5/24/2016

Posted by Unknown |


"Đầu tiên..."


 Trên xe bus, Thượng Quan Miên mở bức họa ra, nói một câu: " Trước hết nên điều tra sự tình về bức họa. Năm bức họa này phải chăng có tác giả, còn có, những người trong bức vẽ là nhân vật có thật trong lịch sử."


"Ân, cái này..." An Tuyết Lệ ngồi bên cạnh nàng nhìn bức họa nói: "Nếu như là bức họa của danh gia, rất có thể lưu lại con dấu các loại gì đó. Bất quá ta đối với quốc họa không có nghiên cứu, cũng chẳng thể nói thêm gì."


"Bất quá, bức họa này vẽ rất tốt." Khâu Phi Phàm mở miệng nói: "Thật sự vẽ rất tốt, nhưng nhà trọ muốn chúng ta mang theo nó đến tột cùng có ý gì đây?"


 Trong lòng mọi người đều có 1 suy đoán khủng bố. Chẳng lẽ, nữ nhân bên trong bức họa này chính là quỷ hồn?


"Không nên đưa ra kết luận nhanh như vậy." An Tuyết Lệ phản bác: "Chưa hẳn đã là như thế. Dù sao, nếu điều đó là thật, chẳng phải chúng ta muốn trốn cũng không trốn được, thật sự quá mức nguy hiểm. Cái này không ăn khớp với quy tắc độ khó huyết tự mà Lý Ẩn Lầu trưởng từ trước đến nay vẫn cường điệu."


Hiện tại, cứ cách 2 ngày, trong nhà trọ sẽ mở 1 hội nghị, nghiên cứu và thảo luận phương án ứng phó với huyết tự, cùng với phụ đạo tâm lý cho hộ gia đình. Đối với vài nội dung Lý Ẩn nhiều lần cường điệu, hộ gia đình cũng từng bước nắm rõ.


 Nếu nói như thế... mọi người lại càng thêm khó xác định. Đến cùng, sẽ xảy ra chuyện gì đây?


 Trầm tư nhìn bức tranh thủy mặc thật lâu, nhưng đều không có đầu mối. Cứ tiếp tục phát triển như vậy, không hiểu sẽ phát triển ra sao? Ít nhất hộ gia đình vững tin, huyết tự này có độ khó tuyệt đối không phải của lần đầu. Huyết tự lần trước tại nhật bản, mọi người đã lĩnh giáo đủ.


Lúc này, tới cuối cùng sẽ phát triển ra sao, không ai đoán trước được.


Thượng Quan Miên cuộn tròn bức họa lại cất vào trong hộp, sau đó nhìn ra ngoài cửa sổ không nói một lời. Bốn hộ gia đình khác cũng lâm vào trầm mặc.


khoảng cách 5 dãy ghế phía trước hộ gia đình, Sở Di ChânLâm Tâm hồ đang ngồi đó! Hai người trong tay cầm 1 tờ giấy.


"Thực không thể tưởng tượng nổi, rõ ràng còn bảo tồn cho tới bây giờ, tờ giấy hoàn toàn không hề có vết ố vàng." Lâm Tâm Hồ kinh ngạc lại khá khó hiểu nói: "Nhưng địa điểm ghi trên tờ giấy này là ở đâu? Người viết nhật ký có phải đang đùa ngươi hay không?"


"Ta không rõ." Di Chân cầm trang giấy nhìn thật lâu, sau đó gấp lại, nói: "Ta đến cùng có thể tìm được Di Thiên hay không đây..."


Đúng lúc này, ghế ngồi gần với tài xế có 1 nam nhân ngoại quốc đầu trọc đeo kính đen đột nhiên đứng lên, đi tới phía trước xe, đem bàn tay thò vào trong túi áo, nhanh chóng rút ra 1 khẩu súng!


 Mũi súng chĩa ngay vào Thượng Quan Miên ngồi cuối xe bus!


" 'Thụy mỹ nhân' ." nam nhân ngoại quốc đầu trọc mỉm cười nói: "Tuy ngươi đeo mặt nạ làm ta suýt chút không nhận ra, bất quá tiếng nói của ngươi vẫn không  thay đổi ah."


 Nói được 1 nửa, 3 cây kim nhanh chóng bắn về phía hắn, nhưng hắn đơn giản vung tay đã nắm được 3 cây kim kia.


 Hết thảy phát triển quá mức đột ngột, các hành khách sợ tới mức kêu to lên, tài xế sắc mặt cũng trắng bệch. Lúc này, lại có thêm vài tên ngoại quốc đứng lên chạy tới phía trước, 1 tên dí súng vào đầu tài xế nói: "Tiếp tục lái xe! Dám nhiều lời, ta lấy mạng ngươi!"


Mà vừa rồi, bọn người An Tuyết Lệ nhìn thấy rất rõ ràng, là Thượng Quan Miên ném ra những cây kim kia.


"Ngươi là ai?" Thượng Quan Miên đeo mặt nạ đứng lên, lạnh lùng nhìn nam nhân đầu trọc nói: " Gia tộc Eli Khắc Sâm phái tới? Hay là tàn đảng của 'Đọa thiên sứ'?"


