 1 loại ôn nhu tới cực điểm, làm người khác đối với nàng không khỏi sinh ra 1 cảm giác hảo cảm khó nói nên lời. Cùng nét mặt của Thượng Quan Miên bất đồng, nét mặt nàng ta không có 1 tia chấn động, trong đôi mắt tuyệt mỹ không hề đọc được 1 tia cảm xúc mảy may.


"Ngươi giết không được ta đâu. Thụy." nữ nhân tên Lục khẽ hé đôi môi đỏ, giọng nói ôn nhu lại lần nữa vang lên.


Giờ phút này, Thượng Quan Miên vẫn có cảm giác khó tin, nữ nhân trước mắt làm nàng nghi ngờ đó phải chẳng là quỷ hồn?


Hộ gia đình hoàn toàn không thể hiểu được tình huống bây giờ, hiện tại đang là thời điểm mấu chốt chấp hành huyết tự, tuy nhiên không hiểu sao lại xuất hiện 1 nữ nhân như vậy!


"Ta nhất định sẽ giết ngươi." Thượng Quan Miên hiểu rõ nàng bây giờ căn bản không thể giết được người trước mặt. Nhưng nàng cảm thấy không cam tâm, cho dù không có phần thắng nàng vẫn muốn liều mình đọ sức.


Nhưng đúng lúc này nàng cảm giác trước mắt đột nhiên xảy ra 1 tia chấn động. hình ảnh giống như bị xé mở ra, những con hồ điệp màu tím đen cũng dần trở nên mơ hồ.  


Dưới gốc cây kia nào có nữ nhân mặc kimono đen. Chỉ có 1 cỗ thi thể máu tươi đầm đìa!


Chung quanh, mùi máu tươi không ngừng đánh tới, nàng chỉ cảm thấy đầu mình đau đớn kịch liệt.


"Không... Không đúng..."


Nàng ôm đầu, cả người té trên mặt đất, trên trán không ngừng chảy mồ hôi...



Hưm…

Che đầu?


Nhìn kỹ lại, nàng phát hiện bản thân vẫn còn 2 cánh tay rất hoàn hảo! còn chưa kịp suy nghĩ nhiều chợt nghe được 1 thanh âm: "Tiểu Thụy? Ngươi còn sống sao?"


Nàng quay đầu lại, nhìn thấy 1 thiếu nữ tóc vàng, tiếng cười như chuông bạc tiến tới ôm lấy nàng: "Thật tốt quá! Ngươi còn sống là tốt rồi!"


Thiếu nữ tóc vàng trước mắt không phải là Anna sao?


Vì cái gì? Vì cái gì nàng lại ở đây?


Thượng Quan Miên cảm giác trí nhớ vặn vẹo mãnh liệt, mà giờ khắc này nàng phát hiện trên người mình toàn là máu, trong tay nàng đang cầm 1 khẩu súng.


Chung quanh là rừng cây. Dưới bầu trời âm u, 1 nam tử ôm 1 khẩu súng vác vai, đạn đã lên nòng nhìn về phía 2 người các nàng.


"Thật tốt, chúng ta có thể tới tổng bộ đông âu tiếp tục tiếp nhận huấn luyện đặc biệt rồi!" Anna nắm lấy tay Thượng Quan Miên nói: "Ngươi biết không? Thành tích của ngươi đã tiến vào top 5 rồi! Có thể được trọng điểm bồi dưỡng, như vậy khả năng sống sót sẽ đề cao lên rất nhiều!"


Thượng Quan Miên dần cảm thấy mê hoặc. Nhà trọ, Ma Vương... Hết thảy đều trở nên rất mơ hồ, giống như đó chỉ là 1 đoạn trí nhớ không chân thực. Nàng bây giờ đang ở đâu đây?


"Anna..." Thượng Quan Miên cuối cùng nghĩ ra, hôm nay là ngày tổ chức sàng lọc quyết định coi ai sẽ tiến vào tổng bộ đông âu tiến hành tập huấn đặc biệt.


"Ngươi là… Anna sao?" Thượng Quan Miên nhìn cỗ thi thể kia trong mắt lộ ra vẻ không đành lòng, nhưng thời gian trôi qua nàng rất nhanh bình tĩnh lại.


Cảnh sắc chung quanh đều quá mức lạ lẫm. Nhưng nàng cảm giác, đây là trí nhớ của nàng.


"Đúng rồi..." Anna nói với Thượng Quan Miên: "Ngươi nghe nói không? Đi tổng bộ đông âu lúc này đây có thể nhìn thấy 1 đại nhân vật."


"Đại nhân vật?"


"Ân. Ngươi biết bảng xếp hạng độc dược sư thế giới chứ? Ba người xếp đầu là ai ngươi biết chứ?"


"Đương nhiên. Thứ ba là Lily Lạc Duy Tư, thứ nhì là Hắc Quả Phụ, về phần thứ nhất là người cực kỳ bí ẩn… 'Lục' ."


"Nghe nói tổ chức có ý mời 'Lục " tới tạm thời đảm nhiệm..."


Nhưng những lời nói kế tiếp của Anna nàng không nghe được nữa. Thượng Quan Miên muốn tiếp tục lắng nghe nhưng thanh âm cứ như bị bóp méo không thể hiểu nổi. Sau đó, nàng chợt thấy, 1 bàn tay đầm đìa máu tươi xuất hiện trên vai Anna!


"Không —— "


Thượng Quan Miên nhào tới, sau 1 khắc, cả người nàng lại ngã trên mặt đất.


Chung quanh, không hề có 1 ai. Nàng vẫn như cũ đang ở trên con phố trong khu không người. Những hộ gia đình bên cạnh 1 người cũng không nhìn thấy, nữ nhân mặc kimono kia cũng đã biến mất không thấy.


"Là... Tâm Ma sao?" Thượng Quan Miên giờ phút này ngược lại nhẹ thở ra.


Nàng kiểm tra lại 1 chút, mảnh vỡ địa ngục vẫn như cũ còn trên người. Hết thảy không có vấn đề gì. Trên con đường rộng lớn, tìm tòi thế nào cũng không thấy 1 hộ gia đình nào.


Thượng Quan Miên lạnh lùng nhìn chăm chú bốn phía, trước mắt xem ra vẫn còn phát sinh mấy thứ không biết gì đó. Nàng không dám chủ quan chút nào. Huyết tự cấp ma vương quá mức quỷ dị, không ai biết được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Nàng đi lại trên 1 con phố nhỏ hẹp, bước chân di chuyển rất chậm chạp, đồng thời nàng cũng chú ý tới bên người đã không còn 1 con độc phong nào tồn tại.


Nhưng tràng cảnh vừa rồi chân thực như thế làm cho nàng không thể nào quên được những nỗi thống khổ đã trải qua. Đó cũng là vì sao nàng biến thành lãnh huyết vô tình như ngày nay, thậm chí là nguyên nhân năm đó nàng không chút nào do dự giết chết Anna.


