6/13/2016

Posted by Unknown |
Chương 10: huyết tự tổng thanh toán, bắt đầu




Giờ khắc này, Thượng Quan Miên đang chạy bên trong 1 con đường nhỏ.


 Kinh nghiệm trường kỳ làm sát thủ, cho dù đối mặt với tình huống như thế này cũng không hề loạn.


Bỗng nhiên nàng dừng bước, bởi vì nàng nhìn thấy thi thể mẫu thân Hàn Vị Nhược té trên mặt đất, thân thể nhuộm trong máu đỏ.


Thượng Quan Miên mãnh liệt đạp mạnh chân, cơ hồ lập tức tới trước thi thể Hàn Vị Nhược, nàng nhìn thấy ngực trái mẫu thân thủng 1 lỗ. Đã... không thể cứu chữa.


Thượng Quan Miên cứ như vậy nhìn mẫu thân mất đi tánh mạng, giống như lúc trước nàng nhìn Chân Thực chết đi trước mặt mình.


Hai mắt nàng không hề rơi lệ, không có kêu rên hay bi thương.


Từ sau khi nàng tự tay giết chết Chân Thực, Thượng Quan Miên đã không còn mảy may chút nhân tính nào. Trước kia nàng đã từng nói sẽ không giết Di Chân, vì vậy cũng sẽ không giết Lý Ẩn. Trước kia, dưới tình huống nàng không thể trăm phần trăm xác định Lý Ẩn này là thực hay giả, cho nên nàng không thể đơn giản hạ sát thủ!


Nàng nhẹ nhàng buông thi thể mẫu thân xuống, sau đó ngẩng đầu lên. Trong đôi mắt sát ý băng lãnh, lạnh lẽo giống như máy móc, hàn quang đủ để tất cả cao thủ đồng cấp  cũng phải sợ hãi!


Nhưng hiện tại không có thời gian để bi thương, Thượng Quan Miên đem thi thể mẫu thân nâng lên cao, sau đó ném về 1 phía khác, tiếp theo nhanh chóng rời khỏi nơi này!


Bỗng nàng cảm giác, tay phải bị 1 bàn tay lạnh như băng gắt gao túm lấy!


Thượng Quan Miên không hề do dự, tay trái lập tức rút ra 1 con dao, mạnh mẽ chém đứt tay phải! Cùng lúc đó, thân thể của nàng giống như mũi tên, bắn về phía trước có hơn 100 mét!


Tay phải bị chém đứt, máu tươi không ngừng phun ra.


Đối với Thượng Quan Miên mà nói, đây là lần thứ 2 nàng nếm mùi vị cánh tay bị chặt đứt. Nhưng không giống như lần trước. Không phải đang trong lúc chấp hành huyết tự, cho dù trở về nhà trọ cánh tay cũng sẽ không mọc trở lại, mà đoạn tay bị chặt đứt đang bị ác linh nắm lấy chắc chắn cũng không có khả năng lấy về. Nói cách khác, Thượng Quan Miên về sau sẽ vĩnh viễn mất đi tay phải.


Nhưng đây chỉ là 1 khúc nhạc dạo trước khủng bố mà thôi. Trước khi giết đủ 10 người nó sẽ không ngừng lại. Hơn nữa, một khi tới tháng 11, sẽ càng có thêm nhiều người nữa chết đi.


Thượng Quan Miên không dừng lại, 1 đường điên cuồng chạy như bay, rất nhanh, trước mắt đã nhìn thấy bọn người Ngân Dạ cùng với... Lý Ung!


Trông thấy Lý Ung đang giơ súng, nàng căn bản không thèm nhìn, người này đối với nàng không có nửa điểm uy hiếp. Nàng tự nhiên không muốn lãng phí thời gian.


Nhưng nàng bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, liền dừng lại!


Hiềm nghi là ác linh nhà kho có tới mấy người. Theo lý thuyết ác linh nhà kho được xác định là Lý Ẩn, nhưng nàng tổng cảm giác có chút là lạ. Giờ phút này nàng mới phát  hiện, trong những người này không hề nhìn thấy Doanh Tử Dạ!


"Chuyện gì xảy ra?" Nàng nhìn về phía mọi người, lạnh lùng lên tiếng: "Doanh Tử Dạ ở nơi nào?"


"Không, không biết " thần cốc Tiểu Dạ Tử nhìn thấy tay phải của Thượng Quan Miên hoàn toàn bị chém đứt, chỉ còn lại 1 đoạn, khó có thể tin, lập tức nói: "Nàng vừa rồi cùng mẹ ngươi tới tìm ngươi, ngươi không nhìn thấy bọn họ sao?"


Thượng Quan Miên chỉ vứt lại 1 câu.


"Trốn đi. Nếu như các ngươi không muốn chết.”


Sau đó, thân thể nàng biến mất tại chỗ!


Lý Ung kinh ngạc không thôi, tốc độ của Thượng Quan Miên nhanh tới khó có thể tưởng tượng, mà trong lúc hắn ngây người, những người khác đã chia nhau chạy đi!


Ngay cả Thượng Quan Miên cũng bị đứt 1 cánh tay, nàng nói trốn đi, ai còn dám ở lại?