" 'Đọa thiên sứ' ?" nam nhân đầu trọc cười dữ tợn 1 tiếng: "Cái loại tổ chức đó cũng xứng để sai sử ta? Nếu không phải gia tộc Eli Khắc Sâm mở ra điều kiện quá mức mê người, ta căn bản chẳng muốn ra tay đối phó với ngươi. Ngươi có thể chết trong tay 'Minh Vương' lộ Phose, cũng nên cảm thấy vinh hạnh!"


"Minh Vương", danh hào này vưa ra, đôi mắt Thượng Quan Miên hiện lên 1 vẻ khó tin.


"Minh Vương", trong giới sát thủ có thể nói là nhân vật đỉnh phong đứng trên đỉnh kim tự tháp, là một siêu cấp sát thủ xuất thân từ Đông Âu, cùng với "Tử thần" đều là người độc hành, thù lao hắn thu cao đến kinh người, nhưng 1 khi xuất thân mục tiêu khẳng định chết, chỉ cần bị "Minh Vương" phát tới " thông báo Tử vong ", thì không ai có thể thoát chết." Thông báo Tử vong " viết rất rõ ràng thời gian mục tiêu tử vong, mà cho đến nay, chưa có người nào chết sớm hơn hay muộn hơn thời gian đã đưa ra.


Có thể nói hắn là đệ nhất sát thủ trong thế giới ngầm châu âu!


Sau đó, "Minh Vương" Lộ Phose, tiện tay ném 1 phong thư màu đen về phía Thượng Quan Miên, nàng nhanh tay tiếp được. Thượng Quan Miên xé mở phong thư, bên trong có 1 tấm thiệp màu đen.


"Căn cứ vào phong thư này, sau 5 tiếng đồng hồ nữa sẽ lấy tính mệnh ngươi."


Lúc này, mấy nam nhân ngoại quốc còn lại đang dùng súng bức bách hành khách giao ra điện thoại, phòng ngừa bọn hắn báo cảnh sát.


"Năm tiếng đồng hồ?" Thượng Quan Miên lạnh lùng nói: " Trong 5 tiếng đồng hồ này ngươi sẽ không giết ta?"


" 'Minh Vương' luôn tuân thủ lời hứa, đã thông báo thời gian tử vong thì sẽ không ra tay sớm hơn hay muộn hơn. Trong xe bus này 5 tiếng đồng hồ, ngươi có thể tùy ý công kích ta, ta tuyệt đối sẽ không giết ngươi, cho dù tổn thương ngươi cũng không nằm trong phạm vi phải chết. Đương nhiên, ngươi có thể sử dụng bất kỳ vũ khí nào, ngay cả boom cũng được, chỉ cần ngươi không thèm để ý đến sinh tử những người trên xe này. Ha ha, như thế nào? Đương nhiên, ngươi muốn chạy trốn là điều không thể nào, người có thể chạy thoát trên tay ta, còn chưa có sinh ra!"


Hắn dùng tiếng anh để nói, nhưng An Tuyết Lệ cũng nghe hiểu được đôi chút.


An Tuyết Lệ  và 4 người khác không dám mở miệng nói chuyện với Thượng Quan Miên, bằng không chỉ sợ chưa về tới nhà trọ đã sớm chết trong tay lũ ngoại quốc này!


" 'Minh Vương' tiên sinh." Một nam tử ngoại quốc cầm súng đi tới bên cạnh Minh Vương nói: "Ngươi thật muốn cho nàng ta 5 tiếng đồng hồ?"


"Đương nhiên. Các ngươi để tài xế lái xe đi xung quanh thành phố 5 tiếng đồng hồ. Năm  tiếng đồng hồ sau, ta sẽ tự thân giết nàng. Ân, dùng xe bus này làm quan tài cho ngươi rất thích hợp, 'Thụy mỹ nhân' . Vốn nghĩ giải quyết ngươi ở nơi yên lặng, nhưng dường như ngươi đang muốn tới khu trung tâm. Ở nơi đó ra tay cũng có chút phiền toái."


Mà lúc này, Di Chân cùng Lâm Tâm Hồ đang run rẩy giao điện thoại cho 1 người ngoại quốc. Tổng số người ngoại quốc cầm súng là 6 người, còn nam tử đầu trọc kia rõ ràng chính là người cầm đầu.


"Di, Di Chân " Lâm Tâm Hồ hạ giọng: "Chúng ta, chúng ta sẽ chết à..."


"Không biết..." Di Chân trong lòng cũng hoảng sợ: "Xem tình huống đi, bọn hắn dường như hướng về nữ nhân phía sau kia mà tới..."


Thượng Quan Miên đem cái hộp để bức tranh thủy mặc bỏ vào trong balo sau lưng: "Năm  tiếng đồng hồ? Trong đoạn thời gian này tuyệt đối không giết ta?"