Mặc dù nàng một mực giết người, nhưng cũng là vì bảo vệ bản thân mà thôi. Tổ chức muốn bồi dưỡng những sát thủ có nội tâm lãnh khốc và tuyệt đối trung thành với tổ chức, tự nhiên cần phải tiến hành tẩy não. Bọn hắn đối với những hài tử này từ khi còn nhỏ đã quán trú vào đầu 1 suy nghĩ "Chỉ có trung thành với tổ chức mới có thể sống, chỉ có giết chết đối thủ cạnh tranh mới có thể sống."


Lần thứ nhất nhìn thấy Lục là khi nàng lấy tư cách huấn luyện sinh ưu tú nhất được đề cử tới tổng bộ đông âu. Khi đó nàng gặp được đệ nhất độc sư trên thế giới.


Nàng ta vĩnh viễn mặc 1 thân kimono màu đen, từ quần áo mà phán đoán nàng rất có thể là người Nhật Bản. Bất quá, cho tới nay đều chưa ai nghe nàng nói tiếng nhật bao giờ, đa số thời gian nàng đều nói tiếng anh. Mà khi đó với tư cách huấn luyện sinh ưu tú nhất, nàng được gặp Lục.


Lúc ấy, Lục được tổ chức cấm địa đen đáp ứng tài trợ nguyên liệu để điều chế độc dược, với điều kiện nàng phải dừng lại ở tổ chức 3 năm, 3 năm này nàng tạm thời tồn tại như 1 loại lực lượng uy hiếp tới những tổ chức khác. Khi Thượng Quan Miên gặp nàng, không hiểu sao liền đắm say vào trong đôi mắt cực đẹp của Lục, giống như lâm vào mộng ảo. Nàng chưa từng thấy 1 người xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn là 1 người phương đông. Dù sao, từ nhỏ cho tới lớn, nàng chưa từng nhìn thấy 1 người nào ngoài mình là người châu á.


Sau đó, nàng ấy liền hỏi 1 câu.


"Ngươi, không muốn chết sao?"


Đệ nhất độc dược sư ở trước mặt mình thế nhưng lại nói những lời kỳ quái như thế.


Lại nói, Thượng Quan Miên vì dần tiếp xúc với cao tầng của tổ chức, cũng có quyền hạn đọc 1 vài tư liêu mật. "Lục" là đệ nhất độc dược sư quả thật không cần phải dị nghị. Ba vị trí đầu trong bảng dộc dược sư thế giới đều là nữ tính, nhưng Lily cùng Hắc Quả Phụ đều thông qua cơ thể để chăn nuôi độc trùng, không giống với Lục. Bản thân cơ thể nàng đã tràn đầy độc tố, bất luận thời khắc nào nàng cũng có thể tùy tâm dụng độc. Thế giới 7 đại kỳ độc đã có 3 loại xuất phát từ trong tay nàng. Tất cả thế lực lớn đều từng mời chào nàng, nhưng nàng rất kỳ quái, tuyệt đối không gia nhập bất cứ thế lực nào, nhưng sẽ cùng với những tổ chức bất đồng giao dịch cách điều chế độc dược, để thực lực giữa các thế lực đạt được sự cân bằng. Vì thế mà tạo thành cục diện 1 vài thế lực nhỏ yếu nhao nhao quật khởi, thậm chí cải biến cả bố cục thế giới ngầm châu âu, hình thành thế chân vạc vững chắc.


Nàng tuy giết người rất nhiều, nhưng cũng nhờ nàng tạo thành thế chân vạc cứu sống không ít người. Hơn nữa, nàng tuyệt đối không bao giờ nghiên cứu giải dược bán cho bất kỳ tổ chức nào. Thời điểm nàng giao dịch, nhu cầu tiền tài hơn xa so với giá trị chân thật của những độc dược này.


Lúc ấy, Thượng Quan Miên đã trả lời như thế này: "Ân, ta muốn sống sót, hơn nữa, ta còn có người cần bảo hộ.”


Nàng cũng không biết, câu trả lời khi đó là mấu chốt bắt đầu hắc ám lớn nhất nhân sinh của mình. Tiếp theo Lục nói với nàng: "Ta có thể thiết lập 1 ước định với ngươi."


"Ước định?"


"Ta có thể khiến người trở thành sát thủ tối cường nhất thế giới." Lục nói đến đây, dùng đôi bàn tay như bạch ngọc ôn nhu vuốt ve đôi má Thượng Quan Miên: "Thứ ngươi phải hồi báo ta, chính là... sống sót."


Thượng Quan Miên chỉ nhớ rõ Lục đã nói những lời rất đơn giản như vậy, tiếp theo nàng liền đáp ứng.


Nàng sở dĩ có thể ở tuổi 16 đạt được thực lực khủng bố như thế nguyên nhân chính là Lục. Nếu không cho dù là Mộng Khả Vân thiên tài trăm năm khó gặp cộng thêm tài lực khổng lồ của Mộng gia cung ứng tài nguyên mà cũng không cùng đẳng cấp với Thượng Quan Miên chẳng phải quá không hợp lý?


Lục, nàng có thể làm được điểm này. Toàn bộ thế cục châu Âu chỉ cần 1 ý niệm của nàng là có thể thay đổi. Chính bởi vì rất nhiều thế lực nắm giữ độc dược khủng bố của nàng với tư cách là át chủ bài tối cường nhất, làm khoảng cách giữa những thế lực lớn đều duy trì 1 cách cân đối.


Nếu như không có Lục, Thượng Quan Miên tuyệt đối không thể sống tới ngày hôm nay. Dù sao, trong quá trình đào thải vô cùng tàn khốc để sống sót quá mức gian khổ, càng không cần nói tới những lượt đọ sức sau này với Kim Nhãn Ác Ma và Minh Vương. Nguyên nhân nàng có thể sống sót là do Lục cho nàng trường kỳ uống 1 loại chất lỏng màu xanh lá tương đối sền sệt, hương vị cực kỳ khó chịu. Thượng Quan Miên sau khi phục dụng phát hiện, chỉ trải qua 1 năm nàng đã có thể đơn giản đột phá bình cảnh thể lực, tốc độ, lực phát quyền, thậm chí các loại phản xạ thần kinh..., mạnh mẽ đến tình trạng không gì tả nổi.


Nhưng kế tiếp, tổng bộ Đông Âu bắt đầu tàn sát với những người phản kháng tổ chức, dùng huyết tinh trấn áp hết thảy, mỗi ngày có vô số tinh anh huấn luyện sinh tử chết đi. Đối với tổ chức cấm địa đen thực lực xa xa không bằng tà thần và đọa thiên sứ mà nói, nhất định phải sử dụng thủ đoạn tàn khốc huyết tinh nhất để bồi dưỡng ra những sát thủ tối cường. Mà Thượng Quan Miên cũng dần dần trổ hết tài năng.


Mà nàng... Bởi vì Lục mới có thể lần lượt trong chết chóc sống tới ngày hôm nay, cho tới bây giờ đều chưa từng thua 1 trận nào. Nhưng trong cuộc sống tàn nhẫn giết chóc, thời gian trôi qua làm nàng dần quên đi 1 Anna ôn nhu. Nàng bắt đầu trở nên lãnh huyết và tàn khốc, nàng có thể đối với người trước mắt nắm quyền sinh quyền sát trong tay, nàng đã có năng lực đứng ở đỉnh phong.  


