5/13/2016

Posted by Unknown |
Chương 16: hung thủ thật sự


Nhã Thần cùng Tiểu Dạ Tử có thể trốn đến nơi đây vận khí tương đối cao. Chủ yếu, còn là vì vài hộ gia đình chết đi mới tranh thủ cho bọn hắn 1 khoảng thời gian nhất định, lại thêm hoàn cảnh chung quanh rừng cây rậm rạp, con người so ra nhỏ hơn xe hơi dễ dàng trốn tránh ẩn nấp, hơn nữa thể trạng Nhã Thần tương đương tốt mới có thể tránh được 1 kiếp.


Nhưng đây chỉ là tạm thời. Hai ác linh kia còn chưa tìm được kẻ thay thế, khẳng sẽ bồi hồi trong rừng cây này tím kiếm 2 người. Một khi bị tìm ra, hậu quả không cần nói cũng hiểu!


Tận mắt nhìn thấy linh hồn thê tử biến thành ác linh đi tập kích nhân loại, tràng cảnh không khác phim kinh dị này làm Nhã Thần cơ hồ muốn sụp đổ.


Bất luận một người bình thường nào cũng không thể tiếp nhận sự thật khủng bố như thế được.

 Vậy mà nữ nhân trước mắt có thể nói ra những lời như thế?


"Ngươi nói... Làm?" Hắn căn bản cự tuyệt không nghĩ ngợi: "Đầu óc ngươi có vấn đề sao? Hiện ngay nói chuyện cũng nên cân nhắc thường thức 1 chút, Thần Cốc tiểu thư!"(nhìn xung quanh đi, quỷ đổi tới đít mà đòi cứng được sao)


"Thường thức?" Tiểu Dạ Tử cười lạnh một tiếng: "Cái gọi là 'Thường thức " ta sớm đã vứt bỏ rồi. Đây là chuyện căn bản không hề dùng thường thức bình thường đánh giá."


"Vừa rồi cũng chỉ là ngươi suy luận mà thôi!" Hắn vẫn không thể tiếp thụ: "Ngươi mới 21 tuổi! Loại chuyện này vẫn nên làm với người mình thích mới đúng?"


Nhưng Tiểu Dạ Tử căn bản không để cho hắn có cơ hội suy nghĩ, liền xông lên áp lấy môi hắn, đẩy hắn ngã xuống đất, đồng thời hai tay không ngừng cởi bỏ y phục trên người.


Nhã Thần muốn nói gì đó nhưng đều bị Tiểu Dạ Tử nuốt vào miệng, căn bản không cách nào phát ra tiếng. Không bao lâu sau, trên người Tiểu Dạ Tử chỉ còn lại chiếc lót màu trắng.


Sau khi Mỹ Thy chết, Nhã Thần 4 năm nay tự nhiên chưa từng quan hệ với nữ tính nào. Mặc dù nói phương diện này người nhật bản đã cởi mở hơn nhiều, nhưng dù sao trường kỳ sinh hoạt ở nơi thâm sơn, tư tưởng của Nhã Thần vẫn có chút bảo thủ.


"Tách" một tiếng, Tiểu Dạ Tử đem nút áo bra cởi ra, làm nó rơi trên mặt đất. Lập tức, một đôi nhũ phong trắng nõn no đủ bắn ra, đặt ở trước ngực Nhã Thần. Mà nàng thủy chung vẫn hôn Nhã Thần, không ngừng kích thích, khiêu khích lên ham muốn của hắn, hai tay sờ tới dây lưng của nhã thần, giúp hắn cởi bỏ chướng ngại.


Môi lưỡi không ngừng cuốn lấy nhau rốt cục đốt lên ham muốn của Nhã Thần, dù sao hắn cũng là 1 nam nhân bình thường, hấp dẫn mãnh liệt như thế, hắn sao có thể chống lại. Hơn nữa, Tiểu Dạ Tử vô luận dung mạo hay là dáng người, đều tuyệt đối không thua kém Mỹ Thy, thậm chí còn hơn. Huống chi, căn cứ vào lời nói của nàng, đây có thể là cách mưu sinh duy nhất.


Nói là nói như vậy, nhưng trên thực tế, cho dù 2 người đã thực sự xảy ra quan hệ nam nữ, vẫn như trước có 1 người phải chết thay. Chỉ là, vẫn còn 1 người sống sót.


Dù sao cái này cũng đem khả năng sinh tồn nâng lên cao tới 50%!


Rốt cục, Nhã Thần hoàn toàn ôm lấy Tiểu Dạ Tử, hắn từ bị động biến thành chủ động, đem nàng áp xuống dưới thân. Hắn biết rõ, quỷ hồn đang truy tìm 2 người tùy thời đều có thể đuổi đến nơi. Cảnh giác bốn phía đồng thời, hắn cũng cởi bỏ quần áo, không ngừng hôn lên môi, má, và cổ của Tiểu Dạ Tử, cuối cùng trượt xuống trên đôi nhũ phong mềm mịn. Bộ ngực Tiểu Dạ Tử phát dục phi thường tốt, khoảng 35d. Hơn nữa lúc này nàng còn tận lực bày ra bộ dạng mị nhãn, chủ động vặn vẹo quấn lấy cơ thể Nhã Thần, tiến thêm 1 bước kích phát dục tính của hắn.


"Mau tới đi..." Nàng phát ra âm thanh rên rỉ, thúc giục Nhã Thần: " Thời gian có hạn ah!"


Dù sao bây giờ cũng không phải lúc thích hợp hưởng thụ ái tình, Quỷ hồn tùy thời có thể đuổi tới, đến lúc đó hậu quả thực sự không thể chịu nổi. Khá tốt bụi rậm bọn hắn trốn tương đối rậm rạp, làm chung quanh rất tối, là nơi ẩn nấp tốt!