Thanh âm của nàng ngày càng lạnh, 1 chữ cuối cùng xuất ra khỏi miệng nàng liền rút ra 1 khẩu súng, hướng về phía Minh Vương bóp cò!


 Trong xe bus không gian trốn tránh có hạn, hơn nữa Thượng Quan Miên bắn ra phát súng thứ nhất liền bắn ra phát súng thứ 2!


Mà "Minh Vương" trong nháy mắt khẩu súng xuất ra đã tính toán tốt phương vị (phương hướng và vị trí) , thân thể giống như U Linh lập tức né tránh, sau đó phóng nhanh về phía Thượng Quan Miên, lăng không đá ra 1 cước trúng cổ tay Thượng Quan Miên, thân thể nàng bị hất văng vào lan can xe!


"Ta còn tưởng rằng có bao nhiêu lợi hại, không còn gì hơn cái này sao."


Minh Vương nói xong liền buông chân xuống: "Đừng gấp gáp như vậy, ta cho ngươi 5 tiếng đồng hồ. Cứ từ từ."


 Nói dứt lời, Thượng Quan Miên lập tức nâng bàn tay cầm súng lên, Minh Vương bắt được cổ tay nàng, bẻ gập lại, Thượng Quan Miên kêu thảm một tiếng, tóc nàng bị Minh Vương túm lấy, hung hăng ấn xuống sàn xe!


"Ai nha, không phải bảo ngươi chuẩn bị một chút sao? Vừa mới bắt đầu, tay phải đã bị ta bẻ gãy, cái này không phải rất tệ sao?"


 Lực lượng của Minh Vương rất khủng bố! Lúc trước cho dù đối mặt với "Kim nhãn ác ma", Thượng Quan Miên cũng có lực đánh 1 trận, thế nhưng hôm nay lại bị Minh Vương áp chế đến nước này!


 Danh xưng đệ nhất sát thủ châu âu, quả nhiên không phải nói chơi!


 Lúc này, Thượng Quan Miên lại nâng tay trái lên, lập tức xuất hiện 1 khẩu súng nhắm ngay đầu Minh Vương, còn chưa kịp nổ súng, bàn tay Minh Vương nhanh chóng nắm lấy nòng súng, bẻ cong, viên đạn bắn lên sàn xe!


 Quá trình này chỉ diễn ra có vài giây, bọn người An Tuyết Lệ, Khâu Phi Phàm nghẹn họng nhìn trân trối. Mà song phương đều sử dụng súng có gắn ống giảm thanh, ở phía ngoài xe bus không ai phát hiện được. Hơn nữa, hiện tại xe buýt cũng đang từng bước tiến vào khu trung tâm.


"Người này..." An Tuyết Lệ lắp bắp nói: " Không phải là quỷ hồn trong huyết tự đó chứ?"


"Không biết..." Lí Kiện Phi chợt nhớ tới cái gì, nhẹ nói: "Ta hiện tại ngược lại hy vọng quỷ hồn xuất hiện, thu thập hết đám người này. Nhà trọ còn cho chúng ta sinh lộ, thế nhưng thằng này chắc chắn sẽ không..."


Rõ ràng dùng tay bẻ cong nòng súng, man lực bậc này, hành khách nhìn thấy đều cảm giác thất kinh. Di Chân cùng Lâm Tâm Hồ cũng hít 1 hơi lạnh không thể tin được.


Nhưng Thượng Quan Miên dưới tình huống tay phải bị thương, bỗng nhiên ngóc đầu lên dùng lực đập vào ngực Minh Vương, 2 chân bay lên đá về phía hạ bộ đối phương!


Chiêu thức ấy tuy âm độc, nhưng đối với nam tính, lại là chiêu trăm phát trăm trúng!


 Dưới tình huống nàng làm ra 1 loạt động tác, lãnh ý trên mặt Minh Vương lại càng lớn, hai tay hắn túm lấy 2 chân Thượng Quan Miên nâng cả người nàng quay 1 vòng, ném về phía sau xe!


 Thân thể Thượng Quan Miên bị ném tới phía sau xe bus, đụng phải 1 thanh niên mới dừng lại.


Hiện tại, nàng đã minh bạch, bản thân không phải đối thủ của "Minh Vương" Lộ Phose, 1 bước bay lên muốn lao ra khỏi xe bus!


Nhưng 1 cánh tay hữu lực túm lấy cổ nàng, sau đó đem nàng nện xuống mặt đất, một chân dẫm lên lồng ngực!


"Ta nói rồi, mục tiêu ta nhìn chằm chằm vào, không người nào có thể sống. Nếu không phải ta đã phát đi ' thông báo Tử vong ', ngươi bây giờ thực sự phải đi gặp Minh Vương rồi."


 Trên trán Thượng Quan Miên chảy máu, bàn chân nặng nề dẫm trên lồng ngực làm nàng không thể ngồi dậy.


"Tốt rồi, năm tiếng đồng hồ rất dài. Chầm chậm nghỉ ngơi đi. Hưởng thụ 1 chút thời gian nhân sinh cuối cùng đi thôi."