Cho nên cuối cùng nàng giết chết Anna.


Nhưng tới hôm nay nàng lại hối hận. Nàng phát hiện, sau khi giết chết Anna đạt được hết thảy, đối với nàng mọi thứ đều chẳng có ý nghĩa. Nếu lúc trước nàng không đáp ứng giao dịch với Lục, cho dù có chết nàng cũng vĩnh viễn không phản bội Anna. Nếu như được chọn lại 1 lần nữa, nàng thà rằng cùng Anna chết đi cũng sẽ không lựa chọn sống sót mà trở thành 1 sát nhân máu lạnh. Tánh mạng không phải thứ duy nhất quan trọng , vì sống sót mà bán linh hồn trở thành ác ma, tánh mạng như thế phải chăng còn có giá trị?


Nàng căm hận Lục chính là vì nguyên nhân này. Theo thời gian trôi qua, nàng dần dần hiểu được Lục năm đó vì sao phải làm như vậy. Nàng cho rằng, Lục muốn bồi dưỡng ra 1 sát thủ châu á quật khởi, ngăn cản cục diện đang hình thành. Cho tới nay, đứng sau cục diện tăm tối của thế giới ngầm Châu Âu đều có bóng dáng Lục. Nhưng điều này đã cướp đi tất cả ánh sáng trong cuộc đời Thượng Quan Miên.


Bất quá, trên thế giới này không có "Nếu như" . Thời gian không bao giờ quay trở lại, cho nên, Thượng Quan Miên không thể nào trở về quá khứ thay đổi lựa chọn. Anna bị nàng giết cũng sẽ không sống lại.

Như vậy, nàng chỉ có thể tiếp tục bước đi. Cho dù báo ứng có thực sự tồn tại, cho dù nàng thực sự vạn kiếp bất phục nàng cũng không thể dừng lại. Nàng chỉ có thể tiếp tục, giống như danh xưng "Tử thần", tiếp tục hóa thân thành tử thần đi thu hoạch tính mạng con người!


6/24/2016

Posted by Unknown |
Chương 20: khế ước địa ngục nguyên vẹn


Sau khi đặt mảnh vỡ xuống, Di Chân liền rời đi.


Những người khác 2 mắt đều nóng như lửa, dù sao, chỉ có khế ước địa ngục nguyên vẹn mới phong ấn được ma vương!


Hôm nay là ngày cuối cùng năm 2011. Bọn hắn không còn thời gian để chần chừ suy nghĩ.


Lúc này, nếu không phải sợ trên người người khác có súng ( lấy được trên người Hàn Tuấn Sâm và Hạ Vũ Hào), chỉ sợ đã có rất nhiều người đã bổ nhào qua.


Bất quá, có súng không có nghĩa nhất định đoạt được mảnh vỡ khế ước.


Lúc này, Liền Sinh trong tay cầm súng bước ra, khom lưng nhặt mảnh khế ước lên, nhưng Thượng Quan Miên lại đột ngột xuất hiện bên cạnh hắn.


Mọi người không ai xem trọng nàng, Liền Sinh cầm lên mảnh khế ước, Thượng Quan Miên chỉ lạnh lùng nói ra 1 câu: "Nếu không muốn chết, đưa mảnh vỡ cho ta."


Liền Sinh nhìn thẳng vào Thượng Quan Miên, hai mắt tràn ngập cảnh giới. Hắn cho rằng, nàng vẫn còn ẩn giấu thủ đoạn khác. Hiện tại Thượng Quan Miên đã hoàn toàn không còn tình cảm con người, bất kỳ chuyện gì nàng cũng có thể làm ra được.


Ngay lúc Liền Sinh đang sững người, 1 bóng người lao ra cướp lấy mảnh vỡ khế ước rồi nhanh chóng bỏ trốn. Người này chính là... Hàn Quan Nam!


Hàn Quan Nam hiểu rất rõ địa hình phức tạp xung quanh nơi này, chỉ cần chạy nhanh 1 chút, cho dù Bồ Liền Sinh có súng chưa chắc đã có thể đối phó với hắn. Chỉ cần nắm giữ mảnh vỡ khế ước trong tay, hắn có thể ngang hàng đàm phán cùng hộ gia đình khác.


Chạy vào trong 1 con ngõ nhỏ, trong nội tâm Hàn Quan Nam khẩn trương không thôi, bỗng nhiên hắn cảm giác bàn tay có chút lạnh, ban đầu hắn không để ý, nhưng rất nhanh từ cánh tay truyền tới cảm xúc như ngâm vào nước lạnh! Hắn giơ tay lên, phát hiện trên cánh tay, dưới lớp da xuất hiện từng sợi tơ màu đen, hơn nữa nó còn dọc theo cánh tay khuếch tán khắp thân thể.


Cuối cùng, Hàn Quan Nam thống khổ lăn lộn trên mặt đất, hắn cảm giác cơ thể như bị nhốt trong hầm băng, lạnh đến nỗi máu trong cơ thể cũng trở nên chậm chạp. Nhiệt độ trong cơ thể hắn đang kịch liệt giảm xuống.  


Không lâu sau hắn nhìn thấy, Thượng Quan Miên chậm rãi đi về phía mình.


"Ngươi..." Hàn Quan Nam kinh hãi không thôi: "Ngươi... Ngươi..."


Hộ gia đình cơ hồ đã quên mất 1 chuyện, cho dù nàng không còn vũ lực tuyệt đỉnh, nhưng nàng vẫn còn 1 thứ, độc dược. Lúc trước nàng cưỡng chế Phù Tĩnh Đình, cải biến và chế tạo hàng loạt độc dược của Chiến Thiên Lân, số lượng làm ra cực kỳ kinh khủng. Nhưng vì bản thân nàng hiện tại đã mất cả 2 tay, cho nên sử dụng độc dược số lượng rất có hạn. Nhưng để đối phó với hộ gia đình cũng đã dư xài.


Hàn Quan Nam thật sự nghĩ không ra, bản thân bị hạ độc lúc nào. Vừa rồi Thượng Quan Miên uy hiếp Bồ Liền Sinh mọi người đã hiểu, nàng vẫn còn năng lực nắm quyền sinh sát hộ gia đình trong tay!


Lúc này những người khác chạy theo, thấy 1 màn như vậy đều giật mình hoảng sợ. Mà lúc này, Kim Tương Nhan lập tức chạy ra, nhìn khuôn mặt Hàn Quan Nam cơ hồ không còn chút huyết sắc, nàng vội vàng quỳ xuống van xin Thượng Quan Miên: "Cầu ngươi... Cầu ngươi cho hắn giải dược! Mảnh vỡ khế ước ta đưa cho ngươi, làm ơn cứu hắn!"


Nói xong, nàng lấy mảnh vỡ khế ước trong tay Hàn Quan Nam đặt dưới chân Thượng Quan Miên khóc hô khẩn cầu: "Ta là do hắn cứu, nếu không có hắn ta đã chết rồi... Van cầu ngươi, cho ta giải dược đi, ta không muốn hắn chết..."