Nhã Thần tự nhiên cũng tinh tường. Hắn đem quần dài của mình cởi ra, hiện tại hắn và Tiểu Dạ Tử đã không còn mảnh vải che thân. Hắn miếng nước miếng, tay phải trượt về phía hạ thể Tiểu Dạ Tử giày vò...


"Không chờ nổi nữa!"


Tinh Mỹ vạn phần lo lắng đứng lên, nhìn gương mặt đầy u sầu của cha mẹ và Ta Lang. Hiện tại Tiểu Cung và ca ca tung tích không rõ, ngay cả 5 người thần cốc Tiểu Dạ Tử ở khách sạn Matsuda cũng mất tích không hiểu.


"Chẳng lẽ... Ca ca gặp phải thần ẩn sao?" Tinh Mỹ nghĩ tới đây, cảm giác trái tim kịch liệt nhảy lên. Nàng không thể nào chịu được cảnh mất người thân thêm nữa!


Tuy nàng tự thuyết phục bản thân thần ẩn chỉ là truyền thuyết, nhưng lo lắng sợ hãi trong nội tâm không hề giảm bớt.


"Tinh Mỹ..." Ta Lang hạ quyết tâm: "Chúng ta cùng các thôn dân khác ra ngoài đi tìm, nhất định tìm được!"


Cứ như vậy, lại tụ tập thêm 1 đám thôn dân tiến vào rừng cây đi tìm. Bất quá, người thế hệ trước như Bình Điền Đại Giới, nghe xong chuyện này liền cau chặt lông mày. Hắn tự nhiên rất rõ ràng, quái đàm thần ẩn là chuyện đáng sợ cỡ nào. Cho nên, đa số người đi theo đều là trung niên lớn tuổi.


Mà lúc này, Theo Tử từ 1 nơi khác tiến tới. Đồng thời, nàng nói cho Tinh Mỹ biết  chuyện thần cốc Tiểu Dạ Tử đến tìm mình.


Lúc này, Ta Lang, Tinh Mỹ, Theo Tử ba người chia thành một tổ, không ngừng tìm kiếm tung tích Nhã Thần trong rừng cây. Mà bầu trời hiện tại đã tối đen, tuy cầm theo đèn pin nhưng trong rừng cây rậm rạp vẫn cảm giác sợ hãi. Chung 1 chỗ tìm kiếm hiệu suất tự nhiên giảm đi rất nhiều. Tinh Mỹ lo lắng cho ca ca, cũng may có ta lang an ủi cho nên cũng vơi bớt cảm xúc lo lắng.


"Các ngươi xem!" Bỗng nhiên Ta Lang đi đến mặt đất phía trước mặt, ngồi xổm xuống, chiếu đèn pin nói: "Đây là dấu vết bánh xe... từ dấu vết phán đoán, có vẻ xe đi với tốc độ rất nhanh."


"Nói như vậy..." Tinh Mỹ cũng bước tới nhìn: "Ta nhớ ở cửa thôn, không nhìn thấy chiếc xe của thần cốc Tiểu Dạ Tử đâu nữa..."


"Rốt cục đã phát sinh chuyện gì rồi đây?" trong nội tâm Ta Lang xuất hiện dự cảm bất hảo.


"Quả nhiên..." Theo Tử thì thào: "Cái này và huyết án 4 năm trước có quan hệ gì sao? Lúc ấy bảy người chết kia..."


Tinh Mỹ cảm giác trái tim như bị dao cắt, ca ca sẽ không thực sự xảy ra chuyện gì chứ? Gọi di động cho ca ca, nhưng thủy chung không ai bắt máy.


Bất quá không thể bắt máy cũng là điều bình thường , Nhã Thần đem điện thoại đặt ở chế độ rung, hiện tại, hắn cởi quần dài vứt qua 1 bên, đương nhiên không thể biết có người gọi điện.


Lúc này, Nhã Thần đương đối trần trụi đang ôm Tiểu Dạ Tử, đột nhiên hình ảnh Mỹ Thy xẹt qua trong đầu, ác cảm tội lỗi dần đè xuống nhiệt tình của hắn.


"Ta... Ta đang làm cái gì đây? Ta đang làm cái gì?"


Nhã Thần hoảng loạn, thế nhưng Tiểu Dạ Tử lại oán hận nhìn hắn: "Ngươi suy nghĩ kỹ chưa, cứ tiếp tục như vậy chúng ta đều chết! Ngươi làm ra chuyện này cũng chẳng sao đâu."


Nhìn nữ nhân trước kia được Mỹ Thy sùng bái, bây giờ không mảnh vải che thân nằm dưới người hắn, hai tay quấn lấy cổ hắn, nụ hoa trước ngực cọ xát vào ngực hắn.


"Nhanh một chút! Làm như vậy có thể thu được 50% cơ hội sinh tồn!" Nàng đang cố gắng làm suy sụp tâm lý tội lỗi của hắn: "Ngươi chẳng lẽ cũng muốn thần ẩn giống những thôn dân kia?"


Nhã Thần nhìn thân thể mê người của Tiểu Dạ Tử , trong lồng ngực không ngừng đốt lên tà hỏa, hơn nữa lời nói của Tiểu Dạ Tử cũng ảnh hưởng tới hắn: "Ta đây làm như vậy chỉ là muốn thu được cơ hội sống sót... Mỹ Thy, sẽ không trách ta chứ?"


Dù sao, linh hồn Mỹ Thy cũng đang ở cách đó không xa, chỉ nghĩ tới như vậy, tâm lý hắn đã xuất hiện trở ngại. Nhưng dưới sự trêu đùa của Tiểu Dạ Tử, hắn lại lần nữa thả lỏng tâm lý.