Sau đó, hắn liền dời bước về chỗ cũ, thậm chí đưa lưng mình về phía Thượng Quan Miên. Cử động khinh thị bực này nói rõ, hắn hoàn toàn không đem Thượng Quan Miên để vào mắt.


Thượng Quan Miên đứng lên, một tay bắt lấy lan can, nhìn "Minh Vương" lộ Phose trước mắt. Tình huống hiện tại cho thấy, nàng căn bản không phải đối thủ của hắn.


Cơ hội, cũng chỉ có trong quá trình chấp hành huyết tự chỉ thị!


Một khi Quỷ hồn hiện thân, như vậy, ngay cả "Minh Vương" cũng không có hy vọng sống sót!


Đột nhiên...


"Này, các ngươi như thế nào lại ôm mấy cái hộp hình chữ nhật?" Một nam tử ngoại quốc dùng súng chĩa vào 4 người An Tuyết Lệ nói: "Các ngươi là đồng lõa của Thụy mỹ nhân a? Đây chẳng lẽ là thứ gì rất trọng yếu?"


"Có phải boom hay không?" 1 người bên cạnh vội nói: "Nếu là boom mà nói..., đừng cầm súng chĩa vào ah!"


"Ngươi đưa cái hộp cho ta!" nam nhân ngoại quốc kia không kiên nhẫn dùng chút tiếng trung sứt sẹo nói: "Nếu không ta lập tức giết ngươi!"


 Người bị hắn chĩa súng vào chính là An Tuyết Lệ!


"Này... đồ vật bên trong rất quan trọng" An Tuyết Lệ vội vàng lắc đầu, nói: "Bên trong chỉ là 1 bức họa mà thôi, không có boom. Các ngươi xem..."


Nàng vừa muốn mở cái hộp ra lại bị nam nhân kia cho 1 bạt tai, nổi giận mắng: "Bắt nó cho ta! Ngươi muốn chết phải không?"


An Tuyết Lệ lập tức chuyển ánh mắt cầu cứu về phía Thượng Quan Miên, nhưng lúc này bản thân nàng ta còn khó bảo toàn, sao có thể quan tâm tới nàng.


"Cầu ngươi, đừng lấy đi thứ này, nó rất quan trọng với ta..."


Minh Vương bỗng mở miệng: "Các ngươi như thế nào lại lề mề như vậy? Dù sao súng cũng có ống giảm thanh, trên đường kề nơi này cũng đã ít xe qua lại. Bốn người này đều giết đi cho rồi, đến lúc đó chẳng phải sẽ biết bên trong là cái gì sao?"


Những lời này dùng tiếng anh để nói, Di Chân đã từng ra nước ngoài đương nhiên nghe hiểu. Nàng nghe được câu này, lập tức đứng lên dùng tiếng anh lưu loát nói: "Dừng tay!"


 Người đang định nổ súng cũng ngây ngẩn cả người, ngạc nhiên nhìn Di Chân đứng lên.


Minh Vương chậm rãi bước về phía Di Chân, ghé sát vào gương mặt nàng mở miệng: "Ah? Vị tiểu thư này, ngươi có tư cách gì ra lệnh cho người của ta 'Dừng tay'?"


An Tuyết Lệ lúc này đã sợ tới mức mềm nhũn, đột nhiên cái hộp trên tay rớt xuống, cái nắp bật ra, làm bức tranh bên trong rơi ra ngoài, chậm rãi hé mở.


 Nam nhân ngoại quốc nhặt bức tranh lên xem xét, nhưng lại sững sờ.


 Bức tranh vẽ 1 nữ tử đang ở trong 1 tòa lầu các, nhưng điều khiến người ta kỳ quái chính là, trên trán nữ tử này có 1 vết rách rất rõ ràng, làm tổng thể gương mặt lộ ra 1 vẻ đáng sợ.


An Tuyết Lệ lập tức bắt lấy bức họa, nàng cũng nhìn thấy vết rách kia.


Nàng rất vững tin, lúc trước nữ tử này... trên trán vốn không hề có vết rách!




5/22/2016

Posted by Unknown |



Không gian của Ma Vương giống như lỗ đen, tựa hồ không đem Di Chân hút vào thì sẽ không bỏ qua.


Lý Ẩn liều mạng nắm lấy tay Di Chân, thân thể hắn đã hơn phân nửa hướng tới cái khe bên dưới. Nếu không phải dựa vào 1 khối nham thạch nhô ra ngoài, giờ phút này chỉ sợ hắn và Di Chân đã cùng bị kéo vào không gian nơi của Ma Vương rồi.


đồng thời với lực hấp khổng lồ kia, còn truyền tới 1 cảm giác tất cả ánh sáng đều tan vỡ, trước mắt, chỉ có hắc ám tuyệt đối. Lâm vào trong bóng đêm tuyệt đối tại đây, cho dù chết chỉ sợ cũng không được nghỉ ngơi!


Linh hồn, thân thể... Đều bị hủy diệt!


Đáng sợ đến bực nào? Khủng bố hạng gì đây?