Kim Tương Nhan lúc ấy bị bạn trai cùng 5 người khác cường bạo, ngoại trừ Hàn Quan Nam, không có ai ra tay cứu nàng. Cho nên, mặc dù biết Thượng Quan Miên khủng bố, nàng vẫn muốn vì Hàn Quan Nam thỉnh cầu mạng sống. Nàng không thể trơ mắt nhìn Hàn Quan Nam chết đi.


Nàng thấy Thượng Quan Miên vẫn bất động như trước, vội vàng dập đầu: "Van cầu ngươi... Cầu ngươi buông tha cho hắn, cho ta giải dược đi! Cầu ngươi cho ta giải dược..."


Lúc này, những hộ gia đình đứng phía sau đều lộ ra vẻ không đành lòng. Rốt cục, Ngân Dạ tiến lên một bước, dù sao hiện tại Thượng Quan Miên đã mất đi võ lực, mọi người đồng thời tiến lên chưa chắc phải sợ nàng. Nhưng mà, Thượng Quan Miên trước khi Ngân Dạ chuyển bước chân đã mở miệng: "Kha Ngân Dạ, nếu như ngươi dám tiến lên bước nữa, nam nhân này sẽ là kết cục của ngươi. Phương pháp xử lý độc dược này, chỉ có mình ta biết. "


Phù Tĩnh Đình chứng kiến hành động của Thượng Quan Miên rất nhanh liên tưởng tới độc dược giết người lúc trước của ca ca Chiến Thiên Lân! Nàng cũng không biết loại độc này làm ra giải dược như thế nào, nhưng chỉ cần cho nàng chút  thời gian...


Giờ phút này, nàng không sợ mà vọt tới.


Nàng vì cứu rỗi những tánh mạng mà ca ca dùng độc dược hạ sát, một mực vùi  đầu nghiên cứu giải dược. Thế nhưng nàng vẫn chưa ngăn cản được hết thảy.


Nàng vẫn có thể còn sống là vì Thượng Quan Miên muốn nàng phân tích độc dược. Tuy nàng ta đã cứu nàng, nhưng không thể vì thế mà nàng bỏ qua được 1 màn trước mắt.


Cho dù nguy hiểm tới tánh mạng nàng cũng không thể đứng nhìn!


Nàng bước nhanh tới, lạnh lùng nhìn về phía Thượng Quan Miên, sau đó bắt lấy cánh tay Hàn Quan Nam.


Mạch đập đã ngày càng yếu.


"Thực... Lạnh... Lạnh quá..." toàn thân Hàn Quan Nam run lên cầm cập, sắc mặt càng thêm nhợt nhạt.


"Cho hắn giải dược đi!" Phù Tĩnh Đình cũng cầu xin: "Thượng Quan Miên, ngươi đã có mảnh vỡ khế ước rồi mà!"


Nhưng Thượng Quan Miên vẫn không hề cử động. Cái nàng muốn chính là giết gà dọa khỉ, để cho những người khác hiểu được đừng vì nàng mất đi vũ lực mà khinh thị nàng. Muốn thu được tất cả mảnh vỡ, nàng không ngại giết hết tất cả hộ gia đình. Nàng hiện tại sở dĩ không ra tay là vì bọn người Ngân Dạ vẫn còn giá trị lợi dụng.


Cho nên, kẻ nào dám cùng nàng cướp đoạt mảnh vỡ, coi rẻ, khinh thị nàng nhất định phải chết. Dám làm trái, dám phản kháng lại càng phải chết!


"Mau đưa giải dược cho ta!" Kim Tương Nhan rốt cục không nhịn được đứng lên, muốn dùng vũ lực cướp đoạt giải dược trên người Thượng Quan Miên. Nhưng  bàn tay nàng vừa mới chạm vào tay áo Thượng Quan Miên đột nhiên cảm giác bàn tay phát lạnh, rất nhanh trên cánh tay bắt đầu xuất hiện sợi tơ đen!


"Không... Không muốn..." Kim Tương Nhan sợ hãi cực điểm, nhưng rất nhanh cả người nàng ngã xuống mặt đất, thân thể vô lực giãy dụa!


Thượng Quan Miên nhìn Hàn Quan Nam và Kim Tương Nhan đang hấp hối trên mặt đất, Kim Tương Nhan dùng ánh mắt oán độc nhìn nàng, bàn tay cố bắt lấy mũi giày của Thượng Quan Miên, nói: "Giải dược... đưa giải dược cho chúng ta, đưa giải dược cho chúng ta..."


Cho dù ở tình thế trước mắt, nàng vẫn dùng từ "Chúng ta", chứ không phải "Ta."


Ngân Dạ, Ngân Vũ nhìn thấy 1 màn như vậy. Ngân Vũ thật sự không thể nhịn được nữa muốn xông lên, nhưng lại bị Ngân Dạ gắt gao giữ chặt. Hắn vừa rồi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, tại sao Kim Tương Nhan lại trúng độc. Thượng Quan Miên hiện tại đã không còn nhân tính, nàng căn bản sẽ không để ý sinh tử của những người khác!


Ánh mắt Phù Tĩnh Đình lúc này nhìn về phía Thượng Quan Miên cơ hồ có thể phun ra lửa. Nhưng nàng vẫn còn bảo trì được tỉnh táo, thủ pháp hạ độc của Thượng Quan Miên thực sự quá mức quỷ dị, lúc trước Hàn Quan Nam còn chưa động qua người nàng ta mà vẫn dính độc, thực không biết thủ đoạn của Thượng Quan Miên là gì.


Giờ phút này phù Tĩnh Đình chợt thấy, trên đỉnh đầu Thượng Quan Miên có 1 con ong mật đang vo ve. Đây là 1 con độc phong do Thượng Quan Miên nuôi dưỡng, hơn nữa nó còn là 1 loại dị chủng, chỉ cần nó dùng độc châm đâm vào trong cơ thể sẽ làm nạn nhân nhanh chóng hạ thân nhiệt, thậm chí huyết dịch còn đông lại, cuối cùng dẫn tới cái chết.


Thông qua việc chăn nuôi độc phong, Thượng Quan Miên có thể đơn giản chỉ huy chúng giết chết hộ gia đình. Dựa vào những độc phong biến dị này, Thượng Quan Miên cho dù đã thành phế nhân vẫn có thể thoái mái đem hộ gia đình đùa bỡn trong lòng bàn tay. Đương nhiên, tương lai nếu như có thể rời khỏi nhà trọ, với thủ đoạn như vậy cũng không đủ đối phó với  những kẻ muốn giết nàng. Dù sao 1 cao thủ cấp độ S rất khó dùng độc giết chết, bọn hắn có thể dựa vào nội lực bức độc tố ra ngoài.


Phù Tĩnh Đình phát hiện con kia là Độc phong hậu (ong chúa). Lại nói, Thượng Quan Miên cũng có nuôi cả nhện độc, khi bị bóng dáng dẫn vào nhà trọ, những con vật trên người nàng cũng có thể mang vào. Nhưng nàng chưa kịp đem những con nhện này thuần hóa đã biến thành 1 người bình thường, hiện tại nếu bị trúng độc nàng không thể nào dùng nội lực bức độc tố ra ngoài nữa.