 Lúc này mọi người đều phân tán ra, chỉ có Ngân Dạ và Ngân Vũ là đi cùng nhau!


Tại góc đường, trong 1 tiệm cắt tóc. Sau khi nơi này trở thành khu không người, chủ cửa hiệu liền đóng cửa về quê. Hiện tại trong tiệm nhỏ, có 3 người La Hưu, La Xương Cốt cùng Hàn Cẩn.


Bởi vì chủ cửa tiệm không còn ở đây cho nên cũng không đóng tiền điện, trong phòng hoàn toàn là 1 mảnh hắc ám.


La Xương Cốt lôi thôi lếch thếch, mặt mũi toàn râu, nói là ca ca của La Hưu, thế nhưng kỳ quái chính là, vẻ ngoài của hắn mới chỉ khoảng 30 mấy tuổi mà thôi, tựa hồ so với La Hưu lại càng nhỏ tuổi hơn.


Đương nhiên, tuổi thật sự của La Xương Cốt tuyệt nhiên không giống như vẻ bề ngoài của hắn.


"Huyết tự tổng thanh toán..." La Hưu ngồi trên 1 cái ghế trong cửa hiệu cắt tóc, chắp tay trước ngực nhìn về phía ca ca La Xương Cốt: "Trở lại chốn cũ cảm như thế nào? Xương Cốt?"


"Rất không xong." La Xương Cốt nhìn về phía Hàn Cẩn ngồi bên cạnh La Hưu nói: "Đều là chết, tất nhiên phải vật lộn đọ sức rồi."


Nếu không có nhà trọ này, La gia sẽ không lọt vào nguyền rủa, cuối cùng cũng sẽ không biến thành cổ sư.


La Xương Cốt nói đến đây, bụm mặt nói: "Nhưng mặc kệ thế nào, cuối cùng vẫn là phải thanh toán cho xong."


Đúng lúc này, Hàn Cẩn bỗng nhiên hạ giọng: "Hưm —— các ngươi nhỏ tiếng 1 chút, động tĩnh bên ngoài không nhỏ, chúng ta nên coi chừng!"


La Xương Cốt cùng La Hưu đều không nói. Hai người đều đang lẳng lặng chờ đợi, thời khắc kinh khủng kia tiến đến.


Hộ gia đình chạy trốn tứ tán hiện giờ giống như chim sợ cành cong.


Tốc độ chạy trốn của Thần cốc Tiểu Dạ Tử cũng không chậm, nhưng cho dù nàng liều mạng chạy như thế nào, vẫn không thể rời khỏi phạm vi khu không người. Trong một tháng này, phạm vi khu không người đã khuếch trương lên rất nhiều.


Chung quanh đường đi không hề có ngọn đèn nào, nhà nhà đều đóng cửa tắt đèn. Ngay cả cửa hàng giá rẻ kinh doanh 24/24 cũng đóng cửa.


Tiểu Dạ Tử lau mồ hôi đang chảy ra trên trán, nhớ lại lời nói của Lý Ung "Doanh Tử Dạ là quỷ", kết hợp với phản ứng của Thượng Quan Miên, trong nội tâm lại càng thêm tin tưởng vài phần.


Chẳng lẽ, Doanh Tử Dạ mới chính là ác linh nhà kho? Nhưng Lý Ẩn là chuyện gì? Chẳng lẽ ác linh có tới 2 người?


Nàng thời thời khắc khắc đều chú ý 4 phía, thậm chí thỉnh thoảng còn ngẩng đầu nhìn không trung, thế nhưng chung quanh nơi này không hề có 1 bóng người. Điều này ngược lại càng làm nàng thêm cảm giác bất an, mà đúng lúc này nàng nghe được 1 tiếng hô nhỏ: "Tiểu Dạ Tử, nhanh, ở đây!"


Nàng lập tức nhìn sang, chỉ thấy ở đầu 1 con đường nhỏ, muội muội Đồng Sinh Thương đang đứng đó!


Tiểu Dạ Tử thế nhưng lại không dám qua, ai biết được trước mắt có thực là Thương, hay là quỷ? Nàng ngược lại không ngừng lui về sau, làm Thương cảm thấy khó hiểu không thôi.


Lúc này, điện thoại của Tiểu Dạ Tử đột nhiên vang lên. Nàng mở ra xem xét, là Nhã Thần gọi tới. Chuyển cuộc gọi, nàng nghe được thanh âm của hắn: "Này? Tiểu Dạ Tử? Em không sao chớ? Hình như đang xảy ra chuyện gì?"


"Anh đang ở nơi nào?"


"Đường Mặc Long."


Cũng thuộc phạm vi khu không người.


"Nghe cho kỹ, lập tức chạy ra khỏi khu không người, tận lực chạy thật xa! Hiểu chưa?"


"Vậy, chúng ta gặp mặt ở nơi nào đây?"


" Rời khỏi khu không người rồi nói sau! Cứ vậy đi, em cúp máy trước."