Cái này là Ma Vương. Chưa bao giờ trực tiếp hiện thân, càng không để hộ gia đình tiếp xúc tới, lâm vào trong dị không gian, lấy nội tâm chính mình biến ảo thành thế giới trói buộc bản thân, cuối cùng, trở thành đối tượng săn bắt của Ma Vương.


Ma Vương 50 năm mới xuất hiện 1 lần, đối với hộ gia đình chính là ác mộng. Nhưng cũng bởi vì thế, chỉ cần hoàn thành nó liền có thể rời khỏi nhà trọ.


Ngoại trừ Ma Vương, "Nhà kho" cũng 50 năm xuất hiện 1 lần, đó cũng là 1 dị không gian bên trong nhà trọ, từ vừa mới bắt đầu, dùng đạo cụ hư giả đánh lừa hộ gia đình, đồng thời giấu bên trong ngăn kéo 1 con quỷ, nó sẽ giết hộ gia đình mở ra ngăn kéo ấy rồi chân chính tiến vào nhà trọ. Đối với hộ gia đình, nó cũng là 1 huyết tự khủng bố gần với ma vương.


Còn lần này, là Tử Dạ đã tự tay mở ra ma hộp Pandora không nên mở. Thâm Vũ từ sớm đã từng vẽ ra bức vẽ này, nhưng nàng lại vẽ ra trong đoạn thời gian bị mộng du, bản thân nàng đối với điều này hoàn toàn không biết.


Đó là... sau khi trở về từ huyết tự tại nhà Tinh Thần, Tử Dạ suýt chết trong huyết tự, cũng biết được trí thông minh của mình bị giảm sút, điều này làm nội tâm nàng rất thống khổ, bởi vì... ngày sau nàng không thể nào giúp đỡ Lý Ẩn được nữa.


Ngày đó... Nàng quyết định lần nữa tiến vào nhà kho lựa chọn đạo cụ. Số lần hoàn thành huyết tự càng nhiều, đạo cụ lấy được càng lớn, như vậy nàng mới có thể giúp đỡ Lý Ẩn. Nàng lúc đó cũng không biết, đạo cụ chỉ là thứ dụ dỗ hộ gia đình xa vào bẫy rập, trên thực tế nó mới chính là tử lộ. Mà đáng nhắc tới chính là những đạo cụ kia, vô luận là Âm ti la bàn hày là gì, bản thân nó chỉ là sắt vụn mà thôi, hộ gia đình sử dụng đạo cụ sinh ra hiệu quả nguyền rủa, đều cùng với bản thân đạo cụ không có quan hệ, mà là bản thân "Nhà kho" tác động trực tiếp lên hộ gia đình. Đạo cụ bất quá chỉ là thứ môi giới để gây ra nguyền rủa mà thôi.


Lần cuối cùng Lý Ẩn và Tử Dạ gặp mặt, hiện tại Lý Ẩn nghĩ lại, ký ức hãy còn mới mẻ.


Ngày đó, Tử Dạ thức dậy rất sớm, nàng tự thân xuống bếp làm đồ ăn cho Lý Ẩn, hai người cứ như vậy ngồi cùng nhau ăn bữa sáng.


"Em còn nhớ rõ trước kia anh làm bánh ngọt cho em..." Tử Dạ cười nhạt chỉ vào chén súp hải sản trên bàn, nói: " Nguyên liệu nấu ăn của nhà trọ luôn là loại thượng đẳng, bất quá em không thường xuyên xuống bếp, anh thử ăn xem."


Lý Ẩn nhìn ra được nội tâm Tử Dạ có chút chua xót, nàng vì trí lực hạ xuống mà không thể giúp đỡ được mình được nữa. Mà cái gọi là "Tuỷ não linh " kỳ thật căn bản chỉ là bẫy rập, nguyên nhân chân chính là "Nhà kho" đã cưỡng ép trí lực của Tử Dạ giảm xuống, hơn nữa căn nguyên nguyền rủa này không có khả năng giải trừ, những lời viết trên ngăn tủ trong nhà kho là lời giả dối, nhưng đợi tới khi hộ gia đình phát hiện được điểm này đã quá muộn rồi.


Kỳ thực bản thân "Nhà kho" cũng là 1 không gian bị nguyền rủa đáng sợ. Lại càng không cần nói tới con quỷ bên trong ngăn tủ.


" Rất ngon..." Lúc ấy, Lý Ẩn hoàn toàn không biết gì cả, tâm tình cảm thông với Tử Dạ, uống chén súp hải sản người yêu làm, hắn cảm thấy rất thỏa mãn. Hơn nữa, Tử Dạ có thể nhớ rõ điều này làm hắn rất vui.


Nhân sinh có được hồng nhan như vậy, đàn ông còn đòi hỏi gì thêm nữa?


Sau khi cơm nước xong, Lý Ẩn và Tử Dạ thu dọn bát đũa. Tiếp theo, hắn nói với Tử Dạ: "Mặc kệ như thế nào, em đừng nên buồn phiền. Tình huống lúc đó không phải em có thể khống chế."