Phù Tĩnh Đình nghĩ thầm, nếu như có thể bắt được con độc phong này có thể sẽ nghiên cứu ra giải dược, tuy nhiên không biết phải tốn bao nhiêu thời gian. Trước mắt, chỉ có thể giả bộ đứng bên cạnh Thượng Quan Miên này.


Nhưng 1 cảm giác băng lãnh từ sau cổ truyền tới làm Phù Tĩnh Đình trợn lớn 2 mắt!


Thượng Quan Miên làm sao có thể để 1 thiên tài như Phù Tĩnh Đình còn sống. Mối nguy hiểm này phải bị bóp chết từ trong trứng nước. Phù Tĩnh Đình cảm nhận toàn thân băng lãnh, sau đó ngã trên mặt đất.


"Tốt rồi." Thượng Quan Miên quay đầu lại nói: "Hiện tại, những người cầm mảnh vỡ khế ước đều giao ra đây."


Những lời này tràn đầy sát cơ, làm ai nấy đều sợ tới hồn phi phách tán. Bọn hắn ý thức được, Thượng Quan Miên cho dù biến thành dạng này vẫn có thể rất nhẹ nhàng giết hết bọn hắn!


"Ngươi... Ngươi sẽ bị báo ứng! Thượng Quan Miên!" Cảm giác bản thân giống như chôn trong 1 mảnh thiên băng tuyết địa, Phù Tĩnh Đình bắt được 1 chân Thượng Quan Miên sau đó hung hăng cắn 1 ngụm!


Nàng biết Thượng Quan Miên nắm giữ không ít độc dược ca ca nàng sáng chế ra. Nàng vì không để những độc dược kia lạm sát người vô tội mới vùi đầu nghiên cứu giải dược, hiện tại, Thượng Quan Miên sẽ lợi dụng những độc dược kia tiếp tục giết người.


Mỗi 1 loại độc dược được chế tác ra, Phù Tĩnh Đình sẽ chế ra 1 giải dược tương ứng. Nàng một mực thi chạy cùng tử thần cứu lấy những tánh mạng vô tội. Nàng không cho phép Thượng Quan Miên có được những độc dược kia!


Nhưng nàng cắn được vài cái đã cảm giác toàn thân không còn chút sức lực nào, còn Thượng Quan Miên thì hung hăng đá 1 cước vào mặt Phù Tĩnh Đình.


"Ngươi sẽ bị báo ứng... Sẽ bị báo ứng..."


Thượng Quan Miên từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng nhếch mép: "Báo ứng? Nếu trên đời có thứ này... thì tất cả mọi người trên thế giới nên chết đi."


Ánh mắt Phù Tĩnh Đình dần trở nên mơ hồ, cuối cùng nàng muốn nói cho những người khác biết nên coi chừng độc phong: "Các ngươi... Các ngươi coi chừng, hạ độc đúng, đúng..."


Nhưng những lời cuối cùng nàng không thể nói ra. Bởi vì 1 mũi dao bén nhọn đã đâm thẳng vào cổ họng nàng! Chỗ mũi giày ở chân phải Thượng Quan Miên lộ ra 1 mũi dao! Nàng đạp mạnh xuống dưới, đem mũi dao hung hăng đâm vào cổ Phù Tĩnh Đình!


Ngân Vũ muốn xông lên nhưng lại bị Ngân Dạ giữ chặt. Tuy thời gian Phù Tĩnh Đình vào ở trong nhà trọ rất ngắn, nhưng tính cách nàng nhiệt tình tươi sáng, quan hệ với mọi người rất không tệ, trong đó cũng có cả Ngân Vũ. Nhìn Phù Tĩnh Đình chầm chập chết đi lại không thể làm được gì, Ngân Vũ dàn rụa nước mắt, trái tim như bị dao cắt.


Lúc này Liền Sinh vừa giơ súng lên, thế nhưng nhìn ánh mắt giống như người chết của Thượng Quan Miên làm hắn chần chừ. Dù sao, con người không có ai là không sợ chết.


Ngân Vũ muốn mở miệng nói mấy lời nhưng bị Ngân Dạ quăng tới 1 ánh mắt kèm 1 cái lắc đầu. Giờ phút này trong nội tâm Ngân Dạ cũng tràn ngập giận dữ, xưa kia Thượng Quan Miên giết người như ngóe, tương lai tất sẽ đối với hộ gia đình bất lợi, cho nên mọi người mới lên kế hoạch giết chết nàng. Nhưng về sau Lý Ẩn cho rằng trong nhà trọ xảy ra dị biến, tốt nhất không nên xảy ra nội chiến để tránh tạo thành tổn thương vô nghĩa.


Lúc này, Ngân Vũ đã rơi lệ đầy mặt, trên mặt đất thi thể Hàn Quan Nam, Kim Tương Nhan cùng Phù Tĩnh Đình làm nội tâm từng hộ gia đình run rẩy.


Ngân Dạ đem bàn tay nhét vào trong túi móc ra 2 mảnh vỡ khế ước vứt trên mặt đất. Tiểu Dạ Tử cũng cắn răng nhìn Thương ở phía sau, đem mảnh vỡ khế ước ra đặt trước mặt Thượng Quan Miên. Cuối cùng chỉ còn lại Bồ Liền Sinh nắm giữ 3 mảnh vỡ khế ước. (lúc trước dịch nhầm nhé, tác giả viết làm mình hơi khó hiểu chút, để sửa lại)


Không khí tức khắc trở nên cực khẩn trương. Thượng Quan Miên nhìn về phía Liền Sinh, cũng không thúc giục hắn.


"Liền Sinh đại ca!" Mạc Thủy Đồng vội đánh mắt với Liền Sinh, khuyên nhủ hắn: "Chúng ta... đấu không lại nàng đâu, đại ca..."


Liền Sinh giờ phút này giận dữ nhìn Thượng Quan Miên. Đối mặt với địch nhân đáng sợ như vậy, tựa hồ đó là thỏa hiệp tốt nhất. Nhưng nhìn thấy ba hộ gia đình chết thảm như thế, trong lồng ngực hắn nổi lên 1 ngọn lửa tức giận. Đây chỉ là 1 thiếu nữ 16 sao có thể giết người tàn nhẫn như vậy? Đối với nàng mà nói tánh mạng là cái gì? Hắn sinh ra trong chiến tranh, ngay từ nhỏ đã từng tận mắt nhìn thấy bao nhiêu tràng cảnh giết người tàn sát, nhưng 1 người sao có thể giết người mà vẫn bình tĩnh như thế, tự nhiên như thế, giống như nàng đang làm 1 hành động quá mức bình thường.


Một người... Sao có thể coi thường tánh mạng con người đến mức này?


Giết người đối với thiếu nữ này... chỉ bình thản như ăn cơm uống nước sao?