"Tốt, Tiểu Dạ Tử. Còn có, em cứ yên tâm, hiện tại Doanh Tử Dạ đang ở bên cạnh anh, có nàng ta ở đây anh cũng an tâm hơn không ít, cúp máy!"


Tiểu Dạ Tử nghe được câu này liền ngây ngẩn cả người, đứng khựng lại, tiếp theo đã nghe thấy thanh âm điện thoại dập máy.


"Này... Nhã Thần, Nhã Thần!"


Lúc này Thương đã chạy tới trước mặt Tiểu Dạ Tử hỏi: "Làm sao vậy? Tỷ? Vì cái gì nhìn thấy muội lại lui ra sau?"


"Trốn..." Tiểu Dạ Tử lập tức túm lấy tay Thương "Chạy mau! Ngàn vạn đừng tới đường Mặc Long, Thương, chạy mau!"


Con đường này, khoảng cách tới đường Mặc Long cũng không tính là xa!


Sau đó nàng lại bấm điện thoại gọi cho Nhã Thần. Thế nhưng  chuông đổ liên hồi lại không có người nghe!


Nội tâm Tiểu Dạ Tử trầm xuống. Nàng biết Nhã Thần hơn phân nửa đã lành ít dữ nhiều! Mà con đường này tới đường Mặc Long thực sự quá gần!


Thật sự quá gần rồi!


Tiểu Dạ Tử cho dù là thám tử lợi hại như thế nào thì đối với cục diện trước mắt cũng không hề có kế sách đối kháng! Nàng túm lấy tay Thương, 1 đường chạy như điên!


Sau khi mẫu thân chết, Thương chính là người cực kỳ trọng yếu đối với nàng! Tính cách Tiểu Dạ Tử lạnh nhạt cũng là do hoàn cảnh hắc ám trong gia tộc Đồng Sinh tạo nên, nhưng chỉ có Thương, mới là người nàng nguyện ý trả giá cả tánh mạng để bảo hộ.


Về phần Nhã Thần, nàng và hắn có 1 đoạn tình cảm, nhưng nghiêm khắc mà nói cũng chưa thể gọi là tình yêu, chỉ có thể gọi là 1 loại tình cảm nương tựa nhau trong hoàn cảnh khó khăn mà thôi. Tuy rằng đau lòng, nhưng nàng không có khả năng vì hắn mà đi chịu chết!


Hiện tại thể lực đã tiêu hao quá nhiều, huống chi Tiểu Dạ Tử cũng biết, chạy trốn có mau hơn nữa thì có thể trốn được quỷ hồn sao? Lúc này chỉ có thể trông cậy xem, có chạy ra khỏi khu không người được hay không, như vậy có lẽ còn 1 đường sinh cơ!


"Nhớ kỹ, Thương, " Tiểu Dạ Tử vừa thở phì phò vừa nói: "Doanh Tử Dạ đã chết rồi, Doanh Tử Dạ hiện tại là ác linh nhà kho giả trang đó! Nếu như muội có nhìn thấy Doanh Tử Dạ, nhất định phải trốn, có nghe hay không?"


"Tỷ... Tỷ nói cái gì? Điều này có thực hay không vậy?"


Dù sao ác linh nhà kho cũng chỉ là giả thiết của hộ gia đình, Thương cũng thật không ngờ, điều này lại là sự thật! Nàng mới vừa gia nhập nhà trọ không lâu, cũng chỉ hiểu được Lý Ẩn, Doanh Tử Dạ là hai người khá nổi danh trong nhà trọ.


Bất quá hiện tại không có nhiều thời gian để đa tưởng. Hai tỷ muội 1 đường chạy trốn, tới lúc kiệt sức mới thoáng dừng lại nghỉ ngơi một chút. Nhưng lúc này điện thoại của Tiểu Dạ Tử lại rung lên. Nàng lập tức lấy ra... người gọi tới là Nhã Thần!


Nàng trực tiếp vứt bỏ điện thoại, mang theo Thương nhanh chóng chạy đi! Nhã Thần khẳng định đã chết, như vậy người gọi tới là ai? Không cần nghĩ cũng biết!


Cả đám hộ gia đình đang lâm vào tuyệt vọng, hiện tại không 1 ai dám trở về nhà trọ!


Chờ đợi bọn hắn, chỉ có tử vong mà thôi!


Kế tiếp, Bồ Liền Sinh đem tin tức "Lý Ẩn, Doanh Tử Dạ đều là ác linh nhà kho " gửi cho tất cả những người khác. Bọn họ sau khi biết việc này toàn bộ đều ngạc nhiên không thôi, nhao nhao hết cả lên. Nhưng điều này làm cho bọn hắn nhận thức 1 tin tức đáng sợ nhất.


Huyết tự tổng thanh toán, đã sắp tới.


Không ai có thể tìm được đường sống!


Nhưng bản thân Liền Sinh cũng không hề biết rằng, hảo ý của hắn ngược lại biến thành đại họa giáng đầu.


Một khi tất cả các hộ gia đình biết được chân diện mục của ác linh, như vậy, huyết tự tổng thanh toán sẽ tiến hành ngay tức khắc. Đây là thiết luật!


Không 1 hộ gia đình nào có thể ngoại lệ!