"Ân... Em biết rồi." Tử Dạ cười khẽ, sau đó nhẹ nhàng đi tới sau lưng Lý Ẩn, ôm lấy hắn.


" Tử Dạ?"


"Thật tốt... có anh ở đây, có anh ở đây..., đối với em mà nói còn hơn hết thảy. Cám ơn anh, Lý Ẩn... Từ khi bắt đầu tới bây giờ, cảm ơn anh đã ở bên cạnh em."


 Tử Dạ nàng cuối cùng cũng chỉ là nữ nhân, cũng hy vọng có nam nhân để dựa vào.


Mà Lý Ẩn đồng dạng cũng rất hạnh phúc, hắn không hề cảm thấy hối hận đã bỏ ra 3 lượt huyết tự cho Tử Dạ.


" Đừng nói những lời cảm ơn..." Lý Ẩn quay người lại, ôm Tử Dạ thật chặt, hắn biết rõ, tương lai có lẽ là 1 kết cục đáng sợ đang chờ đợi, nhưng ít nhất lúc này, trong ngực hắn có Tử Dạ.


" Sẽ sống sót... anh và em sẽ sống sót."


 Đây là lời sau cùng Lý Ẩn nói với Tử Dạ. Thế nhưng ... cũng là lần cuối cùng Lý Ẩn nhìn thấy Tử Dạ.


Sau khi trở lại phòng mình, cảm xúc Tử Dạ bành trướng. Nàng lập tức lấy thẻ thông hành, tiến vào nhà kho. Nhìn 4 dãy tủ, cuối cùng nàng lựa chọn 1 loại đạo cụ nào đó, đưa ra quyết định.


" Lần này xem những đạo cụ này đi."


 Đứng trước dãy tủ, nàng chọn trúng 1 loại đạo cụ tên là "Gáy nói mớ". Nhưng bên trong kho hàng của nàng, trong ngăn kéo " Gáy nói mớ" để không phải đạo cụ, mà là...


 Lúc ấy trong lòng Tử Dạ tràn đầy suy tính, chính là muốn trợ giúp Lý Ẩn. Đạo cụ này nàng chưa từng mở ra, lần này thành công chấp hành huyết tự, nàng tự nhiên đủ khả năng xem xét.


 Đem ngăn kéo nhẹ nhàng mở ra. Nhưng còn chưa kịp suy nghĩ, 1 cánh tay trắng bệch thò ra, bóp lấy cổ nàng!


 Trong 1 chớp mắt đó, đầu óc Tử Dạ trống rỗng!


Cái này... Chuyện gì vậy? Không... Không có khả năng!


Nhưng nàng chưa kịp suy tư, thân thể đã bị kéo vào bên trong ngăn tủ, cánh cửa ngăn tủ đóng sầm lại.


Trong khoảng khắc bị kéo vào trong ngăn tủ nàng rốt cục hiểu được, nàng phải chết rồi. Nàng rốt cuộc không thể còn sống gặp mặt Lý Ẩn rồi!


 Tử Dạ trước khi chết còn chưa kịp kêu lên 1 tiếng, cứ như vậy rời bỏ thế gian. Chớp mắt trước khi chết, trong tâm niệm của nàng chỉ có Lý Ẩn.


Tiếp theo, ngăn kéo lại lần nữa mở ra. Con quỷ bên trong ngăn kéo bước ra, biến thành bộ dạng của Tử Dạ! Sau đó, thông qua lỗ đen trở về phòng 403. Đồng thời, cũng bởi vì nó bước ra khỏi nhà kho, mảnh vỡ khế ước thứ 5 đã nằm trong tay nó.


 Ác linh nhà kho có trí nhớ hoàn hảo của Tử Dạ, tích cách và cả tình yêu của nàng với Lý Ẩn... cũng có thể  hoàn toàn ngụy trang không để bất luận kẻ nào nhìn ra chút mánh khóe.


Tử Dạ cứ như vậy vĩnh viễn chết bên trong tủ chén. Sau khi ác linh nhà kho ra ngoài biến thành hình dạng của nàng, nhà kho cũng sụp đổ, hơn nữa tất cả đạo cụ đều biến mất. Không gian nhà kho đã không còn, đạo cụ với tư cách môi giới nguyền rủa tất nhiên cũng không còn.


 Tử Dạ đã khởi động tử lộ của 1 huyết tự có trình độ khủng bố gần với Ma Vương huyết tự! Mà nàng, cuối cùng vĩnh viễn biến mất trên thế gian này.


 Ác linh biến thành nàng, rốt cục bước chân vào nhà trọ, nơi quỷ hồn không thể tiến vào!


 Hộ gia đình không ai biết chuyện này. Lý Ẩn cũng giống vậy. Hắn không hề nhìn ra chút sơ hở, thậm chí không biết Tử Dạ chân chính đã chết.


Dù sao, sự ngụy trang của ác linh nhà kho quá mức hoàn hảo. Mỗi 1 nụ cười hay 1 cái nhăn mày, vô luận thần thái hay là tính cách, hoàn toàn giống như đúc Tử Dạ. Lý Ẩn mặc dù có tình cảm thắm thiết với Tử dạ, đối với nàng hiểu rất rõ nhưng cũng không thể phân biệt.