Hắn lấy từ trên người ra 3 mảnh vỡ khế ước. Vô luận như thế nào, bây giờ hắn không phải chỉ có 1 mình, còn có Thủy Đồng bên cạnh. Cách Tùng đã chết, hộ gia đình đi cùng hắn 50 năm trước giờ chỉ còn lại Thủy Đồng mà thôi.


Tới trước mặt Thượng Quan Miên, hắn đặt mảnh vỡ xuống đất rồi trở về. Thượng Quan Miên cúi đầu nhìn 7 mảnh vỡ đầy đủ ở dưới chân.


Vì để 7 mảnh vỡ này tụ tập với nhau, không biết đã có bao nhiêu người chết đi?


Nhưng giờ khắc này cuối cùng vẫn tới.


Thượng Quan Miên dùng con dao lộ ra ở mũi giầy chân phải vạch ra 1 đường thẳng! Tiếp theo, ánh mắt nàng cực lãnh khốc nói: "Từ giờ trở đi, ai vượt qua vạch kẻ này, chết!"


Sau đó, nàng dùng chân đem 7 mảnh vỡ ghép lại với nhau. Không bao lâu sau, mảnh vỡ tập hợp lại trở thành 1 bản khế ước hoàn chỉnh!


Trong chớp mắt 7 mảnh vỡ được đặt đúng chỗ, những vết xé biến mất vô tung vô ảnh, ngay cả vết gấp cũng biến mất, trở thành 1 mảnh khế ước nguyên vẹn như chưa bao giờ bị xé rách.


Sau đó, những văn tự xem không hiểu trên khế ước đột nhiên biến thành đỏ như máu, giống như là huyết tự vậy!


Văn tự hóa thành máu đỏ làm người ta âm trầm kinh hãi. Tiếp theo, những văn tự này lại 1 lần nữa tổ hợp sắp xếp lại. Mọi người liền phát hiện cái này vốn cũng không phải là văn tự, chúng tổ hợp với nhau tạo thành một… vòng xoáy! Nếu nhìn vào vòng xoáy này sẽ cảm giác bản thân như bị lôi vào trong, đẩy sâu xuống 18 tầng địa ngục. 

Thượng Quan Miên là nhân vật bậc nào? Cho đến ngày hôm nay, lần lượt vượt qua bao cửa ải sinh tử, nàng cũng chưa từng lộ ra vẻ mặt sợ hãi!


Nhưng giờ khắc này, 1 chớp mắt nhìn vào trong bản khế ước hoàn chỉnh, nàng... Vậy mà sợ! Sắc mặt nàng lập tức trở nên trắng bệch, giống như thời điểm nhìn vào vòng xoáy bản thân cũng bị xoay tròn đẩy vào tầng tầng vòng xoáy trung tâm, không có cách nào thoát ra, trở về.


Nàng lập tức dịch chuyển ánh mắt! Nàng không dám nhìn thẳng vào vòng xoáy! Nếu không bản thân nàng sẽ nổi điên lên mất!


Giờ khắc này, khế ước địa ngục có thể phong ấn ma vương rốt cục sinh ra đời!


Thượng Quan Miên nhìn về phía những hộ gia đình trước mắt nói: "Tốt rồi, các ngươi nếu muốn chấp hành huyết tự ma vương thì mau đi đi. Khế ước nguyên vẹn đang ở trên tay ta, chỉ cần ta phong ấn ma vương thành công, các ngươi cũng được cứu."


Lúc này bọn hắn mỗi người đều run như cầy sấy, nhưng cả bọn biết Thượng Quan Miên tuyệt đối không thể trêu trọc!


Thượng Quan Miên nhẹ nhàng dùng chân nâng bản khế ước lên, dùng miệng cắn lấy sau đó bỏ vào trong 1 balo nhỏ đeo bên hông rồi kéo khóa lại.


Trong quá trình này, Liền Sinh nhiều lần do dự muốn nổ súng, nhưng dù sao hắn cũng không biết thủ đoạn hạ độc của Thượng Quan Miên là gì, cuối cùng hắn cũng không dám nổ súng.


Kế tiếp, mọi người nhìn Thượng Quan Miên rồi lục tục trở về nhà trọ. Bọn hắn phải lựa chọn, đúng, lựa chọn chấp hành huyết tự ma vương trong ngày hôm nay.


"Đi thôi, Ngân Vũ." Ngân Dạ cuối cùng vẫn là hạ quyết tâm: "Chúng ta đi thôi! Có bản khế ước địa ngục mà nói, chấp hành huyết tự xác suất thành công sẽ tăng lên nhiều!"


Ngân Dạ cũng cân nhắc, Ngân Vũ tính cả huyết tự nhà kho đã là huyết tự thứ 9, nhưng độ khó lần thứ 10 kinh khủng thế nào, chỉ cần nhìn tình huống của Sở Di Chân và Sở Di Thiên cũng biết. Đã như vầy, còn không bằng đánh cuộc 1 lần.


"Tốt." Ngân Vũ lau đi nước mắt nói: "Bất quá... em muốn an bài hảo hảo thi thể của mấy người Tĩnh Đình."


Cuối cùng, rất nhiều hộ gia đình đều lựa chọn tiến vào nhà trọ, ở trong phòng mình viết 1 chữ “Tế” lên vách tường.


Ngân Dạ, Ngân Vũ, thần cốc Tiểu Dạ Tử, Đồng Sinh Thương, La Hưu, còn có... Thượng Quan Miên. Thời điểm bọn hắn viết xong chữ “Tế”, huyết tự cấp ma vương hiện ra.


"Buổi tối 20:00 ngày 31 tháng 12 năm 2011 thẳng cho tới nửa đêm 0 giờ mới chấm dứt. Địa điểm nằm ngay tại khu không người quanh nhà trọ. Hôm nay là ngày cuối cùng chấp hành huyết tự cấp ma vương năm 2011, cũng là huyết tự cuối cùng của 50 năm luân hồi. Hộ gia đình không chấp hành huyết tự ma vương cho dù tới địa điểm chấp hành cũng không gặp chút nguy hiểm nào. Một khi hoàn thành huyết tự có thể đạt được tự do, rời khỏi nhà trọ, vĩnh viễn không thể tiến vào nhà trọ được nữa. Hộ gia đình sau khi hoàn thành huyết tự trở về nhà trọ, trong vòng 1 tiếng phải rời khỏi nhà trọ, nếu không sẽ bị bóng dáng nguyền rủa giết chết."


Quy tắc huyết tự được viết rất rõ ràng, triệt để cam đoan, chấp hành thành công huyết tự cấp Ma Vương là có thể vĩnh viễn rời xa nhà trọ!


Mà giờ khắc này Lý Ẩn vẫn đang ở trong phòng, thân thể không có linh hồn lặng yên nằm đó giống như 1 con búp bê...



6/23/2016

Posted by Unknown |


Bồ Mỹ Linh năm đó vì phòng ngừa vạn nhất cố ý để lại mảnh nhật ký ở địa điểm tuyên bố mảnh nhật ký cuối cùng, Dạ u cốc. Hắn vốn tưởng rằng làm như vậy sẽ không sơ hở tý nào, ít nhất có thể giải quyết vấn đề gom góp mảnh vỡ khế ước của Thâm Vũ. Nhưng hắn nằm mơ cũng thật không ngờ, điều này ngược lại tạo thành nguyền rủa hiện tại của nàng.