Giờ phút này, một truyền mười mười truyền một trăm, hộ gia đình thông qua điện thoại không ngừng gửi đi tin tức, làm cho sự tình Tử Dạ là ác linh lan rộng ra! Rồi sau đó, chuyện đáng sợ... liền bắt đầu.


Ngân Dạ cùng Ngân Vũ đang chạy trên đường, bỗng nhiên cước bộ của bọn hắn đột ngột dừng lại. Thân thể cứng ngắc, động cũng không thể động! Sau đó, bóng dáng của bọn hắn dưới ánh trăng khẽ chuyển động!


Bóng dáng đang thao túng hộ gia đình!


Chuyện như vậy chỉ có thể xảy ra khi hộ gia đình vi phạm quy định của nhà trọ, nguyền rủa bóng dáng mới khỏi động! Song lần này, bóng dáng lại điều khiển tất cả bọn hắn chạy về phía... nhà trọ!


Không riêng gì Ngân Dạ và Ngân Vũ, thần cốc Tiểu Dạ Tử, Đồng Sinh Thương, Bồ Liền Sinh, thậm chí... Lý Ẩn đang ở trong dị không gian cũng như thế!


Lý Ẩn chứng kiến, bóng dáng của mình trên bậc thang bắt đầu chuyển động! Tiếp theo hắn phát hiện, bản thân không thể khống chế được cơ thể của mình nữa!


Điều này làm Lý Ẩn vô cùng kinh ngạc, hắn không hề vi phạm quy tắc của nhà trọ làm sao lại gây ra bóng dáng nguyền rủa? Thế nhưng kế tiếp, bản thân hắn tự động lấy ra đèn dẫn đường, đốt lên, rồi thân thể hắn biến mất, trở về thế giới sự thật. Dưới sự thao túng của bóng dáng, hắn nhanh chóng chạy về phía nhà trọ!


 Đại khái 1 giờ sau, toàn thể hộ gia đình đang tập trung trong đại sảnh nhà trọ, nguyên nhân vì bóng dáng khống chế, bọn hắn động cũng không thể động!


Huyết tự tổng thanh toán đến, bóng dáng nguyền rủa cũng được phát động! Bởi vậy có thể thấy, huyết tự nhà kho đặc thù tới cỡ nào.


Đến cuối cùng, Lý Ẩn bị khống chế chạy về tới nhà trọ, hắn cũng không cách nào giải thích được hiện tượng này. Thời điểm hắn tiến vào nhà trọ, ai nấy nhao nhao nhìn về phía hắn to nhỏ lầm rầm: "Hắn... Hắn chẳng phải là ác linh nhà kho sao? Chẳng lẽ tới để giết chúng ta?”


Lý Ẩn vào tới nơi, bóng dáng nguyền rủa cũng được giải trừ, mọi người có thể tự do hoạt động. Tức khắc, ai nấy đều dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Lý Ẩn, nhốn nháo phóng về hướng cửa xoay! Thế nhưng mọi người phát hiện, một khi tới gần cửa xoay, bóng dáng sẽ khống chế bọn hắn đứng yên tại chỗ, không thể tiến thêm!


Huyết tự tổng thanh toán nhất định phải tiến hành trong nhà trọ, cho nên sau này sẽ không tiếp tục tuyên bố huyết tự nữa.


Không hoàn thành mười lần huyết tự, không hoàn thành huyết tự cấp Ma Vương, nhất định phải chết! Chỉ có Thâm Vũ là tình huống đặc thù, cho nên ngoại lệ. Giờ khắc này đã không còn hạn chế chỉ được giết 10 người nữa. Mà ác linh nhà kho lúc này cũng đã về tới nhà trọ.


Hiện tại bắt đầu, tất cả hộ gia đình trong nhà trọ sẽ chết đi, không 1 ai ngoại lệ!


Hộ gia đình phát hiện không thể chạy ra khỏi nhà trọ, tất cả đều cảm giác tuyệt vọng, bọn hắn không ngừng chạy loạn trong nhà trọ, đồng thời quan sát Lý Ẩn, ai cũng cho rằng hắn là quỷ, càng không dám tiếp xúc lại gần.


Vài người thử chạy tới cửa sổ tầng 1, muốn nhảy ra ngoài, thế nhưng bóng dáng cũng sẽ khống chế bọn hắn không cho phép cử động; thậm chí chạy lên lầu 2 lầu 3 nếm thử cũng vẫn thất bại...


Trước mắt, tổng số hộ gia đình trong nhà trọ là 49 người.


Nguyên 1 đám 49 người phẫn nộ nguyền rủa, gào thét, có người tàn sát lẫn nhau, cũng có người  sợ hãi mà tự sát.


Nhà trọ đã biến thành quan tài cho tất cả bọn hắn.


Nhất định... 49 người này, không 1 ai có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai!


Lý Ẩn nhìn 1 màn này cũng hiểu được tình hình có bao nhiêu đáng sợ. Hắn muốn lấy ra đèn dẫn đường thế nhưng mỗi khi có ý định như vậy, thân thể hắn sẽ không thể cử động được. Có muốn dùng đèn dẫn đường để chạy đi cũng không thể nào!