Bất quá, lúc đó tuy ác linh nhà kho đã được thả ra, nhưng nhà trọ đối với nó vẫn có hạn chế tồn tại, trong thời gian ngắn không thể ra tay giết hộ gia đình. Đương nhiên, không giết hộ gia đình, không có nghĩa ở bên ngoài nhà trọ không thể giết người khác.


Lý Ẩn giả là dùng những phần thi thể của những người bên ngoài nhà trọ tạo thành đấy. Đương nhiên, Lý Ẩn giả và ác linh nhà kho là 2 thân thể hoàn toàn khác biệt, không phải là phân thân của ác linh nhà kho. Như vậy là trong nhà trọ có tới 2 con quỷ. Đây cũng là hạn chế của nhà trọ, ác linh nhà kho chỉ có thể tạo ra 1 con quỷ. Nếu không, không hạn chế, chẳng phải trong nhà trọ nơi nơi là quỷ rồi sao?


Mà Lý Ẩn giả sau khi được tạo ra vẫn luôn luôn đặt bên trong lỗ đen, khi nào cần mới lấy ra.


ngày thứ 2 sau khi tạo ra Lý Ẩn... Lúc ấy là trước khi bắt đầu huyết tự của Nghiêm LangThiên Tịch Nguyệt.


Bởi vì để biết rõ tình huống cụ thể của 2 người, Lý Ẩn cho rằng hỏi  thăm Di Chân có thể có chút manh mối. Dù sao hắn biết trong 4 năm đại học, Di Chân Tịch Nguyệt có mối quan hệ rất tốt hơn nữa còn ở chung phòng, như vậy nàng khẳng định biết được vài manh mối. Sau khi cân nhắc, hắn quyết định đi tìm Di Chân.


Mà Di Chân khi đó đã chuyển ra khỏi nhà Tâm Hồ, 1 mình thuê 1 căn phòng giá rẻ. Lý Ẩn hỏi được địa chỉ của nàng từ Lâm Tâm Hồ, vì vậy liền tới đó gặp nàng. (quyển 18)



Di Chân lúc ấy cũng đang muốn giúp 2 vợ chồng Nghiêm Lang Tịch Nguyệt, đồng thời vẫn bảo trì liên hệ với Thâm Vũ.


Giữa trưa, nàng đang trong phòng đọc tác phẩm viên đạn bay qua , là 1 tác phẩm đề tài quân sự do Lý Ẩn sáng tác. Bút danh của hắn tên là "Mười lần huyết tự" làm nàng nghĩ rằng, có phải Di Thiên nói cho Lý Ẩn biết chuyện tình về nhà trọ hay không.


 Thời điểm chuẩn bị ăn cơm trưa thì Lý Ẩn tới nhà.


 Lúc mở cửa nhìn thấy Lý Ẩn đứng bên ngoài, Di Chân phi thường kinh ngạc.


"Học trưởng? Ngươi làm sao biết ta chuyển tới nơi này?"


"Tâm Hồ nói cho ta biết. Như thế nào, không mời ta vào sao?"


Lý Ẩn bước vào phòng, liền nhìn thấy cuốn sách viên đạn bay qua đặt trên bàn.


" Ngươi đang đọc sách của ta?" Lý Ẩn tuy rằng có chút kinh ngạc nhưng không cảm thấy kỳ quái.


"Ân, đúng vậy, học trưởng. Sách của ngươi viết rất không tệ." Di Chân rót cho Lý Ẩn 1 chén trà, sau đó quan sát Lý Ẩn. Nàng muốn biết, nếu như là Di Thiên nói cho hắn biết chân tướng, như vậy để hắn chú ý tới lúc mình phát hiện ra bút danh, phải làm như thế nào đây?


Lý Ẩn sau khi ngồi xuống, ý định hỏi thăm sự tình về Tịch Nguyệt, nhưng nhất thời không biết nên mở miệng như thế nào.


Ngay lúc đó, Di Chân cảm giác ánh mắt Lý Ẩn có chút không phù hợp. Thế nhưng không phù hợp ở nơi nào lại không thể nói rõ. Bất quá, về sau, nàng mới ý thức được, là vì Lý Ẩn được ma luyện trong nhà trọ đã 2 năm, trở nên càng thêm vững vàng và thành thục hơn, càng thêm lội liễm, càng thêm hàm xúc so với khi xưa.


Kế tiếp, Lý Ẩn mở miệng: "Di Chân... Ta muốn hỏi ngươi 1 chuyện..."


"Học trưởng, ta cũng có chuyện muốn hỏi ngươi " Di Chân mở miệng nói: "Ngươi, có thể nói cho ta biết không?"


Nếu như Lý Ẩn thật sự biết về nhà trọ, như vậy mình không cần phải giả bộ dáng cái gì cũng không biết. Huống chi, Di Thiên vì sao lại nói chuyện này cho Lý Ẩn, nàng cũng muốn biết lý do. Di Thiên có phải đang giấu diếm 1 điều gì đó?