"Chỉ cần có thể sống sót, làm cái gì mà không thể?" Tiểu Dạ Tử nói 1 câu cuối cùng áp đảo chút chướng ngại tâm lý ít ỏi sót lại trong đầu hắn: "Chúng ta chỉ đang tìm 'Sinh lộ' mà thôi, chỉ là như thế!"


Nhã Thần rốt cục nhẹ gật đầu, hắn hiện tại trên sinh lý và tâm lý đã triệt để tiếp nhận. Sau đó, hạ thân động 1 cái, đem thân thể 2 người kết hợp làm 1!

  
Tiểu Dạ Tử cũng không phải xử nữ, trước kia thời điểm học đại học, nàng đã trao lần đầu tiên cho 1 vị học trưởng, cho nên cũng không lộ vẻ ngượng ngùng. Khoảng khắc bị cắm vào, nàng cũng không ngừng được mà thốt lên 1 tiếng rên rỉ...


Bùi Thanh Y liều mạng chạy trốn trong rừng cây. Tóc tai tán loạn, y phục trên người rách nát. Khi nãy bị quỷ hồn đẩy ngã xuống đất, nàng nhanh tay đem áo ngoài cởi ra mới thoát được.


Thế nhưng con quỷ đó vẫn đuổi giết nàng không tha!


Bỗng nhiên lúc này trong 1 lùm cây, đại khái cách nàng khoảng hơn 20m phía trước, phát ra thanh âm "Tốc tốc"!


Sau đó, một gương mặt đã hư thối hơn 1 nửa, máu và thịt nhão không ngừng rớt xuống, đưa ra ngoài! Thân thể người đó giống như là con rối bị điều khiển, thân thể vặn vẹo chậm rãi đứng lên.


Máu tươi vẫn như trước nhỏ tong tong trên con dao mà nó đang cầm!


Bởi vì quần áo cũng ngày càng trở nên rách rưới, trước ngực da thịt hư thối nghiêm trọng, thế nhưng vẫn có thể lờ mờ thấy được...


Nữ?


Ác quỷ cầm dao đuổi giết tất cả quỷ hồn còn lại là nữ quỷ?


Mau tươi không ngừng nhỏ xuống, lưỡi dao lộ ra hàn quang sắc lạnh, nữ quỷ kia lập tức nhào tới!


Nữ quỷ kia mặc 1 kiện ki-mô-nô kiểu nam. Thế nhưng ở trước ngực lộ ra 2 nhũ phong. Cuối cùng là chuyện gì đã xảy ra?


Đột nhiên, Bùi Thanh Y chú ý tới, trên ngón tay áp út bàn tay trái của nữ quỷ đeo 1 cái nhẫn!


Giờ khắc này, coi như là kẻ đần cũng nên hiểu được.


Hung thủ thật sự chính là.. Hasegawa Hảo Mỹ! Nàng tự tay giết chết 5 người kia sau đó tự sát, giá họa cho trượng phu mình. Nhưng có khả năng, thời điểm nàng vừa viết xong di thư, có 1 người nào đó còn chưa chết xông lại chém giết, cuối cùng 2 người liền đồng quy vu tận!


Trước chứng kiến có 3 nữ quỷ. Nhưng sự thật lại không phải như thế. Chỉ sợ dưới tình huống đem tối, vì không đủ ánh sáng cho nên bọn hắn nhìn nhầm 1 nam quỷ nào đó thành nữ quỷ!


Nữ quỷ mặc kimono kia không phải Hasegawa Hảo Mỹ, mà là A Quỳ! Vốn, cũng không có quy định, chỉ có Hasegawa Hảo Mỹ mới được mặc kimono trắng! A Quỳ nếu như trong ngày bị giết tâm huyết sôi trào, mặc vào một kiện kimono trắng, cũng chẳng phải chuyện gì kỳ quái! Mà Hasegawa Hảo Mỹ cố ý mặc 1 bộ kimono nam màu đen, như vậy vết máu có dính vào y phục, sau khi giết chết trượng phu rồi thay đổi y phục là có thể thành công giá họa!


Hasegawa Hảo Mỹ và A Quỳ cùng tuổi, nói một cách khác, Thần Nguyên Mỹ Thy bị thần ẩn lúc ấy, là biến thành thế thân của A Quỳ!


Lúc này, 1 con quạ đen từ đâu bay xuống, đứng trên bờ vai nữ quỷ, sau đó cúi đầu mổ vào ngực nữ quỷ, bắt đầu cắn nuốt huyết nhục hư thối!


Quạ đen tập trung rất nhiều ở sườn đông Đại Mộ Hắc Lĩnh, hẳn nguyên nhân là chúng tới đó để ăn thi thể!


Lúc này lại càng có thêm nhiều quạ đen bay xuống đậu lên người nữ quỷ, thế nhưng cái miệng nữ quỷ đột nhiên há ra, lập tức toàn bộ quạ đen đều chết đi, nằm trên mặt đất!


Bùi Thanh Y rất rõ ràng, nữ quỷ trước mắt này muốn đem nàng trở thành thế thân cho nó!


Sau đó, nữ quỷ hung ác kia thẳng tắp lao về phía Bùi Thanh Y!



3/07/2016

Posted by Unknown |


Bất quá, muốn vứt xác cùng 1 ngày là không thể. Hôm nay là thứ bảy, từ khi vụ án bắt đầu, hung thủ luôn vứt xác vào ngày thứ 7 cuối tuần. Cảnh sát tất nhiên sẽ tuần tra rất nghiêm ngặt, dù sao chết nhiều người như vậy, ngay cả chính phủ cũng chú ý, đầu tư nhiều nhân lực vật lực, không ngừng tăng cường tuần tra. Dù vậy, mỗi tuần vẫn có 1 người bị hại.