Lý Ẩn cảm giác toàn thân lạnh lẽo. Bởi vì cứ tiếp tục thế này, kế hoạch của hắn và Di Chân sẽ không thể nào thực hiện được! Hy vọng cuối cùng cứu vớt hộ gia đình cũng sẽ triệt để biến mất!


6/08/2016

Posted by Unknown |


Xe lửa rời bến.


Lý Ẩn nhìn Di Chân đang ngủ say bên cạnh, nhớ lại lúc trước trên con thuyền nhập cư trái phép đi Lý Ngang, những lời Thượng Quan Miên đã từng nói với hắn.


Lúc ấy hắn rất kỳ quái, vì sao Thượng Quan Miên luôn luôn lãnh huyết lại đột nhiên nhắc tới Di Chân.


Thượng Quan Miên nói với hắn như vầy: "Lúc ấy, thời điểm nguyền rủa của huyết tự tranh thuỷ mặc tiêu trừ, ta tỉnh táo lại liền phát hiện nàng ở bên cạnh, chuyện thứ nhất ta làm chính là nhắm súng ngay đầu nàng, hỏi nàng: ' Mục đích ngươi liều chết cứu ta là gì?' trên thế giới này đích thực có những người bất chấp nguy hiểm hy sinh tánh mạng vì những người chí thân, nhưng trường hợp của ta lại không phải. Mà câu trả lời của nàng chỉ là: 'Ngươi là hộ gia đình trong nhà trọ. Cái lý do này, như vậy là đủ rồi.' sau đó ta liền nói với nàng: 'Chỉ đơn giản như vậy sao? Ngươi không sợ sẽ chết sao?' đáp án của nàng rất đơn giản: 'Ta lúc nào cũng ở cách tử vong rất gần, ta chưa bao giờ sợ hãi tử vong. Chỉ là con người khi còn sống, phải luôn nghĩ đến sinh cơ hi vọng. Ta không từ bỏ, cho nên ngươi cũng không được từ bỏ.' "


 Sau đó, nàng nhìn về phía Lý Ẩn, nói: "Ta chẳng ngại bất luận người nào trên đời chết trước mặt ta, từ 1 khắc khi ta biết giết người, không người nào ta không thể giết. Nhưng từ nay về sau, nàng, Sở Di Chân, là 1 trong những người trên đời này ta tuyệt đối không giết. Mà ngươi là người nàng yêu, cho nên dựa vào lý do này, ta cũng sẽ không giết ngươi. Cho nên ngươi nên cảm tạ nàng đi, ngươi có thể đứng nói chuyện ngang hàng với ta, nguyên nhân chính là vì nàng."


Lý Ẩn rốt cục hiểu được vì sao với tính cách của Thượng Quan Miên lại có thể tự nhiên cùng hắn nói chuyện như vậy, thậm chí còn mời hắn uống cafe.


"Bị thương còn có thể nói ra những lời tự nhiên như vậy, nàng là người đầu tiên mà ta thấy. Nàng tuyệt đối không được chết, có như vậy ta mới tìm được lý do để sống sót."


Hay phải nói là, Thượng Quan Miên đem ý nghĩa sinh tồn của mình đặt lên người Di Chân.


Bởi vì Di Chân, Thượng Quan Miên mới muốn thử sống sót.


Lý Ẩn nhìn Di Chân đang mơ màng thiếp đi trên vai hắn không khỏi mím môi cười cười. Tuy rằng giờ phút này trên bầu trời vẫn trống không xám xịt, nhưng Lý Ẩn lại cảm giác rằng bên trong xe lửa này, có hắn, có nàng, dường như giờ khắc này, từ sau khi Tử Dạ chết đi, là thời khắc hắn cảm thấy an tường nhất (an bình, nhẹ nhõm).


Hắn cầm hai cái đèn lồng, trong đó là 1 cái đèn lồng khi Di Chân biến thành thạch đầu rơi ra từ trong khe hở không gian. Hôm nay, 2 cái đèn lồng này lại lần nữa trở thành hy vọng của hắn và Di Chân.


"Còn phải chờ bao lâu đây?"


 Thời điểm Lý Ẩn lần nữa nhìn về phía Di Chân lại cảm giác toàn thân lạnh lẽo. Di Chân đã biến mất!


Khi đó Di Chân bị kéo vào bên trong dị không gian. Còn Lý Ẩn hoảng sợ kinh hãi, đèn dẫn đường còn trên tay hắn, Di Chân làm sao có thể biến mất? Nàng đã tới địa phương nào rồi?


Giờ khắc này, Lý Ẩn cảm giác giống như ngã vào hầm băng!


Nhưng mà, hắn tìm khắp nơi trong xe lửa cũng không thấy tung tích của nàng!


Trở lại thế giới sự thật, tới biệt thự ở ngoại thành, đi hỏi cả Nghiêm Lang và Thiên Tịch Nguyệt, thế nhưng thủy chung không có tung tích của Di Chân. Nàng giống như đã biến mất khỏi thế gian này, cũng tìm không thấy nữa rồi.