"Mười lần huyết tự, " Di Chân chỉ vào bút danh trên cuốn sách hỏi: " Bút danh này, ngươi làm sao nghĩ ra vậy? Học trưởng?"


"Cái này..." Lý Ẩn đương nhiên không thể nói ra chân tướng, nhưng còn chưa đợi hắn mở miệng, hắn liền nghe được 1 câu nói thật khó tin.


" Di Thiên đem chuyện tình về nhà trọ nói cho ngươi biết sao? Lấy bút danh là 'Mười lần huyết tự " ta không cho rằng đây là 1 sự trùng hợp."


 Giống như sấm sét giữa trời quang, Lý Ẩn kinh hãi vạn phần nhìn Di Chân trước mắt, câu nói vừa rồi của nàng cứ quanh quẩn bồi hồi trong đầu hắn, ý tứ kia phi thường rõ ràng.


"Ngươi biết chuyện về nhà trọ sao? Ngươi và Di Thiên cũng biết chuyện về nhà trọ sao? Chấp hành mười lần huyết tự mới có khả năng rời khỏi nhà trọ khủng bố đó?"


"Đúng vậy. Thế nhưng... không phải là Di Thiên nói cho ngươi biết sao, học trưởng?" Di Chân dường như chưa nhận ra được điều gì, bỗng lập tức, 1 suy đoán khủng bố trào lên trong lòng nàng.


Chẳng lẽ... Không, không có khả năng!


"Ngươi và Di Thiên làm sao biết chuyện về nhà trọ và 10 lần huyết tự?" Lý Ẩn nắm chặt cuốn sách, vội vàng truy hỏi: "Các ngươi đến tột cùng làm sao mà biết được?"


"Học trưởng!" Di Chân lúc này cảm thấy thật sự sợ hãi. Coi như là mười lần huyết tự cũng không làm nàng có cảm xúc như bây giờ!


Lý Ẩn đối với nàng mà nói, còn ý nghĩa hơn cả tánh mạnh của chính nàng!


Nàng làm sao có thể tiếp nhận được sự thật khủng bố như vậy đây!


"Chẳng lẽ... Học trưởng, chẳng lẽ ngươi đã tiến vào rồi? Cái nhà trọ kia, ngươi đã vào rồi hả?


Làm sao có thể trùng hợp như vậy!


Di Chân căn bản không thể tin được điểm này, nhà trọ nằm gần ngoại thành thành phố, loại địa phương đó bình thường ai muốn tới? Hơn nữa, làm sao lại trùng hợp, học trưởng cũng biến thành 1 hộ gia đình?


Nhưng sắc mặt Lý Ẩn ngưng trọng làm nội tâm Di Chân chìm xuống.


 Chuyện tình hoang đường như vậy lại thật sự xảy ra!


"Nói cho ta biết, cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì ngươi biết tới sự tồn tại của nó?" Lý Ẩn truy hỏi, hắn thực sự không thể tin lại có chuyện như vậy!


 Sau đó, Di Chân ở trước mặt Lý Ẩn nói hết tất cả chân tướng.


Nghe xong hết thảy, Lý Ẩn quả thực không thể nào tin được. Nguyên lai... từ sớm trước kia, hắn đã cùng hộ gia đình trong nhà trọ gặp mặt? Kể từ đó, chính mình và nhà trọ này, chẳng phải là 1 phen nghiệt duyên? Hay là nói, cái thành phố này quá nhỏ rồi hả?


Mà Di Chân bị đả kích xa xa còn hơn Lý Ẩn.


Lý Ẩn đã trở thành hộ gia đình? Cũng giống như mình là 1 hộ gia đình? Gặp phải tuyệt cảnh 10 lần huyết tự?


"Lần thứ bao nhiêu?" Di Chân tiến lên nắm lấy cánh tay Lý Ẩn, 2 mắt lộ ra thần sắc khẩn trương và lo lắng: "Ngươi đã tới lần huyết tự thứ mấy rồi hả? Đã trên 5 lần chưa?"


"Ta... lần thứ năm huyết tự, vừa mới tuyên bố."


Lý Ẩn đương nhiên không thể nói cho Di Chân biết, hắn đã làm mất ba lượt huyết tự.


"Mới vừa tới lần thứ 5? Nói cho ta biết, học trưởng, tất cả là như thế nào? Nói cho ta biết, cầu ngươi nói cho ta biết..."


Một khắc này, Lý Ẩn chính thức cảm nhận được sâu sắc tình cảm Di Chân dành cho hắn mãnh liệt như thế nào. Trong nội tâm than tiếc 1 tiếng, nói: "Ngươi đừng có gấp, ta bây giờ là Lầu trưởng nhà trọ. Tuy huyết tự rất khó khăn, nhưng ta vẫn có thể chống đỡ được tới ngày hôm nay..."


Cuối cùng, Di Chân phải rất vất vả mới có thể bình tĩnh lại được. Mà Lý Ẩn, đem tất cả chân tướng nói ra.