Y Thanh Thủy làm thế nào mà có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật khi phạm phải 1 tội lớn như vậy? Cảnh sát dù chỉ là 1 tia manh mối nhỏ nhoi cũng sẽ không bỏ qua đấy. Thế nhưng mỗi 1 lần bắt người vứt xác đều không hề để lại chút dấu vết nào, cũng không thấy có người chứng kiến.


Địa điểm vứt xác rải rác khắp nơi trong thành phố. Cảnh sát cho rằng đây là 1 đội gây án, mà nếu như điều này là sự thật, vậy phải chăng Y Thanh Thủy có tồn tại đồng phạm?


Bất luận thế nào, thi thể của Tâm Luyến chỉ có thể đặt ở đây.


Bản thân Tâm luyến đối với biệt thự này rất bài xích: "Nữ nhân biến thái Y Thanh Thủy đã ở đây giết chết nhiều người như vậy, làm sao em có thể ở được?"


"Tốt nhất vẫn nên làm như thế" Thập Tam kiên quyết phản đối: "Trước mắt không biết cảnh sát có nắm giữ được đầu mối gì hay không, nếu em rời khỏi nơi này, nhất định sẽ khiến cho bọn hắn hoài nghi, vạn nhất đến điều tra ngôi biệt thự này thì coi như xong. Không có người tin tưởng em là Kim Tâm Luyến, mà hành vi phạm tội của Y Thanh Thủy cơ hồ không có khả năng trì hoãn tử hình, tuyệt đối là tử hình chấp hành ngay lập tức.


Vô luận như thế nào anh cũng phải bảo vệ em."


Sau đó, hắn suy tư một phen nói: "Kế tiếp anh sẽ điều tra mọi chuyện có liên quan tới Y Thanh Thủy, chuyện đầu tiên em làm là nên từ chức. Y Thanh Thủy là bác sĩ ngoại khoa, em căn bản không hiểu y học, không thể thay thế nàng về phương diện này. Về phần có đồng phạm hay không, cùng với người nhà của Y Thanh Thủy, anh sẽ điều tra kỹ càng. Quan trọng nhất là, vì cái gì Y Thanh Thủy lại giết người hàng loạt như thế, dù sao cái động cơ kia quan hệ đến rất lớn đến bản thân Y Thanh Thủy, mà em bây giờ đã biến thành Y Thanh Thủy, cho nên nó chẳng khác nào là vấn đề của em.


Đối với Thập Tam mà nói, đây quả thực là 1 hồi tai bay vạ gió.


Tâm Luyến gật đầu đáp ứng, nhưng nàng bỗng hiện ra 1 tia ưu lo: "Nhưng là,


Phụ mẫu... có nên nói cho họ biết chuyện của em?"


"Em cho rằng 2 người họ sẽ tin tưởng sao? Nếu như em tùy tiện xuất hiện nói mình là Kim Tâm Luyến, cảnh sát sẽ tập trung ánh mắt lên người em, không phải sao? Sau đó, bọn hắn sẽ điều tra em, không chừng cuối cùng sẽ đào ra hết mọi hành vi phạm tội của Y Thanh Thủy. Y Thanh Thủy giết mười sáu người, anh không tin nàng ta có thể làm mọi chuyện không để lại chút dấu vết, cho nên trước mắt nhất định phải coi chừng, không thể phân tâm. Mà thi thể của em, anh muốn xử lý nhanh chóng, không thể nhìn nó trở nên thối rữa."


"Phụ mẫu em... Bọn họ biết em chết, chắc chắn rất thống khổ..."


"Ít nhất hiện tại vẫn không thể nói cho họ, đợi đến lúc tai tiếng vụ án dần qua đi, anh sẽ an bài cho em gặp mặt, đến lúc đó em hãy nói thẳng ra chân tướng. Nhưng bây giờ vụ án này được chú ý từng giờ từng phút, mỗi tiếng nói cử động của chúng ta, dù chỉ một bước đi nhầm, sẽ vạn kiếp bất phục!"


Y Thanh Thủy phạm phải chính là tội ác tày trời, chết muôn lần cũng khó đền tội, một khi bị bắt, chính là tử tội. Thập Tam cho dù có thể hạ cổ, cũng không thể đối phó với tư pháp quốc gia. Mà toà án sẽ không chấp nhận thuyết pháp linh hồn phụ thể này. Vô luận bản thân Tâm Luyến có phải người vô tội hay không, nhưng bây giờ nàng đã biến thành ma nữ Y Thanh Thủy sát hại dã man 16 người.


Mà bây giờ vạn hạnh trong bất hạnh là cảnh sát vẫn chưa nắm giữ ở được chứng cớ phạm tội của Y Thanh Thủy.


Cáo biệt Tâm Luyến, Thập Tam nói với nàng, nên mua 1 cái điện thoại khác để tiến hành liên lạc với hắn, tuyệt đối không được dùng điện thoại của biệt thự. Cú điện ngày hôm qua là đầu tiên và cũng là cuối cùng.


Hiện tại hắn chỉ mới nghĩ được như vậy.


Chỉ là, thời điểm quay đầu nhìn lại Tâm Luyến, nội tâm hắn cảm thấy hỗn loạn.


Người yêu xưa kia giờ đã biến thành 1 người khác. Một gương mặt hoàn toàn xa lạ, lại còn là gương mặt của kẻ giết người.


Y Thanh Thủy tuyệt đối có thể gọi là siêu cấp mỹ nữ ngàn dặm khó tìm, cho dù là những minh tinh nổi tiếng có so sánh với nàng cũng phải khiêm tốn nhiều lắm. Mà so với Tâm Luyến, nhan sắc của Tâm Luyến chỉ là trên trung bình mà thôi.


Nhưng đối với Thập Tam mà nói, hắn phát hiện nội tâm của mình không giống lúc trước.