Di Chân triệt để biến mất. Còn Lý Ẩn căn bản tìm không thấy nàng!


Nếu như đối với Thượng Quan Miên, Di Chân là đường sống của nàng, thì đối với Lý Ẩn mà nói, Di Chân chính là 1 tia quang minh cuối cùng trong tâm linh khô kiệt của hắn sau khi Tử Dạ chết.


Hắn cuối cùng quyết định nếm thử, từ trong miệng Di Chân biết được, Di Thiên hóa thành hình chiếu có thể xuyên thẳng qua không gian. Như vậy, hắn có phải cũng có thể tạo ra hình chiếu trọng điệp không gian hay không? Hoặc là có phương pháp nào đó phá vỡ không gian trọng điệp, tìm kiếm Di Chân?


Lý Ẩn thông qua đèn dẫn đường bắt đầu thử thí nghiệm xuyên qua không gian. Đèn dẫn đường có thể chuyển đối không gian giữa thế giới thực và "Địa ngục", thậm chí còn có thể tiến vào khe hở không gian, như vậy, có thể dùng đèn dẫn đường mở ra bức tường ngăn cản giữa các không gian?


Thế nhưng hắn thủy chung không thể làm được. Thẳng đến khi xe lửa dừng ở trạm tiếp theo hắn thu được mảnh nhật ký mới của Bồ Mỹ Linh mới biết được nên làm như thế nào.  Ở nơi đó hắn tìm thêm được ngọn lửa mới, có thể xuyên qua không gian trong "Địa ngục", giống như hình chiếu phân thân, có năng lực đánh nát không gian.


 Tới thời khắc đó, hắn rốt cục có thể đi tìm Di Chân rồi.


Vì thế hắn xuyên qua rất nhiều không gian, từng bước từng bước tìm kiếm Di Chân.


Rốt cục hắn đã tìm được.


 Trong quá trình này, hắn nhiều lần gặp phải nguy hiểm. Tốn vô số thời gian mới có thể tìm thấy Di Chân.


 Thời điểm tiến vào không gian kia, hắn phát hiện mình tiến vào 1 khu vực quen thuộc, chính là học viện Kim Vực.


Sau đó, hắn rất nhanh nhìn thấy Di Chân, Di Thiên cùng 1 "Chính mình" khác hiện ra trước mắt.


Lại một lần nữa nhìn thấy Di Chân, hắn lập tức hiểu được nàng bị kéo vào trong huyết tự cấp ma vương bởi Thâm Vũ, nhưng cũng vì vậy nàng mới giải trừ được nguyền rủa hóa đá.


 Lý Ẩn vì bức họa biết trước giao dịch với thần cốc Tiểu Dạ Tử, không tiếc vì nàng mà đi lấy đèn dẫn đường cũng có 1 phần là vì Di Chân. Nhưng những bức họa biết trước kia, của Bồ Mỹ Linh đã không còn chút ý nghĩa nào. May mắn là Lý Ẩn cuối cùng cũng tìm được nơi này.


Rốt cục, tìm được Di Chân rồi.


"Ta mang ngươi rời đi. Di Chân, không nên ở lại nơi này, ta mang ngươi rời đi!"


Khi đó, trong đầu Lý Ẩn chỉ nghĩ tới một việc. Phải mang Di Chân trở về!


Hắn lúc ấy thậm chí lo lắng, Di Chân có thể hay cũng cho rằng hắn là tâm ma mà không dám lại gần hắn hay không. Nhưng Di Chân lại chẳng hề suy nghĩ gì mà đi về phía hắn. Tựa hồ như ngay từ ban đầu nàng đã phân biệt được hắn mới là Lý Ẩn chân chính.


Nàng bước tới trước mặt Lý Ẩn, lẳng lặng đứng ở đó khẽ nói: "Dẫn ta đi ah."


Đối với nàng, Lý Ẩn yêu nàng trong thế giới này, bất quá chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước mà thôi. Đối với Di Chân, Lý Ẩn chính là Lý Ẩn, cho dù hắn không thể giống như nàng hy vọng, thế nhưng nàng thủy chung yêu, là Lý Ẩn chính thức.


Đáng tiếc chính là, , Di Chân bị quỷ hồn ngụy trang thành thi thể trên mặt đất túm lấy chân, sinh tử 1 đường, Lý Ẩn liền xông lại, dùng đèn dẫn đường mang nàng ra ngoài!


Nhưng không gian sẽ không ngừng bị những không gian trọng điệp xung quanh bành trướng thôn phệ. Bọn hắn có trốn cũng không thoát. Nguyền rủa của ma vương, tuyệt đối không hề có sơ hở. Cuối cùng, Di Chân lại lần nữa bị dị không gian kéo trở về, thậm chí ngay cả trí nhớ cũng mất đi, triệt để lâm vào trong dị không gian đang bành trướng kia. Cho dù là Lý Ẩn, ở trong dị không gian đang bành trướng cũng phải hao phí thời gian dài mới có thể đem nàng trước khi bị ma vương bắt lấy, kéo ra khỏi.