Hắn tính toán tuy tinh vi, nhưng... Cuối cùng quân cờ vẫn là lệch đi 1 chút.


Vận mệnh đâu có dễ dàng thay đổi như vậy?


Nhật Bản, kinh đô. Thần Cốc Long Ngạn đang ở trong đền, tỉa lại 1 nhánh cây. Bên cạnh là thê tử Tín Chính đang trong phòng may quần áo.


Lúc này cánh tay Long Ngạn tay đột nhiên run lên, nhánh cây tức khắc bị cắt 1 đoạn. Thần sắc của hắn biến đổi.


"Vẫn là... Tới rồi sao?"


Tại thành phố K, trong tầng hầm tòa biệt thự Lý Ung mới mua. Ở sâu trong hắc ám, có 1 tồn tại làm người ta không rét mà run…


Một nhóm danh tự được Lý Ung viết bằng máu dần dần bị hắc ám kia ăn mòn mà biến mất.


Ngay vừa rồi những người hắn phái ra, rốt cục đem những người từng gặp mặt 3 người Từ gia trong 24 giờ trước khi chết, toàn bộ giết sạch. Dù sao trong nhà cũng chỉ có Từ Lan là hay ra khỏi cửa, số người gặp mặt cũng rất ít.


Lúc này , Lý Ung tiến vào trong biệt thự. Đi đến cửa ra vào tầng hầm mở ra, dọc theo cầu thang hướng xuống phía dưới.


Vừa xuống tới nơi, hắn chứng kiến những danh tự mình viết ra đang biến mất hàng loạt. Sau đó, cánh cửa bên trên cũng đóng sầm lại.


Trong bóng tối, hắn bắt đầu cảm giác có 1 cỗ khí tức đáng sợ âm trầm lan ra.


Mà lúc này, Lý Ẩn đã đốt đèn dẫn đường.


Sau đó, hắn phát hiện bản thân mình thế mà tiến vào 1 không gian hắc ám, trước mặt hắn là phụ thân Lý Ung!


"Cha..."


Hắn vừa rồi rõ ràng muốn dùng đèn dẫn đường tới "Địa ngục", thế nhưng vừa đốt đèn dẫn đường, lại phát hiện bản thân xuất hiện trong tầng hầm hắc ám này!


Tiếp theo, đèn dẫn đường trong tay hắn tắt ngúm! Không chỉ như thế, nó rã ra rồi biến thành 1 đống bụi!


Lý Ung muốn đi về phía nhi tử, thế nhưng Lý Ẩn rất nhanh liền phát hiện bóng tối trước mắt càng trở nên đặc hơn. Hắn đã không còn có thể nhìn thấy phụ thân nữa rồi.


"Lý, Lý Ẩn, Lý..."


Sau đó thanh âm của phụ thân càng thêm mờ nhạt, cuối cùng vo ve giống như tiếng muỗi kêu, không thể nghe được rõ ràng.


Hắn kinh hãi không kịp suy nghĩ nhiều, chạy nhanh về phía trước mặt! Thế nhưng cái này căn bản không dùng được!


Căn biệt thự này, căn bản không phải để hồi sinh người chết, mà là để người chết hóa thành lệ quỷ chính thức.


Vốn Từ gia chết đi ba người chỉ là oan hồn lấy mạng mà thôi. Mà bây giờ trăm phần trăm biến thành lệ quỷ u minh!


Đèn dẫn đường giờ đã không còn, Lý Ẩn căn bản trốn không thoát! Bên trong bóng tối, vô luận hắn chạy tới nơi nào căn bản chạy không tới cuối!


Hiện tại làm cái gì cũng không thể dùng, tạ tội cũng tốt, xin lỗi cũng được, đều không còn chút ý nghĩa nào. Cho dù Từ Thao đứng ở chỗ này cũng chết, không có kết cục khác!


Tử lộ đã gây ra toàn diện.


Lý Ẩn trong bóng tối chạy tới 5 phút đồng hồ, thế nhưng chạy không tới cuối. Rồi sau đó hắn nghe thấy sau lưng truyền tới từng đợt hơi thở nặng nề, thanh âm đó càng ngày càng đến gần, làm người khác nghe thấy phải lạnh sống lưng.


Lý Ẩn lập tức đổi hướng khác, nhưng rất nhanh ở phía trước, hắn cũng cảm giác 1 cỗ khí tức âm trầm đập vào mặt, còn chưa kịp phản ứng, 1 cánh tay ướt sũng đã chạm vào mặt!


Hắn lập tức nghiêng thân thể chạy sang hướng bên cạnh, chà sát gương mặt, trong bóng đêm không thấy rõ ràng lắm, thế nhưng quanh mũi vẫn quẩn quanh mùi máu tươi!


Lý Ẩn thực sự không thể nào tưởng tượng được, chẳng lẽ tánh mạng hắn sẽ vẫn lạc tại đây? Không phải chết trong tay ác linh nhà kho, mà chết trong lần huyết tự thứ 7 của hắn?


Không biết chạy được bao lâu, Lý Ẩn mới dừng bước. Thời gian kế tiếp còn rất dài , thế nhưng hắn không còn đèn dẫn đường, không tìm được phương pháp rời khỏi nơi này. Mà chung quanh một mầu hắc ám, không cách nào tìm ra 1 con đường mới.


Trong 1 tích tắc, từ trong bóng tối 1 bàn tay duỗi ra giữ chặt lấy hắn, tiếp theo cả thân thể hắn bị kéo vào bên trong mảnh bóng tối kia.


Vốn Lý Ẩn đã tuyệt vọng, nhưng người giữ chặt lấy hắn lại là Di Chân! Đèn dẫn đường của nàng cũng đã mục nát! Rất nhanh, biến thành 1 đống phấn bột.


"Sao lại có thể như vậy?" Di Chân nhìn thấy đèn dẫn đường biến mất, sắc mặt không khỏi đại biến. Đèn dẫn đường là lợi thế lớn nhất từ trước tới nay của bọn hắn, thế nhưng hôm nay đã không còn, không có thứ này làm sao bọn hắn có thể rời khỏi?


Lý Ẩn và Di Chân đều lâm vào trong không gian hắc ám, hiện tại nhìn như thế nào cũng là cục diện hữu tử vô sinh!


Huyết tự này còn phải duy trì nửa tháng nữa.


Trong nửa tháng dừng lại ở nơi này, không nói những thứ khác, chỉ vấn đề không có đồ ăn cũng đã chết chắc rồi! Đèn dẫn đường đã bị hủy, như vậy chờ đợi bọn hắn là cái gì, tự nhiên không cần nói cũng biết.


Chẳng lẽ cuối cùng phải chết ở nơi này sao?


Một khi Di Chân chết đi, như vậy Di Thiên và Thâm Vũ cũng đồng dạng sẽ chết!