Hắn chỉ phải đem thân thể Tâm Luyến thay bằng thân thể của Y Thanh Thủy, nhưng lúc này hắn mới biết chuyện này không thuận lợi như ý nghĩ. Từ người yêu biến thành người khác chỉ giữ lại linh hồn, hắn có thể thản nhiên chấp nhận sao?


Còn có thể dùng lòng yêu mên Tâm Luyến đi yêu người trước mắt sao?


Thập Tam phát hiện mình rất hỗn loạn.


Hắn phát hiện, muốn dùng loại tình cảm đó đối mặt với nàng, nhưng thời điểm nhìn vào gương mặt Y Thanh Thủy lại bị dung mạo đó hấp dẫn.


Hơn nữa, theo thời gian, loại cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt.


Nếu như linh hồn và thân thể là cùng một người, điều đó đương nhiên không có vấn đề. Thế nhưng vấn đề ở chỗ, hiện tại linh hồn và thân thể lại là 2 người khác nhau, nói cách khác, hắn yêu linh hồn Tâm Luyến nhưng đồng thời cũng bị con người Y Thanh Thủy hấp dẫn.


Hắn thậm chí không chỉ một lần suy nghĩ, siêu cấp mỹ nữ như vậy mà lại là hung thủ sát hại 17 người, cái này và ấn tượng lần đầu gặp mặt… kém nhau rất xa.


Thời điểm hắn rời khỏi biệt thự thậm chí có chút sợ hãi. Hắn sợ có một ngày, hắn sẽ yêu mến thân thể của Y Thanh Thủy, thậm chí còn vượt qua tình yêu đối với Tâm Luyến.


Đây là điều hắn mâu thuẫn nhất.


Cuối cùng có một ngày, gương mặt của Tâm Luyến sẽ bị hắn hoàn toàn quên đi, cũng triệt để biến mất sạch sẽ trong cuộc sống của hắn. Như vậy với việc mất đi Tâm Luyến có gì khác nhau.


Ngày hôm qua, vẫn còn trong tiệm áo cưới, nhìn Tâm Luyến khoác lên người bộ áo cô dâu, hai người cùng một chỗ ước mơ hạnh phúc tương lai. Thế nhưng chỉ trong vòng 1 đêm, hết thảy đều cải biến.


Ba ngày trôi qua.


Ba ngày này, Thập Tam và Tâm Luyến không hề gặp mặt, chỉ nói chuyện thông qua QQ, hơn nữa Tâm Luyến còn đăng ký 1 QQ mới. Đồng thời, Thập Tam yêu cầu, sau khi 2 người trò chuyện xong nhất định phái xóa ghi chép, tuyệt đối không được thiết lập tự động đăng nhập QQ khi bật máy tính. Vì phòng ngừa vạn nhất, thời điểm nói chuyện phải dùng mật danh để xưng hô, không được nhắc đến tên thật và địa điểm liên quan.


Đồng thời, hắn ở bên ngoài sắm vai nam nhân bị mất người yêu, dốc sức liều mạng tìm kiếm đều không tìm được. Đối với người hoàn toàn không có kinh nghiệm biểu diễn như Thập Tam mà nói, hắn nhất định phải trước mặt đồng sự, bằng hữu, cha mẹ Tâm Luyến, cùng với cảnh sát biểu diễn không được phép sơ hở, nếu không tiếp theo chính là chôn vùi tương lai của mình và Tâm Luyến.


Hắn còn cố ý download trên mạng các mẹo kỹ năng biểu diễn..., cũng nghĩ ra những câu trả lời cho tất cả tình huống. Điều hắn lo lắng nhất chính là cảnh sát điều tra được cuộc gọi tới từ nhà của Y Thanh Thủy ngày hôm đó.


Vô luận thế nào hắn cũng không thể để Y Thanh Thủy trở thành đối tượng điều tra của cảnh sát.


Hắn bắt đầu sưu tầm tất cả tin tức có liên quan tới vụ án giết người áo đỏ, đọc đi đọc lại nhiều lần, xác nhận tiến độ điều tra của cảnh sát. Đồng thời, bí mật tìm hiểu về nữ nhân Y Thanh Thủy này, người này căn bản không phải bác sĩ ngoại khoa gì cả, bọn hắn lúc ấy phán đoán nàng là bác sĩ ngoại khoa chỉ bởi vì trong phòng nàng có rất nhiều sách về y học, trên thực tế nàng không có công việc. Cha mẹ Y Thanh Thủy dường như đều đã qua đời, nàng cơ hồ không có thân nhân nào khác, mà tài sản cha mẹ để lại cho nàng rất lớn, sau khi mua 1 căn biệt thự ở trung tâm, nàng sinh hoạt rất khép kín. Đương nhiên, bởi vì phải diễn kịch với người ngoài cho nên hắn không có nhiều thời gian điều tra kỹ càng. Bất quá, người tiếp xúc với Y Thanh Thủy rất ít, điều này có thể giảm tính nguy hiểm xuống rất lớn.


Mà cha mẹ Tâm Luyến cực kỳ đau khổ. Con gái sống chết không rõ, vì thi thể vẫn chưa tìm được nên 2 người không ngừng an ủi nhau. Nhưng Thập Tam biết rõ, thi thể sớm muộn cũng phải xử lý. Một mực để ở dưới đất như vậy tới lúc thối rữa bốc mùi, làm sao có thể đảm bảo sẽ không có ai phát hiện? Hơn nữa hắn cũng không muốn để thi thể Tâm Luyến ở trong tầng hầm đó.


Tóm lại, hết thảy là nhân tố không xác định, không thể hoàn toàn nắm bắt, nên nhất định phải làm việc thật chính xác!


Nhưng thế sự thường thường sẽ không phát triển dựa theo hy vọng của con người. Sự thật, còn thảm khốc xa hơn những gì La Thập Tam tưởng tượng.