Nhưng thời điểm khi tất cả không gian vỡ vụn, Lý Ẩn lợi dụng đèn dẫn đường lại lần nữa chạy trốn, thế mà lại chạy vào không gian di tích dưới lòng đất.


 Ngọn lửa đã dùng hết. Các không gian đều hỏng mất, không có khả năng tìm thêm ngọn lửa nữa. Nếu không với tình huống trước mắt, có thể dùng đèn dẫn đường thoát khỏi nguy cơ! Hiện tại, Di Thiên đã chạy đi tìm ngọn lửa mới, chỉ cần tìm được, chắc chắn...


Giờ này khắc này, Lý Ẩn lôi kéo Di Chân đang không ngừng bị lỗ đen nuốt vào, đồng thời cắn răng hô to: " Thời điểm tìm được em, anh đã nói với em thế nào? 'Ta mang ngươi đi' ! Không phải Tâm Ma, không phải là hư ảo mà là chân thật đó, yêu em, anh yêu em! Anh sẽ không để cho em chết, Di Chân! Em có nghe thấy hay không? Anh sẽ không để em chết!"


Lúc này nếu hắn buông lỏng, Di Chân sẽ vĩnh viễn rời xa hắn, giống như Tử Dạ!


Nửa năm, Tử Dạ đã chết nửa năm rồi. Trong nửa năm này Lý Ẩn sống như 1 cái xác không hồn, vốn dĩ hắn không muốn sống nữa. Nhưng nhờ Di Chân hắn mới chống chọi được cho tới hiện tại. Mà giờ khắc này, cảm giác sắp mắt đi Di Chân làm hắn hiểu được, hắn không thể không có Di Chân.


"Lý Ẩn..." Di Chân chẳng thể nói nên lời. Đúng vậy, Lý Ẩn rốt cục đã mở miệng nói câu nàng cực kỳ muốn nghe, nhưng lại là lúc nguy cơ sinh tử 1 đường!


Mà ở thế giới sự thật, tại khu không người đang cực kỳ nguy hiểm. (rốt cục hết được mấy cái hồi ức, nhẹ cả người)


Ngân Dạ căn bản không biết Hàn Vị Nhược đã chết, vừa rồi, Tử Dạ nói là cũng muốn qua xem tình hình, liền đuổi theo Hàn Vị Nhược, bọn hắn chỉ có thể tiếp tục đào tẩu.


"Lý Ẩn... Lý Ẩn là ác linh nhà kho? Điều này sao có thể?" Ngân Dạ lúc này rất khó chấp nhận sự thật, quan hệ giữa hắn và Lý Ẩn làm hắn thực sự không thể tin được Lý Ẩn đã sớm chết trong kho hàng.


Nhưng đúng lúc này, bọn hắn đột nhiên dừng lại, vì phía trước xuất hiện 1 bóng người.


Lý Ung!


Hắn nhìn thấy bọn người Ngân Dạ, ánh mắt quét qua 1 lượt phát hiện không thấy Tử Dạ, liền móc súng lạnh lùng nói: "Ta không có kiên nhẫn, mau nói cho ta biết... Doanh Tử Dạ ở nơi nào!"


Lý Ung muốn giết chết Doanh Tử Dạ, là vì hắn biết rõ Tử Dạ chính là ác linh nhà kho!


 Thời điểm hắn thông qua Lãnh Hinh thu được những bức họa Bồ Thâm Vũ vẽ trong lúc mộng du đã biết, hắn rất khó tin vào điều này, kế tiếp Lãnh Hinh mới nói cho hắn biết phương pháp phục sinh Doanh Thanh Ly.


 Lúc ban đầu hắn định để Lý Ẩn rời khỏi Tử Dạ, thế nhưng hành tung của Lý Ẩn lại phiêu hốt bất định. Cùng lúc ấy, hắn thông qua điều tra, tra ra 16 người sau khi giết chết có thể phục sinh Doanh Thanh Ly. Mà trong 16 người này, cái tên cuối cùng chính là.. Lý Ẩn!


 Tử Dạ không được liệt trong danh sách.


Chỉ là hắn biết rõ, Tử Dạ đã chết, bây giờ bên người Lý Ẩn chỉ là 1 ác linh mà thôi, thời khắc nào cũng có thể giết chết Lý Ẩn. Đối với con trai ruột của mình, Lý Ung sao có thể hạ thủ?


Cuối cùng hắn an bài 1 đám người đi giết 15 người trong danh sách. Đồng thời, hắn lựa chọn cân nhắc. Đến cuối cùng, hắn không thể giết chết Lý Ẩn. Nhưng Lý Ẩn rất có thể sẽ bị nhà kho ác linh giết chết.


Vô luận kết quả như thế nào, Lý Ung đều đang chờ đợi giây phút cuối cùng. Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn chậm chạp không giết người cuối cùng.


 Thời điểm Lý Ẩn bị kéo vào vũng máu, hắn thật sự  nghĩ rằng Lý Ẩn đã chết, nhưng Doanh Thanh Ly lại không hề phục sinh. Hắn hoài nghi danh sách năm đó tra sai rồi hay không, mà bất luận sự việc thế nào, hiện tại cần làm chính là phục sinh Lý Ẩn. Thế nhưng trước đó có 1 việc hắn muốn làm.