"Vẫn còn cơ hội!" Lý Ẩn vẫn như cũ không muốn buông bỏ: "Chỉ cần qua 24 giờ đồng hồ chúng ta sẽ tự động bị kéo về 'Địa ngục' , trở lại tháp di tích dưới mặt đất. Chỉ cần chống đỡ, như vậy vẫn có thể sống sót!"


...


Thời gian thật nhanh trôi qua.


Năm 2011 rốt cục sắp chấm hết.


Ngày 31 tháng 12 đã đến.


Giờ phút này, bọn người Ngân Dạ đang chờ đợi bên trong đại sảnh nhà trọ. Lúc này đã là 0 giờ ngày 31 tháng 12. Căn cứ vào ước định, Di Chân sẽ xuất hiện vào hôm nay, đưa ra mảnh vỡ cuối cùng.


Bởi vậy, tất cả mọi người đều đang lẳng lặng chờ đợi.


Đồng thời trong nội tâm bọn hắn cũng có chút lo lắng. Dù sao, hôm nay đã là kỳ hạn cuối cùng. Bởi vì tin tưởng lời của Di Chân… một vài người đã lựa chọn chấp hành huyết tự cấp ma vương, ví dụ như bọn người Trương Y Hạ và Phù Tĩnh Đình. Nếu như Di Chân không tới, hậu quả bọn nàng thực sự không chịu nổi.


Lúc này mọi người nín thở, nhìn về phía cửa xoay nhà trọ. Chỉ cần Di Chân xuất hiện ở đầu ngõ, bọn hắn sẽ lập tức chạy ra ngoài.


Hiện tại đã là 2 giờ sáng. Tuy không biết Di Chân cụ thể sẽ tới vào lúc nào, nhưng nàng đã nói hôm nay tới, thì nhất định sẽ tới.


Hộ gia đình lúc này đã rất bồn chồn lo lắng mà đứng lên, chỉ có vài hộ gia đình thâm niên là giữ được tinh thần.


Ngân Dạ và Ngân Vũ cũng ở đấy, Lý Ẩn thì đang xử lý tang sự của phụ thân hắn, Lý Ung tới giờ phút này đã có thể xác nhận tử vong. Mà Tiểu Dạ Tử và Thương thì yên tĩnh 1 chỗ chờ đợi, không nói chuyện nhiều. Thượng Quan Miên từ đầu cuối cuối vẫn 1 mực nằm im trên salon, cơ hồ không nhúc nhích. Về phần Bồ Liền Sinh, tuy bề ngoài không biểu hiện nhưng trong nội tâm đang cực kỳ khẩn trương.


Đột nhiên Ngân Dạ đứng người lên, nói: "Ta... Đi xem Lý Ẩn 1 chút. Ngân Vũ, nếu như Di Chân đến, gọi điện thoại cho ta."


"Vâng."


Ngân Dạ nói xong đi tới cửa thang máy. Hắn ngồi thang máy tới lầu 4, bước về phía phòng của Lý Ẩn.


Phòng 404 của Lý Ẩn vẫn luôn mở cửa.


Hắn mở cửa ra bước vào.


Ngân Dạ, chậm rãi hướng về phía phòng ngủ của Lý Ẩn đi tới, sau đó nhẹ nhàng đẩy cửa.  


Lý Ẩn đang nằm trên giường.


"Đã đến thời khắc mấu chốt mà ngươi vẫn nằm ở nơi này. Ngươi làm cho ta quá mức thất vọng rồi." Ngân Dạ tiến dần về phía Lý Ẩn, hắn không phải mới tới đây lần đâu.


Dù sao, cùng Lý Ẩn sóng vai đi tới ngày hôm nay, hắn hi vọng có thể cùng Lý Ẩn sống sót rời khỏi nhà trọ.


Lý Ẩn giờ khắc này 2 mắt trắng dã, nằm trên giường không còn linh hồn. Nếu như Di Chân cuối cùng không thể lấy lại linh hồn cho Lý Ẩn, hắn sẽ vĩnh viễn như vậy, không sinh không tử.


Tại 1 khắc cuối cùng, Lý Ẩn trở thành 1 thành viên trong cộng đồng nguyền rủa kia, bốn người đã là cực hạn của bức điêu khắc. Tuy thân thể hắn trở về nhà trọ, nhưng không thể khôi phục được như bình thường.


Lý Ẩn hiện tại giống như là Di Thiên, đều là vì nguyền rủa mà mất đi ý chí, chỉ có điều, bản thế của Di Thiên bị ác linh phụ thân, tình huống càng thêm nghiêm trọng hơn một ít.


Mà biện pháp để cứu tất cả mọi người. Chính là Di Chân có thể tìm ra được sinh lộ lần thứ 10 của 2 người.


Đây là biện pháp duy nhất.


Linh hồn Lý Ẩn có lẽ giống như Di Thiên, cũng ở bên trong tháp di tích dưới mặt đất. Thâm Vũ biến thành thạch điêu bên trong tháp cho đến nay vẫn không có biến hóa, mặc dù Lý Ẩn gia nhập chia sẻ nguyền rủa nhưng nàng vẫn không khôi phục như lúc ban đầu.


Nếu Di Chân không thể trong 2 tháng thời gian tìm được linh hồn của Lý Ẩn và Di Thiên, giải trừ cái nguyền rủa này mà nói... nàng làm sao có thể đem mảnh vỡ khế ước giao cho bọn hắn.


Ước định lúc trước... nàng có thể tới kịp lúc?


Nếu như không thể... vậy thì nên làm cái gì đây?


Đúng lúc này, điện thoại vang lên. Hắn vội vàng mở điện thoại ra, nghe được thanh âm của Ngân Vũ: "Nàng... tới rồi!"


Khuôn mặt Di Chân lộ ra chút tiều tụy. Nguyên 1 nhóm hộ gia đình ra ngoài đón nàng, thời điểm mọi người nhìn thấy nàng đều rất hưng phấn, chỉ muốn biết, mảnh vỡ khế ước đang ở nơi nào?


Di Chân không nói gì, chỉ lấy ra 1 mảnh da dê.


"Ta... Vẫn không thể giải được huyết tự lần thứ 10. Bất quá, ta tuân thủ ước định, đem mảnh khế ước này cho các ngươi. Chỉ cần các ngươi có thể phong ấn được ma vương, áp lực nguyền rủa lên chúng ta cũng sẽ giảm bớt. Khi đó, chờ sang năm 2012, sẽ chấp hành đủ 10 lượt huyết tự! Năm nay, mảnh khế ước này liền cấp cho các ngươi."


Di Chân đưa ra quyết định này trong lòng cũng cảm giác như bị dao cắt, nhưng nàng không còn cách nào cả.


Sau khi lấy ra mảnh vỡ khế ước nàng cũng không trực tiếp đưa nó cho ai mà đặt trên mặt đất, nói: "Về phần trong các ngươi ai tới giữ mảnh vỡ, tự các ngươi quyết định đi."



Giờ khắc này, ánh mắt mỗi người đều tập trung lên mảnh da dê trên mặt đất, trong mắt tràn ngập khát vọng!