Đại khái vào ngày thứ tư, Thập Tam đang cùng Tâm Luyến nói chuyện qua QQ, QQ của hắn cũng là id mới, nặc danh là "Cây ngũ gia bì tám" ám dụ "Thập Tam" .


Tâm Luyến lúc này đánh ra 1 hàng chữ: "Em một mình một người ở biệt thự này thật sự cảm thấy rất sợ hãi. Khá tốt trong biệt thự đồ ăn dự trữ coi như phong phú, em hiện tại không dám ra ngoài cửa."


"Em ở tầng hầm ngầm thế nào rồi?" Thập Tam tránh dùng từ "Thi thể" này.


"Em không dám nhìn tới..."


"Đừng sợ, không có việc gì đâu."


Sau đó, qua 1 phút đồng hồ, Tâm Luyến không gõ thêm gì.


Thập Tam hỏi trước: "Làm sao vậy? Mất sao?"


"Vẫn còn." Hai chữ rất nhanh xuất hiện.


"Vừa rồi làm sao vậy?"


"Không biết chuyện gì xảy ra, khi nãy dường như em nghe thấy có người gõ cửa. Có thể là em nghe nhầm, đi ra mở cửa không có ai."


Thập Tam vội vàng gõ: "Em thật sự nghe được tiếng người gõ cửa?"


"Em nghĩ mình nghe lầm rồi."


"Vậy sao? Vậy là tốt. Trước khi ngủ nhớ phải kiểm tra cửa sổ đã đóng kỹ hay chưa, nhất là cửa sổ sát đất lầu một, phải đặc biệt coi chừng."


"Ân... Em biết rồi. Ah!"


"Làm sao vậy?"


"Em lại nghe thấy có người gõ cửa!"


Lần này, La Thập Tam cũng chau mày.


Chẳng lẽ... Là ăn trộm? Hay là, đồng phạm của Y Thanh Thủy?


"Anh chờ một chút."


Tâm Luyến vội vàng đánh ra hàng chữ này, Thập Tam bắt đầu cảm thấy nôn nóng. Kế tiếp, nàng  một mực không thấy động tĩnh, điều này làm hắn cảm thấy bất an.


Nếu quả thật có chuyện phát sinh, hắn sẽ chạy tới đó! Nhưng vạn nhất không phải thì sao?


Hắn lại nghĩ tới dùng cổ. Hắn muốn thử xem chung quanh Tâm Luyến có phải đang ẩn núp người nào không.



Cân nhắc liên tục, hắn lại lần nữa lấy ra cái bình màu đen!.

3/06/2016

Posted by Unknown |


Cánh tay La Thập Tam run rẩy.


Hạ cổ không phải nhất định sẽ thành công. Loại tà thuật này đối với bản thân có nguy hiểm cực lớn. Hắn cũng không biết vì sao cha mẹ lại dính vào vật này, cũng không biết nhiều năm qua cha mẹ đã làm gì ở các nơi trong cả nước.


Cha mẹ đối với La Thập Tam mà nói, hoàn toàn là mê. Bọn họ giống như là Vu sư, ma nữ, bao phủ quá nhiều sắc màu thần bí, càng làm cho tuổi thơ của hắn lâm vào một mảnh u tối.


Mà bây giờ, hắn rốt cục phải động tới loại tà thuật mà hắn luôn căm hận này.


Hắn nhắm mắt lại, không ngừng mà thông qua sinh khí cảm ứng Tâm Luyến, cũng tranh thủ thời gian tìm kiếm ý chí khác bên cạnh nàng. Cái ác ý đáng sợ, vậy mà làm cho cánh tay hắn run lên, thiếu chút nữa đánh rơi cây bút.


Phảng phất như đấy không phải người mà là yêu ma.


Hạ cổ phải trả 1 cái giá lớn. Hắn biết, nhưng hiện tại tất yếu phải làm.


Thập Tam từ trong hộp lấy ra 1 con dao găm sắc nhọn, vẽ trên ngón tay mình 1 cái. . . !


Một giọt huyết châu chảy ra hỗn hợp cùng với chu sa trám vào ngòi bút.


Máu tươi thành kính dâng lên. Men theo ngọn nguồn ác ý kia, hắn bắt đầu hạ cổ!


Cùng lúc đó, trên người Tâm Luyến đã có hơn mười vết dao chém, nàng cảm giác toàn thân cực kỳ băng lãnh, còn nữ nhân kia ngược lại nở 1 nụ cười tàn nhẫn.


Gương mặt tuyệt mỹ phụ trợ thêm nụ cười lại càng thêm hung ác.


"Tiếp theo là số lẻ, hay là số chẵn?" Nữ nhân đặt câu hỏi.


"..."


"Suy nghĩ kỹ càng, ngươi đã trả lời sai bốn lần rồi. Lúc này đây nếu còn sai, ngươi lập tức sẽ chết."


"Cầu, cầu ngươi buông tha ta, chỉ cần ngươi thả ta ra, ta nhất định báo đáp ngươi" "Mười, chín, tám bảy, sáu, năm, bốn..." Thanh âm đếm ngược không ngừng vang vọng bên tai, khuôn mặt ma nữ trước mắt cũng bắt đầu mơ hồ.


"Số chẵn! Số chẵn!"


Rốt cục trước khi chữ "Một" phát ra, Tâm Luyến đưa ra câu trả lời.


Tay chân nàng đều bị khóa cứng, không có lựa chọn nào khác. Sinh tử của nàng chỉ có thể tùy vào đối phương định đoạt.


Quăng xúc  sắc, điểm số rất nhanh hiện ra.


Sống hay chết chỉ trông ở 1 chớp mắt này.


Một, bốn.


Số lẻ.


Nữ nhân đem cái đĩa ném trên mặt đất vỡ tan, hai khối xúc sắc cũng lăn lóc trên sàn nhà... nàng ta giơ con dao lên thật cao.