Hắn quyết định muốn giết chết ác linh nhà kho.


Mệnh lệnh Lâm Tường đi giết Tử Dạ chính là vì nguyên nhân này. Hắn muốn giết chết 1 con quỷ!


Nghe thật điên cuồng, nhưng Lý Ung đã quyết định.


Hắn cũng không biết Lý Ẩn còn sống. Ban đầu khi Lý Ẩn cầm chứng cớ đến tìm hắn bị bắt lại, Lý Ẩn liền dùng đèn dẫn đường chạy đi. Cái này là kế hoạch thứ 2 mà Lý Ẩn chuẩn bị. Thời điểm bị kéo vào vũng máu hắn cũng nhanh tay lấy ra đèn dẫn đường trong khe hở không gian chạy về" địa ngục" .


Thế nhưng Lý Ung lại không biết những thứ này.


"Nói, Doanh Tử Dạ ở nơi nào?" Lý Ung đề cao âm lượng " Sự tình của các ngươi ta cũng biết, ta là phụ thân của Lý Ẩn! Ta muốn giết chết nàng, nàng là quỷ, các ngươi biết không? Doanh Tử Dạ chính thức đã chết rồi!"


 Tại địa ngục, Lý Ẩn đang lôi kéo Di Chân, thế nhưng hắn cảm giác được hấp lực từ lỗ đen truyền tới ngày càng lớn, mà bàn tay Di Chân đang dần trượt ra khỏi lòng bàn tay của hắn, cứ tiếp tục như thế mà nói..., Di Chân thật sự sẽ bị hút vào không gian nơi của Ma Vương mất!



Giờ khắc này, nội tâm Lý Ẩn cảm xúc sôi trào. Hắn đã  mất đi Tử Dạ, không thể lại mất đi Di Chân!


Nếu lửa, nếu có lửa thì tốt rồi! Chỉ cần có lửa, liền có thể giải quyết nan đề trước mắt!


 Bàn tay Di Chân không ngừng bị rút ra, rất nhanh, Lý Ẩn chỉ có thể bắt được mấy đầu ngón tay của nàng! Hấp lực kia quá mức mạnh mẽ, Lý Ẩn cảm giác nếu không buông tay, bản thân hắn cũng sẽ bị hút vào!


 Trong chớp mắt này Di Chân muốn mở miệng nói điều gì đó, nhưng khi nhìn vào ánh mắt của Lý Ẩn nàng lại chẳng thể nói nên lời. Nàng hiểu, ngày xưa nàng cũng từng có ánh mắt như vậy, không tiếc hết thảy vì người mình yêu... đúng lúc này, 1 thanh âm đột ngột vang lên.


"Ngọn lửa, nắm lấy!"


 Trước mặt Lý Ẩn xuất hiện 1 thân ảnh, cuối cùng biến thành Thâm Vũ, giờ phút này nàng cũng cầm theo đèn dẫn đường. Nàng mở bàn tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện 5 ngọn lửa nhỏ màu xám trắng!


Nàng đem 5 ngọn lửa nhét vào trong tay Lý Ẩn liền lập tức biến mất. Nàng cũng là 1 trong những hộ gia đình chấp hành huyết tự cấp Ma Vương, không cẩn thận cũng sẽ bị hút vào đó.


Giờ khắc này, Lý Ẩn chỉ cảm thấy Thâm Vũ giống như là sứ giả mà thần phái tới! Hắn ngay lập tức đem ngọn lửa bỏ vào trong tay Di Chân phía dưới, trong chớp mắt đó, hắn và Di Chân liền chia lìa!


Di Chân dùng tay trảo mạnh trong không trung, rốt cục nắm được ngọn lửa trong tay! Sau đó nhanh chóng từ trong khe hở không gian lấy ra đèn dẫn đường! Thế nhưng thân thể nàng cách lỗ đen của Ma Vương đã ngày càng gần!


Cuối cùng, Lý Ẩn mắt thấy thân thể Di Chân bị hắc động kia hoàn toàn thôn phệ, sau đó vết nứt không gian được bổ khuyết, biến mất vô ảnh vô tung... Mà ở thế giới sự thật.


Lý Ung giơ súng, lúc này hắn hạ quyết tâm. Nhất định phải giết chết ác linh nhà kho! Hắn cũng biết, đạn thường có lẽ không thể giết được Quỷ hồn, nhưng cũng nên nếm thử 1 lần! Hắn vẫn ôm 1 tia hy vọng may mắn.


Hắn không thể để cho Lý Ẩn phục sinh lại bị giết chết lần nữa!


 Cuối cùng, vẫn là hắn không thể ra tai giết hại con trai. Cho dù để phục sinh tình yêu chân thành trong đời hắn, cũng không thể hy sinh con trai ruột.


 Một khắc này, hắn liền từ bỏ kế hoạch.


"Nói cho ta biết..." Lý Ung mở chốt an toàn, "Doanh Tử Dạ ở nơi nào! Ta đếm một đến ba, không mở miệng mà nói..., ta sẽ tùy ý giết 1 người trong các ngươi!"