"Thật có lỗi, lại đoán sai rồi." Nữ nhân mím môi cười, tiếp theo dùng dao vẽ 1 đường ...


Trên cổ họng Tâm Luyến!


Một dao kia... phi thường sâu, trực tiếp đem yết hầu hoàn toàn cắt đứt! Máu tươi tức khắc chảy ra, hai mắt Tâm Luyến trợn trừng, há mồm nói gì đó, nhưng không thể thốt nên lời!


Mà đồng thời lúc nữ nhân kia hạ sát thủ, thân thể nàng ta sững lại, hai mắt nhanh chóng phủ kín tơ máu, tiếp theo từng mạch máu lớn nhỏ căng phồng lên rồi nứt vỡ khắp toàn thân, nàng ta đột nhiên ngửa đầu lên, miệng mở ra thật lớn.


Hình tượng thật giống như Cửu U Lệ Quỷ!


Tiếp theo thân thể nàng ta ngã xuống trên người Tâm Luyến, máu tươi nhuốm lên bộ áo đỏ. Còn Tâm Luyến chết không nhắm mắt, đã đoạn khí từ lúc nào.


Hai cỗ thi thể, một ngang một dọc ở chỗ này, hình thành một cảnh tượng quỷ dị.


Hạ cổ hoàn thành, La Thập Tam cũng lập tức cảm giác sinh khí của Tâm Luyến rõ ràng đang lặng lẽ tiêu tán, cơ hồ yếu ớt đến mức không thể cảm giác được! Rất nhanh, hắn phát hiện, chính mình không còn cảm nhận được sự sống của Tâm Luyến!


Cái này chỉ có một giải thích, chính là, Tâm Luyến đã chết!


"Không... Không!"


Hắn không tiếc hạ cổ nguyền rủa, tại sao vẫn không thể cứu tánh mạng Tâm Luyến? điều này bảo hắn sao có thể tiếp nhận?


"Không, nhất định, nhất định còn có thể cứu được! Ở đâu, ở nơi nào!"


Hắn muốn cảm giác vị trí của Tâm Luyến, nhưng sinh cơ đã đoạn tuyệt, cảm giác tự nhiên cũng mất hiệu lực. Huống chi, cho dù hắn có thể đuổi tới, cũng chỉ mang về được thi thể của Tâm Luyến mà thôi!


Không biết trôi qua bao lâu hắn mới ý thức được, nhất định phải làm gì đó.


Hắn chỉ có thể hi vọng, cảm ứng với Tâm Luyến đã xảy ra vấn đề. Dù sao kiến thức về cổ cũng là do cha mẹ lưu lại, nhưng ai có thể bảo chứng lời của bọn họ nhất định không sai?


Hắn ôm vào hy vọng nhỏ bé này, bấm 110.


Đêm hôm đó, La Thập Tam căn bản không ngủ.


Mà trong tầng hầm ngầm, 2 cỗ thi thể vẫn nằm ngang dọc như trước. Tơ máu trên người nữ nhân kia dần rút đi, hai mắt huyết hồng cũng bắt đầu tiêu tán.


Sau đó, biến thành đồng tử đen nhánh.


Một giờ đi qua...


Hai giờ đi qua...


Ba giờ đi qua...


Đột nhiên, một ngón tay nàng cử động, sau đó, cả người cũng bắt đầu động đậy. Cuối cùng, nàng ta lại 1 lần nữa đứng lên.


Thời điểm La Thập Tam đang ở cục cảnh sát, thì điện thoại đổ chuông.


Vừa vặn lúc hắn vừa bị tra hỏi xong, cảnh sát đối với vụ án này phi thường coi trọng, ngay cả mấy vị lãnh đạo trong tỉnh cũng cực kỳ chú ý, hạ đạt phê chỉ thị quy định ngày phá án, cho nên La Thập Tam bị hỏi gần ba giờ đồng hồ.


Hắn tiếp cú điện thoại lạ lẫm, lập tức chuyền đến thanh âm nữ nhân xa lạ!" Uy, Thập Tam... Là Thập Tam sao?"


"Ngươi là ai?" Thập Tam nhíu mày, hắn đối với thanh âm này không có chút ấn tượng nào.


"Là em, em là Tâm Luyến! Tóm lại, anh tới địa chỉ này đi, nhưng chuyện này tạm thời đừng nói với ai, kể cả cha mẹ em!" Thập Tam lúc này cảm giác rất kỳ quái, thanh âm này hoàn toàn không hề giống Tâm Luyến. Nhưng lúc này hắn không kịp nghĩ nhiều như vậy, lao ra khỏi cục cảnh sát, lái xe phóng đi như bay.


Địa chỉ Tâm Luyến nhắc tới nằm ở 1 khu khác trong thành phố, là 1 tòa biệt thự 2 tầng bên cạnh 1 cái hồ nhân tạo.


Vừa xuống xe, hắn liền vội vàng chạy tới cửa, nhưng lại trông thấy, một nữ nhân hoàn toàn lạ lẫm, dung mạo tuyệt mỹ vô cùng, đứng ở trước mặt hắn.


"Tiểu thư, ngươi là ai?" Thập Tam nhìn nhìn phía sau lưng nàng, nhưng chẳng hề nhìn thấy người nào khác.


Lúc này ánh trăng rọi xuống, lập tức hắn nhìn thấy trên người nữ nhân có vết máu!


"Ngươi..."


Thập Tam ngạc nhiên không thôi, còn đối phương lại mở miệng: "Em, em chính là Tâm Luyến ah, Thập Tam!" Kim Tâm Luyến chết rồi.


Nhưng linh hồn của nàng lại ở trong cơ thể nữ nhân giết chính mình, trùng sinh lại.


Tiến vào phòng khách trong biệt thự, nàng vẫn còn bụm miệng, mặt sắc tái nhợt, mặt mũi chỉ có nét sợ hãi và kinh hoàng: "Em, em cảm giác muốn điên rồi. Em chết, bị người ta giết chết rồi, thi thể vẫn còn ở trong tầng hầm ngầm, thế nhưng lúc này em lại còn sống, ở trong thân thể nữ nhân đã giết mình! Em nên làm cái gì bây giờ?" Thập Tam trợn mắt há hốc mồm.


Hắn tuy cảm giác quá hoang đường, thế nhưng thần thái và cách nói năng của đối phương, thực sự rất giống Tâm Luyến không sai biệt!


Chẳng lẽ, là do tác dụng phụ của cổ?


Hắn đối với cổ hiểu biết rất ít, nhưng nếu thật là như thế, thì có thể giải thích được hiện tượng lạ lùng này. Tại thời khắc hạ cổ, hắn muốn gây ra nguyền rủa lên ma nữ giết người biến thái thông qua Tâm Luyến, như vậy, chỉ sợ làm cho linh hồn của Tâm Luyến đã xảy ra 1 mối liên kết, đoạt lấy thi thể của ma nữ để trùng sinh!


Nghe Tâm Luyến nói xong chân tướng sự tình, hắn lập tức hỏi: "Chúng ta lần thứ nhất gặp nhau ở nơi nào, địa điểm nào?"


" Học viện âm nhạc Thánh Hoa! Chính là nơi cha em dạy học!"


"Chúng ta lần thứ nhất đi xem phim là...?" " Avatar !"


"Bí mật ta đã từng nói với ngươi là gì?" "Là gia tộc của anh biết sử dụng cổ thuật." Chuyện này, tuyệt đối là tuyệt mật, người bình thường không có khả năng biết! Ngay cả cha mẹ Tâm Luyến căn bản cũng không biết việc này! Mà Tâm Luyến lại càng không có khả năng nói ra cho bất kỳ ai!


Hỏi thăm vô số lần, Thập Tam rốt cục tin tưởng người trước mắt đích thật là Tâm Luyến, mà đây là tác dụng phụ của cổ thuật! Vì lẽ đó...mới có thể giải thích nguyên nhân vì cái gì hắn không có bị thương tổn khi hạ cổ, bởi vì tổn thương đã hoàn toàn tác dụng lên người Tâm Luyến.


Mà Tâm Luyến lúc này lại phụ thể lên chính hung thủ vụ liên hoàn án giết người áo đỏ!


"Dẫn anh...


Đi..." Thập Tam cảm giác rất không được tự nhiên, nhưng vẫn hỏi lại: "Ở... . . . Ở đâu? Em, thi thể em?" "Ân, em mang anh đi." Sau đó, Tâm Luyến cùng Thập Tam tiến vào gian phòng rộng lớn ở dưới tầng hầm. Lúc này, thi thể Tâm Luyến đang ở trên bàn giải phẫu, toàn thân đều là máu tươi.


Khí tức huyết tinh tràn ngập trong không khí, làm người ta không khỏi cau chặt lông mày.


Mà nhìn thi thể Tâm Luyến trong bộ quần áo màu đỏ, Thập tam chỉ cảm thấy đầu óc như bị 1 kích thật mạnh.


Hiện tại Tâm Luyến có thể xem như còn sống sao? Tuy linh hồn vẫn bảo trụ, nhưng lại bên trong 1 kẻ giết người!


Cổ thuật đã gây ra 1 kết quả mà chính hắn cũng bất ngờ.


Hai người trong phòng khách biệt thự ngồi một đêm, trao đổi phương pháp kế tiếp xử lý việc này.


Tìm tòi khắp biệt thự, tìm được CMND của ma nữ, tên nàng ta là——


Y Thanh Thủy, 24 tuổi, mà theo không gian trong phòng nàng xem xét, có vẻ nàng là 1 bác sĩ ngoại khoa.


Thân là một bác sĩ, tại sao lại làm ra 1 hành vi mất nhân tính bậc này? Điều này đã trở thành bí mật.


Mà ngày sau, Tâm Luyến cũng chỉ có thể sống sót với tư cách Y Thanh Thủy. Dù sao, chuyện như thế này nói ra ai nguyện ý tin tưởng. Tâm Luyến chết rồi, trái lại, lại trở thành hung thủ giết chết chính mình.


"Nghe cho kỹ, Tâm Luyến." Thập Tam đưa ra quyết định: "Anh sẽ đem thi thể của em đặt ở nơi nào đó để người khác phát hiện. Sau này em là 1 người đã chết. Mà anh sẽ không tiếc bất cứ giá nào che giấu hành vi phạm tội của Y Thanh Thủy! Hiểu chưa? Từ nay về sau, em chính là Y Thanh Thủy!" "Anh, anh nói cái gì? Che dấu? Che giấu như thế nào?" "Trước mắt không có bất kỳ manh mối nào liên quan tới em, cũng chưa ai nhìn thấy Y Thanh Thủy có tiếp xúc với 1 nạn nhân nào. Nếu không có manh mối sẽ không ai tới bắt em. Trước tiên em ở nơi này 1 thời gian ngắn, anh nhất định phải đóng vai 1 nam nhân đau khổ vì mất người yêu, về sau anh sẽ nghĩ biện pháp tạo 1 lý do hợp lý để gặp em. Sau đó, lại nghĩ biện pháp đem cả căn biệt thự cũng như tầng hầm này thiêu hủy, như vậy mọi chứng cớ sẽ hoàn toàn bị chôn vùi!" Cái này là kế hoạch lúc ban đầu của Thập Tam.


Nhưng mà hắn khi đó cũng không biết, điều này mới chỉ là sự khởi đầu của khủng bố... ! .